![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 141 Gia nhập vào: 12-August 08 Thành viên thứ.: 795 ![]() |
Tôi là người Việt nên rất yêu mến Cội Nguồn người Việt.
Tôi thường nghe thầy tôi là Đức Hư Không Tạng Diệu Không kể lại rất nhiều lịch sử, nhưng đáng chú ý nhất đó là lịch sử Tiên Rồng. Thầy tôi kể, lịch sử Tiên Rồng là một lịch sử có thật, lịch sử tốt đẹp nhất của dân tộc Việt Nam. Đã trải qua nghìn năm Văn Hiến do các Vua Hùng tôn thờ truyền lại. Thầy tôi nói, Quốc Tổ Hùng Vương là Đấng Chí Tôn Thiên Đế lâm phàm, đã để lại cho con cháu Việt Nam. Hai di sản quí hiếm. 1: Là di sản Non Sông Tổ Quốc. 2: Là di sản Văn Hóa Cội Nguồn. Nền Quốc Đạo Tiên Rồng Dân Tộc. Nền Quốc Đạo Tiên Rồng là Tinh Hoa vũ trụ, là tiền đồ ung đúc bao thế hệ tinh thần Dân Tộc, trở thành Dân Tộc Thần Thánh. Rừng vàng biển bạc Non Sông đất nước là tiền đồ ung đúc lên sự giàu sang ấm no hạnh phúc. Tôi lại hỏi. Thưa thầy: Nền Quốc Đạo Tiên Rồng tốt đẹp như vậy, sao không phát triển truyền bá rộng rải cho thế hệ con cháu gìn giữ? Thầy nói. Nền Quốc Đạo Tiên Rồng là Nền Thiên Luật vũ trụ, Hiến Pháp Đại Đồng Tạo Hóa, Đạo Trời, Thiên Đạo. Chỉ dành riêng cho Vua thờ, không phải Đạo của dân thờ. Hơn nữa trình độ dân trí thời ấy quá lạc hậu, tập tục mê tín dị đoan quá lớn. Hơn nữa Nền Quốc Đạo Tiên Rồng lời lẻ thâm sâu khó hiểu nên không thể truyền rộng rãi xuống dân được. Chỉ vào ngày hội lớn mới được nghe. Nhưng đó chỉ là lời truyền dạy khuyến thiện mà thôi, còn Tinh Hoa của Nền Quốc Đạo thời dân khó mà được nghe. Nền Quốc Đạo Dân Tộc là Nền Hiến Pháp, Luật Pháp trị Quốc an dân, Nền Quốc Học Văn Minh thời đại. Nhất là lọt vào Tà Ma Ngoại Đạo thời nguy hiểm cho đất nước, họ lợi dụng chánh giáo mê hoặc dân chúng, y giáo một đường giảng một nẻo. Bốp méo Luật Thiên chuyện không nói có chuyện có nói không. Nhất là kẻ thù có dã tâm xâm lược. Thời tai họa không biết đâu mà lường. Thầy nói. Giữ Tổ Quốc Non Sông đã khó. Giữ gìn Nền Quốc Đạo lại càn khó hơn, vì thế Văn Hóa Cội Nguồn được coi như là báu vật vô giá, được giữ gìn nghiêm ngặt. Hơn nữa Thiên Cơ chưa đến thời cơ chưa phù họp. Thời xa xưa ấy Dân Tộc Văn Lang nói riêng, nhân loại thế giới nói chung. Khoa học thế giới vật chất trên đà đang hình thành tượng búp, chưa thành búp nói gì đến nở hoa khoa học Văn Minh vật chất. Nên chưa chế tạo ra giấy bút tinh vi. Chỉ dùng da Thú thay cho giấy. Còn dùng thanh tre thay cho giấy là sau này mới có. Không những nền Văn Minh vật chất chưa thành búp mà ngay cả chữ viết cũng còn thô sơ lạc hậu không kém. Khó mà diễn tả ý của Văn Kinh. Lấy việc khắc tượng, vẽ hình họa cảnh lên đất, lên đá, lên cây để truyền dạy cho thế hệ sau. Sự truyền dạy ấy không mấy đem lại kết