Trợ giúp - Tìm kiếm - Thành viên - Lịch ghi nhớ
Phiên bản đầy đủ: Nuôi con bằng phép Phật Bồ tát
Thực Dưỡng > Nguyên lý Thực Dưỡng > Thai giáo và nuôi dạy bé
huynhdoan2000
các bà các cô kính...

Tình cờ soạn lại tủ sách xưa...thấy có bài viết "Triện nhà Phật - Nuôi con bằng phép Phật và Bồ tát" của tác giả Thuần Phong xưa [trước hòa bình]...đệ thấy cũng hay...nên scan nguyên văn bài viết và upload lên trang web mediafire...
các mẹ thử vào đó "đao" về xem thử...

Đây là địa chỉ :

http://www.mediafire.com/file/ddz3yygdkzj/...g-phep-Phat.doc

can bang
QUOTE(huynhdoan2000 @ Oct 31 2009, 03:13 PM) *
các bà các cô kính...

Tình cờ soạn lại tủ sách xưa...thấy có bài viết "Triện nhà Phật - Nuôi con bằng phép Phật và Bồ tát" của tác giả Thuần Phong xưa [trước hòa bình]...đệ thấy cũng hay...nên scan nguyên văn bài viết và upload lên trang web mediafire...
các mẹ thử vào đó "đao" về xem thử...

Đây là địa chỉ :

http://www.mediafire.com/file/ddz3yygdkzj/...g-phep-Phat.doc



can bang
Ôi em xin lỗi các bác ,em chưa tham gia nhiều trên diễn đàn nên chưa sử dụng thành thạo cách viết bài ,vào bài viết định viết thì lại bị thoát ra ngoài ,em vào lại đây . Thấy bài viết nói về cách sử dụng chú chuẩn đề để trợ giúp trong việc nuôi con em mới nhớ ra là chú chuẩn đề quả thực có tác dụng mạnh lắm các bác ạ
Em xin chia xẻ kinh nghiệm trong việc tụng chú chuẩn đề thực tế từ bản thân . Có một thời gian không hiểu sao em bị rơi vào trạng thái lơ lửng ,đầu óc rối loạn ,toàn thân mệt mỏi ,không thể tập trung được vào công việc đang làm,có vẻ như em bị ma ám ,kinh khủng lắm các bác ạ. Em không biết làm sao, bèn xem các bài chú Mật tông thì có thấy nói chú chuẩn đề có thể giúp ai đọc tụng có thể xua tan ma tà ,giúp tinh thần khoẻ mạnh, minh mẫn . Cách tụng là kiết ấn tam muội : ngón út và áp út ngửa lên lồng vào nhau ,ngón giữ thẳng , ngón chỏ ápvào ngón giữa hơi cong ,ngón cái áp vào ngón chỏ ,tụng 108 biến ,nhớ làm chỗ không có ai nhìn thấy ,nếu có một cái gương hay một bức tượng phật để trước mặt thì tốt hơn ,mồm đọc tay bắt quyết giữ nguyên để trước ngực ,khi đọc nhớ tập trung tinh thần vào câu chú,đọc xong giữ nguyên tay bắt quyết xả từ đỉnh đầu xuống trán,rồi xuống hai vai,xuống ngực và xuống rốn ,đọc '' hồng ''mỗi lần xả ,khi xả quán tưởng như có dòng khí chạy từ đỉnh đầu xuống dưới chân .
Em làm theo và kỳ lạ ,em tỉnh táo lại ngay sau khi làm xong ,làm việc minh mẫn như vừa được uống một liều thuốc. Nhưng em xin chia xẻ với các bác là khi tụng mình phải có lòng tin,mình tụng với lòng tin thì sẽ có hiệu quả.
Còn một chiêm nghiệm nữa về việc dùng chú chữa bệnh từ bản thân ,em xin chia xẻ với các bác ( mặc dù có thầy nói với em là mình không được nói ra thì hết linh nghiệm ,nhưng em không đừng được vì biết đâu lại giúp được cho ai đấy)
Một lần cháu bé nhà em sau khi đi chơi tối về nửa đêm sốt cao ,nôn mửa nhiều lần,ngày hôm sau cháu đi ngoài và cháu bị mệt đến nỗi không mở nổi mắt ra,em đánh gió cho cháu,nấu nước cháo cho ăn ,nhưng cháu ăn rất ít mà chỉ ngủ li bì, em cho cháu uống thuốc cảm nhưng cháu nôn ra hết, dù không còn sốt cao nhưng cháu rất yếu mắt cứ nhắm tịt vào lả đi,đến chiều em định cho cháu đi viện ,em rất lo vì từ trước đến nay em rất sợ vào bệnh viện ,càng sợ nếu đưa con vào bệnh viện, các bác thứ nỗi , nhà em ở ngay cạnh bệnh viện nên em biết những gì xảy ra trong đó ,thế là em thắp hương cầu xin trời phật giúp ,đầu tiên em niệm Quán thế âm,đột nhiên em nhớ tới quyển kinh trường thọ trong đó có đoạn lực sĩ Kim cang nói thần chú hộ mệnh cho trẻ ,thế là em lấy ngay ra và tụng 5 biến với một tâm mong cầu tột cùng .Khi em đang tụng nốt biến cuối cùng thì đột nhiên cháu mở của phòng đi ra và đòi ăn , em mừng quá cho con ăn ,cháu ăn ngon lành hết bát cháo và đi lại chơi bình thường ,nói chuyện líu lovà hôm sau thì hoàn toàn khoẻ mạnh mà em cũng không cho cháu uống thuốc gì nữa . Em không biết đã có chuyện gì xảy ra ,từ trước đến nay em rất ít khi tụng kinh hay chú( em chỉ học kinh Phật và trì kinh thôi,còn không có điều kiện thời gian để tụng hàng ngày ,em cũng không có bát hương thờ Phật ,hay ảnh Phật ,nhà lại chật không có phòng thờ riêng).Em không phải là người tin mù quáng,mà luôn tự mình chiêm nghiệm những lời dạy của các Phật,thánh nhân,nhưng quả thật lần đó em rất ngạc nhiên ,sửng sốt,và đến nay em vẫn không hiểu .Sau lần đó ,mỗi khi các cháu ốm em đầu làm như vậy nhưng em thấy nếu em tập trung và dồn hết tâm trí vào việc tụng với một tấm lòng tri ân sâu sắc thì có hiệu quả,nhưng nếu không thì không có hiệu quả nhiều.
Em xin chép lại lời chú đó để mọi người tham khảo ,hy vọng là giúp ích được cho mọi người
Đa địa dạ tha,chiên đạt lị,chiên đạt ra tỳ để.Chiên đạt ra ma hồng.Chiên đạt ra bạt đế.Chiên đạt ra phủ lê.Chiên đạt ra xà đi.Chiên đạt ra để khế .Chiên đạt phệ mễ,chiên đột lâu.Chiên đạt ra bà ra yết.Chiên đạt ra vật đạt khế.Chiên đạt ra bà địa di.Chiên đạt ra bà mễ.Chiên đạt ra khư chỉ.Chiên đạt ra lô ký.ta bà ha
Các bác tham khảo Kinh trường thọ diệt tội có bán ở chùa Quán sứ ,kinh này có liên quan đến trẻ em và thai phụ ,rất hữu ích ,tuy nhiên khi đọc kinh các bác hãy dùng tâm chân thật để hiểu nhé.
Kính các bác
huynhdoan2000
Kinh Phật thuyết Trường thọ Diệt tội Hộ chư đồng tử Đà la ni...có bán ở nhà sách, pháp sư Hải Đào, NXB Phương Đông, 19.000vnd.

