IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

91 Trang V  « < 82 83 84 85 86 > »   
Reply to this topicStart new topic
> Thắc mắc về Thực dưỡng
huynhdoan2000
bài Feb 15 2011, 07:38 AM
Bài viết #831


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203



Chào các bác ...

Mùng 8 tết, đệ vọt lên TPHCM chơi 1 chuyến . Đệ đi đến chùa Dược Sư , quận Bình Thạnh, thỉnh một quyển kinh Đại Nhật , 100.000vnd. Lúc rày đệ sanh tật tùm lum, đang có ý định học thêm chữ Nhật và chữ Phạn. haha...đúng là một thằng "bông lông, càn rở"...Không biết có nên thân không ?? Nhưng nghĩ lại, dù sao có ý tưởng vậy cũng tốt, còn hơn là...định qua Casino ở Campuchia đánh bạc !!
Làm như là khi sức khoẻ phục hồi thì trong người sanh ra đủ thứ "tật"... [ sát sanh, đạo tặc, tà dâm,...]. Không biết mấy bác ăn TD lâu năm có như vậy không ?? Có bệnh thì con người ta mới không sát sanh, đạo tặc, tà dâm ???
Đệ thấy có một cuốn sách [ cũng có bán ở phòng phát hành chùa Dược Sư ]...Bí quyết giữ gìn sức khoẻ và tuổi thọ , Đông A Sáng, NXB VHTT, 31.000vnd. Đệ liền mua một quyển. Về nhà đọc sơ qua thấy có nhiều vấn đề khá hay hay...Các bác hãy mau mau đi chùa lễ Phật và thỉnh một quyển...
Mấy bác nào chuyên ăn GLMM số 7 thì... khỏi cần xem đọc làm gì. Số 7 giúp hành giả giải thoát tất cả...chẳng bị Âm Dương chi phối gì ráo...Tai nạn, tật bệnh,vận mạng xấu đều vượt qua. Chỉ có điều, ngàn người chưa chắc được một ! Ai là người ăn số 7 suốt đời ??
Nếu ăn từ số 6 đổ xuống ăn tùm lum thì...phải nhờ trợ duyên ! Trong đó, sách vở là một trợ duyên đắc lực nhất. Chỉ có trong sách , ta mới thông hiểu tư tưởng , kinh nghiệm của người khác. Tự mình chọn lựa cho mình những phương pháp, kinh nghiệm thích hợp nhất ...Nghĩ lại, lời đức Phật dạy rất đúng . Đại khái là :" Trước một giáo điều, không nên bác bỏ và cũng không nên vội tin liền. Hãy xem xét cho kỹ ! Nếu điều đó có lợi cho mình và không hại ai thì hãy cứ tin ! "

Trong sách "Bí quyết giữ gìn..." có nói tới việc " Chậm dưỡng sinh" .
Động dưỡng sinh bao gồm đi, chạy, nhảy, đá cầu, bơi lội,...
Tĩnh dưỡng sinh bao gồm tĩnh toạ, ngủ, nhắm mắt dưỡng thần, ...
Còn Chậm dưỡng sinh thì là đi bộ chậm, ăn chậm, nói chậm, ngủ chầm chậm, thong thả làm việc nhà, tạo ra được tiết tấu chậm...sẽ dẫn đến tim đập chậm, hít thở chậm, tiêu hoá chậm, tạo được tiết tấu của sinh mệnh, có khả năng làm chậm tuổi già, kéo dài tuổi thọ.

À, thì ra là như thế !! Nghĩ cũng hay đấy...Chậm cũng là một cách luyện tập chữ Nhẫn.
Khi ở công sở, nơi làm việc, tất nhiên người ta phải nhanh nhẹn, hoạt bát mới giải quyết công việc.Lúc về nhà cần buông lỏng, chầm chậm, tránh gấp gáp ; mục đích điều hoà được đời sống, cân bằng được cuộc sống. [p.16]



Go to the top of the page
 
+Quote Post
marhaba
bài Feb 15 2011, 08:03 AM
Bài viết #832


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 532
Gia nhập vào: 13-August 09
Thành viên thứ.: 4,316



Nghe cũng có lý. Nhưng nghĩ kỹ thì mấy người béo phì làm cái gì cũng lề mề, chậm chạp, nhưng họ ăn nhanh, thở nhanh, tim đập nhanh thôi smile.gif
Nếu đem cái thuyết này ra nói với họ thì họ ko ăn chậm, thở chậm được! Chỉ khi ăn theo TD thì tim mới đập chậm.
Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Feb 16 2011, 06:58 AM
Bài viết #833


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203



QUOTE(marhaba @ Feb 15 2011, 08:03 AM) *
Nghe cũng có lý. Nhưng nghĩ kỹ thì mấy người béo phì làm cái gì cũng lề mề, chậm chạp, nhưng họ ăn nhanh, thở nhanh, tim đập nhanh thôi smile.gif
Nếu đem cái thuyết này ra nói với họ thì họ ko ăn chậm, thở chậm được! Chỉ khi ăn theo TD thì tim mới đập chậm.


