IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

2 Trang V  < 1 2  
Reply to this topicStart new topic
> LONG HOA MẬT TẠNG, Gồm 4 quyển
vomenh
bài Hôm qua, 07:24 PM
Bài viết #11


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 69
Gia nhập vào: 12-August 08
Thành viên thứ.: 795



CHƯƠNG 5
PHẦN 1
SỰ RA ĐỜI VỊ QUỐC TỔ THIÊN TÀI CÓ MỘT KHÔNG HAI TRONG NHÂN LOẠI CON NGƯỜI
Thời kỳ phồn thịnh của nền văn minh lúa nước, văn minh giao tiếp, kéo dài hơn mấy nghìn năm. Từ thời VIÊM ĐẾ THẦN NÔNG cho đến thời KINH DƯƠNG VƯƠNG với địa thế đất đai rộng lớn màu mỡ, bởi hàng năm phù sa theo các dòng sông bồi đắp, đưa đến dân giàu nước mạnh. Nước Xích Quỷ bao trùm hầu hết Giang Nam Trung Quốc.
Chín vị Vua KINH DƯƠNG VƯƠNG tiếp nối nhau trị vì Thiên Hạ. KINH DƯƠNG VƯƠNG đời thứ 9 là vị vua nổi tiếng không ham thích tửu sắc, Nhân Đức hiền từ, tuổi đã hơn trăm nhưng chưa có con nối dõi nối dòng làm lo lắng cho các vương quan Đại Thần.
Thấy các quan buồn KINH DƯƠNG VƯƠNG hỏi:
Có việc chi mà các quan các khanh lo lắng rầu rĩ.
Quốc Sư Thục Lục thưa:
Muôn tâu Quốc Vương, Vương Hậu gần hết tuổi sanh con, tuổi trung niên sắp qua, tuổi về già lại đến khó thể sanh con được nữa, Quốc Vương nên thu nạp thứ thiếp may ra có thể sanh con nối ngôi Quốc Vương Bệ Hạ. Muôn dân trăm họ đặng nhờ. Giữ vững cơ nghiệp Tiên Đế Cha Ông. Đông Giao Chỉ có Vương Tộc Giao Long, Vương Chúa có con gái út nữ Tiểu Long Công Chúa, sắc nước hương Trời, nổi tiếng thông minh hiền hậu hiếm thấy trên đời, tuy đã lớn tuổi nhưng Tiểu Long không thích lấy chồng vì cho rằng không ai là người xứng đáng với nàng. Vương Chúa vì thương nên không ép có chồng, tùy Công Chúa Tiểu Long Nữ lựa chọn quyết định.
KINH DƯƠNG VƯƠNG nghe Quốc Sư Thục Lục kể về Tiểu Long Nữ tính tình kỳ lạ, mà ngay cả người Cha cũng kỳ lạ như thế, lấy làm kinh ngạc hỏi:
Có chuyện kỳ lạ đó sao?
Thục Lục thưa:
Bẩm Quốc Vương chuyện Hạ Thần kể đều là sự thật. Quốc Vương nên cầu hôn với Tiểu Long Nữ về làm thứ thiếp, may ra có thể sanh con. Nối ngôi Quốc Vương, muôn dân trăm họ đặng nhờ, giữ vững cơ nghiệp Tiên Đế Cha Ông.
Kinh Dương Vương nghe phải gật đầu, nhưng nói:
Để ta suy nghĩ tính sau.
Thục Lục làm thinh không dám tâu nữa.
Nói về Vương Hậu không có con lấy làm lo lắng, lúc nào cũng khuyên Kinh Dương Vương thu nạp thứ thiếp, để sanh con nối dõi ngôi vương. Kinh Dương Vương ầm ừ qua chuyện, ngày qua tháng lại không đá động gì đến kết nạp thê thiếp, làm lo lắng cho các vương quan Đại Thần, nhất là Vương Hậu.
