Phiên bản in ấn của chủ đề

Nháy vào đây để xem chủ đề theo đúng định dạng gốc

Thực Dưỡng _ Tâm sự thầm kín _ Trâm đang nói, làm, nghĩ, và phát hiện điều gì?

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 24 2007, 08:43 PM

Trong khi "cả nước" tức là "cả làng" Thực dưỡng đang "lên hương" vì đủ mọi thứ, và bận rộn... người Tây Tạng có câu: "Người bạn tốt nhất là người không ham muốn" nhớ thầy tôi bảo: mày muốn làm thì mày về Việt Nam mà làm... và tôi đã trở về VN và làm và như vậy là tôi có nghe theo lời thầy tôi hay không nhỉ?

Trâm ngồi ung dung cười cười... và lòng thanh thản, an nhàn vô sự.

Nói với Gấm ở đài phát thanh tiếng nói Việt Nam khi phỏng vấn đừng cho địa chỉ điện thoại, nhà ở và v...v... để áp dụng "chiêu" ngược với thời kỳ bài báo của Hoàng Anh Sướng... là chiêu thuận... mỗi ngày chừng 200 người tới nhà vây quanh y như gạo lứt là thuốc thánh ăn vào hết liền ngay bệnh... nhớ lại kinh nghiệm đó mà khiếp... nên lần này quyết "mai danh ẩn tích" ngay từ đầu.. .thế mà hôm nay có một độc giả lặn lội từ Bắc Ninh tới đài phát thanh tiếng nói Việt Nam gặp cô Gấm và lần theo đó xin địa chỉ tới nhà tôi và nhòm tôi như là nhòm con đười ươi ở vườn bách thú... nói theo cách của nhà thơ Trần Đăng Khoa...mua có vài quyển sách đã kêu hết tiền nên tôi tặng luôn quyển "108 món ăn chay" và bảo là trong đó có bày cách làm đủ thứ thức ăn... và biếu cả chai tương nhà làm... nên ông đó càng "nhìn trộm" NƯỜNG Trâm vừa mới cạo lại cái đầu trọc lốc.

Hơi hối hận vì bận đi đón bé Ngọc nên không kịp rót nước mời uống, chỉ kịp hẹn chủ nhật tuần sau nữa tới quán ... để thực hành THIỀN ĂN.

Có một "học viên" miễn phí mới nhập môn khoái quá thế nào cứ lấy làm tiếc là tận tuần sau mới có "Chủ nhật" vui vẻ à? và mỗi tuần chỉ có một ngày thôi à?

Một vài người gọi điện thoại tới nhà thì đáp án như sau: đề nghị vào trang web đọc rồi hỏi tiếp, học "chiêu" này từ bác Ngô Thành Nhân... ai tới hỏi bác cách chữa bệnh... chả nói chả rằng bác Nhân chỉ ngay cái kệ sách, có bệnh thì vái tứ phương, kể cả vái quyển sách!

Ngày nay những người bệnh hữu duyên với Thực dưỡng tha hồ mà sướng nhé, gi gỉ gì gi cái gì cũng có trên web tha hồ mà tìm kiếm...

Còn tôi ư?

Làm gì có TÔI! Nên lại càng thanh thản, an nhàn, vô sự.


Bệnh khổ là SƯ PHỤ mà, hãy tự học với bệnh khổ, có khổ mới nên người.

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 27 2007, 01:44 PM

Thường xuyên có những người tham sân và si ở bên cạnh mình thì mình làm sao để sống ?

Phải chấp nhận sống với người ngu thì khổ lắm và sống với người ngu là một sự thật nó là như vậy... nếu không chấp nhận một thực tế là người ngu là một sự tự nhiên như không khí là một sự tự nhiên thì mình chỉ có khổ và khổ...

Có một người hay nổi sân, hoá ra người đó rất hay sợ hãi và lý do là thận kém nên hay sợ hãi....

Như vậy làm khoẻ thận là một ưu điểm của Thực dưỡng để giúp ta sống không sợ hãi...

Cho nên uống ít nước có mục đích là làm khoẻ thận, vì làm cho thận không phải làm việc nhiều... như vậy cũng là dưỡng thận rồi.

Bây gìơ tập sống từ bi với trái cật, với dạ dày... với cái miệng... không bắt tụi này nó làm việc nhiều và nặng nhọc là mình đã biết thương yêu lục phủ ngũ tạng của mình rồi... tập yêu quí và sống hài hoà với tụi này trước... tức là học ăn...


Gửi bởi: Diệu Minh Dec 28 2007, 05:03 PM

Hôm nay mình ngó tâm mình thấy có lố nhố tâm xấu, nào là ganh tị, hậm hực, tham ăn (vì ăn thấy ngon quá!) và những điều nhỏ nhen... may mà nó chỉ như là mấy cái rác trong ngôi nhà thường xuyên lau chùi, nếu không... tâm mà đầy ô nhiễm thì làm sao mà sống hạnh phúc an lạc, thảnh thơi, an nhàn vô sự...? quán tâm là Pháp tu "đau khổ".. hi hi vì thấy tâm mình hơi bị xấu ... có lúc thấy rất chi là đáng nhờn gớm... và nhất là chung quanh mình là những ai? hi hi... hì hì...

Gửi bởi: tigon Dec 29 2007, 01:30 PM

QUOTE(Diệu Minh @ Dec 28 2007, 05:03 PM) *
Hôm nay mình ngó tâm mình thấy có lố nhố tâm xấu, nào là ganh tị, hậm hực, tham ăn (vì ăn thấy ngon quá!) và những điều nhỏ nhen... may mà nó chỉ như là mấy cái rác trong ngôi nhà thường xuyên lau chùi, nếu không... tâm mà đầy ô nhiễm thì làm sao mà sống hạnh phúc an lạc, thảnh thơi, an nhàn vô sự...? quán tâm là Pháp tu "đau khổ".. hi hi vì thấy tâm mình hơi bị xấu ... có lúc thấy rất chi là đáng nhờn gớm... và nhất là chung quanh mình là những ai? hi hi... hì hì...

Chả có cái tâm nào là xấu cả! Tại bởi thích tâm đẹp nên tâm xấu cứ lô nhô. Chả có cái gì là rác cả! Tại bởi thích sạch sẽ nên cứ phải lau chùi cho sạch bong. Quân ta cứ starwars.gif đánh quân mình nên cứ phải đau khổ mãi là điều đương nhiên.starwars.gif

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 29 2007, 02:57 PM

Làm gì có đau khổ, đau khổ cũng chỉ vô thường thuộc khái niệm... nhiều người còn ước mơ được đau khổ kiểu như thế mà không được...
whistling.gif đau khổ để tiến hoá, nó cần thiết trong sự tiến hóa... Ohso nói: đau khổ làm cho con người trở nên sâu sắc và hạnh phúc làm cho con người trở nên hời hợt... có những người chỉ có chút sân trong lòng họ cũng thấy khốn khổ.... người khác sân hận hại cả làng mà họ vẫn trơ trơ... làm cho mọi người rất chi là khó chịu mà vẫn chả thấy làm sao! lại còn vẫn thích đi nhận xét người khác... banana.gif

Một đoàn thiền sinh Việt Nam gọi nhau súng sính tới phòng trình pháp của ngài thiền sư, để chúc tết thầy nhân tết Việt Nam....

Thầy bèn cười và nói: Tết cũng là một khái niệm... và ai cũng tươi cười với thầy và chả có ai có ý định trình pháp... tức là KHÔNG CÓ VẤN ĐỀ gì trong lần gặp gỡ... thầy cười bảo: hôm nào cũng như hôm nay nhỉ?

Tất cả cùng cười...
Nhưng cười hay đau khổ cũng không có chuyện mãi mãi, mà nó theo luật vô thường... có có không không... có đấy rồi không đấy... banana.gif

Một ngày trôi qua với bao điều trong nội tâm: nó như là ta ở trên máy bay... và các thứ trôi qua chỉ là đám mây... nhưng có những đám mây làm cho ta có cảm giác nhẹ nhõm, chói mắt hay nặng nề... ai dám phủ nhật chuyện đương nhiên đó nhỉ?

Sáng nay dứt khoát không làm việc gì nữa, sắp xếp mọi việc giao cho người giúp việc thực hiện....và lên phòng thiền nghe băng giảng của thầy Suphan, thiền hành và toạ thiền... thấy người khác hẳn... mới hay thời gian qua ta đã tham công tiếc việc quá đỗi... làm cho tấm thân bị nhọc nhằn...

Sáng mai, sắp đặt nồi cơm lứt và để cho Hà - chuyên gia số 1 nấu cơm lứt kiểu mới trong nồi Fissler... thực hiện, mình sẽ sang quán và thực hiện một ngày thiền tập trọn vẹn hơn, trưa cho người về nhà lấy cơm lứt nóng... mời mọi người ăn cơm lứt...thực hiện số 7, đúng là thiền ăn... tu ăn nhé... banana.gif
Càng khó khăn càng vui thú...

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 31 2007, 08:29 AM

Đúng lúc tôi thấy khúc mắc một chút vì thấy tâm xấu nhiều hơn tâm tốt hiện ra trong màn ảnh tâm thức của mình... thì tôi đọc tới trang 108, 109 quyển "Vô Uý trong thời mạt pháp" của pháp Vương Gyalwang Drukpa, nói về việc này....kiến giải của ngài làm cho tôi nhớ tới giáo lý của thầy tôi:

Ngài nói: những hành động xấu xa, tội lỗi, những nghiệp bất thiện mà bạn đã tạo có thể là một bài học rất hữu ích để bạn nhận ra được cội nguồn chân thực hạnh phúc...

Thầy tôi từng nói: đối tượng không quan trọng, cái tâm hay biết đối tượng là quan trọng hơn, cố gắng hay biết cái tâm ấy....

Cho nên không thể lơ là Pháp học chưa nhuần nhuyễn được... Phải tụng đọc Pháp học để hành cho đúng....

Khi tiếp xúc với những người ô nhiễm mà tâm ta chưa vững ta sẽ bị ô nhiễm liền cho nên bế ngũ quan.... thu thúc lục căn... là điều mà tôi luôn nên ghi nhớ... có những người gặp họ ta cảm thấy hạnh phúc, những người khác thì không....hoặc có khi chỉ thấy dễ chịu khúc đầu...

Ân ái thì biệt ly oán thù thi gặp gỡ là điều Đức Phật đã dạy....nếu không biết sự thật này và chấp nhận học bài và trả bài thì chỉ có mà khổ sở suốt đời....
Xin sám hối Tam Bảo...


Gửi bởi: Diệu Minh Jan 8 2008, 11:17 AM

Hôm qua sau khi qui y lần thứ... nữa với sư Pháp Trung cùng Hoàng và Liên, sư Pháp Trung vừa từ Miến về... và gặp sư cô Huệ Tú ở quán,.... tôi bỗng thấy một ngày tôi đã nói những câu, những lời vô ích, làm cho tâm động khó tu và thất thoát nguyên khí vì khẩu khai thần khí tán... có những người nói cả ngày không biết mệt là sao nhỉ?

Cảm tháy sám hối và chấn động về sự kiện phát hiện mới đây về bản thân.

Nhưng im lặng là vàng hơn....

Gửi bởi: Diệu Minh Feb 3 2008, 08:03 PM

Từ lâu rồi, tôi rất thích được nghe nhạc và các bài hát Ấn Độ mà không biết làm sao để được nghe;
Vừa qua có sư Tuệ Duyên từ Miến về, sư Thư gửi cho tôi 6 đĩa có rất nhiều thứ tôi thích, thật là món quà quí giá vô ngần cuối năm... nào là đĩa quay về trường thiền mà tôi tu tập với bao kỷ niệm, nào là hình ảnh về thầy tôi đi bát... và nhiều nữ tu và chư tăng Việt Nam hành thiền ở đó... thật là nô nức...

Lại còn có cả đĩa tiếng, thấy toàn là bài hát Ấn, thật ngoài sức tưởng tượng... hơn cả một giấc mơ.

Có nhiều điều tới với tôi như là giấc mơ và tôi thường âm thầm mơ ước, không nói với ai mà lại thường thành tựu bất ngờ.
Mơ từ lâu rồi quên và mãi giờ nó hiện ra như một phép lạ.
Có một loạt đĩa trình Pháp tiếng Anh nữa, làm sao mà hiểu đây?

Nghe sư Thư nói là giờ đây thầy nhiều chất U mặc lắm lắm, chất hài là bản chất của thầy tôi...

Chắc đĩa trình Pháp đầy tiếng cười của thầy trò...






Gửi bởi: Diệu Minh Feb 8 2008, 01:45 PM

Trâm đang niệm Phật thấy thật là linh diệu... và đang áp dụng thiền quán tâm liên tục ngày đêm đấy ạ.

Gửi bởi: Diệu Minh Apr 25 2008, 10:12 PM

Tớ đang uống thuốc PHỤC HỒI SINH LỰC của bác Hưng gửi về, thấy cái cảm giác ổn cố bên trong vùng thận rất là rõ rệt, rất là lạ nữa.... chưa bao giờ được như thế, thấy cái tâm bây giờ mới có cảm giác bình thường trở lại, như là một ai đó khác không còn là Trâm mà mình thường không hài lòng với cái Trâm đó nữa, có cảm giác về sự hài hoà và bình thản, bình thường đến lạ.

Người cảm thấy ổn cố và mát mẻ không cảm thấy bừng bừng trong óc não những lúc căng thẳng nữa.

Có lẽ gọi là thuốc ổn cố thận, gọi là viên nang bảo trì nguyên khí... là thuốc tiên thuốc thánh thuốc thần gì cũng chưa hết được sự kỳ diệu... có lẽ đây là kết quả của cả phước báu niệm ÂN Đức Phật không sai chạy.

Mấy người theo dõi mình uống thuốc từng ngày.. họ bắt đầu lục tục mua uống.
Ông bố mình chống đối đầu tiên lắc đầu quầy quậy không chịu uống, nay đã uống được 2 ngày... lại còn bảo: tao to thế này mà đưa 2 viên thuốc bé tẹo? chắc ông muốn uống tới 3 viên?
Hà trợ lý đắc lực cho mình thường bảo: Thực dưỡng kèm thuốc bắc: TUYỆT VỜI!
Mình cứ loay hoay có cảm giác muốn dùng thuốc bắc 2 năm nay nhưng không biết ông lang nào giỏi và uống thế nào vì sắc thuốc ngại quá, Hà bảo: cô cứ cắt thuốc đi, cháu sắc cho cô mang tới cho cô uống... ai ngờ cầu được ước thấy, thuốc tiên đã có trong nhà...

Việc tu tập thiền bấy lâu nay bị ngưng trệ nay đã tiến bộ hẳn lên... nghe nói ở Tây Tạng có những loại thảo dược khi dùng tới thì việc nhập định rất là mau chóng có lẽ lại thuốc này cũng có thể qui vào loại thảo dược đó...

Rất biết ơn cuộc sống, biết ơn bác Hưng và biết ơn người nghĩ ra toa thuốc và đã sản xuất thành công, đem lại bao điều tốt lành cho hành tinh này...


Gửi bởi: Diệu Minh Apr 29 2008, 10:50 PM

Hôm nay tớ vừa tiếp quản cái nhà dân ở Bãi Giữa, họ đã không ở nữa vì vừa mua được nhà và đất ở bãi dưới... người bán thì cần bán và người mua thì cần mua quá đi...

Cái túp lều đơn sơ mộc mạc tới mức khó tin, chỉ dường như một túp lều vịt...ở ngay gần nhà Liên Tấn,... gây cảm hứng lớn cho cái loại người hoang dại....

Theo Kinh Đại Niệm Xứ thì tớ mà tu ở đó thì mau đắc đạo.... vì không gian mênh mông đó thích hợp với tớ hơn mọi cảnh trên đời!

Nhớ ngày nào còn đi học phổ thông, tớ thích 2 cái ảnh, đến mức phải treo lên tường mà ngắm cho "đã thèm":

- Một là cái Kuti - cốc dành cho người tu hành - của bạn Lêvitan vẽ... tớ thích mà không giải thích được vì sao thích......
- Cái tranh thứ 2 của Levitan: tên của nó là Cái yên tĩnh vĩnh hằng....


Nay khớp lại hoá ra chính là cái nhà ở Bãi Giữa...

Thầy Tuệ Hải khuyên tôi tìm được cái nhà để bạn hữu quây quần với nhau... phải là nơi cô thấy thích... (trí phán đoán số 2), và tôi đã nghe theo "tiếng gọi từ sâu thẳm trái tim mình" tôi thích Bãi Giữa... và thế là ước mơ thành tựu....

Trong Miền Nam Thuần gây dựng ở Bình Dương, tôi gây dựng Bãi Giữa để có rau sạch ăn...
Thế là có nhà đón tiếp khách 4 phương rồi, các bạn ở Miền Nam và các nước cứ hẹn được gặp Trâm để đưa đi chơi, mà Trâm thì mãi chưa có nhà... nay ở cái lều đó có khi bá tánh lại khoái cũng nên...

Đang ở chỗ tiện nghi mà vào một nơi như thế có mà bằng chơi đồ chơi.... cực nọ hút cực kia... tội gì mà phải tới công viên nước hay disneyland...

Gửi bởi: Diệu Minh May 19 2008, 03:52 PM

Thế là ngày 30 tháng 5 dương lịch này mình không được đi Thái Lan hành thiền như dự định vì mới được tin bên đó đang rất đông người tới hành thiền và đoàn đi lần này mà đông thì chả còn chỗ, thế là tôi và cô Lý ... bàn nhau nhường cho những ai chưa được đi, đi trước vậy.

Để dịp khác chúng tôi đi vậy.
Như thế, chương trình bãi giữa đã và đang được triển khai sẽ tiếp tục...

Biết tin tôi chưa đi Thái đợt này Hà nó cười rõ tươi, còn bé Ngọc thì bảo: "Tốt"... tôi ngó tâm tôi nó cũng chấp nhận thản nhiên... từ trước tết tới giờ tôi sắp đặt công việc để đi mấy lần mà chưa đủ duyên, lần này đi được ngon lành thì trường thiền lại quá đông!

Gửi bởi: BAS May 19 2008, 10:22 PM

Trời, lần này thì tới trường thiền quá đông!

Thế thì cháu cũng tạm hoãn, vừa để lo cho rốt ráo tập bản thảo, vì sợ đến 30 vẫn chưa xong được, vừa vì còn nhiều sách chưa đọc quá mà chưa có lúc nào rảnh rang, lại thêm việc quản lý CLB và lo cho cái quán của thằng em... Xem ra tâm luyến ái với trần gian còn nặng lắm, nghe đến dứt bỏ mọi thứ để đi hành thiền là dứt không ra nổi. Cũng chẳng còn cách nào khác, mọi người xung quanh nghe cháu liên tục báo hoãn kế hoạch đi Thái Lan lần thứ n (với n chạy từ 1 tới vô cùng) nên cũng quen tai rồi whistling.gif

À, mà cô cho cháu hỏi, cái máy xay hạt chuyên dùng ở nhà cô đặt làm mất bao nhiêu thế ạ, mẹ cháu đang muốn đầu tư 1 cái để tự làm bơ vừng cho chủ động, cả nhà cháu ưa ăn loại bơ vừng xay cho nhiều muối hơn loại bơ vùng bán ở nhà cô, cho nhiều muối thì nó sệt sệt mà không bị tách dầu iluvff.gif

Gửi bởi: Diệu Minh May 20 2008, 07:39 AM

Cháu nên tách cháu ra mọi thứ để tới trường thiền lần này dù chỉ là 1 tháng, có đi như vậy cháu mới có đủ sức đảm đương cái đống công việc mà cháu vừa nêu ra mà không cần phải mất tí động não nào... không tin đi thử coi!

Đừng lấy cả ngàn lý do ra mà biện hộ như vậy, bản ngã nó là chuyên gia lừa lọc nó mà nghe nói có cách nào khỏi phải tu tập mới tiến hoá tâm linh là nó khoái nhất nhất và nó sẽ làm đủ trò để ngăn cản điều đó.

Nhớ rằng tam giới là thế giới của ma vương - maya- những trò huyễn hoá.

Cô sẽ đi theo đoàn tới Viên chăn chơi vài hôm rồi lại quay về, tập trung cho Bãi Giữa thì có ngay không gian tu tập cho mình và mọi người, sẽ làm thêm cái kuti ngoài đó để ai chuyên tu ra đó có ngay cái chòi riêng!

Hiện đã có 2 cái rồi.

Còn chuyện làm Bơ mè thì nên rang thôi còn chuyện xay thì mang tới gần nhà cô mà xay, cả HN tới đó đấy, chả ai dại đi đầu tư máy làm gì vì hiện nay máy đó kiếm khó ra lắm. Cô thấy họ bảo gần đây tìm chưa ra chỗ bán, họ bỏ nghề dần dần, họ không làm bán... nhưng cô tin là lên phố thuốc bắc hỏi và hỏi loanh quanh khu vực đó chắc sẽ ra ngay....

Cháu nói có lý cô sẽ cho thêm muối hầm vào bơ mè, lần bơ mè này đã mặn hơn những lần trước một ít, hy vọng nó ít ra dầu hơn theo nguyên lý mà cháu vửa đưa ra.

Lâu nay nó thường có quá nhiều dầu mà không biết cách khắc phục.

Nếu nhà cháu mua được máy thì cô sẽ đặt nhà cháu đứng ra làm bơ vừng ?

Bơ vừng rất hấp dẫn, ăn ngon và thực ra kinh tế hơn dùng dầu vừng.

Chuyện cô ước mơ về mô hình "Trường Thiền Ăn" chỉ là chuyện ước mơ... có vẻ là "Mơ hão" có vẻ là "Giấc mơ của ông thuyền chài" theo cách nói của chồng chị Thiện, có vẻ là "Bánh vẽ" theo cách nói của vợ ông Vũ Thế Khanh kể về chồng... nhưng chưa ước mơ nào của cô mà không trở thành hiện thực sinh động cả, thế mới lạ, thế mới giải thích được 37 phẩm trợ đạo của con đường Như lai: tứ như ý túc,... các ước mơ chân chính đều được thực hiện nhờ giữ giới trong sạch...phải có phần thưởng của trật tự vũ trụ chứ, nếu không làm sao mà tu tập theo Đức Phật... phải có cái gì người ta mới dấn thân tu tập chứ.

Thực dưỡng cũng nhận ra con đường này và có lời kêu gọi: tuyệt đối tin tưởng vào trật tự vũ trụ.... vô cùng thâm sâu và huyền bí nếu mình buông bỏ cho Đại Đạo vận hành cho tới khi nhập lưu.... vào dòng thánh vào dòng chảy của ĐẠO. Chỉ là Upekkha - tâm hành xả!

Cô rất tự tin tự tín sâu sắc bất cứ việc gì cô làm cũng đều được toàn dân, toàn chính phủ tin yêu và đồng tình ủng hộ.... vì cô toàn dâng hiến và làm theo những sự mách bảo của tồn tại....cho nên cái cảm giác tôi làm... tôi ...tôi nó không đè nặng lên tâm trí... cô đã được giải thoát ngay từ điểm bắt đầu... mọi thứ chỉ là do duyên tụ tán.... Khi nảy ra sáng kiến làm các hộp xốp để trồng cây trên tầng 3, cô đã đưa lên mạng, thế mà chỉ vài tháng sau hôm vừa rồi thấy họ nói trên cả tivi và phổ biến cách trồng nữa....Cô là người dạy cắm hoa nghệ thuật nổi danh ở HN năm 1990... thế mà chỉ 1,2 năm sau người ta đã cải cách các cháu học sinh đều đã được học cắm hoa trong chương trình cải cách.

Cô tin là ngành Thực dưỡng và Thiền rồi nay mai cũng trở nên phổ cập như thế vì lợi ích không thể phủ định, nhưng là người đi tiên phong thì phải chịu thiệt thòi tí nhưng bù lại là được tự do vô biên... và được trời thương!

Vì tâm cô hướng tới và quay về... nên tâm cô thường đoán trước được tương lai, hướng đi của cộng đồng từ vài năm trước cho nên thực ra cô là loại người model đi trước mọi người tí chút, cháu mà nhận ra thì sẽ chịu đứng ra mà làm những việc có vẻ không giống ai nhưng là việc mà trời muốn làm, để thiên hạ đi theo sau... đó là việc mà nhà thơ Tố Hữu có câu:

Nếu được làm hạt giống để mùa sau...
Nếu lịch sử chọn ta làm điểm tựa,
Vui gì hơn làm người lính đi đầu,
Trong đêm tối tim ta làm ngọn lửa...


Khi nhà văn ...? viết quyển chuyện viễn tưởng: Hai vạn dặm dưới biển... tưởng như mơ hão mà ngay sau đó người ta đã chế ra tầu ngầm...
Budho!

Gửi bởi: Diệu Minh May 23 2008, 03:34 AM

Tớ đang làm vài cái nhà tre ở Bãi Giữa cho bạn đạo bốn phương và những người hữu duyên với Thực dưỡng tới ở chơi, hầu như ai ra đó cũng thích lắm, nhất là về mùa ngô đang là...
chị Phương tỏ ý muốn tới đó hành thiền miên mật, sadhu! Lành thay! có cách nào xin nhà nước hãy để cho Bãi Giữa hoang vu như là nó đang là nhỉ?

Gửi bởi: Diệu Minh Jun 8 2008, 08:32 PM

Ngôi nhà ở Bãi Giữa đang là điểm đến của bạn đạo bốn phương, mọi người đang hào hứng rủ nhau tới thăm tôi... và tôi thường phải tiếp đón bạn hữu... và nuôi dưỡng tinh thần phục vụ tối đa, may sao vợ chồng Liên Tấn luôn luôn tiếp sức với tôi vào việc tiếp đón bạn bè. Ai tới chơi thăm đều ít nhiều có rau sạch mang về ăn nên hết sức khoái trí.... ngoài ra chưa kể chuyện được ăn ngô khoai bẻ ngoài bãi luộc ngay sau ít phút và khoai lang thì moi lên đem luộc ngay... còn những quả bí non nữa, mang về luộc hay xào đều rất ngon!