Cơ thể chúng ta kỳ diệu lắm ...Khi trong người chúng ta "bị" cái gì đó ...thì nó sẽ hiện ra bề ngoài !! Mà hình như đó cũng là phương cách "tự điều chỉnh" của cơ thể ?? Ví dụ, người béo phì làm cái gì cũng lề mề chậm chạp...Thế thì cái "lề mề chậm chạp" nầy là cơ thể đang tự điều chỉnh ??
Điển hình nhất là mấy tay nhậu...Nhậu say đến lúc nào đó thì...cái miệng huyên thiên, văng nước bọt tùm lum,...Đó là cơ thể đang tống "nọc" ??
Nếu chúng ta hiểu được nguyên lý nầy thì...đừng ăn uống gì cả trong vòng 6 tiếng , chắc chắn mấy cái "nọc" đó sẽ tiêu hết !! Tóm lại, khi cơ thể có gì bất thường [ tức là tự cơ thể đang điều chỉnh cân bằng âm dương], ta không nên ăn uống gì cả ...Mấy ông thầy thuốc thì không chịu như vậy; mấy ổng dùng thuốc để "trấn áp" cho nhanh...Chúng ta thì không phải thầy thuốc nên không biết cách trấn áp...Tốt nhất là cứ để cơ thể tự điều chỉnh... Nhưng phải là không nạp cái gì vào nữa nhé...
Nghĩ lại, nhịn ăn đúng là một phương cách trị bệnh cấp tốc mà không sợ bị "phản ứng"...Khi chúng ta "bị" cái gì đó sanh ra tiêu tiểu , ói mửa, nhức đầu, chóng mặt, v.v...thì cứ kệ bà cha nó. Tiêu tiểu càng nhiều càng tốt...Đi nằm nghỉ cho máu huyết vận chuyển đến nơi mà nó cần "trị"...

Người béo phì sanh ra lề mề...tức là cơ thể bảo phải như vậy để cho tim đập chậm lại...Thế mà họ không hiểu, cứ làm nhanh lên...Kết quả, cơ thể càng bị mất cân bằng...
Tớ đọc sách thấy có chỗ nói :" Uống nước trước rồi ăn cơm sau thì...ốm ! Còn ăn cơm trước, uống nước sau thì mập ! " . Ai có con béo phì cứ cho con uống nước trước khi ăn...một thời gian nó sẽ ốm lại ...Vì uống trước làm dịch vị loãng ra, sẽ bớt thèm ăn,...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Feb 24 2011, 11:10 PM
Bài viết #834


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203



Các bác kính ...

Đầu năm lên chùa Huỳnh Long lễ Phật . Chùa có phát cho lá số tử vi. Xem trong lá số thì được biết ...năm nay đệ bị sao La Hầu chiếu mạng. Sao nầy là sao xấu. Cũng như bao nhiêu người bình thường khác, về tới nhà , trong lòng đệ bâng khuâng ???? Xấu là sao ? Thật đúng là...xem bói mắc công lo lắng, sợ sệt. Người mà tối ngày cứ lo sợ thì...tổn thương thận ! haha...đàn ông mà Thận yếu thì..."thiếu" chất đàn ông !!

Qua ngày hôm sau thì...đệ đã "ngộ" ra !! Năm nay là năm "tuổi", đệ sẽ an phận và chịu tất cả những gì xảy đến cho mình với cái tâm chấp nhận và vui vẻ !! Nếu bây giờ có ai vác cây rượt đánh đệ thì...đệ sẽ chạy và lẩm bẫm :" năm tuổi mà !!". Những gì xảy đến cho mình là...những gì mình đã gieo nhân trước đó ! Hãy chấp nhận !!
Trong một bài báo Giác Ngộ, thầy Thích Trí Quãng có giảng dạy : " Khi làm việc gì đó mà có kẻ chê bai ta, ta phải hiểu là kiếp trước ta đã chê bai họ , nên kiếp nầy họ chê bai lại ta !" Thôi rồi, nghe thầy giảng mà đệ cảm thấy bản thân mình đã phạm quá nhiều sai lầm...Thấy ai làm cái gì mình cũng chỉ trích...Người mà có hành động như vậy, sau nầy phải lãnh cái quả là...đến khi mình làm việc phải bị người khác chỉ trích thôi ! Các bác ôi, hãy nghĩ tốt cho mọi người , nếu làm được cái gì tốt cho mọi người thì càng hay ! Sau nầy mọi người sẽ nghĩ tốt và làm tốt cho mình ! Luật Nhân Quả không sai !
................................................................................
.........................................................

Các bác ôi ! Khoẻ mạnh là gì ? Đó chỉ là trạng thái " Âm Dương" quân bình...và cũng chỉ là quân bình trong thời gian đó và nơi chốn đó ! Qua thời gian khác, hoặc đi đến chỗ khác thì...có còn "quân bình" không ?? Phức tạp lắm !!
Bây giờ, đệ đã bỏ đi cái khí sắc ngạo mạn ...Tự cho mình đã gần hết bệnh...
Các môn đồ TD thì thường mắc cái khí sắc kiêu căng nầy !! Ăn TD một thời gian, thấy "sung mãn"...rồi nhìn người khác bệnh hoạn ...thấy "tội nghiệp" cho họ !! Thật là sai lầm ! Ăn TD một thời gian, trong người đã cân bằng được Âm Dương...Mà cái sự cân bằng nầy...mong manh lắm ! Nó có thể mất cân bằng bất cứ lúc nào ! Không nên tự mãn !!

Đệ thường quán sát mình . Bữa nào thấy "khoẻ" thì biết mình đang cân bằng Âm Dương. Bữa nào thấy "mệt" thì biết mình đã mất cân bằng...Chấp nhận tất cả...và tự mình điều chỉnh...

Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Mar 1 2011, 08:30 AM
Bài viết #835


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203



Chào các bác !!

