![]() |
![]() |
![]() ![]()
Bài viết
#1
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 405 Gia nhập vào: 29-July 09 Thành viên thứ.: 4,110 ![]() |
Linh Hồn Không Có
Thư ngõ Kính thưa quý phật tử trong nước cũng như ở khắp nơi trên thế giới! Kính thưa quý vị, chúng tôi viết sách là viết những điều mà mọi người chưa hiểu biết để giúp cho mọi người hiểu biết tức là có thêm những kiến thức mới mẻ mà từ lâu chưa hiểu biết cụ thể rõ ràng. Hôm nay, nhờ chúng tôi cố gắng chỉ rõ về Linh Hồn khiến quý vị hiểu thêm một cách tường tận mà không còn hiểu sai lệch như từ xưa mọi người do không biết mà hiểu sai một sự thật. " Linh Hồn Không Có" mà mọi người hiểu là "có Linh Hồn". Chúng tôi không viết sách những điều mà mọi người đã hiểu biết rồi, vì những điều mọi người đã hiểu biết rồi mà cứ để họ phải đọc đi đọc lại mãi thì rất nhàm chán và phí thời gian vô ích. Theo chúng tôi nghĩ đọc sách là mở mang kiến thức hiểu biết, cho nên khi đọc những điều chưa hiểu biết là làm cho mình hiểu biết thêm những điều mới mẻ thì đó là bồi dưỡng kiến thức hiểu biết. Còn ngược lại chẳng lợi ích gì, mà còn mất công sức và làm tốn phí thời gian. Có phải vậy không thưa quý vị? Vì thế, những người viết sách cần nên lưu ý các vấn đề này.Viết sách mà cứ nhai đi nhai lại mãi những điều người khác đã viết rồi thì không có giá trị. Cho nên viết sách không có đề tài mới mẻ thì không nên viết. Vì viết sách không phải cầu danh, cầu lợi (buôn bán sách) mà viết vì lợi ích cho mọi người đọc. Kinh sách đã bày bán đầy phố, đầy chợ, đầy các vĩa hè, những loại kinh sách như vậy còn có giá trị gì? Cầm lên một cuốn sách đọc thử thì thấy văn chương chữ nghĩa toàn là trộm ý, trộm lời của người khác. Tại sao có rất nhiều đề tài mà mọi người chưa hiểu sao quý vị không viết mà lại đi trộm văn, trộm ý của người khác mà viết. Đề tài thứ nhất: con người có linh hồn hay không? với đề tài này sao quý vị không viết cho mọi người biết? Đề tài thứ hai: Kinh sách Đại Thừa chịu ảnh hưởng tư tưởng nào của người Trung Quốc? Đề tài thứ ba: Kinh sách Thiền Tông chịu ảnh hưởng tư tưởng nào của người Trung Quốc? Đề Tài thứ tư: Những giáo pháp này đưa người tu hành đi đến đâu? Đề tài thứ năm: Những giáo pháp này có đúng là của Phật giáo hay không? Đề tài thứ sáu: Đường lối tu theo Phật giáo như thế nào đúng và như thế nào sai? Dựa vào đâu mà biết đúng sai. Đề tài thứ bảy: Cái gì sinh ra con người và con người chết đi về đâu? Đề tài thứ tám: con người chết cái gì tiếp tực đi tái sinh? Tám câu hỏi trên đây là những đề tài giúp cho quý vị viết những bộ sách có giá trị mà không phải nhai lại kiến giải của những người khác. Chúng tôi viết sách thường chọn lọc những đề tài nào mà mọi người chưa hiểu, vì thế khi đọc sách chúng tôi đã làm cho quý vị có một kiến thức hiểu biết rộng hợn. Mọi người thường hiểu con người có linh hồn, cho nên chúng tôi viết sách chỉnh đốn lại sự hiểu sai như vậy là sai lầm, nhờ đó đề tài viết mới mẻ và phong phú làm cho người đọc càng say mê trông sự hiểu biết mới mẻ này. Những đề tài của chúng tôi viết thường vượt lên mọi phong tục tập quán từ xưa đến nay và các triết lý tôn giáo. Vì thế làm cho tư tưởng con người bị đảo lộn không còn đứng vững trên lập trường tư tưởng truyền thống và tôn giáo của họ. Càng viết chúng tôi càng cố gắng hơn để lột trần một sự thật để mọi người