IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

 
Reply to this topicStart new topic
> Các bệnh phụ khoa, Nguyên nhân và cách chữa
Diệu Minh
bài Feb 20 2008, 08:34 AM
Bài viết #1


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 16,911
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



Các bệnh phụ khoa


Ngoài chứng khí hư được đề cập ở mục 2, còn có các bệnh phụ khoa khác là viêm nhiễm đường sinh dục, u xơ tuyến vú, tuyến tiền liệt, tử cung và buồng trứng. Các bệnh viêm nhiễm do vi khuẩn hay nấm nếu liệt kê ra thì nhiều vô số kể, lậu, giang mai, hắc lào, mụn rộp… Mỗi bệnh có thuốc đặc trị khác nhau, và khi thuốc đặc trị không trị nổi bệnh nữa thì các bác sĩ giải thích nguyên nhân là do các chủng nấm và vi khuẩn ấy đã bị nhờn thuốc do bệnh nhân không sử dụng đủ liều lượng. Nhưng không có loại thuốc Tây nào là không có tác dụng phụ, chữ kháng sinh, đúng như nghĩa Hán Việt của nó có nghĩa là chống lại sự sống, không chỉ tiêu diệt vi khuẩn và bào tử nấm mà còn làm tổn hại các mô cơ thể tiếp xúc với nó do nó cũng tiêu diệt luôn các tế bào bình thường. Còn tác dụng phụ của các biện pháp điều trị ung thư thì đã quá nổi tiếng, buồn nôn, rụng tóc, mất sức sống, mất một số bộ phận trong cơ thể do can thiệp dao kéo…

Theo quan điểm Thực duỡng, tất cả các bệnh nêu trên đều có chung một nguyên nhân là cơ thể quá dư axit, chỉ cần kiềm hóa dòng máu, và thông thường, kết hợp với dương hóa cơ thể để tống xuất hết những gốc axit độc hại nằm ủ trong các mô ra khỏi cơ thể để các cơ quan lấy lại sức sống và hoạt động bình thường trở lại, việc này có thế thực hiện dễ dàng bằng cách điều chỉnh ăn uống.

a) Các bệnh viêm ngứa và hoa liễu


Dưới góc độ Tây y, các bệnh viêm nhiễm, nấm ngứa như các bệnh hoa liễu chẳng hạn gây ra do những nhân tố kí sinh này rất nguy hiểm và có sức thích nghi mạnh mẽ, còn theo Thực dưỡng, những nhân tố kí sinh này thực chất rất yếu đuối, chúng không thể sống nổi nếu môi trường cơ thể vốn đang phù hợp với chúng bỗng phù hợp trở lại với các tế bào bình thường. Cụ thể hơn, mọi loại bệnh viêm nhiễm không thể ảnh hưởng được tới một người thật sự khỏe mạnh, có độ kiềm trong máu và dịch thể luôn ổn định ở mức pH xấp xỉ 7,32 tới 7,44. Còn khi một người đã mắc bệnh, nếu chịu khó thay đổi ăn uống để kiềm hóa dòng máu trong 10 ngày là bệnh lập tức có biến chuyển rồi khỏi hẳn. Thế nên, cách điều trị chung cho tất cả các bệnh viêm nhiễm này là:

(1)+ Vệ sinh sạch sẽ hàng ngày khu vực cơ quan sinh dục, hàng ngày ngâm mông bằng nước lá cải khô

(2)+ Áp dụng một chế độ dinh dưỡng quân bình âm dương, nhưng đặt trọng tâm trên các thực phẩm giúp phục hồi hoạt động bình thường của thành ruột và các thực phẩm giàu canxi.

(3)+ Thay đồ lót sạch hàng ngày, nều nguồn lây bệnh là từ người khác thì nên chấm dứt quan hệ sinh lý hoặc thuyết phục họ cùng chữa trị.

