IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Sau thiền ăn là thiền đi chơi!
Diệu Minh
bài Nov 17 2010, 04:51 AM
Bài viết #1


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,075
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



Tôi đã từng NÓI:

"Chốn này là chốn ăn chơi"! và tôi nghĩ tới chuyện "ăn chơi" của các chư thiên... hay là cô tiên hay là "một cảnh giới" nào đó mà TÔI đã từng ... và các bạn học phổ thông của tôi thì lập tức cảm thấy khoái lạc theo "ý riêng" của họ và họ lập tức NGHĨ NGAY tới những chuyện tầm bậy... và tôi đã tứng tuyên bố và NÓI từ LÂU rằng tôi tới đây là để "thiết kế" ra cách ăn và cách chơi của các "bậc thánh"????????????????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Rồi tôi không ngờ là "giới" xuất gia lại là giới HAM đi chơi kiểu thánh nhất mà tôi được biết....

Và bây giờ là đang bắt đầu "thời kỳ" đi chơi của các bậc "thánh"....

Từ những năm 1994 thầy Bùi Long Thành đã BIẾT và đã thiết kế thành công nhiều lần đi chơi "hết bệnh"...

Vừa qua chúng tôi lại được đi chơi THÁNH với các vị sư ....
Đoàn thiền sinh Hà Nội lần này toàn là những "người già" tới mức tôi (52 tuổi) trở thành người trẻ nhất đoàn... may sao tới phút chót có Huệ ít tuổi hơn tôi tham gia làm cho tôi thấy "nhẹ" cả người đi... vì cô ấy có vía "nhẹ"... và còn nhiều sức sông hơn...

Tôi THỈNH sư thư như sau:
Chúng con sang Miến mà ngài thiền sư ở SOM sau đó lại đi dạy thiền ở nước ngoài nửa tháng, mà chúng con chỉ được ở Miến có khoảng gần 1 tháng vậy xin sư dana cho chúng con ý kiến nên dùng thời gian "không thầy" thế nào cho tốt nhất và lợi ích nhất... đại loại như thế...

Thế là đáp ứng nguyện vọng của chúng tôi sư dẫn chúng tôi tới nhiều nơi trong vòng mấy ngày sau cùng... có hai nơi đáng nhớ nhất và sư nói tới đó sư thấy như sư "về nhà"... phật tử khoái quá mới hỏi tiếp là sư dẫn tới nơi nào là NHÀ của sư nữa đi...

Chúng tôi được hưởng phước của sư Thư và chúng tôi được đón tiếp nồng hậu tới mức có lúc nghĩ: vua cũng không được SƯỚNG tới mức như thế về đời sống tinh thần tâm linh...

Rồi một lần đi khỏi thiền viện SOM từ lúc trước 5 giờ sáng để "đi chơi"... phái đoàn lần này khoảng trên 10 tăng ni và phật tử: 3 tăng, ni và 2 cư sĩ là tôi và cô Lý.

Ngoái lại phía sau... trời còn tối mờ, một đoàn người tu đi trong chánh niệm... nhưng NOM phía ngoài im lặng và vì mọi người từ Pa Auk tới thì toàn mặc áo mầu nâu sẫm nên ai đó trông càng "tối"... ngước lên nhìn trời còn đầy sao... phía trước trời cũng còn tối mờ... thế là cảm hứng thơ lâu này "chết dí" ở đâu bống quay về...?

Tự dưng TÔI làm thơ "kiểu" Haiku:

Đi chơi

Trời đầy sao
Đèn đường
Phía sau tôi
Đoàn người
Lầm lũi
Đi chơi!


SOM - Miến Điện, ngày 7/11/2010

Ông Ngô Ánh Tuyết nói:

Cuộc đời là cuộc chơi
Tùy mỗi người rong ruổi


Tiên sinh Ohsawa có nó, đại ýi: cuộc sổng của chúng ta chỉ vỏn vẹn chừng 70 năm, có khoảng 50 năm là có thể "đi chơi"... chúng ta đi trên một con tầu mà bị say sóng thì đời còn gì là thú vị... nếu bạn ăn theo PP trường sinh, cuộc đời sẽ là tấm thảm bay!!!!!!!!!!!!!!

Tôi và cô Lý chứng kiến chỉ có nhóm người "gạo lứt" và những người hữu duyên ((có nhiều nghiệp lành, nghiệp thiện) là có sự đói khát tự nhiên... còn lại hầu như dều là những "con ma" ăn, những kẻ "mê ăn" tới độ... lúc đó chúng tôi mới hay mình đã được giải thoát khỏi việc ăn gì... khi để mọi người trong trạng thái tự nhiên... những người ăn phi dưỡng sinh thường là những kẻ mê ăn uông món này thức kia ở mức thái quá.

Ôi tri ân tiên sinh OHSAWA vô ngần...



--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Diệu Minh
bài Nov 21 2010, 08:11 AM
Bài viết #2


Bạn của mọi người
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 20,075
Gia nhập vào: 13-February 07
Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I
Thành viên thứ.: 5



Có chứ, hôm bố tớ mất, cậu em trai, mướn tới thổi i oe; Ngọc không chịu đựng nổi - vì nó thường đánh đàn piano và nghe những bản nhạc "êm dịu", bà mẹ tu theo Thanh Hải gần 20 năm cũng không tài nào chịu nổi... lúc đó tớ mới nói phương pháp QUAN sát tâm phản ứng để "ra khỏi khổ": rằng chỉ quan sát tâm phản ứng thôi, không quan sát "tiếng đàn".

