![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,306 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Khi tôi sang Thái Lan, tới một thiền viện trong rừng của một ngài nổi tiếng tên là Ngài Luongta Acharn Maha Boowa:
Tôi may mắn được đến 3, 4 thiền viện nổi tiếng, có nơi ngài thiền sư đã đi rồi và để lại biết bao là xá lị trắng tinh... nghe nói tóc của ngài khi còn sống đã trở thành xá lị nữa... ![]() Vua và hoàng hậu Thái Lan rất là kính trọng các vị cao tăng... ![]() Ngài Luongta Maha Bowa là người ngồi bên phải bức ảnh, cạnh đó cũng là vị thiền sư nổi tiếng đã quá cố. Ngài là người được đức vua Thái Lan rất kính trọng, con gái vua Thái còn làm cái Kuti nơi rừng thiền của ngài và ngài có nhiều tâm từ và hiện nay ngài rất là già rồi, già lắm lắm rồi... tôi đã được chiêm ngưỡng một người già có nhiều người yêu quí như thế.... Chúng tôi thấy ngày nào phật tử cũng có cúng dường trai tăng rất nhiều vật thực, phải đi ô tô để chở... và khi thức ăn hàng chục món được dâng tới ngài để có phước ... ngài đã trộn lẫn chúng lại với nhau rồi bốc ăn... thức ăn thừa được chia cho những người phật tử ngồi kế bên... tôi cùng vào ngồi cùng ở đó (tôi đi với Tâm và Hà, năm 2008, ở đó 2 ngày) những người Phật tự̉ đưa cho tôi vài miếng trong đống thức ăn hổ lốn đó, vì là người ăn chay... nên thực ra tôi thấy kinh khủng muốn ói khi được bảo là dùng tốt lắm... và may tôi cũng nuốt trọn được một miếng thức ăn mà tôi cho là thức ăn chay... Đây là một mâm cơm cúng mà tôi được thọ dụng, có cả cơm lứt: ![]() May sao tôi đã được tận mắt nhìn thấy "kiểu ăn của Đức Phật"... cho tới khi tôi đọc quyển "Đức Phật và 45 năm hoằng Pháp độ sinh" tâp 1 do sư Chánh Minh biên soạn... tôi mới thấy mình là người có nhiều phước báu... sách tả y chang như những gì tôi đã tận mắt chứng kiến: Tôi muốn check trên mạng để lần ra đoạn sách để đỡ phải gõ lại, nhưng quyển này chưa được đưa lên mạng... như thế tôi phải ngồi gõ lại đoạn này... Sau khi Đức Phật đi thọ thực từng nhà xong, ngài tìm một nơi hợp lý ngồi thọ thực... trang 325: ...Bố tát quán tưởng vật thực vừa tìm được, chúng trộn lẫn vào nhau, chỉ nhìn thấy chúng Ngài đã muốn nôn mửa. Từ nhỏ đến lớn, Ngài được nuôi dưỡng tế nhị, dùng những loại vật thực thượng vị, nay nhìn loại vật thực trộn lẫn vào nhau, Ngài phát sinh kinh tởm loại vật thực vừa tìm được. Khi loại vật thực này được đưa vào miệng, mùi và vị của vật thực khiến Ngài muốn ói trở ra. Ngài dạy tâm rằng: "Này Sĩ Đạt Ta, có phải vì kinh sợ già, bệnh, nên khi thấy samôn, ngươi quyết định từ giã vương quyền, xuất gia thành vị samôn, mặc y cũ rách, sống bằng loại vật thực do ngươi đi khất thực tìm được, để tầm cầu "pháp giải thoát" sinh tử. Ước nguyện thành tựu bậc xuất gia, ngươi đã đạt được rồi, chẳng lẽ lại muốn quay về với đời sống thế tục sao? Chặng đường phía trước của ngươi còn nhiều cam go, vật thực thô xấu này chỉ là chướng ngại nhỏ nhoi mà ngươi đã thối trí sao? Như vậy làm sao ngươi có thể chứng ngộ quả Vô thượng Chánh giác? Làm sao ngươi có thể trở thành bậc "mang hạnh phúc đến cho nhân thiên?" Sau khi dạy tâm như thế rồi, Ngài kham nhẫn thọ dụng loại vật thực thô xấu ấy với một nỗ lực dũng mãnh, áp chế cơn buồn nôn đang dâng trào, dần dần Ngài quen thuộc với loại vật thực ấy và thản nhiên dùng vật thực không chút khó nhọc". Như thế sau khi dạy tâm rồi, tâm của ngài "rất dễ dạy" và ngài đã vượt qua được chướng ngại... Chúng ta có thể học tập cách thức dạy tâm của Đức Phật. Người thực dưỡng được ăn cơm lứt muối vừng... chắc chắn là ngon lành hơn món ăn của Đức Phật nhiều... vậy