![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 1,240 Gia nhập vào: 25-May 07 Từ: HCM Thành viên thứ.: 30 ![]() |
BÀI 222: GIA ĐÌNH KUSHI BỊ UNG THƯ: CON GÁI LILY, VỢ AVELINE VÀ MICHIO KUSHI. Đánh máy tìm trên mạng “ The Kushis have cancer”, ta sẽ thấy nỗi bất hạnh của gia đình Kushi và sự hoang mang của 1 số người DS ở Tây phương hiện nay. Người vợ Aveline và con gái Lily, cả 2 bị ung thư cổ tử cung.Lily mất năm 1995 thọ hơn 40 tuổi. Aveline( 27/2/1923 – 3/ 7/2001) phát hiện ung thư năm 1992. Đến 1994, ung thư di căn qua xương không chữa được bằng thuốc tây, bà chuyển qua dùng thảo dược và châm cứu. Bà sống thêm được 7 năm thì mất. Michio Kushi nói mỗi năm, ông hướng dẫn khoảng 3000 BN , trong đó có 1500 BN ung thư, trong các BN ung thư thì 40% ở giai đoạn cuối, chờ chết. Ông đã trị lành phân nửa số BN tìm đến ông.Số còn lại không thực hành đúng đắn nên không hết bệnh.Kí giả báo Paris Match hỏi ông cách chữa bệnh ung thư. Ông trả lời là dùng phép nhịn ăn rồi ăn GLMM sẽ trị lành bệnh ung thư. Trong lá thư gửi các bạn bè và thân hữu ghi ngày 12/10/2004, ông Kushi nói ông đã đi đến quyết định phẫu thuật sau khi đã suy nghĩ rất kĩ . Ruột bị tắc, phân không bài tiết ra được,nếu không mổ, nguy cơ tử vong rất cao…Khi mổ , phát hiện khối u ác tính, các BS cắt bỏ khối u. Phiya Kushi, con trai thứ 3 của Kushi, giám đốc viện Kushi, sau đó đã viết 1 lá thư nhằm giải thích lí do cha mình bị ung thư ruột già để mọi người DS có được sự hiểu biết đúng đắn và vững tin vào PPTD. Nguyên nhân bệnh ung thư của ông Kushi cũng rất đơn giản. Ông đã không ăn TD 10- 15 năm gần đây. Ông đã tuyên truyền PPTD , nhưng bản thân ông không tuân theo phép TD . Nhân nào quả đó!Ông phải cam chịu hình phạt vì đã vi phạm Trật Tự Vũ Trụ. Nhưng Phiya cũng cho biết là khi xét nghiệm X quang, thì thấy phổi cha mình rất tốt dù Michio nghiện nặng thuốc lá và cà phê( dùng cà phê thường xuyên góp phần làm phát sinh ung thư- NVT). Phiya Kushi nói cuộc đời chứa đầy các mâu thuẫn. Hạnh phúc biến thành đau khổ, giàu biến thành nghèo, sức khỏe thành bệnh tật. Bậc thày dạy cách chữa bệnh ung thư , trong gia đình lại có nhiều người bị ung thư không chữa được theo TD…TS Ohsawa nói kẻ đứng đầu sẽ trỏ thành kẻ đứng chót và ngược lại. Hạnh phúc hay đau khổ là do chúng ta tạo ra. Thượng Đế hết sức công bằng. Thuận Thiên Giã Tồn, Nghịch Thiên Giã Vong. Dưới đây là nguyên văn bản tiếng Anh, lá thư Michio Kushi gửi cho bạn bè nói lí do mình phải chịu phẫu thuật ung thư ruột già và lá thư của Phiya Kushi giải thích nguyên nhân bệnh ung thư của cha mình năm 2004 cùng các hình chụp Michio Kushi, Aveline và Phiya. Letter: A message On behalf of Michio Kushi (about his health) This letter was sent into us by Larry (Haruo) Kushi Posted: October 12, 2004 Dear Friends, I would like to thank my sons for letting all of you know that I recently had a blockage removed from my colon. Through them I have received many warm and supportive messages and prayers from you and I am infinitely grateful for your kindness. As I hope you can imagine, my decision to have surgery was not taken lightly. My colon was nearly 100% obstructed and the risks caused by my condition were potentially fatal. It became clear that surgery was the quickest and most effective immediate solution. Though the blockage turned out to be a malignant tumor, the medical doctors were able to remove all of it and I thank them for their expertise and support. My recovery is going better than expected and I am slowly returning to full strength. I am not planning any further medical procedures. I am also not planning any further trips or public activities for the next several months. The medical doctors who assisted me through this surgery have recommended to me similar advice I have offered through the years to so many others: to focus myself on the day-to-day macrobiotic living of spiritual practice, high-quality local foods, happy