quả. Quốc Tổ Vua Hùng cũng thấy rõ được điều này. Nên nói rằng ta sẽ trở lại trần gian ở kỳ 3. Là thời kỳ trình độ dân trí lên cao. Khoa học vật chất đã nở hoa rực rỡ. Văn Hóa Cội Nguồn ra đời không có điều kiện để lại Kinh Luân. Mọi chuyện truyền giáo chỉ truyền khẩu cho nhau, thông qua khẩu tự ngôn từ Từ thế hệ này sang thế hệ khác. Cứ thế kéo dài mấy nghìn năm thời chuyện gì xảy ra. Đó là tam sao thất bổn. Làm sai lệch chính văn là đều không tránh khỏi vì thế Nền Tinh Hoa Quốc Đạo cũng dần dần biến mất, thay vào đó là những chuyện sai lệch. Có thể nói buổi ban đầu truyền giáo, Quốc Tổ Vua Hùng thuyết kể về Con Rồng Cháu Tiên thật. Về sau qua nhiều thế hệ truyền giáo thuyết kể Con Rồng Cháu Tiên, qua những lý luận mơ hồ, kể lần ra loài Rắn nước không còn chút uy lực nào cả. Rồi bị ngoại xâm biến thành con giun dưới chân của chúng, Dân Tộc Tiên Rồng trở thành dân tộc nô lệ. Thế hệ con cháu Vua Hùng càng về sau càng đánh mất Tinh Hoa Văn Hóa Cội Nguồn. Từ một lịch sử anh linh cao đẹp, rồi trở thành một tập quán truyền thuyết chân lý mơ hồ. Từ đây con cháu Tiên Rồng sa vào cảnh tối tăm. Nô lệ ngoại bang, nô lệ Thần Quyền, nô lệ Kiến Thức. Nhất là những thức vô cùng độc hại dẩn đến cảnh nồi da nấu thịt, anh em tàn sát lẩn nhau. Đạo Đức xã hội xuống cấp trầm trọng, dẩn đến chiến tranh truyền miên khó mà kết thúc. Đói nghèo lạc hậu đeo bám cuộc đời. Thương thay. Thương thay. ********* Hết phần mở đầu Long Hoa Mật Tạng, mời khắp tần lớp xã hội con cháu Việt Nam, xem tiếp phần 1 chương 2 Long Hoa Mật Tạng Bộ Kinh tối cao, có một không hai trên toàn nhân loại. Chỉ cần đọc qua một lần, thời nhất định siêu sanh lên các tần trời, cõi trời hoặc trở thành những nhà lảnh tụ thiên tài. Lưu danh mãi nơi hậu thế. Nếu như đọc tụng ấn in, hoặc giảng giải cho người khác nghe, thời công đức phải nói là vô cùng vô tận. Phải nói là cầu đâu linh đó, cầu chi đặng nấy. Bằng có lời chi xúc phạm thời đại họa giáng xống không biết đâu mà lường. Chỉ cần khen ngợi một câu Muôn đời vạn kiếp siêu sanh cõi trời Chỉ cần xúc phạm một lời Họa tai giáng xuống đứng ngồi không yên Linh thiên linh ứng vô biên Chỉ cần thành kính cũng nên sang giàu. https://www.mediafire.com/file/yzzv6paw7xx3..._NGUON.zip/file |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 141 Gia nhập vào: 12-August 08 Thành viên thứ.: 795 ![]() |
CHƯƠNG 19
