IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

7 Trang V  « < 3 4 5 6 7 >  
Reply to this topicStart new topic
> Chay hay mặn?, Đố bạn biết ý của người viết?
BAS
bài Apr 20 2009, 12:18 AM
Bài viết #41


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 411
Gia nhập vào: 13-April 07
Thành viên thứ.: 15



Trước hết, BAS xin có lời với chị Diệu Hằng:

1 - Những người bị bệnh tiểu đường mà lỡ bị thương thì vết thương cứ lở loét mãi, không lành được vì máu họ quá ngọt! Cũng như vậy, những người ưa ngọt đều phải có trái tim và cõi lòng tan nát nếu không chịu sửa mình. Vì vậy, chị lưu ý trong giao thiệp, dù có muốn đẩy đưa câu chuyện đi đâu vì mục đích gì cũng nhớ mời người ta in ít nước đường thôi kẻo phải tội. Còn cốc nước đường chị mời, BAS xin được phép không nhận.

2 - BAS chỉ nói ra quan điểm của mình về lời góp ý của chị, chứ không giận lẫy gì chị cả. Nếu bỏ cốc nước đường qua 1 bên, thì phần còn lại của những lời chị đã nói có thể rút gọn là: "chị thừa nhận là không thể biết BAS nghĩ gì, nhưng cảm thấy có 1 phần trách nhiệm trong việc BAS tỏ thái độ như trên nên chị nhất định phải lên tiếng để thừa nhận trách nhiệm đó, bất kể chuyện đó dẫn tới đâu!" Và BAS tuyệt đối tôn trọng 1 thái độ như thế. Nếu BAS có bỏ mặc diễn đàn này, chị chị có thể tin việc đó hoàn toàn không liên can tới chị!

3 - Câu này không phải BAS nói với chị Diệu Hằng, mà là với tất cả những người còn lại. Không cần biết từ xưa đến nay, mọi người phát biểu về nguyên tắc đối nhân xử thế như thế nào, tôi chỉ cần biết hành động thực tế của mọi người ra sao. Mọi người đều lôi việc quan tâm tới tâm trạng người khác, hiểu người khác trong đối nhân xử thế ra để phán xét tôi, nhưng thực tế thì sao? Tôi không bảo mọi người không được công kích tôi, tôi chỉ nói là nếu tôi nhận thấy mọi người nói những lời giả dối về tôi thì tôi sẽ có thái độ thích đáng. Kết quả là sao, ngoài chị Diệu Hằng, người nào cũng vào đây diễn vai "vô can", nhưng mà có vô can thật không thì chắc phải nhìn lại các bài viết ở trên. Khi người ta đứng trước tình thế buộc phải chịu trách nhiệm trước phát ngôn của mình, người ta đã phát ngôn kiểu gì ấy nhỉ?

Khi người ta đòi hỏi tôi phải có trách nhiệm với phát ngôn của mình thì tôi là người hữu hình, khi đến lượt tôi đòi người ta có trách nhiệm với phát ngôn của họ thì tôi thành ra người vô hình hử, nếu ngay từ đầu muốn tránh voi chẳng xấu mặt nào thì đừng có công kích người khác cho sướng mồm 1 cách vô trách nhiệm thế chứ! Cây ngay không sợ chết đứng! Còn nếu diễn đàn này quả thực không có chỗ cho sự chân thật thì dù tôi có ở lại cũng chả có ý nghĩa gì! Tôi đã chán những đòi hỏi không giới hạn và không biết điều đến tận cổ! Muốn phán xét về tôi thế nào thì tôi mặc kệ, nhưng nếu các người tưởng rằng một ngày của tôi có nhiều hơn 24 tiếng, rằng tôi không cần ăn ngủ, làm việc và thực hiện các trách nhiệm nên có với người thân, gia đình và bạn bè mỗi ngày thì tôi đành phải chứng minh là các người nhầm. Tôi lên đây trả lời các thắc mắc về áp dụng Thực dưỡng là vì tôi thích sử dụng thời gian rảnh của mình theo cách đó, chứ không phải vì tôi muốn người ta tung hô mình thành đấng này đấng nọ, hay muốn làm ngôi sao sáng, hay cần vài câu cảm ơn xuông! Thế nên lòng kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn, đừng đòi hỏi ở tôi quá nhiều đức tính, quá nhiều nỗ lực, quá nhiều thời gian chỉ để thỏa mãn nhu cầu cảm xúc của các người, chỉ với 1 lý do là các người có trái tim nhạy cảm, dễ tổn thương cần được nâng niu, trân trọng (kẻo nó bể).

