![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
Hội viên năng động ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 1,189 Gia nhập vào: 21-January 08 Thành viên thứ.: 203 ![]() |
Chào các bác...
Tại sao ăn GLMM lâu rồi mà không hết bệnh?? Lời văn có gì sơ thất...các bác bỏ quá cho! Ý kiến một cá nhân của đệ...các bác chẳng cần phải tin hay quan tâm làm chi... Câu hỏi này thì...là câu củ chuối!!! Ai cũng có thể trả lời được...Tại ăn không "đúng" pp...........hay gì gì đó đại loại như...bệnh quá trễ, bệnh kiêu căng tự đại,..... Đệ bẩm sinh căn tánh không được thông minh, hôm đi Thiền viện TL về, có xem đĩa giảng pháp của thầy Thích Thông Phương [ đệ tử thầy Thanh Từ]....Có đoạn... " Lấy cái thận của người khác thay vào cơ thể ta thì...thận đó là CỦA AI?? Của ta!!! Cưa cái chân cùi quăng ra ngoài, thay chân giả vào...thì cái chân cùi quăng ra là...của AI??..." Chắc không phải của TA rồi!!! Không biết có người nào nói CỦA TA ...rồi đem cái chân cùi đó về nhà không nhỉ??? Ta là gì?? Ta là tổ hợp tùm lum!!! Cái ta nó nặng quá, lớn quá!!! Lúc nào cũng thấy "ta" không!! Nói ra có kẻ chê cười...thằng khùng...nếu không phải ta thì là gì?? Nó vô quán ngồi uống rượu khề khà..đố thằng nào dám nhìn nó!! nó quăng cái chai bia vô mặt liền!! Ta giận, ta vui, ta buồn, ta nhớ,...............ôi thôi đủ thứ TA!!! TỪ, BI, HỶ, XẢ...bốn tâm vô lượng cao quý của con người...đã đến lúc thực hành tâm XẢ... XẢ cái gì? Chắc chắn là học XẢ cái TA.... ................................................................................ .................................. Tại sao ăn GLMM mà không hết bệnh?? Còn một nguyên do là... -- Cái gì bệnh? -- Cái thân xác bệnh -- Cái thân xác ta có phải là cái TA không? -- Đúng như thế! -- Thế không có cái TA thì...có bệnh không? -- tất nhiên là KHÔNG rồi... Thôi rồi...bấy lâu nay, đệ đã chấp cái TA quá nặng...TA bệnh, TA hoạn,....Bây giờ phải tập xả bỏ cái TA ra lần lần...Nếu không có TA thì lấy ai bệnh?? ........................................................................ Bảo rằng hãy quên cái bệnh cái đau đi....thì khó !!! Nhưng nếu bảo hãy xả bỏ cái TA đi..thì có lẽ dễ thực hiện hơn??!! Tối ngày cứ TA, TA, TA....thì làm sao ....Đệ phải tập thôi...tập quên cái TA đi.... ................................. TA là gì? Thật ra, TA chả là cái quái gì cả!!!!! ....................................................... Xin đảnh lễ thầy....... |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 1,240 Gia nhập vào: 25-May 07 Từ: HCM Thành viên thứ.: 30 ![]() |
