IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Đường là khổ ách! Thứ chất độc chết người!
Diệu Minh
bài Jun 26 2007, 11:33 PM
Bài viết #1


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,068
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5








Tại sao không nên ăn đường ?

Khi chúng ta ăn đường, đường (Âm) sẽ kích thích những dây thần kinh trực giao cảm (Âm) xuyên qua những tế bào nâng đỡ thần kinh (Dương). Do đó chúng ta trở nên phấn kích. Đồng thời, một sự tăng đường huyết (Âm) kích thích đảo Langerhans tiết insuline (Dương). Insuline biến đổi glucose (Âm) thành glycegene (Dương) được dự trữ ở gan. Bởi vì đường đi từ miệng đến ruột non vào máu rất nhanh do đó insuline sẽ được tiết rất nhanh và hậu quả là nhiều glucose biến thành glycogene. Như vậy khi ăn đường thì lượng đường giảm xuống (đường huyết giảm là Dương) như vậy Âm sinh Dương.

Nhưng khi ăn ngũ cốc, chúng ta phải nhai thật kỹ và cần một thời gian thật dài để tiêu hoá chúng. Kết qủa là glucose vào máu từ từ. Do đó ăn cốc loại không kích thích mạnh mẽ sự phân tiết insuline và không gây nên các triệu chứng giảm đường huyết.

Khi lượng đường huyết giảm xuống khoảng 50 -60 mg (Dương) sẽ kích thích vỏ thượng thận như đ• đề cập ở trên. Kích thích tố này, ngược lại, làm tăng lượng đường huyết.

Ăn đường (hoặc ăn cơm gạo trắng, ngũ cốc tinh chế, hoa quả, đường sữa bánh kẹo...) sẽ làm cho lượng đường huyết lên xuống bất thường. Lượng đường huyết tăng, người ta cảm thấy uể oải, buồn bã. Lượng đường huyết lên xuống gây nên một xáo trộn cảm xúc.

Cảm giác an tâm đạt được do ăn ngũ cốc là do lượng đường huyết không thay đổi. Nếu ăn nhiều thịt và đường v.v... sẽ dẫn đến chứng cuồng thần kinh (paranoia). Nếu ăn rất ít trái cây, thịt và đường biến dưỡng của chúng ta sẽ cân bằng lại.

Diệu Minh, theo Luận án tiến sĩ Y Khoa của Bác sĩ Nguyễn Văn Thuỵ


--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Diệu Minh
bài Sep 24 2007, 03:14 PM
Bài viết #2


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,068
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



CHƯƠNG XIII

DỨT ĂN ĐƯỜNG
(Kicking)

Bỏ thói quen ăn đường không phải dễ, nhưng cũng vui đáo để. Nếu sống một mình bạn dứt khoát không ăn đường nữa là cách hay nhất. Tống hết đường trong nhà ra thùng rác để khi thèm ngọt không có sẵn. Nên quyết định ngay tại cửa hàng, chớ đừng nên mua về nhà rồi mới chống cự vơí cám dỗ cả ngày thì khó lắm. Phải mất hằng tháng mới thoát khỏi lề thói thích mua đường, nấu,và vui hưởng món ăn có đưòng. Điều hệ trọng không phải là cách đối phó với cám dỗ hằng ngày, mà là phương cách tạo dựng sức khoẻ.

Món ngọt khó bỏ nhất là kem lạnh. Đừng tìm cách triệt nó. Kem làm với mật ong ngon và có bán khắp nơi. Hãng Shilo Farm ở miền đông có làm một loại kem không đường. Danish Haagen As cũng là kem của hãng; nhưng có hai thứ: Một thứ làm bằng mật ong và đường, còn thứ kia chỉ có mật ong. Chữ mật ong trên nhãn là vô nghĩa, trừ phi có ghi là tuyệt đối không đường mới tốt. Nhưng rồi còn phải giảm số lượng ; chỉ nên dùng kem trong vài hoàn cảnh đặc biệt. Mua vài hộp nho nhỏ thôi. Việc ghi hồ sơ loại kem nào, mua ở đâu, làm bạn nực cười khi trình cho thân hữu đến chơi xem.

