IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Good foods, bad foods, blah, blah, blah., Thức ăn không quan trọng. Quan trọng là thái độ ăn.
justmevn
bài Nov 19 2012, 12:24 AM
Bài viết #1


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 840
Gia nhập vào: 5-September 09
Từ: Sài gòn
Thành viên thứ.: 4,720



Good foods, bad foods, blah, blah, blah.

Q: When I came here, the big question I had with all of this is, all of the different kinds of food that society is saying, “Well, these foods are bad for you, these foods make you have diabetes or cancer, and these are the good foods, these are the bad foods.” And they know that, like over the last 15, 20 years…

A: We have to interrupt you here. We want to say to you, blah, blah, blah, blah. In other words, we want to say to you, none of that matters, none of that matters, none of that matters. None of that matters. None of that matters. None of that matters. Not any of that matters. None of that matters.

Q: If it doesn’t matter, then why can you go back to the last century, they had the Hunzas, the tribe of 10,000 people, the white sugar and the flour came in, and then they got all these diseases.

A: It’s so easy to justify your resistance.

Q: But that’s before they even knew that that stuff was bad nutritionally. That’s before there were…there weren’t any vibrations about that kind of food. How did that happen to them? It’s a hurdle I have as far as getting over that. The kind of food that you eat doesn’t matter.

A: Well, if it is satisfying to you to hold to those limiting thoughts, we encourage you to do so. When we hear you here, and we understand it, we have to say to you, you’ve missed our point.

Q: No I haven’t.

A: Then why are you talking about food again? You are so accustomed to arguing for your limitation with that information, you’ve just decided that you’re going to do it anyway. You can do it as long as you want to, but we would ask another question. “Is this helping me?” Meaning, “Does it make me feel good to focus upon it?” We don’t think so.”Does it get me closer to what I’m wanting in terms of my manifestation?” No. Then it’s not good information.

And not only is it not useful, helpful information for you, it’s not even true. It’s just what somebody told you in order to motivate you towards something that they had decided was a better plan for you, because if it was a better plan for you, it would enhance them in some way.

Here’s what we know about physical bodies. Physical bodies have been thriving under a variety… Look, even now, on your planet. Do you know what a diverse diet is taking place even on your planet today? And there are people thriving in every culture. And there are people not thriving in every culture. And it is not about what they’re eating—it is about how they’re feeling.

And if you would take those facts that you were offering to us, that have been offered to you with such certainty that you believed them, and you would research those people in terms of other things that were happening in their cultures and in their lives around the same thing, you would find powerful reasons of resistance that were present at the same time.

Because everything is vibrational. “I’m lettin’ it in or I’m not. And I’m using lots of things as my excuse to let it in, or as my excuse not to let it in.” But it’s all vibrational.
Otherwise, we should be able to take 100 people, give them all identical exposure to experience, and get identical results. And you can’t do that. You’d get 100 different results, and you’d get several big differences in results—because it isn’t about the food. It isn’t about the scientific study. It is about their mood, or attitude, coming into it.

You could take 100 people, who have never had any difficulty with their physical maintenance of weight. And 100 people who have always had extreme difficulty in the maintenance of their weight. Give them all the identical diet, and you would get all kinds of different results that would all be about the way they feel about food.

There are those who have held themselves in a physical condition by their sheer will power, and even though they are maintaining their body weight, it’s showing up in other ways of stress. We’re not saying to you that you cannot take your physical action and drag some heavy boulder from one place to another, and announce, “See, I moved it from here to over there.” We are not saying that it is not possible to move things to some degree, using your will power, using your brute force of action. We’re just saying to you, it’s, by far, the hard way of going about it.

You’ll hear much more as we are moving forward. Yes indeed.


Abraham-Hicks, 2000-10-07 Boston, M.A Transcript Excerpt.



--------------------
There is no such thing as a true belief - Không có cái gọi là niềm tin đúng thực.
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
justmevn
bài Nov 19 2012, 11:50 PM
Bài viết #2


Advanced Member
***

Nhóm: Members
Bài viết: 840
Gia nhập vào: 5-September 09
Từ: Sài gòn
Thành viên thứ.: 4,720



Hỏi: Khi tôi tới đây, tôi có một câu hỏi lớn liên quan tới tất cả những chuyện này là, tất cả các loại thực phẩm khác nhau mà xã hội đang nói đến, "À thì, những thức ăn này không tốt đối với bạn, những thức ăn này khiến bạn mắc bệnh tiểu đường hoặc ung thư, còn đây là những thực phẩm tốt, còn kia là những thực phẩm xấu." Và họ biết rằng, như trong hơn 15, 20 năm vừa qua...

