IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Phương pháp ăn uống để phòng chống bệnh ung thư, của người Nhật
Thelast
bài Jun 22 2007, 02:29 PM
Bài viết #1


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



PHẠM THỊ NGỌC TRÂM
Biên soạn














PHƯƠNG PHÁP ĂN UỐNG
ĐỂ PHÒNG CHỐNG BỆNH UNG THƯ
(CỦA NGƯỜI NHẬT)





















NHÀ XUẤT BẢN VĂN HOÁ THÔNG TIN
Hà Nội – 2004


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Thelast
bài Jun 24 2007, 02:30 PM
Bài viết #2


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



II. TÁC HẠI CỦA MÌ CHÍNH ĐỐI VỚI CƠ THỂ.

1.Lời bạt cho một cuốn sách

Tiến sĩ Y khoa Arthur D.Colman là Giáo sư lâm sàng khoa Tâm thần thuộc Trung tâm Y khoa của Viện Đại học Califonia đã viết lời bạt được trích dịch dưới đây cho một cuốn sách nói về hội chứng bột ngọt đồng thời giúp bạn tự chủ cuộc sống của mình.

Bột ngọt (còn được gọi là mì chính) có nguy hiểm cho sức khoẻ bạn không? Và nếu cơ thể của bạn bị mẫn cảm với bột ngọt, không chịu nổi bột ngọt, bạn cần phải làm những gì để loại bỏ bột ngọt, loại bỏ những thực phẩm có dùng bột ngọt ra khỏi những món ăn, thức uống của mình? Cuốn sách này sẽ trình bày đầy đủ những dữ kiện về lịch sử, khoa học, lâm sàng, và dinh dưỡng để cho bạn tự quyết định trước những mối nguy hiểm tiềm tàng của bột ngọt đối với bạn và con cái của mình.

Đây là cuốn sách đầu tiên thuộc loại này được xuất bản vừa nhằm vào độc giả mà nghề nghiệp có liên quan đến bột ngọt vừa nhằm vào quần chúng rộng rãi: Bởi vì ước tính có đến 25% dân chúng mà cơ thể có phản ứng nguy hại đối với bột ngọt. Trong số nạn nhân, có nhiều người bị bệnh vì không biết rằng ăn đồ hộp có bột ngọt, dù ít đi nữa – món ăn bày bán tại các quầy hàng – là nguyên nhân của bệnh tật, thậm chí đe doạ tính mang của thực khách. Những nạn nhân này không biết rằng từ 20 năm nay các bác sĩ, nhà khoa học đã cho xuất bản các công trình nghiên cứu nghiêm túc về đề tài này rồi. Ngày nay, các bài báo vẫn tiếp tục xuất hiện trên những tạp chí khoa học có uy tín, có số phát hành cao đề cập chi tiết đến tính độc hại của bột ngọt. Tuy nhiên vẫn còn thiếu những thông tin cần thiết mang tính giáo dục để cho quần chúng rộng rãi tự mình nhận định về những tác động của bột ngọt.

Tôi (Tiến sĩ Arthur D.Colman) ngày càng quan tâm đến biết bao nhiêu thân chủ cùng đồng nghiệp của mình bị nhức đầu, có các triệu chứng đường ruột, trầm cảm, buồn bực và mặt bừng bừng. Vào năm 1978, bài viết chi tiết của tôi về hai ca bệnh: mỗi lần ăn uống thứ gì có bột ngọt là cả hai thân chủ của tôi có những triệu chứng trên cơ thể và cả tâm thần rất rõ - kể cả trầm cảm buồn bực đến ủ dột. Bài viết này được đăng trên tạp chí Y học vùng Tân Anh Cát Lợi (New England Jounal of Medicine, gọi tắt là TCYH)(*)

Các triệu chứng tâm thần đặc biệt khó lường bởi những dấu hiệu này chỉ lộ ra hai ngày (48 giờ) sau khi ăn uống thứ có chứa bột ngọt và có khi kéo dài suốt nhiều tuần lễ. Nhưng khi thức ăn của họ không có bột ngọt thì các triệu chứng đó không xuất hiện. Một thân chủ của tôi là một cậu bé gặp muôn ngàn khó khăn trong sinh hoạt hàng ngày ở nhà cũng như ở trường: tình trạng u ám như vậy kéo dài suốt bao nhiêu năm do thức ăn em dùng có chứa bột ngọt. Sau khi loại bỏ hoàn toàn bột ngọt ra khỏi thức ăn của em này, thì tính khí của em trở nên ngoan cường đến cả cô giáo dạy em, lẫn bác sĩ tâm thần trị bệnh cho em đều ngẩn người ra vì kinh ngạc. Họ hỏi bố mẹ của em đã làm gì, thay đổi những gì! Mười năm sau, cậu bé ngày xưa bị xếp vào hạng “Ngổ ngáo và bướng bỉnh” thì ngày nay là sinh viên danh dự của khoa hoá Viện Đại học Califonia ở Berkeley.