Trang 114...

" Bấy giờ trong chúng, lực sĩ Kim Cang bạch lên đức Phật:

-- Kính bạch Thế Tôn ! Đức Như Lai nói về kinh Trường Thọ Diệt Tội Hộ Chư Đồng Tử Đà La Ni đây rồi, các đại thí chủ và quyến thuộc mình, ai cũng phát tâm, thọ trì đọc tụng, biên chép kinh nầy, cung cấp vật dùng không để thiếu thốn. Con có được nghe một đấng Thế Tôn oai đức cao cả, nói đại thần chú có oai lực lớn, chương cú kiết tường, nếu có chúng sanh nào nghe lọt vào tai, trăm kiếp ngàn đời, trọn chẳng đoản mạng, tuổi thọ không lường, chẳng có các thứ bệnh hoạn khổ đau, dẫu có bốn ma cũng chẳng nghịch loạn, thọ mạng thêm lớn, sống lâu đến một trăm hai mươi tuổi, chẳng chết nửa chừng, chẳng bị thoái đoạ. Tất cả Phật tử khổ vì bệnh nặng, nghe đến chú nầy liền khỏi các quỷ đến đoạt mạng sống.
Lực sĩ Kim Cang liền nói thần chú :

CÁT TƯỜNG ĐẠI LỰC THẦN CHÚ

Đa Địa Dạ Tha, Chiên Đạt Lị, Chiên Đạt Ra Tỳ Đề, Chiên Đạt Ra Ma Hồng, Chiên Đạt Ra Bạt Đế, Chiên Đạt Ra Phủ Lê, Chiên Đạt Ra Xà Di, Chiên Đạt Ra Để Lê, Chiên Đạt Phệ Mễ, Chiên Đột Lâu, Chiên Đạt Ra Bà Ra Yết, Chiên Đạt Ra Vật Đạt Lê, Chiên Đạt Ra Bà Địa Di, Chiên Đạt Ra Bà Mễ, Chiên Đạt Ra Khư Chỉ, Chiên Đạt Ra Lô Ký, Ta Bà Ha. "

.....................................

Đệ mở Word, mở Hanokey 2.0...Gõ 4 chữ Hán ..."Trường Thọ Diệt Tội"...in vào Word.
Sau đó mở chương trình Đại Tạng kinh CBReader 2007...paste 4 chữ đó vào ô tìm kiếm và...Tìm...
Kết quả, tìm ra được bản kinh chữ Hán [ trong Đại Tạng]...Phật thuyết Trường Thọ Diệt Tội Hộ Chư Đồng Tử Đà La Ni kinh....

Đây là bản chữ Hán ...Cát tường Đại lực thần chú...

