33. Bệnh tái phát
Tháng 3 năm 1983
Cô C. chữa bệnh theo phương pháp Thực Dưỡng một cách trung thành trong vòng 4 năm. Cô trở nên khoẻ mạnh. Cô thích thú với việc ăn kiêng của mình, nhưng cô đã áp dụng nó quá khắt khe. Rồi sau đó, cô bắt đầu ăn uống buông thả. Theo những thư để lại của cô, khoảng tháng 3-1982, cô bắt đầu ăn uống buông thả ít một, sau đó nhiều lên. Hàng ngày, cô ăn trưa với trứng luộc, bánh mì nướng với 2 đến 3 tách cà phê. Thỉnh thoảng cô ăn bánh sandwich và gà tây. Cô cũng ăn bánh quy và phomát vào buổi tối nếu cô cảm thấy thèm, mặc dù cô thường không thích ăn chúng.
Đến tháng 10 cô bắt đầu sụt cân, miệng và bộ phận sinh dục bị bỏng, nóng rát. Cô liền quay lại dùng ngũ cốc, rau quả lần nữa một cách nghiêm khắc, nhưng tình huống không khả quan. Cô bắt đầu lo âu, thắc mắc.
Tôi có nhận một bức thư của cô, chữ viết rất khó đọc nên tôi để lưu trong bàn làm việc trong hồ sơ “sẽ trả lời” trong vòng 2 – 3 tuần. Vì không nhận được thư phúc đáp, cô đã tìm hỏi nhiều người. Họ trả lời hay khuyên bảo khác nhau, do đó cô bị bối rối.
Tới giai đoạn này cô đành gửi tiếp thư cho tôi, khiến tôi phải suy nghĩ. Tại sao lần đầu cô hết bệnh dễ dàng, mà lần này lại như thế? Tôi đã theo dõi nhiều trường hợp tương tự của mấy người bạn theo pháp Thực Dưỡng. Ông O. trị dứt bệnh ung thư nhờ phương pháp này, rồi sau đó suốt 7 năm ăn uống không đúng pháp, bệnh tái phát. Lần này không điều phục được bệnh nên phải chết. Ông N. áp dụng Thực Dưỡng trong 20 năm do trị dứt ung thư bằng lối ăn kiêng khem, sau đó lại ăn uống không đúng hướng, ung thư trở lại và ông chết sau đó.
Trong khi tôi đang miên man suy tư thì một bức thư từ Nhật Bản gửi đến cho biết một bậc trưởng thượng Thực Dưỡng vừa tạ thế. Dù đã 80 tuổi nhưng ông ta có thể sống thêm nữa chứ. Nghiền ngẫm về cái chết này, tôi hiểu được bí ẩn của phương pháp Thực Dưỡng.
Người trị liệu bằng phương pháp Thực Dưỡng không trị dứt hẳn bệnh nên chất độc hay phần suy yếu của cơ quan nào đó vẫn tồn tại. Triệu chứng không xuất hiện được vì thức ăn hữu hiệu đã kiềm giữ nó. Nhưng khi trở lại ăn uống bừa bãi thì chất độc lại phát triển, bệnh tái phát. Độc tố lần này mạnh hơn, vì bệnh tiềm ẩn sâu hơn, do đó khó điều trị hơn lần đầu. Bệnh nhân thắc mắc nhiều, nhận nhiều ý kiến bên ngoài nên dễ bối rối hơn và bệnh phát triển mạnh hơn.
Vậy điều quan trọng nhất là hiểu và đặt niềm tin vào phương pháp Thực Dưỡng. Từ niềm tin này, ta sẽ tìm và hiểu tường tận thuyết Thực Dưỡng.
Dù bệnh đã lành được 4 năm, nhưng cô C. không bao giờ nghiên cứu triết học và nguyên lý Thực Dưỡng nên phải bị gian nan lần thứ nhì. Tôi xin nhận trách nhiệm về khuyết điểm này. Thay vì chỉ dẫn cho cô hiểu các nguyên lý để giúp cô tự chữa lành bệnh hay ít ra cũng không bị bối rối, thụ động, tôi lại chỉ cho cô cách ăn uống mà thôi!