Kinh Dương Vương chỉ thích tu luyện hơn là nạp thê thiếp, Kinh Dương Vương tu luyện đạt đến cảnh giới Địa Tiên, pháp thuật võ nghệ cao cường, đi trên nước như đi trên đất bằng, đi qua con suối, con khe, hố sâu, vực thẳm, núi cao như đi trên thảm cỏ. Không hiểu vì sao hôm nay Kinh Dương Vương lại muốn dạo chơi nơi Hồ Động Đình, danh lam thắng cảnh thời đó, nhất là dịp xuân về, cảnh sắc nơi đây như bồng lai Tiên Cảnh. Kinh Dương Vương quyết định đi một mình nên không cho ai biết, lặng lẽ một người một ngựa âm thầm ra khỏi cung cấm, nhắm mắt hướng Hồ Động Đình vó ngựa lao đi. Kinh Dương Vương tuy đã hơn trăm tuổi nhưng tráng kiện như trai trẻ khôi ngô tuấn tú oai phong lẫm liệt, nhìn vào chỉ độ 40 tuổi là cùng. Có lẽ Kinh Dương Vương nhờ tu thiền luyện khí nên giữ được bản sắc tướng lâu già, da dẻ hồng hào, trai tráng cũng khó mà hơn được. Cưỡi con Huyết Hãn Long Câu Thần Mã lao đi vùn vụt, nhìn cảnh non xanh nước biếc, lũy tre đồng ruộng, cây đa, bến đò con nước, người người đông đúc qua lại, bề bộn, dập dìu.
Cảnh thái bình thịnh trị khắp nơi nơi, không người ăn xin, ai cũng được no cơm ấm áo. Kinh Dương Vương lòng đầy khoan khoái, cho ngựa đi chầm chậm thưởng thức cảnh miền quê êm ả hiền hòa. Trước mặt là con sông lớn nhưng Kinh Dương Vương hình như không để ý, ngựa người vẫn lướt bon bon trên mặt nước, ai nhìn thấy cứ ngỡ đó là Thần Tiên trên trời dạo chơi nơi chốn nhân gian, vượt qua bao rừng núi, con suối, con khe, hố sâu vực thẳm như đi trên đường lộ, nhìn cảnh núi rừng hoa khoe sắc thắm, hương thơm nức mũi, đá chen hoa hoa chen lá, lá trong mây, mây trong gió, gió làm cho người dễ chịu khoan khoái lân lân.
Ôi Quê Hương, ôi Núi Rừng xanh biếc
Đá chen Hoa, nực Hương trời thơm ngát
Hoa chen lá, cảnh Bồng Lai hạ giới
Lá chen Mây, đang thì thầm xuân tới
Mây trong Gió, tình càng thêm nồng ấm
Đưa hồn người lên tới tận trời xa.
Cảnh Thái Bình, trổ no ấm âu ca.
Kinh Dương Vương, lòng đầy khoan khoái, ngựa cùng người chầm chậm lướt lướt qua. Kinh Dương Vương nhìn cảnh Núi Rừng muôn Hoa đua sắc, mùa xuân lại về, mùa hội tụ lại đến, cảnh bà con thân tộc, cha con chồng vợ anh em sum vầy ấm cúng, bên cổ mâm xôi, bên nồi bánh tắc, Xuân Trời, Xuân Đất, Xuân Tình thi nhau nở rộ.
Hồ Động Đình lần lần xuất hiện, Kinh Dương Vương cảm thấy rất vui, thoáng cái người ngựa đã đến nơi. Hồ Động Đình quan cảnh vừa kỳ bí vừa xinh đẹp, chẳng khác gì Bồng Lai Tiên Cảnh, có lẽ nơi đây là Bồng Lai chốn cõi trần. Kinh Dương Vương xuống ngựa đi dạo quanh bờ Hồ như đang lạc vào Bồng Lai Tiên Cảnh. Bỗng xuất hiện giữa Hồ một bóng Hồng tha thướt, tà áo miên man phất phơ theo gió. Kinh Dương Vương bị cuốn hút theo người con gái đẹp như Hằng Nga giáng thế, bước chân nhẹ nhàng trên mặt nước. Kinh Dương Vương nghĩ nàng là ai từ đâu đến, Thần Tiên ở cõi nào đến dạo chơi nơi đây.
Nàng là ai, từ đâu nàng đã đến
Như vầng trăng, rực sáng cõi nhân gian
Ta đang mơ, hay lạc đến Thiên Đàng
Tà áo nhẹ, lướt trên Hồn thi sĩ
Nàng là Ma, hay là loài ác Quỷ
Cuốn hồn ta, theo nhịp bước nàng đi
Nàng là ai, nàng đừng vội bay đi.