多地夜佗…旃達利…旃達囉毗提…旃達囉魔吽…旃達囉跋帝
旃達囉不棃…旃達囉闍移…旃達囉底梨…旃達吠咩…旃突嘍…旃達囉婆囉吇…旃達囉勿達梨…旃達囉婆地移
旃達囉婆咩…旃達囉佉祇….旃達囉盧寄…藪婆呵…
vantrung
QUOTE(can bang @ May 10 2010, 12:29 PM) *
Ôi em xin lỗi các bác ,em chưa tham gia nhiều trên diễn đàn nên chưa sử dụng thành thạo cách viết bài ,vào bài viết định viết thì lại bị thoát ra ngoài ,em vào lại đây . Thấy bài viết nói về cách sử dụng chú chuẩn đề để trợ giúp trong việc nuôi con em mới nhớ ra là chú chuẩn đề quả thực có tác dụng mạnh lắm các bác ạ
Em xin chia xẻ kinh nghiệm trong việc tụng chú chuẩn đề thực tế từ bản thân . Có một thời gian không hiểu sao em bị rơi vào trạng thái lơ lửng ,đầu óc rối loạn ,toàn thân mệt mỏi ,không thể tập trung được vào công việc đang làm,có vẻ như em bị ma ám ,kinh khủng lắm các bác ạ. Em không biết làm sao, bèn xem các bài chú Mật tông thì có thấy nói chú chuẩn đề có thể giúp ai đọc tụng có thể xua tan ma tà ,giúp tinh thần khoẻ mạnh, minh mẫn . Cách tụng là kiết ấn tam muội : ngón út và áp út ngửa lên lồng vào nhau ,ngón giữ thẳng , ngón chỏ ápvào ngón giữa hơi cong ,ngón cái áp vào ngón chỏ ,tụng 108 biến ,nhớ làm chỗ không có ai nhìn thấy ,nếu có một cái gương hay một bức tượng phật để trước mặt thì tốt hơn ,mồm đọc tay bắt quyết giữ nguyên để trước ngực ,khi đọc nhớ tập trung tinh thần vào câu chú,đọc xong giữ nguyên tay bắt quyết xả từ đỉnh đầu xuống trán,rồi xuống hai vai,xuống ngực và xuống rốn ,đọc '' hồng ''mỗi lần xả ,khi xả quán tưởng như có dòng khí chạy từ đỉnh đầu xuống dưới chân .
Em làm theo và kỳ lạ ,em tỉnh táo lại ngay sau khi làm xong ,làm việc minh mẫn như vừa được uống một liều thuốc. Nhưng em xin chia xẻ với các bác là khi tụng mình phải có lòng tin,mình tụng với lòng tin thì sẽ có hiệu quả.
Còn một chiêm nghiệm nữa về việc dùng chú chữa bệnh từ bản thân ,em xin chia xẻ với các bác ( mặc dù có thầy nói với em là mình không được nói ra thì hết linh nghiệm ,nhưng em không đừng được vì biết đâu lại giúp được cho ai đấy)
Một lần cháu bé nhà em sau khi đi chơi tối về nửa đêm sốt cao ,nôn mửa nhiều lần,ngày hôm sau cháu đi ngoài và cháu bị mệt đến nỗi không mở nổi mắt ra,em đánh gió cho cháu,nấu nước cháo cho ăn ,nhưng cháu ăn rất ít mà chỉ ngủ li bì, em cho cháu uống thuốc cảm nhưng cháu nôn ra hết, dù không còn sốt cao nhưng cháu rất yếu mắt cứ nhắm tịt vào lả đi,đến chiều em định cho cháu đi viện ,em rất lo vì từ trước đến nay em rất sợ vào bệnh viện ,càng sợ nếu đưa con vào bệnh viện, các bác thứ nỗi , nhà em ở ngay cạnh bệnh viện nên em biết những gì xảy ra trong đó ,thế là em thắp hương cầu xin trời phật giúp ,đầu tiên em niệm Quán thế âm,đột nhiên em nhớ tới quyển kinh trường thọ trong đó có đoạn lực sĩ Kim cang nói thần chú hộ mệnh cho trẻ ,thế là em lấy ngay ra và tụng 5 biến với một tâm mong cầu tột cùng .Khi em đang tụng nốt biến cuối cùng thì đột nhiên cháu mở của phòng đi ra và đòi ăn , em mừng quá cho con ăn ,cháu ăn ngon lành hết bát cháo và đi lại chơi bình thường ,nói chuyện líu lovà hôm sau thì hoàn toàn khoẻ mạnh mà em cũng không cho cháu uống thuốc gì nữa . Em không biết đã có chuyện gì xảy ra ,từ trước đến nay em rất ít khi tụng kinh hay chú( em chỉ học kinh Phật và trì kinh thôi,còn không có điều kiện thời gian để tụng hàng ngày ,em cũng không có bát hương thờ Phật ,hay ảnh Phật ,nhà lại chật không có phòng thờ riêng).Em không phải là người tin mù quáng,mà luôn tự mình chiêm nghiệm những lời dạy của các Phật,thánh nhân,nhưng quả thật lần đó em rất ngạc nhiên ,sửng sốt,và đến nay em vẫn không hiểu .Sau lần đó ,mỗi khi các cháu ốm em đầu làm như vậy nhưng em thấy nếu em tập trung và dồn hết tâm trí vào việc tụng với một tấm lòng tri ân sâu sắc thì có hiệu quả,nhưng nếu không thì không có hiệu quả nhiều.
Em xin chép lại lời chú đó để mọi người tham khảo ,hy vọng là giúp ích được cho mọi người
Đa địa dạ tha,chiên đạt lị,chiên đạt ra tỳ để.Chiên đạt ra ma hồng.Chiên đạt ra bạt đế.Chiên đạt ra phủ lê.Chiên đạt ra xà đi.Chiên đạt ra để khế .Chiên đạt phệ mễ,chiên đột lâu.Chiên đạt ra bà ra yết.Chiên đạt ra vật đạt khế.Chiên đạt ra bà địa di.Chiên đạt ra bà mễ.Chiên đạt ra khư chỉ.Chiên đạt ra lô ký.ta bà ha
Các bác tham khảo Kinh trường thọ diệt tội có bán ở chùa Quán sứ ,kinh này có liên quan đến trẻ em và thai phụ ,rất hữu ích ,tuy nhiên khi đọc kinh các bác hãy dùng tâm chân thật để hiểu nhé.
Kính các bác