hiểu biết con người không có linh hồn đi tái sinh từ kiếp này đến kiếp khác. Chúng tôi viết sách không có mục đích bài bác linh hồn hay kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông, nhưng vì một sự thật linh hồn không có và kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông có nhiều cái sai. Những điều sai đó đã khiến mọi người lạc vào ảo tưởng trở thành những người bệnh thần kinh. Vì thế chúng tôi không thể làm ngơ, cho nên những gì chúng tôi viết trong sách là cố gắng giúp cho mọi người hiểu biết một sự thật mà không ai và không một tôn giáo nào gạt quý vị được. Kính thưa quý vị! Trong cuộc đời không ai là người thông suốt tất cả trời, đất, vũ trụ và con người , không có ai là người hoàn toàn đầy đủ tài đức, cũng không có ai là người thông thiên bác cổ chỗ nào cũng thông suốt. Vì thế chúng tôi rất hiểu biết mình, nên chúng tôi viết là viết những điều hiểu biết đã cân nhắc kỹ lưỡng. Những điều hiểu biết đó chúng tôi xin góp ý với quý vị để giúp cho quý vị cùng hiểu biết như chúng tôi, nếu quý vị muốn còn không thì thôi. Đó cũng là sự chia sẽ hiểu biết cùng quý vị chớ chúng tôi đâu dám làm thầy quý vị, xin quý vị hiểu và tha thứ cho. Kinh ghi Hòa Thượng Thích Thông Lạc Lời nói đầu Linh hồn là một vấn đề cần phải được xác định làm sáng tỏ, để mọi người không còn tin một cách mù quáng, lạc hậu như từ xưa cho đến ngày nay. Linh hồn là một danh từ chỉ cho những trạng thái trừu tượng siêu hình thường xảy ra xung quang đời sống của con người mà ý thức đời sống của con người không thể làm sao hiểu nổi. Từ xưa đến nay, từ đông sang tây các nhà khoa học đã bỏ biết bao nhiều thời gian và công sức nghiên cứu, truy tìm để xác định và trả lời cho mọi người biết "Linh hồn có hay là không".Nhưng đến ngày nay câu trả lời ấy vẫn còn là một ẩn số. Chính vì tin có linh hồn nên con người đã trở thành những người mê tín mù quáng, hiểu biết không sâu sắc. Do mê tin mù quáng sự hiểu biết không sâu sắc nên việc thờ cúng ông bà tổ tiên trong gia đình trở nên lạc hậu, từ đời này truyền đến đời khác, y như một khuôn đúc. Nhất là trong gia đình có người chết thì chẳng biết làm sao cho đúng với tinh thần đạo đức ân nghĩa của truyền thống dân tộc Việt Nam. Khi có người chết họ chỉ biết mời quý thầy trong các chùa đến rồi giao phó cho họ tẩm liệm và chỉ biết làm theo sự sai bảo. Cho nên việc ma chay trong các chùa hiện giờ đều chịu ảnh hưởng mê tin của Phật giáo Trung Quốc. Phật giáo Trung Quốc làm sao thì Phật giáo Việt nam cũng làm vậy, không có gì sai khác, chỉ có cái tên là Phật giáo Việt Nam. Ngay cả Thiền Tông cũng rập khuôn của Trung Quốc rồi đặt cho cái tên rất kêu " Thiền Trúc Lâm Yên Tử", nhưng Thiền Trúc Lâm Yên Tử có pháp môn thiền nào của Việt Nam không? Xin thưa quý vị nghiên cứu lại xem. Phật giáo Trung Quốc không phải là của Phật giáo chánh tông. Phật giáo Trung Quốc mang hai dòng tư tưởng: 1- Phật giáo Tịnh Độ tông mang tư tưởng của Khổng giáo (cúng bái mê tin). 2- Phật giáo Thiền Tông mang tư tưởng Lão giáo( lấy vô vi làm sự sống nên diệt trừ ý thức). Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không có pháp môn nào là của Việt Nam cả. Một bằng chứng cụ thể , hiển nhiên, khi có người chết làm ma chay thì Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt nam chỉ biết tụng kinh, niệm Phật, cầu siêu, cầu an, làm tuần, làm tự theo rập khuôn của Trung Quốc mà không biết đó là một việc làm mù quáng, mê tín, lạc hậu tự bao đời mà người Trung Quốc đã khôn khéo cai trị dân tộc chúng ta bằng những tư tưởng này đã làm hao tốn tiền bạc của dân tộc chúng ta một cách nhảm nhí chẳng ích lợi thiết thực gì cho người đã chết cũng như người còn sống. Đây là một âm mưu thâm độc làm cho dân tộc chúng ta nghèo đói để dễ bề cai trị. Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không có một sáng tạo gì của người Việt Nam cả, chỉ nhai lại bã mía của người Trung Quốc mà còn vỗ ngực xưng tên Thiền Trúc Lâm Yên Tử. Thiền Trúc Lâm Yên Tử không có gì mới mẻ của Việt Nam, chỉ là chấp vá của hai dòng tư tưởng: Tịnh Độ tông và Thiền Tông của Phật giáo Trung Quốc. Bị nô lệ tư tưởng Phật giáo của giặc Trung Quốc mà không biết thật là đau lòng. Cho nên dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử chẳng có gì của người Việt Nam cả. Chúng ta không trách những người bình dân ít học, vì họ không đủ kiến thức khoa học hiểu biết nên những việc làm của họ còn mê tín, lạc hậu là chỉ theo sự truyền thừa của người xưa, truyền sao họ làm vậy, vì thế họ tin có linh hồn. Điều đáng trách ở đây là trách những người có học thức mà lại tin có linh hồn. Khi tin có linh hồn sao quý vị không chứng minh linh hồn một cách cụ thể. Nếu chưa chứng minh được thì đừng vội tin. Tình cảm con người thật là sâu sắc, nếu linh hồn có thật là người sống và người chết sẽ được gắn liền với nhau bởi tình cảm yêu thương. Còn ngược lại linh hồn không có mà người sống cứ gắn liền với người chết thì đó là sống trong ảo tưởng. Những người sống trong ảo tưởng là những người không có trí tuệ sáng suốt, họ giống như một cái máy biết làm với sự điều khiển của người khác. Bởi vậy, giặc thường cai trị một đất nước nào chúng đều đem chánh sách ngu dân dạy cho dân nước đó. Cho nên tin có linh hồn cũng là một đường lối chánh sách ngu dân. Bởi vậy, chúng ta chưa nhận định được linh hồn có hay không thì đừng vội đặt lòng yêu thương, vì đặt lòng yên thương như vậy không đúng chỗ. Đặt lòng yêu thương không đúng chỗ thường tự làm khổ mình, tự làm hao tốn công sức và tiền của bằng mồ hơi nước mắt của mình. Bởi thế gian này người ta tiêu phí về sự cúng kiếng cho những linh hồn người chết một cách nhảm nhí chẳng ích lợi thiết thực cho người đã chết. Hiện giờ chúng ta thấy mọi người từ những người bình dân đến những người có trình độ học thức đều bị ảnh hưởng mê tín của người Trung Quốc, vì cả ngàn năm cai trị Đất nước chúng ta, nên ít có người nào không cầu siêu, cầu an, đốt tiền vàng mã, nhất là toàn bằng giấy đem đốt một cách phí tiền vô ích quá lớn. Cho nên, ở ngay thủ đô Hà Nội có phố Hành Mã, nơi bày bán những mặt hàng mê tín, thật là đau lòng. Hà Nội một nơi tượng trưng cho nền văn hóa đạo đức của dân tộc Việt Nam thế mà làm ngược lại có một dãy phố Hàng Mã thì làm sao chúng ta không đau lòng. Phải không quý vị? Sự mê tín, mù quáng, lạc hậu là chánh sách đường lới ngu dân sẽ đánh mất giá trị văn hóa đạo đức văn minh tiến bộ của một dân tộc. Khi một đám tang đi ngang qua là giấy tiền vàng mã ném đầy đường, làm mất vệ sinh môi trường sống. Làm mất vệ sinh môi trường sống như vậy thì làm sao gọi là một Đất nước có văn hóa, văn minh tiến bộ được. Thật là một phong tục tập quán, mê tín, lạc hậu ngu dân không