Kinh Dương Vương nhìn nàng con gái thanh nhã, cao sang như đang tìm kiếm vật gì đó. Kinh Dương Vương nào có hay biết người con gái xinh đẹp quý phái kia đang tìm kiếm giấc mơ của mình mà Nữ Thần hạnh phúc đã mách bảo. Con hãy đến giữa lòng Hồ Động Đình tìm lấy hạnh phúc của con. Nàng đến đây tìm hơn nữa giờ mà vẫn không thấy, quả tim hạnh phúc ở đâu. Nhưng nàng vẫn kiên trì đi tới đi lui giữa Hồ để tìm kiếm.
Kinh Dương Vương bị cuốn theo sắc đẹp bước chân, tà áo và sự tìm kiếm của nàng. Kinh Dương Vương như bị nam châm hút lấy, phi thân xuống Hồ đi ra gặp nàng. Người con gái đẹp như Tiên Hằng Nga đang tìm kiếm gì đó giữa mặt Hồ, bỗng phát hiện có người từ xa đi đến, đi trên mặt nước như đi trên đất liền, thì lấy làm kinh ngạc, nhìn xem người tài cao đó là ai, Thần Tiên ở cõi nào đến, khi đã nhìn rõ, nàng bỗng nhiên hồi hộp lạ thường. Thì ra người mới đến là một trung niên cao to vạm vỡ, khôi ngô tuấn tú, khí sắc oai hùng, chẳng kém gì Thần Tiên giáng hạ dạo chơi chốn phàm trần, quả tim nàng đã đập loạn lên.
Kinh Dương Vương càng tới gần càng thấy người con gái đẹp lộng lẫy, có lẽ còn đẹp hơn cả Hằng Nga nữa là khác. Kinh Dương Vương vốn là người không màn đến tửu sắc, thế mà nhìn người con gái mới gặp gỡ này quả tim liền rung động. Người con gái thấy khí sắc oai hùng khôi ngô tuấn tú cũng có sự rung động như vậy.
Kinh Dương Vương sanh tâm kính mến bước tới chào hỏi. Nhìn vẻ quí phái cao sang lễ phép cung cách như Công Chúa, thì nhìn sửng nghĩ nàng là ai? Đến khi giật mình thì nhận ra sự thất kính của mình thì:
Xin lỗi, xin lỗi cô nương tha cho sự vô lễ thất kính của tôi.
Nhìn vẽ lúng túng điệu bộ của Kinh Dương Vương có pha chút khôi hài, nàng liền hết giận phì cười, ôi nụ cười của nàng đẹp làm sao, tươi như cánh Hoa mới nở, đẹp như mùa xuân rực rỡ. Kinh Dương Vương không kiềm được lòng mình, khen nàng cười đẹp quá. Có phải đây là duyên nợ hay không. Biết bao nhiêu lần khen nàng cười đẹp nhưng nàng không hề chú ý, nhưng lần này lại khác. Nàng nghe như mật ngọt rót vào hồn lân lân khó tả, quả tim đập mạnh đôi má ửng hồng, như vừa uống phải một ly rượu mạnh.
Bỗng cô bạo dạng lên tiếng:
Ngài là ai tìm tôi có chuyện gì?
Thấy Kinh Dương Vương lặng im không trả lời nàng có ý hờn giận, hỏi lại như có vẻ hơi gắt gỏng hơn:
Ngài tìm Tiểu Long Nữ tôi có chuyện gì?
Kinh Dương Vương à một tiếng, nghĩ thì ra đây là Tiểu Long Công Chúa, Vương Tộc Long Giao. Kinh Dương Vương vô cùng kinh ngạc đến đổi đờ người ra, không lẽ đây là duyên tiền định. Kinh Dương Vương nhìn Tiểu Long Công Chúa đang giận dỗi liền phì cười:
Chắp tay xin lỗi, xin lỗi Tiểu Long Công Chúa, tôi là Lộc Tục, theo giấc mơ đến đây vô tình gặp Công Chúa mà thôi.