NIỆM THẦN CHÚ, TỤNG KINH, NIỆM PHẬT, THIỀN ĐỊNH,QUÁN TƯỞNG, KHÍ CÔNG, CHÂM CỨU, TRƯỜNG SINH HỌC NHÂN ĐIỆN, YOGA, THÁI CỰC QUYỀN...CÓ TRỊ LÀNH BỆNH KHÔNG???
-Trước hết chúng ta phải thấu hiểu vì sao ta bệnh? Nguồn gốc bệnh tật là gì?
TS Ohsawa khẳng định: Tất cả các bệnh đều do chúng ta vi phạm TRẬT TỰ VŨ TRỤ (Ăn uống quá ÂM hay quá DƯƠNG, lo lắng phiền não thái quá, thần kinh quá căng...), do đó DÒNG MÁU BỊ NHIỄM ĐỘC, MẤT QUÂN BÌNH. MÁU Ô NHIỄM GÂY RA MỌI LOẠI BỆNH VỀ THÂN XÁC VÀ TINH THẦN.
-CÁCH TRỊ BỆNH TẬN GỐC LÀ LÀM CHO DÒNG MÁU TRỞ NÊN TRONG SẠCH, QUÂN BÌNH.
-Tất cả các PP như : trì chú, tụng kinh, thiền định ,quán tưởng, Yoga, khí công...đều là trị ngọn, đối chứng trị liệu. Một số bệnh nhẹ được trị lành. Một số bệnh nặng được giảm bớt qua cơn nguy hiểm nhưng không hết do máu còn nhiễm độc.
-CHỈ CÓ PPTD CHUYỂN HÓA MÁU Ô NHIỄM THÀNH TRONG SẠCH MỘT CÁCH RỐT RÁO, TRỊ LÀNH BỆNH 100%( nhưng BN hấp hối thì PP này cũng bó tay)
19/7/2010 NVT
huynhdoan2000
Thật là kỳ diệu !!!

Đệ có người thân gần ngày sanh nở...BS khám nghiệm báo tin...có hiện tượng "hơi" bất bình thường của thai nhi...Phải nhập viện liền...
Nỗi lo âu hiện lên gương mặt non trẻ của người mẹ ... Đệ liền viết vào một tờ giấy trắng ...bài chú Cát Tường Đại Lực Thần chú và gửi cho nó...Nó lẫm nhẫm đọc...Vài ngày sau, nó vô phòng sanh. Trước khi vô, nó ráng đọc một lần nữa...Đêm đó, nó đau bụng. Sáng hôm sau, nó hạ sanh được bé gái...Bụ bẩm, dễ thương làm sao !!! Mẹ tròn con vuông...
Thật kỳ diệu thay !!! Đúng là thần chú phù hộ trẻ thơ...
Các bà mẹ thân mến ...Ai nói gì thì nói...Cuộc đời đầy dẫy sự bất trắc ... Lòng tin [ Tín tâm ] khiến con người ta vượt qua nhiều gian nguy...Lòng tin tưởng chân thành khiến trong cơ thể phát tiết ra những chất kích thích tố...giúp quân bình Âm Dương...Lòng tin giúp dẹp tan nghiệp chướng xấu đã gieo từ kiếp trước...

Hy hữu đức Thế Tôn !!!
DIEUHANG
Hunh huynh doan ơi!! Cuốn sách '' Lắng nghe tiếng hát sông hằng'' của bác sĩ Quách Huệ Trân ( Đài loan) sau này là pháp sư Đạo Chứng ở đây nè:

Lắng nghe tiếng hát sông Hằng

Bác sĩ Quách Huệ Trân

Trích từ: www.buddhanet.com.tw/dawjam/dm015.htm



Lời giới thiệu.

