![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,077 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Trong khi "cả nước" tức là "cả làng" Thực dưỡng đang "lên hương" vì đủ mọi thứ, và bận rộn... người Tây Tạng có câu: "Người bạn tốt nhất là người không ham muốn" nhớ thầy tôi bảo: mày muốn làm thì mày về Việt Nam mà làm... và tôi đã trở về VN và làm và như vậy là tôi có nghe theo lời thầy tôi hay không nhỉ?
Trâm ngồi ung dung cười cười... và lòng thanh thản, an nhàn vô sự. Nói với Gấm ở đài phát thanh tiếng nói Việt Nam khi phỏng vấn đừng cho địa chỉ điện thoại, nhà ở và v...v... để áp dụng "chiêu" ngược với thời kỳ bài báo của Hoàng Anh Sướng... là chiêu thuận... mỗi ngày chừng 200 người tới nhà vây quanh y như gạo lứt là thuốc thánh ăn vào hết liền ngay bệnh... nhớ lại kinh nghiệm đó mà khiếp... nên lần này quyết "mai danh ẩn tích" ngay từ đầu.. .thế mà hôm nay có một độc giả lặn lội từ Bắc Ninh tới đài phát thanh tiếng nói Việt Nam gặp cô Gấm và lần theo đó xin địa chỉ tới nhà tôi và nhòm tôi như là nhòm con đười ươi ở vườn bách thú... nói theo cách của nhà thơ Trần Đăng Khoa...mua có vài quyển sách đã kêu hết tiền nên tôi tặng luôn quyển "108 món ăn chay" và bảo là trong đó có bày cách làm đủ thứ thức ăn... và biếu cả chai tương nhà làm... nên ông đó càng "nhìn trộm" NƯỜNG Trâm vừa mới cạo lại cái đầu trọc lốc. Hơi hối hận vì bận đi đón bé Ngọc nên không kịp rót nước mời uống, chỉ kịp hẹn chủ nhật tuần sau nữa tới quán ... để thực hành THIỀN ĂN. Có một "học viên" miễn phí mới nhập môn khoái quá thế nào cứ lấy làm tiếc là tận tuần sau mới có "Chủ nhật" vui vẻ à? và mỗi tuần chỉ có một ngày thôi à? Một vài người gọi điện thoại tới nhà thì đáp án như sau: đề nghị vào trang web đọc rồi hỏi tiếp, học "chiêu" này từ bác Ngô Thành Nhân... ai tới hỏi bác cách chữa bệnh... chả nói chả rằng bác Nhân chỉ ngay cái kệ sách, có bệnh thì vái tứ phương, kể cả vái quyển sách! Ngày nay những người bệnh hữu duyên với Thực dưỡng tha hồ mà sướng nhé, gi gỉ gì gi cái gì cũng có trên web tha hồ mà tìm kiếm... Còn tôi ư? Làm gì có TÔI! Nên lại càng thanh thản, an nhàn, vô sự. Bệnh khổ là SƯ PHỤ mà, hãy tự học với bệnh khổ, có khổ mới nên người. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,077 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Quả thật nếu cứ thấy những người làm Thực dưỡng ở Việt Nam thì tôi thấy cám cảnh cho nền Thực dưỡng nước nhà:
- Nường Lan thì sau khi xây được ngôi nhà cao tầng uy nghi... tiền lời sinh ra do làm Thực dưỡng nường lại muốn mua bất động sản... tôi nhớ anh Tuyết bảo: phương pháp Ohsawa không phải cái để kinh doanh, có lẽ vì thế chăng nên giờ này giới làm kinh doanh mới lóp ngóp bò tới với Thực dưỡng? - Thực ra cũng đã có người rút ra khỏi Hà Nội mua đất ở các tỉnh làm mơ muối... và khi phong trào Thực dưỡng đi lên khan hàng nường cứ việc bán ra... - Cha tôi thường hướng dẫn chữa bệnh cho bệnh nhân thì cho tới giờ này thỉnh thoảng ông lên cơn huyết áp và sau đó lại gọi cô cháu bác sĩ tây y vào tiêm những liều thuốc đắt tiền và uống thuốc tây! lý do: vì ông vẫn thích ăn thịt uống rượu ở lứa tuổi 80... mới hay thay đổi ăn uống là thứ khó nhất trần gian... ăn chay ngồi thiền còn là dễ! - Khách hàng tới nhà tôi thấy thế bảo: ăn theo chế độ này không thể cao huyết áp! - Có những người như cha tôi, tuyên ngôn của ông: chỉ có ăn và ngủ là nhất! làm lây ý tưởng này sang cả bé Ngọc... - Hà Nội chưa có người Thực dưỡng chân chính! - Nường Hằng ở 39 Linh Lang chủ quán "Chay Thực dưỡng" (mua lại quán của chị Thi mạo nhận quán chay Thực dưỡng loè bao nhiêu người Hà Nội...) thì ăn ở với người nấu ăn cũ (chị Phú) do quán chay cũ của chị Thi ở lại làm tiếp, vừa qua tới nhà tôi rên xiết vì thái độ nhẫn tâm độc ác của nường Hằng (chị kể với tôi như vậy)... bạn mà gặp nường