(1) Trên thực tế, da người nếu giữ sạch sẽ có khả năng diệt khuẩn tự nhiên. Đã có thí nghiệm để những loại vi khuẩn thường gặp trên da của cùng một người, rồi cách 1 tiếng lấy mẫu để kiểm tra dưới kính hiển vi một lần, kết quả cho biết có hơn 90% lượng vi khuẩn bị tiêu diệt nếu chúng được đặt trên một làn da hoàn toàn sạch sẽ, nhưng nếu bề mặt da đã nhiễm bẩn vì tế bào chết, mồ hôi và nhiều nguyên nhân khác thì khả năng diệt khuẩn này giảm hẳn, thậm chí không còn. Khi tôi đi học Yoga, tôi được chỉ một biện pháp trị bệnh nấm da là rửa sạch vùng bệnh rồi bôi dầu dừa lên. Tôi đã tự làm dầu dừa để sử dụng và thấy có hiệu quả, nhưng tôi không tin đó là do loại dầu duy nhất có thể tiêu diệt được các bào tử nấm và vi khuẩn vì trên thực tế nó biến chất rất nhanh nếu tôi không cất cẩn thận trong tủ lạnh. Theo quan sát của tôi thì vùng da chân bị viêm nhiễm rất khô và có rất nhiều tế bào chết liên tục bong ra thành vảy, nhưng việc bôi dầu đã cải thiện tức thời khả năng giữ ẩm cho vùng da bị bệnh, khiến lượng tế bào da bị chết giảm xuống, và theo đó da giữ được độ sạch sẽ lâu hơn. Theo suy đoán đó, tôi thử dùng dầu ăn bôi thay thế và thấy hiệu quả tương tự. Mọi vùng da bị nhiễm nấm đều có thể áp dụng trợ phương này, chỉ cần bôi 1 lượng nhỏ rồi xoa bóp nhẹ để dầu thấm vào da, tất nhiên nên dùng loại dầu vừng ép thủ công không có chất chống đông và chất bảo quản thì sẽ tốt hơn.

(2) Liệu pháp trên đủ mạnh để bạn chung sống hòa bình với các chứng bội nhiễm nấm ngoài da thông thường (nghĩa là khi không dùng nó nữa thì vẫn có nguy cơ mắc lại) nên theo tôi nó chỉ tốt hơn các loại kem bôi trị nấm khác một chút, ở chỗ nó không có hóa chất nên không làm tổn hại các tế bào da bình thường. Còn nếu các ổ viêm nhiễm nằm bên trong cơ quan sinh dục thì việc ngâm mông bằng nước lá cải cũng là một trợ phương hiệu quả. Nhưng thay đổi chế độ ăn uống để kiềm hóa dòng máu mới là biện pháp trị liệu dứt điểm.

Khi tôi học lớp 11, hai tay tôi đột nhiên xuất hiện rất nhiều mụn nước nhỏ li ti chồng chất lên nhau rồi vỡ ra, hết sức ngứa ngáy, khó chịu. Đám bạn cùng lớp tỏ ra rất dè chừng vì sợ bị lây, bởi tất cả mọi người đều đinh ninh bệnh ngoài da thì nguyên nhân phải là do bội nhiễm vi khuẩn, nấm hoặc có kí sinh khác như cái ghẻ, rận… Nhưng khi đi khám ở bệnh viện, sau khi lấy mẫu da của tôi, bà bác sĩ có nói thế này với mẹ tôi: “Chị cứ đưa cháu về đi, phải chờ xét nghiệm xem có nhiễm nấm hay khuẩn gì không đã!” Có nghĩa là có những trường hợp bệnh xuất hiện nhưng không tìm nổi nhân tố kí sinh, rất tình cờ, khi quay lại lấy kết quả xét nghiệm và đơn thuốc, tôi lại chính là trường hợp đó, báo cáo xét nghiệm ghi rằng không tìm thấy nhân tố kí sinh nào, không có nấm, không có khuẩn cũng chẳng có rận hay ghẻ. Sau khi bác sĩ kê đơn thuốc, và sau khi mua thuốc về, tôi ngồi đọc rất kĩ từng tờ hướng dẫn sử dụng kèm theo từng loại thuốc về công dụng, nhưng không có loại thuốc nào có vẻ được làm ra để trị bệnh cho tôi cả, có loại kháng khuẩn, có loại chống nấm, có loại giảm ngứa, nhưng nguyên nhân bệnh của tôi là gì và cách điều trị ra sao thì cả bác sĩ lẫn đơn thuốc đều không đả động tới.