Bài báo đăng trên TCYH tức khắc tạo ra tiếng vang trong quần chúng và được các phương tiện thông tin đại chúng - nhất là báo chí – quan tâm. Tôi đã đọc lại hàng trăm lá thư của bác sĩ, của các nhà chuyên môn gửi đến cho biết các kinh nghiệm lâm sàng của riêng họ cùng thư từ của các nạn nhân bột ngọt kể lể những nỗi khổ đâu mà họ phải chịu đựng.

Một tờ báo tiếng Nhật hàng đầu ở một thành phố lớn ở Miền Tây tuy đã dự kiến lên một chương trình phỏng vấn tôi, nhưng đã huỷ bỏ cuộc phỏng vấn vì bị đe doạ mất tiền quảng cáo từ các nhà sản xuất thực phẩm. TCYH này cũng nhận được một lá thư giọng đầy hằn học của Hiệp hội bột ngọt, một tổ chức quốc tế chi hầng triệu Mỹ kim tại hậu trường chính trị, còn nói rằng họ thất vọng và lo lắng khi tạp chí đã in bài của tôi, đề nghị rằng tạp chí này nên đưa ra một chính sách rõ ràng làm tiêu chuẩn cho việc xuất bản.

Chiến dịch chống lại bài viết dài vỏn vẹn có ba đoạn của tôi vẫn chưa ngừng tại đây. TCYH còn nhận được một lá thư từ một nhà nghiên cứu chất vấn về những phát hiện lâm sàng của tôi. Ban biên tập dành cho tôi điều kiện để phản bác ngay trên tạp chí. Đối với tôi, đây là một việc đơn giản: ngay trong lá thư của nhà nghiên cứu này có nhiều lời quảng cáo hơn là các nội dung khoa học.

Cuối cùng, những lá thư như vậy không còn được gởi đến toà soạn nữa. Điều đó không có nghĩa là tôi không gặp rắc rối: một đồng môn Harvard của tôi mà có hơn mười năm nay không gặp bỗng dưng xuất hiện ở San Franciosco. Chúng tôi gặp nhau cùng ăn sáng và câu chuyên hàn huyên nhanh chóng chuyển hướng về công trình của tôi nghiên cứu bột ngọt gây hội chứng tâm thần.

Thoạt tiên, anh bạn của tôi nói với vẻ xem thường các phát minh của tôi, rồi đề nghị tài trợ cho tôi nghiên cứu “các hiện tượng mẫn cảm” khác thay vì hội chứng tâm thần do bột ngọt. Tôi cảm thấy thất vọng, không phải vì bạn tôi xem thường công trình lâm sàng của mình mà vì động cơ thúc đẩy anh ta làm như vậy.

Sau khi bị tôi cật vấn về lòng tốt khác thường của anh, anh thú nhận là Tổ chức bột ngọt mướn anh làm tham vấn. Anh ta giận dữ thật sự khi tôi nói thẳng rằng anh là một “con rối”, từ đấy đến nay tôi không còn nghe tăm hơi gì của người bạn đồng môn Harvard của mình nữa!

Rõ ràng có một ngành công nghiệp cần bảo vệ tiếng tốt cho bột ngọt. Tuy nhiên dù đã tiêu hàng đống tiền cho quảng cáo và gaio tế nhân sự nhằm ca tụng bột ngọt là loại gia vị có tác dụng “tự nhiên”, nhưng nỗi hoang mang đối với bột ngọt ngày càng tăng.

Trong lúc khám bệnh, tôi vẫn đặt thành nếp: nghi ngờ có độc tính của bột ngọt mỗi khi có sự kết hợp giữa các triệu chứng đường ruột, thần kinh và trầm cảm. Đôi khi tôi giúp được cho bệnh nhân của mình khỏi phải chịu đau đớn và tốn kém. Tôi biết các bác sĩ nhi khoa hỏi bố mẹ của các cháu mắc bệnh (bệnh nhi) là thức ăn của các cháu có chứa bột ngọt không. Có bác sĩ còn dùng liều bột ngọt thử cho bệnhnhân để loại bỏ hoặc xác nhận nỗi nghi ngờ của mình. Những cố gắng như vậy dễ bị trắc trở vì mục tiêu quá rộng, đó là: “dị ứng thực phẩm” hơn là các độc tính đặc thù. Điều quan trọng là với liều đủ mạnh thì bột ngọt là chất độc với mọi người. Còn đối với những người không có khả năng biến dưỡng nó, bột ngọt trở thành thứ thuốc độc.