Kiến thức của bản thân, nếu không mài dũa qua thực tế thì nó cùn nhụt đi, nên dù không ít lần mất vui khi lên diễn đàn này thì tôi vẫn lẳng lặng ở lại! Nhưng lần này, đã có vị cao nhân lôi đích danh tôi ra nhờ các tuyệt chiêu là "hờn dỗi", "lời kêu gọi sự đồng cảm của 1 trái tim đa cảm" và "sự bao dung của bề trên", sau đó khi tôi nghĩ cao nhân ấy diễn xong thì thôi, thì lại thêm 1 cao nhân nữa xông vào tung tiếp các chiêu "chiêu hiền đãi sĩ" và "đánh "chừa" bãi đất" để thể hiện bản lĩnh của mình. Đúng là không thể nào đỡ được!

Muốn diễn đàn này phát triển thì các người tự xắn tay áo lên mà làm những việc mình làm được ấy! Còn lập hội đồng để uốn nắn tôi thành trụ cột thì tôi xin kiếu, tôi không đến nỗi không có đức hy sinh, nhưng trước khi đòi hỏi ở tôi đức tính ấy thì làm ơn tìm hiểu cho rõ xem tôi có phải là loại dễ dụ hay không đã! Bản ngã tôi to đến đâu thì khoan vội xét, nhưng xin thưa trước có 3 loại mồi câu mà tôi không bao giờ đớp, đấy là chữ danh, chữ lợi và chữ tình.

Con cá đã lọt lưới thì không thể bắt lại được! Diễn đàn này không còn cái nick BAS kể từ giờ phút này!
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Vien Linh
bài Apr 20 2009, 02:29 PM
Bài viết #42


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 591
Gia nhập vào: 22-March 09
Thành viên thứ.: 2,444



Khi lời nói của kẻ khác trỡ thành vô nghĩa, thì hãy nghe xót xa bởi sự im lặng của chính mình
Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Apr 21 2009, 09:50 AM
Bài viết #43


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203



Chào các bác...

Hi...sao đệ "thấy" ai nói cũng có lý hết !!!

Con cá đã lọt lưới thì không thể bắt lại được! Diễn đàn này không còn cái nick BAS kể từ giờ phút này!

Sư huynh ôi, bộ sư huynh tính ra trang web khác hả?

có 3 loại mồi câu mà tôi không bao giờ đớp, đấy là chữ danh, chữ lợi và chữ tình.

Người ăn GLMM một thời gian lâu thì...không còn hứng thú gì với cái cõi đời nầy...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Diệu Minh
bài Apr 25 2009, 10:01 PM
Bài viết #44


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,356
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



Định luật thứ 7 hay là định lý đầu tiên:

Đầu tiên thành cuối cùng và cuối cùng thành đầu tiên...

Cái gì có thuỷ thì có chung: đây là một định luật của càn khôn... cái gì có đến thì có đi...

Đọc bài cuối cùng ? của nường BAS sau một ngày nhập thất giỗ tiên sinh Ohsawa từ Bãi giữa về tôi đọc mà nghe lòng mình không có xúc động tích cực hay tiêu cực (nó rất bình thản vì đã nghĩ là mình chết được rồi, tức là hài lòng quá sâu xa...) mà tự dưng tâm tôi nó cứ đếm các từ "tôi" mà nường dùng...

Hôm vừa rồi có một bà tên là... quên rồi là người làm ở thư viện của chùa Quán sứ, bà gặp sư Khánh Hỷ - Trần Minh Tài, bà ấy nói nghe giọng nó cứ thơn thớt từ ở cuống họng ra và tớ thấy bà ấy dùng từ tôi nhiều quá, nhiều tới mức tớ nháy mắt với ca sĩ LH ngồi ở đó tớ lấy ngón tay bấm đếm các từ tôi trong chuỗi câu nó của bà: mỗi khi bà xưng "con" với sư.,.. tớ bấm tay như là bấm tràng hạt: lầm bầm: một... chỉ một lát sau, chỉ vài chục giây đã có mấy từ "con" thế là tớ chán ngay, chán phè ngay cái trò đếm kiểu đó...

BAS vào diễn đàn để ôn lại bài cho khỏi hư... sử dụng thời gian dỗi của mình một cách hữu ích cho nhiều người... tớ thấy nhiều người trân trọng cô nường và khi cô nường trả lời có cả tình cảm xúc động của cô nường vào đó mà cô nường không hề tự hay biết... giờ biết rõ thì lại stop không vào diễn đàn nữa...

Mỗi khi có người nào đó có điều bất như ý tới gặp thầy tớ, thầy tớ đều bảo: tốt, ở lại coi tâm... cho nên trường hợp này mà nường BAS ở lại diễn đàn thì cô nường sẽ là "ái mẫu" của diễn đàn...

Tớ luôn cảm ơn cuộc sống vì nó luôn mang lại cho tớ hết điều bất như ý này tới điều bất như ý khác tới mức khi tớ gặp điều bất như ý là tớ thấy nó trở thành hiện tượng tự nhiên tới mức... tự nhiên là như thế: ĐỨC PHẬT đã nói: dukkha bất toại nguyện...

