8.
Ảo tưởng về Điều kiện
Đây là Ảo tưởng thứ Tám
CÓ ĐIỀU KIỆN
Để tồn tại sự Xử phạt, hẳn có cái gì đó mà ngươi không hiểu về tình yêu thương.
Đây là kết luận của ngươi, và ngươi sáng chế ra Tính Điều kiện như một tính chất của cuộc sống để giải cái thế lưỡng nan mà kết luận này thể hiện.
Mọi sự trong đời phải là có điều kiện. Chẳng phải cái này là tự nó chứng minh? một số các nhà tư tưởng trong số các ngươi đã đặt câu hỏi. Ngươi không phải đã hiểu Điều Ảo tưởng thứ Hai? Rằng kết cục của đời sống là còn đáng ngờ.
Tồn tại sự Thất bại.
Điều đó có nghĩa là ngươi có thể thất bại trong việc giành lấy tình yêu của Chúa. Tình yêu của Chúa là có điều kiện. Ngươi phải thỏa mãn Cái Đòi hỏi. Nếu ngươi không thỏa mãn nó, ngươi sẽ bị chia lìa. Đây chẳng phải là điều mà Ảo tưởng thứ Ba dạy ngươi?
Các câu chuyện của nền văn hóa của ngươi đã rất thuyết phục. Ta đã nói trong cuộc giao tương này phần lớn qua các câu chuyện của văn hóa phương Tây, bởi rằng đây là nền văn hóa mà cuộc trò chuyện này bắt đầu. Nhưng các nền văn hóa của phương Đông, và tất cả rất nhiều các nền văn hóa và truyền thống của loài người trong sự đa dạng của chúng, cũng có những câu chuyện của chúng, và hầu hết đều dựa trên một số hoặc tất cả Mười điều Ảo tưởng.
Như ta đã làm rõ, có nhiều hơn mười điều ảo tưởng. Các ngươi vẫn đang tạo ra hàng trăm điều mỗi ngày. Mỗi nền văn hóa của các ngươi tạo ra những ảo tưởng của riêng nó, nhưng theo cách này hay cách khác, tất cả đều dựa trên những sự nhầm lẫn cơ bản như nhau. Điều này được minh chứng bởi sự kiện rằng tất cả chúng đều tạo ra cùng những kết cục giống nhau.
Sự sống trên hành tinh của ngươi đầy những trải nghiệm về lòng tham, bạo lực, giết chóc, và, gần như ở mọi nơi, tình yêu có điều kiện.
Ngươi đã học được tình yêu có điều kiện từ ý tưởng của ngươi rằng tình yêu của Đấng Tối cao, cho dù ngươi khái niệm về Hiện thể đó như thế nào, là có điều kiện. Hoặc, nếu như không tin vào một Đấng Tối cao, mà thay vào đó là Bản thân Sự sống, thế thì ngươi nhìn nhận Sự sống như một tiến trình thể hiện chính nó trong bối cảnh của Tính Điều kiện. Nói thế có nghĩa là, một điều kiện tùy thuộc vào một điều kiện khác.
Một số trong các người gọi nó là Nhân Quả.
Thế nhưng đâu là Nhân Đầu tiên?
Đây là câu hỏi mà không ai trong các ngươi từng trả lời được. Ngay cả các nhà khoa học vĩ đại nhất của các ngươi cũng không thể phá giải được bí ẩn này. Ngay cả các nhà triết học vĩ đại nhất của các ngươi cũng không thể giải được bài toán này.
Ai tạo ra Cái sáng tạo?
Nếu ngươi nhìn nhận về một Vũ trụ của nhân và quả, được thôi - nhưng cái gì sinh ra cái Nhân đầu tiên?
Đây là chỗ mà các vị thầy của các ngươi vấp ngã. Đây là nơi mà con đường của các ngươi đi vào ngõ cụt. Đây là nơi ngươi chạm tới biên của sự hiểu biết.Giờ chúng ta sẽ bay ra khỏi cái biên đó.
