![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,141 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Tôi biên soạn hai quyển "Thiền là gì?" (tập 1 và tập 2) do nhân duyên đẩy từ các phía tới và bản thân hai quyển này ít nhiều có tác động ảnh hưởng tốt cho cộng đồng và nó là quyển sách bán chạy nhất so với các loại sách của các bậc thầy nổi tiếng khác viết về Thiền ở Hà Nội ... vì sao? vì nó được bày bán ở các tiệm sách, chỉ có thế mà thôi. Còn quyển sách hay về thiền của các bậc thầy thì không hề thấy bán kiểu đó.
Sau này tôi biết nhiều quyển sách về thiền khác cực kỳ hay và của chính những bậc thầy khai ngộ viết ra, thế mà nó cũng không hề được bày bán ở khắp mọi nơi như quyển "Thiền là gì" vào những năm 2000, hai quyển đó hầu như là kiến thức của các vị minh sư do tôi cóp nhặt biên soạn ra và nhờ có một ít công phu thực chứng nên tôi đã hệ thống lại và đưa ra cho đại chúng ...hướng dẫn một cách thức, một lối vào thực tại: một pháp môn tu tập của cụ Đỗ Thuần Hậu và của ông Tám - Lương Sỹ Hằng mà tôi đánh giá là hay nhất và khoa học nhất trong những Pháp thiền mà tôi đã thực hành qua từ 1980 tới 1998 là thời điểm quyển sách ra đời... tôi có hứa trong những tập sách đó về quyển thứ 3: NẾP SỐNG THIỀN, và nhiều người ngóng đợi; thấy thế, năm 2002 thầy Tuệ Hải bảo tôi: hãy chờ tu tập giỏi thêm nữa hãy viết thêm quyển 3; và tôi đã nghe lời thầy. Sau đó năm 2004 theo cơ duyên lành phúc lớn tôi đã đi Miến 3 lần; sau lần thứ 3 tôi nghĩ tới lời hứa của tôi với bá tánh phía sau quyển sách Thiền là gì; và cũng là điều mọi người quan tâm và mong muốn nhất: tôi chia sẻ chính kinh nghiệm tu tập của mình chứ không phải là lặp lại đờm dãi của thánh nhân như những quyển sách trước. Tuy nhiên nếu không có thánh nhân thì tôi không tài nào tiến hoá và vững vàng trong giáo Pháp được. Giáo Pháp đã đi xuyên qua sự thực hành của tôi và tôi đã thực hành Pháp của Phật... Sau đây là những gì khởi lên trong tâm tôi trong khi tôi thực hành thiền của Phật vào thời thiền sáng nay và nó cũng chính là "đề bài" cho cả ngày tu tập: Khi đang ngồi thiền, tâm tôi đặt câu hỏi: cảm xúc đang xảy ra trong thân là gì và thái độ đối với cảm xúc đó? Nếu bạn hành thiền tới chặng tâm tự đặt câu hỏi bên trong, nó nhắc nhờ bạn từ bên trong là bạn đã có tiến bộ trên con đường tìm kiếm tâm linh và bạn sẽ khó có thể đi lạc đi sai đường lối của giáo pháp. Tôi khám phá ra là tôi thường có thái độ sai với các cảm thọ xảy ra trên thân tôi. Biết điều này là một sự trả giá rất đắt. Tôi nhớ một câu Ohso nói về tình yêu, về con đường của thương yêu... là ta cảm thấy hình như mình có điều gì không đúng với người kia; tôi đã biết thương yêu bản thân tôi hơn: tôi đã biết tôi đã có thái độ sai với chính các điều xảy ra trên thân và tâm mình. Bạn có đồng ý với cách thức diễn giải này không? Và từ đó mọi hành động ý nghĩ trong ngày đều được câu nói "nhắc vở" trong khi ngồi thiền soi sáng... tâm tôi bình yên hơn, khí trong nhà tôi