Rồi đến càphê, bạn ghiền càphê với nhiều đường và sữa ư? Các bạn nên theo cách của tôi. Ngưng ngay càphê, chuyển qua uống trà. Có thể bạn không thích trà vì bạn phải uống trà chứa trong túi bằng giấy. Hãy xoay qua uống trà Trung Quốc hay Nhật Bản. Trà Bancha là trà lá hay cọng hoặc cả hai. Đem sấy sơ trong chảo rồi cho vào ấm nước đun sôi chừng 15-20 phút. Uống ngon tuyệt. Nếu ở sở làm đâu đâu cũng chỉ có càphê, thì hãy làm theo cách của tôi. Cứ đem theo bình thủy nước trà đến sở, mỗi ngày mời một khách mới quen một cốc nước trà. Không nên lẫn tránh. Rồi một thời gian sau các vị ấy cũng sẽ đem bình thủy trà theo.

Sau khi quen dùng trà rồi, ta thử trở lại càphê đen hay càphê với chút vỏ chanh; hãy thí nghiệm các thức uống có vị tương tợ càphê của châu Âu(coffee substitutes). Vài loại làm bằng các hạt rang, có loại làm bằng bồ công anh. Bỏ càphê từ lâu, nay trở lại mấy thứ này bạn sẽ thấy ngon. Tôi từng thưởng thức Pero, càphê thực đưởng của Đức, hoặc Bambu. Canada có Dandylion làm bằng bồ công anh. Đó là các loại bột hòa tan, cho vào bình thủy với chút vỏ chanh- Quí bạn sẽ thấy rằng mọi sự vật đều được thay đổi kể cả khẩu vị, sự thèm khát, và thói quen mà bạn tưởng như là của bạn trọn đời. Một khi dứt bỏ đường trắng thì món ăn nào cũng ngon cả. Lúc đầu bạn cho là nhờ thức ăn, nhưng sau đó bạn nhận thấy rằng chính thân thể của bạn cảm thọ được hương vị món ăn ngon.

Từ lâu các cửa hàng thực phẩm thiên nhiên đều bán đường nguyên chất màu nâu nhạt, nâu đậm và “đường tươi”. Các thứ bánh ngọt kể cả bánh mì đều làm với một phần đường tinh chế, để khách có cảm tưởng là đã mua được món có phẩm chất tốt hơn ở siêu thị.

Nếu có người thắc mắc về điều này thì luôn được thông tin là đường xưa nay dùng trong kỷ nghệ thực phẩm thiên nhiên đều được bốc ra trước khi dây chuyền đưa nó vào họng máy tinh lọc cho thành đường trắng.

Thế rồi cuối thập niên 60, khi thanh niên đưa ra thắc mắc về tất cả món gì họ đã mua, và các cửa hàng cùng các hợp tác xả thực phẩm thiên nhiên mọc lên mọi nơi, thì một chàng trẻ tuổi tiên phong trong phong trào thực phẩm thiên nhiên ở miền Bắc California nêu lên mối hoài nghi về đường màu nâu chưa tinh chế.

Fred Robe từng bán đường ‘tươi” và đường nâu tại cửa hàng New Age ỏ Bắc Cali, vì không trả lời được nơi sản xuất ở đâu và cách chế biến ra sao, nên bèn đi tham quan nhà máy lọc đường ở Hawaìi và Cali. Chẳng bao lâu, ông tìm ra giải đáp: Đường nâu nhạt, hay đậm, và đường tươi đều được chế biến theo một cách: Trộn thêm mật đường vào đường trắng . Ông kết luận: “Đường nâu chỉ là đường trắng đeo mặt nạ”.

