IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Kính vạn hoa - Phổ chiếu
Just Mini
bài Apr 20 2007, 02:07 PM
Bài viết #1


Rinkitori Tojimomi
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 125
Gia nhập vào: 7-February 07
Từ: nhà không số, phố không tên, đất nước không có trên bản đồ
Thành viên thứ.: 3



KÍNH VẠN HOA

Phổ chiếu


Herman Aihara


Lời giới thiệu

Vào đầu thập niên 90, toàn thể dân Mỹ sống trong tinh thần căng thẳng vì sợ chiến tranh hạt nhân, ung thư, AIDS.

Giữa lúc ấy, bác sĩ Anthony Sattilaro, giám đốc bệnh viện lớn nhất ở Philadelphia, trình bày trên màn ảnh truyền hình, trước nhiều ký giả đại diện cho nhiều tờ báo nổi tiếng, về thành quả tự trị lành ung thư đã di căn của mình ở tinh hoàn, bẹ sườn, xương sống và bàng quang bằng phương pháp Thực Dưỡng (Macrobiotics).

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, như vớ được chiếc bè lúc sắp chết đuối. Hàng triệu người đổ xô đến thăm các trung tâm Vega (trung tâm Thực Dưỡng) rải rác trên toàn nước Mỹ để mong thuốc thần đem lại cho sức khoẻ hoàn hảo.

Cuốn Kính vạn hoa còn gọi là Phổ chiếu (Kaleidoscope) của Herman Aihara - người kế tục xuất sắc của Ohsawa - kịp thời tu bổ những sai sót của những môn sinh đã và đang thực nghiệm phương pháp Thực Dưỡng, giúp ổn định tâm tư một số người sắp nhập môn và đang tôn thờ Thực Dưỡng như tiên dược vạn năng.

Chỉ cần lắc nhẹ ống kính vạn hoa thì tức khắc mọi hình sắc bên trong đều đổi thay. Cũng thế, cuộc sống con người đổi thay theo luật tuần hoàn của vũ trụ, mặt trời, mặt trăng, sáng, chiều, xuân, hạ, thu, đông... trôi dạt theo từng làn sóng tư tưởng, và nhất là sức khoẻ của con người cũng thay đổi theo sự biến đổi đó, mà nguồn gốc là phẩm chất của các món ăn, thức uống.

Tác giả Herman Aihara đã tiếp bước tiên sinh Ohsawa đi du thuyết khắp nơi trên thế giới và cùng với Michio Kushi (hiện đang ở Massachusettes) tiếp tục phong trào Thực Dưỡng ở Mỹ và ở các nơi khác. Trong lúc đi thuyết giảng, ông trả lời rất nhiều câu hỏi của người nghe và các môn sinh. Từ kinh nghiệm của bản thân và từ những buổi tham vấn ấy, tác giả viết ra cuốn sách này.

Những ai muốn hiểu rõ bản chất phương pháp Thực Dưỡng, của Ohsawa, muốn học âm dương theo cách tiếp cận phương Tây, muốn thấu hiểu AIDS, ung thư theo nhãn quan y lý phương Đông, muốn khỏi mất thì giờ, tiền bạc vì bệnh tật..., xin mời đọc Kính vạn hoa (Phổ chiếu). Cuốn sách còn giúp bạn đọc hiểu nguồn gốc con người, hiểu thấu nguyên lý Thiền, để sống hợp với Đạo, với cõi đời vô tận, để sống vui với gia đình, bạn bè và với mọi người trên quả đất này bằng tấm lòng từ bi bác ái, bằng tấm lòng bao dung, đại đồng.

Cuốn sách bao gồm 63 bài ghi chép, bài giảng, tùy bút... độc lập, được viết trải dài theo địa lý (từ châu âu đến châu Mỹ) và theo thời gian từ tháng 1-1979 đến cuối năm 1985. Bạn đọc có thể đọc riêng từng bài như một câu chuyện độc lập. Cũng do vậy, bạn đọc sẽ thấy nhiều ý tưởng, sự kiện được trình bày lặp đi lặp lại trong nhiều bài. Tư tưởng chủ đạo của Thực Dưỡng - như tác giả trình bày trong sách đã ngày càng được minh chứng là đúng đắn và được các môn đệ phái Thực Dưỡng phát triển. Do vậy, để góp phần giúp bạn đọc tìm hiểu quá trình tư tưởng cũng như các giai đoạn phát triển của phong trào Thực Dưỡng, chúng tôi dịch gần như nguyên văn bản "Kaleidoscope" của tác giả Herman Aihara (George Ohsawa Macrobiotic Foundation, Oroville, California, 1986).


--------------------
Mini chan ga ichiban



..::Mini::..
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Thelast
bài Apr 25 2007, 02:59 PM
Bài viết #2


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



27. nền Kinh tế nước Mỹ
Tháng 8 năm 1982


Tháng 4-1982, tôi nghe báo rằng tập đoàn AM quốc tế (Adressograph Multigraph Corporation), một trong những công ty máy văn phòng lớn ở Mỹ thành lập đã 59 năm, vừa tuyên bố phá sản. Hai năm trước chúng tôi đã mua một máy xếp chữ do họ sản xuất và vẫn đang trả góp. Sự phá sản của họ khiến nhiều thương gia ngạc nhiên. Nguyên nhân phá sản là nợ quá nhiều (465 triệu USD năm 1982) và sa sút trong kinh doanh. Năm 1981 lỗ 245 triệu USD.

