Chuyện cười Trâm gặp |
Chuyện cười Trâm gặp |
Apr 19 2009, 03:13 PM
Bài viết
#1
|
|
Bạn của mọi người Nhóm: Administrators Bài viết: 18,313 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 |
Còn trẻ con thì bị bố mẹ bồng ẵm,
lớn chút nữa thì thầy cô và bố mẹ quản lý Lớn thêm thì nhà trường và bố mẹ Lớn nữa đi làm thì cơ quan quản lý, tiền bạc chi phối toàn bộ đời sống... lập gia đình thì bị vợ chồng con cái quản lý và cả công việc quản lý Già thì bị vợ con cháu chắt quản lý... Chưa kể việc tang ma và cưởi hỏi cùng bệnh tật của cả một đống người thân: nội ngoại... he he Tóm lại một vòng tơ nhện quấn quí lít nhít không có đường ra khỏi... Làm thế nào để trở nên ung dung tự tại giữa bao nhiêu ràng buộc ở đời? Và có được sự tự do thực sự? -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
Jun 14 2009, 07:42 PM
Bài viết
#2
|
|
Bạn của mọi người Nhóm: Administrators Bài viết: 18,313 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 |
Thấy có người kêu ca về việc nhai kỹ... tôi mới nhớ ra là lũ chúng tôi đều có cái mồm bò hết cả thảy rồi, vì chúng tôi nhai mãi...
miệng của chúng tôi có chai rồi hay sao ý? - Hôm nay tôi lấy mấy cây rau dền mẹ tôi mua về và bỏ cả cây vào chảo, bỏ vào ít bột cà phê Thực dưỡng nấu trên bếp với ít nước... bỏ thêm tí muối và miso, khi đổ ra bát, các cọng rễ của cây rau dền cứ thòi cả ra khỏi bát... tôi cười nói với Ngọc: con lợn nó ăn còn hạnh phúc hơn mẹ vì nó còn được băm rau cho ăn. Tôi cảm thấy cách ăn đó rất là giải thoát, sau 1 ngày làm việc... rất chi là nhanh chỉ có khoảng 5 phút... thật là tuyệt vời... ngồi ăn cạnh cô con gái có chỉ số IQ cao hơn mình. Tự mình nấu ăn lấy, thật là tuyệt vời... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 25th September 2024 - 11:42 PM |