Đường gọi là nguyên chất thì nhuộm 5% mật mía, vàng nhạt 12%, còn đường nâu sậm thì 13%. Fred Robe bèn vứt tất cả đường nhuộm ra khỏi cửa hàng. Ông giúp dựng nên một loạt cửa hàng thực phẩm hửu cơ gọi là Organic Merchants. Tôn chỉ của tổ chức này là trên các kệ không bày bán tất cả các loại đường hay sản phẩm có đường. Ông viết Mẫu Chuyện Về Đường trên hai trang giấy để giáo dục thân chủ của Ông. Nội dung nói rõ:“Chúng tôi không có dã tâm tìm vui trên đời sống của bất cứ ai, nhưng chỉ nhằm nâng cao phẩm chất thực phẩm nước Hoa Kỳ.Nếu có đủ số người trong chúng ta ngưng mua các thực phẩm có hại, thì các hảng thực phẩm phải lắng nghe chúng ta thôi.”

Các cửa hàng thực phẩm hửu cơ bán mật ong và yêu cầu thay thế phân nửa số lượng đường dùng trong cách chế biến món ăn. Có nơi bán mật carob, sirô carob, sirô mía nguyên chất, và đường chà là. Công ty Erewhon giờ đây có bán sirô thiên nhiên làm bằng gạo và kiều mạch. Hiện nay các cửa hàng thực phẩm thiên nhiên đã trở thành viện giáo hóa quần chúng: Dạy dổ bằng nêu gương.

Có cách hữu ích , mà đã hữu hiệu cho bản thân tôi, là ngưng ăn thịt đỏ cùng lúc thôi ăn đường. Đông phương đã biết điều này từ xa xưa.Thịt (rất Dương) làm cho bạn thèm mảnh liệt các món rất ngọt, dịu dàng (Âm) như trái cây và đường.

Chỉ cần chuyẻn ăn thịt đỏ qua cá hay gà vịt là giảm được thèm thuồng các món ngọt cuối bửa ăn, để hòa giải vị giác bằng trái cây tươi, hoặc khỏi ăn tráng miệng. Càng dùng protêin thảo mộc thay vì động vật, ta càng dễ quên đường bánh ngọt. Tôi đã học được một thiện xảo của cô thiếu nữ thông tuệ, giúp gắn bó các thân hữu với nhau khi được mời đi dung bửa. Cô ta tuần tự gọi món khai vị, đôi khi súp rồi mới ăn món chính. Sau đó thay vì bảo :”Quí bạn thích về nhà tôi uống nước chăng?” Cô lại hay mời ghé nhà dùng món tráng miệng không có đường và trà hay thức uống giống càphê.

Nếu không sống cô độc thì bỏ thói hư ăn đường là cả một công trình. Cùng nhau từ bỏ đường là điều thích thú đấy. Nếu má và ba đồng ý thử bỏ xem sao, đặc biệt khi có mấy con dính dự vào thì vui đáo để. Thành quả đối với trẻ con thường sâu sắc đến đổi nó cổ vỏ và nêu gương cho các người lớn tuổi. Quí bạn hãy nhớ cho rằng không có cơ quan y khoa nào trên hành tinh này bảo rằng:Ai ai cũng cần ăn đường, đưòng tốt cho sức khoẻ trẻ em, và bữa ăn không đường là nguy hại cả!” Mà tất cả chức quyền y khoa đều dám nói là đường ngon và có nhiều calo. Nếu con bạn ở khoảng hai và năm tuổi thì cùng bỏ đường là cuộc phiêu lưu tuyệt vời.