thoughts and achievement of world peace. In these recent years, I have allowed myself to grow too busy, to take too many trips, to accomplish too much at too rapid a pace. I am grateful for this recent experience for teaching me the importance of rededicating myself to a quieter, though no less important, set of work. I look forward to reconnecting with all of you soon and continuing our work together toward one peaceful world. Michio Kushi We sent some of these comments along with many others to Michio's son Phiya Kushi who wrote back to say: I read with interest the respondents to your distributing the letter from Michio. I was particularly interested in Patricia's response which is what would seem like a typical response from someone that jumps to conclusions with less than all the facts and with a limited understanding of macrobiotics. Therefore, for the benefit of Patricia and other reader of The Macrobiotic Guide 1. Michio acknowledges that he has not been eating macrobiotically due to maintaining an extremely busy social and travel schedule that became even more busy in the last 10-15 years. During that time he ignored his own bodily needs and requirements and went beyond his own physical limitations. His critical condition was a sharp reminder and wake-up call that, yes, he too is human, and is subject to the same rules of life as everyone else and that he cannot continue to consistently serve humanity, without taking time out for himself. 2. Michio's present doctors recommend that he follow his own macrobiotic recommendations for which he is now complying, taking much needed rest and having quality meals prepared for him in order to recover from his condition. As a side note, I wish to add that life is full of contradictions - we are born, and we die, we get healthy and we get sick. A macrobiotic life includes experiencing both health and sickness yet is not defined by either but rather by the length of time that one lives on earth and the difficulties that one overcomes in that process, such that sickness and other difficulties can often be the means for prolonging and strengthening life. Being Michio's third son, and recently, the Exectutive Director of the Kushi Institute for seven years, you might say that I have a pretty good understanding of the meaning, purposes and intentions of macrobiotics and the messages of Michio Kushi. and went on to say: Also, I would like to mention publicly, having obtained Michio's permission, that in spite of years of his smoking, a fact well-known to many, recent x-rays of Michio's lungs were surprisingly clean, like that of a twenty year old (remarked his physician). This is not meant to be validation of cigarette smoking, but rather an invitation to question, in the spirit of non-credo, "proven" or "predictable" scientific facts (what system logic do you use as evidence?). Furthermore, the Caraka Samhita, ancient text from India's "Father Of Medicine" recommends smoking as curative measure for various symptoms. Again, this is not meant to be in defense of Michio's word's, cigarette smoking or an invalidation of "proven" facts of the "dangers" of smoking or corn oil or whatever the item may be but rather an invitation to be open minded about all possibilties, no matter how improbable or outlandish. Personally, if I were forced to choose, I prefer to rely on the dynamic systems of yin/yang logic and chaos theory rather than function analysis or statistical probability in explaining and predicting the outcomes and results of phenomena. Thank you, Phiya Kushi ![]() ![]() ![]() Michio Kushi và vợ, Avelina Kushi và con, Phiya Kushi TPHCM,22/8/2009 NVT viết theo Internet. |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 532 Gia nhập vào: 13-August 09 Thành viên thứ.: 4,316 ![]() |
Cháu ko có ý dèm pha, trách cứ, đổ tội, kết án họ! Vì họ có quyền tự do sống theo cách của họ!