Chào các bác... Tại sao ăn GLMM lâu rồi mà không hết bệnh?? Lời văn có gì sơ thất...các bác bỏ quá cho! Ý kiến một cá nhân của đệ...các bác chẳng cần phải tin hay quan tâm làm chi... Câu hỏi này thì...là câu củ chuối!!! Ai cũng có thể trả lời được...Tại ăn không "đúng" pp...........hay gì gì đó đại loại như...bệnh quá trễ, bệnh kiêu căng tự đại,..... Đệ bẩm sinh căn tánh không được thông minh, hôm đi Thiền viện TL về, có xem đĩa giảng pháp của thầy Thích Thông Phương [ đệ tử thầy Thanh Từ]....Có đoạn... " Lấy cái thận của người khác thay vào cơ thể ta thì...thận đó là CỦA AI?? Của ta!!! Cưa cái chân cùi quăng ra ngoài, thay chân giả vào...thì cái chân cùi quăng ra là...của AI??..." Chắc không phải của TA rồi!!! Không biết có người nào nói CỦA TA ...rồi đem cái chân cùi đó về nhà không nhỉ??? Ta là gì?? Ta là tổ hợp tùm lum!!! Cái ta nó nặng quá, lớn quá!!! Lúc nào cũng thấy "ta" không!! Nói ra có kẻ chê cười...thằng khùng...nếu không phải ta thì là gì?? Nó vô quán ngồi uống rượu khề khà..đố thằng nào dám nhìn nó!! nó quăng cái chai bia vô mặt liền!! Ta giận, ta vui, ta buồn, ta nhớ,...............ôi thôi đủ thứ TA!!! TỪ, BI, HỶ, XẢ...bốn tâm vô lượng cao quý của con người...đã đến lúc thực hành tâm XẢ... XẢ cái gì? Chắc chắn là học XẢ cái TA.... ................................................................................ .................................. Tại sao ăn GLMM mà không hết bệnh?? Còn một nguyên do là... -- Cái gì bệnh? -- Cái thân xác bệnh -- Cái thân xác ta có phải là cái TA không? -- Đúng như thế! -- Thế không có cái TA thì...có bệnh không? -- tất nhiên là KHÔNG rồi... Thôi rồi...bấy lâu nay, đệ đã chấp cái TA quá nặng...TA bệnh, TA hoạn,....Bây giờ phải tập xả bỏ cái TA ra lần lần...Nếu không có TA thì lấy ai bệnh?? ........................................................................ Bảo rằng hãy quên cái bệnh cái đau đi....thì khó !!! Nhưng nếu bảo hãy xả bỏ cái TA đi..thì có lẽ dễ thực hiện hơn??!! Tối ngày cứ TA, TA, TA....thì làm sao ....Đệ phải tập thôi...tập quên cái TA đi.... ................................. TA là gì? Thật ra, TA chả là cái quái gì cả!!!!! ....................................................... Xin đảnh lễ thầy....... BÀI 203:PHẢN HỒI BÀI “TẠI SAO GẠO LỨT MUỐI MÈ KHÔNG TRỊ ĐƯỢC BỆNH ???” CỦA H. DOAN. Bạn H. Doan đã áp dụng PP Ohsawa được khoảng 1,5 năm. Bệnh đường ruột có giảm bớt nhưng chưa hết. Bạn còn băn khoăn, lo lắng…Vì bạn không thực hành nghiêm túc PPTS…Máu chưa đủ sạch để trị lành bệnh đường ruột (vốn dĩ rất khó trị…). Mục đích PPTS Ohsawa là trị lành thân bệnh và tâm bệnh (tham sân si, kiêu mạn…) do trí phán đoán thấp kém tạo ra. Một số người hiểu nhầm cho là PP Ohsawa chỉ trị bệnh thân xác , không trị được bệnh tinh thần…Muốn hết tâm bệnh phải cầu cứu các minh sư của Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo… Trong “7 giai đoạn bệnh tật”,TS Ohsawa khẳng định bệnh thân xác dễ trị hơn bệnh tinh thần. Trong khi đó tín đồ tất cả các tôn giáo hiện nay đều phải đi BV hoặc cầu cứu PP Ohsawa để trị bệnh thân xác. Rõ ràng có nhiều người DS đã tự trị lành thân bệnh nhưng tâm bệnh vẫn chưa trị được…vì cần nhiều thời gian và ý chí hơn… Ta xét câu “ Có ta thì có bệnh… Không ta thì không bệnh…” bạn H. Doan nêu lên. Theo tôi, “Có ta thì có bệnh…” có nghĩa là 1 người bình thường có nhiều tham sân si, trí phán đoán thấp là 1 