Abraham: Chúng tôi phải ngắt lời bạn ở đây. Chúng tôi muốn nói với bạn là, blah, blah, blah, blah. Nói cách khác, chúng tôi muốn nói với bạn rằng, không gì trong đó thành vấn đề, không thành vấn đề. Chẳng có gì trong đó thành vấn đề hết. Chẳng có gì trong đó thành vấn đề hết. Chẳng có gì trong đó thành vấn đề hết. Không có bất cứ cái gì trong đó thành vấn đề. Không thành vấn đề.

Hỏi: Nếu nó không thành vấn đề, vậy thì tại sao ta không quay lại thế kỷ trước, có những người Hunzas, bộ lạc gồm 10000 người, và rồi đường trắng và bột trắng xuất hiện, thế là họ mắc đủ loại căn bệnh.

Abraham: Để biện minh cho sự phản đối của bạn thì dễ lắm.

Hỏi: Nhưng đấy là trước khi họ thậm chí biết đến việc những thứ đó là tệ hại về mặt dinh dưỡng cơ mà. Đấy là trước khi có... không có bất cứ rung động nào về loại thực phẩm đó cả. Làm sao mà điều đó xảy ra với họ được? Đấy là một chướng ngại (thắc mắc) mà tôi cho tới lúc này còn chưa vượt qua (giải thích) được. Rằng loại thức ăn bạn ăn không phải là vấn đề?

Abraham: Thôi thì, nếu điều đó làm bạn thỏa mãn khi cứ giữ chặt lấy những ý nghĩ hạn chế đó, chúng tôi khuyến khích bạn cứ việc làm thế. Khi chúng tôi nghe bạn nói ở đây, và chúng tôi hiểu điều bạn nói, thì chúng tôi phải nói với bạn rằng, bạn chẳng hiểu điều chúng tôi nói.

Hỏi: Không đâu ạ.

Abraham: Thế thì tại sao bạn vẫn tiếp tục nói về thức ăn lần nữa? Bạn quá quen với việc tranh cãi bảo vệ cho sự hạn chế của mình với cái thông tin đó, và bạn chỉ là quyết định rằng bạn sẽ làm thế (tranh cãi) dù sao đi chăng nữa. Bạn có thế làm thế tới chừng nào bạn muốn, nhưng chúng tôi sẽ đặt ra một câu hỏi khác. "Điều này có giúp được gì cho mình không?" Nghĩa là, "Tập trung vào chuyện này có làm cho mình thấy thoải mái dễ chịu không? Chúng tôi thì không nghĩ thế. "Nó có đem tôi lại gần hơn với cái tôi đang muốn, khi xét tới việc hiện thực hóa mong muốn của tôi, không?" Không. Vậy thì nó không phải là thông tin tốt.

Và nó không chỉ là thông tin không có ích lợi, lợi lộc gì cho bạn, nó thậm chí còn không thật nữa. Nó chỉ là cái mà một ai đó bảo bạn để thúc đẩy bạn theo một cái gì đó mà họ đã quyết định rằng đó là một kế hoạch tốt hơn dành cho bạn, bởi nếu thật nó là một kế hoạch tốt hơn dành cho bạn, thì nó sẽ củng cố (làm vững lòng) họ theo một cách nào đó.

Đây là điều chúng tôi biết về các cơ thể vật lý. Các cơ thể vật lý vẫn đang sống tốt dưới đủ loại đa dạng... Nhìn xem, thậm chí ngay bây giờ, trên hành tinh của bạn. Bạn có biết có một sự đa dạng phong phú đủ các chế độ ăn đang diễn ra trên hành tinh của bạn ngày nay như thế nào không? Và có những người sống tốt, trong mọi nền văn hóa. Cũng có những người không sống tốt (dặt dẹo) trong mọi nền văn hóa. Và không phải về cái mà họ đang ăn - mà là về việc họ đang cảm thấy thế nào.

Và nếu bạn đem những sự kiện mà bạn đã trưng ra cho chúng tôi vừa rồi, mà đã được trưng ra cho bạn với một độ chắc chắn khiến bạn đã tin vào chúng, rồi bạn nghiên cứu trên những con người đó dựa trên những thứ khác đang xảy ra trong các nền văn hóa của họ và trong cuộc sống của họ quanh cùng điều đó, bạn sẽ thấy những lý do khó chối cãi về sự chống kháng có mặt tại cùng thời điểm.