Dù bác không muốn thừa nhận nhưng sự thật vẫn là sự thật! Chuyện bác hăm dọa người khác coi chừng bị ung thư này nọ thì: - Người TD hiểu biết sẽ nghĩ gì? - Giả sử nếu sau này cháu có bị thật mà không chữa bằng TD được thì cháu chỉ có thể tự trách mình mà thôi. |
|
|
![]()
Bài viết
#3
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Moderator Bài viết: 587 Gia nhập vào: 16-June 07 Từ: 16 York St, Emu Plains NSW 2750 Australia Thành viên thứ.: 32 ![]() |
Cháu ko có ý dèm pha, trách cứ, đổ tội, kết án họ! Vì họ có quyền tự do sống theo cách của họ! Dù bác không muốn thừa nhận nhưng sự thật vẫn là sự thật! Tôi có bảo là cậu "có ý dèm pha, trách cứ, đổ tội, kết án họ" bao giờ ? Tôi chỉ nói đến các tay cực đoan, bảo thủ, quá khích luôn vạch lá tìm sâu ! chính các tay này mới là kẻ cố ý dèm pha, trách cứ, đổ tội, kết án gia đình Kushi ! Chuyện bác hăm dọa người khác coi chừng bị ung thư này nọ thì: - Người TD hiểu biết sẽ nghĩ gì? - Giả sử nếu sau này cháu có bị thật mà không chữa bằng TD được thì cháu chỉ có thể tự trách mình mà thôi. Cậu bảo rằng tôi hăm dọa người khác ? Bây giờ xem lại nguyên văn câu viết của tôi : "Ai là người vỗ ngực tự xưng mình có thể miễn nhiễm ung thư (bằng cách kết án gia đình Kushi bị ung thư), hãy tự sờ gáy, không chừng ung thư sẽ thăm viếng bạn sớm hơn!" Thế thì Khoa học khám phá ra là mỗi giây phút trong cơ thể con người có hàng ngàn tế bào ung thư xuất hiện, NHƯNG vì hệ thống miễn nhiễm của chúng ta đã tiêu diệt chúng ngay trước khi chúng có thể phát triển là thế nào ? Chỉ những ai có hệ miễn nhiễm suy yếu, không đủ sức triệt tiêu tế bào ung thư thì chúng mới phát tác ! Thế bạn có biết là mỗi lần bạn bất ưng ý, suy nghỉ tiêu cực, tin rằng người khác hăm dọa mình.....thì số tế bào ung thư trong cơ thể sống tự nhiên tăng thêm lên ? |
|
|
![]()
Bài viết
#4
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 84 Gia nhập vào: 21-March 08 Từ: Đức Thành viên thứ.: 323 ![]() |
Quí anh, chị Hưng, Trung, Viên Linh, Huynhdoan2000, phannhathieu, Diệu Minh, Marhaba, và toàn thể gia đình thực dưỡng…..
Đây quả là một vấn đề “nhức nhối”, đặt ra trước mắt người thực dưỡng. M. Kuschi là cột trụ trong căn nhà thực dưỡng, là người kế vị T.S. Ohsawa mà còn bị thế, còn chúng ta, là ai? rồi sẽ ra sao??? Hãy thử đi tìm nguyên nhân. Tôn giáo thì nói là do Nghiêp (kiếp trước ông làm “gì đó” nên kiếp nầy phải trả nghiệp, bị ung thư); Nhân Quả (vì ông ăn thực dưỡng không đúng, nên bị quả báo (bị bệnh Ung thư)… Và biết bao nhiêu lỗi lầm của kiếp nhân sinh (Tham, Sân, Si, mạn, nghi…) … Khoa học thì cho là yếu tố Môi Trường, như anh Hưng nói là đúng. Chúng ta sống trong một thế giới đầy nhiểm ô, từ không khí, nguồn nước, cho đến thức ăn…. Đâu đâu cũng bị nhiểm độc, kiếm được cái trong sạch thật là khó, như mò trăng đáy nước!. Ở đời, cái thiện thì ít, mà cái ác thì nhiều (ác vì vô minh chớ không phải vì do ác tâm). Người thực dưỡng sống đơn độc lẻ loi, bị bao quanh bởi một thế giới đầy cạm bẩy, ma chướng, thử hỏi với hai bàn tay bé nhỏ, giọng nói yếu ớt, lạc lỏng, làm sao có thể chống đở, kêu cứu?.... Dù ông M. Kuschi có là “cột trụ” của ngôi nhà thực dưỡng đi chăng nữa, so với thế