![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 532 Gia nhập vào: 13-August 09 Thành viên thứ.: 4,316 ![]() |
Chào các bác,
Thường marhaba thấy các bác TD hay sách TD đều khuyên là nên ăn ít, thậm chí nhịn buổi tối... Qua quan sát 1 số người thì marhaba thấy như sau: - Có ông hàng xóm, làm nghề nông, 1 mình làm rất cực khổ nuôi cả nhà 8 miệng ăn. Ông ăn thì rất khỏe, nhưng vì nghèo quá, nên ko đủ ăn - thiếu chất, có khi chỉ ăn cơm với nước trà, hoặc mít, chuối. Kết quả là bệnh (chắc do bị lao lực gây ra - khi bệnh nhẹ thì cũng đâu nghỉ làm được) - ko đủ tiền chữa trị - rồi chết sớm. Còn bà thì chỉ nội trợ, hầu như quanh quẩn trong nhà, khi bệnh thì ko bao giờ uống thuốc, mà chỉ nhịn ăn. Kết quả là bà sống rất thọ, khỏang 90 tuổi. - Rồi ông đó có 1 ông em, chỉ có 2 người con, mà ông làm tàng tàng thôi, chơi thì nhiều - bài bạc, đá gà độ.. Cũng sống thọ. - Rồi có 1 bà em - không lập gđình, sống 1 mình - làm việc lặt vặt rồi mỗi bữa chỉ ăn 1 ít cơm, với 1 ít thức ăn (có khi ăn chuối ko, vì nghèo mà) - thì cũng sống thọ. Quay sang 1 gđình khác, 1 ông thì rất khỏe, làm nông, ăn 1 bữa bằng 3-4phần người khác, mà cái cuốc thì phải đặt rèn riêng vì lưỡi cuốc bự bằng 3-4 lần cuốc thường. Kết cục thì ông mất sớm (vì buồn rầu sinh bệnh do người vợ bị Pháp giết). Ông có 2 người em làm nghề gỗ thủ công mỹ nghệ, 1 ông thì chuyên sx, hầu như ở trong xưởng - sống thọ. Còn ông em út thì chỉ sx 1 ít, còn lại thì ra ngòai làm ruộng, đi bán đồ gỗ (phải chèo xuồng đi các tỉnh miền Tây vài tháng để bán..), kết quả là ông bị bệnh nhiều rồi chết sớm hơn ông anh chỉ chuyên sx trong xưởng. Còn các bà thì bà nào nội trợ nhiều, hầu như ở trong nhà thì sống rất thọ. Còn ai bươn chải ra ngòai nhiều thì đều bị bệnh mà chết sớm hơn. (đây là nói về các nhân vật sống/chết mấy chục năm trước - lúc đó gạo còn chà xát dối lắm (bằng cối quay tay), họ không có dùng nước đá/tủ lạnh/bột ngọt,..vì nghèo) - Truyện Tàu - có nhân vật là Tiết Nhơn Quý - là tướng nổi tiếng thời nhà Đường. Cha mẹ ông giàu có nhưng mất sớm, để lại tài sản cho ông nên ông không làm việc gì kiếm sống mà chỉ học văn, học võ và ăn. Sức ăn rất nhiều đến nỗi từ từ bán hết tài sản mà cũng không đủ ăn đến nỗi phải đến cầu người chú bác - nhưng họ không giúp - rồi đành phải tự tử! Nhưng được người cứu sống rồi chỉ chỗ làm để kiếm sống. Ngày đầu đi làm - ông chủ thì bao ăn thấy ông ăn nhiều quá - bằng phần ăn của cả chục người thì tính cho nghỉ ![]() - Sách THỨC ĂN QUYẾT ĐỊNH SỐ PHẬN CỦA BẠN - Tác giả : NAMBOKU MIZUNO : Đối với những người lao động nặng thì có thể cho phép ăn nhiều... Theo nhận xét của marhaba thì ăn ít chỉ có thể áp dụng cho người ít lao động nặng nhọc, ở trong nhà thường xuyên thôi. Còn người lao động nặng thì cần phải ăn nhiều để nạp năng lượng (âm) thì mới có sức để lao động (dương). Còn người nào ra ngòai nhiều thì nhiễm phong hàn nhiều - dễ bệnh mà chết hơn người ở trong nhà. Các bác có ý kiến gì ko? |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 255 Gia nhập vào: 18-September 10 Thành viên thứ.: 30,437 ![]() |
Cái chủ đề này hơi ngồ ngộ nên tham gia 1 ý cho vui
Ăn ít là lượng ăn ít hơn "ăn vừa " , Ăn nhiều là ăn nhiều hơn lượng nhu cầu cần thiết cho cơ thể => như vậy cả 2 đều không tốt Thế thì làm sao biết ăn vừa cả lượng và chất là ăn bao nhiêu ? Trong khi cơ thể thì mỗi lúc lại đòi hỏi ăn uống cả về lượng và chất cũng khác nhau ; lúc nhiều lúc ít , lúc nhiều chất này ít chất kia .v.v... Nếu ai lúc nào cũng ăn đủ , chắc sẽ có một cuộc sống minh triết Còn tôi thì không nghĩ về nó thì có thể tàm tạm , nếu nghĩ nhiều về nó thì sẽ thiếu thừa nhiều thứ , trong đó có ... thừa cơ tâm và thiếu tự tin Nhưng nếu buộc phải chọn giữa thiếu và thừa thì tôi sẽ chọn thiếu ; Có ai giống tôi không ? |
|
|
![]()
Bài viết
#3
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Moderator Bài viết: 587 Gia nhập vào: 16-June 07 Từ: 16 York St, Emu Plains NSW 2750 Australia Thành viên thứ.: 32 ![]() |
Tôi cũng xin đóng góp một chút ý kiến của mình cho vui vẻ cả làng.