Hôm qua mẹ nuôi bé Ngọc - là bạn thân nhất của tôi tới chơi thăm Bãi Giữa... tôi phê tới mức ăn xong tôi ngồi luôn ở ghế và ngủ ngồi một lúc dưới tán cây trứng cá, mở mắt ra mới biết mình đã díp mắt ngủ ngon lành từ bao giờ; vợ chồng Liên Tấn tưởng tôi ngồi thiền...
Buồn cười quá... tôi thấy thế đi vào cái chòi vịt và ngủ tiếp tục... tối tới, thấy vẫn còn cảm giác hơi xấu hổ và buồn cười tôi gọi điện thoại vào cho Ngô Ánh Tuyết khoe khoang chuyện ăn xong ngủ ngồi trong ghế... khi tôi kể với anh Tý tới chơi thăm nhà tôi, anh bảo: thầy Tuệ Hải khen những người ngủ ngồi, có đẳng cấp rất cao????? Mẹ tôi cũng bảo là thầy Tám khen và khuyên ngủ ngồi!

Ô, hoá ra tôi có khả năng ngủ ngồi từ lâu...

Mới có tháng trời "bám trụ ở Bãi Giữa" mà tôi lên được 1 kg và đen trũi!

Có lúc cũng thấy cặp mắt của mình có vẻ híp vào vì lên kg?

Từ bé tôi chưa bao giờ được sống những ngày tháng hạnh phúc như thế: tôi đã sống lại tuổi thơ ngây lần thứ 3 trong đời: lần đầu khi tôi mới 5 - 7 tuổi đúng lứa tuổi thơ ngây; lần 2 là ở trong trường thiền SOM, lần thứ 3 là lần này: sống ở Bãi Giữa, tôi chơi với mấy đứa con nít và rủ chúng nó thả diều và mua con ong - đồ chơi của Tầu về để trước gió cho nó quay tít... hoá ra ai cũng thích cả người lớn và trẻ con...

Tôi thấy ai cũng vui vẻ hơn... khu đất đang được cải tạo từng ngày.. nào là đỗ tương, rau cải củ, cải canh, mai sẽ cho trồng cải ngọt... nào là khoai lang, nào là các loại rau thơm, hành, cây đinh lăng... nào là cây Bồ Đề, bưởi, ổi...tôi để cho Pháp nó tự điều hành và tôi sống thuận theo thiên nhiên... bên trong và bên ngoài!

Gửi bởi: Diệu Minh Jun 27 2008, 02:14 PM

Da lam xong 2 nha la o Bai Giua cho moi nguoi toi o choi va tu tap thien...
Dang trien khai trong nhieu loai rau sach...

Gửi bởi: Diệu Minh Jun 29 2008, 10:33 PM

Thấy các nơi đều mở nhà thương từ thiện miễn phí cho những người bị bệnh viện từ chối trả về... tớ có hai cái nhà ở Bãi Giữa... đang lưỡng lự không biết có nên theo "cha anh" là mở "Thiền viện Thiền ăn" hay là "nhà thương điều trị tham ăn"?

Mở trường thiền thì không dám vì chưa chứng ngộ, nhưng mở nhà thương thì cũng không ham vì chưa tìm đ người chung sức chung lòng!

Tớ gọi 1 cái là thiền đường vì mọi người tới đó tu thiền đều "bị" phê tới mức phải "dứt khỏi" sức hút của "cám dỗ" ở đó mà về... tớ ngồi ở đó thường phê tới mức như là hôm trầm... chả biết gì... như là ngủ ngồi điều chưa từng xảy ra... tớ cứ nghĩ tại mình lao động nhiều nên thành ra như thế, hôm nay Thắm và Nhã tới cũng thấy phê như vậy....
Hôm chọn đất làm nơi tu tập tớ đi cắm chỗ để dựng lều... thì vợ chồng Hùng Nhã tới đó đi hỏi hộ những người bạn biết về cảm xạ đều khen đúng chỗ mình "cắm cọc" thật là trùng hợp.. hoá ra mình cũng đi theo con đường của mình và cũng "trúng đích"...

Hiện nay Thiền đường đã được:
1. Việc chọn đất làm thiền đường là đúng "huyệt"
2. Khi làm nhà nào cũng gặp may về thời tiết phong thuỷ
3. Hướng đặt bàn thờ do chị Phương "ngắm chọn" và chị cũng tụng đọc Kinh Phật bằng tiếng Pali
4. Hôm sau các sư cô Miền Nam đi Thái Lan do Tâm dẫn ra Bãi Giữa cũng tới đó đọc Kinh an vị Phật
5. Đã cùng nhau toạ thiền ở đó, chị Phương bảo là đất nơi đó hiền, và các bạn tới tu tập thì đều thấy phê lạc...
....

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 9 2008, 06:48 AM

Khi thấy các giá trị bị đảo lộn, ta cần có cái nhìn hai mặt.

Đôi khi cái dường như là tốt tới thì sau đó lại kéo theo một điều xấu, và ngược lại, nếu ai không dành về âm và dương thì sẽ trôi nổi mãi trong vòng hờn giận...

Vừa qua nhà tôi có sự xô sát mạnh, thấy thế bố tôi (80 tuổi) xông tới nơi, ông tụt quần ra vỗ vào cái đó của ông, thấy thế tôi quay mặt đi xuống nhà... tới mức đó thì thôi hết chỗ để nói!

Mẹ tôi tu theo Thanh Hải, sau đó bảo tôi: "Lâu không được nhìn thấy cái đó, nhìn thấy cũng thích!" (bà đã 70 tuổi)

Tôi kể cho Điệp chuyên đọc Ohso để bình luận sự kiện trong nhà, cho thấy cái ẩn ức dục nó sâu kín tới cỡ nào, nó không tha cả những người 70 - 80 tuổi chưa hề được biết thế nào là "cực khoái" cho nên họ vẫn còn "ẩn ức" sâu kín bên trong!

Chúng tôi được bữa cười bò lăn!

Ohso bảo: người tu hành thì nói về dục và gái điếm thì hỏi về thượng đế!

Hôm nay tôi chỉ cho mẹ tôi sau khi thấy bà đã bắt đầu bình tĩnh lại, về những điều đó và mẹ tôi được bữa cười đau cả bụng vì tôi đã chỉ cho bà thấy cái ẩn ức dục của bà lâu nay, tôi mỉa mai: bà thường đặt tâm ở ấn đường để niệm 5 vị Phật (?) theo kiểu đạo Sick, thế mà bà lại trở nên nhạy cảm hướng tâm và lập tức chú ý ngay vào các bộ phận sinh dục của người khác dầu đã ở lứa tuổi ngoài 70... chỉ có bà là ham khoái những thứ đó nhất! Bà cười phá lên!

Tôi nói thêm: vì bà đã bị sư phụ phỉnh gạt cho rằng cõi dưới là cõi uế độ, chỉ có cõi trên (trán- ấn đường trở lên) là cõi tịnh độ thôi và khi được "tháo tung" thì lập tức tâm bà phóng ngay xuống các bộ phận sinh dục của người khác và bình luận nó khoái chí...tôi nhớ Ohso nói: mỗi người là một quyển sách để mở với người khác.

Tôi phanh phui tâm thức của bà với sự cởi mở và chia sẻ, tin rằng bà cũng đã có ảnh hưởng tốt từ thái độ xây dựng của tôi.

LÀ KHÔNG AI CẢ!

Dầu làm gì ta cũng giữ chặt cái tâm đã dường như bất động bên trong... đó là điều cốt tuỷ.

Có lần mẹ tôi hung dữ thục cả tay vào ngực tôi như muốn đánh tôi, tôi bảo: già 70 tuổi rồi mà không hiền hậu thảnh thơi, vẫn nổi đoá như bọn 20; cha tôi cũng vậy: mỗi khi ông nổi sân, tôi cũng nói như vậy; và cả hai đều nghe ra và đều bình tĩnh trở lại.

Tôi thường nói: già là phải hiền như bụt, như ông từ ở chùa, không được hung dữ!

Muốn hiền ư? chỉ có niệm Phật.

Vừa qua tôi cởi phăng quần áo và đi đi lại lại trong nhà để đấu tranh đòi quyền tự do! Và tôi cảm nhận sự tư do vô biên khi không có áo quần và nhớ tới cái đạo loã thể Jain của Ấn Độ...chỉ thay đổi chính mình không thay đổi người khác!

Cả nhà cứ tưởng tôi điên, nhất là tôi còn đi đi lại lại ngoài đường và hai phía nói to cho hàng xóm biết rằng cách thức của cha mẹ tôi và của em tôi đối với tôi đã làm cho tôi nổi điên lên cởi quần áo và đi ra ngoài đường tố cáo xã hội, tố cáo bố mẹ và tố cáo sự nhẫn tâm và độc ác của con người tới mức không còn gì để nói!

Mẹ tôi đã thay đổi và bà nhận ra lỗi của người làm cha mẹ ngu si nên không nhận ra điều cần phải làm cho con cái...có lẽ điều này bà nhận được từ sự góp ý của người bạn đạo của bà...

Ai làm điều thiện sẽ cười vui vẻ suốt ngày và ai làm điều xấu ác mặt mũi sẽ khó đăm đăm và hay nổi sân!


--------------------



Gửi bởi: Diệu Minh Jul 11 2008, 04:19 PM

Mỗi ngày Trâm đều nhận được đơn đặt mua hàng từ các nơi... mà thấy tâm bình thản đến thế; vì sao?
Vì hàng hoá có quá ít so với nhu cầu của bá tánh.

Chỉ ít ngày nữa hàng Td 3 năm quí hơn cả kim cương... vàng, kim cương... có nhiều nhiều... nhưng hàng Thực dưỡng thì chả lấy đâu ra, vì những người nhìn xa trông rộng quá ít và những người "mì ăn liền" quá nhiều.

Cứ đà này dân Td sẽ trở thành culi hết....


Gửi bởi: Diệu Minh Jul 12 2008, 07:57 PM

Thường xuyên quan sát thân và tâm, luôn nhận ra mọi cái đi qua tâm tư đều là đến đi, chả phải là ta và của ta...

Giữ tâm tĩnh lặng trong mọi trường hợp xảy ra. Luôn trì niệm Hồng Danh Đức Phật.
Thày Tám bảo: sống tạm để cứu đời không phải để hưởng thụ.

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 13 2008, 10:56 AM

Không hiểu sao dạo này trông tôi tiên phong đạo cốt sao đó mà bá tánh tới nhà tôi toàn gọi tôi là cô và xưng là "con" có người lại còn gọi là thầy xưng là "con"...

Hiện đã và đang có những Phật tử rất chi là dễ thương cực kỳ tới nhà tôi mua hàng và hỏi về Thực dưỡng; tiếp xúc với nhóm người này tôi như được tiếp thêm sức mạnh, toàn là những người cực kỳ dễ chịu... chưa từng gặp bao giờ...

Cảm ơn chư Phật đã "chuyển" điển để xui những người đó tới nhà con.

Hình như thức ăn Thực dưỡng chỉ nên cung cấp cho nhóm Phật tử thì hay hơn.

Để con người biết hồi đầu về bến. Để cho bá tánh phấn đấu trở thành Phật tử chứ không phải phấn đầu để trở thành cái loại người... vô đạo đức nhan nhản.

Tôi đã nghiêm cấm một số người theo các loại tà đạo, ngoại đạo tới nhà tôi mua hàng!

Hàng hoá Thực dưỡng sẽ như thời bao cấp; như thời có Tôn Đản... các bạn thấy có nên làm như vậy không? tôi thì thấy mình nên làm như thế.

Tôi đã bị khốn khổ phải sống cạnh những người vô đạo và theo tà đạo rồi, tội gì mà tôi phải bán hàng cho những nhóm người khó thương vô cùng như vậy nữa...

Từ nay ai là Phật tử thì mới được mua hàng nhà tôi.... nên như vậy...

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 15 2008, 10:50 AM

Hôm nay có hai thanh niên tỉnh lẻ tới nhà tôi hỏi cách chữa cho ông bố bị bệnh nặng.

Tôi thấy ông bố không ăn được gì nhiều nên tôi lập tức "cho" một toa món ăn ngon tới mức... chắc tiên cũng thèm! và chả phải nhọc công bảo cách nấu cơm lứt để nhai.

Đây là tuần đầu tiên, sau đó hãy hay, tuỳ cơ ứng biến...
Tôi làm theo nguồn cảm hứng dẫn dắt bên trong.

Tôi tin vào cái lực sống đó.

Khi ra về hai anh em cúi chào tôi thật thấp.

Con hiếu thảo với cha mẹ như thế ngày nay tôi chỉ còn được tiếp xúc rất ít...

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 18 2008, 03:07 PM

Quả thật nếu cứ thấy những người làm Thực dưỡng ở Việt Nam thì tôi thấy cám cảnh cho nền Thực dưỡng nước nhà:

- Nường Lan thì sau khi xây được ngôi nhà cao tầng uy nghi... tiền lời sinh ra do làm Thực dưỡng nường lại muốn mua bất động sản... tôi nhớ anh Tuyết bảo: phương pháp Ohsawa không phải cái để kinh doanh, có lẽ vì thế chăng nên giờ này giới làm kinh doanh mới lóp ngóp bò tới với Thực dưỡng?

- Thực ra cũng đã có người rút ra khỏi Hà Nội mua đất ở các tỉnh làm mơ muối... và khi phong trào Thực dưỡng đi lên khan hàng nường cứ việc bán ra...

- Cha tôi thường hướng dẫn chữa bệnh cho bệnh nhân thì cho tới giờ này thỉnh thoảng ông lên cơn huyết áp và sau đó lại gọi cô cháu bác sĩ tây y vào tiêm những liều thuốc đắt tiền và uống thuốc tây! lý do: vì ông vẫn thích ăn thịt uống rượu ở lứa tuổi 80... mới hay thay đổi ăn uống là thứ khó nhất trần gian... ăn chay ngồi thiền còn là dễ!

- Khách hàng tới nhà tôi thấy thế bảo: ăn theo chế độ này không thể cao huyết áp!

- Có những người như cha tôi, tuyên ngôn của ông: chỉ có ăn và ngủ là nhất! làm lây ý tưởng này sang cả bé Ngọc...

- Hà Nội chưa có người Thực dưỡng chân chính!

- Nường Hằng ở 39 Linh Lang chủ quán "Chay Thực dưỡng" (mua lại quán của chị Thi mạo nhận quán chay Thực dưỡng loè bao nhiêu người Hà Nội...) thì ăn ở với người nấu ăn cũ (chị Phú) do quán chay cũ của chị Thi ở lại làm tiếp, vừa qua tới nhà tôi rên xiết vì thái độ nhẫn tâm độc ác của nường Hằng (chị kể với tôi như vậy)... bạn mà gặp nường Hằng nè, thì bạn sẽ thấy đó là người đàn bà đẹp có 3 con, lại đâu như là thạc sĩ ăn nói nhỏ nhẹ nhưng mà cái khí của nó cứ lạnh ngắt như băng! Làm cho tôi rất ghê rợn không thích tiếp xúc, mà đôi khi nó cứ xông tới nhà tôi để nhòm ngó học lỏm... tôi mở quán chay bảo nó tới học nó không thèm tới, nó chỉ thích học lỏm...cứ xông tới nhà nhóm ngó với ánh mắt rất là khó chịu, tôi sẵng giọng với nó nhiều lần.. nếu ai cư xử với tôi như thế thì không bao giờ tôi còn muốn đến, thế mà đôi khi nó cứ xông tới... mua 1, 2 lọ misô cũng muốn bớt tiền ... cái quán ăn to đùng nổi tiếng khá sang đâu như thuê những 6.000.000đ/ 1 tháng, tâm tính ti tiện như những người ti tiện... đã thế nghe nói thầy Tuệ Hải còn giới thiệu bệnh nhân tới gặp chị Hằng!

- Chú Bác sĩ Đỗ Hoài Nam - chuyên hướng dẫn chữa bệnh bằng gạo lứt và nhịn ăn thì lại thường dùng đường và hoa quả tới mức tay lở loét, mắt đầy dử mắt... 3 hôm nay tới nhà tôi ăn cơm ... sau 2 ngày thấy bàn tay chú các vết nứt rộng cả 1,2 cm vuông đã kép miệng, cha tôi bảo tôi:mặt kệ ông ấy, nấu cho ông ấy ăn làm gì... tôi ngạc nhiên và bực mình nhiều lần vì thái độ thiếu đạo đức của cha mình. Chú Nam sống một mình, các con của chú sống ở Sài Gòn, một ông già đáng thượng như thế...cha tôi rất ghét ông bác sĩ Nam vì ông Nam khôn hơn và giỏi hơn cha tôi... Chú Nam 80 tuổi mà vẫn đi xe đạp tốt lành... còn cha tôi thì chỉ vì mê ăn mà từ một người khoẻ mạnh trở thành một người đi lại khó khăn và đầy phiền não, suốt ngày ôm tivi, nói không được. Cha tôi bị rất nhiều người ghét lắm... có bà già tới giờ còn ai oán vì tội trả lại hàng còn bị cha tôi doạ đánh.

- Vừa qua anh công an phường tới nhà tôi... bố tôi còn căm ghét cả tôi (vì tôi hay nói thật làm ông bực mình) và bảo anh công an là lôi cổ tôi vào đồn giáo dục tôi và thậm chí cho vào trại cải tạo.... trong khi bên ngoài xã hội mọi người cung kính đảnh lễ thì trong nhà ganh tị bực bội vì tôi dứt khoát không cho mọi người kiếm trác lợi nhuận từ Thực dưỡng mà ăn thịt cá tùm lum... để tâm tính hay nổi sân mà lại loanh quanh đổ lên đầu tôi, như là tôi đang sống ở một cái tổ quỉ, làm Thực dưỡng lấy tiền để ăn thịt uống rượu... tôi không chịu để cho Thực dưỡng bị vấy bùn... và đã làm hết sức mình để trong sạch đội ngũ những người làm Thực dưỡng, bầu khí đang lên hương từng ngày... tuy nhiên Đức Phật dạy rằng không nên sống cạnh những người hay nổi sân... tôi đang thu xếp để mua một căn hộ mới để làm Thực dưỡng cho được trong sạch... lấy lại được bầu khí HỌC ĂN...

Con trai và con dâu "biết ơn" cha vì cha tôi cho tụi nó tiền mua nhà, sau khi có một cục tiền đó tụi nó biết ơn bằng các đĩa thịt cá tú ụ vào các bữa chiều, mẹ tôi "biết ơn, và chiều chồng" thường mua hoa quả và cả nải chuối tây về cho ông ăn - mỗi ngày ông ăn vài quả... kết quả của sự chăm sóc như vậy, từ một người có sức khoẻ khả kính, nay trở thành một người đi lại lết lết... chỉ loanh quanh trong nhà mà cũng khó khăn...

Cha tôi thường vừa ăn vừa xem ti vi, mẹ tôi cũng thường ăn "một xó" khác vì đạo Thanh Hải của bà không ăn chung bát đũa với người khác... Cà nhà chỉ còn mỗi tôi tổ chức các bữa ăn với những người giúp việc và bạn hữu tới đọc Kinh trước khi ăn và tôi kêo gọi mọi người ăn trong chánh niệm, ăn để mà sống chứ không phải sống để mà ăn... chỉ có mỗi thế thôi mà chưa chắc trẻ con tới trường học được điều nhỏ nhoi đó...

Đây là sơ qua bộ mặt Thực dưỡng "nước nhà"... đây cũng là nghiệp chung của chúng ta.

Hy vọng sắp tới cái cơ mà những người chân chánh (Phật tử - những thiện nam tín nữ của Đức Phật) bước vào nghiệp làm Thực dưỡng.

Hiện nay tâm tôi chỉ kính quí có sư phụ và anh Nguyễn Minh Thái ở Đà Nẵng cùng ông Ba ở Sài Gòn... sao tôi gặp nhiều người mê muội đến thế? hi hi....


Gửi bởi: Diệu Minh Jul 19 2008, 07:15 PM

Anh Hưng ạ,

Hôm nay em rất vui vì bé Ngọc khoe là bỗng nhiên nó thấy mẹ yêu nó thế và nó định nói là nó yêu em, lúc đó em đã ở Bãi Giữa... trưa nay nó rúc nách mẹ, hai mẹ con ôm nhau ngủ khì... chiều nay nó cũng đòi em ở gần nó và lâu lắm rồi em mới thơm được vào má nó như cách đây 3 năm... tính nết nó đã thuần đi chút, hoá ra quãng thời gian qua nó đang chuyển hoá từ trẻ con ra thành người lớn... nó đỏng đảnh bẳn gắt...và nhiều lần nói: con ghét mẹ...và nhiều khi nó làm cho em "phát chán"... việc có 2 người giúp việc như là hai chư thiên tới giúp cho gia đình em chuyển hoá, nhất là em, trong rủi có may... nhờ có cái bàn ăn cùng nhau, dần dần bé Ngọc bình thường trở lại vì tính hiệu quả của "bàn ăn tập thể"... cùng ngồi ăn chúng ta là MỘT trên hành tinh này... nó đã gặp thêm những người bạn đáng yêu đáng kính của mẹ và ai cũng quí hoá mẹ nó nên dần dần nó nhận ra con đường em đi... em khuyên nó niệm Ân Đức Phật... lâu lắm hai mẹ con mới trò chuyện như đôi bạn.... thật là phước báu đã đến do cách sống mà em đã tạo ra...

Cũng hôm nay đi mua rau sạch ở một quãng gần nhà, có một bà (đi chợ qua nhà em) kể là: thấy nhà cô bữa trưa nào cũng đông, cũng ngồi ăn cùng nhau...ăn gì đấy? và chị ấy bảo là chỉ thấy ngồi ăn vui vẻ, thấy ngồi ăn như vậy rất vui vẻ... một người đi qua nhìn vào là thấy ngồi ăn rất vui, bầu không khí của cái bàn ăn nhà em luôn rất là vui; cái bàn đó cả anh và chị cũng đã từng ngồi ăn, rồi lần chị và cháu về cũng cùng nhau ngồi ăn ở cái bàn đó... và hiện nay ai cũng thích ngồi ăn, hay ngồi cùng nhau quanh cái bàn đó... cái bàn đó em đi chọn mua, dự định để cho 8 người ngồi chung nhau... và "nó" đã chứng kiến bao cuộc vui bạn bè... hai người giúp việc rất là vui vẻ chăm chỉ, sống bầu khí lý tưởng....

Con của Hà tên là Hiền, 2 tuổi: em dạy nó câu: "ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân"; em dự định dạy nó tiếp câu: "1 cây làm chẳng nên non, 3 cây chụm lại nên hòn núi cao"....ngày bé Ngọc còn bé, em chả nhớ là phải dạy bé Ngọc những câu như thế, nay bé Hiền được bao nhiêu là phước báu: nào biết niệm Phật, nào được sự ưu ái của mọi người và vừa rồi anh lại còn gửi cả cái địu con... thật là tuyệt vời ạ.

Anh có tin không? ở VN sao chả thấy có ai mua những cái như thế về bán?

Có tiền cũng không có hàng xịn mà dùng...

Đa tạ anh rất nhiều nhé.

Em Trâm.

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 23 2008, 06:47 AM

Ở Bãi Giữa tôi quan sát thấy người dân ở đó hầu như ngày nào họ cũng tiêu thụ một lượng lớn nước đá và đá lạnh...?
Vì sao?
Cách ăn của họ: cơm trắng, thịt, và rất nhiều trứng... lại còn ăn cả trứng vịt, trứng vịt lộn...(gà độc thịt vịt độc trứng!) rồi ăn đường và ăn những loại hoa quả "giải khát" cho nó MÁT,

Nhưng mà cảm giác mát và sự mát mẻ thực sự trong tâm là hai yếu tố khác hẳn nhau.

Cảm giác mát đã đánh lừa cả thế giới này... nhớ ngày tôi đi với nhà thơ Vương Từ ở Mỹ về, tôi nhận ra nhóm bạn nhậu của anh hay uống rượu bia bỏ đá lạnh, và khi đá bớt lạnh họ bỏ tiếp thỏi đá khác cho nó MÁT.

Thực ra tôi cảm ứng bụng của những người ăn thịt cá có quá nhiều nhiệt lượng... nó nung đốt họ bên trong và làm cho họ phải đi "lấy nước mát" bên ngoài để "dập lửa lòng" của họ....

Từ từ theo ngày tháng tôi trực cảm nhận ra mỗi người là một lò lửa di động và họ cứ tiếp tục tìm kiếm đủ thứ: nào là nhà MÁT, nào là phòng máy lạnh cho nó MÁT, nào là ăn mặc ngày một hở hang... để cho nó MÁT... thực ra chỉ cần như nồi cơm sôi: chỉ cần rút bớt lửa... này nào cá thịt còn bầy bán ê hề là con người còn nhao đi tìm cái để MÁT.

Bà Lima - vợ của tiên sinh Ohsawa: chỉ có 32 kg mà bà không bao giờ ra mồ hôi hột, vì sao? vì bà khôn ngoan ăn thức ăn quân bình năng lượng...chỉ khi nào năng lượng âm bành trướng có quá nhiều trong người bạn mới trở nên nóng nảy bực bội và ra nhiều mồ hôi...

Nếu giảm bớt thịt và những nguồi năng lượng âm như đường và các loại hoa quả, thì những cái trò mặc quần áo hở vai và hở lưng của các nường trẻ tuổi tự dưng sẽ hết, chả cần một lời khuyến cáo...
Và những người nông dân ở Bãi Giữa đã hết dần chất nông dân chỉ vì "ăn và uống"...

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 23 2008, 04:24 PM

Đang ở Bãi Giữa, một ý nghĩ chợt đến trong đầu:
Miệng những người Thực dưỡng lâu năm mọc.... chai trong miệng cho nên ăn cơm lứt chả thấy khó ăn gì mà lại còn thấy... ngon ngon và khoẻ thế...

Lần khác một ý nghĩ khác lại đến: cuộc đời như một con chó mẹ mà mình là một con chó con đã mọc đủ răng... cho nên chó mẹ thường xuyên cắn chó con để chó con khỏi đeo theo bú mẹ... để khi mình trưởng thành... còn có lợi ích cho bao nhiêu người khác...

Để bao người khác còn có chỗ nương tựa vào mình... mà mình lại không thực có nên càng khoái trí lớn.

