![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,210 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
![]() ![]() Nắp bể nước ngầm, may quá suýt bị ngập! ![]() ![]() ![]() ![]() Nước chảy chỗ trũng... hóa ra "nhà mình" trũng nhất khu vực? nhà nào cũng làm cao ráo sạch sẽ, "nhà mình" làm Thực dưỡng thì lại bị "thiếu duyên"... tôi nhớ thầy tôi bảo chúng tôi lần đi nhà hàng, tất cả đi vào một cái nhà hàng hơi có vẻ "lụp xụp" và phải cúi người để đi... thầy bảo: cái nhà hàng này không to đẹp nhưng thức ăn ngon! ![]() Một mình lọ mọ vác những tải gạo, bún... lát sau chị giúp việc tới, rồi một người qua đường cho trú mưa nhờ cũng nhập cuộc giúp đỡ... cậu em trai cũng chạy sang... thế mà cũng "bở hơi tai" lần đâu tiên tôi mới hiểu thế nào là "bở hơi tai"... tai xuýt ù lên vì làm việc cật lực, cứ mang được mọi thứ lên cao chút thì bỗng đâu nước ập tới ngập cao hơn... thế là lại chạy tiếp... chj giúp việc không biết việc gì cần làm trước làm sau, tôi phải điều binh khiển tướng.... có những việc cần làm trước chứ không thể chúi mũi vào những việc không đáng làm để mất hết thời gian... lúc đó tôi mới nhớ tới câu: trí phán đoán và thực hành nhanh chóng... liếc qua, bao quát là biết ngay việc gì cần làm trước việc gì cần làm sau... và tự dưng dầu không muốn cũng phải "làm chỉ huy trưởng"... hi. Có lẽ vì thế chăng cho nên khi cầm máy chụp lại những bức hình lịch sử thì lại nhỏe hết cả... ngay chiều hôm nay chúng tôi đã xây tường chắn ngoài cổng cao 3 viên gạch... Nếu đằng sau mà dọa ngập cũng lại xây tường chắn tiếp... như thế vẫn tạm ổn, có thể sắp xếp đi hành thiền ở Miến năm nay được. Cả một cuộc đời là chuyện sắp đặt mọi thứ tốt đẹp rồi đi tu cho tốt đẹp và lại trở về tốt đẹp...sao nó tốt đoạn đầu, đoạn giữa, và đoạn cuối nữa thì hay nhỉ... ![]() Tôi muốn chị Huyền làm việc đằng sau tôi ở đằng trước: phải tát nước hai đầu, nhưng thấy chị ấy muốn làm việc cạnh tôi ... hóa ra tôi mới hay là ăn một mình đau tức làm một mình cực thân... làm gì mà có hai người cùng làm thì đỡ khổ hơn hẳn ... thật là sung sướng nếu bạn làm gì cũng có hai người cùng làm trở lên... cơm có canh tu hành có bạn, tôi có một chiến hữu đắc lực tận tâm là chị Huyền, Hà... và ngày càng có nhiều người như thế hơn... nghĩ mình học được câu của phái thiền vô vi ngày tu theo phái đó, có câu nằm lòng: nuôi dưỡng tinh thần phục vụ tối đa... thế là mình có được người trợ thủ đắc lực có được tinh thần như vậy. ![]() Xuýt ngập cả giường nằm. Có biết bao nhiêu người còn khốn khổ hơn mình... mình vẫn còn sướng chán! Có nhiều người nhìn tôi từ "phía của họ" và họ đều bảo tôi SƯỚNG, còn chính bản thân tôi thì lại thấy mình vất vả (nhưng vui). May có vui đền bù. Có những người mà mỗi khi ta nhớ nghĩ tới họ thì đều cảm thấy phúc lạc dâng lên trong lòng: như Đức Phật, tiên sinh Ohsawa... và những bậc đàn anh Thực dưỡng... những người bạn lành cùng đồng tu... Cuộc sống, bản thân nó là một người thầy, hoàn cảnh cũng là một người thầy... ai không nhận ra thế thì chưa biết cách tu tập để có thể tự hoàn thiện nhân cách. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,210 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Cảm ơn về sự góp ý,