Khi tôi nêu thắc mắc này trong lần tái khám, bác sĩ giải thích các loại thuốc ấy là để ngăn ngừa sự bội nhiễm nấm hay khuẩn thứ phát do vùng da bị tổn thương thì dễ viêm nhiễm hơn hẳn các vùng khác, sau đó kê cho tôi một đơn thuốc khác mới toanh, tất nhiên là cũng vô tích sự y như đơn thuốc đầu vì hình như bác sĩ không biết phải làm gì để chấm dứt tình trạng da tự phát sinh tổn thương của tôi. Sau đó tôi cũng thử vái tứ phương với các bài thuốc đông y gia truyền và đủ thứ thuốc gia truyền khác, và chịu đựng căn bệnh ngoài da khó hiểu ấy suốt 4 năm cho tới lúc nó tự động khăn gói ra đi khi tôi áp dụng liệu pháp nhịn ăn để trị một căn bệnh khác. Suốt 4 năm trời, tôi đã không hề biết, căn bệnh đó không phải đang hành hạ tôi mà đang cố gắng cứu tôi. Cơ thể tôi quá dư axit do ăn uống sai lệch, khiến tôi thường xuyên bị nhức mỏi vô cớ, và để cân bằng lại dịch thể, răng của tôi đã bị lấy bớt canxi nhiều đến độ một chiếc răng bị sún đen. Nếu tạng người của tôi âm hơn, lượng axit dư ấy rất có thể bị đào thải qua thận khiến tôi sẽ bị suy thận và mất hết cả sức sống, và nếu âm hơn mức đó thì axit không thể đào thải được sẽ lưu lại trong một cơ quan nội tạng nào đó khiến các tế bào bị đột biến sinh ra ung bướu, nhưng rất may cơ thể tôi còn đủ khả năng để chọn giải pháp đào thải lượng axit ấy qua da, trong nỗ lực ấy, không thể tránh khỏi sự tổn thương một số mô ngoài da, kết quả là tạo nên một căn bệnh ngoài da khó hiểu.

Tương tự như vậy, tất cả các bệnh phụ khoa đều có chung nguyên nhân là máu bị chua, tạo ra môi trường axit là nguyên nhân của những tổn thương niêm mạc, khi niêm mạc đã bị tổn thương thì viêm nhiễm, nấm ngứa mới có cơ hội phát sinh và hoành hành. Thế nên cũng có truờng hợp bệnh nhân bị chảy dịch và ngứa ngáy trong đường sinh dục, nhưng khi đi khám thì các xét nghiệm lại không tìm thấy nhân tố kí sinh nào trong chất dịch tiết ra. Nếu không có biện pháp loại trừ nguyên nhân sâu xa của căn bệnh và lập lại sự cân bằng thể dịch thì không những không thể điều trị tận gốc căn bệnh mà về lâu dài còn có thể phát sinh những biến chứng nguy hiểm khi cơ thể tiếp tục bị âm hóa ngày càng sâu sắc hơn do ăn uống sai lầm. Bây giờ nghĩ lại, tôi tự thấy mình may mắn vì sau khi căn bệnh ngoài da của tôi chuyển từ tay xuống chân không lâu (dấu hiệu cơ thể tôi đã âm hóa hơn trước khiến bệnh chạy xuống vùng cơ thể dương hơn) thì nó đã được trị khỏi triệt để. Chú của tôi là một y sĩ Tây y, theo kinh nghiệm riêng lúc đó rất lo rằng căn bệnh ngoài da ở chân tôi có thể biến chứng thành bệnh suy thận và cấm tôi dùng bất cứ thứ thức ăn gì giàu vitamin C với thái độ rất gay gắt, vì chú tôi biết, hồi đó có một số bác sĩ tư thiếu đạo đức đã dùng vitamin C liều cao để trị các bệnh ngoài da như vậy đạt hiệu quả nhìn thấy ngay trong vài ngày, tất nhiên là sau đó bệnh nhân bị biến chứng lên thận. Các chuyên gia Thực dưỡng ở Mỹ đã công bố từ lâu rằng vitamin C là một chất cực âm, với liều lượng nhỏ thì nó là chất xúc tác cho một số quá trình biến dưỡng quan trọng trong cơ thể, nhưng khi nó xuất hiện trong máu với nồng độ lớn thì nó âm hóa dòng máu mạnh mẽ, kết quả là gây ức chế, hay thậm chí đình chỉ toàn bộ các quá trình đào thải độc tố từ các mô vào dòng máu rồi ra khỏi cơ thể, vốn là quá trình chỉ xảy ra khi máu đủ dương. Chính vì hiệu ứng làm độc tố biến mất trong máu một cách bí ẩn này nên từng có thời nó được ngộ nhận là có tác dụng giải độc kì diệu. Đối với Tây y, khi đã xuất hiện bệnh suy thận thì chỉ còn biện pháp chạy thận nhân tạo hoặc thay thận, bệnh nhân phải sống một cuộc đời lệ thuộc, tốn kém và không còn khả năng sinh lý. Với những người có hiểu biết về Tây y thì mối đe dọa của bệnh thận đúng là một cơn ác mộng.