thể chấp nhận được. Vậy mà mọi người vẫn thản nhiên chấp nhận xem đó là một việc mà trong nhà ai có người chết cũng phải làm như vậy. Làm sai như vậy mà còn cho đó là đúng, nếu không rãi giấy tiền vàng mã thì những linh hồn người chết khác sẽ đeo trên quan tài thì những người khiêng quan tài sẽ khiêng không nổi. Xưa người ta khiên quan tài còn bây giờ xe hơi khiêng quan tài mà bảo rằng khiêng không nổi, luân điệu của người xưa đã lỗi thời. Bởi vậy cả một thế giới loài người đang chờ câu trả lời này của các nhà khoa học, nhưng đến nay chưa có nhà khoa học nào dám khẳng định“có“ hay là“kông có linh hồn“. Nếu linh hồn thật sự không có thì xưa đến nay người ta đã sống trong mù quáng, tin vào một trạng thái hiện tượng không lý giải mà vẫn cứ phải tin, lòng tin từ những người bình dân ít học đến những người đã được trang bị kiến thức trên đại học, kiến thức khoa học hiện đại, có đầy đủ những cấp bằng tiến sĩ, thạc sĩ ..v..v..Khi đứng trước những trạng thái hiện tượng siêu hình từ các Ngài cũng đành chấp nhận, chứ không dám phủ nhận. Thật là kiến thức con người còn quá kém hiểu biết nên làm sao dám nói thẳng. Bởi vì những hiện tượng siêu hình đang xảy ra hằng ngày mà họ là những người đã trực tiếp chứng kiến trên thực tế khi tiếp xúc với các nhà ngoại cảm ..v..v..Do đó họ chẳng có ý kiến gì, vì khả năng hiểu biết của họ còn khá kém chưa xác định linh hồn là cái gì? Trong sách chúng tôi thường hay nhắc đến những tên người có những trạng thái tâm linh như cháu Bích Hằng, anh Nhã, anh Liên…để làm bằng chứng khi chúng tôi giải trình những tâm linh ấy khiến cho mọi người dễ hiểu biết hơn, chớ không phải chúng tôi nêu tên những người ấy là có ý bài bác chống trái, chê họ, trong khi họ làm lợi ích cho xã hội thì chúng tôi phải biết ơn họ rất nhiều. Theo truyền thống lâu đời từ khi có con người xuất hiện trên hành tinh này thì thuyết về linh hồn đã có mặt, mặcc dù chưa có người nào đã xác định linh hồn như thế nào một cách thực tế và cụ thể. Đến ngày nay kiến thức về khoa hoc đã được trang bị cho mọi người khắp nơi, thế mà mọi người không khám phá ra mà mọi người được nên họ vẫn còn tin có linh hồn. Theo truyền thuyết họ không những tin mỗi người có một linh hồn mà còn tin là có 3 hồn 9 vía hay 3 hồn 7 vía. 3 hồn 9 vía hay 7 vía đó là một truyền thuyết của ông bà chúng ta từ xưa truyền thừa lại cho con cháu đến ngày hôm nay. Sau khi tu hành xong, nhập các tầng thiền định của Phật giáo để đi tìm thế giới siêu hình, nhưng không thấy, vì thế cuối cùng chúng tôi dùng tuệ tam minh quan sát khắp nơi trong vũ trụ nhưng lại cũng không tìm thấy linh hồn người chết mà chỉ thấy toàn là những từ trường từ những hành động, hình ảnh và âm thanh của người chết còn lưu lại trong không gian mà thôi. Do sự quan sát này chúng tôi quả quyết và xác định thế giới siêu hình không có tức là không có sự sống sau khi chết và như vậy linh hồn cũng không có như mọi người từ xưa đến nay đã nghĩ tưởng. Khi đức Phật tu hành chứng đạo xong, Ngài đã tuyên bố: ‘‘Ba mươi ba cõi Trời là tưỡng tri chớ không phải là liễu tri“. Lời dạy này rất trùng hợp với sự quang sát của chúng tôi nên chúng tôi dám khẳng định ‘‘ Linh hồn không có“ để giúp cho mọi người thoát ra mọi sự hiểu biết mơ hồ, trừu tượng , mù quáng, mê tin, lạc hậu. Tuy xác định linh hồn không có, nhưng quý vị tin hay