![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,057 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Nyoiti Sakurazawa (GS.Ohsawa)
Dịch giả: Nguyễn Cường CẨM NANG CUỘC ĐỜI THỰC DƯỠNG Macrobiotics Thiết kế cuộc sống khỏe mạnh và hạnh phúc Lần đầu tiên được dịch từ nguyên tác tiếng Nhật CẨM NANG CUỘC ĐỜI THỰC DƯỠNG Nyoiti Sakurazawa HIỆP HỘI CI NHẬT BẢN ![]() -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,057 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Có ai từ chối không để cha mẹ phê bình không? Có ai lảng tránh lời quở trách của cha mẹ không? Nếu có thì đó là những người không hiểu gì về lòng cha, không cảm nhận được tình mẹ, là những người vô cùng đáng thương, tội nghiệp. Thậm chí còn đáng thương hơn những đứa trẻ mồ côi. Những người như thế về sau chắc chắn sẽ trở thành những kẻ yếm thế, kẻ ghét đời, tội phạm, trở thành những người mắc bệnh tâm thần hoặc suy nhược thần kinh mà thôi.
Chuyện kể rằng thuở nhỏ, nhà Nho giáo Kanae Touju – người mà được hậu thế đời đời xưng tụng là “Thánh nhân xứ Omi (Cận Giang thánh nhân)” đã có lần khóc òa khi bị người mẹ già trách mắng và đánh đòn. Lúc đó, người mẹ mới hỏi “Tại sao con khóc?” (Bình thường, cậu bé Touju vốn không bao giờ khóc, mà chỉ ngoan ngoãn đón nhận những chiếc roi chan chứa tình yêu thương từ người mẹ của mình. Cha mẹ nào mà không biết yêu cho roi, cho vọt thì đó chỉ là thứ tình yêu mù quáng, là những bậc cha mẹ không biết thế nào là yêu thương thực sự). Nghe mẹ hỏi vậy, Touju ngẩng mặt lên, mắt đẫm lệ vừa khóc vừa cất tiếng trả lời “Dạ…” “Tại sao con khóc?” – người mẹ rất lấy làm ngạc nhiên và hỏi lại lần nữa. “Thưa mẹ, con khóc vì thấy mẹ đã già đi nhiều, đôi tay không còn khỏe như trước, không đánh con đau như trước nữa. Mẹ đã có tuổi nên chắc là mẹ đã yếu thật rồi. Vậy mà phận làm con như con vẫn làm cho mẹ đau lòng. Ý nghĩ đó khiến con đau đớn vô ngần…” – Touju trả lời. Hỡi những ông bố, bà mẹ! Nếu biết yêu thương và nuôi dưỡng, dạy bảo con cái được như người mẹ đó thì sẽ có thể đem đến cho đời những người con như Thánh nhân Omi. Bệnh tật chính là lời trách mắng của Thượng đế. Khi mắc bệnh chính là lúc ta nhận được những cái roi phạt, những trận đòn từ đôi tay từ bi của Thượng đế, từ lòng cha, tình mẹ bao la luôn mong muốn cho ta được nên người. Vậy mà chúng ta nỡ khước từ, lảng tránh và chạy trốn khỏi tấm lòng yêu thương, bao dung đó của Thượng đế ư? Như thế liệu có phải là việc làm đúng đắn không? Như thế liệu ta có thể trở thành người chính trực, mạnh mẽ và hạnh phúc như ý muốn của Thượng đế không? Cứ bị bệnh là lại bằng mọi cách tìm kiếm thuốc thang, chạy vạy, nhờ vả chữa trị khắp nơi, như thế chẳng phải cũng chính là đang chạy trốn, cự tuyệt và lảng tránh lời trách mắng của Thượng đế hay sao? Khi ta tiếp nhận những lời mắng, lời trách của Thượng đế thì đó là lần đầu tiên ta được diện kiến gương mặt của Thượng đế. Đó cũng chính là lần đầu tiên ta bị buộc phải suy nghẫm về cha mẹ của “con người”, về nguồn gốc của “sự sống”. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 16th June 2025 - 03:17 PM |