![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 47 Gia nhập vào: 24-May 10 Từ: U.S.A Thành viên thứ.: 14,203 ![]() |
Sư Nhan hỏi Thiền Sư: - Thế nào là ly' bản thường (bổn thường) ? Thiền sư đáp: - ĐỘNG !!! Sư Nhan lại hỏi tiếp: - Thế nào là ĐỘNG ? Thiền sư đáp: - Không phải Lý Bản Thường !!! Sư Nhan cúi đầu suy nghĩ vì không hiểu ý thầy mình ..... Thiền sư bảo: - Nếu con Nhận thì sẽ mãi trôi nổi trong luân hồi - Còn nếu con Không Nhận thì sẽ chìm hoài trong Sanh, Tử !!! Ngay đây, Sư Nhan hốt nhiên Đại Ngộ !!! (Người xưa..." Ngộ " sao mà dễ quá, chỉ một phút hay một câu - Mình bây giờ nghe hàng triệu lần nhưng vẫn không "Ngộ" nỗi - Thật buồn và hổ thẹn cho mình quá đi.....!!!) (Theo TB hiểu, ly' bản thường là cái tánh hằng sẵn có ở ngay nơi mình, là Tự Tánh) TB 07/15/2010 |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 255 Gia nhập vào: 18-September 10 Thành viên thứ.: 30,437 ![]() |
“Xưa có một người quyết tâm học đạo, theo một vị thiền sư sống trong một cái cốc nhỏ, sống đạm bạc, quyết chí tu hành. Một này kia, có công việc, vị thiền sư phải đi xa, dặn đệ tử ở lại phải lo chăm chỉ tu hành, chớ hề xao lãng cũng, giữ lối sống đạm bạc và tâm hồn thanh tịnh.
Người đệ tử này chỉ có một chiếc khố che thân, đêm tới khi ngủ, máng trên vách, thường bị chuột ra cắn rách, phải xin vải thừa bá tánh thay đổi nhiều lần. Thấy vậy, thương người tu hành, người làng đến biếu thầy một con mèo dùng để đuổi bầy chuột. Từ khi có mèo, chuột hết cắn phá khố của thầy nhưng lại phải lo thức ăn thêm cho mèo. Một phú nông trong làng có lòng biếu thầy một con bò để thầy vắt sữa nuôi mèo. Có bò rồi, thầy lại phải lo đi cắt cỏ nuôi bò. Dân làng lại có lòng tốt biếu thầy một đám ruộng màu mỡ để thầy canh tác. Chẳng mấy lúc, được mùa, lại bò mèo đều sinh sản thêm, thầy phải nhờ đến dân làng phụ lực cày cấy. Không bao lâu, chốn thanh tịnh xưa kia trở thành một nông trại rộng lớn giàu có. Thầy lúc ấy tiền bạc không thiếu, mới có ý định phá bỏ chùa nghèo cũ, xây chùa mới, bá tính mới nghe đã dốc lòng, ùn ùn góp công góp của cúng dường để lấy phước. Chẳng mấy chốc thầy đã xây dựng một ngôi chùa mới nguy nga tráng lệ, tượng lớn, cửa cao, trong ngoài đều sơn son thếp vàng như chốn cung đình của Vua Chúa. Quá giàu, thêm đa đoan công việc, tính toán kinh doanh làm sao được nhiều tiền hơn, đêm đêm thầy bù đầu với những con số thu chi, không còn dốc tâm cũng như có thời gian để tu học. Ngày nay thầy đã trở thành triệu phú, đại tư bản, chỉ có bộ áo cà sa bên ngoài cho biết thầy là một tu sĩ. Một ngày kia sư phụ trở về, mới đến rẻo đất cũ đã thất kinh rụng rời, hồn phi lạc phách, không thấy túp lều cỏ đơn sơ ngày xưa mình ra đi, mà trước mặt là một ngôi đền tráng lệ, khách thập phương lui tới chiêm bái, ngựa xe dầy đặc, ồn ào không kém gì chốn phồn hoa trần tục. Thấy sư phụ chống gậy, tay nải trở về, thầy hân hoan ra đón, cặn kẽ trình bày lại những chuyện đổi thay tuần tự theo thời gian, hy vọng được sư phụ nhiệt liệt khen ngợi, xiễn dương công đức của thầy. Sư phụ nín lặng hồi lâu, cuối cùng thở dài mà nói rằng: - Từ một cái khố rách chuột cắn, con đã lầm đường đi một bước quá xa đến cái lâu đài này, ngược với những điều gì ta đã dạy con tu học nhằm để giải thoát và giúp người giải thoát. Chùa lớn nguy nga thì phải lo tu bổ coi sóc, tín đồ đông thì ồn ào, hỗn tạp, được phước thì thời giờ đâu nữa mà tu học. " Đó là chuyện ngày xưa , sư phụ còn mở miệng thở dài ... ; nếu là ngày ngay , sư phụ sẽ không có cửa mà dám mở miệng đâu Chúng ta cứ công quả tiền bạc cho nhiều vào ...để hiện đại chùa chiền Chùa đất Phật vàng , chùa vàng thì Phật kim cương |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 21st June 2025 - 09:44 PM |