![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,351 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Chúng ta may mắn thoát ra khỏi việc thực hành chay hay mặn, vì chúng ta biết rõ chay hay mặn thuộc loại nào: nó âm hay dương, a xít hay kiềm...
Sau đây các bạn có thể tham khảo việc "chĩa mũi nhọn" vào việc chay hay mặn của các bậc thầy để giúp phật tử giải thoát giác ngộ và không bị tham đắm dính mắc... Tôi rất lấy làm lạ về việc này và thấy chúng ta có cơ may không bị dính vào 2 thái cực đó bằng hạt gạo lứt và các cách thức ăn theo PP Ohsawa... bạn đừng bị dính vào việc bạn là người ăn chay hay ăn mặn.... bạn hãy nắm được âm và dương cũng như biết rõ các thức ăn tạo ra độc tố, tạo quá nhiều nhiệt lượng và dương tính.... rồi lại bị hấp dẫn bởi thức ăn âm tính... rồi nhờ nó bạn thoát khỏi nhưng mê lầm tự tạo... Bạn nghĩ gì khi đọc được những dòng sau đây: Riêng tôi có cảm giác người viết vẫn cố gắng bảo vệ cái ý thích ăn mặn của họ mà thôi. Tôi thấy họ nói thì không hề sai theo logic nhưng tôi thấy rõ là họ thích ăn mặn ngoài đời mà.... họ không hề thích ăn chay.... thực ra là như vậy, chỉ là như vậy.... mà phải mất bao nhiều năng lượng và tư duy logic...chúng ta được giải thoát nhờ chỉ mấy hạt gạo... thật là may mắn và lành thay dân gạo lứt... Tôi thấy chính tôi và mấy người bị cắt a mi đan, mấy người có hệ thống tiêu hóa kém, tiên thiên bất túc, đã từng ăn quá nhiều thịt cá trước đây - thì cách ăn Thực dưỡng là phao cứu vớt... dại gì mà ăn mặn dầu Phật có hiện ra bảo tôi ăn mặn tôi cũng không ăn, vì sao? vì ăn vào là gan nó không chịu làm việc và NÓ bị tức anh ách không chịu tiêu hóa thịt mỡ... ngay từ bé tôi đã kinh những thức ăn có nhiều mỡ và da gà là tôi không ăn...tôi rất thích ăn ngô khoai sắn. Tôi thấy nhiều người ăn mặn cũng không có vấn đề gì, nhưng tôi biết rõ nếu họ biết cách ăn mặn theo Thực dưỡng và ngả về cách ăn chay thì sức khỏe của họ tốt hơn và họ sống thọ hơn; đây là điều không thể phủ định, chỉ là như thế thôi. Nếu các loại thịt mà những người ăn mặn thích ăn bỗng dưng bị nhiễm bệnh dịch chết hết và việc nuôi chúng có nguy cơ lây nhiễm dịch cúm hàng loạt cho nhân loại thì những người ăn thịt tính sao? Họ sẽ nghĩ sao khi miếng thịt họ ăn là của gà rù, lợn tai xanh, bò điên???? và chưa hề được kiểm dịch? họ sẽ nghĩ sao khi con cá họ ăn do mấy người đi đánh bắt cá biển ngoài khơi vừa thoát chết do bão mang về cho họ ăn? và có những người bị tham muốn mải mê còn bị bão cuốn trôi ngoài biển vì đánh cá mang về bán cho những người ăn mặn ăn? Dầu có thế nào tôi cũng khó có thể dung chứa cảm giác khoái thích ăn mặn của những thầy tu ăn thịt khoái khẩu; họ có thể ăn vì mục đích nuôi dưỡng thân và vì mục đích tu hành, họ coi vật thực chỉ là thứ để ăn vào lấy nhiên liêu đi tiếp.... tôi không hề thấy sai và thấy như vậy tôi còn bắt chước... tuy nhiên mắt tôi nhìn thấy hầu như những người dầu có đọc và nghĩ như trên họ vẫn khoái ăn những món ăn họ ưa thích.... đây là một sự thật, cả chính tôi cũng như thế mà. Nếu là người không tu tập thì tôi không nói làm gì, nhưng mình là người tu... cớ sao ngày sinh Nhật của Đức Phật cũng mua bao nhiều thịt cá về