an lành hơn. và bình yên này cũng là một cảm thọ, nó không phải là tôi và của tôi. A men. Giáo Pháp của Đức Phật có công năng đặc dị: nó ném bạn trả về với cái bạn đang là... thầy tôi đã "đá" cho tôi một cái (nghĩa bóng) lần sang Miến 1 tháng vừa qua, cảm thọ khó chịu lăn tăn lên xuống trong ức tôi vài hôm sau mới hết hẳn, vì sao? vì là tôi đã phản ứng với sự phản ứng của thầy mà không thả lỏng, không xả cái kinh nghiệm (rất tuyệt vời) mà tôi mang tới trình Pháp với thầy, tôi MUỐN có một kết quả một câu trả lời từ thầy... và chính cái MUỐN đó nó hành tôi mà thôi; may tôi có thầy tôi. BỐP - thầy bao giờ cũng tát BỐP vào bản ngã của chúng ta; đó là người thầy hoàn hảo. và khi thấy tôi hơi khó chịu ngãng thầy ra, lờ thầy đi (cái gì không thích là chúng ta tìm cách phớt lờ coi như không có - đó là cái trò lưu manh của tâm) thì thầy lại dịu dàng quan tâm tới tôi, hỏi han tới tôi trong khi chúng tôi đi thăm một trung tâm thiền khác và đi thăm chùa và đi ăn trưa ở nhà hàng với thầy... hôm đó mọi người đều chứng kiến thầy quan tâm tới chúng tôi và tới tôi thế nào.... Tôi thấy ra con đường trung đạo và sự sinh hoạt của tâm tôi nhờ các chiêu mới của thầy. Thầy tôi là âm và dương, là dịu dàng và cay đắng là bốp chát và dịu ngọt... tâm tôi bị ngoại cảnh chi phối nặng.... gần về, thầy nhắc tới tôi mấy lần và tôi thấy tâm tôi nó yên lặng nó chả phản đối theo bất kỳ kiểu gì nữa: BIẾT thì không còn phản ứng; thầy nói gì tới tôi tôi cũng im lặng coi tâm tôi mà thôi. Tôi thản nhiên hơn với người thầy tâm linh của mình mà không biết bao giờ mới có cơ hội gặp lại thầy lần nữa.Thầy tôi bảo với sư Trí Dũng là thầy tôi biết thầy tôi không sống lâu và dạy thiền hơn chục năm thế đủ rồi, thầy sẽ không giống người thầy của thầy: ngài Shwe Oo Min, không giống ngài Jotika, thầy là thầy: là dân chơi tứ đổ tường giác ngộ ở ngoài chợ... Ai làm gì cho tôi khó chịu mấy, hay làm cho tôi thích trí tôi cũng chỉ một mực coi tâm và ứng xử với cái đang là theo trình độ sống và nghiệp của tôi trong từng khoảnh khắc và đó là con đường giải thoát của Đức Phật đấy nhá. Khi tôi trình Pháp với thầy: con đang đọc sách, tự dưng chánh niệm NÓ nhìn cái tâm quan sát tức là thấy người đang đọc sách thấy tâm quan sát chú ý và con thấy dòng chữ mờ đi không đọc được nữa và con vứt sách đi không đọc; khi nghe cũng có chung kinh nghiệm này...không thấy đối tượng nghe, mà chỉ thấy tâm nghe... lần sang Miến này tôi mới hay là tôi đã tiến tới chỗ bắt đầu biết cách chánh niệm 50/50; tôi nhớ khi trình Pháp kinh nghiệm đó thầy reo lên như bắt được của: very good; lần đầu sau 6 tháng (2004), lần sau sau 6 tháng (tôi ở lần 2 những 8 tháng nhưng mãi tới 6 tháng sau mới lặp lại kinh nghiệm như lần đầu) và lần này là lần 3 tôi mới hiểu ra là như vậy, là như thế đường lối thực hành giải thoát là như vầy như vậy... làm mãi mới được; nếu tôi biết tiếng Anh, nếu cùng chung ngôn ngữ, nếu có minh sư thực sự... tôi đã nắm được và thuần thục pháp hành