![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,154 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Có câu nói "Ăn đúng sẽ suy nghĩ đúng và hành động đúng." Là một đệ tử con Phật chúng ta cần hiểu nó như thế nào, xét theo quan điểm của người Kalama. Thức ăn mà cơ thể hay nói cách khác là thân và tâm của chúng ta theo góc nhìn Phật Giáo sẽ bao gồm những gì, đó là xúc thực, tư niệm thực, thức thực và vật thực. Như vậy thức ăn ở đây không chỉ đơn thuần là vật thực (rupa) mà còn cả "danh thực" (nama). Ăn đúng ở đây cũng sẽ phải áp dụng cho cả hai chứ không chỉ có một, nếu không thì sự tiếp nhận của chúng ta sẽ bị thiên lệch.
Xúc thực (phassa) đó là sự tiếp xúc thông qua tất cả các căn hay giác quan mà mà chúng ta không thể nào tránh được. Từ Xúc sẽ dẫn đến Thọ, như vậy cho dù bất kỳ sự tiếp xúc nào xảy ra nếu chúng ta luôn có được trạng thái thọ xả, mà không khởi lên việc thích hay không thích (thọ lạc hay thọ khổ) thì cũng đồng nghĩa là chúng ta đã "ăn đúng". Tư niệm thực được hiểu theo nghĩa là tác ý, nếu chúng ta có như lý tác ý hay tác ý một cách chân chánh thì có nghĩa là chúng ta đã "ăn đúng", ngược lại nếu phi như lý tác ý có mặt hay tác ý một cách không chân chánh thì tức là chúng ta đã "ăn sai". Còn đối với vật thực, theo quan điểm Phật Giáo chúng ta cần hiểu thế nào là "ăn vật thực đúng". Theo Đức Phật chỉ dạy điều đó có nghĩa là ăn uống có tiết độ, chúng ta chỉ nên ăn đầy 2/3 dạ dày của mình. Mặt khác, nếu ăn có chánh niệm, chúng ta sẽ thấy rằng cơ thể của mình luôn phát ra các tín hiệu, nó sẽ lập tức có phản ứng và phát ra tín hiệu nếu đồ ăn không thích hợp, ngay lập tức giúp chúng ta có sự điều chỉnh thích hợp. Hơn nữa, Đức Phật đã dạy chúng ta chỉ ăn thức ăn với mục đích nuôi thân mạng để thực hành giáo pháp. Chúng ta ăn như thể trong ví dụ: có hai vợ chồng cùng với đứa con nhỏ đi qua sa mạc. Quãng đường đi còn quá dài và họ đã cạn kiệt hoàn toàn đồ ăn. Nếu cứ tiếp tục thì cả ba người sẽ chết trước khi tới nơi. Vậy là sau khi đã bàn bạc hai vợ chồng đành gạt nước mắt để "xẻ thịt" đứa con của mình, sấy khô làm lương thực dự trữ. Như vậy liệu họ có thể vui thú mỗi lần ăn miếng thịt của đứa con do mình dứt ruột đẻ ra được không. Hiển nhiên, câu trả lời rõ ràng ở đây là không. Chúng ta cũng cần ăn và quán tưởng theo cách như vậy, vui thú trong việc ăn uống sẽ không thể nào khởi sinh. Như vậy, ăn đúng ở đây là ăn có tác ý chân chánh và có sự hiểu biết một cách rõ ràng (chánh kiến), chỉ có như vậy mới giúp chúng ta có được suy nghĩ đúng (chánh tư duy) và trên cơ sở đó chúng ta sẽ hành động đúng. Nếu không nhiều người sẽ "ăn đúng" để lành bệnh và cường tráng cơ thể. Và khi đã đạt được rồi thì họ lại quay về con đường cũ, vậy thì làm sao có thể có được "suy nghĩ đúng và hành động đúng". Vậy thì ăn đúng ở đây, "danh thực" phải đặt lên hàng đầu mà không phải là "sắc thực" hay vật thực. Là con Phật, chúng ta cần hiểu biết thấu đáo trong tất cả hành vi và hoạt động của mình. Ngay từ lúc ban đầu, đừng tin vào bất luận điều gì, cho dù phát ngôn bởi một người rất có tiếng tăm và uy tín nói ra. Cuộc sống luôn sinh động và đa chiều, nếu bị kẹt lại chúng ta chỉ biết được một và chỉ một khía cạnh mà thôi. Trong khi một tâm thức tự do và rỗng rang thì nó không bị kẹt vào bất kỳ một điều gì, cho dù là "trí tuệ" đi chăng nữa, vì một cái biết (dưới cái tên "trí tuệ") không đầy đủ có thể dẫn tới một cái biết sai hoặc một cái biết đúng hơn. NT sưu tâm -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 840 Gia nhập vào: 5-September 09 Từ: Sài gòn Thành viên thứ.: 4,720 ![]() |
Không nhất thiết là khen hay chê. Vì kiến thức với người này là tài sản quý giá, với người khác lại là thứ đồ bỏ đi. Nếu cho đó là khen hay chê, vô hình chung tự đưa mình vào tư thế so sánh, đố kị.