Từ ngày ăn số 11 đến giờ, sức khoẻ ra sao ?? Chắc chắn là không bằng số 7 GLMM [TD cổ truyền] và TD hiện đại rồi. Cà ạch cà đụi lắm ! Cơ thể hơi Âm [ tắm lạnh không nổi], hay buồn ngủ . Đi tiêu ngày một lần ; đi tiểu thì bảy tám lần. Những bệnh thường gặp như là...bần thần,ho,đau bụng,....Chả cần thuốc men gì ráo !! Qua ngày sau thì tự hết !

Nhưng cũng từ chỗ ăn số 11 đệ đã rút ra được những bài học thực tế mà trong sách có nói ! Đúng y chang !

GLMM thì là đẳng cấp cao ! Phải là bậc đại căn mới theo được. Hình như người Hoa không hề nói đến GLMM ??? Vì sao nhỉ ? Chắc GLMM là khắc tinh của Đông y ?? haha...nhìn mấy cái đơn thuốc của Đông y rồi nhìn toa GLMM...Thôi thì ăn GLMM cho đơn giản !
TD hiện đại thì phù hợp cho tất cả mọi người và mọi dân tộc [ Miên, Mèo, Mỹ, Iraq,....] đều theo được. TD hiện đại gần giống với Tây y ,chỉ đổi khác chút đĩnh. Tuy nhiên phải có tiền.

Thời buổi kinh tế khó khăn , điện lên, xăng lên, thực phẩm lên,...việc làm thì "xuống". Kiếm đồng tiền không còn dễ như xưa...Ăn số 11 là khả thi lắm !! Đệ cũng được biết ...có một số người vẫn ăn uống bình thường [thịt, cá, trứng, sữa,nước ngọt,bia bọt,...] , chỉ duy có một thứ thay đổi là không ăn cơm gạo trắng mà là ăn cơm gạo lứt. Hỏi họ thì họ nói, đã ăn 3 năm nay, chả có bệnh hoạn gì cả....
Qua nghiên cứu thì đệ đã phát hiện ra là...người ăn thịt cá mà mắc bệnh là do họ ...ăn cơm quá ít !! Họ chỉ cần ăn cơm lứt nhiều lên, bớt ăn thịt cá lại là...ổn !!

Cách ăn số 11 của đệ là như sau :
-- Nấu cơm gạo lứt 1 lon một ngày, thỉnh thoảng có pha trộn đậu đỏ, phỗ tai. Sau đó đem xay nhuyễn thành hồ nhão. Ăn với muối mè . Khỏi cần nhai kỹ. Hì...ăn cho mau để còn đi làm...
-- Nấu nước gạo lứt rang để trong bình thuỷ mà uống. Hừm...mấy bữa trời nực có uống đâu !! Toàn là uống trà xanh ướp lạnh vô chai...[ Đi tiểu mắc mệt !]
-- Xác gạo rang thì bữa sau trộn vô nồi cơm lứt nấu luôn, không bỏ. Nếu nước trà còn dư thì qua ngày sau nấu bột Kohkoh + Bích Chi [ cho đỡ hao...]+ tương tự làm mà ăn điểm tâm sáng. Tóm lại, không bỏ thứ gì cả.
-- Ăn trong ngày... sao cho hết nồi cơm lứt...Rồi bắt đầu ăn thêm . Tất nhiên là ăn mấy món bán ngoài chợ [ không phải TD rồi]...như khoai lang, xôi, chè,đậu đen, mì tôm,hủ tiếu chay,đu đủ,...ôi thôi, tùm lum...Hình như là ăn theo " nhu cầu" của cơ thể ??? Ăn cái nào cũng thấy ngon !! Trừ ra ăn GLMM thì...hơi ngán !! Nhưng cũng phải cố nuốt...Làm sao dám bỏ nó ??
-- Trong quá trình ăn tạp, thường quan sát cơ thể...Thấy có gì bất thường thì qua bữa sau không ăn lại thứ đó...
-- Ăn theo kiểu nầy là hơi Âm...Bởi vậy ngày nào mà đài báo có không khí lạnh thì...bị bệnh là chắc !! Cảm, sổ mũi,đau bụng, nhức đầu,....Đó là lúc cơ thể đang "điều chỉnh" Âm Dương...Chỉ cần, không ăn nữa cho qua ngày sau là...hết ! Bắt đầu ăn tiếp...
-- Ngày nào trời nắng nguyên ngày thì...ít khi bị bệnh lắm...
...............................

Các bác ôi, tại ăn thêm các món bên ngoài nên mới bị "vật"...Bởi vậy, mua đồ ăn TD mà ăn thêm là ...chắc cú !! Khỏi sợ bị bệnh ! Đồ ăn TD bây giờ cũng đa dạng, phong phú lắm !! Về mấy cái vụ nầy thì sư phụ là bật nhất !! Những ai ở gần sư phụ là quá may mắn !!
Go to the top of the page
 
+Quote Post
marhaba
bài Mar 2 2011, 08:11 AM
Bài viết #836


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 532
Gia nhập vào: 13-August 09
Thành viên thứ.: 4,316



Công phu của huynh dạo này cao nhiều rồi ha. Ăn đồ chợ tùm lum mà bị "vật" ít.
Từ khi Tết tời giờ thì đệ cũng ăn ra - hầu hết là đồ nhà tự nấu thôi - vậy mà bị "vật" tùm lum nè. Nên đang quay lại số 7 chuẩn - 2 ngày nay thì đỡ rồi. Nói chung đệ tập ăn rộng rộng ra để có đi đây đó hoặc thiên tai lũ lụt thì cũng thích nghi được. Hay nhất là cơ thể mình có thể hóa giải được phần lớn đồ âm mà ko cần tới sắn dây, mơ muối...