Chị Huyền vừa vào kể: bà béo ấy không mua gì vì kể là ăn cơm lứt khó ăn...

Tôi bảo: sao không mời bà tới ăn cơm trưa với mình; cho bà ăn phở lứt hay cháo lứt là bà thấy "mượt mồm" ngay... chị Huyền cười!

Bây giờ tôi tự tin tự tín tới mức người nào khó tính nhất trong ăn uống cũng nhanh chóng bị những món ăn do Hà, Huyền nấu... chinh phục ngay.

Có người được mời ăn cơm lứt rang, tỏ ra khó chịu, nhưng chúng tôi tốt mời... thế là ăn xong hỏi xem còn nữa không????

Người khác sau khi ăn phở trà... và các món ăn đã "đầy diều"... tôi mời cố ăn thêm miếng cháo, dứt khoát không ăn, mời ăn 1 miếng thôi, sau khi ăn một miếng... tự xúc them 2 lần nữa và hỏi cách nấu cháo này thế nào và mua thêm một loạt nguyên liệu về nấu ăn...

Như vậy, Thực dưỡng chỉ có thể lên hương khi nó được biến thành món ăn nẫu sẵn... banana.gif

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 25 2008, 02:50 PM

Hôm nay Thành - nhân viên mới, hỏi tôi: Hương bảo là chả có cái gì tuyệt đối cả...

Và tôi đã chỉ ra một cách nhanh chóng: câu nói đó chính là chân lý tuyệt đối và chân lý này cần trực tiếp kinh nghiệm nó bởi cách thức thiền với những bậc thầy khai ngộ, chứ nếu không sẽ lại thêm những định nghĩa và các khái niệm mới ... như thế bạn sẽ vẫn bị loanh quanh ở chân lý tương đối: cái làm cho bạn phiền não luôn luôn.

Thiền Vipassana nhắm tới kinh nghiệm chân đế, chứ không phải thứ kinh nghiệm thuộc tục đế khái niệm...
Và chân đế là gì?

Bạn có muốn học hiểu về nó?

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 25 2008, 08:50 PM

Em rất nhớ Miến và cảm thấy bực mình rất nhiều vì cứ lấn bấn với những người tham sân si ở nhà anh ạ. Hai người giúp việc tuy được việc, hiện có thêm một cậu thanh niên tham gia... nhưng chẳng bằng ở với những người "chuyên tu", đó là môi trường thích hợp với em. Ôi Miến ơi là Miến, những ngày tháng hạnh phúc nhất đời em là ở đó...
Hi, em sẽ phải đi sớm nhất có thể.
Toàn bộ đời sống của em là thu xếp để đi tu tập anh ạ.
(Thư của Trâm gửi nhà thơ Vương Từ)

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 26 2008, 07:49 AM

QUOTE(Diệu Minh @ Jul 25 2008, 08:50 PM) *
Em rất nhớ Miến và cảm thấy bực mình rất nhiều vì cứ lấn bấn với những người tham sân si ở nhà anh ạ. Hai người giúp việc tuy được việc, hiện có thêm một cậu thanh niên tham gia... nhưng chẳng bằng ở với những người "chuyên tu", đó là môi trường thích hợp với em. Ôi Miến ơi là Miến, những ngày tháng hạnh phúc nhất đời em là ở đó...
Hi, em sẽ phải đi sớm nhất có thể.
Toàn bộ đời sống của em là thu xếp để đi tu tập anh ạ.
(Thư của Trâm gửi nhà thơ Vương Từ)


Nhờ "cái bực mình" đó mà gần sáng tâm tôi bỗng loé lên cái phương án rủ mọi người quanh tôi thực hành thiền Niệm Ân Đức Phật tức là thực hành thiền tha thứ... trước khi áp dụng thiền Niệm Ân Đức Phật
... và chúng tôi đã "tìm ra con đường" sống vui giữa những người bệnh hoạn nặng về thân và tâm chung quanh.

Đêm qua tôi nằm nghe đĩa giảng của ngài Silinanda- Miến Điện, đĩa: "Chánh niệm giải thoát và Bồ Tát đạo", một đĩa giảng giá trị vô cùng nếu bạn muốn tu thiền Vipassana.

Gửi bởi: phannhathieu Jul 30 2008, 06:05 AM

QUOTE(Diệu Minh @ Jul 23 2008, 06:47 AM) *
Ở Bãi Giữa tôi quan sát thấy người dân ở đó hầu như ngày nào họ cũng tiêu thụ một lượng lớn nước đá và đá lạnh...?
V“ sao?
Cách ăn của họ: cơm trắng, thịt, và rất nhiều trứng... lại còn ăn cả trứng vịt, trứng vịt lộn...(gà độc thịt vịt độc trứng!) r�#8220;i ăn đường và ăn những loại hoa quả "giải khát" cho nó MÁT,

Nhưng mà cảm giác mát và sự mát mẻ thực sự trong tâm là hai yếu tố khác hẳn nhau.

Cảm giác mát đã đánh lừa cả thế giới này... nhớ ngày tôi đi với nhà thơ Vương Từ ở Mỹ về, tôi nhận ra nhóm bạn nhậu của anh hay uống rượu bia bỏ đá lạnh, và khi đá bớt lạnh họ bỏ tiếp thỏi đá khác cho nó MÁT.

Thực ra tôi cảm ứng bụng của những người ăn thịt cá có quá nhiều nhiệt lượng... nó nung đốt họ bên trong và làm cho họ phải đi "lấy nước mát" bên ngoài để "dập lửa lòng" của họ....

Từ từ theo ngày tháng tôi trực cảm nhận ra mỗi người là một lò lửa di động và họ cứ tiếp tục t“m kiếm đủ thứ: nào là nhà MÁT, nào là phòng máy lạnh cho nó MÁT, nào là ăn mặc ngày một hở hang... để cho nó MÁT... thực ra chỉ cần như n�#8220;i cơm sôi: chỉ cần rút bớt lửa... này nào cá thịt còn bầy bán ê hề là con người còn nhao đi t“m cái để MÁT.

Bà Lima - vợ của tiên sinh Ohsawa: chỉ có 32 kg mà bà không bao giờ ra m�#8220; hôi hột, v“ sao? v“ bà khôn ngoan ăn thức ăn quân b“nh năng lượng...chỉ khi nào năng lượng âm bành trướng có quá nhiều trong người bạn mới trở nên nóng nảy bực bội và ra nhiều m�#8220; hôi...

Nếu giảm bớt thịt và những ngu�#8220;i năng lượng âm như đường và các loại hoa quả, th“ những cái trò mặc quần áo hở vai và hở lưng của các nường trẻ tuổi tự dưng sẽ hết, chả cần một lời khuyến cáo...
Và những người nông dân ở Bãi Giữa đã hết dần chất nông dân chỉ v“ "ăn và uống"...


Xin phep chi . E su bai nay tren blog e nhe!
http://blog.360.yahoo.com/blog-cZMVWFYhc6dI9ia.5VApiEfmxFxj1RPZ
http://phannhathieu2004.multiply.com/links/item/9/VIETNAMESE_ZEN_MACROBIOTICS?replies_read=2

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 30 2008, 09:34 AM

Thời buổi âm thịnh dương suy, đêm qua ở Bãi Giữa có một đàn ông là em vợ cãi vã nhau với chị vợ, cứ thế tới 11 giờ đêm, người đàn bà tới chỗ chúng tôi kể lể...

Người đàn ông này vợ của ông ta đi bệnh viện: trước đó hơn 2 tháng, tôi nhìn thấy chị ta có vóc người to béo và nước da láng bóng...

Những người có nước da láng bóng... đều sắp bệnh nặng, người đàn ông này có khí chất của kẻ tiểu nhân... lỗi do ở cạnh một người đàn bà... có những loại đàn bà, ai mà sống cạnh họ, sẽ trở thành những người.... đi xuống, khí chất hung hãn và tiểu nhân...

Sáng ngày ra người đàn ông đó còn đi tới nhà vợ chồng Liên Tấn ở cạnh nhà tôi để "bảo" vợ chồng nó đừng có giúp đỡ người đàn bà đó... tôi nhớ lại cô em dâu của tôi còn xúi cả người mang lá củ cải khô tới nhà tôi giao hàng: đừng mang bán cho tôi, sao mà họ giống nhau "như đúc, ....

Toàn là những kẻ tiểu nhân bị ức chế dục, điều này làm cho tôi nhớ tới chuyện thí nghiệm 3 nhóm chuột, ăn theo 3 chế độ ăn nổi tiếng... nhóm thứ 3 ăn thịt cá... còn cắn chí nhau...

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 13 2008, 06:53 PM

Tôi vừa quan sát trọn vẹn được một sự khó chịu xảy ra trong người khi tôi nghĩ tới một người mà tôi không ưa: quan sát khi tâm tôi nhớ tới người đó và kéo theo là sự khó chịu bắt đầu nổi lên... nó tới và nó hoành hành trong tâm và nó đã ra đi nhẹ nhàng...
tôi thấy một cái tâm khác nó nhận xét rằng: tại sao mày lại bực mình? và bỗng nhiên sự lố bịch xảy ra ngay trong tâm tôi... tất cả chỉ xảy ra chừng 5 phút trong khi tôi làm việc và không hể có một ai ngoài tôi biết những điều này... tôi vô cùng cảm ơn tất cả, cảm ơn thầy tôi dạy tôi biết quan sát tâm của mình.

Hoan hô cuộc sống!

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 15 2008, 07:00 AM

Đêm qua 14 bắt vào rằm tháng 7, lâu lắm tôi mới lại làm thơ và bị thơ làm...

sẽ gõ bài thơ đó vào mục Thơ...

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 16 2008, 08:35 PM

Tôi nhớ sư phụ tôi - Ngô Ánh Tuyết, có lần hỏi tôi: Trâm có khả năng biến thù thành bạn trong bao lâu?


Gửi bởi: Diệu Minh Aug 21 2008, 07:26 AM

Nhiều người làm ăn chỉ cần có duy nhất cái văn phòng đại diện là đã ổn lắm rồi.
Sáng nay Thu vừa thổ lộ:
Mẹ em ung thư xương, bệnh viện trả về, mới chịu ăn theo Thực dưỡng, sau khi lành, bà lại ăn thịt cá trở lại...kết quả là lại đi mổ khoét gót chân; giờ bà lại phải chịu phép ăn Thực dưỡng trở lại, chỉ khổ cô con gái;

Bố tôi 80 tuổi ngủ tới 7g 30 chưa dậy, giữa mùa hè ông đắp chăn bông bật quạt, đi lại khó khăn lết lết từng bước chậm... thường ăn hoa quả... tôi nói không được bèn nhớ tới câu của các thường rủa: thằng ấy thằng nọ chết vì ăn!

Hôm qua tôi ăn hoa quả: sáng dậy thấy cổ họng rát hơn mọi hôm; thật là nhạy vì tôi ăn chay.

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 21 2008, 07:08 PM

Sau một hồi đánh vật với mấy người ương gàn và ấu trĩ trong gia đình... tôi đã sắp xếp mọi việc trong nhà tôi để tôi đi khỏi nhà làm nhiều việc hay khác .... hôm nay mẹ tôi bảo: chỉ có Phật mới cư xử được như thế.

Thật đúng là miệng lưỡi người: lúc thì nói xấu đủ điều lúc thì lại ca ngợi không ai bằng. Lòng tôi thanh thản bình an vô sự.

Tôi đã đưa một số người bạn tới xem cái nhà định mua 34 mét vuông... ai cũng gật đầu hài lòng khi tôi bàn về cái thế phong thuỷ của nó.

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 27 2008, 08:16 PM

Tâm bình thì khí hoà: tâm chứa từ bi hỉ xả thì sẽ bình an. Tâm chứa tham sân si thì bất an.

Nghiệp xấu ác tới tâm sẽ có cảm ứng chấn động biết trước... và khi có hỉ sự tới tâm sẽ có những tín hiệu vui mừng;

Nghe tim nghe nhịp chấn thuỷ thì sẽ biết nhiều thứ thuộc về tâm linh, huyền vi và bí truyền.

Và rồi chúng ta đều sẽ đi tới cái kết cục tối hậu và không thể tránh khỏi: cái chết đến không thể nào mặc cả.

Chánh niệm về sự chết giúp chúng ta sẽ trở nên minh triết hơn trong đời sống hàng ngày.

Mỗi ngày để thời gian quán niệm về sự chết để đạt được hạnh buông xả.

Thiền nguyên thuỷ có 4 thiền bảo hộ: thiền tâm từ, thiền quán thân bất tịnh, thiền quán niệm sự chết và thiền niệm Ân Đức Phật.

Một hành giả tu tập theo chánh Pháp ắt biết và có Pháp bảo hộ cho hành giả vững tiến trên đường đạo...
Cầu mong cho tất cả mọi người đều được sớm biết tới chánh Pháp của Phật Đà: con đường dẫn tới giác ngộ và giải thoát.




Gửi bởi: Diệu Minh Sep 7 2008, 09:31 AM

Trích thư email...

Em đang tích cực cùng chị bạn làm việc hiệu đính bản dịch tiếng Anh của quyển "Thức ăn quyết định số phận của bạn", đúng theo tiên tri của Ngô Ánh Tuyết là tương lai Hà Nội sẽ có nhóm dịch thuật và làm sách cực siêu; em đã có được một người hiệu đính tiếng Anh cực giỏi ở Hà Nội và đang tích cực làm việc cho quyển này ra đời sớm... chị Bình - hiệu đính, rất thích quyển sách cho nên chất lượng sách từ nay sẽ khác xa ngày trước; em cũng đã tìm ra được cái font để chữ in ra hoàn toàn toại nguyện mỹ mãn... ai đọc cũng phải ưng ý...



Đây là duyên lành tới ngày hội tụ.

Em Trâm.


Gửi bởi: Diệu Minh Oct 30 2008, 10:59 PM

Chào cả nhà... tớ vừa về tới: tớ thấy cái đầu tớ nó đang rỗng thênh, tay thì đang gõ bàn phím.. có nhiều tin tức quí về Thiền và Thực dưỡng, chuyến đi đáng đồng tiền bát gạo.

Sư Thư gửi lời hỏi thăm nhóm thiền Vipassana của Hà Nội đấy.

Sẽ đưa dần tin lên mạng; mang được cả cái MP3 với nhiều giọng nói của các vị đọc những đoạn tài liệu rất hay về thiền, có cả giọng của sư Thư; thầy của tới mới ra thêm quyển "Chánh niệm thôi chưa đủ" sư Thư đã tóm lược dịch những đoạn cần yếu ra cả giấy và đọc vào cả máy...

Cầu cho tất cả đều được sống an vui và hiểu biết về Phật Pháp nhiệm mầu.

Về nhà mở WEB ra đọc thấy nhiều tôi ta quá; ở một nơi chỉ suốt ngày thấy các tiến trình hoạt động của tâm..., thấy các đối tượng và tâm hay biết, thấy tâm sinh hoạt, thấy cái tâm tham nó cứ muốn muốn hoài... chả thấy cái thằng TÔI là mấy; nay trở về nhà, thấy được tâm thường nhắc vở ở trong: chả có cái thằng TÔI nào hết! Vậy ai đang gõ bài? chỉ là các tiến trình...

Chào các quí ngài,
Chúc cả nhà an vui.

Gửi bởi: Diệu Minh Nov 20 2008, 10:15 AM

Phát hiện ra một mớ ngu, các thể loại ngu hiện ra trong tâm mình nó không hề giống nhau cho nên rất khó phát hiện...

Gửi bởi: macrobiotic Dec 13 2008, 08:06 AM

Đây là lá thư chị Ngọc Trâm đang ở Lào gửi về:

Chi dang o Lao; xe o to di rat em, chi nghi em di thi ngon lanh. Xuat phat o ben xe nuoc ngam luc 7 gio toi; sang chung 5, gio da co mat o cua khau tu Ha Tinh sang Lao; chieu 4 gio thi toi thu do Lao - Vien chan.Doan co 5 nguoi, 1 nam, chi lon tuoi nhat doan, dang o Lao roi; tien xe het 220.000 VND, rat thuan tien.Thu do Vientiane - vien chan, rat tinh lang, khong khi trong lanh, khong co nha cao tang, cac loai xe di lai deu thua thot, cham chap nen rat la de chiu; thue nha nghi cho ca 5 nguoi, thuc an dat do.

Nhu the chuyen di sang Thai de tu tap cho moi nguoi la trong tam tay; neu tinh sang toi mot truong thien nao do thi tat ca chi het chung duoi 600 VND;

Lan nay chi di toi mot truong thien khac voi truong WRP - Wat Ram Poeng; o do co may nguoi Viet minh tu tap, tu nay chac co nhieu ngu Viet toi do, nen lan nay Tam chon truong khac gan bien gioi Lao de nguoi Viet minh di sang Thai tu tap duoc de dang.

Truoc tien la bon to di toi do xem sao da; thay tot moi gioi thieu voi moi nguoi.

Di nhu la di choi va di du lich; bau khi cua doan rat la hoa nha va thanh tinh.

Chuc moi nguoi vui ve.

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 19 2009, 03:54 PM

Những người tới nhà tôi phần lớn đều có duyên với gạo lứt và khá là tin quí tôi; nhờ vậy tôi khuyên họ áp dụng Thực dưỡng và nghiên cứu thực hành tâm linh, sống thư giãn và làm phước...
Những người nào không biết nấu ăn thì tôi mời tới nhà tôi học nấu ăn và cùng ăn chung với chúng tôi.

Vì là chương trình miễn phí tự nguyện nên bầu khí ấm áp tình người, mọi người thân thiện với nhau và chia sẻ tình thân ái tương trợ nhau; ai mà cần nơi để rơi tự do vào con đường giải thoát thì chỉ tiếp cho người ta tới với những người giỏi hơn mình... tới với các trường thiền ở Miến và Thái...

Nhiều duyên lành hội tụ và những duyên xấu được chuyển hoá...

Niệm thân làm cho toàn bộ đời sống của tôi được ổn định và vững trãi hơn; thấy những ô nhiễm trong tâm nhanh hơn.

Thấy người khác tồi đểu không thấy khó chịu như trước, nhất người đó lại là người trong gia đình.

Các bậc thầy bảo là phiền não trong gia đình của bạn mạnh hơn ở trường thiền vì các bạn có thói quen: nhà của tôi, bố của tôi, con của tôi.... "của tôi" sinh ra phiền não cho nên vào trường thiền để nhận ra cái con đường hạnh phúc.
Áp dụng vào đời sống thì nghe chỉ là nghe mà thôi.

Có ăn phải thức ăn phi Thực dưỡng ... mới thấy thức ăn thực dưỡng quí thế nào: khi được ăn NÓ thấy người khác ngay trở lại bình thường khoẻ mạnh dễ chịu.

Mỗi khi có cơ hội đi tu tập bao gìơ chất lượng cuộc đời cũng thăng tiến về đủ mọi phương diện.

Thấy khổ giúp cho tâm trầm tĩnh lại thấy sướng tâm hơn hớn bồng bột và lạc đường.

Một trong những điều tôi tâm đắc với quỷên Minh sát tu tập là: lạc là bạn của phiền não; khổ là kẻ thù của phiền não.

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 20 2009, 09:51 PM

Một ngày tinh tấn chánh niệm tỉnh giác ghi nhận được bao nhiêu lần oai nghi đang là?

Bao nhiêu lần tác ý?

Bao nhiêu lần làm, nói, ăn, ị... để CHỮA KHỔ

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 25 2009, 04:56 PM

Nhiều người bệnh tới nhà tôi hay trên diễn đàn thường loay hoay những vấn đề của thân thể quá lâu, và còn muốn chúng tôi cung cấp nhiều món ăn ngon lành hấp dẫn; rất ít người hướng tâm tới những vấn để cao hơn: thiền giải thoát của chư Phật ??? Muốn ngon ăn chỉ cần ăn ít lại chút: thế là các bạn khỏi phải loay hoay ăn gì? Như thế thời gian và tâm sức của chúng ta dành cho sự phát triển tâm linh - phát triển tứ vô lượng tâm. Ăn để mà sống chứ không phải sống để mà ăn... như thế mới có thể sống vui khỏe.

Thực ra Karma -nghiệp chướng đã che ám sự thật, nhiều người trong số này lại phát tâm muốn giúp những người kém may mắn hơn đang bệnh tật đau khổ... một số vừa thoát ra thì lại quay lại ăn uống và sống như trước... để khi nào bệnh mới sẵn lòng quay lại... cứ thế tóc bạc da mồi lúc nào, hi.

Hôm nay tôi gặp một cặp vợ chồng già: cả hai đã phải nhờ một người giúp việc .... tuổi đời chưa phải đến mức phải nhờ vả người khác... đúng lúc đó khi tôi tới lấy xe máy ở chỗ gửi tôi gặp một cụ già 90 tuổi khỏe mạnh mắt sáng đi lại ngon lành, tiếng nói sang sảng đứng vui cười chúc tết tôi và khoe: nhà ông có 10 liệt sĩ: vậy tại sao lại hủy hoại thân mình bằng thức ăn phi Thực dưỡng, vậy tại sao ông già ăn uống tự do vẫn vui khỏe ở tuổi 90?

Chắc chắn còn do karma - nghiệp; và thức ăn có thể làm cho nghiệp xấu trở nên tốt và ở những người "tốt số" như các bậc thiền sư mà tôi gặp... ở những người già khỏe mạnh nếu họ được dùng chế độ Thực dưỡng thì tuổi thọ của họ nhất định khéo dài hơn và sức khỏe của họ tốt hơn, không làm phiền những người chung quanh vì sức khỏe của mình.

Tôi vừa nhịn ăn 1 ngày ngày hôm sau thức ăn trở nên quí giá, sự ngon ăn tự nhiên tăng lên... những ngày tôi ở trường thiền không ăn chiều: 2 bữa còn lại sức sống ngon ăn tăng lên rất nhiều...như thế bí mật của sức khỏe là ăn ít:

ĂN ÍT LẠI

Ai ăn ít lại:
- Chính mình - banana.gif yes.gif

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 29 2009, 11:37 AM

Tôi vừa nhận ra Đạo Phật chính thực cũng như Thực dưỡng chính thật nó chỉ có vẻ hơi khó khăn ở giai đoạn đầu nhưng nó tốt đẹp ở giai đoạn giữa và hanh thông ở giai đoạn cuối.

Gia đình tôi may mắn làm về Thực dưỡng cho nên cha mẹ tôi sức khỏe còn khá ổn, trong khi dòng họ tôi nhà nào cũng khá giả hơn thì bệnh tật hoành hành ở những người già và nhiều người đã qua đời.

Mẹ tôi ăn chay lâu năm nhưng ăn theo lối "Thanh Hải Vô Thượng Sư" của bà - bà khư khư tu tập theo phương pháp này và dứt khoát khăng khăng theo sư phụ của bà suốt đời...

Cách đây 5,6 năm tôi thường thấy bà có cặp mắt tam bạch rất rõ và ngày càng lồi ra và phần trắng phía dưới nó cứ cao dần lên... vì bà rất thích ăn hoa quả và các món ăn từ Đài Loan mang sang giả mặn ... đủ thứ... bà lại khó tính và thích tự nấu ăn lấy và cho vào thức ăn nào là bột nêm nấm trắng như bột mì và có mùi như là mùi thuốc ở bệnh viện; bà cũng rất thích ăn cả nước mắm chay thối um chả có chất gì cả..

Mỗi năm chừng 2 lần lăn đùng ốm đau - huyết áp thấp - và suýt chết... may quá sau đó có một loạt băng đĩa của thầy Tuệ Hải tung ra và bà lắng nghe và chuyển hóa dần dần cách ăn chay cơm trắng sang chế độ Thực dưỡng nghiêm túc hơn... nay răng bà tuy rụng gần hết (do mê ăn hoa quả, ăn chay nhưng vẫn mê ăn hoa quả) nhưng bà vẫn duy trì chế độ ăn Thực dưỡng ngày một đúng đắn hơn do ngày nào tôi cũng bật băng đĩa tiếng về Tâm Linh cũng như Thực dưỡng để cho chính mình và bà nghe... vì thế sức khỏe của mẹ tôi tạm ổn; cách tu tập của bà nuôi dưỡng sự tham ái dính mắc là làm cho tâm yếu đuối rất khó chuyển hóa và trở nên bảo thủ, nhưng nghe mãi băng đĩa nói những điều hay điều tốt bà cũng chuyển vì bà hết phương cứu chữa: ăn chay tu hành mà vẫn đổ bệnh do mê ăn hóa chất mê ăn ngon khoái khẩu, mê ăn hoa quả... sau này vì chính sư phụ của bà cũng chuyển hướng áp dụng gạo lứt trong những lần tổ chức tu tập cho đệ tử... như thế sức khỏe thế chất của mẹ tôi ngày nay tạm ổn và tôi không hề phải lo sức khỏe của bà.

Mẹ tôi có một người chị ruột - chị cả; mẹ tôi là em út tên là Tân là bạn "chiến đấu" từ trước năm 30 của mẹ cựu phó thủ tướng Nguyễn Khánh, ngày nay bác vẫn còn sống, tuổi thọ của bác kể cả tuổi mụ là 105 tuổi.

Bác có một cách ăn uống và cách sống đúng như những gì mà chúng ta đã biết: ăn ít, ngủ ít, ham muốn ít.
Bác luôn luôn cằn kiệm liêm chính và tiền của bác luôn dùng để cho các em và giúp mọi người.

Đặc biệt bác ăn rất ít cá thịt thành thói quen từ bé... bác không lập gia đình.

Tôi dự dịnh mùa xuân năm nay tôi sẽ về Hải Dương để chụp ảnh và phỏng vấn bác tôi... một con người tuyệt vời rất ít người biết, thực ra cách sống và cách ăn của bác thực sự là tấm gương tốt đẹp cho cả dòng họ mà chả có ai phát hiện ra bác tôi là người tuyệt vời cỡ nào...

Một xã hội hám tiền và hám quyền... thì không thể nào xiển dương những tấm gương quí hóa như thế...

Gửi bởi: Diệu Minh Feb 2 2009, 07:56 AM

Đêm qua mấy câu kệ đọc được trong quyển Minh Sát Tu Tập, xuất hiện trong đầu:

Câu kệ này do trưởng lão ni Vajira, một vị thánh A-La- Hán vào thời Đức Phật, sau khi chứng ngộ đã thốt lên bài kệ:

"Chỉ có khổ được sanh
khổ tồn tại, khổ diệt
Ngoài khổ không gì sanh
Ngoài khổ không gì diệt".