không tin là quyền của quý vị, chớ chúng tôi không có quyền bắt buộc ai tin cả. Luật pháp Nhà nước đã qui định rất rõ quyền tự do tín ngưỡng của mỗi công dân. Nhưng chúng tôi là một công dân trong nước đều có quyền phát biểu những ý kiến của mình để góp sức cùng mọi người xây dựng một nền văn hóa đạo đức văn minh tiến bộ của nước nhà. Khi nhận được tài liệu ‘‘Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn“. Chúng tôi mượn bài này và chỉ thẳng cho mọi người biết những hiện tượng xảy ra mà mọi người cho là linh hồn nhập vào thân xác con người, đó chẳng qua chỉ là tưởng thức của con người tạo dựng lên, xin mọi quý vị hãy đọc ‘‘ Linh Hồn Không Có“ thì sẽ rõ. Kính ghi, Trưỡng Lão Thích Thông Lạc KHÔNG CÓ THẾ GIỚI SIÊU HÌNH Một vầng trăng, một cành tre đâu phải là thế giới của những linh hồn người chết mà là một đêm trăng mát mẻ cho những ai biết sống trong tâm hồn bất động, thanh thản an lạc và vô sự. |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 405 Gia nhập vào: 29-July 09 Thành viên thứ.: 4,110 ![]() |
XIN THẦY CHO CON HỎI:
Qua câu chuyện về thánh nữ Bernadette , con biết rằng khi còn sống tưởng uẩn của bà làm việc cho nên bà có những hiện tượng lạ là thấy được mẹ của chúa Jesus và làm được nhiều hiện tượng lạ khác. Nhưng con cũng vì tò mò xin Thầy giải thích them cho rõ ! Cám ơn Thầy. Kim Quang. 1- Khi một người chết mà thân ác còn tươi như vậy là do họ tu tập pháp gì mà có? Đáp: Khi một người chết mà thân xác còn tươi như vậy lf do tu tập TƯỞNG PHÁP. Ở đáy cô Bernadette do long tin tuyệ đối nên tưởng cô hoạt động chớ không phải tu tập. Tưởng cô Bernadette đã 18 lần hoạt động và như vậy tưởng cô rất dễ sử dụng khi cô muốn là nó hoạt động. Đọc trong bài chúng ta thấy rất rõ như: lữa cháy trên bàn tay mà không bị phỏng, Đức Trinh Nữ hiện ra nhiều lần cô đã thấy qua tưởng. Người nào muốn luyện tưởng hoạt động thì dung tưởng hơi thở từ trên đầu đi xuống chân rồi từ chân đi vòng ra sau lung rồi chạy theo xương sống trở lên đầu và hơi thở cứ đi vòng tròn như vậy gọi là chuyển pháp luân. Đó là luyện tưởng hơi thở. Khi ức chế ý thức không cho niệm khởi như Thiền đông độ biết vọng liền buông, tham thoại đầu, tham công án..v..v..., đó là tu tập về tưởng không, người này tu tập như vậy se vào không vô biên xứ tưởng. Khi người này nhập vào không vô biên cứ tưởng rồi bỏ thân xác thì thân xác người này còn nguyên vẹn không tan rã hôi thối. 2- Người theo đạo thiên chúa không có tu định, vậy tại sao họ lại có thể để lại thân xác như vậy? Bằng cách nào tưởng của họ hoạt động? Do quá tin vào có Thiên Chúa chăng? Đáp: Tưởng do long tin vào Thiên Chúa, tưởng cô Bernadette hoạt động.Nhờ tưởng hoạt động thân xác cô không hư hoại. 3- Có phải tưởng của họ đang hoạt động cho nên thân xác không hủy hoại? 4- Những người có thân xác như vậy đã tái sanh chưa? Hay có phải tái sanh không ? Đáp : việc tái sinh không liên hệ với thân xác người chết. Khi người vừa tắt thở là nghiệp của người ấy tương ứng đã tái sinh làm một người khác rồi. Nghiệp cô Bernadette đã tái sinh làm một người khác, còn thân xác cô không hư hoại là do tưởng uẩn trong thân cô hoạt động bảo vệ nên thân xác cô giống như người đang ngủ , một giấc ngủ 122 năm và còn tiếp tục nữa nếu tưởng uẩn của cô còn hoạt động. Tưởng uẩn trong con người là một pháp mầu là một điều kỳ lạ mà