Không có Tính Điều kiện trong Vũ trụ. Cái Là là Cái Là (Như Như), và không dưới điều kiện nào mà Nó không Là.
Ngươi có hiểu không?
Không thể nào có chuyện "Cái Là" lại không là được. Không dưới điều kiện nào mà điều đó có thể xảy ra. Đây là lý do tại sao Sự sống là vĩnh cửu đời đời. Bởi Sự sống là Cái Là, và Cái Là không bao giờ có thể không Là.
Sự sống đã luôn, bây giờ, và mãi về sau sẽ là, thế giới không có giới hạn.
Thế nên, với Chúa, cũng vậy. Bởi Chúa là cái Sự sống Là.
Thế nên, với tình yêu thương, cũng vậy. Vì tình yêu thương là cái Chúa Là.
Tình yêu thương, vì thế, không biết tới điều kiện. Tình yêu thương đơn giản Là.
Tình yêu không thể không "Là", và chẳng dưới điều kiện nào mà nó có thể bị làm cho biến mất.
Ngươi có thể thay thế từ "Sự sống" hoặc từ "Chúa" cho từ "tình yêu thương" trong câu trên mà vẫn đúng.
Tình yêu có điều kiện là một nghịch đề (tự nó mâu thuẫn với nó).
Ngươi đã hiểu chứ? Ngươi có hiểu điều đó? Hai cái này (tình yêu và điều kiện) là loại trừ lẫn nhau. Trải nghiệm về Tính Điều kiện và trải nghiệm về tình yêu không thể tồn tại cùng lúc cùng nơi.
Cái ý tưởng của ngươi rằng chúng có thể cùng tồn tại là điều đang phá hủy ngươi.
Nền văn minh của các ngươi đã chọn sống với Ảo tưởng thứ Tám ở một mức độ rất cao. Kết quả là bản thân nền văn minh của các ngươi bị đe dọa đi đến tuyệt diệt.
Ngươi thì không bị đe dọa tuyệt diệt. Ngươi không thể nào (bị tuyệt diệt). Bởi ngươi là bản thân Sự sống. Thế nhưng cái hình tướng mà ngươi biểu hiện Sự sống tại thời điểm hiện tại-nền văn minh mà các ngươi đã tạo ra, và sắp xóa bỏ-thì không phải là mãi còn. Đó là điều kỳ diệu của Bản thể Ngươi, rằng ngươi có thể thay đổi hình tướng bất kỳ lúc nào ngươi muốn. Thực ra, các ngươi vẫn luôn làm thế. Tuy nhiên, nếu ngươi đang thích thú với hình thái mà giờ ngươi đang trải nghiệm bản thân, tại sao lại thay đổi nó?
Đó là câu hỏi giờ đang được đặt ra cho toàn thể loài người.
Ngươi đã được trao cho cả một thiên đường để sống trong đó. Mọi niềm vui thú có thể có của cuộc sống vật lý đã được dọn sẵn cho ngươi. Ngươi đang thực sự ở trong Vườn Địa Đàng. Phần đó trong Câu chuyện nền văn hóa của ngươi (Kinh Thánh) là có thật. Thế nhưng ngươi chưa từng bị cách chia khỏi Ta, và ngươi không bao giờ phải như thế. Ngươi có thể trải nghiệm cái thiên đường này bao lâu ngươi muốn. Hoặc, ngươi có thể phá hủy nó chỉ trong chớp nhoáng.
Ngươi chọn cái gì?
Các ngươi có vẻ sắp chọn cái sau.
Đó có phải là lựa chọn của các ngươi? Đó có phải là lựa chọn có ý thức của các ngươi?
Hãy xem xét câu hỏi này thật cẩn thận. Nhiều điều phụ thuộc vào câu trả lời của các ngươi.