Tớ đang thấy có một nhân tài Thực dưỡng xuất hiện trên bầu trời Hà Nội: anh chàng Hải đang ở Bãi giữa?

Nó ngu ôi thôi là ngu, ngu thảm hại và kỳ khôi... sau một thời gian sống gần nó tớ quen cái ngu của nó tới mức... nó khôn tí nào tớ vui mừng tí ấy còn ngu là hiện tượng tự nhiên... và dần dần nó đã bớt ngu đi... vì sao? tớ cũng không rõ lắm nhưng tớ có dùng tới phương pháp sư phạm của thầy tớ và của Tâm nhắc: Phải bảo ban từng ly từng tí... phải coi như họ chưa từng biết tí gì... một bậc thầy về sư phạm của tôi cũng bảo tôi như vậy...

Nhớ bác Từ có câu thơ:

Địa ngục đi lên há lạc đường.

Hy vọng nường BAS sẽ quay lại diễn đàn...

Sao cô nường lại bị ngoại cảnh tác động mạnh tới mức thế nhỉ?



--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Apr 26 2009, 10:02 PM
Bài viết #45


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203





Hy vọng nường BAS sẽ quay lại diễn đàn...

Một câu nói cả trăm lần...

Sư huynh ôi...."Cố tri đi mất, cố lì nó còn ngồi đây"...

Nhứt thiết hữu vi pháp,
Như mộng, huyễn, bào, ảnh
Như lộ diệc như điển,
Ưng tác như thị quán.



Go to the top of the page
 
+Quote Post
DIEUHANG
bài Apr 27 2009, 11:18 AM
Bài viết #46


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 623
Gia nhập vào: 25-December 07
Thành viên thứ.: 174



QUOTE(huynhdoan2000 @ Apr 26 2009, 10:02 PM) *
Hy vọng nường BAS sẽ quay lại diễn đàn...

Một câu nói cả trăm lần...

Sư huynh ôi...."Cố tri đi mất, cố lì nó còn ngồi đây"...

Nhứt thiết hữu vi pháp,
Như mộng, huyễn, bào, ảnh
Như lộ diệc như điển,
Ưng tác như thị quán.

BAS mà TỪ, BI, HỶ, XẢ rồi quay lại diễn đàn này thì chắc chắn tất cả mọi thành viên trong diễn đàn sẽ nhiệt liệt hoan hô. Mọi ngươi trong diễn đàn còn lưu luyến BAS, có lẽ BAS còn nhiều ''duyên nợ'' với mọi người. Sau cơn mưa trời sẽ sáng và còn sáng trong hơn.

Bác HuynhDoan kính
Nhứt thiết hữu vi pháp,
Như mộng, huyễn, bào, ảnh
Như lộ diệc như điển,
Ưng tác như thị quán.
Mấy câu này DH ''bó tay'' chào thua luôn. DH đứng trước hán việt là bị ''mù'' và ''điếc'' rồi hệ quả là ''câm'' luôn. Tiếc thay...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Vien Linh
bài May 6 2009, 08:52 AM
Bài viết #47


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 591
Gia nhập vào: 22-March 09
Thành viên thứ.: 2,444



BAS kính mến

VL biết về BAS rỏ hơn BAS biết về VL đấy .
BAS có khi nào giận 1 ông già ở tuổi 80 chưa, BAS muốn so kiến thức với cụ già ấy à , Để mà làm gì nhỉ ?
VL cảm nhận nhiều điều khi sự tỏ bày của mình giúp được cho ai đó dù ở mức độ nào. Cảm nhận này thường là thầm lặng
Bản chất hạnh phúc vốn dĩ đơn sơ...
100 năm rồi cũng sẽ qua đi , Nhưng qua đi như thế nào mới là vấn đề của những ai thường trầm tư mặc tưởng. Danh vọng ,quyền lực ,tiền tài ...rồi cũng phù vân... Chuyện ngày qua xin BAS hãy coi là kỹ niệm
Kiến thức chỉ giá trị khi nó được phụng sự, còn không thì tạo hoá sẽ thu hồi
Rất mong BAS là ngưòi bạn tốt của mọi người



VL
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Vien Linh
bài May 7 2009, 05:39 PM
Bài viết #48


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 591
Gia nhập vào: 22-March 09
Thành viên thứ.: 2,444



Ðó là lý do Chúa Giê Su đã nói :" Chúa là Tình Yêu - Tình Yêu viết hoa - chứ không phải là sự ái nhiễm của nam nữ. Bạn không định nghĩa được Tình Yêu, bởi vì bạn chưa hội nhập được vào tình yêu; bạn chưa là một với tình yêu. Bạn có thể là một nhà nghiên cứu, một nhà tâm lý, bạn có thể trở thành một học giả vĩ đại, nhưng bạn chưa bao giờ thể nhập vào Tình Yêu, vào Chân Lý Tuyệt Ðối.