của Đức Phật từ lâu lắm rồi. Mà thôi không sao... mọi chuyện phải có một trình tự một cách thức để tiến bộ tinh thần... cầu mong không ai bị thiếu trí tuệ lâu dài như tôi: trí tuệ giải thoát ấy, thấy ra cách thức giải thoát và thực hành cho bằng được con đường đó cho có kết quả hẳn hoi ấy... Hà Nội ta có mấy người trẻ tuổi cũng đã, đang và còn siêu hơn tôi về khả năng duy trì chánh niệm và tỉnh giác thường xuyên, cũng như trí tuệ giải thoát mạnh bén hơn tôi. Bạn có thể trao đổi thực hành giáo với với các bạn trẻ đó. Khi thấy tôi đi Miến lần này Henrich rất vui và khích lệ, đúng ra là tôi còn nợ Henrich 50 USD nhưng Henrich nhất định không lấy và bảo tôi lấy tiền đó mua vé sang Miến tu... tôi được nhiều duyên lành gia hộ dẫn dắt... Tôi muốn đi Miến từ lâu mà không tài nào đi được... tôi cứ sắp sắp xếp xếp mãi, mang va li lên xuống nhà mấy lần... đến mức em trai tôi phải nhắc là sao cứ đem va li lên và xuống... tới khi Henrich ra Bãi Giữa tham gia tu tập, H bảo chuẩn bị tới SOM 1 tháng: ôi chao, trúng ý tôi là tôi cũng chỉ định đi SOM 1 tháng, thế là nhanh chóng thu xếp có 4 ngày công việc để lên đường... sau khi đi Miến về lần 2 tôi dự định lần sau sang Miến 1 mình thôi, lần này có mẹ sư Thư, bà xuýt lạc tại sân bay Thái Lan làm cho tôi và Henrich xuýt toát mồ hôi... tôi biết ơn người bạn lành Henrich... mua vé thế nào chúng tôi gặp nhau ở Thái cùng chuyến bay - H tới Thái lan trước đó 1 ngày và khi về chả hẹn mà cũng trùng cả ngày về; cho nên đi và về tôi đều có bạn và gặp nhiều sự hỗ trợ rất tốt từ phía bên ngoài. Tôi đã phải vượt thoát nhiều rào cản của những người chung quanh khi tôi đi Miến: con gái, nhà thơ VT, Hà, Thắm... chả ai muốn tôi đi cả... tôi đã thắng được những ÁI LỰC, và đủ thứ ngăn cản này... nhờ những trợ duyên từ phía ngoài. Sư Phụ Thanh Hải nói: Sống sao mà chỉ sau 15 phút là bạn có thể lên đường ngay lập tức. Chúng ta cần phải được chuẩn bị tốt nhất; được cung cấp giáo Pháp đúng đắn... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,141 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Ăn để mà sống chứ không phải sống để mà ăn.
Sống tạm để cứu đời chứ không phải để hưởng thụ. Chúng ta đến đây là để học tập. Với thái độ sống như thế chúng ta sẽ học được nhiều điều lợi ích từ ngay kiếp sống này và chừng nào bạn chưa có loại trí tuệ giải thoát thì bạn vẫn còn mê lầm luân hồi sinh tử. Một trong những mê lầm nhất là không phát hiện được các loại tham sân si khởi lên trong tâm mình, và khi thấy được rồi thì không biết cách ứng xử thế nào cho đúng với CHÚNG... từ đây chúng ta lần bước tới chỗ sáng hơn. Đi theo con đường đó là tới chỗ sáng. Có một đám đông người tìm đến với Thực dưỡng chỉ là những người bệnh có trí phán đoán rất thấp kém; vì chính nó sinh ra phiễn não trên thân và trên tâm... từ đó nhờ Thực dưỡng họ mới từ từ "à" và "ồ" ra về chính mình... mới chịu nhận ra những kiếm khuyết của bản thân mà tự mình lần bước tiến hoá....