![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,351 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Chúng ta may mắn thoát ra khỏi việc thực hành chay hay mặn, vì chúng ta biết rõ chay hay mặn thuộc loại nào: nó âm hay dương, a xít hay kiềm...
Sau đây các bạn có thể tham khảo việc "chĩa mũi nhọn" vào việc chay hay mặn của các bậc thầy để giúp phật tử giải thoát giác ngộ và không bị tham đắm dính mắc... Tôi rất lấy làm lạ về việc này và thấy chúng ta có cơ may không bị dính vào 2 thái cực đó bằng hạt gạo lứt và các cách thức ăn theo PP Ohsawa... bạn đừng bị dính vào việc bạn là người ăn chay hay ăn mặn.... bạn hãy nắm được âm và dương cũng như biết rõ các thức ăn tạo ra độc tố, tạo quá nhiều nhiệt lượng và dương tính.... rồi lại bị hấp dẫn bởi thức ăn âm tính... rồi nhờ nó bạn thoát khỏi nhưng mê lầm tự tạo... Bạn nghĩ gì khi đọc được những dòng sau đây: Riêng tôi có cảm giác người viết vẫn cố gắng bảo vệ cái ý thích ăn mặn của họ mà thôi. Tôi thấy họ nói thì không hề sai theo logic nhưng tôi thấy rõ là họ thích ăn mặn ngoài đời mà.... họ không hề thích ăn chay.... thực ra là như vậy, chỉ là như vậy.... mà phải mất bao nhiều năng lượng và tư duy logic...chúng ta được giải thoát nhờ chỉ mấy hạt gạo... thật là may mắn và lành thay dân gạo lứt... Tôi thấy chính tôi và mấy người bị cắt a mi đan, mấy người có hệ thống tiêu hóa kém, tiên thiên bất túc, đã từng ăn quá nhiều thịt cá trước đây - thì cách ăn Thực dưỡng là phao cứu vớt... dại gì mà ăn mặn dầu Phật có hiện ra bảo tôi ăn mặn tôi cũng không ăn, vì sao? vì ăn vào là gan nó không chịu làm việc và NÓ bị tức anh ách không chịu tiêu hóa thịt mỡ... ngay từ bé tôi đã kinh những thức ăn có nhiều mỡ và da gà là tôi không ăn...tôi rất thích ăn ngô khoai sắn. Tôi thấy nhiều người ăn mặn cũng không có vấn đề gì, nhưng tôi biết rõ nếu họ biết cách ăn mặn theo Thực dưỡng và ngả về cách ăn chay thì sức khỏe của họ tốt hơn và họ sống thọ hơn; đây là điều không thể phủ định, chỉ là như thế thôi. Nếu các loại thịt mà những người ăn mặn thích ăn bỗng dưng bị nhiễm bệnh dịch chết hết và việc nuôi chúng có nguy cơ lây nhiễm dịch cúm hàng loạt cho nhân loại thì những người ăn thịt tính sao? Họ sẽ nghĩ sao khi miếng thịt họ ăn là của gà rù, lợn tai xanh, bò điên???? và chưa hề được kiểm dịch? họ sẽ nghĩ sao khi con cá họ ăn do mấy người đi đánh bắt cá biển ngoài khơi vừa thoát chết do bão mang về cho họ ăn? và có những người bị tham muốn mải mê còn bị bão cuốn trôi ngoài biển vì đánh cá mang về bán cho những người ăn mặn ăn? Dầu có thế nào tôi cũng khó có thể dung chứa cảm giác khoái thích ăn mặn của những thầy tu ăn thịt khoái khẩu; họ có thể ăn vì mục đích nuôi dưỡng thân và vì mục đích tu hành, họ coi vật thực chỉ là thứ để ăn vào lấy nhiên liêu đi tiếp.... tôi không hề thấy sai và thấy như vậy tôi còn bắt chước... tuy nhiên mắt tôi nhìn thấy hầu như những người dầu có đọc và nghĩ như trên họ vẫn khoái ăn những món ăn họ ưa thích.... đây là một sự thật, cả chính tôi cũng như thế mà. Nếu là người không tu tập thì tôi không nói làm gì, nhưng mình là người tu... cớ sao ngày sinh Nhật của Đức Phật cũng mua bao nhiều thịt cá về ăn... họ có trí phán đoán họ có thể lựa chọn được mà...nếu họ mang tiền đi mua mà lại nhăm nhắm mua thịt cá...mới nên chuyện chứ một vị tỳ kheo đi khất thực ai cho gì ăn nấy lại là một chuyện khác. Khi tôi sang Miến: những vị ăn chay trường bắc tông cũng tới Miến tu; ít nhiều các quí vị đều có phản ứng với thói quen ăn mặn .... tôi chỉ quan sát mọi điều... có một điều hay là những bậc thầy ăn mặn có trình độ tiến hóa cao hơn chúng tôi rất nhiều... tuy nhiên những người chung quanh: họ đều khá dễ nổi sân và bệnh tật... nếu những thiền viện có nhiều thiền sinh nước ngoài cúng dường tiền ăn... ngay như con chó ở đó cũng bị bệnh mà... nhìn con chó trong thiền viện bị bệnh - trong khi những con chó bên ngoài gầy nhẳng và không hề bị bệnh... chỉ có