(Xin tìm đọc thêm cuốn “Axit và Kiềm” để biết chi tiết về các thực phẩm tạo axit và kiềm cùng tác động của chúng trên cơ thể.)

(3) Có nhiều chứng bệnh, nhất là các bệnh hoa liễu lây lan qua đường tình dục, mầm bệnh chỉ làm xuất hiện các dấu hiệu bệnh lý ở một trong hai giới, tất nhiên nếu tới bệnh viện làm xét nghiệm thì vẫn phát hiện mầm bệnh ở cả hai bên. Do đó, nếu vợ bị bệnh thì chồng cũng phải chữa và ngược lại, nếu không bệnh sẽ nhiễm đi nhiễm lại, nếu chữa bằng Tây y thì gây nhờn thuốc, nếu chữa bằng Thực dưỡng thì gây mất lòng tin vào phương pháp, còn bệnh thì đương nhiên là không khỏi. Theo giáo sư Ohsawa, bệnh ở vùng cơ thể càng cao thì càng dễ chữa vì đa phần các căn bệnh đều âm, còn các vùng cơ thể càng thấp thì càng dương. Bệnh xuất hiện ở vùng càng thấp có nghĩa là cơ thể bị âm hóa càng nặng, nên thời gian cần để nó phục hồi trở lại càng lâu. Theo hiểu biết của tôi, ý kiến này của giáo sư cần hiểu như sau:

+ Bệnh ở tay và vùng ngực thì gốc bệnh ở tim hoặc phổi, tức là bệnh thuộc vùng cao, do các kinh mạch đi vào 2 cánh tay đều thuộc các tạng phủ liên đới với tim hoặc phổi, là các cơ quan nằm ở vị trí cao hơn.

+ Bệnh ở đầu, chân và vùng bụng thì gốc bệnh ở gan, thận và lá lách, tức là bệnh thuộc vùng thấp, do các kinh mạch chạy dọc từ đầu tới chân đều thuộc các tạng phủ liên hệ với gan, thận và lá lách là các cơ quan nằm ở vị trí thấp hơn.

* Lưu ý, tất cả các bệnh ngoài da đều có liên hệ với phổi, vì da là khiếu của phổi nên thuộc vùng cao, nhưng bệnh ngoài da ở chân thì âm hơn bệnh ngoài da ở tay... Còn riêng khuôn mặt, mỗi bộ vị của nó có liên hệ riêng với ngũ tạng, như tai là khiếu của thận, mắt là khiếu của gan, nhưng gò má lại thuộc phổi... Nên phải tùy theo quan hệ liên đới này mà nhận định. Mọi sự trên đời phân ra thành âm dương khi xét trong quan hệ liên đới giữa chúng với nhau, không có gì là hoàn toàn âm hay hoàn toàn dương cả.

