IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Những bài Pháp cho người ốm bệnh, Thiền sư Ajahn Chah - Ngài Monle - ...
khatkhaohon
bài Mar 30 2009, 05:13 PM
Bài viết #1


Advanced Member
***

Nhóm: Moderator
Bài viết: 111
Gia nhập vào: 9-September 07
Thành viên thứ.: 51



Đây là bài pháp của ngài Ajahn Chah giảng cho một cụ già trước lúc cụ lâm chung. Ngài dạy về bản chất của thân, tâm này và cách buông xả nó để có được một cái chết thanh thản, một sự chuẩn bị tốt đẹp cho kiếp sống kế tiếp.

Ngôi Nhà Thực Sự Của Ta:

https://www.youtube.com/watch?v=6mlzBw1_v_8

Bài pháp cho người bênh của ngài Monle:
http://www.mediafire.com/?11d2ifad8ufx7cg


--------------------
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
hoa cỏ may
bài Mar 30 2009, 10:55 PM
Bài viết #2


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 104
Gia nhập vào: 28-December 08
Thành viên thứ.: 1,491



Hi em chưa già nên chưa cần nghe vội . từ từ đã ^ ^
Go to the top of the page
 
+Quote Post
BBT
bài Mar 25 2012, 11:19 AM
Bài viết #3


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 183
Gia nhập vào: 9-January 12
Thành viên thứ.: 93,900



QUOTE(hoa cỏ may @ Mar 30 2009, 10:55 PM) *
Hi em chưa già nên chưa cần nghe vội . từ từ đã ^ ^


Tùy phước nghiệp của từng người, mà người ăn thực dưỡng phước lớn chắc ko chết bất đắc kì tử đâu tongue.gif hihi

Tặng bạn bài kinh này, mình cũng chỉ lò mò từ tạng kinh ra thôi. Luôn luôn quán niệm về cái chết, vô thường, v.v.. giúp tâm của chúng ta mạnh hơn.


Kinh Sự sợ hãi trong tương lai-Anagata-bhayani Sutta(AN V.78)
Chuyển dịch từ Pali: HT Thích Minh Châu

Này các Tỳ Kheo, do quán thấy năm sự sợ hãi về tương lai này, thật là vừa đủ để Tỳ Kheo sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Thế nào là năm?

1) Ở đây, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo quán sát như sau:

“Nay ta còn trẻ, niên thiếu, còn thanh niên, tóc đen nhánh, trong buổi thanh xuân, trong sơ kỳ tuổi đời. Nhưng rồi đến thời già sẽ xúc chạm thân này. Khi đã già yếu, và bị già chinh phục, thật không dễ gì để tác ý đến giáo pháp của các đức Phật, thật không dễ gì để sống tại các trú xứ rừng núi cao nguyên xa vắng. Trước khi trạng thái ấy đến với ta, không đáng ưa, không đáng thích, không khả ý, ta hãy hăng hái tinh cần trước khi thời ấy đến, để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Và nếu thành tựu trạng thái ấy, có bị già, ta sẽ sống được thoải mái”.
Này các Tỳ Kheo, do quán thấy sợ hãi thứ nhất này về tương lai, như vậy là vừa đủ để Tỳ Kheo sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, để đạt đến những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.


2) Lại nữa, này các Tỳ Kheo, vị Tỳ Kheo quán sát như sau:

“Nay ta ít bệnh, ít não, sự tiêu hóa được điều hòa, không lạnh quá, không nóng quá, trung bình, hợp với tinh tấn, nhưng rồi đến thời bệnh sẽ xúc phạm thân này. Khi đã bị bệnh và bị bệnh chinh phục, thật không dễ gì tác ý đến giáo pháp của các đức Phật, thật không dễ gì để sống tại các trú xứ rừng núi cao nguyên xa vắng. Trước khi trạng thái ấy đến với ta, không đáng ưa, không đáng thích, không khả ý, ta hãy hăng hái tinh cần trước khi thời ấy đến, để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Và nếu thành tựu trạng thái này, dầu có bị bệnh, ta sẽ sống được thoải mái”.
Này các Tỳ Kheo, do quán thấy sợ hãi thứ hai này về tương lai, như vậy là vừa đủ để vị Tỳ Kheo sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, để đạt đến những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.