người có bệnh. “Không ta thì không bệnh…”nghĩa là 1người không còn tham sân si , người giác ngộ, giải thoát…thì vô bệnh.Tuy nhiên, người giác ngộ như TS Ohsawa cũng bị cám dỗ , cũng chịu đau khổ vì bệnh tật như ngài đã trung thực kể lại trong các sách do ngài viết. Đến Đức Phật cũng mất vì bệnh kiết lỵ…( Ohsawa) Ngài Ohsawa đã từng nói, dù bạn có biết hay không biết trật tự vũ trụ âm dương ,bạn vẫn bị tác động mạnh mẽ bởi trật tự vũ trụ này.Ăn đúng đưa đến hạnh phúc, ăn sai đưa đến đau khổ.Nhà Phật có câu tương tự rất hay “Phóng dật đưa tới cái chết, không phóng dật đưa tới bất tử”. Các nhà tâm lý nhận thấy tinh thần ảnh hưởng thể xác. Tư tưởng tiêu cực làm cho bệnh nặng thêm. Tư tưởng tích cực làm cho bệnh nhẹ bớt. Từ đó họ đưa ra PP ám thị, thôi miên để chữa bệnh…Tuy nhiên ,ám thị , thôi miên là đánh lừa mình và người khác tạo ra 1 niềm tin giả tạo với ước vọng trị lành bệnh thân xác.Ngài Ohsawa khuyên ta phải có đức tin chân chính đặt nền tảng trên TRẬT TỰ VŨ TRỤ ÂM DƯƠNG. Trước bàn tiệc với các thức ăn ngon lành, hấp dẫn( nhưng độc hại đối với người DS vì có nhiều hóa chất…), bạn H. Doan lý luận :không ta thì không bệnh, người đang ăn không là ta ,thức ăn không có hại, tất cả đều vô thường…Nhưng cuối cùng sau bữa tiệc, đau khổ phát sinh… Bạn H. Doan đã hiểu sai lệch từ “XẢ” của nhà Phật. Bạn vẫn còn cảm thấy mơ hồ con đường mình đang đi. Bạn chưa có đức tin bằng hạt cải để làm chuyện phi thường… Bài viết sau của bạn cho thấy bạn tiến bộ nhiều hơn.Bạn thực hành “BUÔNG XẢ” và cảm thấy nhẹ người. 1 người khiêm tốn, có tài viết văn, biết phục thiện rất đáng khen… BUÔNG XẢ là từ bỏ tham sân si, vọng tưởng đảo điên của mình (rất khó) , chứ không phải BUÔNG XẢ là ám thị không có cái ta rồi tha hồ làm bất cứ cái gì mình ưa thích với mục đích thoát khỏi quy luật NHÂN QUẢ Bệnh đường ruột rất khó trị nhưng chắc chắn bạn sẽ khỏi bệnh hoàn toàn nếu bạn thực hành PP Ohsawa nghiêm túc. PT7 là sự BUÔNG XẢ hoàn toàn, là điều cực kì thiện tất nhiên phải gặt hái kết quả tốt đẹp là sức khỏe và trí tuệ…chỉ có thời gian là đáng kể…Muốn nhanh hơn thì kết hợp pt7 và phép nhịn ăn. Bạn nên xem lại bài 115 nói về 1 phụ nữ mất 3 năm trị lành bệnh đường ruột bằng PP Ohsawa và phép nhịn ăn. TPHCM,13/6/2009 NVT |
|
|
![]()
Bài viết
#3
|
|
Hội viên năng động ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 1,189 Gia nhập vào: 21-January 08 Thành viên thứ.: 203 ![]() |
Lần đầu tiên khi vợ chồng bác Trung ra Hà Nội tớ đã lần đầu tiên rút tiền trong ví (không đếm) để bỏ vào phong bì và biếu làm quà tặng, cái cảm giác đó nó SƯỚNG vô cùng