Huynh nói mấy người chỉ ăn gạo lứt và mấy thứ ko TD mà ko bị gì thì có thể họ khỏe hơn mình, họ làm việc gì đó mà đồ âm bị tiêu đi (vd ra ngoài nắng như huynh nói), hoặc ko bị bệnh gì trước đó, hoặc chưa tích tụ đủ chất độc smile.gif
Nhiều người thấy "sân sẩn", trước giờ ko nghe bệnh hoạn bao giờ - rồi tự nhiên bệnh phát ra chỉ 1 lần rồi chết hoặc lăn đùng ra chết bất đắc kỳ tử. Còn người bệnh "rề rà" năm này tháng nọ thì hình như khó chết nhanh như mấy người hiếm khi bệnh.
Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Mar 4 2011, 07:55 AM
Bài viết #837


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203




Công phu của huynh dạo này cao nhiều rồi ha. Ăn đồ chợ tùm lum mà bị "vật" ít.


Hình như là như vậy !! Tớ nghĩ có lẽ đã hơn 3 năm rồi thì đường ruột chắc cũng đã phục hồi nhiều rồi ??? Tuy nhiên, phải ăn từ 8 năm trở lên [ theo lý thuyết Nội Kinh] thì mới có kết luận chính xác...8 năm là thời gian mà...các tế bào não thay đổi hoàn toàn. Nếu kiên trì trong 8 năm [ nữ thì 7 năm], bệnh gì cũng hết ...
Bác VT , bác LTH, sư phụ ,...đều là các bậc thượng thủ trong môn phái TD, người nào cũng đều có thâm niên ăn TD trên 8 năm.
Hi...không biết các bậc nầy có còn "bệnh" không nhỉ ?? Thôi thì để tớ ráng ăn thêm 5 năm nữa cho đủ 8 năm...tự khắc sẽ biết còn bệnh hay không ??



Từ khi Tết tời giờ thì đệ cũng ăn ra - hầu hết là đồ nhà tự nấu thôi - vậy mà bị "vật" tùm lum nè.

Ăn ra tất nhiên bị vật rồi..."Vật" là cơ thể đang điều chỉnh âm dương đấy !! Bạn hãy ghi nhớ mấy món ăn vô bị "vật" ...để rút kinh nghiệm nhé ! Ăn ít lại ...thì chả ăn nhằm gì cả !! Bởi vậy, tổ sư dạy ăn trái cây chỉ nên ăn một quả , chừa mấy trái còn lại cho người khác. Tổ sư nói như vậy mới là đúng luật công bằng...haha...mà cõi đời nầy bản chất của nó là "không công bằng" !!! Ta phải hiểu " công bằng" ở đây là..."công bằng" trong cơ thể, tức quân bình Âm Dương trong cơ thể ...
Người ăn ra phải học tập thật nhiều kinh nghiệm của người đi trước, mày mò áp dụng cho mình,...không cần phải theo đúng người ta ! Vì sao ? Người ta là người ta, còn ta là ta. Những gì đúng với người ta, chưa chắc đúng với ta ! Nhưng nguyên tắc chung thì...vẫn đúng !!


Nên đang quay lại số 7 chuẩn - 2 ngày nay thì đỡ rồi.

Bác NAT đã nói rồi ! Số 7 là cái phao cứu vớt giờ chót ! Ăn cái gì thì ăn...Nếu có gì bất thường thì quay lại số 7 ....

Nói chung đệ tập ăn rộng rộng ra để có đi đây đó hoặc thiên tai lũ lụt thì cũng thích nghi được. Hay nhất là cơ thể mình có thể hóa giải được phần lớn đồ âm mà ko cần tới sắn dây, mơ muối...

Điều nầy có nghĩa là bạn phải chấp nhận " cà ạch cà đụi" !!!
Hừm...người ta ăn uống đủ thứ...mà không thấy bệnh..lại còn "sung" nữa chứ! Còn chúng ta ...chỉ mới ăn sơ sơ dăm ba miếng xoài thì...đau bụng ??? Hừm...sao ông trời bất công với ta nhỉ ??

Huynh nói mấy người chỉ ăn gạo lứt và mấy thứ ko TD mà ko bị gì thì có thể họ khỏe hơn mình, họ làm việc gì đó mà đồ âm bị tiêu đi (vd ra ngoài nắng như huynh nói), hoặc ko bị bệnh gì trước đó, hoặc chưa tích tụ đủ chất độc smile.gif

Đúng là có chuyện đó đấy !! Ăm tùm lum thit heo, thịt chó, thịt chuột,...nhưng cơm thì là gạo huyết rồng...3 năm rồi, phây phây !!

Nhiều người thấy "sân sẩn", trước giờ ko nghe bệnh hoạn bao giờ - rồi tự nhiên bệnh phát ra chỉ 1 lần rồi chết hoặc lăn đùng ra chết bất đắc kỳ tử.

Là chết tốt đấy !!! Chết tốt cũng là một phước báu !! Chúng ta không so với họ được đâu. Một khi thân ta mắc bệnh nặng thì là...nghiệp báo đã tới rồi ...

Còn người bệnh "rề rà" năm này tháng nọ thì hình như khó chết nhanh như mấy người hiếm khi bệnh.