Tiểu Long Nữ nghe Kinh Dương Vương nói thế thì lấy làm kinh ngạc, tự nghĩ sao lại trùng hợp với mình thế, mình cũng đang tìm giấc mơ hạnh phúc. Thế là lời qua tiếng lại càng lúc càng tâm đầu ý hợp, như đã quen biết từ lâu rồi, tình yêu liền đâm chồi mọc rễ hòa quyện lẫn nhau.
Mưa yêu từ thuở xa xăm
Cho hạt nẩy mầm xanh tốt từ đây
Trời xanh gió đã dìu mây
Cây đà nẩy lộc, vương cành đơm hoa
Chim Tình mọc cánh bay xa
Vườn xuân vầy hội Bướm Hoa tựa kề
Hồ gương in bóng trăng thề
Trúc – Mai má tựa vai kề yến oanh.
Kinh Dương Vương tuy là người không háo sắc nhưng gần Tiểu Long Nữ cầm lòng không được liền bước tới nắm lấy tay nàng nói:
Ta tuy là vị Vua nổi tiếng giàu có hùng mạnh nhưng ta chưa bao giờ xâm lược hay đàn áp Bộ Tộc, Vương Tộc nào, luôn luôn tôn trọng lẫn nhau, kết tình bằng hữu. Nhất là Vương Tộc Long Giao ta vô cùng kính mến.
Tiểu Long Nữ cắt ngang:
Thì ra chàng đã biết Tiểu Long là Công Chúa Long Giao.
Kinh Dương Vương nói:
Ta nghe nàng nói nàng là Tiểu Long Nữ, ta liền nghĩ ngay nàng là Tiểu Long Công Chúa.
Tiểu Long Công Chúa như chợt nhớ ra điều gì nhìn Kinh Dương Vương một cách kỳ lạ. Kinh Dương Vương thấy cử chỉ Tiểu Long Nữ khó hiểu:
Ta kỳ lạ lắm sao mà nàng nhìn ta dữ vậy.
Tiểu Long Nữ bắt đầu nói:
Không phải.
Kinh Dương Vương không hiểu gì cả.
Tiểu Long Nữ hỏi:
Chàng nói chàng là Vua một đất nước giàu có hùng mạnh.
Kinh Dương Vương gật đầu.
Tiểu Long Nữ lại hỏi tiếp:
Quốc Vương nước Xích Quỷ sao?
Kinh Dương Vương lại gật đầu.
Tiểu Long Nữ lại hỏi:
Chàng là Kinh Dương Vương.
Kinh Dương Vương lại gật đầu, thiếu chút nữa Tiểu Long Nữ la lên vì kinh ngạc. Có lẽ lời đồn đã sai.
Kinh Dương Vương hỏi:
Nàng nghe đồn gì về ta.
Tiểu Long Nữ nói:
Lời đồn Kinh Dương tuổi đã cao có dư trăm, lại chưa có con nối dõi. Ngôi Quốc Vương sẽ đổi chủ. Dòng dõi Kinh Dương Vương kết thúc.
Kinh Dương Vương thở dài:
Cũng tại ta, không chịu kết nạp thê thiếp.
Tiểu Long Nữ nói:
Thật kỳ lạ Kinh Dương Vương lời đồn dư trăm tuổi, còn Kinh Dương Vương, Tiểu Long Nữ gặp đây chỉ độ 40 tuổi là cùng.
Kinh Dương Vương lại thở dài nói:
Có lẽ do ta tu luyện, cũng có lẽ trời phú cho ta lâu già, ta nay đã 100 tuổi hơn nửa đời người.
Tiểu Long Nữ như có điều suy nghĩ, nhưng thoáng chốc Tiểu Long Nữ vui trở lại, hai người dạo chơi hết dưới nước rồi lên bờ Hồ, cuộc vui chơi nào cũng đến lúc chia tay. Tiểu Long Nữ về Vương Tộc Long Giao. Kinh Dương Vương về Kinh Đô Xích Quỷ.
* * *
Hết phần 1 chương 5 Long Hoa Mật Tạng, mời xem tiếp phần 2 chương 5.
* * *
Go to the top of the page
 
+Quote Post

2 Trang V  < 1 2
Reply to this topicStart new topic
3 người đang đọc chủ đề này (3 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 4th July 2025 - 01:49 AM