Gửi bởi: Diệu Minh Feb 2 2009, 09:44 AM

Đêm qua tự dưng có 3 câu này xuất hiện trong đầu, nhớ hình như là đã đọc ở đâu:

Chỉ có khổ thúc đẩy
Không gì sinh từ khổ
Không gì diệt từ khổ


Gửi bởi: Diệu Minh Feb 21 2009, 08:49 AM

Tớ đang biên soạn lại quyển THIỀN ĂN tái bản lần thứ 5... để cho nó được hoàn thiện hơn với nhiều hiểu biết và tình thân ái hơn.

Sau chuyến đi Thái Lan về trước tết 2009, tớ có một số điểm sáng tỏ về ăn và cách thức triển khai vấn đề ăn hiệu quả hơn trước.

Tri ân cuộc sống để cho tớ thực hiện được mọi hoài bão ước mơ lớn nhỏ của mình.

Cầu mong Tam Bảo gia hộ cho tất cả.
Tri ân.

Gửi bởi: Diệu Minh Mar 4 2009, 02:19 PM

Anh Vương Từ,

Hôm nay em đi dự đám ma một người bạn: anh Chu Thế Chi mà trong quyển thơ em có nhắc tới đó.

Khi em đứng trước linh cữu anh đó, em thấy tâm em nó mách cho em biết: đó là người thầy đầu tiên về phương pháp sư phạm của em. Anh Chi đã tận tình chỉ bảo cho em cách thức dạy học cho học sinh: em toàn nghĩ là họ cũng như em và chủ quan không hiểu người khác dốt thế nào để hạ mức dạy cho thích hợp,cho nên em dạy học, họ thường bảo không hiểu... ngày đó là ngày em mới ra trường.

Trong đời em: anh Chu Thế Chi là người thiện tri thức trong việc dạy học, anh ấy dạy giỏi và được nhiều người yêu quí, thuộc rất nhiều thơ và hay đọc thơ cho em nghe.

Hôm nay chúng em cũng tới thăm anh Phạm Phú Nhân - người đã từng xuất hiện trong tập thơ...; đi cùng 3 giáo viên dạy cùng trường trước đây... và anh Nhân đã đọc cho chúng em nghe 4 bài thơ về Thuyền, anh Nhân cũng là giáo viên dạy toán...

Bao nhiêu lâu không gặp lại, thấy đồng đội ngày nào có nhiều tà kiến và mê tín quá anh ạ...

Em biếu cho mỗi người quyển sách "Thức ăn quyết định số phận của bạn" mới in và cung cấp một số thông tin cho họ.

Mai thốt lên là gặp lại bạn bè vui quá!!!!!!!! đi dự đám ma mà lại vui quá?

Em cảm thấy một cách rõ ràng là mình chưa làm được cái gì giá trị cho đời cả... những điều em đã làm chả thấm tháp vào đâu cả... có quá nhiều phiền não của mọi người và của mình... em thường quan sát thân và tâm của mình và thấy được sự thoải mái với cái đang là... em hay quan sát thân và tâm của mình đã thành thói quen...

Mới hay em may mắn được biết nhiều thông tin xịn biết bao nhiêu
Hi

Yêu Vương.

Gửi bởi: Diệu Minh Mar 4 2009, 03:45 PM

Anh Chi chết về bệnh tim mạch huyết áp cao; anh hưởng thọ 70 tuổi; anh có thói quen rất thích ăn phở bò và khi ăn xong không thích lau miệng để cho mùi phở bò phảng phất mãi ở mũi...

Tôi có cung cấp tin tức về gạo lứt khi biết anh bị huyết áp cao nhiều năm trước nhưng anh không để ý.

Ngày nay quyển "ăn kiêng để có trái tim khoẻ" bán mạnh hơn trước.
những năm về trước quyển này ít người ngó tới...

Ngày nay quyển "khớp" và "tim mạch" bán rất chạy... như thế chứng tỏ dân mình bị bệnh này nhiều quá.

Hàng Thực dưỡng mà bán mạnh là có hai nguyên nhân:

1. Dân thức tâm ăn để phòng và chữa
2. Bệnh nặng hết thuốc chữa đành phải mua và nhá nhá nhá...
Cho nên bán hàng mạnh cũng không vui vẻ gì vì như thế là người bệnh mỗi ngày mỗi nhiều...

Gửi bởi: hoa cỏ may Mar 4 2009, 04:07 PM

QUOTE(Diệu Minh @ Mar 3 2009, 08:45 PM) *
Anh Chi chết về bệnh tim mạch huyết áp cao; anh hưởng thọ 70 tuổi; anh có thói quen rất thích ăn phở bò và khi ăn xong không thích lau miệng để cho mùi phở bò phảng phất mãi ở mũi...

eo ơi

Gửi bởi: Diệu Minh Mar 12 2009, 06:56 PM

Tôi và Mai bạn thân tới thăm bà quả phụ của ông Chu Thế Chi - bạn đồng nghiệp và là người thầy đầu tiên của tôi về phương pháp sư phạm... tôi đã dùng được cả đời kiến thức mà anh truyền đạt cho tôi... anh khuyên tôi nên nghĩ là người mà mình dạy họ dốt thật là dốt để mình từ đó dạy họ...nếu mình nghĩ là họ giỏi là mình TƯỞNG... tôi nhớ mãi ơn đó... có lần tôi nhờ một cậu bạn trẻ hái cho tôi những cái lá tía tô ở cây tía tô tôi trồng ở Bãi giữa...tôi thấy cậu ta hái một rổ đầy rau tía tô, ăn không thể nào hết dầu là 20 người... và khi nhìn cây tía tô tôi hết sức kinh ngạc là chỉ thấy cọng và cọng chĩa hết lên giời!

Cậu ta không biết hái lá tía tô... đáng lẽ phải hái sát vào cái mắt phía dưới của cây để cho nó bật mầm lên, và chỉ hái vài ngọn và hái có tính chất tỉa bớt cành ra cho đều cây để cây dễ phục hồi sức sống và bật lên mầm mới...cậu ta đã hái sát lên phía trên cho nên cây tía tô trụi thùi lụi và chĩa tua tủa những cọng của nó lên giời... tôi sót cả ruột... và thấy cái tâm mình "ghét" anh chàng đó ... hay là tôi "lây cái ghét" từ cây tía tô? Nó như tố cáo anh chàng ""độc ác" đã hái nó chả thương sót chi... Tôi phàn nàn chuyện này với người nhà "bệnh nhân" và họ bảo: thế cho nên... và Tâm thì bảo: phải bảo nó ... tôi chợt nhận ra là có quá nhiều người tài giỏi ... mà cũng phải bảo họ từng li từng tí... thật là cơ cực cho ai hưởng thụ nền giáo dục đang là...

Hôm tới thăm bà quả phụ, chị ấy cứ nhắc đi nhắc lại là anh Chi thường nhắc tới Trâm, và có lần bảo: cái Trâm nó khôn nó đi đúng đường...anh Chi là giáo viên dạy giỏi và được từ người già tới trẻ con yêu mến...

Trong đời tôi có tiếc nuối một điều gì thì trong đó có tiếc nuối đã không thường tới thăm "chú Chi" mấy năm nay, có tới 3 năm liền chúng tôi đã không tới chơi nhà anh chị... tôi và Mai cứ tiếc mãi... tết năm vừa rồi tôi rủ Mai tới thăm "chú Chi", Mai thì gọi là "chú" còn tôi thì gọi là "anh", tôi thấy lạ là nó gạt phắt đi và tỏ ý không muốn đến... tôi có ý định đến tuyên truyền "ông này" ăn gạo lứt" vì anh Chi bị mỡ máu lâu rồi... thế rồi sau đó Mai chối phắt chuyện tôi rủ nó đi mà nó từ chối... tôi tự tin vào trí nhớ của mình và nghĩ có thể lúc đó ma ám quỉ nhập vào nó mà nói thế... hay là nó nghĩ tôi nói tới ai đó... nó cứ chối phắt gạt phắt... thế là tôi chỉ còn nước coi tâm...

Khi tiếp xúc với các bạn "cùng lứa" với các bà "sồn sồn" tôi mới thấy tâm tôi an ổn và bình thường không bị "quá dương" như các mẹ... lúc đó tôi mới biết giá trị của ăn gạo lứt và tu tập...

Tôi hỏi bà quả phụ: anh Chi hạnh phúc nhất là quãng thời gian nào trong đời anh ấy?
Chi Lân vợ anh bảo: thời gian ở trường văn hoá của bộ tư lệnh thông tin... hoá ra không chỉ có "chú Chi" mà cả tôi và Mai ... và với một số đồng nghiệp quãng thời gian đó cũng là quãng đời đẹp nhất và vui nhất của họ...

Tôi kể cho chị Lân vợ "chú Chi" nghe: trong đời em có 2 người mất đi mà em không hề buồn và không hề cảm thấy âm dương ngăn cách là bà nội em và "chú Chi"... tôi không hề có cảm giác gì anh chi đã CHẾT, đấy là một sự thật... đang trò chuyện, tôi bảo: thôi đừng có mà lưu luyến và ái với ông đó làm gì để cho ông đó vui vẻ ra đi vào nơi nhàn cảnh và sớm gặp được chánh Pháp...

Gửi bởi: Diệu Minh Mar 12 2009, 06:57 PM

Mỗi khi tôi phát hiện ra tôi ngu cỡ nào đó là chả ai bảo, tự dưng tôi mỉm cười trong tâm...

Các vui cười này là "lành nhất"...

Gửi bởi: Diệu Minh Mar 20 2009, 08:46 PM

Dạo này cười ít và hay cáu gắt nhiều... Tình thương chạy đi đâu... hay là KHÔNG CÓ...

Tâm sân hơi bị nhiều...

Phải một người có trình độ đại học... và phải nhanh nhẹn chắc chắn mới có thể đảm đang quán xuyến...

Công việc Td nuốt hết thời gian hành thiền của mình cho nên buồn bực là phải rồi... hi

Mai thưởng 1 tuần vào núi tu tập tĩnh tâm...

ôi cái tâm XẢ...

Gửi bởi: Diệu Minh Apr 2 2009, 06:15 PM

Chiều nay tôi hỏi một cô gái trẻ áp dụng Thực dưỡng lâu năm... tôi hỏi cô: thấy tình hình sức khoẻ thế nào? cô trả lời: thấy ít ốm vặt chị ạ...

Có những người đã không biết cách nuôi trẻ .... để cho con mình bị đau ốm lại còn trách cứ thân nhân không tới thăm cháu bị ốm đau...tôi nhận thấy chúng sinh khổ lòng vòng... quấn quít vào nhau mà thọ khổ và còn trách móc lẫn nhau...

Ghê quá.



Gửi bởi: Diệu Minh Apr 11 2009, 05:13 PM

Nhà tôi bắt đầu áp dụng "chế độ" bán hàng buổi chiều ... không bán hàng buổi sáng; buổi sáng dành cho các tỉnh và bạn hữu cũng như nhập hàng....

Thế là một số người HN tới nhà tôi buổi sáng vì không biết thông tin mới... đều nhất loạt tự nhận không phải người HN mà là các tỉnh??????!!!!!!!!!!!!!

Gửi bởi: Diệu Minh Apr 25 2009, 08:57 PM

Trâm vừa ở Bãi giữa với chị Phương cùng tu tập từ thứ 2 tới hôm nay thứ 7 mới về...
Mọi người hỏi giỗ tiên sinh Ohsawa năm nay Trâm làm gì?
Tớ trả lời: tớ thưởng cho bản thân một ngày nhập thất tịnh khẩu, Hải và chị Phương chăm sóc mang cơm tới tận Cốc - sướng rơn cả người...
Chiều nhớ tưởng tới tiên sinh Ohsawa và nhịn không ăn chiều...
Bây gìơ về nhà ngồi nhớ lại là tớ đã chẳng cầu xin điều gì... hoá ra mình đã bớt đi sự tham lam hay là mình ngu?

Một ngày nhập thất tịnh khẩu đọc hết quyển: "Khi Hồng Hạc bay về... và những điều mầu nhiệm"....của thầy Huyền Diệu...đọc trong vòng vài tiếng là xong, cười quá trời, cười to hi hi... như là trời thưởng công... một ngày hạnh phúc vô tận...toạ thiền rất tốt...

Thầy Huyền Diệu có nhiều điểm giống mình hay là mình có vài điều giống thầy Huyền Diệu... học được bao điều quí.

Hay nhất là đọc được bài báo mà thầy ca ngợi và dịch lại...

Hạnh phúc thay tớ là một trong những người tới nghe thầy giàng lần đầu tiên khi thầy về tới Hà Nội... thày giảng ở chùa Quán sứ...

Ngày đó tớ đã cười ha ha, cười to nhất trong những người tới nghe thầy giảng; tớ nhớ nhất câu thầy nói: tu mà không sướng ngay tu làm gì? tớ phì cười thấy đúng quá ngay lập tức vì đó là điều mà tớ cảm nhận từ lâu... mà nói không ai thèm tin mới kỳ lạ quá ta??????

Ha ha... nói sự thật không ai tin... thế mà bọn lừa dối cả bầy chúng nó nói ... thì cả mớ người lại tin tưởng tuyệt đối đúng????

Sao thế gian lắm chuyện kỳ lạ?

Gửi bởi: Diệu Minh May 1 2009, 03:37 PM

Ai không vui cười lỗi bởi tại họ, ngày hôm nay mình cười bao nhiêu lần và cau có bao nhiêu lần?

Gửi bởi: Diệu Minh May 4 2009, 08:55 PM

Lâu lắm mình mới thích âm thanh tới mức như thế:
http://www.youtube.com/watch?v=K15JqbQmt8k&feature=PlayList&p=f4sfIAyOgwc

Trang web này do con gái giới thiệu...

Gửi bởi: DIEUHANG May 4 2009, 09:19 PM

Ngày đó tớ đã cười ha ha, cười to nhất trong những người tới nghe thầy giảng; tớ nhớ nhất câu thầy nói: tu mà không sướng ngay tu làm gì? tớ phì cười thấy đúng quá ngay lập tức vì đó là điều mà tớ cảm nhận từ lâu... mà nói không ai thèm tin mới kỳ lạ quá ta??????

Ha ha... nói sự thật không ai tin... thế mà bọn lừa dối cả bầy chúng nó nói ... thì cả mớ người lại tin tưởng tuyệt đối đúng????

Sao thế gian lắm chuyện kỳ lạ?


Bởi vậy người ta nói là ''thế gian'' chứ có ai nói là ''thế ngay'' đâu chị Trâm.
Em chưa tu nên chưa biết nhưng chắc sẽ có ngày như thế để kiểm chứng lời chị Trâm ''tuyên truyền'' là ''trúng'' hay ''trật'' hihi...(chị cười haha còn em thì hihi)

Gửi bởi: Diệu Minh May 4 2009, 10:30 PM

Mình hay phải sống cạnh những người ngu và mình cũng hay phải dùng tới từ "ngu" để nói với họ.... lần tu ở Hòa lạc, Lan thấy thế phản ứng.... và sau đó thì nói: từ nay chị nên đổi từ "ngu" thành từ "cô ca cô la" ... lập tức mình nói: "tụi bây toàn là những đứa cô ca cô la"... cả bọn cười phá lên...

Từ đó mỗi khi làm việc ở gần anh chàng Hải, tớ thường bảo nó: cháu very coca cola quá... và hai cô cháu đều cười...tớ đang học cách thản nhiên và thấy bình thường khi người khác ngu si và có trí phán đoán thấp kém... tới mức như thế...

Từ nay từ ngu được thay thế bởi từ coca cola trên diễn đàn này nhá?


Gửi bởi: DIEUHANG May 5 2009, 06:39 AM

''COCACOLA'' HAHAHA!!!.....

Gửi bởi: Diệu Minh May 5 2009, 05:40 PM

Hôm nay mình tìm chọn lọc ra được những chương trình văn nghệ của Anh - đây là những đoạn trích trong cuộc thi đó như sau:

http://www.youtube.com/watch?v=K15JqbQmt8k&feature=PlayList&p=f4sfIAyOgwc


Gửi bởi: Diệu Minh May 6 2009, 09:55 PM

Julian Smith - Người thổi những giấc mơ - Chàng giáo viên 39 tuổi với đam mê là cây kèn saxophone...

http://www.youtube.com/watch?v=tz8BvSiop5Q

Mấy hôm nay mình chết mê cái âm thanh do anh chàng này thổi... như là nghe nhạc cõi trời vậy.

Ai biết thêm thông tin về anh chàng này và những gì anh ta thổi thì gửi cho tớ với nhá.

Cảm ơn nhiều.

Gửi bởi: Diệu Minh May 7 2009, 08:08 AM

Kiểm tra lại lòng mình, vẫn thấy thích những âm thanh không lời nhất...

Và thích như thế từ tấm bé...

Sau này mới khám phá ra là NÓ chính là những âm thanh và rung động - Pháp chân đế.

Hóa ra là như thế.

Bạn thích âm thanh nào?
Bạn thích thể loại nhạc nào?

Chỉ ra bạn thuộc đẳng cấp tâm linh nào?


Gửi bởi: Diệu Minh May 10 2009, 06:56 AM

Tối qua, có một môn đồ cũ thân cận của võ sư Bùi Long Thành tới nhà mua đồ Thực dưỡng để áp dụng một đợt thanh lọc thân và cung cấp thông tin về người thầy cũ của cô ấy; Tôi bất ngờ khi cô gái gọi thầy cũ của mình là hắn là thằng...

Còn nhớ một lần tôi cũng gặp một môn đồ thân tín của thượng tọa Thích Viên Thành ở nhà một người bạn đạo của họ.... người bạn đạo này chơi với tôi, tôi cũng bất ngờ khi nghe đệ tử ruột nói xấu thầy tới mức nó trở thành một sự khó chịu ngầm trong tôi mãi và vì điều đó là rất ấn tượng xấu mạnh...

Cô gái này kể: vì nhóm bạn đạo của tụi em thân gần nên em biết, những người khác không thân gần cho nên họ không thể nào biết được.... (ở trong chăn mới biết chăn có rận...).

Rồi cô kể cho tôi nghe nay cô đã gặp được Chánh Pháp những bậc thầy xứng đáng của dòng tu mật tông Tây Tạng, cô kể cô mới đi dự lễ trà tỳ của một vị trưởng lão - trưởng môn của môn phái ở Tây Tạng trở về, khi cô nhắc tới thầy cô và dòng truyền thừa, tự dưng niềm vui cảm ứng và gai ốc ở tay tôi nổi lên... nhất là khi cô kể tận mắt nhìn thấy người thầy trước khi chết đã làm cho thân thể hóa nhỏ lại chỉ như búp bê... để 9 ngày ở chánh điện trước khi hỏa thiêu, sau khi hỏa thiêu có rất nhiều xá lợi...

Tôi rất hoan hỉ được nghe câu chuyện có thật, tôi tin vào lời nói của cô ấy, nhất là trước khi cô kể chuyện đó người tôi đã nổi gai ốc... vì chuyện làm cho thân thể nhỏ thó lại trước khi chết tôi cũng đọc được trong Milarepa... ngày nay vẫn có những hành giả thượng thặng với sức định sâu.... ở Tây Tạng... gây nên nguồn cảm hứng tâm linh cho những người Việt Nam chúng ta...điều này làm cho đức tin của thế hệ sau tăng lên và họ chuyên tâm thực hành giáo Pháp tâm linh hơn...

Tôi tin chắc rằng một người chưa hiển thánh thì sẽ còn những tâm xấu ác ngủ ngầm... và phải sống gần với họ mới có thể biết được... một trong những người thầy tâm linh đầu tiên của tôi là cụ thượng tọa Thích Tâm Cẩn dặn tôi là chớ vội tin, phải sống gần và quan sát kỹ lưỡng xem họ có xứng đáng làm thầy không... chớ có chỉ nghe họ nói...

Một người có trình độ tâm linh cao thường là người cực kỳ hiền thiện... còn lại gọi là "khối tà" họ cũng công phu luyện đạo như ai hoặc hơn... nhưng vì không có giữ giới... cho nên năng lượng tâm linh trở thành bất thiện... họ chơi với khối âm binh... mà tà quỉ qoái...lừa phỉnh người bằng những chiêu tâm linh tâng bốc... ai hám lợi tâm linh... thì sẽ sa bẫy... có những cái bẫy tâm linh rất chi là ngọt ngào quyến rũ... gần đây tôi đã gặp hai vị thầy: một thì được đông đảo quần chúng mến mộ khoái trí... một thì không được bằng...nhưng tiếp xúc thì thấy người thầy sau quả là từ bi trí tuệ rất là cao... và hơn hẳn vị thầy kia... chúng sinh thường thích đồ âm, thích ăn ngọt... tiên sinh Ohsawa bảo thế.

Đức Phật đã dạy: phàm cái gì có hình tướng cái đó có sự lường gạt.

Thường tạo ra một đám đông được là phải có những thứ "ngọt", thế mà thầy Tuệ Hải làm cho bao nhiêu người theo Thực dưỡng chỉ bằng số 7, đây là điều cực kỳ hiếm có... đây là phước báu của thầy và của dân tộc...

Tôi đánh giá rất cao việc này... tuy nhiên hiện nay có một số người theo số 6, hay 7 có nhiều phản ứng chậm chuyển hóa tiếp (có thay đổi tốt nhưng chậm, vì cơ địa của họ đã bị "bết" quá, cho nên cần phải có thời gian...) khi tiếp tục áp dụng ... hỏi kỹ hóa ra là tại họ, và tại vì tỳ vị cũng như hệ thống tiêu hóa của họ cực kỳ xấu... hai điều này sẽ được khắc phục khi dùng các trợ phương của Thực dưỡng như 25 tỉ vi khuẩn và canh dưỡng sinh cũng như phục hồi sinh lực...

Gửi bởi: toan_79 May 10 2009, 07:48 PM

QUOTE(Diệu Minh @ May 10 2009, 06:56 AM) *
Một người có trình độ tâm linh cao thường là người cực kỳ hiền thiện... còn lại gọi là "khối tà" họ cũng công phu luyện đạo như ai hoặc hơn... nhưng vì không có giữ giới... cho nên năng lượng tâm linh trở thành bất thiện... họ chơi với khối âm binh... mà tà quỉ qoái...lừa phỉnh người bằng những chiêu tâm linh tâng bốc... ai hám lợi tâm linh... thì sẽ sa bẫy... có những cái bẫy tâm linh rất chi là ngọt ngào quyến rũ... gần đây tôi đã gặp hai vị thầy: một thì được đông đảo quần chúng mến mộ khoái trí... một thì không được bằng...nhưng tiếp xúc thì thấy người thầy sau quả là từ bi trí tuệ rất là cao... và hơn hẳn vị thầy kia... chúng sinh thường thích đồ âm, thích ăn ngọt... tiên sinh Ohsawa bảo thế.

Bác nói chí phải ạ .

Gửi bởi: Diệu Minh May 10 2009, 10:12 PM

Gần về đây tôi thường cảm nhận về lẽ vô thường về sự mong manh của đời sống hơn trước đây, có phải tuổi già tới không?

Và làm được điều gì tốt thì phải làm ngay tắp lự... nếu không chỉ để vài giây nữa là cái tâm trí nó lại chen vào một cách rất chi là logic... và TA lại đi nghe theo NÓ mới đi luân hồi ngàn dặm.

Tôi nhớ chú Hoàng Phương có nói: muốn tiếp xúc với nền văn minh ngoài trái đất, trước hết phải trau dồi đạo đức.

Đức là nền của từ thiện, của là kho tranh dành.



Gửi bởi: Diệu Minh May 11 2009, 08:05 AM

Đêm qua tọa thiền em thấy cái tâm em nó ham muốn... những ham muốn về thiền, thấy có gì trong thiền và em đã vô cùng hạnh phúc vì không thấy NÓ ở đâu. Lần đầu tiên em nhận ra điều đó đấy ạ, trước đây bao giờ em cũng có MỘT THÁI ĐỘ nào đó khi công phu...

Ohso nói là người đàn bà chỉ có thể tiến hóa qua kênh tình yêu là điều dễ dàng hơn cho họ...


(trích đoạn email gửi cho nhà thơ Vương Từ)

Gửi bởi: Diệu Minh May 12 2009, 12:04 PM

Nhiều khi thấy một cái đại thiện tâm trong mình nó nhớ ơn bác Lương Trùng Hưng - một mạnh thường quân của phong trào gạo lứt nước nhà... không có bác Hưng cuộc đời mình không bao giờ được như ngày nay, sức khỏe của mình cũng nhờ bác Hưng mà có được nhiều để mà có sức khỏe mà phục vụ bà con đêm ngày... có lúc chả khác gì bác sĩ ở khoa hồi sức cấp cứu... cấp cứu bệnh tinh thần...

Dù không muốn, cuộc sống cũng đẩy mình vào cái thế mà như nó đang là...

Hà hà...

Gửi bởi: Diệu Minh Jun 4 2009, 09:22 PM

Hôm nay có nhiều tin vui:

1. Hoàn thành việc đưa Ngọc thi tốt nghiệp phổ thông.
2. ...
3. ...

Gửi bởi: Diệu Minh Jun 6 2009, 06:20 PM

Hoàn thành 2 quyển sách đưa cho nhà in, có lẽ làm sách là một việc cực kỳ gian khổ...mặc dầu chỉ ở nhà...

Hôm nay tiếp 2 bạn trẻ từ SG ra bắc tiếp tế nhân lực cho Hà Nội, cặp Như Ý và Ngân này có nhiều nét độc đáo, lại còn mang theo đàn ghi ta nữa chứ...

Thấy tụi trẻ thích Thực dưỡng cảm thấy như được tiếp thêm nhiên liệu...

Lòng bình an sâu hơn.

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 6 2009, 07:58 AM

Phát hiện ra trong lần tọa thiền đêm qua mình rất hay "có thái độ" nào đó trong khi ngồi thiền, khi tư tưởng vừa nhớm khởi sanh đã bị tâm quan sát thấy liền...