đây là một sự kiện trọng yếu của Thực dưỡng mà chỉ có nó mới làm được điều này một cách rốt ráo nhờ sự quán chiếu thân tâm liên tục. Nhưng nếu chỉ nhờ vào Thực dưỡng thôi thì chưa đủ; bởi vì ngay chính Thực dưỡng còn có tinh thần Thực dưỡng, tiên sinh Ohsawa nhấn mạnh vào những lời dạy của các bậc thánh hiền. Và chỉ ra rõ ràng đường lối ăn uống sai lầm ngày nay trong toàn nhân loại, trong chính các chùa chiền, thiền viện và các dòng phái tâm linh... Theo tôi chỉ còn vài dòng phái tâm linh là còn duy trì và gìn giữ được cách ăn uống đúng đắn theo truyền thống của họ, đặc biệt là người Tây Tạng: sức vóc của họ nói lên rõ ràng điều đó. Chị Hiếu Thiện kể cho tôi nghe là họ ăn uống rất là đơn giản... đây chính là tinh thần của Thực dưỡng. Hiện nay ở Pa Auk - Miến Điện là một trung tâm thiền hoành tráng nhất Miến, ở đó có ăn chay gạo lứt. Tôi chưa từng đến đó nhưng nhìn thần thái của các vị tăng ni tu từ đó đi ra tôi nhận ra con đường thực hành tâm linh là nên ăn chay Thực dưỡng - đó là phương cách lý tưởng nhất; hiện nay có rất nhiều người ước ao một trung tâm, hay là một cơ sở như vậy... sư Thư kể là cách đối đãi của những người ở trung tâm đó với nhau rất là thân thiện, trung tâm thiền này được tiếng là giữ giới luật trong sạch nhất. Chúng tôi đang gây dựng bầu khí đó ở nhà tôi - bữa ăn trưa, ở Bãi Giữa sông Hồng Hà Nội... có nhiều người muốn được đến những nơi có khí trường của từ bi hỷ xả; để tâm hồn có dịp thăng tiến thoát ra khỏi sự cám rỗ của các thứ năng lượng ô nhiễm chung quanh... Mỗi tuần một lần, tịnh khẩu...quán sát thân tâm mình cùng những người bạn lành...để nạp những năng lượng mới của vũ trụ đang vận hành. Tôi đang giới thiệu về Bãi Giữa với những người bạn tinh thần của tôi, với các bậc thầy, các vị tăng ni nguyên thuỷ... mời các vị ấy từ khắp 4 phương trời tới gieo duyên với nhóm Thiền Vipassana của Hà Nội. Trước tết sẽ có hai vị tới và chúng tôi sẽ tổ chức khoá tu tích cực từ 28 - mùng 5 tết; nếu tời tiết xấu sẽ chuyện địa điểm tới nhà bà Lý ở cách Hà Nội 20 km. Sức phục vụ của chúng tôi chỉ có thể đáp ứng được một nhóm nhỏ 5 -7 người ăn ở và nếu bạn muốn tham gia có thể sáng tới tối về... Chúng tôi im lặng thư thái hướng nội để thiết lập sự thăng bằng: cả một năm chúng ta hướng ngoại quá nhiều, cả một đời là hướng ngoại và hướng ngoại.... Sau lần tôi tổ chức khoá tu tích cực trước tết năm ngoái, có người còn hỏi tôi là bao giờ tổ chức nữa? Những ngày tháng ở thiền viện Miến Điện tôi chợt nghĩ ra là sống thế mới đáng để sống; hiện nay cách sống của chúng ta hết sức sai lầm và nhiều người gặp cảnh bế tắc; sao không một phen sống khác đi ? Thay đổi môi trường sống cũng như thay đổi ăn uống; nó sẽ mang lại cho bạn cuộc sống phong phú và dồi dào hơn về tất cả. Phải có những khoảnh khắc để chúng ta thoát ra khỏi đủ mọi thứ quen thuộc hàng ngày để kinh nghiệm về TÔI LÀ AI? TÔI ĐẾN TRÁI ĐẤT NÀY LÀ ĐỂ LÀM GÌ? -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 7th July 2025 - 06:09 AM |