người nào cung có, nhưng người có tưởng hoạt động và người có tưởng chưa hoạt động. Vì thế mà mọi người không biết nên cho là pháp mầu cho là những điều kỳ lạ. 5- Có những hiện tượng lạ nói rằng nhiều người bị bệnh viếm thăm bà thì được chữa khỏi bệnh? Điều đó được giải thích như thế nào? Đáp: Đã nói đến tuởng thì trị bệnh của người khác là một việc dễ dàng, chỉ càn hai tưởng tương ứng nhau trong một từ trường thì người có bệnh sẽ lần lần hết bệnh. Cho nên có người bệnh đến thăm thân xác cô Bernadette là về nhà hết bệnh nhưng có người lại không hết bệnh. Đó là tưởng người bệnh tương ứng với tưởng của cô Bernadette đang hoạt động để bảo vệ thân xác cô . 6- Có cách nào làm cho thân xác đang tươi như vậy rã ra không? Hay là cứ để theo thời gian sẽ rã. Đáp: Chỉ cần một người nhập vào Thức Vô Biên Xứ Tưởng thì sẽ bắt gặp tưởng thức của cô Bernadette và giúp tưởng thức cô ngưng hoạt động thì thân xác cô tan rã tức khắc. Còn nếu để tưởng thức của cô Bernadette hoạt động thì thân xác cô không bao giờ tan rã. MỘT NGƯỜI ĐÃ CHẾT SAO CÒN ÓI MÁU TƯƠI Có một Phật tử kể: chúng tôi có một ông chú, ông chú có hai đứa con một trai một gái. - Cậu con trai thì rượu chè bê bét. - Cô con gái thì đàng điếm trai gái toàn là những người hư thân mất nết. Khi ông sắp chết cấm không cho hai đứa cn để tang nhưng hai đứa nhậu nhẹt và dẫn bạn bè về nhà quậy phá trong đám tang làm cho co bác bất bình. Lúc bấy giờ thân xác ông đang liếm trong một chiếc áo quan bằng thủy tinh, vì thế mọi người đều nhận thấy máu tươi trong miệng ông trào ra. Có người hỏi tại sao người chết rồi mà còn tức tối đến đổi máu tươi chảy ra miệng? Người chết rồi nhưng thân xác chưa hủy hoại nên tưởng còn đang hoạt động động, nếu khi thân hủy hoại tan nát còn một đống thịt thì tưởng ngưng hoạt động. Tưởng còn hoạt động thì tham, sân, si, mạn, nghi người đó còn đủ, vì thế con cái không nghe lời dạy bảo quậy phá, dù lúc bây giờ thân xác đã chết tức là thân xác ngưng thở chớ toàn bộ thân ngũ uẩn còn nguyên vẹn thì tức giận ói máu là một lẽ bình thường, vì mắt, mũi, miệng họ còn nguyên vẹn có hao mất căn nào đâu. Cho nên người không hiểu người tưởng là hết thở thân xác như một khúc cây. Hiểu như vậy là sai, thân xác người mới chết không phải là khúc gỗ. Họ không thở nhưng tưởng của họ cảm nhận tất cả mọi sự việc xảy ra bên ngoài, lúc bây giờ họ cũng giống như người đang chiêm bao. ĐƯA ANH TRỞ LẠI QUÊ NHÀ Thiết nghĩ trong cuộc đời của một con người ai mà chẳng có không ít những niềm vui mênh mông và có cả những nỗi buồn vô tận. Nhất là đối với những gia đình trong những năm tháng đất nước có chiến tranh, hình ảnh người vợ trẻ ôm đứa con bé bỏng đưa tiễn chồoongfra mặt trận…họ lặng lẽ nuốt nước mắt vào trong, dành cho ngày gặp lại. Và sau bao năm, chiến tranh đã lùi xa – người vợ trẻ ngày nào , bây giờ trên mái tóc đã bạc - người ra đi mãi chẳng thấy về? ! Đó là trường hợp của gia đình chị Trần Thị Nghĩa ở xã Bình Minh, huyện Kiến Xương tỉnh Thái BÌnh- giữa những ngày giặc Mỹ mở rộng chiến tranh ở cả hai miền Năm Bắc (1956) anh Đoàn Văn Cờ, chồng của chị - một bộ đội phục viên đã nhanh chóng trở lại quân ngũ. Ngày anh lên đường, chị Nghĩa hai tay ẵm đứa con gái nhỏ tiễn chân anh… và rồi có ai ngờ cho mãi đến khi cả hai miền đất nước tràn ngập miền tin vui đại thắng, chị Nghĩa mới biết tin chồng