Với tôi kiến thức đó chỉ là đọc nhiều, đọc của người khác, thế nên cũng chả có gì tự hào. Đọc và thử nghiệm và ngẫm nghĩ, chủ yếu là mở rộng đón nhận tất cả, vô hướng, không cần thiết phải ép mình theo một lối mòn, công thức số má gì đó. Chỉ cần dọn mình sẵn sàng, bao giờ "nó" đến thì nó đến. Còn về âm dương, nó mù mịt mờ ảo như sương, tôi mơ hồ trong phân định thực phẩm thực sự chứ không có ý làm khó ai cả. Cái gọi là sự thật, chân lý hay được ví là con voi. Một sự vật, hiện tượng, con người... nhìn theo hướng nhìn này thì là âm, nhìn theo hướng khác thì lại là dương, cũng như con mèo bắt chuột thì được con người khen là ngoan, là khôn, trong khi bọn chuột chúng mà biết đánh giá thì chúng bảo là đồ con mèo gian ác vậy. Ai mà khăng khăng bảo cái này là âm, cái kia là dương (vì tổ sư bảo thế, hihi) thì tôi chẳng cần để ý, cũng chẳng buồn "cười rộ" đâu, dù tôi là loại hạ sĩ. Trẻ thơ hạnh phúc là theo tiêu chuẩn của người lớn, còn bọn trẻ con thì vô minh về cái hạnh phúc ấy, chúng chẳng biết là chúng hạnh phúc đâu. Phải có kiến thức, thậm chí đầy tràn, rồi mới buông bỏ được, một lần cho tất cả. Người ta không thể buông xả cái gì mà người ta không sở hữu. Cái gọi là cứu tinh đối với người nghèo, nhìn lại cũng chỉ là vấn đề tiền bạc, vật chất. Còn để nói về cách ăn đơn giản thì gạo lức muối mè không đơn giản như vẫn tưởng đâu, phải nấu nướng, chế biến, nghĩa là vẫn làm phức tạp vật thực lên. Đơn giản nhất là thiên nhiên cung cấp cho ta cái gì, ta cứ đơn giản là ăn thứ đó không biến đổi. Người thực dưỡng có làm được điều đơn giản đó không, hay vẫn phụ thuộc vào nấu nướng??? Đừng nhận là mình đơn giản, nghèo nàn, chân thật, ngây thơ như một đứa trẻ con vội, cái tâm trí tự nhận đó là của một cái ngã rất người lớn, rất ranh ma. -------------------- There is no such thing as a true belief - Không có cái gọi là niềm tin đúng thực.
|
|
|
![]()
Bài viết
#3
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 255 Gia nhập vào: 18-September 10 Thành viên thứ.: 30,437 ![]() |
Tôi thấy anh Justmevn có kiến thức rất rộng và vững chắc, thậm chí là rất rộng nếu so sánh với nhiều người ở đây
Vậy là BAS và Justmevn là 1 Tôi đưa ra những nhận định về bạn là thực lòng , tôi không hề và tuyệt nhiên không hề đố kị với bạn , vì đố kị chẳng để làm gì khi chúng ta chỉ gặp nhau trên tư tưởng . Nhưng dẫu sao tôi cảm thấy bạn có chút gì ...mục hạ vô nhân trong lời nhận định trên , dù đó có thể là lời nhận định đúng và rất đúng , nhưng hoàn toàn không "dễ nghe" tí nào về mặt xã giao ; ngôn ngữ ấy của 1 người dưới 10 tuổi thì là thiên tài , tiếc rằng ... Cái gọi là cứu tinh đối với người nghèo, nhìn lại cũng chỉ là vấn đề tiền bạc, vật chất. Còn để nói về cách ăn đơn giản thì gạo lức muối mè không đơn giản như vẫn tưởng đâu, phải nấu nướng, chế biến, nghĩa là vẫn làm phức tạp vật thực lên. Đơn giản nhất là thiên nhiên cung cấp cho ta cái gì, ta cứ đơn giản là ăn thứ đó không biến đổi. Người thực dưỡng có làm được điều đơn giản đó không, hay vẫn phụ thuộc vào nấu nướng??? Đừng nhận là mình đơn giản, nghèo nàn, chân thật, ngây thơ như một đứa trẻ con vội, cái tâm trí tự nhận đó là của một cái ngã rất người lớn, rất ranh ma. Chưa hẳn người nghèo coi vật chất tiền bạc là cứu tinh đâu ; sao lại xem thường người nghèo đến thế nhỉ , bạn có tin rằng trong số những người nghèo mà bạn nói ấy , họ vẫn còn đầy đủ nhân cách và lòng tự trọng ...để mĩm cười nghe bạn phán Nấu chín cũng là chế biến , đơn giản hay cầu kỳ là chỉ do nhận định . Thiên hạ có những cái vị giác quá ư cầu kỳ thì làm sao mà nấu nướng đơn giản đây , nếu muốn nấu cho họ ăn ? Ai đó chết đi không thành Thánh Tiên thì chắc phải thành ma thôi ; mà ma nào lại không ranh nhỉ ! |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 8th July 2025 - 04:27 PM |