IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Nhà Thực dưỡng Hà Nội ngập nước nặng!
Diệu Minh
bài Jul 13 2010, 06:38 PM
Bài viết #1


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,210
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5






Nắp bể nước ngầm, may quá suýt bị ngập!









Nước chảy chỗ trũng... hóa ra "nhà mình" trũng nhất khu vực? nhà nào cũng làm cao ráo sạch sẽ, "nhà mình" làm Thực dưỡng thì lại bị "thiếu duyên"... tôi nhớ thầy tôi bảo chúng tôi lần đi nhà hàng, tất cả đi vào một cái nhà hàng hơi có vẻ "lụp xụp" và phải cúi người để đi... thầy bảo: cái nhà hàng này không to đẹp nhưng thức ăn ngon!



Một mình lọ mọ vác những tải gạo, bún... lát sau chị giúp việc tới, rồi một người qua đường cho trú mưa nhờ cũng nhập cuộc giúp đỡ... cậu em trai cũng chạy sang... thế mà cũng "bở hơi tai" lần đâu tiên tôi mới hiểu thế nào là "bở hơi tai"... tai xuýt ù lên vì làm việc cật lực, cứ mang được mọi thứ lên cao chút thì bỗng đâu nước ập tới ngập cao hơn... thế là lại chạy tiếp... chj giúp việc không biết việc gì cần làm trước làm sau, tôi phải điều binh khiển tướng.... có những việc cần làm trước chứ không thể chúi mũi vào những việc không đáng làm để mất hết thời gian... lúc đó tôi mới nhớ tới câu: trí phán đoán và thực hành nhanh chóng... liếc qua, bao quát là biết ngay việc gì cần làm trước việc gì cần làm sau... và tự dưng dầu không muốn cũng phải "làm chỉ huy trưởng"... hi. Có lẽ vì thế chăng cho nên khi cầm máy chụp lại những bức hình lịch sử thì lại nhỏe hết cả... ngay chiều hôm nay chúng tôi đã xây tường chắn ngoài cổng cao 3 viên gạch...
Nếu đằng sau mà dọa ngập cũng lại xây tường chắn tiếp... như thế vẫn tạm ổn, có thể sắp xếp đi hành thiền ở Miến năm nay được.
Cả một cuộc đời là chuyện sắp đặt mọi thứ tốt đẹp rồi đi tu cho tốt đẹp và lại trở về tốt đẹp...sao nó tốt đoạn đầu, đoạn giữa, và đoạn cuối nữa thì hay nhỉ... rolleyes.gif

Tôi muốn chị Huyền làm việc đằng sau tôi ở đằng trước: phải tát nước hai đầu, nhưng thấy chị ấy muốn làm việc cạnh tôi ... hóa ra tôi mới hay là ăn một mình đau tức làm một mình cực thân... làm gì mà có hai người cùng làm thì đỡ khổ hơn hẳn ... thật là sung sướng nếu bạn làm gì cũng có hai người cùng làm trở lên... cơm có canh tu hành có bạn, tôi có một chiến hữu đắc lực tận tâm là chị Huyền, Hà... và ngày càng có nhiều người như thế hơn... nghĩ mình học được câu của phái thiền vô vi ngày tu theo phái đó, có câu nằm lòng: nuôi dưỡng tinh thần phục vụ tối đa... thế là mình có được người trợ thủ đắc lực có được tinh thần như vậy.


Xuýt ngập cả giường nằm.

Có biết bao nhiêu người còn khốn khổ hơn mình... mình vẫn còn sướng chán!

Có nhiều người nhìn tôi từ "phía của họ" và họ đều bảo tôi SƯỚNG, còn chính bản thân tôi thì lại thấy mình vất vả (nhưng vui). May có vui đền bù.
Có những người mà mỗi khi ta nhớ nghĩ tới họ thì đều cảm thấy phúc lạc dâng lên trong lòng: như Đức Phật, tiên sinh Ohsawa... và những bậc đàn anh Thực dưỡng... những người bạn lành cùng đồng tu...
Cuộc sống, bản thân nó là một người thầy, hoàn cảnh cũng là một người thầy... ai không nhận ra thế thì chưa biết cách tu tập để có thể tự hoàn thiện nhân cách.



