![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 34 Gia nhập vào: 9-September 09 Thành viên thứ.: 4,785 ![]() |
Bài pháp đầu tiên mà đức Phật giảng là bài kinh Chuyển Pháp Luân giảng về 4 sự thật cao cả;bài kinh làm rung động mười ngàn thế giới.
Nó cũng làm rung động cả cuộc đời tôi;không nhiều thì ít.Nó làm bật cả mớ hệ thống thế giới quan cũ của tôi về tất cả: khoa học;nhân sinh;tình cảm;kinh tế;xã hội... và dẫn tôi đến thế giới quan của Pháp(dhamma) Hóa ra điều thâm sâu nhất chính là điều được nói đầu tiên.Tôi cảm nhận rằng toàn bộ tinh hoa Phật giáo nằm trong hai bài kinh là kinh Chuyển Pháp Luân và kinh Đại niệm xứ. Kinh chuyển pháp luân mới nghe thì xem chừng có vẻ dễ hiểu nhưng chẳng dễ hiểu chút nào;đến giờ tôi vẫn chưa hiểu;vẫn hoài nghi;vẫn học hỏi qua từng giờ từng ngày học hỏi lý thuyết và qua khảo sát bốn chỗ thân;thọ;tâm và pháp. Vị trí nó thuyết giảng đầu tiên của nó làm cho tôi có cảm giác sự việc diễn ra thế này: Đức Phật lúc đầu giảng chỉ thẳng thực tại;4 thánh đế nó gần chúng ta đến mức;nó xuất hiện ngay tại đây và ngay bây giờ! Lúc đó làm gì đã có những cái gọi là "16 tuệ minh sát" hay là chú giải;hậu chú giải;vi diệu pháp hay tam tạng kinh điển. Giống như một người thầy giảng cho học sinh; lúc đầu chỉ thẳng: nó là thế này;nó đang hiện hữu ngay ở đây này;và ngay bây giờ.Sau đó người nào đã hiểu thì thôi;người nào không hiểu thì thầy tiếp tục giảng bằng những bài giảng khác;nhằm mục đích để hiểu cái ý bài giảng đầu đã không được học trò hiểu thấu đáo-cốt lõi của nó nằm trong bài giảng đầu-một cách trực tiếp. Ngược lại với những người như ngài Sariputta;hay ngài Kondanna chứng ngộ ngay qua một câu thơ hay một bài pháp;tôi và hầu hết mọi người bây giờ đều may lắm mới được xếp vào hạng "văn cú tối vi" hay "ứng dẫn". Nên trong quá trình tu học gặp nhiều vấp váp là đương nhiên. Càng ngày tôi càng nhận ra ý nghĩa của những vấp váp của mình;những xung đột xung quanh;những bất mãn của mình với hoàn cảnh và mọi người... nó chính là chất liệu sống hiện tiền của quá trình thấu hiểu tứ đế. Nếu bạn thích-nếu chúng ta có duyên;thì tôi sẽ kể cho bạn nghe những bất mãn;những xung đột;những vấp ngã;những băn khoăn.... của chính tôi đó trong cuộc sống thực tế và cũng chính là quá trình tu tập của tôi dưới đây - xin hãy lắng nghe! |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 34 Gia nhập vào: 9-September 09 Thành viên thứ.: 4,785 ![]() |
"Mặc cảm giá trị sức lao động"
Tôi khá "tâm đắc" khi nghĩ ra cái cụm từ này;nó diễn tả cái mâu thuẫn sâu kín của nội tâm tôi với các giá trị của cuộc sống;cống hiến của mình trong cuộc sống đó. Việt Anh có kể tôi nghe khi bố mẹ cậu sang Myanmar để bắt cậu về;bố mẹ cậu có hỏi cậu ấy "Tại sao lại không chịu lao động?Nếu chăm chỉ lao động sao lại đi ăn xin?" Việt Anh nói cậu ấy nghe buồn cười nhưng không biết trả lời thế nào. Đức Phật cũng gặp trường hợp tương tự. Hình như là khi phụ vương thấy Đức Phật trở về với một đoàn khất thực;ông bỗng nổi giận;ông không chịu được cảnh người con đẳng cấp quý tộc của mình đi ăn xin. Theo như tôi đọc lúc đó là đức Phật trả lời rằng đó(khất thực) là truyền thống của chư Phật. Dẫu sao vua Tịnh Phạn cũng không mắng mỏ đức Phật là lười lao động.Theo như kinh chép lại thì cuộc sống của Hoàng Tử khi còn ở cung là khá được "nuông chiều" với "3 tòa lâu đài 3 mùa".Đức vua không hề nghĩ rằng Hoàng Tử lười hoặc là muốn Hoàng Tử phải lao động quần quật;đức vua chỉ muốn ngài quay lại với công việc "Chính trị" và sống với phong thái quý tộc cho đúng nề nếp. Người đặt vấn đề trực tiếp về chất vấn về lao động của Đức Phật không phải là vua cha mà là một người cày ruộng tên là Kasibhàradvàja. Câu chuyện xảy ra tại Magadha. |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 21st September 2025 - 02:29 AM |