Bản tính tôi thì không thích thiếu hay thừa mà là thích vửa đủ, nhưng trời đã không chìu lòng người : khi tôi vừa mới lớn, cha tôi đã bị mìn giết chết trong khi đang trên đường đi mua bán làm ăn nuôi sống gia đình, lúc bấy giờ tôi đang học lớp 10 trung học (mà thời đó gọi là lớp đệ tam ở miền nam VN); một tháng sau ngày cha tôi mất thì anh tôi bị mất trí (vì thương khóc cha mình trong 1 tháng không ngủ mà cả nhà không ai hay biết) vĩnh viễn, mẹ tôi lúc bấy giờ thuộc vào lớp tuổi trung niên, mọi xáo trộn và kém may mắn trong đời sống làm cho mẹ tôi gần như mất trí và buông xuôi mọi việc, tôi còn 6 đứa em quá nhỏ không người nuôi nấng. Thế là tôi phải vừa đi học, vừa đi làm; tôi di chuyển từ nơi này sang nơi khác bằng xe hơi và tôi phải mua đủ tất cả các sách học mang theo xe để tự học bài. Khi về đến nhà thì tôi mượn tập của bạn học để theo dõi bài vở trong lớp học đã được học đến đâu, thế là bạn bè mượn lại sách của tôi, và điều này làm cho tôi gặp khó khăn là không có đủ sách để tự học, thế là mỗi loại sách học tôi phải mua 2 quyển của cùng 1 tác giả (và nếu có hai tác giả khác nhau thì mua cả 2, mỗi loại 2 quyển). Từ đó nó làm thành 1 cái thông lệ, nhưng lần này, Trời lại chìu lòng tôi : xe hơi thì 2 chiếc (1 chiếc để đi và chiếc kia để cho mượn), nhà cũng 2 cái ( 1 cái để ở, còn cái kia cho bạn bè thay nhau mượn ở để làm nhà nghĩ dưỡng); ngay cả đi vượt biên cũng phải đóng 3 chiếc tàu (một chiếc cho mình, một chiếc cho bạn bè và chiếc còn lại để dự phòng nếu không may cho các chuyến kia). Nhưng tôi luôn muốn dừng lại ở cái thứ 2 hay thứ 3 mà không để dành hay gây dựng thêm để tích cóp hay tạo thành tài sản lớn (có một ngoại lệ là khi tôi làm shop photo bên Úc, khi xong 1 cái thì có đứa em này muốn quản lý và tôi phài làm cái thứ 2 và cứ như vậy cho em, cho con, cho bạn bè.....cho đến cái thứ 10 thì phải dừng lại vì những khó khăn do lòng tham của người khác). Tôi thích làm những việc liên quan đến thực dưỡng và thế là sau này khi các cửa hàng photo của tôi đóng cửa dần dần thì lại hình thành việc mua bán thức ăn thực dưỡng từ Úc và Nhật qua lại VN & Úc cũng như thuốc trợ phương của G & W Australia phân phối tại Úc, VN và Mỹ. Dĩ nhiên là tôi muốn mọi việc vừa đủ, không thừa, không thiếu mà hình như cuộc đời tôi gắn liền với con số 2, 3 hay nhiều hơn không vì mình mà là vì người khác ! |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 8th July 2025 - 12:32 PM |