IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> SÁT SINH BÒ, Sư Thư dịch và thực hiện
Diệu Minh
bài Dec 23 2010, 11:35 AM
Bài viết #1


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,148
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



SÁT SINH BÒ

Ajahn Brahm
Sau đây là câu chuyện của một tù nhân Australia trích từ cuốn sách của ngài Ajahn Brahm (Mở rộng cánh cửa trái tim bạn - Opening the Door of Your Heart) tả về việc sát sanh súc vật lấy thịt trong một trại tù, một công việc phải làm của tù nhân:

Anh ta mô tả về lò sát sanh. Các rào chắn cứng bằng thép không gỉ, rộng ở phía ngoài và hẹp dần khi hướng vào hào sát sanh, tới đó nó chỉ đủ rộng để cho từng con vật đi qua. Bên cạnh cái hào hẹp đó có một bệ được dựng cao, anh ta đứng trên đó với súng điện trong tay.

Họ dùng chó và gậy để lùa các con bò, lợn hay cừu vào trong cái phễu sắt đó. Anh ta cho biết các con vật luôn kêu la thảm thiết và tìm cách chạy trốn. Chúng đều ngửi, nghe và cảm nhận được mùi vị của tử thần. Khi con vật tới gần cái bệ anh ta đang đứng, chúng đau đớn quằn quại và kêu rống thảm thiết. Mặc dù chỉ cần một phát bắn điện cao thế cũng đủ giết một con bò lớn, nhưng con vật không bao giờ có thể đứng yên để anh ta làm điều này. Vì vậy một phát đầu để con vật bất tỉnh và phát kế tiếp giết chết nó. Cứ như vậy hết con này tới con khác và công việc diễn ra từ ngày này qua ngày khác.

Vào một ngày nọ, họ cần thịt bò và các con bò sẽ bị sát sanh. Anh ta lại tiến hành công việc như một ngày bình thường cho tới khi một con bò cái tiến lại không giống như các con bò khác mà anh ta vẫn thường gặp. Nó thật yên lặng, thậm chí không một tiếng rên rỉ. Đầu nó cúi xuống và bước đi một cách tự nguyện, chậm chạp vào vị trí gần cái bệ anh ta đang đứng. Nó không quằn quại, kêu la hay tìm cách trốn thoát. Khi đã vào vị trí, con bò ngẩng đầu lên và nhìn vào người đồ tể, nó hoàn toàn đứng im bất động.

Chưa bao giờ anh ta thấy có con vật nào gần mình đến như thế. Đầu óc anh ta trở nên vô cùng bối rối. Anh ta không thể nâng nổi khẩu súng lên và cũng không thể nào tránh được ánh mắt của con bò, nó đang nhìn thẳng vào anh ta.

Anh ta rơi vào trạng thái không còn biết gì trời đất nữa và cũng không biết tình trạng đó diễn ra bao lâu, chỉ biết có một điều là con bò luôn giữ ánh mắt nhìn anh ta. Các con bò đều có đôi mắt thật to. Anh ta nhận thấy mắt trái của con bò, phía lông mi dưới, nước mắt bắt đầu ngưng đọng lại. Nước mắt càng lúc càng nặng dần, cho tới khi mi mắt không thể giữ được nữa và nó bắt đầu nhỏ chầm chậm xuống má tạo thành một hàng lệ. Các cánh cửa thặt chặt trong tim anh ta bấy lâu nay đang từ từ mở ra. Anh ta nhìn không thể tin được nữa khi mắt phải của con bò phía trên lông mi dưới, các giọt nước mắt cũng đang đọng lại. Và hàng lệ thứ hai bắt đầu nhỏ xuống. Lúc này người anh ta tan rã hoàn toàn.

Con bò đang khóc

Anh ta ném khẩu súng xuống, chạy tới chỗ mấy người quản tù và thề rằng họ có thể bắt anh ta làm bất kỳ điều gì, "NHƯNG CON BÒ ĐÓ KHÔNG CHẾT!"

Cuối cùng bây giờ anh ta trở thành một người ăn chay.
Câu chuyện này hoàn toàn có thật, nó đã được các tù nhân ở nơi đó xác nhận.

Các bạn hãy photo bài này ra nhiều bản và làm phước cho mọi người nhá.


--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Diệu Minh
bài Dec 23 2010, 11:38 AM
Bài viết #2


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,148
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



QUAN TÒA XỬ ÁN

Quan tòa (T): Bị cáo có ý kiến gì về đơn cáo buộc ngày 21/09/2010 không?