giới nầy, vẫn là giọt nước bỏ biển, thế nào rồi cũng bị dòng nước lũ oan nghiệt cuốn đi!. Không lẽ chúng ta chịu thua? Ai sẽ cứu chúng ta? Không ai cứu chúng ta, ngoài chúng ta. Mình không tự cứu mình thì ai sẽ cứu mình được? Trước hết, chúng ta phải xét lại cách áp dụng phương pháp của mình. Mình có làm đúng không? Có giữ mãi được tâm kiên có không? Nếu không đúng thì phải sửa lại. Lâu lâu lâu phải rà soát, xét lại xem mình có sai phạm gì không?, và nên gần giũ những người “bạn lành” để được giúp đở, sách tấn nhau. Câu hỏi đặt ra là: tại sao có lắm người thích ăn ra? Có gì không ổn? Là một người lâu năm trong thực dưỡng, tôi thấy việc nấu một nồi cơm gạo lứt cho ngon, cho mềm dẻo, là một vấn đề cốt lõi. Gạo Lứt ai cũng biết là hay, nhưng ngày nào cũng cứ ăn hoài bát cơm nhai mỏi miệng đó thì…. chán chết! Bởi vì chúng ta chưa phải là Thánh nhân, vẫn còn những hạn chế của kiếp người. Xin ai đó đừng nên vỗ ngực tự hào!!! Tôi xin đề nghị một phương pháp nấu thật đơn giản, ngon cơm, dẻo, mềm: - Ngâm gạo sau khi rửa sạch trong 2 hoặc 3 giờ, với 1 phần gạo 3 phần nước (không phải 2 phần như trong sách dạy, vì gạo Việt khác với gạo Nhật!). - Bắt lên nấu cho sôi (dùng nồi gang, Inốch, hay nồi đất; không dùng nồi nhôm) - Cho vô tí muối, khuấy đều, rồi đậy vung kỹ lại, vặn lửa riu riu không cho trào. (Chú ý: không được dở nắp ra) - Một giờ sau thì xong. Công thức nầy có thể thay đổi, điều chỉnh phần lửa (cao, thấp), thời gian (lâu, mau), hoặc gia giảm phần nước…,tùy theo loại gạo hay sở thích mỗi người). Hiện nay ở VN có bán một loại nồi đất tráng men, đít phẳng, nấu cơm lứt rất ngon. Một nồi cơm mềm, dẻo chúng ta có thể ăn cùng gia đình quanh năm suốt tháng được, không có vấn đề gì cả, không còn phải nghĩ đến chuyện “ăn ra” nữa, và có thể “chiêu hồi” được nhiều “đồng minh” ở thế giới đối lập, để chúng ta ngày càng được bảo vệ bởi cộng đồng thực dưỡng “hùng hậu” vây quanh…. Một vấn đề nữa là tập thể gạo lứt muối mè phải biết kết hợp lại thành một khối vững mạnh, để giúp đở và lo đối phó với xã hội “ô nhiễm” bên ngoài. Phải bỏ đi những dị biệt, chống đối cá nhân, chia rẻ chánh kiến. Mỗi người một sở thích. Anh thích thế nầy, tôi thích thế kia. Có sao đâu. Không nên cực đoan, bắt người ta theo mình? Không phải họ không theo mình là họ sai, mình đúng. Nên nhớ cho điều đó. Nó thuộc về cá tính, bẩm sinh, ta không thể nào thay đổi được. Vì nghiệp của ai thì người đó mang và tự họ chuyển, chớ mình không thể nào chuyển dùm cho ai được, hoặc bắt họ phải chuyển. (Anh thích sáng với bóng đèn 60 watt, tôi thích 100 watt. Nó nằm ở đâu? ở võng mô, ở con mắt, ờ thần kinh thị giác, do nghiệp quả kiếp trước quyết định (hay kiếp nầy). Ai đúng? Ai sai? Làm sao có thể bắt tôi phải theo anh được???…. Và, hiện nay chúng ta chưa có một tập thể Gạo Lứt tại Việt Nam. Một tập hợp, một đoàn thể. Tiếc thay! |
|
|
![]()
Bài viết
#5
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Moderator Bài viết: 587 Gia nhập vào: 16-June 07 Từ: 16 York St, Emu Plains NSW 2750 Australia Thành viên thứ.: 32 ![]() |
Quí anh, chị Hưng, Trung, Viên Linh, Huynhdoan2000, phannhathieu, Diệu Minh, Marhaba, và toàn thể gia đình thực dưỡng…..