Tiếc thay trong hoàn cảnh hiện nay bỏ bột ngọt không dễ dàng gì. Ngay cả khi bố hay mẹ của người bệnh hay chính người tiêu thụ có học vị tiến sĩ dinh dưỡng đi chăng nữa cũng khó có khả năng loại bỏ hoàn toàn bột ngọt!

Chính vì vậy, cuốn sách này rất có giá trị. Nếu bạn, hay người bạn quen biết là nạn nhân của bột ngọt, thì cuốn sách này có thể thay đổi cuộc đời của mình: điều đó không hải là lời nói ngoa đâu.

______________________

(*) New England Jounal of Medicine (Tạp chí Y học vùng Tân Anh Cát Lợi) tập hợp được các nhà y học hàng đầu của Hoa Kỳ và Thế giới. Vùng này có Viện Đại học Harvard, MIT (Viện Kỹ thuật Massachusetts)... rất nổi tiếng cho nên rất có uy tín và tầm cỡ quốc tế.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này
Thelast   Phương pháp ăn uống để phòng chống bệnh ung thư   Jun 22 2007, 02:29 PM
Thelast   [i][right]Thành kính tri ân G.S OHSAWA và gia ...   Jun 22 2007, 02:31 PM
Thelast   [b]LỜI NÓI ĐẦU Đối với nhiều dạng ...   Jun 22 2007, 02:32 PM
Thelast   [size=4][center]PHƯƠNG PHÁP ĂN UỐNG ĐỂ CH...   Jun 22 2007, 02:33 PM
Thelast   M.K: Ông sẽ ngạc nhiên khi biết rằng tô...   Jun 22 2007, 02:35 PM
Thelast   M.K: Số người ấy không theo đúng phươn...   Jun 22 2007, 02:40 PM
Thelast   S.B: Xin giáo sư cho biết vài điểm hay bá...   Jun 22 2007, 02:42 PM
Thelast   Trong khi giáo sư Michio Kushi trình bày lý t...   Jun 22 2007, 02:43 PM
Thelast   Trong khi Michio trầm ngâm suy nghĩ, tất c...   Jun 22 2007, 02:44 PM
Thelast   [size=3][b]TÔI ĐÃ TỰ CHỮA LÀNH BỆNH UNG ...   Jun 23 2007, 08:47 AM
Thelast   Một giờ sau, tôi trở lại phòng quang tuy...   Jun 23 2007, 08:51 AM
Thelast   Bác sĩ Lisker và tôi còn bàn bạc thêm v...   Jun 23 2007, 09:05 AM
Thelast   Cuộc giải phẫu đã xác nhận những đi...   Jun 23 2007, 09:18 AM
Thelast   Sean đáp lại: “Xin ông nghe tôi. Bệnh u...   Jun 23 2007, 09:36 AM
Thelast   Sự thiếu lòng tin ở khả năng chữa tr...   Jun 23 2007, 09:44 AM
Thelast   Tôi vẫn bị đau nhức hành hạ, kích thí...   Jun 23 2007, 09:52 AM
Thelast   Nhưng ngày 23-1, những kết quả lại cho t...   Jun 23 2007, 10:04 AM
Thelast   Renzi cho máy chạy, nó bắt đầu kêu rù r...   Jun 23 2007, 10:05 AM
Thelast   [b]MÌ CHÍNH - KẺ THÙ NGỌT NGÀO [size=3]I....   Jun 23 2007, 10:06 AM
Thelast   • Bột ngọt làm bằng nước thải – ph...   Jun 23 2007, 10:09 AM
Thelast   [b]II. TÁC HẠI CỦA MÌ CHÍNH ĐỐI VỚI C...   Jun 24 2007, 02:30 PM
Thelast   2.Bột ngọt – mì chính – món gia vị hi...   Jun 24 2007, 02:33 PM
Thelast   3.Hội chứng bột ngọt – dâu có phải c...   Jun 24 2007, 02:34 PM
Thelast   4. Phản ứng của mì chính đối với cơ ...   Jun 24 2007, 02:36 PM
Thelast   [b]5.Phương cách loại bỏ mì chính. Nhữ...   Jun 24 2007, 02:41 PM
Thelast   6.Lời kêu gọi Từ tháng 7 năm 1987 cuộc...   Jun 24 2007, 02:43 PM
member   bác thelast có bản cứng hay bản mềm củ...   May 19 2011, 10:10 AM


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 7th July 2025 - 03:51 PM