Kinh nghiệm li ti nhưng rất quí báu vì lúc đó đang quan sát bên trong: thân và tâm.

Gửi bởi: Diệu Minh Jul 22 2009, 04:14 PM

Hôm nay dụ bé Ngọc đã thi xong đại học làm sách cho mẹ, nhờ nó đọc lại quyển sách trước khi xuất bản, đang cho tái bản quyển
"Y học thường thức trong gia đình"... một công đôi ba việc, như thế nó phải hiểu biết về Td thêm hơn, như thế nó phải làm việc để có tiền mà ăn học... nếu không làm việc là không có tiền ăn học...

Đó là một sự thật.
Nhưng hóa ra cô nường không thích như thế mà thích rằng thì là mẹ trả tiền như trả tiền lương để cô nường muốn dùng tiền đó vào những mục đích của bản thân thì hơn...

Mẹ nghĩ một đằng, con nghĩ một nẻo... hi.

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 1 2009, 09:23 PM

Bé Ngọc dứt khoát bắt mẹ phải học đàn Ooc, nó học từ khi nó 10 tuổi, bỏ 3 năm nay không đánh, giờ nó thi đại học xong... nó đánh đàn lại và bắt bằng được mẹ học đàn, đã nhiều lần như thế, lần nay tôi nhận ra là mình đã bắt đầu sẵn lòng học... và tôi đã bắt đầu học bài học đầu tiên.. bài thứ 2... Ngọc tỏ ra có thể làm cô giáo trong lĩnh vực này cho tôi được...

Thế là tôi tự tin với cây đàn Ooc hơn trước... dầu chưa biết đánh đàn nhưng cũng không tới mức "sợ" như trước...

Ôi cái ngón tay của tôi, nó không còn mềm dẻo linh hoạt để mà gõ đàn... hi...

Đánh đàn Ooc mà chịu khó học cũng không có gì khó... vấn đề là có chịu học không?
Khi bắt được mẹ học đàn, Ngọc tỏ ra khá là thích thú...

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 11 2009, 08:32 PM

Hai hôm nay thay vì tắm không xà phòng như mọi khi thì lại tắm bằng một thứ xà phòng mua ở siêu thị,...
tắm xong cái mùi thoang thoảng của nó cứ làm cho mình khó chịu mãi mà đã hết sức cố gắng tắm kỳ thật sạch cho nó trôi hết loại xà phòng đó ra khỏi người...

Ghê quá... thực hành Td là không còn thể nào chịu được cái mùi hóa chất?
DUKKHA!

Gửi bởi: UPani Aug 12 2009, 10:21 PM

QUOTE(Diệu Minh @ Aug 11 2009, 08:32 PM) *
Hai hôm nay thay vì tắm không xà phòng như mọi khi thì lại tắm bằng một thứ xà phòng mua ở siêu thị,...
tắm xong cái mùi thoang thoảng của nó cứ làm cho mình khó chịu mãi mà đã hết sức cố gắng tắm kỳ thật sạch cho nó trôi hết loại xà phòng đó ra khỏi người...

Ghê quá... thực hành Td là không còn thể nào chịu được cái mùi hóa chất?
DUKKHA!


Thế tăm bằng xà bông với các thành phần hóa học không tốt hả cô???
Vậy mình nên tắm gì cho sạch ạ?

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 13 2009, 05:12 PM

Tắm bằng nước tiểu - vì nước tiểu là kiềm ... và nó sẽ làm sạch da cực tuyệt...
Tắm bằng cái khăn kỳ ghét đâu như của Tầu, tớ toàn tắm bằng loại đó
Vì thế tớ không chịu đựng được các mùi hóa chất.

Trước đây đi ô tô - từ thời còn là sinh viên tớ mà ngửi thấy mùi nước hoa là tớ "ngất" ngay... thật là kinh hoàng các loại nước hoa;
Tớ có cái mũi cực thính vì thế tớ khổ hơn những người điếc mũi!

http://thucduong.vn/forums/index.php?showtopic=524

Tìm loại khăn này mà sài... tuy nhiên khi tớ thấy loại khăn này tốt và tớ mua làm quà dana cho một số vị sư thì thấy bị phản ứng bảo là quá giáp - nháp - không mềm mượt với da... thế là từ đó tớ mới hay là không phải ai cũng thích như kiểu của mình... ha ha...

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 13 2009, 05:15 PM

Cứ dành được thời gian thiền nhiều và chánh niệm được nhiều thì tâm vui mừng và ít cau có bực bội,
Còn ngược lại là y như rằng thể nào cũng thấy phiền não rất là nhiều; thiền tuyệt thật.

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 23 2009, 08:32 PM

Đang mang nhiều ngưu bàng tươi và cả quả trám đem cho các nơi... nhất là dana cho nhà chùa đều được khen ngợi lắm, nên càng dana... liên tục phát triển...

Nước luộc ngưu bàng uống vào người ngon bổ khỏe...

Càng cho ra nhiều người nó càng sảng khoái, chả cần phải nhiều biện pháp này nọ...

Chỉ có đơn giản như thế mà phải có đủ nhân duyên mới chứng nghiệm được... tùy hỉ công đức của bác Hưng gửi hạt giống ngưu bàng về VN, một người "làm quan" cả họ được nhờ; một người Thực dưỡng chân chính cả nước cả hành tinh được nhờ...

Hoan hô bác Hưng, thầy Tuệ Hải, ông Ngô Ánh Tuyết và các bậc trưởng thượng Thực dưỡng tiền bối...

Tri ân

Ha ha....

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 3 2009, 07:12 AM

Mình đang thích làm "một nghề mới": tổ chức các khóa tu ăn Thực dưỡng do mình đạo diễn...

Lần này mời sư Minh Hạnh tới phụ trách 3 ngày... thầy đã nhận lời từ trước...

Và mình sẽ mời các bậc thầy giỏi về phụ trách đời sống tâm linh cho các thiền sinh...
Mình sẽ phụ trách khâu tổ chức và ăn ở ...

Cứ thế một ngày không xa sẽ thành ra trường THIỀN ĂN lưu động... Thiền du lịch... nay tổ chửc ở nơi này mai tổ chức ở nơi kia... và cứ thế mà biến dịch...

Dứt khoát những người phụ trách đều phải là người đã đi Miến và Thái và cả hai càng tốt và phải là thầy giỏi, tu theo chánh Pháp, giới hạnh trang nghiêm, ổn rồi.

Thầy Minh Hạnh rất thích đường lối của Td...

Gửi bởi: phannhathieu Sep 3 2009, 08:51 AM

hoan hô hay quá
ý tưởng làm e phấn khích ghê...
thích thích thích
sadhu sadhu sadhu

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 9 2009, 06:41 PM

Hà mang tới nhà một gói gạo đen Pháp, những 100.000 đ/ vài trăm gam... hôm nay tôi thử làm 3 món: cơm, rang, và cháo:

Ăn là biết ngay nó được xấy rất khô gần như rang lên rồi mới bỏ vào bao...




Sản phẩm sau khi nấu lên, ăn sộp sộp mùi lạ là và ngọt ngọt... ăn thấy lạ miệng...

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 10 2009, 09:10 PM



Phước báu cho mình được nghe lại giai điệu của bài "Bức thư gửi nàng Elise" mà trước đây khi còn chơi gita mình thường đánh bài này... bao nhiêu năm trôi qua...giờ mới có cơ hội nghe lại:
http://vnexpress.net/GL/Van-hoa/Am-nhac/2009/09/3BA134E7/page_2.asp

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 29 2009, 08:08 PM

Tôi gặp sư cô Viên Giác... sư cô có một đức tính quí mà tôi ít gặp: sư cô gọi tôi là cô và xưng là con? và với người khác hình như cô cũng "ăn nói" kiểu như thế... thật là tuyệt vời, sư cô đã ngoài 60, sư cô sở hữu một đức tính khiêm hạ... cái mà mình thiếu, hi hi...

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 30 2009, 08:55 AM

Thư trả lời một bạn trẻ trên diễn đàn:

Bây giờ cô không còn nhiều thời gian để tìm hiểu bản thân theo chiều hướng mà cháu nói nữa, hi...

Chắc chắn cháu có duyên tu hành và ăn chay thì thích hợp với cháu hơn, do vậy mỗi tuần cháu chỉ nên ăn 1 -2 lần.

Cháu rất nhạy cảm với thức ăn, còn hơn cả cô, và cái cảm nhận khi ngồi một mình của cháu đó chính là duyên tiền kiếp của cháu rồi đó. Đó cũng chính là thiền, thiền là quan sát bản thân trong giây phút hiện tại: quan sát cả thân và tâm...

Gia đình cô có những khúc quanh, nay đã yên, cô và Ngọc ở với ông bà, và cái nhà cô ở là nhà của ông bà... sẽ có cả phần của đứa em trai cô, nay đã ra ở riêng; vì nó cũng lêu lổng và không có thu nhập nên khi vợ chồng nó đi cái "khoảng trống" trong nhà được cô trả 1,5 triệu /1 tháng.

Tạm như thế, giờ nhà cô có nhiều khoảng trống hơn, dễ chịu hơn, nhất là từ trường mà cô em dâu bức xạ ra đã làm cho việc phát triển Td và sự thực hành tâm linh của cô nó kém đi lâu nay... giờ đang phục hồi sức lực... bầu không khí gia đình đã mát mẻ hơn trước nhiều lần...

Tức là thanh tịnh ấy.

Nhưng bố mẹ cô đều cực kỳ ích kỷ không thích "chứa" bất cứ ai trong nhà kể cả họ hàng... đây cũng là một chướng duyên... nên cô phải làm nhà ở Bãi giữa để "chứa" bá tánh...hi...

Nhờ những nhân duyên như thế cô mới bứt phá dễ dàng mà đi tu ở Miến chứ, nếu mọi điều mỹ mãn theo ý mình chắc cô sẽ tham ái dính mắc khó tu lắm.... nhiều người gặp cô bảo cô có tâm xả mạnh, đó là phước báu từ tiền kiếp...

Nếu mình vướng mắc và trục trặc ở thế gian tức là cái duyên tu của mình nó lớn, điều đó như viên đá tảng để dòng nước "bẻ" qua một hướng khác; nhìn gì cũng phải hai mặt một lần cho nó HUỀ.

Người thế gian thích hạnh phúc và họ gặp biết bao bất hạnh và đi luân hồi; người tu tưởng húc đầu vào tường (?) ai dè họ sung sướng tương đương một cõi trời (sướng như tiên)... cho nên cảnh tu tốt nhất là tu tại gia... thứ 3 mới tới tu chùa...

Trên thế gian cô thấy sướng nhất là mấy người xuất gia đấy cháu ạ... cháu ơi, hạnh phúc cũng cần phải học, vì con người ta sướng không quen khổ quen mãi rồi cho nên muốn làm cho người nào SƯỚNG là phải mất nhiều công lực lắm, ngay trong nhà cô cũng thế...

Hi hi, cô đang tập sống vui vẻ hạnh phúc và thương yêu với những người ích kỷ và xấu tính (hơn mình) ngay trong gia đình mà lại là cha và mẹ mình, con mình, điều này khó ra phết, thường mình thích những người chung quanh có "chung" đẳng cấp với mình hay là "ngon" lành hơn mình...

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 30 2009, 09:39 AM

Biết tôi sắp đi Miến hành thiền, nhưng nguyện vọng thầm kín nhất là đi thư giãn... đi nghỉ ngơi sau 1 năm làm việc thế gian vất vả, quá vất vả nên tự thưởng bản thân ... và chắc chắn với tâm trạng như thế, với môi trường như thế... tôi sẽ hành thiền tốt hơn ở nhà...anh Trần Ngọc Tài nhắn tin hỏi tôi, nguyên văn:

- Xin thứ lỗi cho hỏi thăm. Cô đi Miến Điện để chơi hay cầu tìm Pháp?
Tôi trả lời ngay không suy nghĩ:
- Đi chơi trong giáo Pháp!
- Nếu duy chỉ đi chơi thì tốt. Nhược sĩ sắc kiến ngã. Dĩ âm thanh cầu ngã. Thi nhân hành tà đạo. Bất năng kiến Như Lai.
- Em không hiểu, đầu óc em lúc này ít chịu hiểu, he he.
- Chúc đi chơi vui vẻ. Viên Ngọc đã nằm trong chéo áo. Còn tìm thì không thấy.


Tối qua Lan nhắn tin cho tôi:

... các cao thủ đợt này ở Miến cả, cứ như sắp diễn ra đại hội phục hưng Phật giáo nguyên thủy tại VN, he he...
Nghe nói Tâm đã tới SOM, sư Tâm Pháp thì đang ở đó...

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 30 2009, 07:38 PM

Vài dòng tâm sự cùng một bạn trẻ:

Dầu có thế nào bố cô cũng là người đầu tiên dẫn cô tới với tâm linh và Td, cho nên cô vừa giận vừa thương và biết ơn bố cô. Giờ đây thì cô đã hết sạch giận bố cô rồi, ông đang sống tuổi già có vẻ cô đơn trong nhà. Chả có ai trò chuyện với những người già nhỉ, tới đâu cô cũng thấy như vậy.
Và nhà Phật có tứ trọng ân và ân nghĩa với mẹ cha là việc mà một đệ tử Phật tại gia phải làm trước tiên. Nhiều người phải đợi cho các cụ hai năm mươi rồi mới xuất gia vì không có ai trông nom cha mẹ già, may cô còn có người em khi cô đi đâu thì còn có nó... tóm lại mọi thứ đều có cái giá trị thuận nghịch của nó, không nên nhìn nhận theo 1 chiều hướng.
Không có bố mẹ cô thì cũng không thể nào có môn Thực dưỡng ở Hà nội... nó là "sản phẩm"của cả 3: bố mẹ và cô...

Gửi bởi: Diệu Minh Oct 29 2009, 02:14 PM

Tiên sinh Ohsawa MUỐN: Đưa người phụ nữ về trung tâm của gia đình: nghĩa là làm nhiệm vụ "nội tướng"...

Và tôi đã có nhiều thời gian hơn để chăm sóc cha mẹ và con gái... đây là niềm hạnh phúc bất ngờ mà tôi mới phát hiện ra...
và tôi cũng có nhiều thời gian sống gần cha mẹ và con gái hơn trước...
Trước đây có lẽ cũng sống như thế nhưng tôi chưa tiếp xúc được nhiều với người trong nhà như bây giờ... tôi có thái độ quan tâm và chăm sóc tới người thân hơn trước... và NÓ làm cho tôi hạnh phúc hơn trước...

Và tôi cứ nhớ tới câu: sạch cửa sạch nhà lại ngọt cơm canh... câu này đúng với tôi quá...

Bây giờ tôi mới "già" = 50 tuổi, nhưng thực tình trong tâm tôi thấy cái cảm giác như là tôi chỉ 30 tuổi mà thôi...

Tôi nhớ một người đàn ông hiệu phó của trường tôi ngày trước tán tôi mãi không được, rồi ông đó ước như sau: là sau này em không thuộc về ai hết, em sẽ thuộc về mọi người... hà hà...một điều ƯỚC hơi lạ...

Nhưng sáng sớm nay tôi vẫn thầm nhớ tới một người đàn ông đã "đi sâu" vào tôi tới mức như thế... vì sao?
Vì giữa tôi và chàng có "khoảng cách khá xa" theo luật: âm và dương... tất cả chỉ là âm và dương? chắc chắn phải còn do duyên nữa, có lẽ tôi đã dương lên? đã biết lo cho gia đình hơn?

Ha ha, không có thầy và tất cả tự mầy mò lấy...

Gửi bởi: hanoixuan Nov 14 2009, 08:06 AM

QUOTE(Diệu Minh @ Oct 29 2009, 02:14 PM) *
Và tôi đã có nhiều thời gian hơn để chăm sóc cha mẹ và con gái... đây là niềm hạnh phúc bất ngờ mà tôi mới phát hiện ra...
và tôi cũng có nhiều thời gian sống gần cha mẹ và con gái hơn trước...
Trước đây có lẽ cũng sống như thế nhưng tôi chưa tiếp xúc được nhiều với người trong nhà như bây giờ... tôi có thái độ quan tâm và chăm sóc tới người thân hơn trước... và NÓ làm cho tôi hạnh phúc hơn trước...

Và tôi cứ nhớ tới câu: sạch cửa sạch nhà lại ngọt cơm canh... câu này đúng với tôi quá...

Bây giờ tôi mới "già" = 50 tuổi, nhưng thực tình trong tâm tôi thấy cái cảm giác như là tôi chỉ 30 tuổi mà thôi...


thật là tuyệt vời ... trân quí và kinh nghiệm mọi phút giây mình đang sống ...
không có khổ hay sướng, chỉ có tỉnh thức hay mê mờ ...
công năng thiền định đúng là mỗi ngày một tăng tiến ...
chúc mừng chị !

smile.gif
HNX

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 8 2009, 09:10 AM

Hôm nay phát hiện ra một số ý nghĩ trong đầu... và suýt làm "theo nó" và dừng lại được, và giải thoát khỏi các tâm bất thiện... tâm âm: tâm lan man, tâm phóng tâm gọi là tâm âm; Tâm nhớ duy trì chánh niệm, luôn nhớ Tam Bảo và tri ân đời sống là tâm dương.

Muốn dương hóa cái tâm của mình lên thì làm thế nào?

Ha ha... sợ luân hồi thì sẽ không làm gì cho nó dài thêm con đường lòng vòng trong cõi tạm...

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 21 2009, 11:39 PM

Lần này mình sẽ tự thưởng cho mình 10 ngày tu tích cực do sư Minh Hạnh và 2 vị nữa đảm trách, ở "trường thiền lý tưởng" tại Miền Bắc,
Minh linh cảm lần này tu tập sẽ có nhiều tiến bộ vì mình vừa hoàn thành 1 lúc 3 quyển sách:

1. Tái bản có bổ xung quyển "Y học thường thức trong gia đình", tái bản lần 1
2. Ăn nhiều hoa quả có nguy hiểm không? tái bản lần 1
3. Mang thai theo Thực dưỡng.

Sách sẽ in xong trước tết... có lẽ tự thưởng bằng một chuyến đi Miến chăng?
Có thể lắm chứ.

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 24 2009, 04:43 AM

Nhà tôi đã có được một khoảng trống: một gian phòng gác xép ở tầng 3, nơi nhìn ra một cái vườn cây cảnh và phong lan... tôi đã dọn cho nó trở thành trống không ... nó như là cái nhà sàn nhỏ bằng gỗ... và ngoài sân là cái vườn treo cây phong lan và vài cái khay trồng rau thơm...

Tôi ước gì nó trở thành cái phòng có thể thỉnh mời những vị trưởng thượng về đạo đức, những người bạn ̀ Thực dưỡng gần xa tới thọ thực ở nhà tôi ... một nơi khá yên tĩnh và lý tưởng giữa xã hội đang là và thật bất ngờ, cứ cầu đi rồi sẽ có... cứ ước đi rồi sẽ được... một nơi có thể ngồi từ 6 - 12 người... (2 mâm)...

Có được một khoảng trống để có thể ngồi ăn thư giãn và đàm đạo... thật là tuyệt vời, ước mãi cũng có ngày được: có ngày xảy ra...

Thực dưỡng chỉ có thể phát triển Thực sự khi tôi (và các bạn) đi vào bếp nấu ăn cúng dường, hi hi... banana.gif

Gửi bởi: Diệu Minh Sep 2 2010, 12:00 PM

Nếu mình tin người và tin đúng người, cuộc sống sẽ phát triển tốt đẹp...
Tìm người có đức để gửi thân, tìm người có nhân để gửi của...

Nhưng thực ra bạn không thể "đi tìm" được... tất cả đều là duyên đưa đẩy, nhưng mình phải có nguyện lực, phải có ước mơ chân chánh.

Lần đầu tôi nhận hàng từ xa mang tới?
Tôi đích thân lao đi nhận hàng...
Lần thứ 2, 3...
Tôi nhờ người vận chuyển tìm người chuyển hàng...

Lần thứ tiếp theo tôi nhờ luôn người đi lấy...
là ai?
Chả phải bạn đạo, không phải là người Td tín cẩn, là "ông xe ba bánh" quen... và họ đã đi lấy hàng về cho tôi.

Tôi không phải đào tạo ai cả... hóa ra người "muốn làm việc cho tôi" thì họ dứt khoát sẽ làm việc đó... và họ không thích ai làm việc đó thay cho họ... tôi khám phá ra điều đó và để cho ai nấy vào việc của họ... tôi chỉ cần khéo nhận ra là mọi việc đều trôi chảy, không cần phải đào tạo thêm người...có sẵn để dùng rồi...

Đôi khi ta hay lạc vào tà kiến chấp ngã...

Tôi nhớ bác Sáu bảo tôi: cứ làm đi rồi nghề sẽ dạy nghề.

Đúng cuộc sống là một ông thầy... và bạn phải luôn duy trì chánh niệm để chính nó đủ sáng suốt cái tâm... để bạn có thể có cái đầu thư thái mà hành xử...

Niệm Phật, niệm Ân Đức của Phật là một trong những phương tiện thiện xảo vậy.



Gửi bởi: tusen Jan 31 2011, 11:53 AM

QUOTE
Người đàn ông này vợ của ông ta đi bệnh viện: trước đó hơn 2 tháng, tôi nhìn thấy chị ta có vóc người to béo và nước da láng bóng...


càng ngày càng cháu thấy những điều mà Tiên Sinh đã truyền bá cho ngành TD càng xác thực vì... hiện tại cháu đang sống trong 1 căn nhà , nơi mà có 4 mẹ con - toàn là nữ- ăn toàn những thứ mà cực Âm, đường là thứ tiêu thụ nhiều nhất trong căn nhà này.

Cô của cháu, là người mẹ của 3 đứa con gái- dưới 20t- cũng có nước da láng bóng như vậy, có bệnh khó ngủ nữa. Chắc là bện nó sắp sửa "tái xuất giang hồ " rồi đây.

KHông biết mình có nên tiếp tục ở lại căn nhà này nữa k? khi mà mình ăn theo pp Ohsawa còn người trong gd lại theo 1 pp mà Tiên SInh luôn không tán thành. Cô giúp cháu, cho cháu lời khuyên?

cám ơn cô đã chia sẻ thông tin

Gửi bởi: Diệu Minh Feb 5 2011, 01:07 PM

Cháu cứ việc ăn và quan sát cái tâm của cháu chứ đừng quan sát mọi người?
Nếu cháu quan sát mọi người như hiện nay cháu sẽ tự đánh mất đi niềm vui mà PP Td đã đang và sẽ đem lại cho cháu.

Vì sao không quan sát mọi người? vì cháu phải nhận ra là cháu đang quan sát với cái tâm gì?
Và mọi sự chuyển hóa trong vũ trụ này đều phải có nhân duyên đầy đủ cháu ạ.
Họ chưa học bài, trên thế giới có rất nhiều bộ môn, nhiều khoa... cả khoa học tâm linh... nhưng có phải là ai sinh ra cũng được hấp thu một nền văn hóa và miếng ăn giống nhau đâu?

Nghiệp được ăn thức ăn tốt của cháu đang trổ ra cháu được ăn Td tốt
còn họ đã gieo những nghiệp xấu thì họ phải ăn những thức ăn "lừa đảo" như thế, thì những người bán đồ ăn cho họ mới tồn tại được.

Vậy cháu không phải "đi đâu" và "về đâu" ... cô đã đi và về cái nhà của cô đang ở nhiều lần và bao phen... cuối cùng vẫn là "về nhà" vẫn ở cái khoảng không này tính ra đã xấp xỉ 40 năm...

Hãy nhìn kỹ cái động cơ của cháu?
Nếu mọi người chung quanh tốt tươi như tiên và cùng ăn với cháu thì cháu có "bỏ đi" không?
vậy đừng lấy đó là lý do chính đáng nhé.

Gửi bởi: Diệu Minh Jun 23 2011, 08:21 AM

Sáng nay (23/6/2011) ... dứt khoát nhai cơm lứt thiu mà không bỏ thêm bất cứ gì và cũng không thèm rang lại, để xem nó thế nào?
Và cũng là cái để luyện tâm xem sao?
Mình là người có nhiều tò mò thích khám phá?

Tối qua trước khi đi ngủ nhìn thấy cơm lứt còn thừa nhưng vẫn không chịu bỏ tủ lạnh, để dự định sáng hôm sau nhai cơm lứt thiu...
Người ta bảo "nhất ẩm nhất trác giai do tiền định" chắc sáng nay số kiếp mình phải ăn cơm thiu?

Còn những người số 7? chắc "trời đày" họ?
Hi hi...

Thấy mùi hơi thiu thiu, vị thì bình thường hơi ngọt hơn, cảm giác trong miệng hơi nhớt nhớt...
He he

Gửi bởi: Diệu Minh Oct 5 2011, 01:08 PM

Lần đầu tiên dứt khoát làm thử món bánh tẻ vẫn thích ăn và có để vừa ăn vừa bán ở nhà lâu nay... không ngờ... chắp lại những kiến thức thực tế của mấy lần được biết tới cách làm bánh răng bừa của Thanh Hóa, bánh giò ... và tuy làm lần đầu tiên?

Nhưng tự chấm điểm là đã thành công rồi nha...
Có thể mời một vài người thưởng thức rồi nha... he he...

Lá chuối mang từ Bãi giữa về nè, ngâm gạo tẻ rồi đi xay ngay gần nhà nè...
Làm nhân bánh có cả mì căn chín, có cả hành tây, mộc nhĩ, nấm đông cô... a, thiếu hạt tiêu?

Hình như vỏ bánh hơi bị nhạt... hình như mình có khiếu làm bánh và cũng hơi khéo tay?

Buộc bằng loại dây thừng bằng đay để có thể lấy ra sau khi vớt bánh để buộc cho lần sau...

Gửi bởi: Diệu Minh Oct 29 2011, 07:41 AM

Sáng nay tôi ăn 1 năm cơm nắm để 3 ngày, vỏ ngoài bắt đầu mốc trắng do tôi để trong túi nilon... thấy khá tuyệt...

Như thế chúng tôi đã có món cơm nắm có thể đi xuyên Việt ... mà không cần tới việc "ăn gì?"....

Hoan hô cơm nắm:


Cách trình bày kiểu âm


Cách trình bày kiểu dương!