qua manhe giấy báo tử: anh Đoàn Văn Cờ, chồng chị đã hy sinh ngày 13-8-1986…”mặt trận phía Nam” !. Trước nỗi đau tử biệt, chị Nghĩa chỉ còn biết âm thầm lặng lẽ đau xót phận mình và thương cho đứa con côi, suốt bao năm ròng mong gặp mặt cha. Gioongs như nhiều gia đình có người thân còn “nằm” lại trên các chiến trường, dù xa xôi xách trở, chị Nghĩa đã cùng các anh chị em trong nhà và nhất là sự quyết tâm của cháu Hoa – con gái duy nhất của liệt sỹ, đã bằng mọi cách liên hệ với các đồng đội cũ của anh còn sống để thăm dò nơi chon cất di hài. Các bac, các chú và cả các cô đã cùng cháu Hoa lần dò đến nhiều nơi. Song tất cả chỉ là “mò kim đáy biển”. Mãi năm 1994, gia đình mới nhận được tin báo của Ban chính sách Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Kon Tum – thì nỗi buồn lại càng them sâu nặng! Bởi đó là những lời an ủi, vì chính họ cũng không biết phần mộ liệt sỹ Cờ hiện giờ đang “yên nghỉ” ở nơi đâu! ? Chốn trận địa năm nào, giớ núi vẫn ào ào, mưa rừng vẫn ngày đêm xối xả… Cho mãi cuối năm 2003, tức là sau 34 năm ngày liệt sỹ Đoàn Văn Cơ hy sinh, cháu Thiêm - người cùng huyết tộc mới gặp cô Năm Nghĩa – một nhà ngoại cảm có uy tín, được báo chí ca ngợi có khả năng tìm mộ liệt sỹ thất lạc. Cô Năm Nghĩa đã dùng phương pháp đặc biệt của mình để tiếp nối thong tin với những người đã khuất. Qua cô NĂM Nghĩa – liệt sỹ Cờ đã chỉ cho người thân trong gia đình, phải đi qua Huyện Đắc Tô: đây là cầu, đoạn kia là cống và quảng xa xa là khu vực nhà rông…Liệt sỹ còn chỉ rõ mộ của mình nằm ở phía Tây cách 20 mét của một con suối, đầu quay về phía núi. Phần bên trên, sau 35 năm trên mồ không còn dấu vết. Tỉ mỉ hơn, nay trên mộ có những cây mắc cỡ (xấu hổ) trổ hoa màu tím. Tấm vải bạt mà đồng đội cuộn xác để chôn, hiện có góc đã bị trồi lên trên mặt đất. Mộ của anh ở vị trí đầu tiên, kế đó phía bên trái là mấy ngôi mộ nữa là của những chiến sỹ quê miền Nam (có kèm theo tên tuổi và địa chỉ à các liệt sỹ Nguyên Đức Tâm, vợ là Bùi Thị Ngoạt ở phường Tân Hiệp, TP. Biên Hòa; liệt sỹ Bùi Văn Trọng, có con là Hoàng Văn Thọ ở thị trấn Bình Ba, Bà Rịa…). Cuối cùng liệt sỹ Cờ thúc giục: “Các em hay nhanh chonhs đưa anh về, kẻo mùa mưa này chắc các anh không còn trụ nỗi…” Qua bước đầu”năm” được thong tin coi lè hệ trọng, những người thân trong gia đình liệt sỹ hẩn còn niềm vui dào dạt nào vui hơn ? Và chặng đường thực hiện, dù khó khan đến mấy, nhưng đã có cô Năm cùng đi và đến đâu cũng gặp người dẫn đường chỉ lối – mọi trở ngại cung đã qua đi. Mấy gia đình của liệt sỹ Nguyễn Đức Tâm; Bùi Văn Trọng… cùng đi tìm mộ đã toại nguyện niềm mong đợi. Riêng có liệt sỹ Đoàn Văn Cơ là người miền Bắc – theo lời kể lại của ông Nguyễn Minh Châu, em rễ của liệt sỹ… “Ngày hôm ấy, từ bến xe Gia Lai, hai vợ choòng tôi mua 3 vé xe khách Bắc-Nam – trong đó có 1 vé dành riêng cho anh. Trên đường đón và cũng là đưa anh của chúng tôi về rất an toàn. Tới Phủ Lý, tại đẫ có khá đông đủ anh chị em cùng các cháu công tác và sinh song ở Hà Nội, Hải Dương… Lai có cả vợ chồng con cái của cháu Thiêm từ Tp.Hồ Chí Minh…tất cả đang túc trực và chuẩn bị sẵn sang xe cộ, rất trân trọng đón hài cốt của anh với một niềm vui hòa quyện trong nỗi buồn khôn ngăn giọt lệ… Trên đường về Thái BÌnh, qua cầu Tân Đệ khá hiện đại hôm nay, chúng tôi cố ý cho xe chầm chậm để anh được lắng nghe những