PHẦN 5 DUYÊN TIỀN ĐỊNH Trời kia còn có ÂM DƯƠNG Cha Trời còn phải nhớ thương Mẹ Trời ÂM DƯƠNG có bạn có đôi Đất Trời tỏa sáng, Đạo Đời Nở Hoa Người ta truyền giống người ta Lưu truyền nòi giống để mà tồn vong Duyên Trời đã định ai thông Huyền Cơ Tạo Hóa vợ chồng nên đôi. Nói về con gái của Đế Lai. Phụng Cơ Công Chúa, sắc nước hương Trời, kén chọn mãi. Tuổi đã 27 mà không có ai vừa mắt Phụng Cơ Công Chúa, không những có sắc đẹp hoa nhường Nguyệt thẹn, cá lặn, nhạn sa. Mà Cầm Kỳ, Thi Họa xuất chúng, văn võ song toàn. Tài – Đức hiếm thấy. Lại thêm có nghề thủ công khéo léo. Chăn tằm dệt cửi, may vá thêu thùa có một không hai trên đời. Từ khi Công Chúa xem bảy bức thông điệp họa tiết đàm phán, do Vua Hùng vẽ ra. Họa Tiết sống động như thật, văn hoa xuất chúng, ý nghĩa sâu xa, hàm ý rộng lớn. Đàm phán nội dung mềm yếu như Nước. Nhưng cũng cứng rắn hơn sắt thép, kim cang. Chiến cũng đó mà hòa cũng đó. Cái lợi đem đến cho người. Có cái lợi về mình trùm bá mà không mấy ai thấy nổi. Tuy hai Nước giao hòa. Nhưng kỷ cương phép Nước như tường Đồng vách Sắt. Khó mà xâm phạm mưu đồ bất chính. Bắt tay hợp tác xúc tiến làm ăn. Nhưng vẫn thể hiện chủ quyền Độc Lập Nam Bắc. Hòa hợp nhưng không hòa tan. Bản sắc Cội Nguồn không mất. Hai Dân Tộc Nam Bắc như hai Vườn Hoa đầy màu sắc, để rồi hướng về tô thắm sắc xuân. Công Chúa nghĩ thế gian có người như thế mà ta không nghĩ đến. Càng nghĩ tâm hồn Công Chúa càng xao xuyến nghĩ vẩn nghĩ vơ, biếng ăn biếng ngủ. Công Chúa mỗi ngày mỗi tiều tụy đi thấy rõ. Đế Lai thấy Công Chúa mỗi sa sút, nói: Có điều gì mà làm cho con không được vui. Công Chúa nói: Thưa Cha con không có bệnh tình gì cả, mấy tháng nay con hơi mất ngủ thế thôi. Thưa Cha con muốn vân du dạo chơi một chuyến. Để cho tinh thần thoải mái trừ đi căn bệnh mất ngủ. Đế Lai cho phép. Công Chúa liền chọn 2 Hầu Nữ xinh đẹp võ nghệ cao cường vân du ngoạn cảnh. Đến những nơi đẹp nhất của ba Nước Tây – An – Dương của ba anh em nhà Đế Lai. Nhưng Công Chúa vẫn cứ buồn rười rượi. Một hôm Công Chúa tới sông Trường Giang nhìn về Phương Nam đến xuất thần, nghĩ thầm, ta vẫn thường nghe nói Nước Xích Quỷ giàu lắm, nay là Nước Văn Lang lại càng giàu hơn nữa. Ta muốn qua đó dạo chơi cho biết. Bằng nói với hai Hầu Nữ rằng nơi đây Dân Cư cũng khá đông đúc, hai ngươi ở đây chờ ta. Nói xong Công Chúa giục Thần Mã bay qua sông, bay sâu vào đất liền nghe trống hội liền hạ chân xuống. Tiết xuân vầy cuộc nở Hoa Xuân Tăm tắp đồng quê cánh cò dừng Rộn ràng trống hội nơi quê xốm Xuân tình xuân nghĩa, nước non xuân. Công Chúa thấy mình vui hẳn lên, vó Ngựa chầm chậm vượt qua bao Làng xóm, cảnh làng quê đẹp như tranh vẽ. Đường lượn uốn quanh uốn khúc như Rồng bay Phụng múa. Nối đuôi bay mãi dài rộng theo đất nước. Giao thông cầu nối khắp nơi Liền Châu liền Huyện liền thời xóm thôn Đường về biển đường lên non Đường đi Nam Bắc, đường đi về Nguồn Khắp nơi hội Xóm hội Làng Tiếng chày giã gạo, tiếng Nàng hát ru Lụa là quần áo đua chen Văn Lang cuộc sống Rồng thăng Phụng chầu Thiên đàng cuộc sống thiên đàng Ấm no hạnh phúc, đâu