Bác sĩ Quách Huệ Trân là một bác sĩ chuyên khoa ung thư, bà rất nhiệt thành và tận tâm trong công việc. Lòng từ bi và thuần thành của bà không những đã đem lại sự khích lệ to lớn cho bịnh nhân mà còn cảnh giác những người khỏe mạnh, làm cho nhiều người phát tâm học Phật và niệm Phật. Sau đây là bài nói chuyện với các bạn học ở Huệ Trí Phật Học Xã của Ðại học Trung Nguyên, nội dung rất phong phú cảm động. Tuy là đang bị bịnh ung thư trầm trọng, bác sĩ Trân vẫn rán chịu đau và dùng lòng tín nguyện niệm Phật vô cùng kiên cố của mình lên giảng đài thuyết pháp; khi tuyên bố bị bịnh bà nói: ‘Bây giờ vừa đúng lúc để tôi nhất tâm niệm Phật và chuẩn bị vãng sanh’ (Sau lần nói chuyện này bác sĩ Trân từ chức và lên núi đi xuất gia).

Trong cuộc sống trầm luân khổ hải này, chúng ta không chịu buông xả và tham luyến tất cả những gì ‘của mình’; ai cũng đầu tắt mặt tối, bận rộn suốt cuộc đời, đến phút cuối cùng nhìn lại [chỉ là một con số không to lớn] rồi âu sầu than thở. Thưa quý vị, quý vị muốn cuộc đời của mình như thế nào? Làm sao để vượt ra khỏi sự trói buộc của luân hồi sanh tử? Chúng tôi hy vọng bài này sẽ đem nhiều tư duy và chất liệu có thể giúp quý vị tìm ra phương hướng [về quê hương] của mình!



Kính thưa quý thầy cô, kính thưa quý bạn:

Khi lên giảng đài này, tôi cảm thấy rất bối rối và xấu hổ khi nhìn thấy phía dưới phần đông đều là những người trong hàng tiền bối, bậc thầy cô của mình. Trước hết xin giải thích tại sao một người mạt học dở ẹt như tôi cũng lên giảng đài nói chuyện với quý vị? Ðây là do ảnh hưởng của một bịnh nhân cho nên tôi thường kể lại câu chuyện của bịnh nhân này và nói lên lý do người này đã giúp cho tôi hiểu được nhiều vấn đề. Chúng ta thường phải trả một giá rất đắt mới có thể hiểu được một câu nói trong kinh, nhiều khi chỉ một câu kinh thật đơn giản. Cô này mới có ba mươi mấy tuổi thì bị ung thư ruột già. Khi cô đến bịnh viện cứ khóc hoài không thôi. Lúc đó tôi mới làm bác sĩ tập sự thuộc khoa ung thư, xem bịnh lý mới biết cô đã mổ qua hai lần nhưng ung thư vẫn tái phát trở lại, đúng là vô phương cứu chữa. Cô khóc hoài nên nói không ra tiếng nữa, thiệt là không biết làm sao, muốn tìm bác sĩ để hỏi rõ bịnh trạng của mình. Hôm đó tôi hết ca trực liền đến phòng bịnh để thăm cô và cũng nhân tiện giới thiệu sơ lược một ít Phật pháp cho cô biết. Không ngờ cô nghe xong, xúc động, mở mắt thật to, nói: “Tại sao bấy lâu nay không có ai nói cho tôi biết về những chuyện này? Tại sao tôi đã sống ba mươi mấy năm đầy phiền não và đến lúc sắp lìa đời tôi mới được nghe Phật pháp?”. Tuy là chỉ có mấy câu nói thật ngắn nhưng hình như đã xoi thủng tim tôi. Sau đó cô bật khóc và làm tôi cũng khóc theo, khóc một cách rất bức rức. Lúc bấy giờ Tuyết Công lão ân sư (lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam) còn tại thế và giảng kinh vào ngày thứ tư mỗi tuần. Mỗi ngày khi làm xong việc tôi thường ở lại bịnh viện để nói chuyện và an ủi bịnh nhân, ngoại trừ ngày thứ tư vì phải đi nghe Tuyết Công giảng kinh. Cô thấy mỗi thứ tư tôi đều rất vui chuẩn bị đi nghe giảng nên nói: “Tôi cũng hy vọng có thể đi theo (nghe giảng) nhưng rất tiếc không có cơ hội”. Tôi đáp: “Trong tương lai cô cũng sẽ có dịp đi được”. Cuối cùng cô cũng đã được đi nghe kinh, lúc đến giảng đường Hoa Nghiêm ở thư viện Từ Quang tôi thấy cô ngồi ở vài hàng ghế phía trước. Nhưng đến nửa buổi giảng cô vừa ôm bụng vừa khóc và đi về, bịnh tình của cô biến chứng nặng nên cô đau quá không thể tiếp tục nghe kinh. Lúc đó tôi chợt hiểu được một câu trong bài khai kinh kệ:

‘Vô thượng thậm thâm vi diệu pháp.

Bá thiên vạn kiếp nan tao ngộ.

Ngã kim kiến văn đắc thọ trì.

Nguyện giải Như Lai chân thật nghĩa’.