Ít có nơi nào trong xã hội mà việc dinh dưỡng được chăm sóc đàng hoàng. Rõ ràng nhất là trại tù, kế đó là trại lính đóng ở nơi hẻo lánh. Ở bệnh viện, theo dõi dinh dưỡng cũng không được thực thi, trừ phi các phòng bệnh nhân được cách ly và canh giữ. Nhưng nếu quí vị có đứa trẻ còn trong nôi, hay còn ngây thơ để quí vị chăm lo việc ăn uống thì đây là cơ hội duy nhất. Nếu nó đã quen ăn đường ở mức độ nào rồi(đường có trong thức ăn của trẻ sơ sinh, nước ngọt, hay kẹo bánh) thì buổi đầu đừng ép buộc nó thôi ăn đường; đừng thay đổi món ăn của nó. Đừng dùng đường trong phần ăn của người lớn thôi. Cẩn thận ghi tính khí của đứa trẻ vào hồ sơ: Cháu có cáu kỉnh khi thức giấc? Vui vẻ lúc chơi. Theo dõi sinh hoạt, nét mặt và các cơn bất thường. Để ý thật sát trong vòng ba đến năm ngày các thức ăn có đường: thức ăn dành cho trẻ sơ sinh, cháo lúa mạch, rau củ chế biến có đường. Cho ăn táo, lê, hạt nho khô, và nước trái cây trên nhãn có ghi không pha đường. Quan sát tình hình trong mười ngày. Các bạn sẽ kinh ngạc về sự sai biệt. Đây là chứng cớ khoa học quí vị không thể tưởng tượng được. Chúng trông khác với nhóm trẻ khoái dủng đường ở mức trung bình, và hảo ngọt. Có điều kỳ diệu là nếu không cho ăn đường thì khi phải ở trong cảnh trí có nhiều cám dổ đa dạng của đường, các em sẽ không háu ăn vì đã có sức đề kháng đường. Các em từ chối ngay kẹo, nước ngọt. Càng ít tuổi, các em càng dễ loại đường ra khỏi bửa ăn. Nếu tuổi đã lớn thì viêc cai đường sẽ khó khăn đấy. Dù sao trong nhiều hoàn cảnh, ta phải bớt đường từ từ và thận trọng. Cho uống nước táo thay vì coca cola. Nếu lỡ háu ngọt thì cho các em ăn bánh làm với mật ong và các món tráng miệng làm ở nhà, mà các cháu có thể chê ghét. Hãy mua kem làm với mật ong cho cháu. Giúp các đứa gái thường săn sóc dung nhan, hay lo âu chứng vọp bẻ( chuột rút) lúc có kinh nguyệt, đến múc độ đủ lòng tin để các em chú tâm chờ xem kết quả trị liệu của bánh Cookies không làm bằng đường do các em cùng đút lò. Các em trai đôi khi cũng âu lo về dung mạo, hay nét bất thường của xác thân( như hai vú sồ sề) để rồi tích cực tham gia vào việc thí nghiệm trị liệu của gia đình. Nếu tuổi các em được mười bảy hay hơn thì giải pháp dễ thành đạt.

Gia đình là một nhóm người có chung dòng máu. Người mẹ nuôi con bằng chính máu và sữa của mình vào những tháng đầu đời của nó. Từ đó máu được tạo ra hằng ngày qua thức ăn trong gia đình. Cùng ăn với nhau hằng ngày giúp cho mọi người cùng hộ khẩu có cùng loại máu. Trước kia bếp và nơi dùng bửa cơm là chỗ thiêng liêng trong gia đình. Bà mẹ kết hợp các thành viên lại với nhau bằng các thức ăn bà nấu. Không có nghi lễ phàm trần nào hệ trọng cho bằng.

Vậy ta đừng thắc mắc tại sao ngày nay nhiều gia đình người Mỹ lại đổ vỡ, thật là trớ trêu. Ở thế kỷ hai mươi này, gia đình chỉ còn mang đặc tính của nhóm người cùng địa chỉ và số điện thoại; còn ăn uống thì mỗi người mỗi nẻo.

Vào những ngày đầu đời, trẻ sơ sinh ăn uống các món ăn qua dây chuyền pha chế của bệnh viện; sau đó là các thức ăn của siêu thị, có pha đường. Lúc trẻ vừa biết bò, các món khoái khẩu có pha đường là phần thưởng khi cháu ngoan ngoản, còn hình phạt là lấy lại kẹo sôcôla.

LND:

Nếu lúc chào đời đứa bé không được âu yếm với bầu sữa mẹ, lớn lên lại cho nó ăn cơm hàng cháo chợ, thiếu vắng món ăn nấu với lòng từ mẫu, thì cảnh cô đơn của mẹ già sống với thú nhồi bông là lẽ đương nhiên, ít khi có biệt lệ!


--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 21st June 2025 - 04:59 AM