Tình Yêu chỉ thực sự hiện diện khi bạn trở thành tình yêu. Ngay cả khi người yêu bạn biến mất đi, tình yêu vẫn còn đó, bởi vì tình yêu đơn thuần là tình yêu, không có chủ thể, không có đối tượng. Cả hai chữ "chủ thể" và "đối tượng" đều là cái bên ngoài, là đối đãi. "Có cái này nên có cái kia", "vì có anh nên tôi có mặt"; nếu còn có sự đối đãi, thì bạn đang đánh mất thực tại.

Khi hai tình nhân đứng bên nhau, cả hai đều vắng bóng. Chỉ có Tình Yêu hiện diện, chỉ có giai điệu Tình Yêu phát ra tiết tấu. Tình Yêu có mặt khi bản ngã con người vắng bóng; Tri Thức có mặt khi đầu óc con người chứa đầy ý niệm. Tri Thức thì thuộc về bản ngã, về cái tôi, và cái tôi đó không thể nào xâm nhập được vào trung tâm điểm cả; nó chỉ là chu vi, là vòng tròn ngoại giới. Với cái Tôi đầy ắp những quan niệm, Kinh Thánh, Kinh Vệ Ðà, Áo Nghĩa Thư hay Kinh Koran, bạn mãi mãi là một kẻ xa lạ.

" Ni cô Chiyono "



VL là kẻ xa lạ ...? Kẻ xa lạ là VL....? Cả 2 đều đúng.!!?
Go to the top of the page
 
+Quote Post
hongvan
bài May 8 2009, 11:22 PM
Bài viết #49


Newbie
*

Nhóm: Members
Bài viết: 9
Gia nhập vào: 21-November 08
Thành viên thứ.: 1,323



Chào VL kính mến,
Không biết nên xưng hô thế nào cho phải đạo đây khi biết rằng tuổi tác của 2 chúng ta là hai đầu của 1 con dốc lớn.
Có chút cảm xúc đặc biệt khi đọc bài viết của bác hôm qua...có nhiều câu hỏi đến muôn đời con người vẫn chưa trả lời thấu đáo được nên nhân loại cứ mãi trầm luân trong bể khổ...

Tuy chưa trải nghiệm trên trường đời nhiều nhưng có những câu hỏi cứ làm vấn vương tâm hồn tôi mãi (xin được xưng hô với bác bằng ngôn từ trung dung nhất có được không ạ?) Đôi khi nhìn vào gương tự hỏi: Tôi là ai? Cái tôi đang hiện diện trên mặt gương ấy là ai? Không viện dẫn kinh điển cùng các loại tri thức, triết lý của tiền nhân thì ta sẽ trả lời sao cho thấu đáo được các câu hỏi ấy đây? Mọi người luôn thích trích đoạn các ý của thánh nhân, tiền bối...thế nhưng mấy ai hiểu cho thấu triệt các câu nói hàm ý sâu xa ấy? Tại sao không bày tỏ những điều mình suy tư và cảm nhận bằng những lời lẽ mộc mạc và đơn sơ để đi sâu vào lòng người mà không đòi hỏi họ phải có kiến thức đặc biệt về một chuyên môn hay lĩnh vực nào đó?

Cuộc sống thật muôn màu muôn vẻ...chỉ trong một diễn đàn mà đã thành một xã hội thu nhỏ với đầy đủ mọi diễn biến của cuộc đời rồi...sự ra đi của BAS cùng các ý kiến khác nhau của mọi người xung quanh một vấn đề thật sinh động và thú vị...

Tôi tin rằng đến một lúc nào đó tịnh tâm lại BAS của chúng ta sẽ quay về với tất cả mọi người. Xin mạn phép có đôi lời tâm sự cùng mọi người.

Thân ái
Go to the top of the page
 
+Quote Post
DIEUHANG
bài May 9 2009, 12:09 PM
Bài viết #50


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 623
Gia nhập vào: 25-December 07
Thành viên thứ.: 174



Bài trên của Ni cô Chiyono hay quá
‘’Tình Yêu có mặt khi bản ngã con người vắng bóng’’
Vậy chắc trần gian này chưa ai hiểu hết được tình yêu vì nếu không còn bản ngã ta đã được về với CHÚA??!!
Chỉ có CHÚA mới có được tình yêu thanh khiết đúng nghĩa như thế.
Go to the top of the page
 
+Quote Post

7 Trang V  « < 3 4 5 6 7 >
Reply to this topicStart new topic
2 người đang đọc chủ đề này (2 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 13th August 2025 - 10:34 AM