![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 70 Gia nhập vào: 14-February 11 Thành viên thứ.: 93,762 ![]() |
Chào Cô Trâm, chào cô Hương (BAS) và chào tất cả các bạn!
Hồi tháng 5 vừa rồi mình có đi nghe Đại đức Thích Tuệ Hải giảng về Thực Dưỡng Ohsawa tại số 08 Lý Thường Kiệt, Hà Nội. Thầy cũng có nói cả về vấn đề thai giáo, nuôi con theo Thực Dưỡng. Thầy dạy rằng nuôi trẻ theo thực dưỡng phải rất giữ gìn, ít nhất là 6 năm với trẻ Nữ và 7 năm với trẻ Nam, tức là ko cho trẻ đi học trong thời gian này vì sợ rằng khi cho trẻ ra ngoài xã hội sẽ bị ăn uống linh tinh, nên để ở nhà để trông nom và duy trì chế độ thực dưỡng cho trẻ Thầy dạy rằng bố mẹ sẽ rất vất vả trong thời gian 6-7 năm này. Mà mình ngẫm nghĩ thấy cũng đúng vậy, vì bố mẹ còn phải đi làm kiếm tiền, sinh em bé và nuôi bé tốn kém rất nhiều, đó là chưa kể đến chuyện bé ốm hay sốt lặt vặt... Mình muốn hỏi cô Trâm, cô Hương và các bạn đã có gia đình hay đang thực hành nuôi bé theo Thực dưỡng đã khắc phục vấn đề về thời gian như thế nào? Theo quy định của nhà nước thì mẹ bé sẽ được nghỉ theo chế độ thai sản 6 tháng ( nếu mình ko nhầm ) còn sau thời gian này nếu muốn nghỉ thêm sẽ là nghỉ ko lương. Vậy sau thời gian trên cả bố và mẹ đều đi làm hết, chắc phải nhờ đến ông bà trông giúp hay thuê người trông trẻ, phải xử lý như thế nào đây? mong mọi người tư vấn... -------------------- Phàm làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả của nó...
CLB Thực dưỡng OHSAWA của teen Hà Nội: http://hlmusicpro.com |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 70 Gia nhập vào: 14-February 11 Thành viên thứ.: 93,762 ![]() |
cảm ơn cô Trâm, cô giới thiệu bạn ấy để mọi người cùng giao lưu nha...
Justmevn ơi, bạn đâu rùi, bạn có nhận xét gì về những tâm sự của cô Hương ko? ![]() QUOTE Bạn namhang có lẽ nên tự xét lại nha, vì mình thấy cách nghĩ của bạn không ổn. Sao lại để sách vở TD lẫn trong đống truyện tranh của con cái rồi ...tùy duyên?
Nếu cha mẹ thấy cái gì là tốt, tự nhiên trong thái độ, hành vi sẽ tỏ ý trân trọng, đứa con tự nhiên sẽ cảm nhận được điều đó. Nếu cha mẹ thấy cái gì không tốt, tự nhiên thái độ, hành vi sẽ tỏ ý chán ghét, đứa con cũng cảm nhận được điều đó. Nếu câu chuyện bông đùa hàng ngày của cha mẹ có nói âm nói dương, tự nhiên đứa bé sẽ biết gì là âm, gì là dương. Nếu cha mẹ áp dụng âm dương vào cuộc sống hàng ngày, đứa trẻ tự nhiên cũng sẽ biết thế nào là ứng dụng của âm và dương. Nếu cha mẹ ham hố đua thành tích của con cái và cư xử áp đặt, đứa bé sẽ thấy mệt mỏi và chán ngán, không có phương hướng và mục tiêu khi nhìn về tương lai. Cha mẹ chính là 2 cuốn sách để mở trước mắt con cái, không cần biết chữ cũng đọc được, cần gì chờ đến khi nó biết chữ để gài sách vở thực dưỡng vào đống truyện tranh? Vậy sao không tự biến mình thành 2 cuốn sách thật kinh điển xem? Nếu cho trẻ ăn theo chế độ Thực Dưỡng 1 cách đúng đắn, nó sẽ ngoan và ít ốm vặt, phát triển hài hòa, cân đối, còn thông minh xinh đẹp đến đâu còn phải ...xem lại cả gien di truyền biggrin.gif Nói chung, đây không phải chế độ ăn để đào tạo vĩ nhân hay thiên tài, mà là lối sống vui khỏe theo tự nhiên. Nếu vì giữ nó mà cha mẹ phải lo âu, cau có, suốt ngày phàn nàn thì chẳng thà đừng áp dụng cho xong, chỉ tổ gây phản cảm cho con cái và làm nó không tín nhiệm thực dưỡng. Còn cái gọi là cây đa