Cô vừa cho xây thêm 2 hàng gạch phía bên ngoài, và chắc sẽ xây thêm hàng gạch phía trong nhà vệ sinh vì cái ống cống ở sau nhà cũng thường dềnh nước lên mỗi khi mưa to. Như thế, nhà cô chỉ còn một "nguồn" nước khi có mưa ngập là nó tự phòi từ các kẽ nhà ra????????? có lúc thấy nó như là ở ngoài công viên. Và việc đó cũng làm cho nhà có thể ngập vài cm nước mỗi trận mưa như vừa rồi... cô mua sẵn cái sàn để đồ và mọi thứ cô đều kê cao... tạm như thế cho tới khi nào đủ tiền làm lại ngôi nhà... hi... có một cô gái muốn làm Td và yêu cầu cô nâng giá bán lên vài chục phần trăm, cô gái mang tới cho cô một sản phẩm của "ngoại" và bảo họ chỉ bán cho cô ấy bằng nửa hay già nửa số tiền, giá bán ra lãi gần 1 nửa... a vì thế cho nên người VN chạy theo làm cho "công ty" nước ngoài khá nhiều... là vì họ chạy theo lợi nhuận; cô thì thấy bán thế được rồi... nhưng mỗi khi cô đi chợ thì mới thấy nhà mình bán mọi thứ như thế là rẻ cũng "hơi quá" nhưng mặc kệ... cái giá họ bỏ ra mua đồ ăn và lợi ích sức khỏe họ thu lại cộng thêm với sự hiểu biết để không tái phát bệnh tật thực quá là rẻ... hi; ngành Td quả là phước báu. Cháu ơi, nhà cô làm từ thời "bao cấp" là cái nhà xấu nhất trong mấy dãy người ta được phân (nhà cơ quan) và họ tới trước chọn hết "nhà đẹp" cho nên nhà cô "xấu thảm hại"... và sàn nhà chỗ cao chỗ thấp, nước phân bổ không đồng đều mỗi khi có nước tràn vào nhà là thấy ngay chỗ này cao chỗ kia thấp... cho nên cách thức máy "tát nước" là không khả thi... trong hoàn cảnh nhà cô. Cô có thói quen từ hồi còn mới ra trường là hễ cứ có tiền định đi may quần áo là cô tạt vào hiệu sách mua hết sách về đọc, thế là lúc nào cô ăn mặc cũng như là "mẹ bổi"... và cô rất khoái cái câu cô đọc: người nào bên trong càng rỗng thì họ lại càng sơn phết vẻ bên ngoài cho mỹ miều... và ngược lại... cô rất khoái một ông thầy giải tích ngày xưa dạy cô ông ấy ăn mặc như là gã xe thồ, với vẻ mặt chả có vẻ gì là thông minh sáng láng! rồi tới khi gặp một vị tăng 3 y một bát thì cô càng khoái con đường đơn giản đến cùng cực... cô chưa hề bao giờ mơ ở một ngôi nhà đẹp... nhưng cô mơ về một cách sống, một cơ cấu sống sao cho mọi người đều khỏe mạnh và tăng tiến tinh thần đạo đức, cô khoái "cơ cấu", hi, và rất thích tổ chức thực hiện những "chương trình" tu tập tâm linh...vì cô được "sống" trong những môi trường tốt như thế cho nên cũng thích "thể hiện"... hi, ![]() Khi nào có đủ tiền làm nhà cao ráo cũng chưa muộn... Nhà thì sau khi bị ngập sẽ bị bẩn rồi... và cô Huyền đã dùng một loại nước lau sàn nhà của amway lau sạch bóng rồi.. Và trong rủi có may cháu ạ. Co ít khi mơ nhà cao cửa rộng vì cô thấy những người ở trong những ngôi nhà như thế chưa có một nhân cách nào làm cho cô "ngưỡng mộ" vì thế cô không có ý muốn làm nhà cao cửa rộng vì tiên sinh Ohsawa có câu: sống theo cảnh nghèo bạn sẽ được vui sướng! Nếu có đủ điều kiện cô cũng muốn làm một ngôi nhà mà ai tới cũng phải thấy là ngôi nhà thông minh... cô đang tìm hiểu về nhà cửa để làm sao cho tiền bỏ ra ít nhất và tính hiệu quả lại cao nhất... làm sao nhà có cây chuối nè, có cây cau nè... có thêm cây ổi nữa nè... và những cây leo quanh nhà... để cho cô hết muốn đi đâu vì "ngột ngạt" bức xúc với "không khí ô nhiễm nặng" về vật chất lẫn tinh thần chung quanh, và có đi thì đi tới chùa và tới các trường thiền trong nước và quốc tế để học đạo... mọi thứ đều biến dịch, tư tưởng của cô đã biến dịch liên tục... thật là kỳ diệu. Trong các thứ dưỡng nuôi, dưỡng nuôi tâm là tối thượng! Người Miến họ ăn ở rất là nghèo nàn mà tâm của rất là an lạc và biết cách làm phước, biết cách tu tập theo chánh Pháp... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 19th July 2025 - 10:08 AM |