Đây là những hạng người đã gây ác nghiệp từ bao đời...Và bệnh cũng chính là cái nhân duyên giúp người ta trở về với Đạo !! Bệnh rề rà...thì đâu có dám đi đâu ? Đâu có dám ăn cái gì ? Ngày đêm nơm nớp lo sợ ! Sợ chết, vợ bỏ theo trai...Con cái không ai nuôi ? Ôi thôi đủ thứ...Rồi sanh ra chán đời...Rồi găp thiện tri thức khai thị...Rồi bỗng nhiên giác ngộ...Rồi tinh tấn tu niệm...

haha...chả biết chúng ta nên "bệnh" hay là "không bệnh" nhỉ ?? Chắc chắn kẻ không bệnh thì thường là sát sanh [ ăn thịt chim chuột...], đạo tặc [ mua một bán mười...], tà dâm [ bia ôm...],
vọng ngữ [ thêu dệt...], ẩm tửu [ nhậu quậy...]. Còn cái thằng bệnh thì...nằm chèo queo than khóc...Không phạm giới nào trong ngũ giới cả ....
................................................................................
................
................................................................................
..................

Các bác kính ...

Trang 143, sách Thập nhị liên hoa Khí công tâm pháp, bs Lê Văn Vĩnh, NXB Đồng Nai, 18.000vnd,..


" Bữa nọ, có một đại sư khí công Trung Quốc thuộc vào hạng thượng thừa sống trên trăm tuổi, có thể phát khí, phóng khí, đi trên nước nhẹ nhàng hoặc đứng vững nặng tựa như núi Thái sơn. Đại sư hỏi một ông thầy khí công trẻ hơn ông ta, độ 60 tuổi rằng :

-- Ông tập luyện khí công mỗi ngày mấy tiếng đồng hồ ?

Nhà khí công trả lời :

-- Tôi tập một ngày 2 tiếng.

Đại sư : Chưa đủ !

Nhà khí công : Một ngày tập 4 tiếng.

Đại sư : Chưa đủ !

Nhà khí công : 6 tiếng .

Đại sư : Chưa đủ !

Nhà khí công : Vô lý, bắt tôi phải tập suốt ngày suốt đêm hay sao ? Quá sức mà chết...

Đại sư cười và hỏi tiếp : Ông sống một ngày mấy tiếng ?

Nhà khí công : Một ngày tôi sống 24 tiếng .

Đại sư : Một ngày ông luyện tối đa 6 tiếng đi, thì 18 tiếng còn lại ông không luyện. Như vậy là quá ít, vì luyện ở đây không phải luyện động công suốt ngày mà có hại, mà ông chỉ thở bụng khí công trong 6 tiếng tập mà thôi, 18 tiếng còn lại ông không thở bụng gì cả, thế thì làm sao mà đòi trường thọ ...!

Nhà khí công : Xin đại sư chỉ giáo thêm cho rõ hơn.

Đại sư cười và chỉ nói mấy tiếng : THỞ BỤNG KHÍ CÔNG MỌI LÚC MỌI NƠI, SUỐT CẢ CUỘC ĐỜI, CHO ĐẾN LÚC NHẮM MẮT... Đó chính là bài tập đầu tiên sơ cấp nhất và cũng là cao cấp nhất. Nói xong, đại sư bỏ đi mất hút...

Nhà khí công ngẩn ngơ một hồi lâu và như bỗng ngộ ra, cùng lúc nhìn lên bầu trời cao và thốt lên : Bấy lâu nay ta sai lầm trong luyện tập cũng chỉ vì chữ THỞ quá dễ dàng nầy, bây giờ giác ngộ thì đã mất công phu hàng chục năm trời rồi, thật tiếc và uổng phí công phu luyện tập trong hơn 40 năm qua..."


Thôi rồi các bác ôi, đọc bài nầy đệ đã "ngộ" ra một điều ...
Trong 24 tiếng đồng hồ, ta đã "tu tập" được bao nhiêu tiếng ?? Lấy ví dụ tập thể dục ? Hoặc học chữ Nhật ? Hoặc lao động ?

Phải tăng thời gian lên ....


Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Mar 12 2011, 10:00 AM
Bài viết #838


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203




Các bác kính...

Hình như chân lý càng ngày càng hé mở ???

Đệ đọc trong sách , nghe HT Tịnh Không giảng dạy:

" Người trẻ tuổi [ dưới 40 t] xuất gia tu hành rất dễ đắc đạo ..Lớn tuổi bị nhiều chướng ngại..."

Từ đó mà suy ra :

-- Khi người bị bệnh mà ăn TD, nếu tuổi dưới 40 thì...cơ hội hết bệnh rất cao.
-- Trên 40 thì...bệnh có kèm tánh chất "thoái hoá" trong đó [theo tuổi già]...Chỉ có thể bớt mà không thể hết ?? haha...già mà không bệnh , sống chật đất ...

Các bác lớn tuổi không nên nản chí khi...bệnh cứ rề rà...Nhân duyên phát khởi tu tập đấy !!

Đây là một chân lý vừa hé màn ??

Chân lý thứ hai ...???

Bệnh tật phát ra không phải một ngày hay hai ngày ...mà là do nhiều tháng nhiều năm tích luỹ...Như vậy muốn trị bệnh , ta phải trị [ tức ăn TD] trong nhiều năm liền ...Ít nhất là 8 năm.
GS Hồng Chiêu Quang có dạy rồi...Liều thuốc trị bệnh tốt nhất là...Thời Gian [ Time]...