Ung thư là một trong những bệnh tật nan y của nhân loại trong thời thời đại ngày nay. Càng ngày càng nhiều người mắc phải căn bệnh oái oăm mà tây y gần như hoàn toàn bó tay này. Trước khi ra mắt cuốn sách Cách nấu ăn phòng chống ung thư theo phương pháp Thực Dưỡng (NXB KHKT, 2003) và Cuốn Axít và kiềm (NXB VHDT, 2004) với nhiều cảnh báo về nguy cơ ung thư và cách phòng ngừa nó bằng cách ăn uống và phương thức sinh hoạt hữu hiệu ra sao,. chúng tôi xin nêu ra vài điều căn bản mà chúng ta cần nên lưu ý trong đời sống.
Từ nhiều năm nay chúng tôi theo dõi rất nhiều người tự chữa lành ung thư theo phương pháp Thực Dưỡng Ohsawa do sách hoặc do chúng tôi hướng dẫn trực tiếp, có nhiều người đã hoàn toàn lành mạnh và tươi khoẻ như báo chí đã đăng tin (ví dụ, báo An ninh thế giới ngày 25-7-2002). Trong khi đó không ít người đã thu hoạch một cách mỹ mãn sức khoẻ lúc ban đầu, có người được 2-3 năm, có người 5 năm... rồi cuối cùng cũng bị chết trong sự ái ngại thông cảm của chúng tôi. Và điều này trở nên một sự nhức nhối nội tâm làm cho chúng tôi trăn trở bấy lâu. Một số người thấy bệnh tình ổn định, chỉ ăn có miếng gan gà cũng phát bệnh trở lại và chết rất nhanh. Có người bệnh ổn định 3 năm, gặp khi nhà có cỗ, ăn có miếng thịt gà, sau đó người nổi hạch, lập tức ăn uống nghiêm chỉnh trở lại cũng không ngăn nổi bệnh tái phát nhanh chóng. Tại thành phố Hồ Chí Minh có người bị hai khối u hai bên gan, đọc sách thấy ăn gạo lứt chữa được bệnh, ăn theo được 3 tháng thấy yên ổn khoẻ khoắn bèn mở rộng cách ăn (chắc chắn có ăn thêm cá thịt) thì thấy bệnh trở lại nặng hơn và không biết làm sao... Ông này chắc chưa đi kiểm tra lại kết quả của bệnh viện xem ung thư đã hết chưa và chưa biết rõ nguồn gốc bệnh tật, dùng gạo lứt như một món thuốc, ăn vào cốt mau hết bệnh để lại sống như trước đó (ăn uống những thứ khoái khẩu như trước), để quay lại nếp sống tạo bệnh cũ... Những người quan niệm về gạo lứt như một thứ đối chứng trị liệu như vậy là do trí phán đoán còn ở giai đoạn thấp và giáo sư Ohsawa tuyên bố là nếu trí phán đoán không tăng trưởng thì trước sau gì bệnh cũng sẽ quay trở lại. Căn nguyên là ở trí phán đoán. Tiên sinh còn nói nếu bạn ăn theo cách này mà để bệnh trở lại thì thường khó chữa hơn rất nhiều so với lúc đầu. Điều này gieo vào chúng tôi bao nghi nan và ngày nay chúng tôi đã bắt đầu sáng tỏ ý chỉ của tiên sinh. Tại sao có những người biến chuyển nhanh và đôi người thì lại ì ra? Căn nguyên là gì? Có rất nhiều lý do cho điều này nhưng chắc chắn là còn do đức tin và sự hiểu biết của bạn tới đâu và bạn thực hành ra sao?
Tuy nhiên, chúng tôi nhận thấy nếu người nào mắc những bệnh hiểm nghèo được chữa lành theo phương pháp Thực Dưỡng, mà phát nguyện sống cuộc sống học tập và cống hiến sự hiểu biết cho mọi người thì dễ dàng chuyển hoá sâu xa, nhất là những người nghiên cứu và thực hành Phật Pháp, Thiền, Yoga, mà có thầy giỏi chỉ dẫn, thì dễ dàng từ bỏ những thói quen xấu và làm chủ miếng ăn dễ dàng, vì khi nào làm chủ hoàn toàn được ăn uống thì bệnh tật mới không có nguy cơ tái phát. Để thực hiện được điều này dễ dàng trong khi bạn bị những chứng bệnh nan y thì chúng tôi khuyên và thấy được những ai ăn chay trường theo phương pháp Thực Dưỡng thì mới có thể yên tâm về bệnh tật được. Và nếu bạn bị ung thư mà biết đến gạo lứt muối mè thì từ nay hãy tự xác định là trường chay suốt đời cho khoẻ nhẹ tấm thân- ND.
DM