IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Hạnh phúc ở tại bản thân các bạn - M. AUCLAIR
hasua
bài May 11 2008, 05:03 PM
Bài viết #1


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 224
Gia nhập vào: 4-April 07
Thành viên thứ.: 13



Lời giới thiệu

Hạnh phúc là niềm ước mơ của mọi người. Nhưng không mấy ai đạt được hạnh phúc, bởi vì những lý do sau: Cái mà ta mong ước không đến, hoặc đến quá muộn, hoặc là đến rồi ta lại chán.

Quan niệm về hạnh phúc của người phương Tây và người phương Đông cũng khác nhau rất xa. Người phương Tây cho rằng hạnh phúc là mức độ thịnh vượng về của cải – những cái đem ra phô diễn và trưng bày được; còn người phương Đông lại ngả về quan niệm sự thái bình của tâm hồn, sự yên tĩnh nội tại – cái không thể phô diễn. Địa cầu ở trong vũ trụ, ở đó cáo rất nhiều xứ sở mà dân ở đó thường sống yên hoà. Xứ sở này sản xuất ra những bậc lãnh tụ về tư tưởng, xứ sở kia lại sản xuất ra những bác học kỳ tài, đưa bao nhiêu con tàu lên thám hiểm vũ trụ, sản xuất ra rất nhiều robot, máy móc ngày càng tinh vi hiện đại, sản xuất ra cả thận, tim, mắt, xương… nhân tạo. Dân ở đó lại thường bất an về tinh thần.

Cho đến nay, thật buồn cười mà nhận thấy người phương Đông thì ham mê thứ hạnh phúc của người phương Tây. Còn người phương Tây thì lại thèm muốn sự an lạc trong tâm hồn hơn bao giờ hết. Thực ra đây chính là một định luật của Vũ trụ: Những cái gì trái nhau thì hấp dẫn nhau, và càng trái nhau, càng cách xa nhau càng hấp dẫn nhau mãnh liệt.

Vậy hạnh phúc là gì?

Hạnh phúc là sự sáng táo. Làm sao dễ sáng tạo?

Con người là một phần của thế giới tự nhiên, và bản chất của tự nhiên là luôn luôn sáng tạo không ngừng. Trong khi đáng lẽ chúng ta phải tìm hiểu những qui luật của tự nhiên nhằm sống thích ứng theo nó – Vì chỉ có như vậy ta mới được hạnh phúc, thì chúng ta lại hấp tấp tách mình ra khỏi thế giới tự nhiên – Tôn sùng cái bản ngã không có thực, muốn điều khiển tự nhiên quanh ta. Trong khi ta chẳng hiểu chính ta là gì, và những qui luật tự nhiên, qui luật của hạnh phúc là gì; Thì thử hỏi làm sao ta có hạnh phúc được?

Thôi từ nay bạn đừng phàn nàn là mình không được hạnh phúc cũng như bạn đừng tự an ủi mình rằng “cái số tôi nó thế” nữa. Marcelle Auclair, người Pháp, đã bỏ ra gần toàn bộ cuộc đời mình thực hiện và tìm tòi những qui luật về hạnh phúc. Bà đã cống hiến cho chúng ta một kim chỉ nam, nhằm đưa chúng ta – Những người khao khát hạnh phúc, tới chỗ tự mình sáng tạo lấy vận mệnh của mình.

Tự nhiên sinh ra ta đã đặt sẵn trong ta một tiến trình, đã giúp chúng ta tự hoàn thiện mình theo đà tiến hoá của nhân loại. Tự nhiên điều khiển ta bằng cả một hệ thống luật lệ nghiêm khắc nhất. Và những qui luật đó là gì thì ngày nay con người vẫn đang gia sức tìm hiểu nó. Với quyển sách nhỏ này bà Marcelle Auclair đã biểu lộ cho chúng ta những qui luật của hạnh phúc dành cho những ai học làm người, dành cho những ai muốn sống một đời sống tươi đẹp hơn, ý nghĩa hơn và để thoát khỏi những khung cảnh chật hẹp do chính mình tự tạo. Nền tảng của cuốn sách này đặt trọn vào sức mạnh của ý chí (Espirit), và niềm tin vào sự thật độc nhất trên đời – Sự thật đó là:

Tất cả chúng ta đến từ Vô Tận
sống trong Vô Tận
rồi quay về Vô Tận
Tất cả chúng ta đều là biểu hiện của Một Vô Tận
là anh chị em trong Một Vô Tận
chúng ta thương nhau, giúp nhau
và tiếp tục thực hiện ước mơ bất tận về sức khoẻ,
tình yêu, hoà bình và công chính
trên trái đất này.