Bất kể việc không có Tính Điều kiện thực sự trong Vũ trụ, các ngươi vẫn tin chắc rằng Tính Điều kiện tồn tại. Chắc chắn là nó tồn tại trong vương quốc của Chúa. Mọi tôn giáo của các ngươi đều dạy cho ngươi điều đó. Thế nên nó hẳn phải tồn tại trong Vũ trụ nói chung. Các ngươi quyết định, rằng đó là một sự thật của cuộc sống. Thế nên các ngươi đã dành hàng kiếp sống cố gắng tìm ra đâu là các điều kiện có thể cho phép ngươi tạo ra cuộc sống-và sự sống sau này (sau khi chết)- mà ngươi muốn, nếu ngươi đã không thỏa mãn được Điều đòi hỏi. Nếu ngươi đã thỏa mãn Điều đòi hỏi, thì đã không có vấn đề gì. Nhưng giả như ngươi đã không? Cuộc kiếm tìm đã dẫn ngươi xuống một hành lang mù tối, bởi chẳng có điều kiện nào hết. Ngươi sẽ có cuộc sống mà ngươi mong muốn, và bất kể cuộc sống sau này (sau khi chết), đơn giản chỉ bằng việc chọn nó. Điều này thì ngươi không tin. Công thức không thể đơn giản đến thế, ngươi nói. Không, không... ngươi phải thỏa mãn Điều đòi hỏi cơ!
Ngươi không hiểu bản thân ngươi là hiện thể sáng tạo. Ngươi không hiểu Ta cũng là như thế.
Ngươi tưởng tượng rằng Ta bằng cách nào đó có thể thất bại trong việc có cái gì đó mà Ta muốn (tất cả Con Ta đều trở về Nhà cùng Ta)- điều đó có nghĩa rằng Ta hẳn không phải thực sự là một hiện thể sáng tạo chút nào mà chỉ là một hiện thể phụ thuộc. Nếu Ta thực sự sáng tạo, Ta sẽ có thể sáng tạo ra bất cứ cái gì mà Ta chọn. Nhưng Ta có vẻ như phụ thuộc vào những điều kiện nhất định để có được cái ta muốn. Loài người đã không thể tưởng tượng ra những điều kiện có thể thỏa mãn được để họ có thể trở về Nhà cùng Chúa. Thế nên họ đã làm hết sức có thể..., và chỉ là bịa lên một số. Những điều kiện này được giải thích qua những cái mà ngươi gọi là tôn giáo.
Tôn giáo không chỉ có thể giải thích các Điều đòi hỏi (giới) mà cũng còn có thể giải thích làm thế nào một người có thể dành lại tình yêu của Chúa khi người đó đã chưa thỏa mãn được Đòi hỏi này. Do vậy, các khái niệm về tha tội và cứu rỗi ra đời. Chúng là những điều kiện của tình yêu. Chúa nói "Ta yêu ngươi nếu", và thế là có những cái "nếu".
Giả như người ta xem xét mọi thứ một cách khách quan, thì cái sự kiện rằng mọi tôn giáo giải thích sự tha tội và cứu rỗi một cách khác nhau có thể là chứng cớ cho thấy rằng tất cả đều là bịa ra. Nhưng tính khách quan không phải là cái gì đó đã được chứng minh là con người có thể có khả năng có được một cách cụ thể. Thậm chí cho đến ngày nay đó là thứ mà rất nhiều người không có khả năng.
Các ngươi tiếp tục tuyên bố rằng các ngươi đâu có đang bịa chuyện. Các ngươi nói rằng những điều kiện để các ngươi trở về bên Chúa được đặt ra bởi Ta. Và nếu có hàng trăm tôn giáo khác nhau, chỉ ra hàng ngàn những điều kiện khác nhau, thì không phải là vì Ta đã đưa ra một thông điệp hổ lốn, mà bởi loài người đơn giản là đã không hiểu đúng. Tất nhiên là ngươi hiểu đúng chứ. Chỉ là những người khác, ở các tôn giáo khác là những người không hiểu đúng mà thôi.