Gửi bởi: Diệu Minh Dec 12 2011, 07:54 PM

Hôm nay trước cửa chùa tôi ở có đám cưới, Không biết âm thanh của dàn nhạc gì mà to tới mức cánh cửa của gian phòng lớn mà tôi đang ở rung lên bần bật?

Tôi và sư cô người Ý đang ở cùng căn phòng lớn đó... chúng tôi toàn là "dân của SOM" nên âm thanh chỉ là âm thanh, chúng chả có ảnh hưởng gì nhiều tới chúng tôi.

Mừng sao giáo Pháp bảo hộ người hành Pháp...việc nói tiếng Anh lõm bõm của tôi chả có ảnh hưởng gì tới mối quan hệ tốt đẹp, và vì biết nói ít tiếng Anh lại đúng là "điều lệ" của khóa tu... hi hi...

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 16 2012, 08:46 PM

Sau những ngày vào nam tu tập với ngài Kim Triệu, tôi cảm nhận thấy sau khi ở Nam ra, tôi sẽ hỏi ý kiến Ngọc = con gái tôi, và sẽ có sự bàn bạc với nhau... và bất ngờ sao tối nay tôi trò chuyện với Ngọc cả giờ, nó bầy cho tôi những cái mà tôi cần, từ xưa tôi tự ý làm việc nọ việc kia và đều vừa làm vừa rút kinh nghiệm... có những tình huống tôi nhận thấy có khó khăn... và tôi CỨ NGHĨ là tôi phải hỏi ai đó...và tôi đã hỏi nhiều người cho giải pháp cửa hàng nhà tôi đông khách...

Cuối cùng mới nhận ra từ nay có gì khó khăn? cứ hỏi Ngọc, ôi trong nhà có người giỏi hơn mà cứ nhao nhác đi tìm THẦY ở đâu, một vị thầy nữa của tôi đã lộ diện, cảm ơn giáo Pháp, biết ơn Tam Bảo làm sao...

Và tôi đã nhận ra những tham và sân của mình nhờ sự "vạch mặt" của Ngọc, he he... cô con gái cưng, nó đã trưởng thành và là chỗ dựa cho tôi về nhiều thứ...

Bác Hoa Đạo đã làm cho Ngọc chuyển hóa kỳ diệu... một cư sĩ...

Tôi đã có một người bạn tốt nhất (trước đây là mẹ tôi, nhưng nay là bé Ngọc)... sự chỉ trích và chê bai lâu nay với cô con gái lười... đã làm cho mối quan hệ giữa hai mẹ con không tốt... a, nó hơi lười nhưng nó chịu suy tư và tìm giải pháp cho những tình huống khó...

Cầu mong con gái biết tới tu thiền Vipassana, người thông minh như Ngọc mà tu thiền này chắc mau đắc đạo hơn tôi... hi hi... chị Hoa Đạo khen Ngọc thông minh hơn mẹ... he he...

Đi tu nhiều phước... mang về cho gia đình??? hi...

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 21 2012, 09:06 PM

Tết năm nay tôi cảm thấy không hề có ý muốn mua hoa quả về bày ở nhà nhưng những năm trước... và tôi đã dứt khoát "nghe lời" cái tâm bên trong "mách bảo" cho như thế... và tôi đã khá ngạc nhiên khi tới ngày 29 tết thì nhà tôi bị nổ bụp bụp trong nhà và đèn không sáng nữa... mất điện, gọi ông thợ điện gần đó sang cũng chưa giải quyết được vấn đề, chiều tới thì lại nổ to trong nhà và tắt điệt toàn bộ căn nhà...

Cuối cùng may quá có ông hàng xóm nhà sát bên cạnh là thợ điện bèn sang nhờ giúp, sử lý tạm cho vài nơi quan trọng trong nhà có ánh điện sử dụng... để ra giêng sử lý tiếp... như thế tầng 1 nhà tôi hầu như không có điện trong mấy ngày tết...và khế hợp làm sao, may quá chả có hoa quả gì... năm nay mà dự định mua hoa? chắc là đắt rồi...

Và tôi đã biết "tuân lệnh" cái gì đó bên trong dẫn dắt mình đi tới điều tốt đẹp...

Giải pháp không phải là ở bên ngoài mà là ở bên trong... ở ngay gần mình hơn là mình TƯỞNG.

Gửi bởi: Diệu Minh Aug 12 2012, 05:48 PM

Tôi đang ở một nơi...có thể gọi là nhập thất được, vì điều kiện khá thích hợp... khi tôi ngồi thiền và cầu nguyện, rồi ngả lưng nằm xuống... tự dưng tôi nhận thấy tâm tôi nó trôi về những khoảnh khắc trước đó và nó cũng đã ghi nhận sự xúc chạm của thân thể xuống giường... và lập tức nó lại "đưa" về cái khoảnh khắc hiện tại và NHẢ những kinh nghiệm vừa mới trôi qua... tất cả là những kinh nghiệm rất là vi tế, rất là NHỎ nhít, nhưng không quan sát lặng lẽ và liên tục... bạn chả thể nhận ra những sự kiện của tâm, sự sinh hoạt của nó... tâm tôi đã biết bắt kịp nhịp đi của tồn tại, thật là TUYỆT VỜI,
Khi tôi ở HN tôi đã HÌNH DUNG mình sẽ có những khoảnh khắc ĐƯỢC nhập thất ở một khách sạn cùng con gái, con gái tôi đi chơi và tôi "ở nhà" và được sống kiểu nhập thất... thật là tuyệt vời...

Nếu bạn MUỐN nhập thất để có trải nghiệm về tâm linh? cuộc sống sẽ MỞ ra cho bạn những điều đó, cần có chánh tín...

Tôi cũng thấy MÌNH MUỐN quan sát tâm vừa khởi sanh, tôi không quan sát được điều đó mà tôi quan sát được cái tâm tham muốn tìm khiếm "ĐIỂM" (vị trí địa lý) của tâm sinh khởi, tôi nhận ra cái tham muốn rà soát tâm... cái MẮT CÚ VỌ đó....

Thay vì cần thư giãn và NHÌN KHẮP, chúng ta không cần phải chú tâm vào điểm nào hết, cái đó sinh ra căng thẳng và mất năng lượng...

Khi tâm tôi nó lùi lại, NÓ nhận ra "cặp kính đeo trên mặt" ... nó nhận ra tham đang sinh khởi...

Đó là đi đúng đường...

Gửi bởi: Diệu Minh Nov 5 2012, 10:34 PM

http://dantri.com.vn/c730/s730-658987/phan-thi-thanh-nhan-bay-gio-tinh-yeu-voi-toi-don-gian-lam.htm
Cô Phan Thị Thanh Nhàn là cô giáo chủ nhiệm ở lớp sáng tác văn học mà tôi học từ 1990, ở hội văn nghệ Hà Nội...

Có lần cô viết về "học sinh" của lớp cô và cô cũng có nhắc tới một vài câu thơ "của tôi" ngày ấy...
Và sau đó các thầy cô TUYỂN một lớp nâng cao, tôi cũng có mặt trong số đó... nghĩa là "được tuyển chọn", nhưng mà cả lớp tuyển cũng "chả được mống nào" ra hồn cả?
HI,
Quá chán với kết quả của việc mở ra sự đào tạo nhân tài văn chương, thơ ca, hội văn nghệ Hà Nội lập tức đóng "cửa" sau hai khóa học ... hi, cũng thấy hơi vui vui, ngày đó tôi gặp bố bé Ngọc ở lớp sáng tác văn học, ngày cưới có các thầy cô tới dự... nhưng e ra... có nhiều "chàng" hay "nàng" lang thang ở các lớp học nọ kia để chỉ vui với việc học thì ít mà để "kiếm" người thương thì nhiều, hi, cõi này là cõi dục giới mà...

Và tôi đã ngây thơ TIN rằng đã tới lớp văn chương rồi thì ai cũng thanh... không phải là TRỌC, mà tôi bị NHẦM, có quá nhiều người TRỌC viết thơ văn... tự huyễn là văn thơ của mình hay...

HI,
Thơ của cô Phan Thị Thanh Nhàn lúc nào tôi cũng thích, có những bài vừa mới ra lò cô đã cho tôi đọc, một thời tôi cũng thân với cô... nhưng sau đó tôi thân với nghiệp của mình hơn!
Tôi chỉ thích thân với Tam Bảo mà cuộc đời tôi luôn luôn phải sống gần những người ngu dại, hay quên, may mà họ cũng còn thanh! Cuối cùng tôi mới vỡ lẽ ra: Hãy biến những người sống gần nhất, trở thành bạn đạo... tâm của tôi thường PHÓNG XA ra bên ngoài, dần dần rồi nó cũng quanh về NHÀ...!

Đức Phật nói: ân ái thì biệt ly, oán thù thì gặp gỡ..., hi...

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 11 2012, 10:44 PM

May hom nay HN bat dau lanh, hom nay thi lanh hon, nhung to da phong than bang cach ngam mong toat mo hoi truoc khi di ngu, thay suc k kha on, ngay nao cung toat d mo hoi la cach tot nhat cho than, me to thi toat mo hoi bang cach di bo, to thich nhat toat mo hoi bang cach ngam mong, vi mong to hay bi lanh va de boc hoa len dau nen to cu "THU THAN" bang ngam mong... That la ky dieu giua.ua dong lanh gia ma lai toat d mo hoi, wink.gif

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 15 2012, 08:29 AM

Hà nội 15/12/2002
Bác Thảo ơi,
Bác đã làm gì với anh Duật những ngày trước, mà để anh Duật gần như ngày nào cũng phàn nàn về bác với em:
- Việc để xe: bác muốn bác Duật để xe ở ngoài, nhưng bác Duật về muộn thì bác lại đòi phải xuống trông và lấy xe, như thế là cũng phiền cho bác Duật…có những ngày em có việc muốn bàn với bác Duật và chị Hà nên mới ngồi lâu như vậy…
- Việc bác nói với bác Duật về việc ngồi lâu trên thiền đường…là sao cô Trâm xuống nhà lâu rồi mà bác Duật vẫn chưa xuống… và nào là “nam nữ thụ thụ bất thân”… và tu mà….. và việc nói như thế là không ổn? vì sao? Vì bác Duật là khách của cô Trâm, là bạn đạo của cô Trâm, có việc gì muốn góp ý với khách bạn đạo của cô Trâm bác chỉ cần nói với cô Trâm là ĐỦ, như thế là bác đã có ý thức tôn trọng cả cô Trâm và khách của cô Trâm nữa… bác nói trực tiếp như thế họ sẽ rất là khó chịu, bác phải biết rằng: tiền lương của bác là do những người khách của cô Trâm tới nhà mua hàng và giao lưu mà sinh ra … cho nên bác cũng cần phải biết ơn những người mang lại lợi ích cho bác dầu họ là ai thì cũng là những người để bác có thể ứng xử kiểu đạo đức, tức là chan rưới cho họ tâm từ ái mà bác vốn có…đừng để cho ai phải buồn vì cách ứng xử của mình, đó cũng là tu đấy ạ, còn nếu để họ phải buồn phiền thì mình phải xin lỗi và sám hối với họ…không gì sướng thân bằng làm lành…bác Duật đã quá phiền não nhiều ngày…tới mức giận dỗi không tới nhà mình nữa, như thế là thiệt hại cho cả đôi bên đó bác ạ… bác Duật cũng có nhiều điều đáng quí như bác vậy,… bác ấy còn là khách mua hàng thường xuyên ở nhà em và nhờ có những người như thế thì mới có tiền trả lương cho mọi người đấy bác ơi…
- Việc “phạt” tiền là chỉ giới hạn với những người giao hàng và với những người làm việc trong nhà em mà thôi, bác Duật là khách bạn đạo, sao bác lại ĐÒI bác Duật tiền 100 000 đ, bác Duật đã biết LUẬT đó chưa? Ai nói luật đó cho bác Duật biết? Việc này bác phải kiểm điểm kỹ nhé, lần sau đừng làm như thế với bất cứ ai nhé…dầu là tiền đó đã HẸN là sử dụng để cúng dường chùa xây thiền đường…
- Em rất quí bác và biết ơn bác đã tới làm việc trông xe, nhưng chúng ta cần phải biết “phận mình” hiện nay ta đang là ai, ta đang ở đâu và ta đang ở vị trí nào trong xã hội… hầu như ngày nào em cũng phải cọ rửa toilet, dầu nhà em đã có tới 4,5 người tới làm việc… và mọi người hầu như chả HIỂU được tâm lý của người chủ của mình tí nào thì phải, ở Hà Nội mọi người chưa được học cách để biết cách làm việc với người chủ của mình, nền giáo dục ở nhà trường và chùa chiền, các vị thầy… cũng không dạy bảo điều đó, he he, vì cho tới tận giờ này em vẫn phải chỉ bảo cặn kẽ nhiều điều cho tất cả mọi ngườ làm việc ở nhà em từ việc nhỏ tới lớn… may có bác hiểu biết hơn mọi người chút nên em cũng đỡ mất thời gian với bác hơn… mong bác đừng có đi quá sâu vào chuyện riêng tư của người khác như bác đã làm với bác Duật nhé… Bác Duật còn kể với em là bác nói bác í tu mà lại còn như thế à? Câu nói đó là câu lăng mạ người khác đấy bác ạ.
- Một người chủ tốt, tạo dựng ra được những chánh nghiệp… để cho mọi người có thể có bầu khí tu tập tốt ngay trong khi đang làm việc, và để có tiền lương, là người chủ có nhiều phước báu vô cùng, vì thế cũng nên cần phải hiểu rõ điều này, có nhiều người rất muốn tới nhà em làm việc và học tập nhiều điều mà em vẫn chưa có cơ hội để dạy bảo cho mọi người được nhiều hơn, …trong khi em luôn vẫn là học trò của cuộc sống thì em CŨNG có thể có nhiều thứ để chia sẻ, dạy lại cho mọi người…
- Mong bác đưa vào thùng 100 000đ, tức là và khi nào bác Duật tới thì trả lại cho bác Duật 100 000 đ nhé, vì việc này là bác tự ý làm theo ý riêng của bác… giờ em mới có thời gian xem xét lại mấy vấn đề như thế, và lần sau bác Duật tới mua hàng hay tới tu tập… thì bác nên một lần nữa sám hối và xin lỗi vì những ứng xử yếu kém của bác, trong trường hợp này bác sai nhiều hơn bác Duật. Vì bác là người tu hành, cũng đang trên con đường tu tập, em mới mạnh dạn gõ cái thư này để bác đọc và rút kinh nghiệm nhé. Một bàn tay vỗ không bao giờ kêu, có lửa mới có khói…. Chúng ta là người tu thì chỉ nên tìm lỗi mình, không nên tìm lỗi người khác… em cũng phải rút kinh nghiệm, đáng lý em phải nói với bác điều này ngay từ đầu thì tốt hơn nhưng vì không có các việc xảy ra thì em cũng không biết đằng nào mà bảo bác, em cũng đang nhân cơ hội này mà NHỚ lại những điều đã học ở trường thiền của Miến, phải đem ra áp dụng ngay lập tức, do vậy em rất biết ơn bác đã làm cho em phải nhớ tới điều đã học để đem ra áp dụng cho mình và cho mọi người …
- Bác Duật hỏi xem tuổi của bác là bao nhiêu, vì bác ấy thấy bác không quí trọng bác í… thôi âu cũng là nhân quả và là bài học cho mọi người… qua việc này ta lại càng phải sống khiêm nhường và biết ơn hơn,… em cũng thấy có lỗi vì đã để sự việc đi quá xa mà không kịp góp ý sớm với bác ngay từ những ngày đầu… nhưng em nhớ là ngay từ đầu em đã nói với bác là bác Duật là khác quí của nhà em…
- Góp ý với người hơn tuổi hơn và là người già là những điều rất khó khăn … cứ già cả là phải tôn trọng rồi, bác là người lớn tuổi hơn em nên em rất tôn trọng bác, nếu bác đọc thấy khó chịu bực mình thì bỏ lỗi cho em nhé.
- Tất cả chỉ là một chuỗi những nhân và quả, chỉ là những tiến trình của nhân và quả và CHẢ CÓ AI CẢ, HI HI…



Gửi bởi: Diệu Minh Dec 29 2012, 12:50 PM

Sáng sớm nay tôi được DẠY như sau ở trong đầu:

- Giống như ta chọn trong một ống đũa gắp thức ăn có cả đũa mầu đỏ và xanh, đen và trắng... TA??? chọn loại tâm nào, loại từ bi hỷ xả? nào để tiếp vật xử thế?
Và TÔI??? nguyện từ nay lắng lòng sâu sắc để CHỌN hay là để CHO CÁI TÂM TỐT xuất hiện... rồi LẤY cái tâm đó tiếp vật xử thế...

Thế là TÔI được thọ hưởng cái tâm tốt để HƯỞNG THỤ và đem ra đãi đằng, thết đãi mọi người chung quanh... khi tâm tôi bình an tĩnh lặng, những người chung quanh được bình an tĩnh lặng... TÂM của tôi rất mạnh mẽ mà CHƯA biết cách xử dụng hữu hiệu, từ nay, hy vọng sẽ khá hơn...

THIỀN LÀ DỪNG lại và xem xét cái gì xảy ra trên thân và tâm.

Tôi còn lấy ví dụ cái để dao: có dao sắc, dao cùn, dao mẻ... bạn chọn loại dao nào để đem ra thái rau?

Cũng vậy, chúng ta hoàn toàn có thể "lựa chọn" tâm nào để ứng xử với đồng loại....

Ba Ly dang thuyet trinh tai cho chi Hoa Dao:

Nhung ng ngoi nghe deu la bac si o VN va My


Co Thu day thien o Phuoc Son, phan nhac nho cua co ay that sieu viet, rat hieu qua, dap ung d nguyen vong sau kin cua toi...

Gửi bởi: member Jan 9 2013, 05:06 PM









Gửi bởi: member Jan 9 2013, 05:07 PM






Gửi bởi: member Jan 9 2013, 05:09 PM










Gửi bởi: member Jan 9 2013, 05:09 PM






Gửi bởi: member Jan 9 2013, 05:10 PM




Gửi bởi: member Jan 15 2013, 09:37 AM











Gửi bởi: member Jan 15 2013, 09:38 AM










Gửi bởi: member Jan 15 2013, 09:39 AM











Gửi bởi: member Jan 15 2013, 12:39 PM







Gửi bởi: member Jan 15 2013, 12:50 PM


Gửi bởi: member Jan 16 2013, 11:37 AM










Gửi bởi: member Jan 16 2013, 11:49 AM










Gửi bởi: member Jan 18 2013, 10:19 PM










Gửi bởi: member Jan 18 2013, 10:20 PM








Gửi bởi: member Jan 18 2013, 10:20 PM


Gửi bởi: member Jan 19 2013, 10:28 AM










Gửi bởi: member Jan 19 2013, 10:29 AM




Gửi bởi: member Jan 20 2013, 02:17 PM






Gửi bởi: member Jan 20 2013, 09:54 PM










Gửi bởi: member Jan 20 2013, 09:55 PM








Gửi bởi: member Jan 21 2013, 09:12 AM










Gửi bởi: member Jan 21 2013, 04:06 PM










Gửi bởi: member Jan 23 2013, 04:57 PM










Gửi bởi: member Jan 25 2013, 07:26 PM










Gửi bởi: member Jan 25 2013, 07:26 PM








Gửi bởi: LIOVI Jan 26 2013, 10:59 PM

Có 1 cái ảnh ... làm nhớ đến thơ Quang Dũng

"...
Mơ về Hà Nội dáng kiều thơm ..."

Gửi bởi: member Jan 29 2013, 09:43 AM


Chùa nhà đã hoạt động trở lại... sư Thiện Đạt, trụ trì chùa Đức Hòa...là ngôi chùa nguyên thủy "ngon" tức là đúng nhất với giá trị thực của nó..., hi...

Gửi bởi: member Jan 30 2013, 09:33 PM










Gửi bởi: member Jan 30 2013, 09:34 PM








Gửi bởi: member Feb 3 2013, 10:02 PM










Gửi bởi: member Feb 3 2013, 10:03 PM







Gửi bởi: member Feb 4 2013, 10:13 PM










Gửi bởi: member Feb 4 2013, 10:14 PM






Gửi bởi: member Feb 7 2013, 10:27 AM

[IMG]http://i107.photobucket.comalbumsm283tramhamngusiWP_000428_zps85ce1b27.jpg[IMG]








Gửi bởi: member Feb 7 2013, 10:28 AM










Gửi bởi: member Feb 7 2013, 10:31 PM




Gửi bởi: Diệu Minh Feb 7 2013, 10:54 PM


Bát lúa này hay đây,
Ý tưởng này sang năm mình sẽ làm để "bán" dịp tết ta, đặt ai đó làm bán quanh năm cũng tốt!
Con người sẽ thấy yêu đời hơn bởi họ BIẾT gạo họ ăn được gieo trồng ra sao, lúa thật là đẹp, mầu của nó rất tuyệt!

Gửi bởi: Diệu Minh Feb 8 2013, 10:37 PM

http://www.youtube.com/watch?v=MEnsVaM8w

Mẹ quay video clip con gái đánh đàn...
"Bé" Ngọc giờ đã bước sang tuổi 22!

Gửi bởi: member Feb 9 2013, 09:44 AM










Hàng xóm và những người bạn mới ...đang chuyển hóa cách ăn và cách thực hành thiền trong đời sống...

Gửi bởi: member Feb 9 2013, 09:46 AM


Thầy dạy thanh nhạc của Minh Ngọc sau tết, cháu Hoàng - sinh viên trường nhạc, hàng xóm, hai mẹ con đang được lân mẫn gần gũi với thực dưỡng và thiền...
Em Hoàng sẽ chỉ dẫn cho chị Ngọc biết thế nào là lấy hơi để hát từ rốn và hát bằng bụng, cũng như sẽ chỉnh sửa cho Ngọc đi tiếp con đường học đàn piano cho nó lên một level (mức độ) mới... cách học thanh nhạc rất gần gũi với thiền định...


Tối qua ba bà cháu tới nhà hai mẹ con cháu Hoàng con chị Lan, ở ngay gần nhà - cách k 100 m, chùa nhà của chúng tôi đã có những phật tử của chùa... là hàng xóm, ở thành phố, ở HN điều này thật là hy hữu... chư thiên sắp đặt...


Chúng tôi đang khuyến khích bố mẹ các cháu nhỏ nên cho các cháu sớm học nhạc hoặc họa...




Gửi bởi: member Feb 9 2013, 09:47 AM









Gửi bởi: member Feb 9 2013, 03:24 PM









Gửi bởi: Diệu Minh Feb 10 2013, 12:04 PM

Sáng mùng một tết cùng mẹ và con gái sang nhà cậu Hải ở gần nhà thắp hương cho tổ tiên và cho ông ngoại:
Bất ngờ nhìn lại hai cái ảnh truyền thần có thần hồn tuyệt vời nhớ tới chú Khoa là một họa sĩ giỏi của bộ nội vụ ngày nào tới nhà mình vẽ giúp...
Bèn nghĩ tới chuyện scan lưu lại và in ra đưa về quê nội cho anh chị ở đó thờ cúng tổ tiên có cái hình đẹp thế ... thật là tuyệt vời...

Giờ mới thấy TIẾC cho Ngọc là mẹ mải mê quá chả cho NGỌC gần gũi lân mẫn với những họa sĩ và nhạc sĩ giỏi... để tăng thêm kiến thức cho Ngọc trong cuộc đời này:


Ta có thể mang cái ảnh này tới nhà một họa sĩ giỏi và NHỜ họ vẽ truyền thần, họ nhận ra cái thần của ảnh và họ vẽ lại, như kiểu của ông bà tôi, thật là tuyệt vời khi có trong nhà cái ảnh thờ tuyệt vời như thế:

Tôi PHẢI đi tìm chú họa sĩ này để nhờ vẽ truyền thần "kiểu này" cho những người mà tôi yêu quí....?

Chú ấy cũng vẽ bà nội tôi từ cái ảnh, nó thật sinh động hơn cả cái ảnh và còn giống bà tôi ở ngoài hơn...


Nhưng cái tranh vẽ ông tôi lại là vẽ khi ông còn sống thì lại thấy "không giống mấy"???

Gửi bởi: member Feb 10 2013, 09:41 PM








Gửi bởi: member Feb 12 2013, 10:45 AM










Gửi bởi: Diệu Minh Feb 13 2013, 12:52 PM


Ngọc chụp mẹ trước khi đi chào mẹ đi chơi... Ảnh đẹp tới mức không TIN đó là MÌNH??.


Gửi bởi: Diệu Minh Feb 13 2013, 01:12 PM


Tại sao con mèo này nó có thể nhanh chóng TÌM ngay được một chỗ ấm êm cho nó, mà KHÔNG CẦN PHẢI HỌC AI! KHÔNG CẦN PHẢI TỚI TRƯỜNG????

Gửi bởi: member Feb 13 2013, 03:49 PM










Gửi bởi: member Feb 13 2013, 03:50 PM




Thầy Tâm Hạnh, người đã cho tôi sâu chuỗi giá trị, người thầy đầu tiên về Phật giáo nguyên thủy, khích lệ chúng tôi đi Miến để đi "du lịch"!


Gửi bởi: Diệu Minh Feb 14 2013, 08:45 PM

Pha trà vào cái phích của Nhật sản xuất tại Thái loại 1,2 lít từ lúc 2 giờ chiều, giờ là 9 giờ, khoảng 7 giờ trôi qua, mà tôi đổ nước trà gạo lứt ra cái cốc nhỏ để uống ngay mà bị bỏng cả miệng phải nhả ngay thứ nước đó ra ngoài... há miệng cho nước nóng chảy ra ngoài, giờ lưỡi vẫn còn rát... loại phích của hãng zojirushi...
Tôi bỗng hiểu ra rằng có thể sử dụng "thằng này" để NẤU CHÁO LỨT hay "nấu cơm lứt" ăn khi đi xa đây...
Thật là kỳ diệu, mất chánh niệm chút nhưng phát hiện thêm giá trị của loại phích này...