Còn tớ: bình an vô sự với tiếng đàn đám ma!

Nhưng tớ đang không bình an vô sự với một người ngu tới nhà cộng tác làm Thực dưỡng, nhà thì thiếu người mà nó thì lại cứ lăn vào muốn làm... Nó đang là sư phụ của tớ đấy... nó ngu tới mức "phi logic"!!!!!!!!! chắc kiếp trước nó đã gieo trồng những nghiệp gì?????

Và tớ khám phá ra là tớ đã thích gần người trí tới mức nào: càng thích gần người tuyệt vời càng "không được" và phải sống với người ngu!!!!!!!!!!!

Đức Phật luôn đúng: ái biệt ly khổ, oán tằng hội khổ!!!!!!!!!!


--------------------
________Ngọc Trâm_________
Go to the top of the page
 
+Quote Post
huynhdoan2000
bài Nov 22 2010, 07:45 AM
Bài viết #3


Hội viên năng động
***

Nhóm: Members
Bài viết: 1,189
Gia nhập vào: 21-January 08
Thành viên thứ.: 203




Có chứ, hôm bố tớ mất, cậu em trai, mướn tới thổi i oe; Ngọc không chịu đựng nổi - vì nó thường đánh đàn piano và nghe những bản nhạc "êm dịu", bà mẹ tu theo Thanh Hải gần 20 năm cũng không tài nào chịu nổi... lúc đó tớ mới nói phương pháp QUAN sát tâm phản ứng để "ra khỏi khổ": rằng chỉ quan sát tâm phản ứng thôi, không quan sát "tiếng đàn".

Chào sư phụ ...

Quan sát tâm có nhiều cái hay...Người muốn đoạn trừ phiền não phải tập quan sát tâm !! Một khi "nhận" ra cái tâm phiền não đang khởi lên thì...tự nhiện cái tâm phiền não đó biến mất !
Suy ra trong con người chúng ta ...lúc nào cũng có 2 cái tâm đi kè kè nhau !! Chỉ có điều chúng ta chỉ biết có cái tâm thứ nhất, còn cái tâm thứ hai không ai nhận ra !
Có tiếng đàn. Có cái tâm nhận ra tiếng đàn [ nhờ lỗ tai, Nhĩ thức...]. Hai thằng nầy không quan trọng...Quan sát cái tâm phản ứng ...ví dụ, nghe tiếng đàn xong,thấy nức nở,....À, cái tâm bi thương đang khởi lên...Vậy thì cái "biết" cái tâm bi thương đang khởi lên...Cái "biết" đó mới chính là cái tâm thứ 2 !!!

Có tiếng đàn. Có hai cái lỗ tai. Đây là phần Vật lý.
Có cái cảm nhận [ Xúc, Thọ]...Đây là phần Sinh lý ....rồi sanh ra bi thương [ Ái,Thủ]...Đấy là phần Tâm lý !!!

Vật lý, Sinh lý, Tâm lý....ai ai cũng đều biết !! Nhưng còn cái thằng "Vô lý"...chả ai biết cả !!! Nhưng mà nó là thật có !! Nó an nhiên bất động, bao trùm cả pháp giới. Trong nó chẳng có một từ nào cả !! Chẳng có Khổ Tập Diệt Đạo, cũng chẳng có Trí, chẳng có Đắc !! Không tàn ác mà cũng chẳng từ bi gì cả !!
Sư phụ ôi...Khổ lắm !!! bây giờ đệ tử cảm thấy hình như lúc nào cũng có hai thằng huynhdoan...Thỉnh thoảng muốn "tà ác" một tý thì bị thẳng kia nhận ra !! Chả biết ra sao nữa !!
haha...nhưng mà công nhận cái thằng thứ 2 kỳ diệu !! Ai mà lo sợ, chỉ cần lôi thằng thứ hai ra làm "tâm" của mình thì....đúng là "Vô hữu khủng bố, viễn ly điên đảo mộng tưởng"...

Trong tâm của thằng thứ 2...không có một vật nào, một thứ nào !!! Thử hỏi, cái thằng không có tâm Sợ hãi thì làm gì mà nó sợ hãi ???
Nó là "chơn không" [ ý nói cái tâm thứ hai của chúng ta]...Chơn không nhưng không phải là "không" của lông rùa, sừng thỏ mà là cái không của "Vô sở trụ"...Nó biết ráo nhưng...không xảy ra cái gì cả !!!
Bạn bệnh ư ? Bạn đau ư ? Nhưng nếu bạn để ý nhận ra là...có thằng chả biết bệnh đau là gì !! Đó là cái thằng thứ hai của bạn !! Bất sanh, bất diệt, bất cấu, bất tịnh!!

Còn tớ: bình an vô sự với tiếng đàn đám ma!

Đó là cái tâm thứ hai làm chủ trong người sư phụ !

Nhưng tớ đang không bình an vô sự với một người ngu tới nhà cộng tác làm Thực dưỡng, nhà thì thiếu người mà nó thì lại cứ lăn vào muốn làm... Nó đang là sư phụ của tớ đấy... nó ngu tới mức "phi logic"!!!!!!!!! chắc kiếp trước nó đã gieo trồng những nghiệp gì?????
haha...vậy là dẹp cái tâm thứ hai qua một bên...Dùng cái tâm sân si thứ nhất mà đối trị phiền não...



Đức Phật luôn đúng: ái biệt ly khổ, oán tằng hội khổ!!!!!!!!!!


cái thằng thứ hai không biết chữ Khổ !!!

Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 22nd June 2025 - 10:46 AM