còn nghèo xơ Sống đời sung sướng tự do Văn Lang cuộc sống lên đò sang tiên. Phụng Cơ Công Chúa nhìn cảnh giàu sang của Nước Văn Lang. Thái bình an Lạc hội Châu hội Huyện khắp nơi khắp chốn. Công Chúa cảm thấy lòng mình sung sướng. Công Chúa cũng không giải thích nổi tại sao lòng mình lại như thế. Công Chúa thả hồn theo Non Nước Văn Lang. Mặc cho Thần Mã đi đâu thời đi đến khi Công Chúa giật mình thì đã lạc vào thế giới Bồng Lai Tiên Cảnh. Nơi Động Lăng Xương. Nơi đây cảnh vật đẹp như tranh vẽ, hoa soi suối nước, mây soi vóc mình. Đá im tĩnh lặng, suối nước Lung Linh. Gió đi tìm bạn. Cây nghe nhạc rừng. Động Thiên thác nước phủ màn Thác reo chim hót gió đàn rừng ca Hương Hoa thoang thoảng tỏa ra Ngẩn ngơ chú Bướm cùng là chú Ong Động thiên mây lượn giăng giăng Núi ôm mây khói, mây hằng đèo mây Cành chen sắc lá hoa lay Cảnh chen ánh nắng chim bay ngắm nhìn Cảnh vui người lại hữu tình Người vui người lại ngắm nhìn cảnh vui. Công Chúa đang say sưa ngắm nhìn cảnh vật, vô tình đụng cây sáo thần mà sư phụ đã ban cho. Lúc nào cảm thấy vui thì thổi lên. Bài Mai – Lan – Sen – Cúc. Bốn mùa rực cánh hoa. Bài hội ngộ Duyên tình lai láng tràn đầy chan chứa khắp nơi. Công Chúa liền lấy sáo Thần ra thổi bài Mai – Lan – Sen – Cúc. Tức thời Tiên Nữ xuất hiện múa hát theo tiếng sáo Thần của Công Chúa. Thế là cảnh Bồng Lai Tiên giới thực thụ xuất hiện ra. Nói về Quốc Tổ Hùng Vương mải mê lo xây dựng non sông Tổ Quốc Văn Lang. Đã 35 tuổi mà chưa có vợ. Vua Hùng Quốc Tổ ra Bắc về Kinh Đô Xích Quỷ chỉ đạo điều hành đất nước. Trên đường đi, bỗng nghe tiếng sáo làm cho Vua Hùng quên đi cả mệt mỏi. Tâm Hồn nhẹ bổng. Quốc Tổ Vua Hùng bị thu hút bởi tiếng sáo thần kỳ ấy. Liền cho ngựa vượt lên tìm người thổi sáo. Tưởng là tiếng sáo thổi ra ở gần, nào hay đâu ngựa phi nước đại cả nửa giờ mà vẫn chưa tới. Cho đến khi nhìn thấy trước mặt là núi non trùng điệp. Mây phủ giăng giăng, đèo mây lớp lớp, đường lên cõi Trời. Bỗng dưng tiếng sáo im bặt. Vua Hùng nghĩ hỏng mất biết đâu mà tìm. Có lẽ ta không gặp được người nầy. Vua Hùng định thôi không tìm nữa nhưng sau đó sáo lại nổi lên. Vua Hùng đã định hướng nhận ra nơi phát ra tiếng sao cách đó không xa chừng hơn 2 dặm. Quốc Tổ Vua Hùng quay lại nói với các quan. Các Khanh chờ ta ở đây. Nói xong Quốc Tổ phi ngựa Thần biến mất đến nơi chỗ tiếng sáo phát ra. Nói về Phụng Cơ Công Chúa, còn thổi sáo thì còn Tiên Nữ bay lượn múa hát. Tiếng sáo dứt thì Tiên Nữ cũng biến mất. Công Chúa nghĩ ta làm sao giữ lại các Tiên Nữ hỏi xem Tiên Nữ từ đâu đến. Thế là Công Chúa lại tiếp tục thổi sáo. Tiên Nữ lại hiện ra bay lượn múa hát. Có lẽ Công Chúa đang chú tâm thổi sáo, không phát hiện ra có người đã đến gần. Thế ra người đến gần