cây đề của làng Thực dưỡng cũng là người, cũng có 1 thời trẻ trung, vụng dại, vấp váp, sai lầm, và tuổi trẻ chính là thời gian họ kết hôn, sinh con và nuôi dưỡng chúng. Cho nên tôi không nghĩ đứa trẻ được nuôi dạy thích hợp lại gặp chuyện không hay hoặc phát triển bất thường. Bản thân gia đình Aihara cũng nhiều lần bị vợ chồng tiên sinh Ohsawa la rầy là không nuôi nắng con cái 1 cách đúng đắn (không phải là chế độ ăn sai, mà là thái độ của cha mẹ không đúng) Một gia đình thực dưỡng lý tưởng hay 1 đứa trẻ thực dưỡng lý tưởng là những ảo tưởng mà tâm trí thêu dệt ra, bạn phải cư xử thực tế, tự nhận thức hoàn cảnh của gia đình mình trong bối cảnh của xã hội xung quanh, rồi cố gắng để con cái có được những gì bạn tin là tốt nhất cho sự phát triển của nó. Nếu ông bà hiểu biết về Thực Dưỡng, có thể gửi ông bà trông và lo giúp 3 bữa cơm. Nếu phải gửi bé đi trẻ, cố gắng thu xếp để nói chuyện với cô giáo, để cô giúp đỡ, cho bé ăn cơm hay cháo mà bạn chuẩn bị và đưa đến. Nếu bạn tìm được loại công việc có thể làm tại nhà hay có nhiều thời gian ở nhà thì tự bạn lo cho con cũng xong. Nuôi trẻ theo TD không vất vả, tốn kém như nuôi trẻ kiểu ngày nay, cho nên ở nhà đến 6-7 năm chỉ để giữ con theo tôi là rảnh quá, coi chừng nhàn cư vi bất thiện, lại thành gương xấu cho con cái thì hỏng bét. Có 1 vấn đề tôi muốn nói cho rõ luôn, sống với GLMM ít nhiều gì cũng là lập dị, khác đời. Nếu cha mẹ giải quyết tốt đoạn này, để hòa hợp với đời suôn sẻ mà vẫn giữ vững lối sống của mình thì đứa con sẽ được lợi lạc rất nhiều. Nếu không làm được thì coi như đứa bé đó vô duyên với Thực dưỡng, cho dù nó có được nuôi đủ 7 năm và từ trong bào thai bằng gạo lứt. Ngoài ra, bạn nên tìm đọc thêm sách vở, tài liệu, cái gọi là nuôi dạy trẻ theo Thực dưỡng không chỉ là chuyện ngày 3 bữa ăn mà còn nhiều chuyện khác nữa. -------------------- Phàm làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả của nó...
CLB Thực dưỡng OHSAWA của teen Hà Nội: http://hlmusicpro.com |
|
|
![]()
Bài viết
#3
|
|
Member ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 27 Gia nhập vào: 12-May 09 Thành viên thứ.: 3,305 ![]() |
Bạn namhang có lẽ nên tự xét lại nha, vì mình thấy cách nghĩ của bạn không ổn. Sao lại để sách vở TD lẫn trong đống truyện tranh của con cái rồi ...tùy duyên?
Có thể Namhang ko thực hiện đúng hành động "đặt cuốn Td lẫn trong đống truyện tranh" như bạn ấy nói đâu, mình lại hiểu rằng NH muốn nói sẽ hướng cho con theo Td, còn cách thức cụ thể thế nào thì bạn ấy còn đang chờ đợi ý kiến đóng góp. Mình đôi khi cũng hay diễn đạt ý tưởng rất khó khăn như vậy nên hiểu NH chăng ![]() Nếu cha mẹ thấy cái gì là tốt, tự nhiên trong thái độ, hành vi sẽ tỏ ý trân trọng, đứa con tự nhiên sẽ cảm nhận được điều đó. Nếu cha mẹ thấy cái gì không tốt, tự nhiên thái độ, hành vi sẽ tỏ ý chán ghét, đứa con cũng cảm nhận được điều đó. Nếu câu chuyện bông đùa hàng ngày của cha mẹ có nói âm nói dương, tự nhiên đứa bé sẽ biết gì là âm, gì là dương. Nếu cha mẹ áp dụng âm dương vào cuộc sống hàng ngày, đứa trẻ tự nhiên cũng sẽ biết thế nào là ứng dụng của âm và dương. Nếu cha mẹ ham hố đua Cái này sách vở nói hoài rằng cha mẹ là tấm gương cho con mà nhiều khi...