Chân lý thứ ba...???

Công việc của ta làm là gì ? Ví dụ, ngồi bàn viết . Nay bị bệnh, ta phải tìm cách "chuyển hoá"...Cứ cách một tiếng thì đứng dậy "lao động"...Tóm lại, lúc trước ...cứ ngồi một chỗ, nay thì tìm cách lao động nhiều hơn...
Còn các bác bốc vác...nay bị bệnh thì tìm cách nghĩ ngơi ...Ví dụ, tìm một chỗ nằm thẳng cẳng khi nào có thể...Chỉ cần vài ba phút...

Đệ lúc rày ..."mưu mô" lắm...Lúc trước đi Mỹ tho về [ chạy xe honda, tập khí công luôn, tức khi thở ra thì..."khì" mạnh một cái cho hơi thở ra dứt sạch...rồi hít vô...] , mặc dù mệt, như vô bếp lấy tô cơm lứt ra ăn [ phải tranh thủ ăn cho hết, để tối tối còn nấu hủ tiếu chay mà "độ" thêm...].
Tất nhiên, khi ăn thì...quên mệt.
Bây giờ thì thay đổi rồi. Khi đi Mỹ Tho về, leo lên cái "đi-văng" nằm xả lai...Còn ăn thì tính sau...

Tóm lại, khi xưa ra sao thì bây giờ phải thay đổi hết !! Chấp nhận "lão hoá"...và phải tranh thủ niệm Phật.

haha...niệm Phật chẳng có tốn hao gì cả...Niệm lâu ngày, định lực mạnh, phá tan nghiệp chướng...
Đệ bây giờ đã Chánh Kiến cũng nhiều lắm...
-- Không van vái cầu xin quỷ thần gì cả...kể cả cầu xin trúng số !! Trấm trất, chứ có linh nghiệm gì mà cầu xin ?? Đốt nhang vẫn đốt...Gọi là " Kính nhi viễn chi".
-- Số mạng mình thì do mình tạo ra. Luật Nhân Quả không sai chạy bao giờ...
-- Những điều đến với mình là do nghiệp duyên mình đã tạo, trong kiếp nầy hoặc từ những kiếp trước...Chấp nhận thương đau...
-- Bây giờ mình muốn khoẻ mạnh, muốn có tiền là do mình tạo ra ngay từ bây giờ...













Go to the top of the page
 
+Quote Post
tusen
bài Mar 18 2011, 02:08 AM
Bài viết #839


Hạt Cát
***

Nhóm: Members
Bài viết: 824
Gia nhập vào: 10-May 10
Thành viên thứ.: 13,110



QUOTE
Các bác kính ...

Trang 143, sách Thập nhị liên hoa Khí công tâm pháp, bs Lê Văn Vĩnh, NXB Đồng Nai, 18.000vnd,..


" Bữa nọ, có một đại sư khí công Trung Quốc thuộc vào hạng thượng thừa sống trên trăm tuổi, có thể phát khí, phóng khí, đi trên nước nhẹ nhàng hoặc đứng vững nặng tựa như núi Thái sơn. Đại sư hỏi một ông thầy khí công trẻ hơn ông ta, độ 60 tuổi rằng :

-- Ông tập luyện khí công mỗi ngày mấy tiếng đồng hồ ?

Nhà khí công trả lời :

-- Tôi tập một ngày 2 tiếng.

Đại sư : Chưa đủ !

Nhà khí công : Một ngày tập 4 tiếng.

Đại sư : Chưa đủ !

Nhà khí công : 6 tiếng .

Đại sư : Chưa đủ !

Nhà khí công : Vô lý, bắt tôi phải tập suốt ngày suốt đêm hay sao ? Quá sức mà chết...

Đại sư cười và hỏi tiếp : Ông sống một ngày mấy tiếng ?

Nhà khí công : Một ngày tôi sống 24 tiếng .

Đại sư : Một ngày ông luyện tối đa 6 tiếng đi, thì 18 tiếng còn lại ông không luyện. Như vậy là quá ít, vì luyện ở đây không phải luyện động công suốt ngày mà có hại, mà ông chỉ thở bụng khí công trong 6 tiếng tập mà thôi, 18 tiếng còn lại ông không thở bụng gì cả, thế thì làm sao mà đòi trường thọ ...!

Nhà khí công : Xin đại sư chỉ giáo thêm cho rõ hơn.

Đại sư cười và chỉ nói mấy tiếng : THỞ BỤNG KHÍ CÔNG MỌI LÚC MỌI NƠI, SUỐT CẢ CUỘC ĐỜI, CHO ĐẾN LÚC NHẮM MẮT... Đó chính là bài tập đầu tiên sơ cấp nhất và cũng là cao cấp nhất. Nói xong, đại sư bỏ đi mất hút...

Nhà khí công ngẩn ngơ một hồi lâu và như bỗng ngộ ra, cùng lúc nhìn lên bầu trời cao và thốt lên : Bấy lâu nay ta sai lầm trong luyện tập cũng chỉ vì chữ THỞ quá dễ dàng nầy, bây giờ giác ngộ thì đã mất công phu hàng chục năm trời rồi, thật tiếc và uổng phí công phu luyện tập trong hơn 40 năm qua..."