Ngoài ra, bà M. Auclair còn vạch rõ kẻ thù của hạnh phúc của chúng ta chính là sự sợ hãi, là thiếu niềm tin và chỉ rõ những nguyên nhân của các thất bại mà chúng ta thường gặp.

Chúng ta biết ơn mọi nỗi khó khăn, nghèo đói, bệnh tật, hỗn loạn, khổ nhọc và chiến tranh. Nhờ có những cảnh đó chúng ta mới biết mình ngu dốt, bất lực và lệ thuộc. Nhờ những cảnh đó chúng ta mới tự làm mình mạnh lên và phát triển đến tự do. Mọi khốn kho không do những yếu tố bên ngoài gây ra mà do chính chúng ta. Hãy vui đùa với những khốn khó và biến khốn khó thành hạnh phúc.

Tập sách quí này chúng tôi hoàn thành từ cuối năm 1988, do cụ Nguyễn Dương đọc dịch, tôi và anh Hoàng Thái chép lại. Trong quá trình đánh máy tôi có sửa lại lời văn đôi chút. Năm 1994, cụ Nguyễn Dương đã khuất núi, nhớ ơn cụ - một trí thức nổi tiếng, một người yêu mến thực hành Đạo học phương Đông, cụ cũng là người thực hành phương pháp Oshawa đầu tiên ở Hà nội - chúng tôi làm tập sách này với lòng tri ân sâu sắc nghĩa cả của cụ đối với hậu sinh. Trong quá trình làm sách có phần nào thiếu sót, xin độc giả lượng thứ và góp ý phê bình.

NGỌC TRÂM

Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
hasua
bài Jun 4 2008, 02:17 PM
Bài viết #2


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 224
Gia nhập vào: 4-April 07
Thành viên thứ.: 13



Bài 4

SỨC HÚT CỦA Ý NGHĨ

Bây giờ bạn đã biết ý nghĩ có tính chất sáng tạo, vậy hãy tìm cách hiệu lực thu hút của nó.

Qui luật thu hút – Đó là gì ? Nó là qui luật của tình yêu thương, qui luật yêu thương đó không hề giống tính năng, nó sui một anh thanh niên xích lại gần một thanh nữ và ngược lại (tuy rằng tính năng cũng nắm trong tình thương yêu, nhưng nó bồng bột và được "đẹp hóa" lên bởi nhiều cái tế nhị).

Ta có thể định nghĩa như sau:

Những làn sóng giống nhau thì thu hút nhau, nhập vào với nhau và tự củng cố cho nhau.

Khoa học công nhận rằng trong vũ trụ cái gì cũng là làn sóng chuyển động. Vậy thì bạn hiểu rằng : Bạn sẽ thu hút cái gì mà bạn muốn, miễn là bạn giữ được ý nghĩ của bạn đúng với tần số của làn sóng thuộc cái mà bạn muốn đạt.

Khi người ta nói: “Cái đó là cao thượng”, cái đó là “hèn”, nói như vậy không phải là nói vu vơ, lời phát ngôn thể hiện chân lý.

Không hề ích kỷ, chỉ nghĩ đến một hy vọng nào, một tình thương yêu nào đó, lòng mến phục, lòng rộng lượng, đã gây nơi ta những làn sóng cao mạnh.

Ví dụ: Ta đang bị một sự buồn rầu, chán nản, làn sóng của ta “xuống”, chậm đi thế là không có gì tốt đẹp, hay ho trong từ trường thu hút của ta cả.