ôi vẫn nêu gương xấu! Giờ BAS nói rõ thế này mới giật mình cái thót. Đúng qua đi, khi mới 2 tuổi rưỡi bé đã hỏi mình "cốc nước này uống được ko" chỉ vì nhiều lần bé định uống cốc nước bỏ dở (dù ỏ nhà hay nơi công cộng) mình bảo để mẹ thay nước khác cho. Giờ thì dù mẹ đang nấu bếp bé cũng mang vào tận nơi hỏi, mẹ bảo uống được mới uống, ăn cũng vậy, sau trận ốm vừa rồi, bé trở nên khác hẳn, biết hầu hết những món ăn làm bé ho, đau; biết ăn bột sắn dây là hết ho! v.v...0 Cha mẹ chính là 2 cuốn sách để mở trước mắt con cái, không cần biết chữ cũng đọc được, cần gì chờ đến khi nó biết chữ để gài sách vở thực dưỡng vào đống truyện tranh? Vậy sao không tự biến mình thành 2 cuốn sách thật kinh điển xem? "thật kinh điển" thì cũng có thể được nhưng phải đến già, hihi. Còn bây giờ, hai đứa nhỏ cũng dạy mình nhiều bài học lắm. Nếu cho trẻ ăn theo chế độ Thực Dưỡng 1 cách đúng đắn, nó sẽ ngoan và ít ốm vặt, phát triển hài hòa, cân đối, còn thông minh xinh đẹp đến đâu còn phải ...xem lại cả gien di truyền ![]() Đúng quá, mình cũng từng nghĩ thế, lúc đó rất căng thẳng may mà thoát ra được. Còn cái gọi là cây đa cây đề của làng Thực dưỡng cũng là người, cũng có 1 thời trẻ trung, vụng dại, vấp váp, sai lầm, và tuổi trẻ chính là thời gian họ kết hôn, sinh con và nuôi dưỡng chúng. Cho nên tôi không nghĩ đứa trẻ được nuôi dạy thích hợp lại gặp chuyện không hay hoặc phát triển bất thường. Bản thân gia đình Aihara cũng nhiều lần bị vợ chồng tiên sinh Ohsawa la rầy là không nuôi nắng con cái 1 cách đúng đắn (không phải là chế độ ăn sai, mà là thái độ của cha mẹ không đúng) Một gia đình thực dưỡng lý tưởng hay 1 đứa trẻ thực dưỡng lý tưởng là những ảo tưởng mà tâm trí thêu dệt ra, bạn phải cư xử thực tế, tự nhận thức hoàn cảnh của gia đình mình trong bối cảnh của xã hội xung quanh, rồi cố gắng để con cái có được những gì bạn tin là tốt nhất cho sự phát triển của nó. Nếu ông bà hiểu biết về Thực Dưỡng, có thể gửi ông bà trông và lo giúp 3 bữa cơm. Nếu phải gửi bé đi trẻ, cố gắng thu xếp để nói chuyện với cô giáo, để cô giúp đỡ, cho bé ăn cơm hay cháo mà bạn chuẩn bị và đưa đến. Nếu bạn tìm được loại công việc có thể làm tại nhà hay có nhiều thời gian ở nhà thì tự bạn lo cho con cũng xong. Nuôi trẻ theo TD không vất vả, tốn kém như nuôi trẻ kiểu ngày nay, cho nên ở nhà đến 6-7 năm chỉ để giữ con theo tôi là rảnh quá, coi chừng nhàn cư vi bất thiện, lại thành gương xấu cho con cái thì hỏng bét. mình cũng nhận ra nuôi trẻ td rất nhàn và mẹ sẽ rảnh, nhưng phải với điều kiện khác nữa. Còn Như nhà mình thì chả nhàn tý nào, mình cứ gác việc lại ko làm thôi, chứ chẳng bao giờ hết việc. Phải sắp xếp thật khoa học mới kịp, ngay như việc đăng ký TV ở đây từ mấy năm trơớc mà gần đây mới tham gia viết bài đôi chút được.Có 1 vấn đề tôi muốn nói cho rõ luôn, sống với GLMM ít nhiều gì cũng là lập dị, khác đời. Nếu cha mẹ giải quyết tốt đoạn này, để hòa hợp với đời suôn sẻ mà vẫn giữ vững lối sống của mình thì đứa con sẽ được lợi lạc rất nhiều. Nếu không làm được thì coi như đứa bé đó vô duyên với Thực dưỡng, cho dù nó có được nuôi đủ 7 năm và từ trong bào thai bằng gạo lứt. Ngoài ra, bạn nên tìm đọc thêm sách vở, tài liệu, cái gọi là nuôi dạy trẻ theo Thực dưỡng không chỉ là chuyện ngày 3 bữa ăn mà còn nhiều chuyện khác nữa. [/quote] Nhất trí luôn, tóm laij nuôi dạy con là việc mình thấy khó khăn nhất, nhưng cũng thú vị nhất. |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 18th June 2025 - 03:14 AM |