Bởi lẽ mọi thứ đều là rung động. "Tôi đang cho phép nó hoặc là tôi không. Và tôi đang dùng rất nhiều thứ làm cái cớ để tôi cho phép nó, hoặc như cái cớ để tôi không cho phép nó." Nhưng tất cả đều là rung động. Nếu không, chúng ta sẽ có thể lấy ra 100 người, cho tất cả bọn họ trải nghiệm một điều giống hệt nhau, và có những kết cục giống hệt nhau. Nhưng bạn không thể làm được thế. Bạn sẽ có được 100 kết quả khác nhau, còn có những khác biệt lớn trong kết quả nữa là đằng khác - là bởi đấy không phải là về thức ăn. Đấy cũng không phải là về nghiên cứu khoa học nữa. Đấy là về tâm trạng, hay thái độ của họ, đang xen vào chuyện này.

Bạn có thể lấy ra 100 người, những người chẳng bao giờ có bất cứ khó khăn nào với việc duy trì cân nặng thể chất của họ. Và 100 người luôn cực kỳ khó khăn trong việc duy trì thể trọng. Cho tất cả họ ăn cùng một chế độ ăn giống hệt nhau, và bạn sẽ có đủ thể loại kết quả khác nhau mà tất cả là về cách họ cảm nhận về thức ăn.

Có những người, họ giữ cho bản thân ở trong một điều kiện thể chất bằng chỉ năng lực ý chí, và thậm chí cho dù họ duy trì được thể trọng, nó sẽ lòi cái áp lực ra theo những cách khác. Chúng tôi không phải đang nói với bạn rằng bạn không thể dùng hành động thuộc về thể xác của bạn và kéo vật nặng nào đó từ nơi này tới nơi khác, rồi tuyên bố, "Thấy chưa, tôi đã dịch nó từ đây tới kia." Chúng tôi không có nói là không thể thay đổi mọi thứ tới một mức độ nào đó, sử dụng năng lực ý chí của bạn, sử dụng hành động cực kỳ nỗ lực của bạn. Chúng tôi đang nói với bạn rằng, điều đó, cho tới lúc này, là cách khó khăn cực nhọc để thực hiện nó.

Bạn sẽ còn nghe nhiều thêm nhiều nữa khi chúng ta tiếp tục trao đổi. Vâng, đúng thế.


Trích dịch từ buổi nói chuyện ngày 7/10/2000 tại Boston, M. A, Hoa Kỳ.


Chú thích của người dịch: Để hiểu được nội dung của cuộc nói chuyện này, người đọc cần tìm hiểu đọc (nghe) về quan điểm của Abraham về mọi chuyện nói chung và về thức ăn nói riêng. Theo như đoạn hội thoại này thì được hiểu là trước đây Abraham đã từng nói về chuyện thức ăn này rồi, và người hỏi vẫn tiếp tục đưa chuyện này ra để hỏi lại, để tranh cãi tiếp, để phản đối cách giải thích đã đưa ra. Điều Abraham khuyên người nghe là: muốn thành đạt tâm nguyện (ước muốn, mong muốn) thì phải bắt đầu từ cảm xúc, suy nghĩ trước, rồi mới tới hành động. Nghĩa là, mọi hành động được đưa ra trong khi bạn đang có những cảm xúc, ý nghĩ tiêu cực sẽ càng làm trầm trọng thêm tình trạng hiện có. Muốn thay đổi hiện trạng, thì trước tiên phải thay đổi dần ý nghĩ sao cho cảm xúc cảm nhận được là tích cực, rồi mới đưa ra hành động. Bạn ăn gì thì ăn, nhưng với điều kiện bạn phải thấy thoải mái, thấy những cảm giác tích cực khi nghĩ về chế độ ăn đó, và khi thực sự ăn nó. Nếu bạn cố ép mình ăn bằng năng lực ý chí trong khi còn nghi ngờ, hoài nghi, sợ hãi (sợ đồ ăn không tốt, sợ bệnh tật...) thì bạn có thể đạt được kết quả tới một mức độ nào đó, nhưng sẽ luôn tạo ra những phản tác dụng ở những mặt khác; và thường là làm tình trạng xấu đi (ốm, bệnh thêm, gầy thêm hoặc béo thêm...theo hướng mình không mong muốn).


--------------------
There is no such thing as a true belief - Không có cái gọi là niềm tin đúng thực.
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 18th June 2025 - 01:20 AM