Gửi bởi: Diệu Minh Feb 14 2013, 08:45 PM

Pha trà vào cái phích của Nhật sản xuất tại Thái loại 1,2 lít từ lúc 2 giờ chiều, giờ là 9 giờ, khoảng 7 giờ trôi qua, mà tôi đổ nước trà gạo lứt ra cái cốc nhỏ để uống ngay mà bị bỏng cả miệng phải nhả ngay thứ nước đó ra ngoài... há miệng cho nước nóng chảy ra ngoài, giờ lưỡi vẫn còn rát... loại phích của hãng zojirushi...
Tôi bỗng hiểu ra rằng có thể sử dụng "thằng này" để NẤU CHÁO LỨT hay "nấu cơm lứt" ăn khi đi xa đây...
Thật là kỳ diệu, mất chánh niệm chút nhưng phát hiện thêm giá trị của loại phích này...

Gửi bởi: member Feb 16 2013, 04:43 PM










Gửi bởi: Sa Sa Feb 18 2013, 01:29 AM

QUOTE(Diệu Minh @ Feb 13 2013, 12:52 PM) *

Ngọc chụp mẹ trước khi đi chào mẹ đi chơi... Ảnh đẹp tới mức không TIN đó là MÌNH??.


Wow! Đứng điệu nghệ quá ta ơi! Có điều là bị đau răng thôi.

Gửi bởi: member Feb 19 2013, 11:07 AM








Gửi bởi: member Feb 21 2013, 10:39 AM






Gửi bởi: member Feb 21 2013, 10:41 AM


Tôi hỏi han khách tới nhà và phát hiện ra cô người Nhật tên là Junko đã từng tham gia 3 khóa học nấu ăn Thực dưỡng Nhật Bản, tôi MỜI luôn cô dạy cho người Việt Nam "để chúng tôi khỏi phải đi học đâu xa"!
Mỗi khóa học 1 năm: mỗi tháng 2 lần, ...




Gửi bởi: member Feb 21 2013, 11:12 PM






Gửi bởi: member Feb 23 2013, 11:13 AM






Bà Liên từ SG ra HN học nấu ăn với mẹ Trâm mà Ngọc lại được hưởng những món ngon do bà nấu "theo kiểu của bà" mà nó khá thích thú...
Bà Liên đang muốn mở "nhà hàng chay ngon nhất VN"?
Mẹ Ngọc và bà Liên trao đổi kinh nghiệm và bí quyết nấu ăn ngon cho nhau...




Gửi bởi: member Feb 23 2013, 11:13 AM




Mẹ Trâm "chộp" được cái "thần" của Ngọc khi đói mà lại được ăn ngon, cô nường đang sung sướng thưởng thức bát phở do bà Liên nấu, (chả biết gì chung quanh!)








Gửi bởi: member Feb 23 2013, 11:14 AM


Người nấu ăn và người ăn trở nên "là một"????






Nấu ăn ngon cho Ngọc xong, Ngọc NGOAN hẳn, liền ngoan ngoãn vào bếp dễ dàng!


Sung sướng thọ nhận bát phở nấu kiểu của "bà Liên"... mở lòng đón nhận "các PHÁP"...

Gửi bởi: member Feb 26 2013, 06:45 PM






Gửi bởi: Diệu Minh Feb 27 2013, 09:53 PM

Ngày còn là sinh viên tôi đã đi học đàn ghi ta, chương trình Carulli, tôi nhớ đã học tới bài 43.... rồi bỏ lơ từ ngày nào chắc đã hơn 20 năm?
Vì sao bỏ: vì không thầy và không bạn lành...

Giờ sau khi tôi thỉnh thầy Pháp Tụ tới nhà, rồi cho một nhóm học đàn ghi ta mời thầy về dạy đàn tại nhà... rồi chúng tôi tham gia vài khóa tu theo mô hình của thầy Nhất Hạnh... và thế là HỒN NHẠC của tôi ngân nga...

Nay tôi đã học lại đàn ghi ta được k 2-3 tháng...

Và có lẽ sắp tới tôi sẽ học cả thanh nhạc... để luyện giọng...

Gửi bởi: member Mar 2 2013, 11:25 AM


Hai "ông anh" con chiên của CHÚA sau khi lên lớp tôi về CHÚA và PHẬT... tôi thuyết lại là: hãy lắng lòng kết nối với CHÚA bằng tình yêu, và khi trái tim tràn ngập tình yêu... hãy ĐEM nó ra mà đối nhân xử thế, nghe vậy hai ông "anh" cảm thấy thú vị phấn chấn và "ĐÚNG QUÁ" bảo tôi đi SAI đường, phải đi con đường của CHÚA mới đúng vì nói theo kiểu của CHÚA rồi... sau đó họ trầm mình trong tình yêu với CHÚA và họ hát cho chúng tôi nghe những gì từ tận trái tim của họ.... tôi cảm nhận và cảm nhận ... thật là xúc động... những bản thánh ca thật là tuyệt...






Gửi bởi: member Mar 4 2013, 11:05 AM


Một mình "tách đoàn" đi tắm biển, thật là tuyệt vời cái cảm giác được lội xuống biển vẫy vùng thỏa thích, có sức khỏe ở "lứa tuổi" 55? thật là tuyệt vời làm sao...

Gửi bởi: member Mar 5 2013, 09:24 AM






Hạt sen sạch mang từ Cambudia sang ngày nào cũng có, giá cực rẻ, chỉ có 5000 đ/ 1 ống bơ bò!
Lần nào tới Hà Tiên tôi cũng phải "ăn cho đã thèm" ...có hai loại: non và già... loại non ngon ngọt... mua ngay 1 bơ, vừa đi vừa nhai rau ráu, ngon ghê...
Người Hà Tiên và chùa Phật Lớn không xúc động đậy với SEN - kỳ lạ? cho nên chỉ VỚI tôi nó là thứ quí ... mà thôi, củ sen còn bùn giá chỉ khoảng 24k/1kg, mà tôi gửi tiền mua gửi phát nhanh ra HN thì bưu điện địa phương không chịu cho chuyển mới lạ... thế là chỉ được ăn khi và chỉ khi tới đó và có thể bỏ vào hành lý ... khi trở ngay ra HN mà không vòng vèo đi lang thang đâu nữa?
Có thể nào "đặt hàng" trà củ sen ở đấy?
Củ sen của Miên cực sạch, hoa của nó nhỏ lắm, hoa sen gì mà chỉ như quả trứng vịt! rất là xinh đẹp...


Gửi bởi: member Mar 5 2013, 09:29 AM








Gửi bởi: member Mar 5 2013, 09:35 AM


Giám đốc trung tâm dưỡng sinh Côn Sơn đã kết duyên với nguyên thủy bằng xuất gia gieo duyên để tu miên mật...




Gửi bởi: member Mar 6 2013, 10:34 AM









Giám đốc trung tâm dưỡng sinh Côn Sơn xuất gia gieo duyên với "thầy tôi" - chị Dung giờ là sư cô Dung, ngồi giữa...

Gửi bởi: member Mar 7 2013, 10:52 AM


Mon nom goi nay gom rau cau xanh dac san Ha Tien, toi mang ca nguu bang va rong Wakame toi cho tron chung, mau nguu bang thua de nau noi canh duong sinh, may hom sau may ng lam bep cu hoi co cu gi nau nuoc uong mat lam, con k? Toi chi cuoi...


Toi moi thay an com lut, ngai bao cho 1 it thoi, co Tan Luc boi nua no nua kia, toi hoi co la thay an com lut? Co bao thay chi an com lut, k an com trang, h nay se chi de com lut...




Bữa ăn của thầy tôi: hôm đầu, tôi mời thầy ăn cơm lứt, thầy bảo ok mai cho thầy một ít thôi, thế là cơm lứt được mang tới nằm khiêm nhường bên cơm trắng, cô Tấn Lực nói hôm đó thầy ăn hết cơm lứt, từ hôm sau cho tới hết khóa, cô lệnh cho nhà bếp toàn đơm cơm lứt cúng thầy và thầy ăn cơm lứt ngon lành, không hề có "phản ứng"????? hi, tôi tin sư Thư có tác động về gạo lứt với thầy tôi...

Gửi bởi: member Mar 8 2013, 09:28 AM








Sau vai hom, mat Thuan o Binh DUONG sang chung, anh chang bat dau khoai "mon" tu kieu nay...

Gửi bởi: Diệu Minh Mar 8 2013, 12:25 PM

Di tu ma nhu di chay hoi nang luong an lanh, ng nao cung day ap nang luong...
Hom nay 10/3/2013 co Tan Luc cho thay an toan gao lut nen thuc an con thua nhieu...
Hi,
Ca chua cung vui, nhieu thien sinh muon an com lut ma van chua duoc an mac dau toi chi dao nau 2 khay tuong...

Gửi bởi: LIOVI Mar 8 2013, 07:12 PM

Member ơi , đăng ảnh nên cần có thuyết minh làm sao cho người xem thích mới là ok

Gửi bởi: member Mar 9 2013, 09:47 AM








Gửi bởi: member Mar 10 2013, 09:28 AM






Gửi bởi: member Mar 10 2013, 09:30 AM










Gửi bởi: member Mar 10 2013, 09:31 AM







Gửi bởi: member Mar 13 2013, 09:36 AM

Nhung anh nay dang o khoa tu nhe:






Gửi bởi: member Mar 13 2013, 09:39 AM




Gửi bởi: member Mar 18 2013, 10:39 AM












Gửi bởi: member Mar 18 2013, 10:40 AM













Gửi bởi: member Apr 3 2013, 08:49 AM


Khách hàng nhìn thấy đàn ghi ta? liền cầm và đánh đàn cho mọi người nghe, chị Huyền khoái quá cười toe toét:


Gửi bởi: member Apr 21 2013, 03:16 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/00015_zps1917e0ea.jpg.html

Từ ngày để cây đàn ghita ở trong cửa hàng chúng tôi thường được nghe hát và đàn, với những người có sẵn "máu" văn nghệ, họ chỉ cần nhìn thấy đàn thôi là họ xúc động hát và đàn cho chúng tôi nghe liền, cũng vui... ca sĩ Lan Hương đang đàn hát vào lỗ tai của tôi... chưa bao giờ từng được nghe những ca sĩ lừng danh như ca sĩ BÍCH HỒNG - thạc sĩ thanh nhạc tại nhạc viện thành phố HCM, hôm cuối cùng của khóa tu... ca sĩ hát vài lời vào TAI chúng tôi.... thật là kỳ diệu...
http://www.youtube.com/watch?v=LnFyMxB9QnY
và hôm qua là ca sĩ Lan Hương - nổi danh một thời từ khi còn chiến tranh biên giới 1979... giờ ca sĩ làm ở đài tiếng nói VN...

Gửi bởi: member May 5 2013, 02:43 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/068_zps5b00c9a6.jpg.html

Gửi bởi: member May 12 2013, 01:04 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/124_zpsa409540e.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/125_zps0bfdddef.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/126_zpsd6797893.jpg.html

Gửi bởi: member May 12 2013, 09:25 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/147_zps17d35308.jpg.html


http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/149_zpsa86b13a8.jpg.html

Gửi bởi: member May 16 2013, 04:25 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/157_zps1a567ce7.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/151_zpsadbaf393.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/152_zps1ae02c62.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/153_zps9fe11d33.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/154_zps7e0dae3e.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/155_zps92a04100.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/156_zps4f4cd1c6.jpg.html

Gửi bởi: member May 17 2013, 10:15 AM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/158_zps8e33c376.jpg.html

Gửi bởi: Diệu Minh May 17 2013, 08:45 PM

http://s180.photobucket.com/user/tramhamngusi2007/media/New/Untitled-1ccopy_zpsb565eb53.jpg.html

Gửi bởi: member May 19 2013, 04:13 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/159_zps317b279b.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/160_zpsfb5e61e0.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/162_zps534b0e4b.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/163_zps09c4f460.jpg.html

Gửi bởi: member May 21 2013, 08:39 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/164_zps7652a0ac.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/165_zpsf82204ab.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/166_zps89bf06a1.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/167_zps330e9dad.jpg.html
Lớp thiền vipassana ở chùa Pháp Vân...

Gửi bởi: member May 22 2013, 07:34 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/168_zps9e8f50ef.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/169_zps76e4c2b2.jpg.html
Những con mèo ở chùa của thầy Minh Lý, Ngọc là đứa có sao hỏa tinh chiếu ... mà nó tới đây 2 lần đều rất lấy làm hoan hỉ...

Gửi bởi: member May 23 2013, 02:45 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/176_zps022bd7d4.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/177_zps9f97fba8.jpg.html

"khóa tu" đi chơi mấy giờ này có một người chuyển hóa tới MỨC: xin cho hai mẹ con sẽ đi theo con đường của Phật dạy....
Chúng tôi đã gặp hai bố con cùng xuất gia đều là những bậc chân tu, con là thầy Minh Lý - quen biết từ khi Ngọc mới 5-7 tuổi, thầy là thạc sĩ Phật học ở Ấn Độ... thầy có trí nhớ phi thường nhắc lại được những chi tiết nhỏ nhít từ khi hai mẹ con gặp thầy trước khi thầy đi Ấn Độ học cả 10 năm trở về...
Cha của thầy cũng là một vị xuất gia tu tập đắc định tới MỨC thầy đọc Kinh Phật xong thầy hồi hướng cho ai người đó đều "được toại nguyện" nhiều phần...

Giọng tụng Kinh của thầy rất là hay và mát mẻ, thầy nói thầy đầy niềm vui và tình thương với mọi người... vốn trước đây thầy là giáo viên Hóa cấp 3 rồi đi tu...

Gửi bởi: member May 27 2013, 04:47 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/208_zpsab3af886.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/209_zpse2aef254.jpg.html

Gửi bởi: member May 29 2013, 08:32 AM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/300_zpsb586c73b.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/301_zps6566fd53.jpg.html

Gửi bởi: member Jun 7 2013, 06:36 PM



http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/030_zps2d87e90f.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/031_zps4041c514.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/032_zps39b390db.jpg.html

Gửi bởi: member Jun 8 2013, 10:56 AM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/036_zpsc3fdbf61.jpg.html

Gửi bởi: member Jun 12 2013, 01:12 PM




Gửi bởi: member Jun 16 2013, 12:14 PM



Gửi bởi: member Jun 17 2013, 05:43 PM



Chùa Bửu Long - một chùa nguyên thuỷ đẹp nhất VN - vì thế nó có tính chất chỉ để làm đẹp, du lịch hơn là một nơi lý tưởng để tu tập!



Gửi bởi: member Jun 18 2013, 11:43 AM


Con khỉ này mặt nó còn đẹp hơn n mặt người!

Văn hoá hàng ăn của miền nam hơn hẳn miền bắc!

Gửi bởi: member Jun 19 2013, 03:40 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/062_zpse58fac5e.jpg.html
Mua hoa ở chợ bến thành về chùa Phật Lớn cắm, thoả mãn tâm muốn cắm hoa...

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/063_zps99f25801.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/064_zpsd5456cc5.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/065_zps3de107c5.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/066_zps1052d6f9.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/067_zps41dd254b.jpg.html

Gửi bởi: member Jun 20 2013, 08:02 AM


Gửi bởi: member Jun 28 2013, 10:28 AM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/40f0af5de2c3c13bdb3967e15ba35da4_zps5ed80e95.jpg.html



Gửi bởi: member Jul 4 2013, 04:10 PM

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/Khoatu72013/019_zps1d6d3bc1.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/Khoatu72013/020_zpsd20baa5a.jpg.html

Cách cắt rau nhỏ nhí?

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/Khoatu72013/021a_zps96904dde.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/Khoatu72013/021b_zpsa0c2f2ea.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/Khoatu72013/022_zps94fe5784.jpg.html

http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/Khoatu72013/023_zpsdc225296.jpg.html

Gửi bởi: member Jul 6 2013, 06:36 PM















Gửi bởi: Diệu Minh Jul 20 2013, 08:03 AM

QUOTE(member @ Apr 21 2013, 03:16 PM) *
http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/00015_zps1917e0ea.jpg.html

Từ ngày để cây đàn ghita ở trong cửa hàng chúng tôi thường được nghe hát và đàn, với những người có sẵn "máu" văn nghệ, họ chỉ cần nhìn thấy đàn thôi là họ xúc động hát và đàn cho chúng tôi nghe liền, cũng vui... ca sĩ Lan Hương đang đàn hát vào lỗ tai của tôi... chưa bao giờ từng được nghe những ca sĩ lừng danh như ca sĩ BÍCH HỒNG - thạc sĩ thanh nhạc tại nhạc viện thành phố HCM, hôm cuối cùng của khóa tu... ca sĩ hát vài lời vào TAI chúng tôi.... thật là kỳ diệu...
http://www.youtube.com/watch?v=LnFyMxB9QnY
và hôm qua là ca sĩ Lan Hương - nổi danh một thời từ khi còn chiến tranh biên giới 1979... giờ ca sĩ làm ở đài tiếng nói VN...


Nghệ sĩ ưu tú Lan Hương vừa ăn số 7 trong 15 ngày và vừa nhịn ăn thành công 10 ngày, hiện chị gầy đi được 13 kg và bệnh đau nhức chữa mấy năm không lành đã khỏi 70%, nhắn tin cho tôi chị nói đã trở thành một chúng sinh hoàn toàn khác....

Hiện chị trẻ như gái 20 tuổi, nhỏ nhắn xinh sắn, gặp tôi chị vén bụng khoe bụng săn chắc gọn....

Gửi bởi: member Jul 21 2013, 11:01 AM

<a href="http://s107.photobucket.com/user/tramhamngusi/media/033_zps184d7fbf.jpg.html" target="_blank">

</a>



Ngọc được mẹ chăm sóc tết tóc... cho từng ngày...
Chiều nay tôi nói: con nằm ra mẹ đắp mặt nạ cho con và mát xa chân cho con... cô nường sướng quá hỏi vì sao MẸ LẠI NHƯ THẾ?
Tôi trả lời: do mẹ niệm ÂN ĐỨC PHẬT hàng ngày đấy!




Gửi bởi: member Jul 25 2013, 08:54 AM






Gửi bởi: Diệu Minh Jul 25 2013, 11:22 PM


Gửi bởi: member Jul 27 2013, 12:00 PM


Gửi bởi: member Jul 28 2013, 08:30 AM






Gửi bởi: member Aug 10 2013, 11:19 AM



Gửi bởi: member Aug 10 2013, 05:48 PM


Gửi bởi: Diệu Minh Aug 12 2013, 10:14 AM

2 cha con đag đi đường...

- Con trai, mua cho bố chai nước ngọt.
- Pepsi hay coca?
- Coca
- Thường hay cao cấp?
- Thường
- Chai hay lon?
- Chai
- Lớn hay nhỏ?
- Thôi lạy mày, mua tao chai nước là được.
- Khoáng hay tinh khiết?
- KHOÁNG
- Lạnh hay nóng?
- TAO LẤY CHỔI ĐẬP MÀY BÂY GIỜ
- Lông gà hay chổi nhà?
- Thằng súc vật!!!
- Trâu hay bò... =)))))

Gửi bởi: member Aug 26 2013, 08:25 AM



Một ngày sinh nhật vui vẻ, áo thì cháu Hoàng tặng, bèn mặc ngay cho nó vui, ai ngờ mình NHỚ ra mấy bộ tóc giả có sẵn trong nhà, bèn đội vào... gây "choáng" với lớp học nấu ăn, Ngọc lấy váy trắng đòi mẹ mặc... và cuối cùng mọi người phì cười ... Ngọc thì buồn cười quá kêu "không chịu được" vì quá vui vẻ nhộn nhịp... lục mãi không có cái quần nào "thích nghi" may sao ngó thấy cái quần đen mua tự bao giờ, bè lấy mặc, hợp ra phết... khác hẳn ngày bình thường ăn mặc như "mẹ bổi" ... ăn mặc như ngày thường là SƯỚNG NHẤT!


Những ảnh xấu xóa hết, chọn mấy cái ảnh đẹp đẹp gửi lên cho bà con coi nhan sắc của một người Thực dưỡng 54 tuổi ở Hà Nội...hi,



Gửi bởi: member Aug 30 2013, 11:49 AM




Gửi bởi: member Sep 3 2013, 09:14 AM

Thờ tóc của Đức Phật, châu báu cúng dường gắn quanh




Gửi bởi: member Sep 8 2013, 10:02 AM


Hoa Patemanai:


Gửi bởi: member Oct 10 2013, 08:52 AM










Gửi bởi: member Oct 10 2013, 09:00 AM










Gửi bởi: member Oct 10 2013, 04:46 PM










Gửi bởi: member Oct 10 2013, 04:54 PM













Gửi bởi: member Oct 11 2013, 09:45 AM










Gửi bởi: member Oct 11 2013, 09:50 AM










Gửi bởi: Diệu Minh Oct 14 2013, 01:11 PM

http://s180.photobucket.com/user/tramhamngusi2007/media/New/IMG_4053Small_zps50541ada.jpg.html
Gặp lại chú hiệu trưởng tên Phong, đồng nghiệp và học sinh sau 24 năm...

http://s180.photobucket.com/user/tramhamngusi2007/media/New/IMG_4048Small_zpsffd5d5c2.jpg.html

http://s180.photobucket.com/user/tramhamngusi2007/media/New/IMG_4038Small_zpsdffab865.jpg.html

Tóc giả cũng hữu ích dễ giao lưu?!


Gửi bởi: member Oct 14 2013, 02:46 PM










Gửi bởi: member Oct 14 2013, 02:46 PM

Reduced: 60% of original size [ 640 x 480 ] - Click to view full image

Reduced: 60% of original size [ 640 x 480 ] - Click to view full image






Gửi bởi: member Oct 15 2013, 09:19 AM










Gửi bởi: member Oct 15 2013, 09:24 AM








Gửi bởi: member Oct 15 2013, 09:46 AM












Gửi bởi: member Oct 15 2013, 10:09 AM








Gửi bởi: member Oct 16 2013, 10:48 AM










Gửi bởi: member Oct 16 2013, 10:52 AM












Gửi bởi: member Oct 16 2013, 11:00 AM










Gửi bởi: member Oct 16 2013, 11:34 AM










Gửi bởi: member Oct 17 2013, 10:59 AM










Gửi bởi: member Oct 17 2013, 11:01 AM









Gửi bởi: member Oct 18 2013, 10:18 AM












Gửi bởi: member Oct 18 2013, 10:21 AM












Gửi bởi: member Oct 18 2013, 10:42 AM












Gửi bởi: member Oct 19 2013, 10:18 AM










Gửi bởi: member Oct 19 2013, 10:21 AM










Gửi bởi: member Oct 19 2013, 10:24 AM


















Gửi bởi: member Oct 21 2013, 10:35 AM










Gửi bởi: member Oct 21 2013, 10:39 AM











Gửi bởi: member Oct 21 2013, 10:44 AM












Gửi bởi: member Oct 21 2013, 10:47 AM










Gửi bởi: member Oct 22 2013, 09:49 AM




Gửi bởi: member Oct 30 2013, 07:57 PM





Chùa Pháp Vân, bệ thờ làm bằng gỗ trạm được đặt mua từ Miến về,
Hôm nay có ngài Tam Tạng Thiền sư tới giảng dạy... (30/10/2013)

Gửi bởi: Diệu Minh Oct 31 2013, 01:52 PM

http://vietnamnet.vn/vn/quoc-te/147269/be-so-sinh-roi-le-khi-nghe-me-hat.html

Gửi bởi: member Nov 13 2013, 11:06 AM

http://dantri.com.vn/van-hoa/am-long-khuc-hat-xu-so-bach-duong-giua-long-ha-noi-802213.htm

http://doisong.vnexpress.net/tin-tuc/nhip-song/chang-ky-su-nhat-den-viet-nam-lam-nong-dan-2908641.html

Gửi bởi: member Nov 16 2013, 11:52 AM




Gửi bởi: member Nov 18 2013, 08:40 AM


Gửi bởi: member Nov 19 2013, 11:29 AM



Thật là kỳ duyên khi tôi được tiếp đón trai tăng với thầy Khai Bi và sư cô Tịnh Thanh tại thiền đường nhà tôi...

Gửi bởi: member Dec 2 2013, 07:38 PM







Gặp được ông thợ "cả" - thợ "lõi" của làng nghề rèn dao kéo truyền thống nổi tiếng nhất nước là làng Đa Sỹ, may sao tôi vừa đi vừa khấn chư thiên và gặp được đúng người cần gặp...

Tôi nhớ có lần nhà thơ Vương Từ bảo với tôi: gặp một người nông dân "cỡ" đó cũng rất là hay và thú vị, họ đều có sự định tâm và tình yêu nghề nghiệp rất là CAO, tiếp xúc với họ rất là thú vị ... tôi mua một cái kéo để về cắt cái gì đó...


Gửi bởi: member Dec 8 2013, 07:40 PM












Gửi bởi: tusen Dec 9 2013, 11:14 PM

Cô Trâm ơi ,

khi mình biết đâu là Chân Tâm thì mình có phải đánh đổi tất cả để có được nó không?

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 10 2013, 07:50 PM

Tâm linh không bao giờ có giá rẻ đâu, phải cá cược cả mạng sống chưa chắc đã khẳng định được sẽ thấy chân tâm, nữa là....

Sang Miến, có câu: con xin dâng hiến sanh mạng và cuộc đời con lên tam bảo và các bậc thầy...

Khi nào đang ở gần chân sư thật - người đã đắc đạo đắc quả, hãy nguyện dâng hiến như thế hoặc là thầm nguyện dâng hiến như thế nhưng phải mở ngoặc đóng ngoặc là chỉ với những bậc thánh tăng mà thôi... hi, như thế cho "chắc ăn" kẻo gặp thầy tà thì TOI!

Mình dâng hiến trước thì mình BIẾT chân tâm sau, chả bao giờ có thể BIẾT RÕ NÓ rồi mới dâng hiến và để ĐƯỢC NÓ cả, nó đắt lắm...và không khéo lại dâng sanh mạng cho ma vương đấy nhé!

Gửi bởi: tusen Dec 11 2013, 03:26 AM

Vậy khi rơi vào tận cùng của khổ đau , liệu có thấy được Chân Tâm không thưa cô ?Và từ đó Được Nó trong tay. Rồi từ có Được Nó trong tay rồi, liệu phải học cách Giữ NÓ?