Các bệnh do viêm nhiễm ở cơ quan sinh dục đều liên đới đến thận, nên thuộc vùng cơ thể thấp và cần thời gian ăn kiêng để điều trị kiên trì mới có thể làm chấm dứt hoàn toàn sự tự xuất hiện các tổn thương niêm mạc mới. Trong thời gian điều trị, các trợ phương để ức chế sự phát triển của các nhân tố kí sinh như ngâm mông, và các biện pháp phòng ngừa tái nhiễm là cần thiết. Các nhân tố kí sinh này không phải là nguyên nhân làm niêm mạc bị tổn thương, nhưng có thể làm vùng tổn thương trở nên tồi tệ và khó phục hồi hơn, do đó bệnh sẽ lâu khỏi hơn. Tất nhiên, khi máu và dịch thể lấy lại độ kiềm bình thường, pH xấp xỉ 7,32 tới 7,44 thì các nhân tố kí sinh này không thể sống nổi, có nghĩa là bệnh đã được điều trị tận gốc.

Chế độ ăn quân bình âm dương, đặt trọng tâm trên sự phục hồi chức năng bình thường của thành ruột và bổ sung canxi gồm > 60% cơm gạo lứt, các loại dưa muối nén và dưa muối cám, vừng và rong biển, các loại rau củ tươi, tương và natto, cá nhỏ kho rục có thể ăn cả xương, những loại cá khô nhỏ có thể ăn cả xương, tép nguyên vỏ (tìm đọc "7 nguyên tắc cơ bản của Thực dưỡng"), các loại trái cây ít âm tính (tra phụ lục để biết chi tiết) hoặc trái cây ngâm tương lâu năm… Nhìn chung, việc tiết chế ăn uống theo Thực dưỡng có thể tự tiến hành dễ dàng tại nhà mà chẳng tốn kém gì, với điều kiện các bạn phải tiến hành ít nhất 3 tháng để tự mình cảm nhận ích lợi của nó. Việc ăn thử một hai bữa vì tò mò với khẩu vị đã bị mì chính làm biến dạng chẳng có lợi ích gì rõ rệt cho sức khỏe của các bạn, thậm chí còn gây ra những định kiến sai lầm về lối ăn Thực dưỡng và mãi mãi đẩy các bạn rời xa nó. Kiểm tra phân hàng ngày để biết thực phẩm đã ăn hôm trước có quân bình âm dương không, chi tiết về đánh giá phân xem ở mục b.

Có một lưu ý dành cho những độc giả có thói quen ăn uống sang sướng và sử dụng những dược phẩm Đông y đắt tiền để cải thiện sức khỏe, những gia đình giàu có ở Phương Đông khi xưa thường dùng một loại thuốc bổ là cao nấu từ xương hổ, xương khỉ hoặc xương trăn. Nhưng theo tôi, đấy chỉ là cách làm nghiêm trọng hóa vấn đề, họ có dùng cao từ xương heo, xương gà hay xương trâu, xương bò mà dùng thì hiệu quả vẫn tương đương, có khi còn tốt hơn vì nguyên nhân làm họ bị bệnh là do họ đã ăn quá nhiều thịt của những con vật này mà không ăn cả xương của chúng, đó là lý do vì sao dùng cao lại có vẻ hiệu quả, và thực chất giải pháp đó không đem lại lợi ích tốt nhất.

Tóm lại là, những nhà giàu thường ăn không toàn phần thực phẩm nên cơ thể họ trở nên mất quân bình, vì phần thịt động vật tạo nhiều gốc axit, còn phần xương có nhiều khoáng chất tạo kiềm, do đó những gia đình giàu có thường lắm bệnh tật hơn và sinh nhiều con gái vì cơ thể họ quá dư axit. Các cụ ta có câu:

Tam nam bất phú, tứ nữ bất bần.

(Nghĩa là nhà nào sinh liên tiếp 3 con trai thì cảnh nhà vào thời gian đấy không thể giàu, nhà nào sinh liền 4 con gái thì cảnh nhà vào thời gian đấy không thể nghèo).