Vì ảnh hưởng của cô nên từ hôm đó trở đi tôi không ngại sự hiểu biết còn thô thiển của mình, luôn luôn cố gắng, tích cực hơn, và muốn mau mau giới thiệu cho mọi người những điều trọng yếu trong Phật pháp [mà mình hiểu được], nói cho đại chúng biết những sự hạnh phúc mà Phật pháp có thể đem lại cho mọi người. Hạnh phúc này tiền tài mua không được, kẻ ăn trộm cũng không thể lấy mất. Trong bất cứ trường hợp và cảnh giới nào và không kể người ta dùng quan niệm ‘phước’ hay ‘họa’ trong thế gian để đo lường những cảm nhận hạnh phúc này, trong nội tâm của chúng ta đều luôn luôn đầy đủ sự an tịnh, hạnh phúc, và tươi sáng.

Tôi hỏi các vị đạo hữu ở Phật học xã nghiên cứu đề mục hay kinh điển gì trong khóa học này, bác Hứa trả lời là đang thảo luận ‘Kinh Bát Ðại Nhân Giác’. Chắc ai cũng đã xem qua kinh này và có thể đã học thuộc lòng rồi. Ðiều giác ngộ thứ nhất là:

‘Thế gian vô thường, quốc độ mong manh, tứ đại khổ không, năm ấm vô ngã, sanh diệt đổi dời, hư ngụy không chủ…’.

Tuy là biết thuộc lòng nhưng phần đông chúng ta không tin như vậy. Tuy Phật nói thế gian là khổ, là vô thường, nhưng bạn lại cảm thấy nhân gian rất vui sướng! Mỗi sáng thức dậy ăn bánh uống cà phê, …, ngước mắt nhìn lên, ôi chao trời trong mây trắng, đời sao mà sung sướng thế! Nếu được vậy thì cũng thường thôi, nhưng những lúc như vậy trôi qua rất nhanh. Giả sử một lúc nào đó, chuyện khó khăn thử thách thình lình xảy ra, khi đó bạn sẽ không thấy trời trong mây trắng, không thấy trăm hoa đua nở, trong lòng của bạn sẽ không còn cảm thấy vui sướng nữa. Ở đây tôi xin kể một vài câu chuyện thật mà tôi đã gặp khi làm việc ở bịnh viện. Trong những câu chuyện này, mỗi bịnh nhân đều là giáo sư của tôi, mỗi người đều kể cho tôi một đạo lý mà đức Phật đã nói trong kinh điển, họ ấn chứng (chứng minh) những điều Phật dạy, họ làm cho tôi hết lòng tin tưởng lời Phật nói và tin đức Phật là ‘người nói lời chân thật, không bao giờ nói dối’.

Có nhiều bịnh nhân hỏi tôi: “Bác sĩ năm nay bao nhiêu tuổi?”.

Tôi trả lời: “Ba mươi hai tuổi”.

Lại hỏi: “Bác sĩ lập gia đình chưa? Tôi làm mai cho”.

Tôi liền hỏi họ: “Cuộc sống của bà rất sung sướng phải không?”

Thật kỳ lạ không có một người nào đáp là ‘phải’ hết! Cho đến một hôm tôi gặp một bịnh nhân bị ung thư cổ tử cung, mỗi lần đến khám bịnh đều trang điểm thiệt là đẹp, thoa môi son thiệt đỏ, móng tay chân đều có sơn màu rất đẹp. Khám bịnh xong bà muốn làm mai cho tôi. Bà nói:

“Cháu tôi làm việc ở bịnh viện Quốc Thái, người rất lịch sự đàng hoàng”.

Tôi hỏi bà: “Bà thiệt là rất sung sướng phải không?”

Bà nói: “Phải, chồng tôi đối xử rất tốt; con cái rất có hiếu, nhà cửa rất sung túc”.

Như vậy thật là sung sướng, xin chúc mừng cho bà. Bà là người duy nhất nói mình có hạnh phúc, thiệt là mừng giùm bà. Tại vì khi bịnh nhân bước chân vào bịnh viện thì thường khóc và than:

“Bác sĩ không biết đâu, tôi phải mượn tiền của người ta để lại đây khám bịnh, con cái không vui chút nào”;

Hoặc là: “Ôi chao lúc về nhà không ai đếm xỉa tới; mang bịnh lâu quá rồi người ta không chịu chăm sóc nữa”.

Cũng không ai thăm hỏi: “Thưa ba ăn cơm chưa?”.

Hoặc là: “Từ lúc tôi mắc bịnh này, chồng tôi bỏ đi luôn”.

Phần lớn là thuộc vào loại này, tình tiết không giống nhau nhưng nội dung hoàn toàn tương tợ; chỉ có bà này thiệt là may mắn có được hạnh phúc. Nhưng qua một thời gian ngắn sau đó, y tá coi báo ngạc nhiên nói bà đó đã tự tử. Cô y tá nói: “Trong báo đăng tin bà được vớt lên từ bờ sông ở ….Bà bỏ nhà ra đi hết năm ngày, sau đó thì tự tử”.

Tôi hỏi: “Bà đó rất sung sướng, rất hạnh phúc, sao lại tự tử?”.

