Chuyện cười Trâm gặp |
Chuyện cười Trâm gặp |
Apr 19 2009, 03:13 PM
Bài viết
#1
|
|
Bạn của mọi người Nhóm: Administrators Bài viết: 18,313 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 |
Còn trẻ con thì bị bố mẹ bồng ẵm,
lớn chút nữa thì thầy cô và bố mẹ quản lý Lớn thêm thì nhà trường và bố mẹ Lớn nữa đi làm thì cơ quan quản lý, tiền bạc chi phối toàn bộ đời sống... lập gia đình thì bị vợ chồng con cái quản lý và cả công việc quản lý Già thì bị vợ con cháu chắt quản lý... Chưa kể việc tang ma và cưởi hỏi cùng bệnh tật của cả một đống người thân: nội ngoại... he he Tóm lại một vòng tơ nhện quấn quí lít nhít không có đường ra khỏi... Làm thế nào để trở nên ung dung tự tại giữa bao nhiêu ràng buộc ở đời? Và có được sự tự do thực sự? -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
Apr 5 2015, 06:56 AM
Bài viết
#2
|
|
Bạn của mọi người Nhóm: Administrators Bài viết: 18,313 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 |
Đúng thế, và đổ lỗi cho bên ngoài trừ cái cảm thọ sân đang nổi lên trong tâm, cái này Ohso nói là ai cũng chỉ là một quả bom di động, hơi tí là nổ cái đùng, cái này Ohsawa bảo là do sự dư thừa chất đạm động vật hay là dư thừa dương... cực dương biến thành âm.
Từ ngày cô ăn nhạt lại và có ý thức về việc ăn nhạt, các cơn sân của cô nó ít lại và được hoá giải nhanh chóng hơn. Vấn đề là nó tích luỹ lại trong quá trình ăn mà mình hướng ngoại không nhận ra mà thôi. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 26th September 2024 - 06:28 AM |