Chuyện cười Trâm gặp |
Chuyện cười Trâm gặp |
Apr 19 2009, 03:13 PM
Bài viết
#1
|
|
Bạn của mọi người Nhóm: Administrators Bài viết: 18,309 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 |
Còn trẻ con thì bị bố mẹ bồng ẵm,
lớn chút nữa thì thầy cô và bố mẹ quản lý Lớn thêm thì nhà trường và bố mẹ Lớn nữa đi làm thì cơ quan quản lý, tiền bạc chi phối toàn bộ đời sống... lập gia đình thì bị vợ chồng con cái quản lý và cả công việc quản lý Già thì bị vợ con cháu chắt quản lý... Chưa kể việc tang ma và cưởi hỏi cùng bệnh tật của cả một đống người thân: nội ngoại... he he Tóm lại một vòng tơ nhện quấn quí lít nhít không có đường ra khỏi... Làm thế nào để trở nên ung dung tự tại giữa bao nhiêu ràng buộc ở đời? Và có được sự tự do thực sự? -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
Aug 4 2014, 08:11 PM
Bài viết
#2
|
|
Bạn của mọi người Nhóm: Administrators Bài viết: 18,309 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 |
Sau hạ đầu tiên sang Miến tu tập, 2004,
Tất cả chư tăng ni phật tử đều được tự do không PHẢI TRÌNH PHÁP 2 ngày 1 lần ... riêng tôi, sư phụ bắt vẫn phải trình pháp với mấy người mới tới... Thấy tôi đi lên phòng trình Pháp ... sư cô Viên Trí hỏi tôi: cô Trâm đi đâu đấy? Tôi buột miệng nói ngay không hề suy nghĩ: con đi lên phòng trình Pháp cho thầy con dạy con tiếp ạ, con là học sinh lưu ban ạ... và tôi cười he he... Đôi khi tôi cảm thấy thầy tôi "hành hạ" tôi, không cho tôi được 1 phút giây sung sướng nào cả, hễ thấy tôi có vẻ của sự sung sướng là thầy lại phạt lại, lại phanh lại... đôi khi tôi thấy thầy như hai con mắt luôn dõi theo tôi, lúc đó là lúc tôi sắp ĐIÊN.... suýt điên! sati tới mức suýt điên... Có khoảnh khắc tôi cảm thấy tôi như con thú bị 4 người cầm 4 cẳng rồi phanh thây ra rồi khâu lại... nhét gì vào bụng rồi khâu lại và sau đó NHẢ tôi ra, và tôi có cảm giác của sự GIẢI THOÁT.... cảm giác của không bị TRÓI chân tay nữa... khi tới cùng cực... vật cùng tắc biến... may tôi không bị điên.... Thầy tôi đã gia trì cho tôi, Tam Bảo đã gia hộ cho tôi... kinh khủng cái đà của chánh niệm nó giúp tôi tách ra khỏi cái bản ngã được vài sát na... Sư cô Viên Trí bảo: đợi Viên Trí với, cô Viên Trí thích đi tới phòng trình Pháp xem thầy trò chúng nó dạy gì nhau... Giờ tôi vẫn "chơi thân" với sư cô VT... Hi, trong khoảnh khắc đó tôi đã ứng xử hay tệ, vẫn cảm thấy SƯỚNG tới tận giờ với giây phút bất ngờ của giáo Pháp đang vận động như vũ trụ đang vận động vậy. Sau cùng tôi nói với các vị chư tăng ni: thầy là máy chém bản ngã! Rồi cũng chả ai thèm phản ứng gì với cái biệt danh mà tôi đặt cho thầy tôi cả... He he... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 24th September 2024 - 11:32 PM |