người thổi sáo đó chính là Vua Hùng. Quốc Tổ phi ngựa Thần lướt trên rừng cây hạ xuống nhẹ nhàng không tiếng động. Quốc Tổ Vua Hùng xuống ngựa đi đến gần người thổi sáo. Tuy là không thấy mặt người thổi sáo, Vua Hùng cũng cảm nhân ra người thổi sáo là một người con gái còn rất trẻ xinh đẹp tuyệt trần, vì tôn trọng người thổi sáo. Vua Hùng thưởng thức yên lặng lắng nghe. Nhìn Tiên Nữ bay lượn múa hát nghĩ là mình đang ở cõi Trời, trên Cung Vương Mẫu. Nói về Công Chúa đang thổi khúc Mai – Lan – Sen – Cúc bốn mùa rực thắm cánh hoa. Bỗng cao hứng Công Chúa thổi luôn khúc Duyên Tình hội ngộ. Tiếng sáo du dương lai láng Tình Duyên, tràn đầy cảm xúc. Vua Hùng không cầm được lòng mình lên tiếng khen: Thổi hay quá. Công Chua nghe tiếng khen giật cả mình quay lại nhìn người khen mình. Thì không khỏi giật mình e thẹn, vì người đối diện oai vệ uy nghi, khôi ngô tuấn tú như Thiên Tiên ở cõi Trời. Công Chúa chưa kịp nói gì. Thời các Tiên Nữ đến chào Công Chúa nói: Chúng em là Tiên Nữ Cung Vương Mẫu ra mắt Công Chúa. Các Tiên Nữ lại cung kính bái lạy Quốc Tổ Vua Hùng nói: Thiên Vương Cung Tiên Nữ xin ra mắt Chí Tôn Quốc Vương. Quốc Tổ Vua Hùng phất tay nói: Miễn lễ. Phụng Cơ Công Chúa nghe các Tiên Nữ gọi người trước mặt là Chí Tôn Quốc Vương. Công Chúa nghĩ ngay đến người trước mặt chính là Hùng Vương. Quả tim Công Chúa đập loạn xạ vì người trong mơ đã xuất hiện ra trước mắt. Quốc Tổ Vua Hùng nghe Tiên Nữ gọi người thổi sáo là Công Chúa. Thời Vua Hùng đã nhận ra người con gái thổi sáo là Công Chúa lân Bang. Còn đón ra tên của Công Chúa là Phụng Cơ. Vua Hùng thi lễ Công Chúa rồi hỏi: Quí Quốc mạnh khỏe không? Công Chúa biết nơi nầy lâu chưa. Công Chúa đi chơi xa đến thế. Công Chúa đáp lễ nói: Quốc Vương hỏi Quí Quốc nào, nhân lúc vân du đi lạc đến đây. Vua Hùng đáp: Tôi hỏi thăm Quí Quốc Đế Vương gia Cha của Phụng Cơ. Phụng Cơ nghe nói thế liền biến sắc mặt, mở hai con mắt thật to nhìn Hùng Vương hỏi: Người là Chí Tôn Hùng Vương thật sao? Hùng Vương gật đầu. Phụng Cơ thi lễ nói: Người ta đồn rằng, không có cái gì, bí mật gì mà Hùng Vương không biết. Nói tới đó Công Chúa bỗng đỏ mặt. Như sợ Hùng Vương thấy rõ lòng mình. Nhìn Phụng Cơ đáng yêu như vậy, Vua Hùng cảm thấy xao xuyến trong lòng. Thật ra Vua Hùng đã cảm mến ngay lúc vừa mới đến nhìn thấy Phụng Cơ. Hai người càng lúc càng tâm đầu ý hợp. Thế là như đôi chim liền cánh, như cây liền cành. Cảnh gió đưa Mây, Mây đưa gió. Ngày thời dạo cảnh Bồng Lai, đêm về Động hàn huyên tâm sự. Thác nước, Động Thiên ru giấc ngủ hai người. * * * Hết phần 5 chương 19 mời xem tiếp phần 1 chương 20 Long Hoa Mật Tạng Kinh. * * * |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 16th October 2025 - 05:04 AM |