ai còn không ăn được nghĩa là còn xa mới đích thị là con của Phật. Nếu chúng ta "ăn được loại cơm của Đức Phật" thì tôi nghĩ đó mới là SIÊU... ghê thật, tôi đã nhìn thấy cái bát của ngài cao tăng, thánh tăng Thái Lan đổ lẫn mọi thứ vào nhau, nhìn đã thấy kinh... mình là người ăn chay nhìn thấy càng ghê hơn... ấy thế mà tôi cũng đã cố nuốt được 1 miếng để có phước! ![]() Đây là xá lợi của một vị cao tăng Thái Lan - nơi có truyền thống tu theo kiểu từ thời Đức Phật mạnh nhất Thái Lan, thiền viện của ngài Achaan Chah cũng ở vùng đông bắc Thái Lan này... tôi nghĩ ngài này cũng có cách ăn kinh khủng như tôi đã chứng kiến... ... Ngày nay quá ít chư tăng có nết hạnh ăn uống như thế, tôi nhận thấy ai mà ăn kiểu như thế được tu rất là dễ dàng... ngày nay còn rất ít nơi trên thế giới còn giữ được truyền thống ăn uống kiểu đó... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,306 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Khi gặp một bậc thánh? bạn có thể biết đó là thánh khi mà không thấy họ đâu mà chỉ thấy tham sân si cảm thọ ... của bạn hiện lên như là soi gương ấy... thì đó đích thị là vị thánh. Bạn mà còn đánh giá được vị thánh thì đó không còn là vị thánh nữa... bạn chỉ cảm thấy mát mẻ lạ thường thanh tịnh lạ thường và an vui lạ thường một cách tự động... các bậc thánh càng cao bạn càng thanh tịnh tự nhiên khi ở bên cách ngài... bằng mấy lúc ngồi thiền 1 mình hay giữa cộng đồng... tâm của bạn tự động ắng lại, thanh tịnh lại... vì sao? vì các ngài sạch tham sân si... cho nên như là khi bạn gặp một hồ nước trong lành khi đang đi ngoài nắng khát vào bóng râm... mát lắm trong tâm hồn, khí trường của các ngài có thể thấm xuyên qua người bạn nhất là qua trái tim nóng bỏng sôi động củ bạn... không biết tả thế nào nữa... tóm lại có gặp thánh tăng thì sẽ thấy khác hẳn với phàm tăng... tuy nhiên bạn càng tu cao thì bạn càng hưởng nhiều hạnh phúc hơn khi ở bên cách ngài... người phàm phu thô trọc vô duyên mà gặp các ngài cũng như là gặp tảng đá vì họ không có sự nhạy cảm, không có sự cảm ứng, không có duyên... tâm của quí vị hướng tới các ngài và các ngài hướng tâm của các ngài về quí vị... thì quí vị nhận được hay là nhận ra... cho nên khi gặp bất cứ vị tăng nào dầu là phàm hay thánh thì nên ngay lập tức gieo duyên với các ngài... bằng cách cúng dường tứ vật dụng và lân mẫn hỏi đạo... để kết duyên...
Vừa rồi tôi đi gặp ngài thiền sư Dhammapala, người Miến ở SG ra HN... tôi rủ thêm 2 người cùng tôi và chị Bính vốn là đệ tử của ngài... khi chúng tôi làm phước cúng dường, hai người còn lại ngồi trơ mắt ếch nhìn... và dửng dưng... khi trở về tôi phải bảo ban họ là tuy không cúng dường nhưng nếu vui vẻ tùy hỷ với công đức cúng dường của người khác thì mình cũng được vui vẻ tùy hỉ theo, và mình cũng có công đức rồi.... cho nên khi chúng tôi biết chuyện đó bất cứ ai làm gì hay và tốt chúng tôi đều thốt lên vui vẻ: sadhu! Lành thay! phước tùy hỷ này giúp chúng ta loại bỏ tính ganh tỵ... Tôi nói tôi gặp vị thánh, đôi khi có người cứ tức điên lên, và bảo là tôi hồ đồ gặp ai cũng bảo là thánh tăng... Tôi thầm cầu nguyện cho họ một ngày họ cũng gặp thánh tăng để sám hối việc họ đã làm với tôi... bởi vì họ đã có tính "ganh tị"... Khi tôi tu tập ở SOM và có kinh nghiệm quí, có người cười tôi và tôi thầm cầu nguyện cho họ tu tập cũng gặp trúng kinh nghiệm như thế để họ hiểu ra tôi đã nói cái gì... vì đoạn trường ai có qua cầu mới hay. Có gặp việc ta mới hay tâm ta lành thiện hay là "tức điên" ... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 3rd August 2025 - 02:35 AM |