Thưa quý vị, chúng ta thử nghĩ xem tại sao lúc đó niềm thương yêu của chồng không thay đổi được tâm niệm muốn tự tử của bà? Tại sao sự hiếu thảo của con cái cũng không kéo bà lại được? Tại sao tiền bạc không mua được sự an ổn của tinh thần? Chồng thương yêu cho mấy và con cái hiếu thảo đến đâu cũng không thay thế được sự đau đớn trên thân thể của bà. Một người đàn bà xinh đẹp như thế tại sao lại phải trốn khỏi nhà đi lang thang rồi cuối cùng phải nhảy vào dòng nước đen tối? Có lẽ vì trước đó bà cảm thấy cuộc đời quá xinh đẹp, chưa nếm qua mùi vị của sự khổ, bà chưa biết qua: ‘thế gian vô thường, quốc độ mong manh’, cho nên trong tâm không có chuẩn bị tâm lý, gặp chuyện thử thách trong đời chịu không nổi, không có ‘chích ngừa’ để phòng bị, không có khả năng đề kháng, chịu đựng khổ không được nên mới tự tử. Tôi rất hối hận trước đó không giới thiệu Phật pháp để cho bà thay đổi quan niệm và hướng về quang minh, hướng về Di Ðà. Những sự khổ này có lẽ mọi người sẽ nghĩ: ‘Ðó chỉ là thiểu số, người tự tử rất ít’. Thiệt ra người tự tử rất nhiều, tôi làm việc trong khoa ung thư, nếu có ngày nào không gặp bịnh nhân muốn tự tử thì ngày đó phải được kể là ngày rất tốt, rất hiếm! Thiệt đó, mỗi ngày tôi thường nghe câu: ‘Tôi nên chết sớm thì tốt hơn’. Khi người ta cầu mong khỏe mạnh và sự quan tâm chăm sóc mà không được toại nguyện thì thường thường sẽ tự sát. Ban đêm trong bịnh viện tôi thường phải đi giải quyết những chuyện tự tử này. Không phải là họ cố ý không muốn sống nhưng bị bịnh đau khổ quá nên không biết cách nào để chịu đựng nữa.

Ngoài ra còn có người cầu sanh không được cầu chết cũng không xong, nằm trên giường bệnh rên siết. Có một người bịnh nguyên phần phía dưới bụng bị ung thư lở loét ra hết, bác sĩ phải mổ và làm một cái hậu môn tạm trên bụng, nhưng không cách nào trị lành được. Chất bài tiết trong ruột rỉ thẳng ra. Phòng của người này ở lầu ba, từ lầu hai đã nghe mùi hôi bay đến. Không phải người này có gì đặc biệt nhưng bất cứ ai trong chúng ta khi gặp phải trường hợp này đều như vậy. Khi con bà săn sóc cho mẹ bất đắc dĩ phải dùng một miếng vải để bịt miệng và mũi lại. Mỗi ngày bà đều muốn tự tử nhưng chưa gặp cơ hội. Một hôm nhân dịp con bà đi ra chợ mua đồ ăn sáng, bà rán hết sức mình ngồi dậy, leo qua cửa sổ từ lầu ba của bịnh viện nhảy xuống. Vừa đúng lúc đó người con về đến, nhìn thấy mau mau chạy tới để đỡ bà. Kết cục bà nhảy xuống không chết mà còn bị thương. Vốn là đã quá đau khổ bây giờ còn bị thương thêm, mỗi ngày đau đớn không thể nào diễn tả được, cầu sanh không được, cầu tử cũng không xong; mạng chưa hết tự tử cũng không chết. Cho dù tự tử chết đi rồi, vĩnh viễn trầm luân trong lục đạo luân hồi, sự khổ não vô tận lại tái diễn trở lại!

Nhà thơ Rabindranath Tagore có nói:

‘Sanh thời lệ tợ hạ hoa, tử thời mỹ như thu nguyệt’

(Lúc sống đẹp như hoa mùa hạ, lúc chết đẹp như trăng mùa thu).

Xem đầy Đủ Tại Đây :

www.hoakhaikienphat.com
huynhdoan2000









‘Thế gian vô thường, quốc độ mong manh, tứ đại khổ không, năm ấm vô ngã, sanh diệt đổi dời, hư ngụy không chủ…’.


Chào cô DH...

Đây gọi là Chánh Kiến ...

................................................................................
............................

Chào các bác ...

Bà mẹ có thai nên kiêng ăn những món sau đây : [ trích trong sách "Những chứng bệnh của phụ nữ" , nhà thuốc Trác Lâm,....]

-- Ăn trứng gà với cơm nếp thì con hay có Bạch thốn trùng [ Sán lãi].
-- Ăn gan dê , con hay ốm yếu [ lắm bệnh].
--Ăn thịt dã thú, con lắm bệnh lạ .
-- Ăn cá chép , con hay bị chứng cam.
-- Ăn gừng , con hay thừa ngón tay.
-- Ăn thịt chó , con hay mất tiếng [ câm].
-- Ăn lươn ếch, con hay bị chứng hủi.
-- Ăn thịt thỏ, con hay sất môi.
-- Ăn thịt lừa ngựa, thừa tháng chẳng sinh.
-- Ăn thịt ba ba, con hay rụt cổ.
-- Ăn trứng vịt, con hay có chứng tâm lạnh.
-- Ăn cua, con hay bị đẻ ngang.
-- Ăn chim sẻ, con hay đa dâm.
-- Ăn đậu tương, con hay bị hen.