Chào sư phụ... Quả thật...Một cảm giác không thể tả...khi cho mà không "tính toán"!!! Trong lúc nầy không còn nghĩ gì là cho tiền, cho bạc...chỉ có cảm giác là "có một miềm vui nhỏ" tô điểm cho cõi đời.... Đệ tử coi TV...thấy các vị hảo tâm đem tiền bạc cho những mãnh đời bất hạnh...Đệ tử có lúc cảm động mà rơi nước mắt!!! Một niềm vui đã đến với gia đình [ mãnh đời bất hạnh] , một sự cảm động tri ân đến với các vị hảo tâm...và cõi đời đang được tô điểm những bông hoa đẹp của sự Từ Bi, bác Ái... Thế giới Ta Bà nấy không hẵn là Bất Tịnh, là Khổ ??? Chúa dạy: con làm phước bên tay trái không cho tay mặt biết, nếu có người biết thì cái PHƯỚC (âm hay dương?) ở trên thiên đàng không còn được tính nữa... và như thế không còn có thể gọi là bố thí ba la mật... Đệ tử nghĩ...khi mình làm phước mà có người biết...cũng có nghĩa là...mình "biết" có người biết.. thì là...đã có cái TA trong đó rồi!!! Cũng chả sao!!! Miễn có bố thí là được!! Thầy Thích Thiện Siêu trong một bài thuyết pháp có giảng..."Tán tâm niệm Phật" cũng vẫn có công đức!!! Ví dụ đang lần chuỗi... miệng thì niệm Phật mà trong tâm thì đang tính toán "mai nầy hốt hụi phải kêu bao nhiêu để hốt v.v...vẫn tốt!!! Vì sao? Vì Tâm và Thân [tức cái suy nghĩ và cái miệng] trong hai thằng...có một thằng đang tu...Trong hai được một ... Chúng ta là những chúng sanh "phàm phu tục tử"...đang từ từ cố gắng cải thiện mình!! Đức Phật có 10 đại đệ tử, có La Hầu La đệ nhất về mật hạnh là ở chỗ này. Mười vị đại đệ tử , mỗi vị đại diện cho một hạnh riêng...Cũng vì muốn chúng sanh thấm nhập Phật pháp nên 10 vị nầy ra đời và mỗi vị tu một hạnh riêng...Các vị nầy đã dùng "Thân giáo" để giáo hoá chúng sanh ...Khi chúng ta dùng miệng mà khuyên một người nào đó...Ít có kết quả lắm!!! Nhưng nếu thấy chúng ta làm được như vậy như vậy...thì họ tin ngay...Tục ngữ gọi là "Trăm nghe không bằng một thấy". Tiền cho ra không bao giờ mất, của làm ra không bao giờ đi vì khi bạn đủ dương lực thì nó lại đến để giúp bạn vì NÓ chỉ nằm trong ngân hàng vũ trụ mà thôi, đủ duyên là NÓ trút xuống mà. Thầy Tuệ Hãi có giảng dạy rằng... " Nếu bạn muốn kiếm tiền, trước tiên bạn phải cải tạo mình, cải tạo dòng máu của mình...cho nó "Dương" lên...Vì Dương là tích tụ..." Thầy cũng dạy...nếu bạn đi xin việc làm mà xin không được...bạn hãy thực hành GLMM 49 ngày...tất sẽ thành công...Người có dòng máu tốt thì...mọi việc đều tốt!! có những loại phước mà mình gieo trồng kiếp sau tiền dứt khoát không thể rơi vào tay người khác được, nó cứ rơi trở lại MÌNH...nhưng thế thì cũng kinh vì chán tiền rồi mà tiền lại tới thì cũng khiếp... vì NÓ là mồi lửa của tham... Dân gian có câu :"Giàu đổi vợ, Sang đổi bạn"... Tiền đã làm thay đổi tâm tính của con người... Tham Sân Si...cội gốc của tội lỗi, của sự đau khổ!!! Chỉ có tu hành mới mong dứt trừ Tham Sân Si.... Tuy nhiên nếu người ta tu không nổi thì ...cũng có cách đấy!! Đó là phải nhờ thằng "bệnh"...Nhờ "bệnh" mà...Tham Sân Si...mất tiêu!!!! Khi Bệnh...bán hết nhà cửa để mong hết bệnh...cũng hoan hỉ mà bán!! Thế là triệt được Tham. Khi Bệnh...không có dịp nổi giận...Chỉ có Sợ chết!!! Thế là làm giảm tâm Sân... Khi Bệnh...ai bày niệm Phật cũng niệm, bảo đọc kinh đọc sách cho hết bệnh...cũng đọc...Thế là mà giảm tâm Si... |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 21st July 2025 - 03:51 PM |