Đây quả là một vấn đề “nhức nhối”, đặt ra trước mắt người thực dưỡng. M. Kuschi là cột trụ trong căn nhà thực dưỡng, là người kế vị T.S. Ohsawa mà còn bị thế, còn chúng ta, là ai? rồi sẽ ra sao??? Hãy thử đi tìm nguyên nhân. Tôn giáo thì nói là do Nghiêp (kiếp trước ông làm “gì đó” nên kiếp nầy phải trả nghiệp, bị ung thư); Nhân Quả (vì ông ăn thực dưỡng không đúng, nên bị quả báo (bị bệnh Ung thư)… Và biết bao nhiêu lỗi lầm của kiếp nhân sinh (Tham, Sân, Si, mạn, nghi…) … Khoa học thì cho là yếu tố Môi Trường, như anh Hưng nói là đúng. Chúng ta sống trong một thế giới đầy nhiểm ô, từ không khí, nguồn nước, cho đến thức ăn…. Đâu đâu cũng bị nhiểm độc, kiếm được cái trong sạch thật là khó, như mò trăng đáy nước!. Ở đời, cái thiện thì ít, mà cái ác thì nhiều (ác vì vô minh chớ không phải vì do ác tâm). Người thực dưỡng sống đơn độc lẻ loi, bị bao quanh bởi một thế giới đầy cạm bẩy, ma chướng, thử hỏi với hai bàn tay bé nhỏ, giọng nói yếu ớt, lạc lỏng, làm sao có thể chống đở, kêu cứu?.... Dù ông M. Kuschi có là “cột trụ” của ngôi nhà thực dưỡng đi chăng nữa, so với thế giới nầy, vẫn là giọt nước bỏ biển, thế nào rồi cũng bị dòng nước lũ oan nghiệt cuốn đi!. Không lẽ chúng ta chịu thua? Ai sẽ cứu chúng ta? Không ai cứu chúng ta, ngoài chúng ta. Mình không tự cứu mình thì ai sẽ cứu mình được? Trước hết, chúng ta phải xét lại cách áp dụng phương pháp của mình. Mình có làm đúng không? Có giữ mãi được tâm kiên có không? Nếu không đúng thì phải sửa lại. Lâu lâu lâu phải rà soát, xét lại xem mình có sai phạm gì không?, và nên gần giũ những người “bạn lành” để được giúp đở, sách tấn nhau. Câu hỏi đặt ra là: tại sao có lắm người thích ăn ra? Có gì không ổn? Là một người lâu năm trong thực dưỡng, tôi thấy việc nấu một nồi cơm gạo lứt cho ngon, cho mềm dẻo, là một vấn đề cốt lõi. Gạo Lứt ai cũng biết là hay, nhưng ngày nào cũng cứ ăn hoài bát cơm nhai mỏi miệng đó thì…. chán chết! Bởi vì chúng ta chưa phải là Thánh nhân, vẫn còn những hạn chế của kiếp người. Xin ai đó đừng nên vỗ ngực tự hào!!! Tôi xin đề nghị một phương pháp nấu thật đơn giản, ngon cơm, dẻo, mềm: - Ngâm gạo sau khi rửa sạch trong 2 hoặc 3 giờ, với 1 phần gạo 3 phần nước (không phải 2 phần như trong sách dạy, vì gạo Việt khác với gạo Nhật!). - Bắt lên nấu cho sôi (dùng nồi gang, Inốch, hay nồi đất; không dùng nồi nhôm) - Cho vô tí muối, khuấy đều, rồi đậy vung kỹ lại, vặn lửa riu riu không cho trào. (Chú ý: không được dở nắp ra) - Một giờ sau thì xong. Công thức nầy có thể thay đổi, điều chỉnh phần lửa (cao, thấp), thời gian (lâu, mau), hoặc gia giảm phần nước…,tùy theo loại gạo hay sở thích mỗi người). Hiện nay ở VN có bán một loại nồi đất tráng men, đít phẳng, nấu cơm lứt rất ngon. Một nồi cơm mềm, dẻo chúng ta có thể ăn cùng gia đình quanh năm suốt tháng được, không có vấn đề gì cả, không còn phải nghĩ đến chuyện “ăn ra” nữa, và có thể “chiêu hồi” được nhiều “đồng minh” ở thế giới đối lập, để chúng ta ngày càng được bảo vệ bởi cộng đồng thực dưỡng “hùng hậu” vây quanh…. Tôi chẳng những đồng ý mà còn hoan nghinh, ủng hộ 100% tất cả