Thôi rồi các bác ôi, đọc bài nầy đệ đã "ngộ" ra một điều ...
Trong 24 tiếng đồng hồ, ta đã "tu tập" được bao nhiêu tiếng ?? Lấy ví dụ tập thể dục ? Hoặc học chữ Nhật ? Hoặc lao động ?
cám ơn huynh về bài này nhá... muội dọc nó và thực hành theo thấy tốt lắm. Có hôm muội ăn hơi no , người cảm giác nặng nề lắm và thần kinh như bị " tẩu hỏa nhâp ma " vậy đó , muội dùng cách này và thấy tâm trạng ổn định lại. Tiêu hóa thì nhanh hơn trước , k còn cà rề cà rề nữa.
QUOTE

Thời buổi kinh tế khó khăn , điện lên, xăng lên, thực phẩm lên,...việc làm thì "xuống". Kiếm đồng tiền không còn dễ như xưa...Ăn số 11 là khả thi lắm !! Đệ cũng được biết ...có một số người vẫn ăn uống bình thường [thịt, cá, trứng, sữa,nước ngọt,bia bọt,...] , chỉ duy có một thứ thay đổi là không ăn cơm gạo trắng mà là ăn cơm gạo lứt. Hỏi họ thì họ nói, đã ăn 3 năm nay, chả có bệnh hoạn gì cả....


Đức Phật có nói " ... đừng vội tin ta "... người ta nói huynh tin liền? Có câu " ở trong chăn mới biết chăn có rận " , há há.

Cũng có 1 trường hợp nữa là bạn em nó tạp khí công Pháp Luân Đại Pháplink , nó ăn uống bình thường như người phi TD ăn vậy đó. Nó nói "k bệnh đã 3 năm nay ". Tin liền k ta? cái đó để xem xét lại .


QUOTE
Hình như là như vậy !! Tớ nghĩ có lẽ đã hơn 3 năm rồi thì đường ruột chắc cũng đã phục hồi nhiều rồi ??? Tuy nhiên, phải ăn từ 8 năm trở lên [ theo lý thuyết Nội Kinh]thì mới có kết luận chính xác...8 năm là thời gian mà...các tế bào não thay đổi hoàn toàn. Nếu kiên trì trong 8 năm [ nữ thì 7 năm], bệnh gì cũng hết ...
Bác VT , bác LTH, sư phụ ,...đều là các bậc thượng thủ trong môn phái TD, người nào cũng đều có thâm niên ăn TD trên 8 năm.
Hi...không biết các bậc nầy có còn "bệnh" không nhỉ ?? Thôi thì để tớ ráng ăn thêm 5 năm nữa cho đủ 8 năm...tự khắc sẽ biết còn bệnh hay không ??


huynh có thấy là mình đang Dương lên vì ăn những món ăn Dương- tekka , phổ tai+ đạu đỏ , natto...trứoc lúc đó , hoạt đọng Dương- phơi nắng , nhổ cổ và thực hành~ bài TD và các bài trong các sách mà huynh đã thu đc nên vì thế huynh ăn ra- ăn đồ Âm mà k bị " vật " k?

Muọi mỗi khi ăn đồ Dương là y như rằng muốn ăn 1 thứ đồ Âm vô như là snacks , chips...v.v., chắc là do muội đã ăn quá đà rồi. Muội ăn mới đc 1 năm vài tuần , há há , thâm niêm chẳng đc như các bác trong dd. Thoy thì cứ từ từ.

Bây h muội thix ăn gl lắm, cái gì có gl vô là muốn khoái liền , chỉ tiếc là món ăn của dân gl mình thì còn nghèo nàn lắm . Cũng chẳng sao, từ Âm sẽ chuyển biến thành Dương , há há. Cái gì cũng có chuyển biến.

Mà ngộ lắm , muội ít khi bị đi tiểu nhiều như huynh lắm , toàn là đi dưới 3 lần/ ngày . Muội cảm thấy k khát nước , cũng ăn ít nữa nên vì thế khoảng 2, 3 ngày mới đi đại tiện 1 lần mặc dù là cơm nấu 1 chén mỗi ngày. Muội k ngủ ít giống huynh [muốn ngủ ít cũng chẳng đc] toàn ngủ trên 6tiếng , hix , ít phơi nắng nữa , tập TD mỗi ngày. Mà k hiểu vì sao cơ thể vẫn " tẩu hỏa nhập ma " áh?

nhắc tới mới nhớ là vụ mà huynh bị đau bụng hồi năm ngoái có phải bụng của huynh bị sôi sùng sục ở vùng dưới rốn lúc huynh bị đau k? muội hỏi để biết , vì hình như muội có cái tạng như huynh , thích tắm nước nóng như k thix tắm nước lạnh ,...

còn cái dentie nữa , muội đang xài nó đây. Trước lúc đó trong miệng cũng bị chảy máu như huynh áh , k biết là từ răng, từ cổ họng, lữơi hay lợi nữa? Nên muội dùng dentie,dùng nó thấy k còn gì hết , mặc dù mấy ngày đầu cảm giác là lúc đánh rằng nứơu bám chặt vào răng khiến mấy chỗ bám hiện lên cái viền màu hơi trắng.

Có điều này xin bác LTH thọ giáo. Bác nói là "Khi bạn tăng khẩu phần rau thì đồng nghiã việc tăng chất xơ, và giảm tinh bột; "... vậy gl vừa có tinh bột vừa có chất xơ , như thế thì mình chỉ nên ăn 1chén cơm gl = 1/2 chén rau cũng đc đúng k bác?




--------------------
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát

Vạn Tạ HỒng Ân

Nguyện cầu Hồng Ân gia hộ cho mọi người được bình an, hạnh phúc và may mắn!

