![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,426 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Đối với Phật giáo nguyên thủy, cái gì họ cũng qui về tham (Loba), sân (dosa) và si (moha)... cũng như người Thực dưỡng: cái gì cũng qui về âm và dương!
Nếu bạn thường xuyên qui kết như thế, tâm thức của các bạn sẽ được giải phóng rất nhiều niệm tưởng do thế giới sai biệt bày đặt ra để qui ước mọi thứ... và như vậy, bạn tu tập rất dễ dàng... và bạn sẽ hiểu vì sao âm càng nhiều thì dương càng lắm, âm hút dương và dương hút âm... Người cực kỳ hữu dụng thu hút người vô tích sự... ![]() Cha tôi bị ốm ... và gần đây tâm tôi thường bất an... mỗi khi nhận được điện thoại gọi từ nhà... nhờ quán tâm tôi nhận ra đó là sự sợ hãi tin dữ... gốc do sự tham ái dính mắc với cái đang là xảy ra (tôi không muốn cha tôi ra đi), tôi không muốn chấp nhận sự thật... nghĩa là có cả tham và sân góp mặt... và từ đó nảy sinh sự sợ hãi cái chết của cha mình, như thế để bớt khổ, tôi chỉ còn một con đường: chấp nhận cái đảng xảy ra, và điều đó phải xảy ra với cha tôi và với tất cả... Khi còn ở Miến, mọi người bảo tôi là sợ thuộc về tham, giờ thì tôi nhận ra một cách rõ ràng, gốc của sự sợ hãi là do tham; Và như thế sợ hãi thì hại thận và thận kém thì sợ hãi... để bớt những sự chi phối do thân và tâm hành hạ, chúng ta phải học chấp nhận, buông bỏ và đối mặt với mọi cái đang xảy ra....khám phá cho ra bằng được tại sao lại như thế, chúng ta sẽ lần tới gốc rễ của mọi khổ đau, điều mà Đức Phật đã chỉ rõ và dạy bày cẩn thận. Đức Phật dạy con người chỉ là danh và sắc và bị chi phối bởi nghiệp. Muốn thoát khỏi những điều này bạn phải học hỏi để phát triển tứ vô lượng tâm: TỪ BI HỈ XẢ. Ta phải luôn tự hỏi: cái gì đang diễn ra trong tâm, tại sao nó lại diễn ra, nó là tâm gì? và ai nhìn tâm đó?... cứ lần bước như thế, ta sẽ khám phá ra cơ chế vận hành của tâm... hãy tới một trung tâm thiền để nhận được trợ giúp cho sự quán sát tâm này... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,426 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Những người tu thiền quán Vipassana đã tới tầng tuệ sinh diệt họ sẽ chỉ thấy tâm sinh và diệt liên tục, không còn gì mà bàn, vì tôi chưa tới chỗ đó cho nên mới có chỗ để bàn...
Vừa khi tôi chấp nhận sự buông bỏ tận sâu thẳm tâm hồn ... DỜI bố tôi ra, thì ngay hôm sau ông đã ra đi ... đúng lúc tôi đã đồng ý sự chia ly này... và việc tu tập quán tâm đã làm cho tôi bớt khổ đi nhiều... vì biết rời xa những gì mình yêu quí... Rồi có lúc tôi lại thấy tình yêu sâu đậm giữa tôi và cha tôi xảy ra nơi trái tim mình, nó đập thật là ngọt ngào, cảm thấy sự ngọt ngào từ ái với cha mình, và tôi ghi nhận "ngọt ngào, thương yêu" và NÓ lại hết, và cứ thế, tâm này nối tiếp tâm kia, và trả lại cho tôi sự bằng an; đôi khi NÓ lại dội lên tình yêu thương cha, và đôi lúc nó ân hận... và tri ân, lúc thì nó sám hối... tôi ước mơ được chứng kiến cái chết của cha mình một cách trọn vẹn... và tôi đã thấy... và tôi đã cảm thấy mình chưa trọn vẹn với ông - một đứa con hơi bất hiếu và hỗn hào luôn không bằng lòng về người cha của mình... và tôi luôn luôn ghi nhận và ghi nhận, tâm tôi nó cung cấp cho tôi nhiều điều lắm... và đó chính là con đường của tình yêu mà Ohso nói: luôn cảm thấy mình không phải với người kia... cha tôi đã đi và tôi sẽ trưởng thành hơn ... sẽ đằm thắm hơn... sự đau khổ làm cho con người khiêm hạ một cách tự nhiên... Rất lạ là tôi thấy như cha tôi chưa từng ra đi, tôi thấy như ông vẫn đang thở và đang nói, và tôi phải ý thức trở lại mấy lần và nhìn vào mặt ông, chắc cha tôi MUỐN CHO TÔI BIẾT SỰ THẬT... rằng cha tôi KHÔNG CHẾT, và tôi thấy giữa tôi và cha tôi thật gần gũi hơn... và tôi nhận ra điều này và cảm ơn cuộc sống thật nhiều... tôi luôn có cha ở trong tim mình, điều mà trước đây chưa có... hay có mà chưa nhận ra... cái điều đó chỉ có tôi và cha tôi là BIẾT với nhau mà thôi, ông như vẫn đang sống lúc ông mới tắt thở, vẫn cảm thấy như ông đang thở và giọng ông đang nói... thật là lạ, tôi không bao giờ quên điều này, đây là một kỷ vật tâm linh mà hiếm người gặp! Ngày xưa bà nội tôi đã mất cũng mang lại cho tôi cảm giác đó, rằng bà nội vẫn như còn đang sống, điều này rất là lạ... tôi có tuổi thơ gắn bó với bà nội... thật là gần gũi... Cha tôi đã từng vác tôi trên vai từ khi tôi còn bé tí để công kênh tôi đi khắp nơi, ông đặt tôi lên đùi và rung tít, tôi còn nhớ rõ như thế... khi cha tôi cho tôi ngồi vào cái ghế ở trước xe đạp để đi ra phố, tôi rất hay hỏi, thấy gì cũng hỏi, cha tôi bảo: nó rất là hiếu kỳ ...rất hay hỏi; khi sang Miến tu tập, tôi cũng thường hay hỏi thầy tôi... Chỉ có mẹ tôi là biết tôi gắn bó sâu sắc thế nào với cha tôi mà tôi vẫn bình thản an lành với cái chết của cha mình. Khi NÓ chưa xảy ra tôi nghĩ nó thật là khủng khiếp, khi nó xảy ra tôi thấy NÓ cũng thật là ghê gớm và sau khi cha tôi ĐI khỏi ngôi nhà... chắc chắn sẽ có cảm giác thiếu hụt xảy ra... a hóa ra là tôi đã nương tựa vào cha mình lâu nay... a ha, ra là thế... Chúng ta tham ái dính mắc thật là ghê rợn... đây là sợi dây dẫn ta đi luân hồi làm cha mẹ vợ chồng con cái của nhau đây, NÓ đây rồi, nhận ra sợi dây tham ái dính mắc đây rồi... con đường gây ra luân hồi đây rồi... NÓ Ở TRONG TÂM CỦA MÌNH... Quay về nương tựa Tam Bảo thì hơn, cầu cho cha tôi được về nơi nhàn cảnh, có chánh Pháp và gặp được minh sư để tu tập giải thoát, cha tôi đã dẫn tôi tới với Thực dưỡng và tâm linh, ơn này tôi sẽ tri ân bằng cách dẫn dắt những ai có duyên với hai PP sống này... Tri ân là con đường của Thực dưỡng đây mà... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 10th September 2025 - 05:36 PM |