![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Member ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 22 Gia nhập vào: 7-December 10 Từ: Tp.HCM Thành viên thứ.: 78,655 ![]() |
Chỉ phổ biến gạo lứt muối mè trước thôi, công nhận là sai lầm, nên phổ biến cho rõ ràng cái VSNL rồi thực dưỡng kèm theo, còn GLMM để bổ sung sau đó thì đúng hơn.
Công thức của tiên sinh, là sai chăng, hay vì thời thế thay đổi, dẫn đến việc chúng ta áp dụng sai nhưng thoạt nhìn thì cữ ngỡ là vẫn làm đúng? Mỗi người nhìn một ý, trái khoáy nhau chưa hẳn đã sai, chẳng qua không thấy rằng nó chỉ là 1. Tôn trọng lịch sử và từng bước của sự phát triển dù nó trái khoáy, là một điều nên làm, vì có tồn tại mới có phát triển và có phát triển thì mới có tồn tại... VSNL là một triết lý âm, phổ quát vậy thì triết lý dương ở đâu? Hay là Khoa Học Phân Tích? Cực âm sinh dương và cực dương sinh âm, nếu có thể phối hợp cái âm và cái dương, cho nó hòa quyện vào nhau thì sẽ phát minh ra nhiều thứ tốt đẹp. Theo trí phán đoán nhỏ bé của ĐA thì nó cũng là ước muốn của Ohsawa. Nhưng chỉ thế thôi chưa đạt, con người còn có cái gọi là Đức, cao hơn cả trời, cả đạo, là ăn ở, hành động phải phép, phù hợp với Đạo, với trật tự vũ trụ, cho nên mới có chuyện một phát minh to lớn, khi vào tay người thất Đức, thì là một thảm họa. Cái này làm cho TS đau đầu mãi, có lẽ vậy. Nhưng có một điều may, chỉ những người có Đức thì mới có khả năng sử dụng VSNL một cách thành tựu. Cái Đức có thể làm ra những thứ to lớn vô vàn lần số bom nguyên tử trong cả vũ trụ này hợp lại. Như vậy: Thân thể và ý thức không thể tách rời, mà con phải hòa quyện, bổ sung cho nhau, để tạo nên một con người chân chính và hữu dụng. Còn Đức là cái không phải ai cũng có, tính bản thiện không phải là Đức, phải có đủ duyên và qua luyện tập hàng ngày thì mới có Đức. Có Đức rồi thì có thể an tâm mà phát triển, mà an vui, tự do tự tại. Không rõ vài dòng lạm bàn của ĐA có gì không hợp lẽ, xin được mọi người chỉ dạy ạ, nhất là cô Trâm... À, con không hiểu về cái gọi là PHÁP của cô, tâm thức của con suy nghĩ chỉ được đến như trên thôi, là hết rồi ạ. ![]() -------------------- Trích Ohsawa: Mình phải là ngọn đuốc soi sáng cuộc đời mình, sức khỏe mình. Mình phải là thầy thuốc của riêng mình. Đừng nghe bất kỳ một ai một cách mù quáng. Hãy như một ngọn đuốc nhen ra trăm ngàn ngọn, các chỗ tối đều sáng, sáng khắp mọi nhà...
Con Đỉa, Đòn Càn, Quạt Nan, Cột Nhà, Chổi Xể Cùng, lẽ nào lại là 5 thứ khác nhau... :) |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,169 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Tôi thấy tiên sinh Ohsawa chỉ nói về con bướm, để chỉ ra chỗ sai lạc cho con người, hiểu ý hãy quên lời; qua câu chuyện của các bạn, tôi thấy có khi bướm lại là thức ăn của một loài động vật khác: đấy chính là chuỗi nhân quả trùng trùng mà...
Câu chuyện con này ăn con kia và con kia lại ăn thức ăn của loài khác thì đều là ăn gì trả nấy... mà: gà ăn giun, rồi cáo lại ăn gà, rồi hổ lại bắt cáo... Còn con người thì cũng hơi giống như thế: người này muốn "giết" người kia... và có lúc đã làm được điều đó và người kia lại muốn giết người nào đó khác nữa... không đúng à? ... Đức Phật chỉ ra được cái PHÁP làm cho con người có thể ra khỏi vòng luân hồi này. Ngoài Đức Phật không có một ông thầy nào có cái PHÁP nào giúp được con người thoát khỏi sức hút của hồng trần... thoát khỏi tử sinh... PHÁP là qui luật của tự nhiên, nhưng con người mới chỉ khám phá và SỐNG theo một số qui luật, và bỏ quên, phớt lờ hay là "mất dạy" về các qui luật mà chỉ có Đức Phật mới tìm ra được, hỡi ôi, chùa chiền là nơi chia sẻ những giáo PHÁP cao quí về các qui luật của hạnh phúc đích thực thì đã không những không làm "nhiệm vụ cao cả" đó mà đã bị biến tướng thành một nơi giặt những điều mê tín dị đoan (đáng ghét! Hi, rất khó chịu với những người trí!). Tôi biết một ngôi chùa... có một sư cô bị "điên" vì đường ruột rất là kém, thầy Tuệ Hải bảo ai đường ruột kém hay sống trong vọng tưởng điên đảo lắm, đúng thế. Nhưng mà chúng tôi chỉ là "cư sĩ" nhỏ nhoi, làm sao mà có thể "bảo" được vị thầy trụ trì sáng mắt ra để tìm đúng PHÁP chữa lành cho đệ tử; thầy trụ trì đã chữa bằng những giải pháp: lên đồng, thầy địa lý trấn trạch, ... và nhiều PHÁP lẩm cẩm khác, rốt cục sư cô ngày một điên hơn, bà Lý bảo cho về nhà bà nhịn ăn chữa bệnh, thầy họ không nghe... Đấy, chúng tớ cũng bất lực và bị lệ thuộc. Không ai có thể "gánh gồng" được nghiệp của người khác. Bạn có thể đầy uy tín lẫy lừng với nhóm người này nhưng với những người khác bạn cũng chỉ là con tép! Haha, Bác Trung là người đáng kính trọng và yêu mến với vợ con bác và nhiều người khác trên diễn đàn, nhưng cũng có những người chỉ muốn bác ấy đừng có mà phố biến cái "số 7" đột ngột ra cho mọi người ngay từ "loạt đạn đầu": 9 người 10 ý; có lần nhà thơ Vương Từ nói với tôi như vậy. Nếu có thể "bắn" vào các ý tưởng cho nó tan đi như là các nhà khoa học bắn mây, thì quả là cái ý "số 7 độc tôn" của bác Trung và thầy Tuệ Hải đã bị bắn nhiều lần rồi....(thỉnh thoảng người bắn đó là tôi, mỗi khi tôi thấy một người "số 7" do nghe băng của thầy Tuệ Hải tới nhà và sau đó là mất hút con mẹ hàng lươn cả một đời người ta không bao giờ có cơ hội chạm tới 7 nguyên lý và 12 định lý của giáo lý của Td và nhiều kiến thức quí báu của nó, xét theo khía cạnh đó chính HỌ là người làm hại phong trào... nhưng là lẽ đương nhiên mà thôi, họ đâu có muốn như thế!) -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 10th July 2025 - 12:53 AM |