Giờ, có rất nhiều cách để các ngươi có thể giải quyết điều đó. Ngươi có thể tảng lờ chúng (các điều kiện - giới). Ngươi có thể cố cải đổi chúng. Ngươi thậm chí có thể quyết định đơn giản là loại trừ chúng.
Đó là những câu hỏi mà con người bắt đầu hỏi.
Rõ ràng, có một khiếm khuyết trong Ảo tưởng thứ Tám. Điều này hẳn cho thấy cái ý tưởng về Tính Điều kiện là sai lầm, nhưng con người biết ở một mức độ rất sâu xa nào đó rằng họ không thể từ bỏ Ảo tưởng này, hoặc điều gì đó rất sống còn có thể sẽ đi đến chấm hết.
Lần nữa, họ đã đúng. Nhưng lần nữa họ đã phạm phải một sai lầm.
Thay vì nhìn Ảo tưởng này là một Ảo tưởng, và sử dụng Nó cho cái mục đích mà nó được tạo ra, họ nghĩ rằng họ phải sửa chữa cái khiếm khuyết đó.
Chính là để sửa chữa khiếm khuyết của Ảo tưởng thứ Tám mà Ảo tưởng thứ Chín được tạo ra.
8.
The Illusion of Conditionality
This is The Eighth Illusion:
CONDITIONALITY EXISTS
In order for Condemnation to exist, there must be something that you don’t understand about love.
This was your conclusion, and you invented Conditionality as a characteristic of life in order to resolve the dilemma that this presented.
Everything in life must be conditional. Wasn’t this self-evident? some of the thinkers among you asked. Have you not understood The Second Illusion? The outcome of life is in doubt.
Failure exists.
That means you can fail to win God’s love. God’s love is conditional. You must meet the Requirement. If you do not meet the Requirement, you will be separated. Is this not what The Third Illusion taught you?
Your cultural stories have been very persuasive. I have spoken in this communication largely through the stories of Western culture, because that is the culture in which this communication began. But the cultures of the East, and all of the many cultures and traditions of humans in their wide variety, have their stories as well, and most are based on some or all of The Ten Illusions.
As I have made clear, there are more than ten illusions. You are creating hundreds every day. Each of your cultures has created its own, but in some way or another they are all based on the same basic misconceptions. This is evidenced by the fact that they have all created the same results.
Life on your planet is filled with experiences of greed, violence, killing, and, nearly everywhere, conditional love.
You have learned conditional love from your thought that the love of the Supreme Being, however you conceptualize that Being, is conditional. Or, if you do not believe in a Supreme Being, but rather, in Life Itself, then you have conceived of Life as a process expressing itself within the context of Conditionality. That is to say, one condition depends upon another.
Some of you would call this Cause and Effect.
Yet what of First Cause?
That is the question that none of you has been able to answer. Even your greatest scientists have not been able to unravel the mystery. Even your greatest philosophers have not been able to solve the problem.
Who created That Which Creates?
If you conceive of a cause-and-effect Universe, fair enough—but what caused the First Cause?
This is where your teachers stumble. This is where your path ends. This is where you reach the edge of understanding.
Now we shall fly off the edge.
There is no Conditionality in the Universe. That Which Is is That Which Is, and there are no conditions under which It is not.
Do you understand?
It is not possible for “What Is” not to be. There are no conditions under which that would be true. This is why Life is eternal. Because Life is That Which Is, and That Which Is can never not be.
Life always was, is now, and ever shall be, world without end.
So, too, with God. For God is what Life is.
So, too, with love. For love is what God is.
Love, therefore, knows no condition. Love simply is.
Love cannot not “be,” and there are no conditions under which it can be made to disappear.
You may substitute the word “Life” or the word “God” for “love” in the above sentence and it would be equally true.
Conditional love is an oxymoron.