Giống như "Khi mọi việc đã đi xuống tận cùng, không thể nào tệ hơn được nữa mà sẽ bắt đầu đi lên theo một hướng mới". Đây có gọi là Cực Âm sinh Dương?

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 11 2013, 07:41 AM

Nó chính là vận hành của cực nọ sinh ra cực kia: bĩ cực sinh thái lai;

Còn chuyện tận cùng của khổ đau không bao giờ có thể dễ sinh ra chân tâm đâu cháu ơi;
Trước tiên hãy đặt lại vấn đề thế nào gọi là "tận cùng của khổ đau" rồi hãy bàn tiếp;
Đạo Phật là điều để thực hành, không phải là lý thuyết suông đâu...

Ăn thì no, uống nước biết nóng lạnh, nhai cơm lứt 1 năm khác với nhai cũng nó sau 30 năm....còn cụm từ "tận cùng khổ đau" thì nó không thực tế... có người vợ bỏ là tận cùng của khổ đau, có người chết hết mọi người thân sau đó hiển thánh là nhờ có đủ nhân duyên và liễu ngộ lời Phật dạy... thời Phật có câu chuyện đó đấy; nếu không cùng hiểu một khái niệm, thì cũng chỉ là mọi lý thuyết đều mầu xám... và ai cũng HIỂU vấn đề theo ý riêng của mình mà thôi...

Nếu nói như kiểu của cháu chắc là khi bị tai nạn thảm khốc thì sẽ hiển thánh?


Gửi bởi: tusen Dec 11 2013, 09:12 AM

Dạ không phải, "tận cùng của khổ đau" do chính bản thân mình gây ra , mình nhận ra rằng mọi thứ của khổ đau là do mình, và mình chịu nhưng "quả" đó là cũng đáng! Và cũng từ đó mình sẽ "đứng dậy" được

Gửi bởi: justmevn Dec 11 2013, 09:18 AM

Bạn tusen đọc được tiếng Anh thì đọc cái này này, hy vọng bạn được khai thông.

Bạn luôn LÀ Nó, chứ bạn không bao giờ có thể CÓ NÓ. CÓ hàm chứa sự sở hữu một cái gì bên ngoài mình, là cái vô thường có được rồi lại mất.

http://www.scribd.com/doc/77676582/Jeff-Foster

http://www.scribd.com/doc/86699785/jeff-foster-life-without-a-centre

http://www.scribd.com/doc/126432876/A-Dialog-With-Jeff-Foster

Và cả điều này mà Osho nói đến nữa:

QUOTE
One last word. Two or three friends have asked,

YOU ADMIRE AMERICA SO MUCH, YOU SAY THAT SOCIALISM WILL COME FIRST IN AMERICA, BUT IT IS IN AMERICA WHERE HIPPIES, BEATLES AND BEATNIKS ARE INCREASING IN NUMBER, WHERE PEOPLE ARE TAKING INCREASINGLY TO DRINKS AND DRUGS LIKE LSD AND MESCALINE, WHERE CONSUMPTION OF SLEEPING PILLS AND TRANQUILIZERS IS ASSUMING ALARMING PROPORTIONS AND WHERE PEOPLE ARE DISTURBED AND RESTLESS. CAN YOU SAY SOMETHING ABOUT IT?

You should know that no animal ever gets disturbed. Have you ever heard that a water buffalo lost his peace of mind? Have you ever seen a donkey spending a sleepless nights or getting bored? Have you come across a bull committing suicide, because life became meaningless? No, no animals ever get bored, disturbed or worried; nor do they commit suicide. Why?

The reason is that the mind of animals is very undeveloped. The more the mind develops, the more you become sensitive and understanding. As the mind grows,your vision grows; you begin to see things around you with clarity. As your mind expands, your being expands in the same measure. And with the development of intelligence begins the search for the meaning of life, its significance. If there are hippies and Beatles and beatniks in today's America, if its young men and women are getting rebellious, they are the
barometer of the fact that consciousness is touching new heights there, that they see things that are not yet seen by us.

Man's intelligence has developed in a great way, and it IS this developed intelligence that is making him restless. The more intelligence, the more restlessness. And remember. the greater your restlessness, the greater peace you can attain. Levels of peace and restlessness -- their proportions are always the same. If man's restlessness is say, only two milligrams, the peace he will attain is not going to be more or less than two milligrams. And if his restlessness grows to be a thousand tons, his peace will grow to be the same thousand tons. Our capacities in both directions --dialectical directions -- grow together. They are coextensive. If I become very sensitive to ugliness, I am bound to be as sensitive to beauty too. The man with a high sense of beauty will have a high sense of ugliness also. Of course, ugliness will hurt him, but beauty will comfort him in the same measure.

As man's consciousness expands, his world of anxieties will equally expand, because now the anxieties of others enter his awareness. Man, today, is much more intelligent than before, and that is why he is so anxious and unhappy too. But because of our mounting anxiety and unhappiness we need not despair and retrace our steps and turn back to the past, our new difficulties and problems are only a challenge and we have to accept the challenge and go onward and forward. We have to find new paths ofpeace -- peace commensurate with our restlessness. Old paths will not do; new ones have to be found.

Man is, today, on a brink, and his consciousness is nearing a great leap forward, a quantum leap. For example, when the first monkey came down from the tree and for the first time walked on two legs instead of four, he must have felt very awkward. And then the older monkeys, his elders, who remained sitting in the tree must have jeered at him, saying, "What are you doing, you fool? How stupid it looks. Is it becoming for monkeys to walk on two legs?" And the monkey walking on two legs must have gone through
a lot of worry and anxiety, any amount of sufferings. Maybe his backbone had ached, his sleep had been disturbed. But it was from this monkey that humanity came into being and developed to its present state. In the same way man's grown-up consciousness today -- which is undergoing such pains that it is driving him to the point of committing suicide -- is soon going to give birth to a new humanity, a higher humanity.

The emergence of a new consciousness in man is at hand. And remember, the aboriginals still living in the jungles are not going to participate in this quantum leap, nor are the saints and priests sitting and singing in temples and mosques going to take part in this great transformation. They are all seeking comfort and contentment, and they are so afraid of discontent. Only they are going to be partners in the glory of giving birth to the new man who are prepared to walk through the fire of discontent, and who have the courage to go beyond it.

In this respect, we are a very unfortunate people. We cannot produce hippies, we cannot be that anxious, we cannot suffer so intensely, and consequently we cannot attain to that deep peace. America today stands as a vanguard on a forward line from where a leap is possible. It is a very critical situation where many times one may feel like escaping and retreating. That is why men like Mahesh Yogi have influence in America. The people who feel panicky and want to go back are being influenced by Mahesh Yogi and others. They are telling them, "Why worry? Get out of this mess; close your eyes, chant a mantra and go back to the past." For the same reason Gandhi has influenced America more than he has influenced his own country. The backward-going mind has panicked and it says, "Yonder is an abyss; let us go back! Gandhi is right to say that technology and skyscrapers are useless!"

The cry of "Go back to the past" has always been there, and it has done us no good. We have to go forward, there cannot be any going back. There is no way to do it. And even if there was a way, it would be so dangerous to do so. Nothing can be gained by returning to the past. If a grade four student wants to go back to first grade because the homework was easy, there is no sense in doing it. And even if he actually goes back, he will find it to be meaningless. He has now the maturity that comes with passing three grades; he cannot stay in first grade. So with his highly developed mind, man cannot go back to the times of Rama. He cannot return to the caves. Of course, he may enjoy it for a change if he returns to the forest for a while.

Recently about two dozen of my friends from Bombay had gone to Kashmir with me. In fact, they had escaped from Bombay and they were with me in Pahalgaon, a scenic spot in Kashmir. The man who cooked for me at Pahalgaon told me every day that he would be grateful if I took him with me to see Bombay. I said to him, "You seem to be crazy. You see the friends here with me, they are all from Bombay and they are here to see Pahalgaon. You are fortunate to be in Pahalgaon itself; better enjoy it." He then said, "Life is so dull here that I wonder why people come here at all.There is nothing here. I crave to see Bombay." He wants to see Bombay, and I want that he should have the opportunity to see that city. Why? -- because then he will be able to enjoy Pahalgaon too. That will be his gain if he visits Bombay.

Man has to go forward. Once in a while he can go back to the past to have a brief holiday. That would be pleasant. But a return to the past for good is not possible. It is different if for fun you sit sometimes at Rajghat with a spinning wheel as the leaders do. It is a pleasant hobby and a cheap one at that if you occasionally take to spinning and get photographed and filmed. But it would be utterly wrong if we make the spinning wheel the kingpin of our industries. That way the spinning wheel will be dangerous.
No culture of the past, be it Hindu, Mohammedan or Christian, can make man happy if he returns to it.

Man has to go ahead and ahead into the future. In that future no Hindu, no Mohammedan and no Christian will survive; only man will survive. In that future only man will live.
The future belongs to man. And here we have to think together about how much creativity we need to bring that future in. We also have to consider how much wealth and health will be needed to make man happy, so that from his happiness he creates music, he goes on the search for his soul, and ultimately reaches the temple of God.

There are many questions to be answered. I will take them up tomorrow. And if you have any more questions, you can send them in writing.

I am grateful to you for having quietly listened to my talk with so much love. And lastly, I bow down to the God residing in each of you. Please accept my salutations.

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 11 2013, 10:41 PM

QUOTE(tusen @ Dec 11 2013, 09:12 AM) *
Dạ không phải, "tận cùng của khổ đau" do chính bản thân mình gây ra , mình nhận ra rằng mọi thứ của khổ đau là do mình, và mình chịu nhưng "quả" đó là cũng đáng! Và cũng từ đó mình sẽ "đứng dậy" được


Nghĩ thế là bước đầu của những điều đúng tiếp theo... ngày xưa cô thường vịn vào những câu thơ để đứng dậy sau những khổ nạn, mãi sau này mới biết tới đạo Phật, giờ có cả Ohso nữa, cả Ohsawa nữa, hậu sinh tha hồ mà có nơi nương nhờ nhé.

nghĩ như thế sẽ không có tâm bất thiện nảy sinh và sẽ dễ thông cảm với ng khác...

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 11 2013, 10:54 PM

Hôm nay mình đi chùa Pháp Vân để tu tập ... mấy người bạn đạo trẻ tuổi ngồi trước mặt mình trong lúc cùng ngồi ăn cơm "thừa" của chư tăng ni để "thọ lộc"... mấy ng trẻ tuổi này có chút cảm tình với Td, tự dưng miệng mình nói về người phụ nữ trẻ ngồi trước mặt, đại ý: mọi người hãy nhìn vào cặp mắt của cháu này, chắc chắn mẹ cháu thời kỳ mang thai cháu thường ăn mía hoặc hoa quả... trời ạ, cô đó khai ngay: đúng mẹ cháu thường ăn mía khi mang thai cháu và mẹ cháu rất là sân!

Ôi giời, tại sao tôi nói trúng phóc?????????????????
- Giá cả của điều đó: là kinh nghiệm trực tiếp từ cuộc sống, giá đắt ra phết: một người bạn Td khai ăn mía nên con nhỏ của cô ấy là con gái, mắt vừa một mí và vừa có đuôi cụp xuống hai bên... tôi nhìn thấy cháu bé thế tôi hỏi mẹ nó ăn gì nhiều trong thời gian mang thai, mẹ nó bảo ngày ăn một cây mía, có thời gian ngày nào tôi cũng ăn nửa cây mía và kết quả là tôi béo đen và ra nhiều khí hư..., theo tướng học gọi mắt đó là "quỉ nhãn" tôi cũng có tự học về nhân tướng học nên còn nhớ láng máng...

Tôi nói: cháu có thể "thay đổi số phận" bằng cách thay đổi thức ăn và tôi GIẢNG tại chùa: Đức Phật dạy: thân thể do 4 yếu tố tác động: nghiệp, tâm, thức ăn và thời tiết...

Chị Th cùng đi tu hỏi tôi: em nhìn chị thì thấy thế nào? tôi nói luôn: mẹ chị ăn nhiều thịt trong thời gian mang thai chị và tôi còn quên không nói hết: là thời kỳ làm quan của chị chị cũng ăn nhiều thịt cá nên giờ đường ruột của chị không tốt... chị nói: ăn chay ăn mặn đừng có chấp, kệ nó, tôi bảo thế khi có bệnh đừng có chấp cứ vui vẻ chịu bệnh đi đừng tìm bác sĩ! thế là cứng họng chả nói gì được nữa! dạo này có lúc tôi ăn nói phản ứng cực nhanh và có lúc đần đần phản ứng chậm chạp...tôi phải nhai kỹ nữa, ăn ít lại nữa là tiêu chí hàng ngày của tôi...

Gửi bởi: tusen Dec 12 2013, 06:23 AM

Huynh justme, Tusen cám ơn huynh về bài viết và đường link. Nhưng hiện tại Tusen không có hứng thú để đọc nó, mặc dù nó rất bổ ích. Từ từ rồi Tusen cũng sẽ đọc nó, Tusen hiện tại bây giờ là phải đi trên con đường mình vấp ngã do mình gây ra, và tự nhận hét và tự biết mình sẽ mất hết những gì mình đã có. Có cái gì khuây khỏa để có niềm vui sau khi té thì tốt biết mấy ?

Tusen tự hiểu , tự đánh bản thân và tự nhận ra là có thầy ở kế bên thì Tusen không tài nào "biết" được cái " đau" đó như thế nào, và cứ thế mà cứ cố chấp cái Bản Ngã.

Cháu cảm ơn cô Trâm nhiều.
Cháu chắc sẽ còn té đau nữa nữa nữa smile.gif

Gửi bởi: tusen Dec 15 2013, 08:48 AM

Điều gì làm cho chúng ta có một ý chí mạnh và một trái tim ấm vậy thưa cô?

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 15 2013, 09:16 PM

Té đau thì mới biết thương người bị té, đừng quên kinh nghiệm té đau...
Hãy dâng cúng cho Phật Trời nỗi đau ấy đi,
Và chắc là bạn sẽ được xoa dịu ngay...
Hãy hòa làm MỘT với ý chí của thượng đế, và cần nhận ra thượng đế có ngay trong MÌNH!
Mặt bên kia của quỉ là thánh thần, a men!

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 16 2013, 06:29 PM

http://tranhung09.blogspot.de/search?updated-max=2013-12-16T14:11:00%2B07:00&max-results=5

Gửi bởi: Diệu Minh Dec 16 2013, 09:57 PM

http://dantri.com.vn/giai-tri/noi-da-ga-khi-nghe-quan-quan-x-factor-hat-my-heart-will-go-on-815987.htm

Gửi bởi: member Dec 17 2013, 05:46 PM






Gửi bởi: member Dec 17 2013, 05:52 PM










Gửi bởi: member Dec 17 2013, 05:54 PM




Gửi bởi: member Dec 27 2013, 10:42 AM




Gửi bởi: member Dec 27 2013, 10:43 AM






Gửi bởi: Diệu Minh Jan 2 2014, 11:38 PM

http://vietnamnettv.vn/chu-cun-thong-minh-nhat-the-gioi-a20140101215428874-c104.html

Gửi bởi: member Jan 3 2014, 06:58 PM


Gửi bởi: member Jan 8 2014, 08:31 PM


Hộp thức ăn này do chị Hà "công khó" làm và biếu tôi, đúng lúc tôi chưa ăn gì từ sáng và hộp thức ăn còn nóng về mùa đông được chúng tôi thưởng thức ngon lành!














Gửi bởi: member Jan 12 2014, 11:08 PM




Gửi bởi: Diệu Minh Jan 13 2014, 01:41 PM

Đức Anh chủ nhiệm CLB sống thiền ở SG nhắn tin gửi ảnh quí có mặt tôi chụp 2004 ở Miến ... hôm đó tôi xả y sắp quay trở lại VN sau 6 tháng xuất gia gieo duyên... hôm đó chúng tôi được cô Thu ở Mỹ tới cho đi thăm "một người duy trì chánh niệm 24/24"? mừng vui và tò mò nhòm ngài tới mức ngài nhìn tôi một cái rồi lại cụp ánh mắt xuống: ánh mắt của ngài sáng quắc không thể nào quên - một "ông lão" 80 tuổi - một vị thánh tăng còn sót lại của Miến...

ĐA hỏi tôi có thấy ảnh quí không và sau đây là tin nhắn trả lời của tôi:

Quí quá vì chị có kỷ niệm s sắc v ngài U Kundala; hôm đó ngài chỉ nhìn duy nhất chị và chị thì thấy chỉ MUỐN xà vào lòng ngài úp mặt vào lòng ngài như một đứa trẻ? Chắc kiếp tr ngài là MẸ hiền của chị? He he.

Tôi hỏi ở đâu ra cái ảnh?
Ở đâu ra hả em? H đó chị c mang máy ảnh mà tiếc k chụp đ hình v ngài; ông thày bói Miến bảo chị là sẽ gặp đ nhiều thày giỏi, chị NGHĨ mình sắp về VN chị mới xả y chuẩn bị q trở về sau 6 tháng x gia gieo duyên; ai ngờ cô Thu ở Mỹ tới SOM và CHO mọi ng đi đấy em ạ; chuyến đi tuyệt v; ngài U cầm 1 góc tờ giấy A4 mà đầu kia k động đậy, chỉ MÌNH chị phát hiện ra điều đó; đố em làm đ đấy? Hi


Cô Thu có đưa cho em 2 tập album gồm nhiều hình tư liệu quý, để em scan và lưu lại, chia sẻ cho Phật tử hoan hỉ. Vô tình thấy hình của chị

Không ăn chiều, uống ít nước, tu chết thôi, như là KHÔNG CÒN một cơ hội quay lại Miến để tu nữa, người gầy nhom còn 45 kg nhưng "sáng trưng"? thấy các bạn ở nhà bảo thế? định nhiều có ánh sáng đó mà...

Gửi bởi: member Jan 20 2014, 02:09 PM












Gửi bởi: member Jan 20 2014, 02:12 PM










Gửi bởi: member Jan 20 2014, 02:20 PM







Gửi bởi: member Jan 20 2014, 09:36 PM


Gửi bởi: tusen Jan 24 2014, 03:03 AM

CÔ ơi, bây giờ con đã hiểu được những lời dạy của Đức Phật trong những bài pháp và cuộc truyện trò của Người vs các Tỳ Kheo.

Và khi con thiền, những phiền não của con đã không còn xảy ra nữa. COn chỉ thấy con đang tự nói vs bản thân con, và Con niệm Phật Bà Quan Âm cũng không có xen lẫn phiền não nữa. Khi có xảy ra, con biết nó là phiền não-suy nghĩ , và đâu là Tâm của con đang nói.

Thân thể con bây giờ là ấm ở trong và lạnh bên ngoài , và con không thấy mình bị lạnh mặc dù ngoài trời đang rất lạnh.



Gửi bởi: member Jan 24 2014, 08:38 AM


Bức ảnh quá quí: do cô Thu cho Đức Anh mang từ Mỹ về VN cho các bạn đạo, khi đó tôi vừa xả y sau 6 tháng ở Miến chuẩn bị trở về VN thì được cô Thu từ Mỹ sang Miến cho đi thăm các vị thánh tang, trong ảnh là chúng tôi được gặp đảnh lễ và chụp ảnh với ngài U Kundala - người viết 9 yếu tố tăng cường ngũ căn của người hành thiền Minh sát; nay ngài đã tịch...
Khi đó tôi gầy 5 kg so với lúc sang và gương mặt thì sáng chưng nhẹ nhõm...

Gửi bởi: member Jan 28 2014, 05:45 PM


Bữa ăn 28 tết, miệng đầy cơm... ngồi nhai cơm lứt với nhân viên... mặt ai cũng vui vẻ... trên đầu tôi là cái lắc để gõ nhịp phách... có người hỏi tôi mua cái đó về làm gì? tôi bảo để lắc đập hát hò....????!!!!!!!!!


Miệng ai cũng đang có cơm lứt ở trong đấy ạ!

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 28 2014, 09:06 PM

Một số người hỏi tôi ngày tết ăn gì và làm gì?
- Nhịn ăn là chính,
- Làm một số việc trong im lặng: đọc rà lại sách để chuẩn bị in lại... tết với tôi là làm việc những công việc khá ưa thích còn dở dang... đọc sách...

Gửi bởi: member Jan 29 2014, 11:52 AM



Anh chàng Bắc mang rau ra hoa biếu tết cô Trâm! Cả nhà được bữa ăn vừa nhai vừa nhả bã vì rau đã ra hoa nhiều nên bắt đầu cọng bị sơ rồi!


Thích để đầu trọc going chị Trâm mà phải phấn đấu cả chục năm mới để nổi quả đầu trọc lốc khoái trí!


Chương trình "tự sướng" ở nhà: bày ra cách nấu các món ăn và đem mời mọi người...

Gửi bởi: member Jan 30 2014, 11:52 PM

Chuc moi ngưoi an tet ngon mieng, vui ve.


Ngọc gói đẹp nhất nhà, nhìn tay cô nường thoăn thoắt mà thấy yêu thế? cô nường có đôi bàn tay bé như con ếch! đôi bàn tay bé tí? bàn tay bấm đàn ghi ta được thầy Trường khen bấm đẹp chuẩn, trông rất đẹp! thế mà nó lười tập đàn? không chịu đi sâu vào cổ điển...!

Chiều 30 tết ba bà cháu ngồi gói món bánh bột lọc, học được của sư cô Viên Trí, tôi NGHĨ chắc món bánh tẻ cũng được làm theo công thức trên, ra giêng sẽ triển khai làm thử, vì đây là món ăn khoái khẩu của dân Thanh Hóa vào những dịp lễ tết họ mới làm... món này ăn một lần nhớ mãi luôn... tôi cứ MƠ một ngày biết cách làm và được ăn cũng như có ai làm cho mình bán? có lẽ thể nào cũng làm được, món này ăn còn tốt hơn món bánh giò nhà tôi đã triển khai...


Những người già thì phải mặc ấm, còn thanh niên thì mặc hở hang... sao nó không thấy lạnh nhỉ? đúng là thanh niên!





Lúc đầu 3 người ngồi gói bánh cười nói hỉ hả, tôi ƯỚC gì có ai tới nhà để nhờ chụp được cả 3 người trong nhà đang làm... hi, đúng là cầu được ước thấy nhé...

Tôi tới đây là để khám phá thêm các kinh nghiệm! chỉ là như thế, chả có mục đích gì hơn...?
Chúng ta sống trên đời là để nếm mùi đời? để trải nghiệm? để thỏa trí tò mò?
Trí tò mò nào là quan trọng và cần thiết? ta là ai? ta sống trên trái đất này là để làm gì?

Gửi bởi: Diệu Minh Jan 31 2014, 01:20 PM

Đêm 30 tết, bao sái bàn thờ và ngồi thiền lúc 12 giờ đêm, sau đó hồi hướng phước tới những người thân mới mất và tới tất cả chư thiên tại nhà mình và tất cả các chúng sinh ở khắp các cõi giới, cầu cho tất cả luôn được an vui và đạt niết bàn trong ngày vị lai.

Từ mùng 1 - 5 tôi dự định tịnh khẩu, và tránh tối đa giao tiếp, ăn ít và tiết thực... làm vài việc cần làm chưa hoàn thành...
Hạnh phúc thay được sống MỘT MÌNH giữa những người ủng hộ ta tịnh khẩu... không phải LO cho ai, chả ai lo cho mình, khoái quá, được sống 5 ngày hạnh phúc.
Không bật điên thoại di động, không nghe điện thoại,... tập chết trong khi đang sống! coi như MÌNH ĐÃ CHẾT từng lúc, he he... tức là cắt đứt kết nối với thế giới bên ngoài...

Xin cả nhà để cho tôi được là như thế, rất thích cái cảm giác được sống như đang là ... nó hơi giống cuộc sống ở thiền viện SOM,...
Cầu cho mọi chúng sinh đều được hạnh phúc... và đạt niết bàn trong ngày vị lai...

Sáng sớm mùng 1, rủ mẹ tôi đi thiền hành ngoài đường ngõ TT 2, lượn lên cái con lươn trống... nhảy Kundalini giữa đường, chỗ còn khoảng nắng chiếu chan hòa, những nơi khác nhà che hết nắng! chẳng những sướng sao! ưỡn ẹo 10 phút, rịn mồ hôi, đi về nhà... ăn mặc như ngày thường trông hơi giống con điên... vừa nhảy K vừa ngài ngại tụi nhà báo đưa hình mình lên mạng!

Cháu "gạo đen" - hai sinh viên mới ra trường rủ nhau đi đưa gạo lứt đen... một cậu tên là Hưng, cho tôi bình cây quất ngọt ăn được cả vỏ, để ở bàn ăn dưới nhà (tầng 1), tuyệt vời làm sao buổi sáng nắng chiếu đúng vào chậu quất đó, được một lúc!

Tôi cũng được nếm chút rượu gạo đen của hai đứa làm như sau: đồ gạo lứt đen rồi rắc men làm rượu nếp, khi đã ĐƯỢC thì đổ rượu trắng tự nấu vào loại gạo lên men đó và ngâm, rồi chắt ra, hèn chi mà nó ngòn ngọt như là rượu sake của Nhật, tôi nếm tí và nghĩ tới việc GIỮ năm giới!

Với dân sành uống rượu, đó là loại rượu quí, ngon ngọt, dễ uống. Tôi chỉ nếm có vài giọt, cho Ngọc nếm, cô nường cũng khen ngon!

Gửi bởi: Diệu Minh Feb 1 2014, 02:21 PM

Mới có hai ngày tịnh khẩu ... kết quả: sự tĩnh lặng bao trùm, có cảm giác vài khoảnh khắc như là đang ở dưới hang động trong lòng đất về sự bình an tĩnh lặng sâu sắc...

Thật là kỳ diệu được tịnh khẩu không tiếp xúc kết nối với bất cứ ai, thân tâm tĩnh lặng... khá lý tưởng!
Tịnh khẩu là PP chữa lành nhiều bệnh trên thân và tâm...

Phàm cái gì có hình tướng, ở đó có sự lừa gạt! Đức Phật đã dạy như thế,


Gửi bởi: member Feb 1 2014, 02:58 PM


















Sản xuất bởi Invision Power Board (http://www.invisionboard.com)
© Invision Power Services (http://www.invisionpower.com)