ăn... họ có trí phán đoán họ có thể lựa chọn được mà...nếu họ mang tiền đi mua mà lại nhăm nhắm mua thịt cá...mới nên chuyện chứ một vị tỳ kheo đi khất thực ai cho gì ăn nấy lại là một chuyện khác. Khi tôi sang Miến: những vị ăn chay trường bắc tông cũng tới Miến tu; ít nhiều các quí vị đều có phản ứng với thói quen ăn mặn .... tôi chỉ quan sát mọi điều... có một điều hay là những bậc thầy ăn mặn có trình độ tiến hóa cao hơn chúng tôi rất nhiều... tuy nhiên những người chung quanh: họ đều khá dễ nổi sân và bệnh tật... nếu những thiền viện có nhiều thiền sinh nước ngoài cúng dường tiền ăn... ngay như con chó ở đó cũng bị bệnh mà... nhìn con chó trong thiền viện bị bệnh - trong khi những con chó bên ngoài gầy nhẳng và không hề bị bệnh... chỉ có tôi biết điều đó còn lại hầu như không ai nhận ra...con chó này giờ đã bị chết. Sự hiểu biết đó cũng chẳng đem lại sự lợi ích gì mấy nếu không có trang web này để mà "tâm sự", con chó trong trường thiền ăn quá nhiều xương của cá thịt trong trường thiền cho nên thận của nó có vấn đề, bụng của nó trương phồng... tôi có chụp hình con chó này... nhưng tôi lại xóa đi vì trông sự thật mà thấy ghê tởm... tôi lại nghĩ mình tới đó tu tập để thấy KHỔ - dukkha mà mình lại nhìn ra mặt trái nhanh quá và nhanh thế thì có lợi ích gì không? Và tôi đã xóa cái hình đó đi... giờ tôi tìm trong máy không thấy đâu.... hơi tiếc... sau vài năm mình công bố "kết quả" cũng được chứ sao... Đọc sách tôi hiểu ý người đọc rất nhanh; khi tôi đọc kinh Phật tôi cũng hiểu Đức Phật dạy gì... khoe với thầy, thầy tôi bảo: đến A la Hán còn chưa hiểu hết kinh Phật... cái thứ ngã mạn "Tôi hiểu" mất tiêu... nghĩa là KHÔNG CÓ AI CẢ! ô, mà cái đường link đó đâu mất tiêu rồi, để tìm lại sau nhá... a, đây rồi: http://www.buddhanet.net/budsas/uni/u-amthuc/amthuc01.htm -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 411 Gia nhập vào: 13-April 07 Thành viên thứ.: 15 ![]() |
Trước hết, BAS xin có lời với chị Diệu Hằng:
1 - Những người bị bệnh tiểu đường mà lỡ bị thương thì vết thương cứ lở loét mãi, không lành được vì máu họ quá ngọt! Cũng như vậy, những người ưa ngọt đều phải có trái tim và cõi lòng tan nát nếu không chịu sửa mình. Vì vậy, chị lưu ý trong giao thiệp, dù có muốn đẩy đưa câu chuyện đi đâu vì mục đích gì cũng nhớ mời người ta in ít nước đường thôi kẻo phải tội. Còn cốc nước đường chị mời, BAS xin được phép không nhận. 2 - BAS chỉ nói ra quan điểm của mình về lời góp ý của chị, chứ không giận lẫy gì chị cả. Nếu bỏ cốc nước đường qua 1 bên, thì phần còn lại của những lời chị đã nói có thể rút gọn là: "chị thừa nhận là không thể biết BAS nghĩ gì, nhưng cảm thấy có 1 phần trách nhiệm trong việc BAS tỏ thái độ như trên nên chị nhất định phải lên tiếng để thừa nhận trách nhiệm đó, bất kể chuyện đó dẫn tới đâu!" Và BAS tuyệt đối tôn trọng 1 thái độ như thế. Nếu BAS có bỏ mặc diễn đàn này, chị chị có thể tin việc đó hoàn toàn không liên can tới chị! 3 - Câu này không phải BAS nói với chị Diệu Hằng, mà là với tất cả những người còn lại. Không cần biết từ xưa đến nay, mọi người phát biểu về nguyên tắc đối nhân xử thế như thế nào, tôi chỉ cần biết hành động thực tế của