![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,077 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Trong khi "cả nước" tức là "cả làng" Thực dưỡng đang "lên hương" vì đủ mọi thứ, và bận rộn... người Tây Tạng có câu: "Người bạn tốt nhất là người không ham muốn" nhớ thầy tôi bảo: mày muốn làm thì mày về Việt Nam mà làm... và tôi đã trở về VN và làm và như vậy là tôi có nghe theo lời thầy tôi hay không nhỉ?
Trâm ngồi ung dung cười cười... và lòng thanh thản, an nhàn vô sự. Nói với Gấm ở đài phát thanh tiếng nói Việt Nam khi phỏng vấn đừng cho địa chỉ điện thoại, nhà ở và v...v... để áp dụng "chiêu" ngược với thời kỳ bài báo của Hoàng Anh Sướng... là chiêu thuận... mỗi ngày chừng 200 người tới nhà vây quanh y như gạo lứt là thuốc thánh ăn vào hết liền ngay bệnh... nhớ lại kinh nghiệm đó mà khiếp... nên lần này quyết "mai danh ẩn tích" ngay từ đầu.. .thế mà hôm nay có một độc giả lặn lội từ Bắc Ninh tới đài phát thanh tiếng nói Việt Nam gặp cô Gấm và lần theo đó xin địa chỉ tới nhà tôi và nhòm tôi như là nhòm con đười ươi ở vườn bách thú... nói theo cách của nhà thơ Trần Đăng Khoa...mua có vài quyển sách đã kêu hết tiền nên tôi tặng luôn quyển "108 món ăn chay" và bảo là trong đó có bày cách làm đủ thứ thức ăn... và biếu cả chai tương nhà làm... nên ông đó càng "nhìn trộm" NƯỜNG Trâm vừa mới cạo lại cái đầu trọc lốc. Hơi hối hận vì bận đi đón bé Ngọc nên không kịp rót nước mời uống, chỉ kịp hẹn chủ nhật tuần sau nữa tới quán ... để thực hành THIỀN ĂN. Có một "học viên" miễn phí mới nhập môn khoái quá thế nào cứ lấy làm tiếc là tận tuần sau mới có "Chủ nhật" vui vẻ à? và mỗi tuần chỉ có một ngày thôi à? Một vài người gọi điện thoại tới nhà thì đáp án như sau: đề nghị vào trang web đọc rồi hỏi tiếp, học "chiêu" này từ bác Ngô Thành Nhân... ai tới hỏi bác cách chữa bệnh... chả nói chả rằng bác Nhân chỉ ngay cái kệ sách, có bệnh thì vái tứ phương, kể cả vái quyển sách! Ngày nay những người bệnh hữu duyên với Thực dưỡng tha hồ mà sướng nhé, gi gỉ gì gi cái gì cũng có trên web tha hồ mà tìm kiếm... Còn tôi ư? Làm gì có TÔI! Nên lại càng thanh thản, an nhàn, vô sự. Bệnh khổ là SƯ PHỤ mà, hãy tự học với bệnh khổ, có khổ mới nên người. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,077 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Anh Hưng ạ,
Hôm nay em rất vui vì bé Ngọc khoe là bỗng nhiên nó thấy mẹ yêu nó thế và nó định nói là nó yêu em, lúc đó em đã ở Bãi Giữa... trưa nay nó rúc nách mẹ, hai mẹ con ôm nhau ngủ khì... chiều nay nó cũng đòi em ở gần nó và lâu lắm rồi em mới thơm được vào má nó như cách đây 3 năm... tính nết nó đã thuần đi chút, hoá ra quãng thời gian qua nó đang chuyển hoá từ trẻ con ra thành người lớn... nó đỏng đảnh bẳn gắt...và nhiều lần nói: con ghét mẹ...và nhiều khi nó làm cho em "phát chán"... việc có 2 người giúp việc như là hai chư thiên tới giúp cho gia đình em chuyển hoá, nhất là em, trong rủi có may... nhờ có cái bàn ăn cùng nhau, dần dần bé Ngọc bình thường trở lại vì tính hiệu quả của "bàn ăn tập thể"... cùng ngồi ăn chúng ta là MỘT trên hành tinh này... nó đã gặp thêm những người bạn đáng yêu đáng kính của mẹ và ai cũng quí hoá mẹ nó nên dần dần nó nhận ra con đường em đi... em khuyên nó niệm Ân Đức Phật... lâu lắm hai mẹ con mới trò chuyện như đôi bạn.... thật là phước báu đã đến do cách sống mà em đã tạo ra... Cũng hôm nay đi mua rau sạch ở một quãng gần nhà, có một bà (đi chợ qua nhà em) kể là: thấy nhà cô bữa trưa nào cũng đông, cũng ngồi ăn cùng nhau...ăn gì đấy? và chị ấy bảo là chỉ thấy ngồi ăn vui vẻ, thấy ngồi ăn như vậy rất vui vẻ... một người đi qua nhìn vào là thấy ngồi ăn rất vui, bầu không khí của cái bàn ăn nhà em luôn rất là vui; cái bàn đó cả anh và chị cũng đã từng ngồi ăn, rồi lần chị và cháu về cũng cùng nhau ngồi ăn ở cái bàn đó... và hiện nay ai cũng thích ngồi ăn, hay ngồi cùng nhau quanh cái bàn đó... cái bàn đó em đi chọn mua, dự định để cho 8 người ngồi chung nhau... và "nó" đã chứng kiến bao cuộc vui bạn bè... hai người giúp việc rất là vui vẻ chăm chỉ, sống bầu khí lý tưởng.... Con của Hà tên là Hiền, 2 tuổi: em dạy nó câu: "ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân"; em dự định dạy nó tiếp câu: "1 cây làm chẳng nên non, 3 cây chụm lại nên hòn núi cao"....ngày bé Ngọc còn bé, em chả nhớ là phải dạy bé Ngọc những câu như thế, nay bé Hiền được bao nhiêu là phước báu: nào biết niệm Phật, nào được sự ưu ái của mọi người và vừa rồi anh lại còn gửi cả cái địu con... thật là tuyệt vời ạ. Anh có tin không? ở VN sao chả thấy có ai mua những cái như thế về bán? Có tiền cũng không có hàng xịn mà dùng... Đa tạ anh rất nhiều nhé. Em Trâm. -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 23rd June 2025 - 09:14 AM |