tôi biết điều đó còn lại hầu như không ai nhận ra...con chó này giờ đã bị chết. Sự hiểu biết đó cũng chẳng đem lại sự lợi ích gì mấy nếu không có trang web này để mà "tâm sự", con chó trong trường thiền ăn quá nhiều xương của cá thịt trong trường thiền cho nên thận của nó có vấn đề, bụng của nó trương phồng... tôi có chụp hình con chó này... nhưng tôi lại xóa đi vì trông sự thật mà thấy ghê tởm... tôi lại nghĩ mình tới đó tu tập để thấy KHỔ - dukkha mà mình lại nhìn ra mặt trái nhanh quá và nhanh thế thì có lợi ích gì không? Và tôi đã xóa cái hình đó đi... giờ tôi tìm trong máy không thấy đâu.... hơi tiếc... sau vài năm mình công bố "kết quả" cũng được chứ sao... Đọc sách tôi hiểu ý người đọc rất nhanh; khi tôi đọc kinh Phật tôi cũng hiểu Đức Phật dạy gì... khoe với thầy, thầy tôi bảo: đến A la Hán còn chưa hiểu hết kinh Phật... cái thứ ngã mạn "Tôi hiểu" mất tiêu... nghĩa là KHÔNG CÓ AI CẢ! ô, mà cái đường link đó đâu mất tiêu rồi, để tìm lại sau nhá... a, đây rồi: http://www.buddhanet.net/budsas/uni/u-amthuc/amthuc01.htm -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 623 Gia nhập vào: 25-December 07 Thành viên thứ.: 174 ![]() |
Họ sẽ nghĩ sao khi con cá họ ăn do mấy người đi đánh bắt cá biển ngoài khơi vừa thoát chết do bão mang về cho họ ăn? và có những người bị tham muốn mải mê còn bị bão cuốn trôi ngoài biển vì đánh cá mang về bán cho những người ăn mặn ăn?
Tôi cũng thấy "chưa thông" điều này mà không biết hỏi ai. Chị Trâm hay ai đó thông suốt hơn hãy giải đáp giùm em: tôi thấy Phật tử cứ răn mình không đựợc sát sanh nhưng họ lại ăn mặn, em nghĩ ăn mặn và sát sanh có khác nhau là bao, phải không nhỉ???. Mình không tự tay giết hại chúng sanh nhưng vì nhu cầu của mình nên người khác họ sát sanh cung cấp cho mình, mình được hưởng khoái khẩu xác thân mà người khác phải chịu tội (sát sanh) thay mình như vậy lẽ công bằng ở đâu???. Có người nói nếu không sát sanh thì động vật sẽ tràn lan, vô số... nhưng tôi đọc một cuốn sách của một tu sĩ trong đó có nói sát sanh càng nhiều thì động vật sẽ càng gia tăng. Có lẽ ý vị tu sĩ đó nói về nhân quả, kiếp này mình gieo nghiệp sát sanh biết đâu kiếp sau mình lại là con vật đáng thương đó. Tu sĩ đi khất thực ai cho gì ăn nấy không kể chay mặn khác hoàn toàn với người ăn mặn do tâm ham muốn. cùng một hiện tượng nhưng được xuất phát từ 2 cái tâm khác hẳn nhau cho nên tôi cũng đồng ý là không thể kết luận với một từ đơn thuần là ''chay'' hay ''mặn'' có tội hay không. Tôi từ nhỏ khoảng 6,7 tuổi chứng kiến một lần họ giết con bò để lấy thịt ăn mà cái hình ảnh đó ám ảnh tôi mãi và cứ hiện ra mỗi lần tôi nhìn thấy miếng thịt. Một con bò được cột vào một gốc cây trên đầu nó được trùm lên một cái bao bố , một người đàn ông lực lưỡng cầm cái búa tạ dùng hết sức nện vào đầu con bò, nó đau quá hoảng loạn lồng lên tìm đường thoát nhưng làm sao thoát nỗi, người đàn ông lại tiếp tục dùng hết sức mạnh trút lên đầu nó không biết bao nhiêu lần, cứ thế nó đau đớn quằn quại mãi cho đến khi ngã bịch xuống. Tôi thấy thật thương tâm và nghĩ sao con người lại tàn ác như vậy nhỉ. Chỉ vì khoái khẩu nhằm thoã mãn cho cái miệng của ta giây phút thôi mà đánh đổi bằng tất cả sự đau đớn tột cùng của con bò vô tội. Lúc nhặt rau để nấu ăn hay khi hái trái cây ăn tôi cũng nghĩ chắc cây rau nó cũng đau đớn lắm vì khi mình ngắt cây rau nó cũng chảy nhựa ra như máu ta vậy nhưng rồi lại nghĩ phải chăng trời đã phân công cây rau làm thức ăn cho ta(?), ta đụng đến thân thể nó chắc nó cũng bị đau nhưng có lẽ nó đau không giống nỗi đau xác thân như động vật. Nếu ta hái nó nhẹ nhàng, trân trọng, trong lòng thầm cám ơn sự hy sinh của nó chắc nó sẽ hoan hỉ và không thấy đau (???). Tôi nghĩ mọi việc chắc sẽ được xét trên bình diện tâm thức, ý thức của người thực hiện chứ không phải chỉ nhìn trên cùng một hiện tượng giống nhau. |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 10th August 2025 - 11:56 PM |