Những loại cao đều nấu từ xương nên rất kiềm, và được dương hóa do thời gian nấu lâu dài bằng lửa, cuối cùng thường được ngâm rượu (là âm) để trở thành một trợ phương giúp họ lấy lại quân bình do dùng quá nhiều thịt cá và gia cầm. Do nó làm giảm nồng độ axit máu nên giúp người dùng lấy lại cảm giác ngon miệng, và thường được mách nhau như một thứ đồ bổ giúp tăng cân. Những người ăn chay nếu bị bệnh mà dùng cao xương này thường thấy không có hiệu quả trị liệu gì rõ rệt, vì nó có chỉ tác dụng với các bệnh dương (tức là bệnh sinh ra trong quá trình đào thải lượng độc tố quá lớn ra khỏi cơ thể), trong khi bệnh của người ăn chay thường là bệnh âm (tức là bệnh sinh ra do quá trình độc tố tích tụ quá lâu trong một vùng nào đó của cơ thể). Việc gán cho những loại cao này các tác dụng thần kì chỉ là hiệu quả của sự đồn thổi quá lố, không đáng tin cậy. Hơn nữa, tác dụng làm tăng cân của rượu cao còn cho thấy nó là một thực phẩm âm, vậy nên cần có nghiên cứu rõ ràng xem hiệu ứng trị bệnh của nó về bản chất có giống với trường hợp vitamin C tôi đã đề cập ở trên hay không. Không phải cứ thức gì được chế biến cầu kì, hoành tráng và tốn kém thì nhất định sẽ tạo ra những tác dụng tốt lành kì diệu. Hơn gì hết, tôi mong rằng những bậc phụ huynh vốn không tiếc thức gì để bồi bổ, chăm bẵm cho con cái sẽ lưu tâm đến những thông tin này.

Đón đọc tiếp trong "Thai giáo và nuôi dạy trẻ theo PP Thực dưỡng" do Kiều Thị Thu Hương biên soạn ở mục Thai giáo:

http://thucduong.vn/forums/index.php?showtopic=1030


--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
minhchau
bài Apr 12 2008, 04:53 PM
Bài viết #2


Newbie
*

Nhóm: Members
Bài viết: 1
Gia nhập vào: 12-April 08
Thành viên thứ.: 350



QUOTE(Diệu Minh @ Feb 20 2008, 08:34 AM) *
[b]Các bệnh phụ khoa
(Đón đọc tiếp trong "Thai giáo và nuôi dạy trẻ theo PP Thực dưỡng" do Kiều Thị Thu Hương biên soạn ở mục Thai giáo:

http://thucduong.vn/forums/index.php?showtopic=1030

Tôi bị bệnh u xơ tử cung, vậy ăn gạo lứt muối mè và ngâm mông, như vậy bệnh có khả năng lành không?
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Diệu Minh
bài Apr 12 2008, 05:05 PM
Bài viết #3


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 16,911
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



http://thucduong.vn/forums/index.php?showtopic=1105

Chị cần phải đọc sách và nghiên cứu áp dụng cho bản thân, mặt khác chị nên đọc quyển "Kính Vạn Hoa" nữa chị ạ.
Theo kinh nghiệm của anh Hưng - một nhà Thực dưỡng kỳ cựu và có kinh nghiệm chữa trị thì người nào đã mang nghiệp ung thư vào người thì nên phát tâm ăn chay suốt đời, để hòng sống chung với bệnh để bệnh không phát triển.
Ăn gạo lứt muối mè số 5 hay 6. Chị đã ăn trưa và ăn theo cách nào? Ai hướng dẫn hay tự đọc sách?
Chị cũng cần tham khảo kỹ lưỡng các sách chữa lành U của ngành Thực dưỡng...
Chị còn nên áp gừng và đắp cao sọ nữa đấy.
Ngâm mông thì tốt quá còn gì.
Với ngành Thực dưỡng, phái nữ có một điều may là có món trà Mu và trà Bồ Công Anh, nhưng chị bị u xơ tử cung thì cũng không cần tới hai món trà này và cần nên uống ngay canh dưỡng sinh thì tốt hơn.

Cần biết thêm cả thiền để giải quyết tâm bệnh, Ok?
Thay đổi cách sống và cách thức ăn, mọi điều tốt đẹp sẽ tới với chị.
Chúc vui.


--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 28th March 2024 - 07:08 PM