Lòng tin nơi Vũ Trụ, tình yêu Vũ Trụ và niềm hy vọng nơi Vũ Trụ
Go to the top of the page
 
+Quote Post
mitao
bài Mar 19 2011, 11:49 PM
Bài viết #840


Member
**

Nhóm: Members
Bài viết: 18
Gia nhập vào: 4-January 11
Thành viên thứ.: 93,742



Đọc 1 lèo hết các bài viết trong topic, thấy khâm phục thời gian ăn GLMM của anh huyndoanh ghê! Đợt trước em cùng gđ cũng dành 4-5 tháng ăn gạo lứt nhưng kèm với thức ăn thịt cá bình thường do mẹ em bị UT. Đúng là sau 1 thời gian bệnh táo, xoang vì đau đầu, dạ dày của em đỡ cực kỳ nhiều nên em khoái cách ăn này. Nhưng do mẹ em phải chữa bên TQ, bsĩ khuyên ăn bình thường ko kiêng khem gì nên cả gđình lại ăn gạo trắng bình thường, y rằng em bị bệnh hành lại nhưng mức độ thấp. Vốn 1 đứa quen ăn gạo trắng mềm dẻo nên ăn GL hoài đâm chán, cả bố, mẹ và anh em cũng hok thích nhưng đợt đó vẫn cố ăn. Bố và anh em ăn giỏi lắm được 1 bát. Đợt rồi bố mẹ em sang bển chữa, em dành thời gian đọc rất nhìu sách về thực dưỡng, tuyệt thực rồi em liền tranh thủ nhịn ăn 6 ngày dù ban đầu quyết tâm định nhịn ăn 12 ngày theo pp nhịn ăn mà thầy Ngọc khicongydao hướng dẫn. Nhưng do em nặng có chưa được 40kg, gầy quá nên bị thải độc nhìu, thiếu nước, ốm nên buộc phải dừng. 1 ngày sau thì chỉ uống nước gạo lứt rang, ngày tiếp ăn cháo gạo lứt loãng, sau đó mới ăn GLMM số 7 vì em mong chữa cái bệnh xoang, dạ dày và táo bón. Chắc do tâm ham cầu nên mới được 3-4 ngày ăn vẫn chưa thấy mủ ở xoang chảy ra, dạ dày thì từ hồi nhịn hok bị đau lần nào, táo thì 2-3 ngày hok đi được>"<!! Ôi cái thời gian nhịn phải nói là cực hình, nhìn đâu cũng thèm, đồ ăn sơn hào hải vị, thịt cá, lẩu , bạn bè rủ rê là bỏ hết, thế này mà bỏ được chỉ có nước lên chùa quá.
Em thấy người nào biết và áp dụng thực dưỡng là họ thường trong người đang có bệnh. Có em và vài người chắc do nghiệp bệnh nên từ khi sinh ra sức đề kháng đã kém, dễ bị bệnh. Chứ ông anh sinh đôi của em thường ăn ngoài linh tinh, có thời gian uống rượu như uống nước lã( giờ thì vài tuần mới say bí tỉ 1 lần) thì chả bị bệnh nào hết, to, khỏe hơn em nhiều trong khi đó mình thì ăn uống cẩn thận lắm. Bạn bè em nhìu đứa khỏe re, chả bị bệnh gì, ăn uống vô tư, hấp thụ tốt nên lên cân dễ, mình thì ì ạch toàn cỡ gần 40kg chả béo lên nổi, ăn khỏe mà có béo lên được đâu, mắt bị hạ tam bạch ( vốn sinh ra thể trạng âm). Từ hồi em ngộ ra mình có nghiệp, nghiệp còn sâu dày nên em may mắn được theo học Mật tông theo Phật. Hàng ngày chăm chỉ trì tụng mong chữa bệnh giảm nghiệp thì thấy skhỏe ổn, và tâm thanh thản cực.

Mấy hum nay em trăn trở lắm lắm. Đọc xong đống sách thế, giờ áp dụng làm sao?? Ăn theo thực dưỡng làm sao mà tâm thấy thoải mái, khoa học mà hok bị bệnh. Em nghĩ hay là mình ăn cơm gạo trắng nhưng thổi kèm tinh bột nghệ, muối hầm, nước mơ muối , thỉnh thoảng rong biển hàng ngày. Khi đã nắm được nguyên tắc âm dương thì lựa chọn đồ ăn âm dương sao cho phù hợp với thể trạng của bản thân, thỉnh thoảng ăn thịt cá chắc hok vấn đề gì ha? Hạn chế, kiêng dùng đò hóa học, tẩm hóa chất, đồ hộp. Thực sự mình hiểu tầm quan trọng nhưng áp dụng rất khó vì rào cản là người thân trong gia đình. Với em, ăn đồ ăn gì ngay cả thực dưỡng vẫn rất ngon nhưng mọi người trong nhà phải nấu các món phải phong phú, thịt cá ê hề, ko thích tương , ko thích miso, ko thích gạo lứt, thích các món âm như cà chua, đậu phụ, đồ cay nóng. ( hix toàn các món ngon thì lại âm, buồn ơi là buồn). Anh có thể cho em lời khuyên được hok ạ?? Chứ sắp tới bố mẹ em về là hết thực dưỡng luôn quá.
Go to the top of the page
 
+Quote Post

91 Trang V  « < 82 83 84 85 86 > » 
Reply to this topicStart new topic
2 người đang đọc chủ đề này (2 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 11th October 2025 - 04:00 AM