3) Lại nữa, này các Tỳ Kheo, vị Tỳ Kheo quán sát như sau:

“Nay không có đói kém, được mùa, đồ ăn khất thực dễ kiếm được, thật dễ dàng để nuôi sống bằng khất thực nỗ lực. Nhưng rồi đến thời có nạn đói, mất mùa, đồ ăn khất thực nỗ lực được, không dễ gì nuôi sống bằng khất thực nỗ lực. Và những người bị nạn đói sẽ dời đến chỗ nào được nhiều đồ ăn; tại đấy, phải sống với quần chúng, phải sống với hỗn tạp. Khi phải sống với quần chúng, phải sống với hỗn tạp, thật không dễ gì để tác ý đến giáo pháp của các đức Phật, thật không dễ gì để sống tại các trú xứ rừng núi cao nguyên xa vắng. Trước khi trạng thái ấy đến với ta, không khả ý, ta hãy hăng hái tinh cần trước khi thời ấy đến, để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Và nếu thành tựu trạng thái ấy, có bị đói kém, ta sẽ sống được thoải mái”.

Này các Tỳ Kheo, do quán thấy sợ hãi thứ ba này về tương lai, như vậy là vừa đủ để vị Tỳ Kheo sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, đạt đến những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.

4) Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo quán sát như sau:

“Nay các loài Người sống với nhau thuận hòa, hoan hỷ với nhau, không cãi lộn nhau, hòa hợp như nước với sữa, sống nhìn nhau với cặp mắt ái kính. Nhưng rồi đến thời có sự sợ hãi về nạn cướp rừng, dân chúng trong nước leo lên xe để trốn tại nào có sự sợ hãi, dân chúng đi động đến chỗ có sự an ổn. Tại đấy, phải sống với quần chúng, phải sống với hỗn tạp, thật không dễ với quần chúng, sống với hỗn tạp, thật không dễ gì để tác ý đến giáo pháp của các đức Phật, thật không dễ gì để sống tại các trú xứ rừng núi cao nguyên xa vắng. Trước khi trạng thái ấy đến với ta, không đáng ưa, không đáng thích, không khả ý, ta phải hăng hái tinh cần trước khi thời ấy đến để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.Và nếu thành tựu trạng thái ấy, có gặp sự sợ hãi, ta sẽ sống được thoải mái”.

Này các Tỳ Kheo, do quán thấy sợ hãi thứ tư này về tương lai, như vậy là vừa đủ để Tỳ Kheo sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, để đạt đến những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.

5) Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo quán sát như sau:

” Nay chúng Tăng hòa hợp, cùng nhau hoan hỷ, không tranh luận nhau, sống thoải mái cùng chung một lời dạy. Nhưng rồi đến thời chúng Tăng chia rẽ. Khi chúng Tăng chia rẽ, thật không dễ gì để tác ý đến giáo pháp của các đức Phật. Thật không dễ gì để sống tại các trú xứ rừng núi, cao nguyên xa vắng. Trước khi trạng thái ấy đến với ta, không đáng ưa, không đáng thích, không khả ý, ta hãy hăng hái tinh cần trước khi thời ấy đến, để chứng đạt những gì chưa chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Và nếu thành tựu trạng thái ấy, chúng Tăng có chia rẽ, ta sẽ sống được thoải mái”.

Này các Tỳ Kheo, do quán thấy sợ hãi thứ năm này về tương lai, như vậy là vừa đủ để vị Tỳ Kheo sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, để đạt đến những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Này các Tỳ Kheo, do quán thấy năm sợ hãi này về tương lai, thật là vừa đủ để vị Tỳ Kheo sống không phóng, nhiệt tâm, tinh cần, để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đạt, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 17th September 2025 - 09:05 PM