âm thanh quá khứ của con phà năm xưa, khi anh cùng đồng đội sang song thẳng tiến vào Nam. Xe vừa xuống khỏi chân cầu, đây rồi ! Cháu Hoa con gái của anh ! Cháu Ngọc con rể của anh, các cháu Long và Linh, cháu của anh. Và còn đây, có không ít những người thân đang chờ, đang đợi. Chỉ tiếc rằng chị Nghĩa vợ anh hiện đang ốm nên đành phải ở nhà chờ anh nơi cổng, như những ngày nào. Đó là lúc đông đủ anh em, bà con trong gia tộc, trong làng xóm đã có mặt đông đủ để đón nhận di hài của một người chiến sy ngày ấy đã ra đi…tôi hiểu, với chị Nghĩa – ngày ấy tiễn chồng lên đường, chị đâu có mong sau này đón anh trở về trong niềm vinh dự được là vợ của một anh hung liệt sỹ ! Trước anh linh của người đã khuất - chúng em và các cháu xin được đôi chút tự hào là đi tìm được di hài của anh đem về trong nỗi ngóng trông gần suốt đời chị. Mộ của anh đã được nằm trong nghĩa trang liệt sỹ của huyện…Trong nỗi đau mất mát có lẫn niềm vui, mừng rằng sau 35 năm anh đã trở về với bao niềm thương nỗi nhớ”. (Viết theo lời kể của ông Nguyên Minh Châu và tài liệu của Liên hiệp khoa học thong tin UIA) . ĐƯA ANH TRỞ VỀ làm cho mọi người có người thân đã hy sinh nằm xuống trên mãnh đát que hương đã không cầm được những giọt nước mắt. Pahir ! chúng ta khóc cho những người chưa được mang hài cốt về tận quê nhà và cũng không biết nhưng hài cốt ấy hiện giờ còn ở đâu. Chẳng hạn như em trai của chúng tôi- Lê Văn Tân, xương cốt em ở đâu? Mẹ đã chết lâu rồi, khi còn sống mỗi khi nhắc đến em, mẹ không cầm được nước mắt, mỗi chiều tựa cửa nhìn về phía bước chân em đi mà nước mắt mẹ cứ tuôn trào không dứt. Lúc bấy giờ, em biết sao không? Anh chỉ khuyên lơn mẹ: Mẹ đừng khóc nữa mẹ, mai mốt em con sẽ về, khi nhiệm vụ làm xong. Lời an ủi mẹ như vậy, nhưng chính anh cũng không cầm được những giọt nước mắt của mình. Vì biết bao giờ nhiệm vụ giải phóng đất nước mới xong. Giacwj thì ào ạt sung đồng đại bác, xe tang thiếc giáp còn quân đội mình đánh giặt bằng tầm vông vạc nhọn. So hai lực lượng thì biết rằng đất nước muốn giải phóng thì phải hy sinh biết bao nhiêu con thân yêu của tổ quốc. Ngày nay đất nước thống nhất, độc lập hòa bình, mọi gia đình có con em hy sinh thì rũ nhau đi tìm hài cốt qua các nhà ngoại cảm, họ đi khắp nơi trong nước, còn gia đình mình thì sao ? Gia đình mình đâu có người làm quan lớn thì biết dựa vào đâu mà tìm hài cốt em mình, nhiều khi người ta còn bảo em mình theo giặc chết. Thật la đau long. Những anh cán bộ làm tỉnh ủy viên TÂY NINH năm xưa họ đã đưa em tôi thoát ly gia đình vào chiến khu lập bộ đội để đánh giặc. Bây giờ lần lượt họ đã chết gần hết chỉ còn một vài anh chị em vì quá già nên phải hưu trí. Nỗi đau của gia đình còn biết nói với ai bây giờ. Cha mất, mẹ mất anh em lần lượt cũng chết theo, những thế hệ con cháu về sau còn có ai biết không, nếu không có những trang sử gia đình thì ngày mai con cháu còn lấy đâu làm chứng cứ Gia đình từ ông cha anh, em và chị em đều đem công sức và máu xương tô đắp cho quê hương xứ sở. Để kết thúc tập sách này chúng tôi xin khẳng định LINH HỒN không có mà chỉ có TƯỞNG UẨN hoạt động mà thôi. ...........................Hết....................... sách này có từ tranh web : http://www.nguyenthuychonnhu.net/index.php/video/tvcn |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 11th September 2025 - 08:16 PM |