những gì anh viết trên đây; tuy nhiên vấn đề dưới dây : Một vấn đề nữa là tập thể gạo lứt muối mè phải biết kết hợp lại thành một khối vững mạnh, để giúp đở và lo đối phó với xã hội “ô nhiễm” bên ngoài. Đây là một nan đề muôn thuở : Ngay cả trong cộng đồng người Việt hải ngoại, bất cứ hội đoàn hay tổ chức nào rồi cũng chia làm 2 hay nhiều hơn cho dù là tổ chức yêu thương (Hội Ái Hữu), tổ chức cứu rỗi (tôn giáo), tổ chức từ thiện (các phái đoàn cứu trợ thiên tai).....ngay cả trong cùng một quốc gia chúng ta vẫn có chia rẽ nam, trung, bắc...... Thế thì theo ý riêng của tôi, vấn đề không phải là đoàn kết (mặc dù đoàn kết hay chia rẽ đều có cái hay và cái dở của nó) mà là mỗi người cứ cố gắng truyền đạt những gì mà mình cho là đúng nhất theo ý riêng của mình, nhưng một khi anh dùng chung 1 trang web thì anh phải theo đa số, nếu anh vẫn tiếp tục dùng chung trang web mà theo ý riêng của thiểu số, không hòa hợp được thì phải có chống đối lẫn nhau. Cá nhân tôi không chủ trương chống đối người cực đoan quá khích, nhưng vì sự lập đi lập lại của họ làm hại vô số người mới nhập môn nên từ bao năm nay tôi đã chuyển từ im lặng sang bày tỏ và hiện nay là bài bác ! Tôi luôn chủ trương hòa bình, nhưng muốn hòa bình thì phải chuẩn bị chiến tranh. Phải bỏ đi những dị biệt, chống đối cá nhân, chia rẻ chánh kiến. Mỗi người một sở thích. Anh thích thế nầy, tôi thích thế kia. Có sao đâu. Không nên cực đoan, bắt người ta theo mình? Không phải họ không theo mình là họ sai, mình đúng. Nên nhớ cho điều đó. Nó thuộc về cá tính, bẩm sinh, ta không thể nào thay đổi được. Vì nghiệp của ai thì người đó mang và tự họ chuyển, chớ mình không thể nào chuyển dùm cho ai được, hoặc bắt họ phải chuyển. (Anh thích sáng với bóng đèn 60 watt, tôi thích 100 watt. Nó nằm ở đâu? ở võng mô, ở con mắt, ờ thần kinh thị giác, do nghiệp quả kiếp trước quyết định (hay kiếp nầy). Ai đúng? Ai sai? Làm sao có thể bắt tôi phải theo anh được???…. Và, hiện nay chúng ta chưa có một tập thể Gạo Lứt tại Việt Nam. Một tập hợp, một đoàn thể. Tiếc thay! Tôi đã nhiều lần viết trên trang web này, nếu sự cực đoan, cố chấp của anh không làm hại người khác thì mặc tình anh muốn làm gì thì làm, nhưng nếu điều đó làm hại người khác thì tôi sẳn sàng sỉ vã anh không thương tiếc, cho dù điều này gây thiệt hại cho tôi (vì người khác đánh giá tôi là thế này, thế nọ !), nhưng tôi sẳn sàng mang tiếng để cứu người vô tội (mà cái khôi hài lại là anh em thực dưỡng cấp tiến chúng tôi lại cứu thân nhân người cực đoan, quá khích !). Tôi luôn yêu thương và quý trọng mọi người cho dù đó là người cố chấp, cực đoan quá khích nhưng tôi căm ghét cái tính nết của họ vì đó chính là cái tinh nết làm hại người khác mà họ không bao giờ nhận biết (vì tính cực đoan cố chấp quá khích tự nó bịt tai bịt mắt họ) Vì quan niệm cấp tiến cho nên trong xã hội tiến bộ cần có nhiều xu hướng, chính sự đối đầu của họ làm rõ nét vấn đề và người khôn ngoan sẽ nhìn thấy mà ngã theo khuynh hướng này hay khuynh hướng khác. |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 16th July 2025 - 04:11 PM |