Chà....cái câu chót...không biết có phải là ăn tương chao , uống sữa đậu nành ,...không nhỉ ??
........................................................................

MUỐN CÓ CON TRAI [P.35 sách đã dẫn]

Thấy có thai, trong 3 tháng trở đi, dùng một lạng Hồng-Hoàng khâu cái túi mà đeo luôn luôn trong mình thì cái thai đáng lẽ là Gái sẽ biến thành trai, và dùng cành dâu làm cái Cung, cái Nỏ cột dưới thang giường thứ 3 của người có thai nằm, cho tới 100 ngày đừng cho người đàn bà biết, sẽ ứng nghiệm.

....................................








huynhdoan2000
TRỊ TRẺ CON KHÓC ĐÊM

Lấy bút lông mới, chấm châu sa vẽ chữ Điền [ giống ô vuông có dấu thập ở giữa, hỏi mấy người Hoa]...Vẽ ngay rún đứa trẻ, nó sẽ hết khóc. Gặp trường hợp vẽ chữ Điền không hết, vẽ chữ bùa nầy dán ở chân giường đứa trẻ ngủ, ngày hôm sau sẽ hiệu nghiệm. [ vẽ 4 miếng giấy, dán 4 chân. Vì...cái giường có 4 chân!]

CON NÍT KHÓC DẠ ĐỀ, KHÓ NGỦ VỀ ĐÊM, NGOAN DỄ DẠY [Chú Phật Tổ 5 Ông]:

Bạn xoè bàn tay 5 ngón ra như Ngũ Phương Chư Phật để trên đầu trẻ, rồi đọc chú 5,7,9,21 lần, rồi hít một hơi...lấy tay ra thổi trên đầu trẻ :

Nắc Mô Săn Xế Xế Săn Nặc Mô Ne.


[ Trích trong Bùa chú giảng giới, Tiêu Diêu Tử, p.97]

Con nít khóc đêm, cha mẹ "đứt" ruột !!! Thằng cha thì chỉ "đứt" một lát...rồi sau đó ngủ khò...Vô tư !! Nhưng người mẹ bồn chồn lo lắng...Quả thật, thấy người mẹ nuôi con mới biết khi xưa ...mẹ của ta khổ cực biết dường nào !

Các bác kính...Ai nói gì thì nói...Các pp nầy chẳng hại gì ai. Các bác hãy làm thử với lòng thành, mong muốn cho con được bình an !




vantrung
QUOTE(huynhdoan2000 @ Dec 2 2010, 06:27 AM) *
TRỊ TRẺ CON KHÓC ĐÊM

Lấy bút lông mới, chấm châu sa vẽ chữ Điền [ giống ô vuông có dấu thập ở giữa, hỏi mấy người Hoa]...Vẽ ngay rún đứa trẻ, nó sẽ hết khóc. Gặp trường hợp vẽ chữ Điền không hết, vẽ chữ bùa nầy dán ở chân giường đứa trẻ ngủ, ngày hôm sau sẽ hiệu nghiệm. [ vẽ 4 miếng giấy, dán 4 chân. Vì...cái giường có 4 chân!]

CON NÍT KHÓC DẠ ĐỀ, KHÓ NGỦ VỀ ĐÊM, NGOAN DỄ DẠY [Chú Phật Tổ 5 Ông]:

Bạn xoè bàn tay 5 ngón ra như Ngũ Phương Chư Phật để trên đầu trẻ, rồi đọc chú 5,7,9,21 lần, rồi hít một hơi...lấy tay ra thổi trên đầu trẻ :

Nắc Mô Săn Xế Xế Săn Nặc Mô Ne.


[ Trích trong Bùa chú giảng giới, Tiêu Diêu Tử, p.97]

Con nít khóc đêm, cha mẹ "đứt" ruột !!! Thằng cha thì chỉ "đứt" một lát...rồi sau đó ngủ khò...Vô tư !! Nhưng người mẹ bồn chồn lo lắng...Quả thật, thấy người mẹ nuôi con mới biết khi xưa ...mẹ của ta khổ cực biết dường nào !

Các bác kính...Ai nói gì thì nói...Các pp nầy chẳng hại gì ai. Các bác hãy làm thử với lòng thành, mong muốn cho con được bình an !

ĂN ĐÚNG TD THÌ KHÔNG CẦN NIỆM THẦN CHÚ!
-Hãy cho trẻ ăn đúng TD thì trẻ sẽ không bao giờ khóc đêm, khóc dạ đề , khó ngủ...Và trẻ sẽ rất ngoan,vô cùng dễ thương...
-Hãy áp dụng nghiêm túc PPTD thì sẽ thấy sự vĩ đại của TS Ohsawa.
-Ăn đúng thì tâm bình an và bạn sẽ vô cùng khâm phục TS Ohsawa. Ăn sai thì tâm bất an và bạn sẽ cầu cứu khắp nơi để mong tai qua ,nạn khỏi: đọc thần chú, niệm Phật,cầu Chúa, van xin ma quỷ…
31/1/2011 NVT
Đây là phiên bản "lo-fi" của nội dung trang chính. Để xem phiên bản đầy đủ với nhiều thông tin hơn , xin hãy nháy vào đây.
Invision Power Board © 2001-2024 Invision Power Services, Inc.