![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,063 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Bạ đâu trả lời đó đây nè, vừa vận dụng kinh sách vừa chia sẻ chỗ thấy biết của mình, xin bá tánh bình luận dùm xem tôi trả lời đã đúng chưa nha:
Một người bạn yêu dấu hỏi tôi câu hỏi trên là tâm của tôi nằm ở đâu??? Xin thưa: Theo quan điểm thế gian thì tâm chính là cái biết (ý thức): nhưng đối với Đức Phật hay đối với Phật giáo chính thống nói chung có 2 quan điểm rõ ràng: Thứ nhất bản chất của tâm là rỗng không, và khi nó tiếp xúc với lục trần thì sinh ra lục thức và khi có đối tượng thì có tâm hay biết, nếu không có đối tượng thì vạn sự rỗng không.... mà đối tượng của tâm thì vô số chúng khởi lên rồi lại mất đi và cái biết cứ chộp lấy bất cứ cảnh nào là xây thành chuỗi dường như không gián đoạn để có thể thấy ra cái "lỗ hổng" của ý thức, để nhận cho ra cái cơ cấu hoạt động của tâm...như thế bạn phải vào trường thiền và có minh sư... phải công phu thượng thặng, Tâm có lần nói với tôi: có lần tu tập cảm thấy như mình sắp điên và một cái tâm tự nhủ: điên cũng tu và rồi nó thoát ra khỏi cái cảm giác điên rồ đó và vượt lên trên. Còn tôi tu một chặp thì thấy muốn sang trường thiền khác để được "tiếp tục phê"... thầy tôi ngăn cản tôi... và doạ tôi mà sang trường thiền khác là sẽ hoá điên... và cuối cùng tôi cũng được thầy kèm cặp cho thoát sang phía bình thường mà không bị điên loạn. Quan điểm này thúc con người đi công phu tu tập thực sự, để chứng nghiệm tâm linh... loại ngày gọi là tu tuệ. Quan điểm thứ 2: là phủ định ngay từ đầu điều đó cho mọi sự đều là huyễn: trống rỗng và sống trong sự nhận thức đó chứ không dấn mình vào công phu để thấy thực tánh Pháp. Loại thứ 2 này gọi là văn tuệ và những người này thường sống trong "TƯỞNG MÌNH ĐÃ BIẾT" TƯỞNG MÌNH ĐÃ CHỨNG ĐẮC... và ưa đấu Pháp hơn chuyên tu. Do vậy một người thầy dạy quán tâm là cực kỳ hy hữu trên trái đất này và khi gặp được ngài, bạn có duyên học đạo với ngài... để nhận ra được guồng máy hoạt động của Tâm là điều hy hữu nữa, và trong số những người học đạo với ngài ai là người liễu ngộ Phật Pháp????? Trên thế giới ngày nay chỉ còn "sót lại" có 2 bậc thầy dạy quán tâm, ở Miến và ở Thái thì tôi chưa biết... một là thầy tôi ở Miến hai là ngài Jotika vốn là tiến sĩ, có vợ và 2 con rồi mới đi tu; ngay cả những người đi dạy thiền ở Mỹ vẫn còn phải tới học đạo với ngài... Tôi ước gì năm nào tôi cũng được tới học đạo với thầy tôi... Theo truyền thống nguyên thuỷ kiếp cuối nào trở thành Phật thì trước đó đều có vợ và một con trai!!!!!! Tôi vô cùng ngạc nhiên nhưng không giải thích được???? Thầy tôi có một con trai và sau đó mới xuất gia.... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Newbie ![]() Nhóm: Members Bài viết: 6 Gia nhập vào: 12-July 08 Thành viên thứ.: 649 ![]() |
Điểm đầu tiên của sự từ bỏ là bỏ lại mọi hoạt động sinh tử đằng sau để nhất tâm thực hành pháp
Những hành động : Chỉ có một vị Phật mới có thể tính đếm được bao nhiêu lần các bạn đã sinh ra trong sinh tử luân hồi từ vô thủy, và chỉ một vị Phật mới có thể nói lúc nào sinh tử bắt đầu. Có nói trong pháp cao cả của sự nhớ lại rõ ràng rằng nếu các bạn có thể chồng chất tất cả thân thể các bạn đã có trong những đời quá khứ làm loài côn trùng, đống ấy còn cao hơn cả núi Tu Di; và nếu các bạn có thể gom góp lại mọi hạt nước mắt buồn đau các bạn đã đổ ra, chúng sẽ tạo thành một đại dương lớn hơn bất kỳ đại dương nào trên trái đất. Trải qua mọi cuộc đời không thể tính đếm hết này, mọi thứ các bạn đã làm chỉ là kéo dài thêm nỗi khổ của các bạn mà không đem lại cho các bạn dù chỉ một gang tay tiến gần hơn với giải thoát. Tại sao? Bởi vì cho đến bây giờ, mọi hành động của các bạn đều gây tai hại, hay tốt nhất thì cũng là vô ích. Những chúng sinh hữu tình thì thường trực bận rộn. Những con người chúng ta luôn luôn bận rộn tranh giành với người khác, mua, bán, làm ra, hủy hoại. Những con chim thì luôn luôn bận rộn xây tổ, ấp trứng, nuôi nấng chim con. Những con ong luôn luôn bận rộn tích tập phấn hoa, làm mật. Những con thú khác thì luôn luôn bận rộn nuôi nấng, săn bắt, canh chừng sự nguy hiểm, dạy dỗ con cái. Các bạn càng làm, các bạn càng phải làm và sự khó khăn của các bạn càng tăng lên – nhưng kết quả sau cùng của mọi sự quần quật và phiền phức của các bạn sẽ không tồn tại lâu hơn một hình vẽ bằng ngón tay trên mặt nước của các bạn. Khi các bạn biết rõ sự làm nản lòng và phù phiếm của bấy nhiêu hoạt động vô nghĩa thì rõ ràng rằng sự đảm đương thật sự xứng đáng duy nhất là thực hành pháp. Ích gì mọi việc con làm? Quá bận rộn mà chỉ tạo thêm sinh tử Hãy nhìn mọi điều con đã từng làm, vô nghĩa biết bao nhiêu Giờ đây tốt hơn con nên ngừng cố gắng làm mọi sự; Dừng mọi hoạt động, hãy trì tụng thần chú sáu âm -------------------- Khi không còn tìm thây hứng thú trong nghèo hay giàu
Không còn tìm thấy hứng thú trong ràng buộc gia đình và những ràng buộc khác Không còn thấy hứng thú trong danh vọng Không thấy hứng thú trong các hình thức đấu tranh Thèm khát trong động cơ dục bắt đầu rạn nứt |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 19th June 2025 - 08:17 AM |