![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,351 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Chúng ta may mắn thoát ra khỏi việc thực hành chay hay mặn, vì chúng ta biết rõ chay hay mặn thuộc loại nào: nó âm hay dương, a xít hay kiềm...
Sau đây các bạn có thể tham khảo việc "chĩa mũi nhọn" vào việc chay hay mặn của các bậc thầy để giúp phật tử giải thoát giác ngộ và không bị tham đắm dính mắc... Tôi rất lấy làm lạ về việc này và thấy chúng ta có cơ may không bị dính vào 2 thái cực đó bằng hạt gạo lứt và các cách thức ăn theo PP Ohsawa... bạn đừng bị dính vào việc bạn là người ăn chay hay ăn mặn.... bạn hãy nắm được âm và dương cũng như biết rõ các thức ăn tạo ra độc tố, tạo quá nhiều nhiệt lượng và dương tính.... rồi lại bị hấp dẫn bởi thức ăn âm tính... rồi nhờ nó bạn thoát khỏi nhưng mê lầm tự tạo... Bạn nghĩ gì khi đọc được những dòng sau đây: Riêng tôi có cảm giác người viết vẫn cố gắng bảo vệ cái ý thích ăn mặn của họ mà thôi. Tôi thấy họ nói thì không hề sai theo logic nhưng tôi thấy rõ là họ thích ăn mặn ngoài đời mà.... họ không hề thích ăn chay.... thực ra là như vậy, chỉ là như vậy.... mà phải mất bao nhiều năng lượng và tư duy logic...chúng ta được giải thoát nhờ chỉ mấy hạt gạo... thật là may mắn và lành thay dân gạo lứt... Tôi thấy chính tôi và mấy người bị cắt a mi đan, mấy người có hệ thống tiêu hóa kém, tiên thiên bất túc, đã từng ăn quá nhiều thịt cá trước đây - thì cách ăn Thực dưỡng là phao cứu vớt... dại gì mà ăn mặn dầu Phật có hiện ra bảo tôi ăn mặn tôi cũng không ăn, vì sao? vì ăn vào là gan nó không chịu làm việc và NÓ bị tức anh ách không chịu tiêu hóa thịt mỡ... ngay từ bé tôi đã kinh những thức ăn có nhiều mỡ và da gà là tôi không ăn...tôi rất thích ăn ngô khoai sắn. Tôi thấy nhiều người ăn mặn cũng không có vấn đề gì, nhưng tôi biết rõ nếu họ biết cách ăn mặn theo Thực dưỡng và ngả về cách ăn chay thì sức khỏe của họ tốt hơn và họ sống thọ hơn; đây là điều không thể phủ định, chỉ là như thế thôi. Nếu các loại thịt mà những người ăn mặn thích ăn bỗng dưng bị nhiễm bệnh dịch chết hết và việc nuôi chúng có nguy cơ lây nhiễm dịch cúm hàng loạt cho nhân loại thì những người ăn thịt tính sao? Họ sẽ nghĩ sao khi miếng thịt họ ăn là của gà rù, lợn tai xanh, bò điên???? và chưa hề được kiểm dịch? họ sẽ nghĩ sao khi con cá họ ăn do mấy người đi đánh bắt cá biển ngoài khơi vừa thoát chết do bão mang về cho họ ăn? và có những người bị tham muốn mải mê còn bị bão cuốn trôi ngoài biển vì đánh cá mang về bán cho những người ăn mặn ăn? Dầu có thế nào tôi cũng khó có thể dung chứa cảm giác khoái thích ăn mặn của những thầy tu ăn thịt khoái khẩu; họ có thể ăn vì mục đích nuôi dưỡng thân và vì mục đích tu hành, họ coi vật thực chỉ là thứ để ăn vào lấy nhiên liêu đi tiếp.... tôi không hề thấy sai và thấy như vậy tôi còn bắt chước... tuy nhiên mắt tôi nhìn thấy hầu như những người dầu có đọc và nghĩ như trên họ vẫn khoái ăn những món ăn họ ưa thích.... đây là một sự thật, cả chính tôi cũng như thế mà. Nếu là người không tu tập thì tôi không nói làm gì, nhưng mình là người tu... cớ sao ngày sinh Nhật của Đức Phật cũng mua bao nhiều thịt cá về ăn... họ có trí phán đoán họ có thể lựa chọn được mà...nếu họ mang tiền đi mua mà lại nhăm nhắm mua thịt cá...mới nên chuyện chứ một vị tỳ kheo đi khất thực ai cho gì ăn nấy lại là một chuyện khác. Khi tôi sang Miến: những vị ăn chay trường bắc tông cũng tới Miến tu; ít nhiều các quí vị đều có phản ứng với thói quen ăn mặn .... tôi chỉ quan sát mọi điều... có một điều hay là những bậc thầy ăn mặn có trình độ tiến hóa cao hơn chúng tôi rất nhiều... tuy nhiên những người chung quanh: họ đều khá dễ nổi sân và bệnh tật... nếu những thiền viện có nhiều thiền sinh nước ngoài cúng dường tiền ăn... ngay như con chó ở đó cũng bị bệnh mà... nhìn con chó trong thiền viện bị bệnh - trong khi những con chó bên ngoài gầy nhẳng và không hề bị bệnh... chỉ có tôi biết điều đó còn lại hầu như không ai nhận ra...con chó này giờ đã bị chết. Sự hiểu biết đó cũng chẳng đem lại sự lợi ích gì mấy nếu không có trang web này để mà "tâm sự", con chó trong trường thiền ăn quá nhiều xương của cá thịt trong trường thiền cho nên thận của nó có vấn đề, bụng của nó trương phồng... tôi có chụp hình con chó này... nhưng tôi lại xóa đi vì trông