Đấy hy vọng tốt đẹp của ta đều bay đi như thế đấy. Chúng ta cũng như Nam châm tự nhiên mất hết cả sức hút. Ta phải tự giác làm tăng lại tần số làn sóng của ta, đến mức thu hút mạnh được làn sóng của “điều hay, điều tốt”.

Những tín đồ tôn giáo có cách rất hay về tăng tần số bị hạ xuống là tụng kinh cầu chúa, xả mình vì chúa – Đó là hạnh phúc, là giầu có. Ai mà không có lòng tín ngưỡng, tín ngưỡng vào một cái tuyệt đẹp, tuyệt hay… một cái mà ta không với tới được, một cái mà ta cố đạt được.

Thực hành:

Hãy để ý rằng, mỗi khi mà ta cảm thấy chán nản, ta thấy người ta mất nhuệ khí, ngược lại nếu ta đầy hy vọng, thì người của ta phấn chấn, vùng lên một sức lực tăng 10 lần.

Hôm nay bạn sẽ hướng về hy vọng, bạn sẽ thấy tần số làn sóng tăng lên. Lúc đó không có cái gì bực mình đến với bạn được. Bạn thu hút hạnh phúc như nam châm hút sắt vậy.

Bài 5

BẠN LÀ AI?

Trước tiên, người ta nhìn mình qua cái gì? qua quần áo ta. Có người xét ta qua cách ta ăn mặc. Có người biết ngắm một phụ nữ, thấy được họ đẹp, mặc dù áo may không đẹp. Có người xét qua sự thông minh, tài giỏi. Tính tình không cần sắc đẹp, quần áo.

Thông minh, tài năng, tính tình… đều không thấy được bằng mắt. Người ta chỉ thấy được những cái đó bằng cách cư xử, bằng sáng tác công việc, và cách nói qua trò chuyện, tất cả cái đó gọi là “cá tính”.

Quần áo, thân thể, cá tính, ba cái đó căn cứ vào cái nào để xác định cái Tôi khi ta nói Tôi là ai?

Người nào khi nói Tôi, mà nghĩ đến quần áo, người ấy vui lòng với sự sống tạm thời. Nhiều người nói Tôi thì nghĩ ngay đến xác thịt mình.

Nhưng xác thịt phải tuân theo “trí thông minh”, “tính nhạy cảm”. Bị cảm động mạnh, họ có thể chết, phấn khởi về vật chất hoặc tinh thần họ có thể phấn chấn tăng lực.

Thông minh, tính nhạy cảm, cá tính… Đủ chưa? Các tín đồ nhận thấy nơi họ “Linh hồn”. Linh hồn có thể bị nhơ bẩn do “tội lỗi” và “sai lầm”.

Có người bảo rằng: Xác thịt là cái nôi của linh hồn, và linh hồn là cái nôi của tinh thần.

Khi chúng ta ý thức được sự tồn tại của thân thể thì nó ảnh hưởng mạnh đến Ta, từ xác thịt đến linh hồn bất diệt. Khi ta nói “Hạnh phúc ở nơi tôi” chính là ta nghĩ đến cái Tôi đó.

Cái Tôi thật, cái tôi mắt thấy được, đó là cái nó đảm bảo cho ta sức khỏe, sống lâu, cũng như phát đạt trong công ăn việc làm, sự hài hòa trong cuộc sống, trong vũ trụ, trong thế giới mà ta sống.

Các bạn chớ quên cái Tôi đó, cái Tôi không thấy được, cái Tôi hoàn chỉnh.

Trong các bài sau, ta sẽ nói nhiều về nó.

Thực hành:

Các bạn đồng ý rằng quần áo đẹp, thân thể sạch, nhiều thông minh không đủ cho ta hạnh phúc.

Vậy thì các bạn phải có cái gì hơn bề ngoài và cá tính?

Các bạn hãy ý thức cái tôi vô hình, hoàn chỉnh. Cái đó có ở nơi bạn, cái đó toát ra sức mạnh sáng tạo, nhờ sức mạnh đó mà vũ trụ mới thành vũ trụ, thế giới mới tồn tại là thế giới.
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 7th July 2025 - 01:57 PM