--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Diệu Minh
bài Jul 14 2010, 10:04 PM
Bài viết #2


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,210
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



Phước báu bao giờ cũng xảy ra ... tôi thấy mấy chị gặp trời mưa to đột ngột trú mưa ngay trước hiên nhà đối diện với nhà tôi; thấy họ đứng đó cứ co ro... tôi bèn mở cửa mời cả 3 chị phụ nữa tay còn cầm rau đậu vào nhà tôi trú mưa, cả 3 bèn đi qua nhà tôi và tôi mời họ ngồi ghế... vì là nhà bán hàng và có thói quen coi người dưng như người nhà và người nhà như "người dưng"... cho nên thấy người cơ nhỡ là tôi hay "động lòng trắc ẩn"... mưa mãi không tạnh, 2 chị bèn ra về... và ngay sau đó mưa ập vào ngập nhà, còn một chị cùng với chị Huyền biết "bệnh nhà tôi" là trời mưa hay bị ngập, chị ấy đã bao phen phải tát nước ở nhà tôi nên biết bệnh, cũng đã đội mưa quần áo ướt sũng đi tới...

Một chị chắc cũng thuộc loại "động lòng trắc ẩn" bèn cùng tôi và chị Huyền khuân khuân vác vác đồ đạc chạy lụt... vừa để lên một nơi cao thì nước lại trào vào dâng cao nhanh chóng cho nên phải chạy lụt 2 lần... chị đó cứ ở lại mãi.. cuối cùng chị ấy về lúc nào tôi không hay vì mải làm việc... cho tới bây giờ tôi cũng không nhớ gương mặt người phụ nữ mà tôi đã ghi hình trong ảnh phía sau lưng; nhưng gặp lại chắc tôi nhận ra ngay... một tấm lòng tốt đang khi gặp khó khăn.

Cậu em trai cũng chạy tới tiếp tay lo liệu... nhà cậu ta cũng hơi bị ngập nước...
Sau lần ngập này nhà tôi vừa sạch lại vừa mát...

Khi thấy tình hình ngập lụt, tôi quan sát thấy có một cô bán hàng rau cứ đi mò mò những quả sấu bị đổ ra chảy trôi theo dòng nước... vừa đi vừa vớt cứ như mò cá... tôi cười bảo là tát nước như tát ao chỉ là không có cá!

Và tôi ghé tai cô gái nói nhỏ: mày giúp cô tát nước cô trả công cho mày nhiều hơn đi mò mấy quả sấu, thế là cô gái bỏ ngay việc đó mà chuyển qua việc đi tát nước cho nhà tôi rất là nhiệt thành...

Tôi nhớ Chúa Jesus nói nhỏ gì đó vào tai mấy người làm nghề chài lưới và họ đã bỏ nghề đi theo Chúa. Thật là tuyệt vời, tôi cũng được "cuộc sống" gồm những đàn anh, đàn chị "dụ khỉ" theo kiểu như thế và tôi đã từ bỏ được nghề giáo viên toán cấp 3 và vươn lên được một đời sống luôn vui khỏe hữu ích và cực kỳ sảng khoái... một mức sống rất cao đẹp nhiều năng lương lành, mặc dầu nhà ngập nước và có vẻ tồi tàn nhưng tôi cũng chả cho điều đó có ý nghĩa quan trọng gì... 32 thể trược... trong bụng chúng ta thì bẩn vô cùng và có rất nhiều vi khuẩn không hữu ích...

Con người ta thường chết vì sĩ diện...



--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Fast ReplyReply to this topicStart new topic
2 người đang đọc chủ đề này (2 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 19th July 2025 - 10:10 AM