Hằng nè, thì bạn sẽ thấy đó là người đàn bà đẹp có 3 con, lại đâu như là thạc sĩ ăn nói nhỏ nhẹ nhưng mà cái khí của nó cứ lạnh ngắt như băng! Làm cho tôi rất ghê rợn không thích tiếp xúc, mà đôi khi nó cứ xông tới nhà tôi để nhòm ngó học lỏm... tôi mở quán chay bảo nó tới học nó không thèm tới, nó chỉ thích học lỏm...cứ xông tới nhà nhóm ngó với ánh mắt rất là khó chịu, tôi sẵng giọng với nó nhiều lần.. nếu ai cư xử với tôi như thế thì không bao giờ tôi còn muốn đến, thế mà đôi khi nó cứ xông tới... mua 1, 2 lọ misô cũng muốn bớt tiền ... cái quán ăn to đùng nổi tiếng khá sang đâu như thuê những 6.000.000đ/ 1 tháng, tâm tính ti tiện như những người ti tiện... đã thế nghe nói thầy Tuệ Hải còn giới thiệu bệnh nhân tới gặp chị Hằng! - Chú Bác sĩ Đỗ Hoài Nam - chuyên hướng dẫn chữa bệnh bằng gạo lứt và nhịn ăn thì lại thường dùng đường và hoa quả tới mức tay lở loét, mắt đầy dử mắt... 3 hôm nay tới nhà tôi ăn cơm ... sau 2 ngày thấy bàn tay chú các vết nứt rộng cả 1,2 cm vuông đã kép miệng, cha tôi bảo tôi:mặt kệ ông ấy, nấu cho ông ấy ăn làm gì... tôi ngạc nhiên và bực mình nhiều lần vì thái độ thiếu đạo đức của cha mình. Chú Nam sống một mình, các con của chú sống ở Sài Gòn, một ông già đáng thượng như thế...cha tôi rất ghét ông bác sĩ Nam vì ông Nam khôn hơn và giỏi hơn cha tôi... Chú Nam 80 tuổi mà vẫn đi xe đạp tốt lành... còn cha tôi thì chỉ vì mê ăn mà từ một người khoẻ mạnh trở thành một người đi lại khó khăn và đầy phiền não, suốt ngày ôm tivi, nói không được. Cha tôi bị rất nhiều người ghét lắm... có bà già tới giờ còn ai oán vì tội trả lại hàng còn bị cha tôi doạ đánh. - Vừa qua anh công an phường tới nhà tôi... bố tôi còn căm ghét cả tôi (vì tôi hay nói thật làm ông bực mình) và bảo anh công an là lôi cổ tôi vào đồn giáo dục tôi và thậm chí cho vào trại cải tạo.... trong khi bên ngoài xã hội mọi người cung kính đảnh lễ thì trong nhà ganh tị bực bội vì tôi dứt khoát không cho mọi người kiếm trác lợi nhuận từ Thực dưỡng mà ăn thịt cá tùm lum... để tâm tính hay nổi sân mà lại loanh quanh đổ lên đầu tôi, như là tôi đang sống ở một cái tổ quỉ, làm Thực dưỡng lấy tiền để ăn thịt uống rượu... tôi không chịu để cho Thực dưỡng bị vấy bùn... và đã làm hết sức mình để trong sạch đội ngũ những người làm Thực dưỡng, bầu khí đang lên hương từng ngày... tuy nhiên Đức Phật dạy rằng không nên sống cạnh những người hay nổi sân... tôi đang thu xếp để mua một căn hộ mới để làm Thực dưỡng cho được trong sạch... lấy lại được bầu khí HỌC ĂN... Con trai và con dâu "biết ơn" cha vì cha tôi cho tụi nó tiền mua nhà, sau khi có một cục tiền đó tụi nó biết ơn bằng các đĩa thịt cá tú ụ vào các bữa chiều, mẹ tôi "biết ơn, và chiều chồng" thường mua hoa quả và cả nải chuối tây về cho ông ăn - mỗi ngày ông ăn vài quả... kết quả của sự chăm sóc như vậy, từ một người có sức khoẻ khả kính, nay trở thành một người đi lại lết lết... chỉ loanh quanh trong nhà mà cũng khó khăn... Cha tôi thường vừa ăn vừa xem ti vi, mẹ tôi cũng thường ăn "một xó" khác vì đạo Thanh Hải của bà không ăn chung bát đũa với người khác... Cà nhà chỉ còn mỗi tôi tổ chức các bữa ăn với những người giúp việc và bạn hữu tới đọc Kinh trước khi ăn và tôi kêo gọi mọi người ăn trong chánh niệm, ăn để mà sống chứ không phải sống để mà ăn... chỉ có mỗi thế thôi mà chưa chắc trẻ con tới trường học được điều nhỏ nhoi đó... Đây là sơ qua bộ mặt Thực dưỡng "nước nhà"... đây cũng là nghiệp chung của chúng ta. Hy vọng sắp tới cái cơ mà những người chân chánh (Phật tử - những thiện nam tín nữ của Đức Phật) bước vào nghiệp làm Thực dưỡng. Hiện nay tâm tôi chỉ kính quí có sư phụ và anh Nguyễn Minh Thái ở Đà Nẵng cùng ông Ba ở Sài Gòn... sao tôi gặp nhiều người mê muội đến thế? hi hi.... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 23rd June 2025 - 08:50 AM |