mọi người ra sao. Mọi người đều lôi việc quan tâm tới tâm trạng người khác, hiểu người khác trong đối nhân xử thế ra để phán xét tôi, nhưng thực tế thì sao? Tôi không bảo mọi người không được công kích tôi, tôi chỉ nói là nếu tôi nhận thấy mọi người nói những lời giả dối về tôi thì tôi sẽ có thái độ thích đáng. Kết quả là sao, ngoài chị Diệu Hằng, người nào cũng vào đây diễn vai "vô can", nhưng mà có vô can thật không thì chắc phải nhìn lại các bài viết ở trên. Khi người ta đứng trước tình thế buộc phải chịu trách nhiệm trước phát ngôn của mình, người ta đã phát ngôn kiểu gì ấy nhỉ? Khi người ta đòi hỏi tôi phải có trách nhiệm với phát ngôn của mình thì tôi là người hữu hình, khi đến lượt tôi đòi người ta có trách nhiệm với phát ngôn của họ thì tôi thành ra người vô hình hử, nếu ngay từ đầu muốn tránh voi chẳng xấu mặt nào thì đừng có công kích người khác cho sướng mồm 1 cách vô trách nhiệm thế chứ! Cây ngay không sợ chết đứng! Còn nếu diễn đàn này quả thực không có chỗ cho sự chân thật thì dù tôi có ở lại cũng chả có ý nghĩa gì! Tôi đã chán những đòi hỏi không giới hạn và không biết điều đến tận cổ! Muốn phán xét về tôi thế nào thì tôi mặc kệ, nhưng nếu các người tưởng rằng một ngày của tôi có nhiều hơn 24 tiếng, rằng tôi không cần ăn ngủ, làm việc và thực hiện các trách nhiệm nên có với người thân, gia đình và bạn bè mỗi ngày thì tôi đành phải chứng minh là các người nhầm. Tôi lên đây trả lời các thắc mắc về áp dụng Thực dưỡng là vì tôi thích sử dụng thời gian rảnh của mình theo cách đó, chứ không phải vì tôi muốn người ta tung hô mình thành đấng này đấng nọ, hay muốn làm ngôi sao sáng, hay cần vài câu cảm ơn xuông! Thế nên lòng kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn, đừng đòi hỏi ở tôi quá nhiều đức tính, quá nhiều nỗ lực, quá nhiều thời gian chỉ để thỏa mãn nhu cầu cảm xúc của các người, chỉ với 1 lý do là các người có trái tim nhạy cảm, dễ tổn thương cần được nâng niu, trân trọng (kẻo nó bể). Kiến thức của bản thân, nếu không mài dũa qua thực tế thì nó cùn nhụt đi, nên dù không ít lần mất vui khi lên diễn đàn này thì tôi vẫn lẳng lặng ở lại! Nhưng lần này, đã có vị cao nhân lôi đích danh tôi ra nhờ các tuyệt chiêu là "hờn dỗi", "lời kêu gọi sự đồng cảm của 1 trái tim đa cảm" và "sự bao dung của bề trên", sau đó khi tôi nghĩ cao nhân ấy diễn xong thì thôi, thì lại thêm 1 cao nhân nữa xông vào tung tiếp các chiêu "chiêu hiền đãi sĩ" và "đánh "chừa" bãi đất" để thể hiện bản lĩnh của mình. Đúng là không thể nào đỡ được! Muốn diễn đàn này phát triển thì các người tự xắn tay áo lên mà làm những việc mình làm được ấy! Còn lập hội đồng để uốn nắn tôi thành trụ cột thì tôi xin kiếu, tôi không đến nỗi không có đức hy sinh, nhưng trước khi đòi hỏi ở tôi đức tính ấy thì làm ơn tìm hiểu cho rõ xem tôi có phải là loại dễ dụ hay không đã! Bản ngã tôi to đến đâu thì khoan vội xét, nhưng xin thưa trước có 3 loại mồi câu mà tôi không bao giờ đớp, đấy là chữ danh, chữ lợi và chữ tình. Con cá đã lọt lưới thì không thể bắt lại được! Diễn đàn này không còn cái nick BAS kể từ giờ phút này! |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 10th August 2025 - 11:53 PM |