sự thật mà thấy ghê tởm... tôi lại nghĩ mình tới đó tu tập để thấy KHỔ - dukkha mà mình lại nhìn ra mặt trái nhanh quá và nhanh thế thì có lợi ích gì không? Và tôi đã xóa cái hình đó đi... giờ tôi tìm trong máy không thấy đâu.... hơi tiếc... sau vài năm mình công bố "kết quả" cũng được chứ sao... Đọc sách tôi hiểu ý người đọc rất nhanh; khi tôi đọc kinh Phật tôi cũng hiểu Đức Phật dạy gì... khoe với thầy, thầy tôi bảo: đến A la Hán còn chưa hiểu hết kinh Phật... cái thứ ngã mạn "Tôi hiểu" mất tiêu... nghĩa là KHÔNG CÓ AI CẢ! ô, mà cái đường link đó đâu mất tiêu rồi, để tìm lại sau nhá... a, đây rồi: http://www.buddhanet.net/budsas/uni/u-amthuc/amthuc01.htm -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,351 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
![]() Bệnh tâm chứ không phải bệnh thân, bệnh này tiên sinh Ohsawa gọi là bệnh kiêu ngạo, khó chữa hơn bệnh nhân bị ung thư... Bệnh rối loạn tri kiến lại còn cố cãi chầy cãi bửa. Bệnh này chỉ có vào trường thiền không tiếp xúc với ai rồi tịnh khẩu xem tâm nó phản ứng thế nào với gió với mây với người và với vật... khi nào hết phản ứng, là tâm đã qui nguyên về nhà. Chỉ còn là hay biết, quan sát... mọi cái đến và đi theo luật của vũ trụ... tiên sinh Ohsawa bảo bệnh hãy cãi lộn là căn bệnh của những người hiểu biết. Hết biết là hết cãi tiếp. Còn biết, cãi không được sẽ ấm ức tiếp tục... cho nên cãi cũng hay vì nó sẽ xả stress ra... và có cảm giác thắng lướt người khác cũng cảm thấy đã lắm.. cho nên tôi thường để cho bé Ngọc nó xả stress ... điềm nhiên coi như không có chuyện gì xảy ra và tôi ngó tâm tôi xem nó có sụt tí năng lượng thương yêu nó đi tí nào không? Mọi người là tấm gương... không ai yêu thương mình? là lỗi của ai? Tại sao lại cần yêu thương và tôn trọng? Thời gian đầu tôi chờ người khác thương yêu tôn trọng tôi và tôi sẽ khó chịu khi có người khinh bỉ coi thường mình, giai đoạn 2 tôi điềm nhiên không coi thường khinh bỉ người và bình thản sống với những người coi thường mình... đó là chuyện của họ mà. Đôi khi tôi nhận ra tôi coi thường khinh bỉ người...rất rõ ... vì sao rõ...vì không bộc lộ được ra cho nên thấy nó oanh tạc tâm tôi... hi, rồi nó lại đi và điều khác lại đến...một ngày có khi tâm tôi lúc trên thiên đàng lúc ở địa ngục... Chúng ta có biết bao nhiêu việc phải làm và đáng làm. [/size]Thiền tha thứ: Vì lầm lạc và không minh mẫn nên tôi đã có hành động, lời nói, và ý nghĩ sai lầm làm thiệt hại và gây đau khổ cho người khác, chúng sinh khác. Xin tất cả hãy mở rộng lòng từ bi và trí tuệ tha thứ cho tôi. Tôi thành thật tha thứ cho tất cả những ai đã có hành động, lời nói và ý nghĩ sai lầm làm thiệt hại và gây ra đau khổ cho tôi. Tôi thành thật tha thứ cho chính tôi và nguyện từ nay về sau làm lành, lãnh giữ, giữ tâm trong sạch. [size="5"]Thiền từ ái Rải tâm từ qua từng hạng người; - Nguyện cho tôi có đầy đủ sức khỏe, bình an, hạnh phúc, thân khô ng tật bệnh, tâm không phiền não, hàng ngày an vui, không gặp chướng ngại. .... - Nguyện cho tất cả chúng sanh đừng có oan trái lẫn nhau, hãy cho được sự yên vui, đừng có khổ, đừng làm hại lẫn nhau, đừng hẹp lượng; hãy cho được sống lâu, đừng có bệnh hoạn, hãy cho được thành tựu đầy đủ, hãy giữ mình cho được an vui; tất cả chúng sanh đang đau khổ, xin cho dứt đau khổ, đang kinh sợ, xin cho hết kinh sợ, đang thương tiếc, xin cho hết thương tiếc. Nếu không ai tôn trọng và yêu quí mình mà mình lại muốn như thế thì mình hãy làm như thế trước với mọi người... lòng yêu thương quí trọng phải là cái gì hết sức tự nhiên không thể đòi hỏi... Mình muốn gì thì mình làm như thế với mọi người. Bé Ngọc nó bảo ông khi ông ngoại bảo nó là ông ghét nó: ông ghét cháu thì cháu yêu ông cho nó quân bình âm dương. Có những khoảnh khắc mình chỉ cảm thấy bực mình trong lòng mà không có đối tượng để trút giận, đó là khoảnh khắc mình tự coi tâm mình rất chi là hay... hóa ra tôi bị ức chế dục các bạn ạ... ha ha... Các bạn đọc thân mến, Nếu tôi có vì lầm lạc và không minh mẫn làm điều gì xúc phạm và tổn hại tới các bạn, xin các bạn hãy tha thứ cho tôi. Xin đa tạ. Tình yêu chữa lành được nhiều căn bệnh của nhân loại... hãy cho được thương yêu, ai cần gì Chúa hãy cho người đó cái họ cần nhé Chúa ơi. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 10th August 2025 - 11:50 PM |