Bị cáo (cool.gif: Kính thưa ngài Thẩm phán và Bồi thẩm đoàn! Cho phép tôi tự bào chữa và giải trình về những cáo buộc một cách vội vàng và chưa ó các chứng cớ rõ ràng. Thưa Tòa, dòng đầu tiên "Để thư thả một chút sẽ cố gắng thu xếp tiếp kiến Papa". Đối với đạo Phật chúng tôi, thời gian là một khái niệm không có thật, đó chỉ là một sản phẩm của tâm trí (mind-made product). Vì vậy người ta có thể thư thả một phút, thư thả một ngày, thư thả một tháng hay thư thả một năm, tựu chung lại đều nằm gọn trong phạm trù "thư thả".

Thậm chí, cho tới hết đời người ta vẫn thư thả, thưa Tòa. Vì sao vậy? vì nó hoàn toàn là sản phẩm của tâm trí, nên nó có thể co dãn, đàn hồi và do con người quyết định. Vì lẽ đó, người ta cũng có câu "có giây phút trở thành bất tử", rồi là "giây phút vĩnh hằng" ... Xin quý Tòa lưu tâm tới một số thuật ngữ và lý giải của Phật học để có cách nhìn chính xác và phán xét anh minh. Xin cám ơn quý tòa và cho phép tôi được tiếp tục.

T: Khoan đã, cái này nghe hơi lạ tai. Không lẽ chỉ có trong Phật Giáo?

B: Thưa Tòa, ý tưởng này cũng có thể tìm thấy trong vật lý vũ trụ. Khi người ta cắt lớp và làm cong không gian, trục thời gian cũng sẽ bị bẻ cong. Về lý thuyết, các thời điểm quá khứ, hiện tại và tương lai có thể gặp nhau tại một điểm nếu chúng ta làm cho tốc độ các hạt vượt qua tốc độ ánh sáng.

T: Thôi bỏ qua! Nghe rườm rà và phức tạp quá. Tôi sẽ tạm chấp nhận quan điểm Phật Giáo của các anh. Xin tiếp tục.

B: Xin cám ơn quý Tòa. Tôi xin giải thích tiếp cụm từ "sẽ cố gắng thu xếp tiếp kiến". Ý nghĩa đơn giản của nó là gắng sức làm hay dàn xếp để đạt được mục tiêu đề ra. Thưa quý Tòa, trong Phật Giáo chúng tôi tin vào quy luật nghiệp quả, không phải cái gì chúng ta muốn đều có thể đạt được. Nó phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, chúng ta vẫn hay nói câu cửa miệng: "Thiên thời, địa lợi, nhân hòa". Nếu các yếu tố cần thiết chưa hội tụ đủ thì cho dù cố gắng bao nhiêu chăng nữa cũng không đạt được gì cả. Logic này rất đơn giản và trực tiếp, xin quý Tòa lưu ý.

Xin cám ơn quý Tòa! Tôi xin phân tích tiếp câu "rồi sẽ giới thiệu luôn cả Anatta Sayadaw nữa". Người ta có nhiều phương thức để giới thiệu: ví dụ khi giới thiệu về một quán ăn ngon, người ta có thể nói: "Tôi sẽ giới thiệu cho anh Quán Ngon mới khai trương" và chỉ cần đơn giản cung cấp cho người này địa chỉ và số điện thoại của Quán Ngon, như vậy là đủ rồi. Một cách khác nữa là đưa người này tới quán đó và chiêu đãi. Trong cả hai trường hợp đều có thể sử dụng cum từ "giới thiệu" mà không bị sai lạc ý nghĩa.

Thưa quý Tòa! Tôi xin phân tích câu cuối cùng: "cố gắng chờ thêm chút xíu". Câu này mang tính chất khích lệ, động viên đối tượng. Thông thường chung, khi người ta nôn nóng muốn thực hiện một việc gì đó, trạng thái tâm dễ bị phấn chấn, bất an. Nhờ sự khích lệ, động viên này tâm của đối tượng sẽ an tịnh trở lại.

Thưa quý Tòa! từ đầu tới giờ quý Tòa đã nghe có LỜI HỨA nào chưa?

T: Bị cáo không được phép hỏi Tòa.

B: Xin lỗi quý Tòa. Như vậy tôi đã trình bày xong phần bào chữa của mình. Rất mong quý Tòa anh minh phán xét.

T: Xin mọi người nghỉ 15 phút để Tòa hội kiến trước khi tuyên án.

(15 phút sau)

T: Sau khi nghiên cứu xem xét, Tòa xét thấy đơn cáo buộc đưa ra chưa được xác đáng và có căn cứ rõ ràng, Vì vậy, Tòa tuyên bố bị cáo vô tội và bên nguyên đơn phải bồi thường "một chầu chay mặn tùy thích" do những tổn hại về mặt tinh thần gây ra. Tòa tuyên bố kết thúc.





--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 8th July 2025 - 02:50 AM