Did you get that? Do you understand that? The two are mutually exclusive. The experience of Conditionality and the experience of love cannot exist at the same time in the same place.
Your idea that they can is what is destroying you.
Your civilization has chosen to live The Eighth Illusion at a very high level. The result is that your civilization itself is threatened with extinction.
You are not threatened with extinction. You cannot be. For you are Life Itself. Yet the form in which you express Life at the present moment—the civilization which you have created, and are about to un-create—is not unchangeable. it is the wonder of Who You Are that you can change form whenever you wish. indeed, you do this all the time.
If, however, you are enjoying the form in which you now experience yourself, why change it?
That is the question now facing the whole human race.
You have been given a paradise in which to live. Every possible joy of physical life has been made available to you. You are truly in a Garden of Eden. That part of your cultural Story is real. Yet you have not been separated from Me, and you never have to be. You can experience this paradise as long as you wish. Or, you can destroy it on a moment’s notice.
Which do you choose?
You are about to choose the latter.
Is that your choice? Is that your conscious decision?
Look at this question very carefully. There is much riding on your answer.
The lack of true Conditionality in the Universe notwithstanding, you have believed firmly that Conditionality exists. Surely it exists in God’s kingdom. Every one of your religions has taught you that. So it must exist in the Universe at large. It was, you decided, a fact of life. So you have spent lifetimes trying to figure out what conditions could allow you to create the life—and the afterlife—that you desire if you did not meet the Requirement. If you met the Requirement, there was no problem. But what if you did not?
This search has led you down a blind alley, for there are no conditions. You may have the life that you desire, and whatever afterlife that you imagine, simply by choosing it.
This you do not believe. The formula can’t be that simple, you say. No, no . . . you have to meet the Requirement!
You do not understand yourselves to be creative beings. Nor do you understand Me to be so.
You imagine that I can somehow fail to have something that I desire (all My children returning home to Me)—which means that I must not be a truly creative being at all but a dependent one. If I were truly creative, I would be able to create anything that I choose. But I seem to be dependent upon certain conditions in order to have what I want.
Humans could not imagine what conditions could possibly have to be met in order for them to get back home to God. So they did the best they could.., and just made some up. These were explained through what you call religions.
Religions could not only explain the Requirements but could also explain how one could recapture God’s love if one did not meet the Requirement. Thus, the concepts of forgiveness and salvation were born. They were the conditions of love. God says “I love you if,” and these were the “ifs.”
Had people looked at things objectively, the fact that every religion explained forgiveness and salvation differently might have been proof that it was all being made up. But objectivity was not something humans proved to be particularly capable of. It is not something many humans are capable of even today.
You continue to declare that you are not making anything up. You say that the conditions of your return to God were established by Me. And if there are several hundred different religions, pointing to several thousand different conditions, it is not because I have given a mixed message, but because the human race has simply not gotten it right.
You have gotten it right, of course. It’s just those other people, in those other religions, who have not gotten it right.
Now, there are a lot of ways you could solve that. You could ignore them. You could try to convert them. You could even decide to simply eliminate them.
Your race has tried all of those things. And you had a right to do so, didn’t you? You had a responsibility to do so, didn’t you? Was this not the work of God? Were you not called upon to convince and convert others so that they, too, might know what was right? And was your killing and your ethnic cleansing not justified when others could not be convinced? Was there not something, some unwritten “something,” that gave you this right?
These are questions that humans began to ask.
Clearly, there was a flaw in The Eighth Illusion. This should have revealed the idea of Conditionality as false, but humans knew at some very deep level that they could not give up the Illusion, or something very vital would come to an end.
Again, they were right. But again, they made a mistake.
Instead of seeing the Illusion as an Illusion, and using It for the purpose for which it was intended, they thought they had to fix the flaw.
It was to fix the flaw in The Eighth Illusion that The Ninth Illusion was created.
- Communion with God - Neale Donald Walsch