Một tháng sau khi AM tuyên bố phá sản, hãng hàng không Braniff cũng làm thế. Nguyên nhân là tỉ suất vay vốn quá cao, khiến những khoản vay thành quá đắt để có thể mua những máy bay mới.

Công ty Máy nông nghiệp quốc tế, International Havester, lỗ 393 triệu USD năm 1981 và dự đoán năm 1982 lỗ 518 triệu USD. Họ đang yêu cầu trợ giúp tài chính từ vài công ty Nhật Bản. Sức bán thấp xuống thảm hại bởi nông dân Mỹ đang hoãn mua máy nông cụ nông trang vì lãi suất vay vốn cao.

Ngay cả RCA, một trong những thương hiệu lớn nhất trong sản xuất đồ điện tử và thiết bị, cũng đang ở trong hình ảnh tồi tệ với khoản nợ 3 tỉ USD. Họ đang cố bán công ty con Hertz Rent-A-Car, cho một công ty săm lốp với giá 700 triệu USD để giảm nợ. Còn hãng A&P, một tập đoàn siêu thị lớn nhất nước đang giảm số cửa hàng từ 3.600 xuống còn 1.200.

Hiệp hội quỹ tín dụng và cho vay cơ sở Oakland có tin đồn phá sản nên các khách hàng đua nhau rút tiền. Trong một ngày 25 triệu USD bị rút khỏi 80 chi nhánh ở Oakland. Cuối cùng, Chính phủ liên bang và Hãng bảo hiểm tiết kiệm và cho vay đã phải nắm quyền điều khiển để tránh phá sản.

Hãng Dun & Bradstreet tường trình rằng năm trước có 17.043 vụ phá sản kinh doanh, chỉ đứng sau năm 1961 với số vụ lên tới 17.075. Năm nay còn tồi tệ hơn. Trong 7 tuần đầu đã có 3.065 vụ, tăng 50% với năm ngoái. Các triệu chứng suy yếu của nền kinh tế Mỹ không chỉ là những vụ phá sản, mà còn là việc kinh doanh chậm chạp, đặc biệt trong công nghiệp chế tạo ô tô và nhà ở. Tổng giám đốc điều hành hãng General Motors nói: “Nếu nền kinh tế không xoay chuyển cuối năm nay, thì đó sẽ là khởi đầu của việc kết thúc đối với ngành công nghiệp xe hơi Mỹ” (Thời báo, 8-3-1982).

Nguyên nhân khiến kinh tế Mỹ tồi đi là do thất nghiệp gia tăng. Tờ Thời báo ngày 17-5-1982 tường thuật: “Thất nghiệp đã thay thế lạm phát thành mối quan tâm số 1 của dân Mỹ. Theo một điều tra của Viện Gallup tiến hành tháng trước, 44% tin rằng thất nghiệp là vấn đề quan trọng nhấtMỹ đang đối mặt”. Thất nghiệp giờ là vấn đề rất nghiêm trọng, đạt tới kỷ lục cao 9,4% vào tháng 5. Ngày 15-6, một tờ báo ở Wisconsin đưa tin rằng các vùng Michigan, Ohio, Wisconsin, Indiana, Alabama và Washington đã vượt quá 14% thất nghiệp. Ngay cả California cũng là 9,7%.

Tại Michigan và Ohio, các nỗ lực thu hút ngành công nghiệp mới và giữ công nhân đang bị cạn kiệt vì thiếu vốn. Điều này chủ yếu tại lãi suất vay vốn cao.

Như đã liệt kê ở trên, một trong những lý do chính gây các vụ phá sản là lãi suất cho vay cao và điều đó ứng với tỉ lệ thất nghiệp cao.

Tại sao lãi suất cho vay cao thế? Mỗi nơi tổng thống Reagan tới, người ta đều hỏi ông câu đó. Thậm chí ông bị các sinh viên tại Trường thánh Peter ở Geneva, Illinois hỏi các câu đó. Nhưng những sinh viên đó bị rối vì câu trả lời của ông ta, theo tờ “Thời báo”, ngày 3 tháng 5, 1982. Với tôi không chỉ những sinh viên trẻ đó bị rối bởi giải thích của Reagan mà hầu như bất kỳ ai - từ những người làm kinh doanh tới những chủ gia đình đang muốn mua nhà riêng. Khi lãi suất cho vay cao, các thương gia không thể mượn tiền ngân hàng và các gia đình không thể mua một ngôi nhà. Các vụ làm ăn bị gác lại, nhà cửa không bán được, xe mới không xuất ra. Hậu quả là nhiều vụ phá sản, kinh doanh chậm chạp trong các ngành xẻ gỗ, xe hơi và nhiều ngành nữa.

Lãi suất cho vay là giá cả trong việc vay mượn tiền và được quyết định bởi việc cung - cầu đối với tiền tệ. Nếu không đủ tiền lưu hành, lãi suất tăng lên. Bộ phận kiểm soát lãi suất tiền tệ là Cục Dự trữ liên bang. Kể từ khi Cục Dự trữ kiềm chế lạm phát, họ phát hành ít tiền đi. Đây là lý do lãi suất cho vay tăng.

Do vậy, cách duy nhất để hạ lãi suất cho vay là giảm mặt cầu. ở Mỹ ảnh hưởng lớn nhất lên cán cân tiền tệ gây nên bởi Chính phủ liên bang. Chính phủ vay từ ngân hàng Dự trữ liên bang để cân bằng thâm hụt ngân sách của họ, khoảng 100 tỉ USD năm 1983 (10% của tổng số thuế).

Từ khi Chính phủ yêu cầu quá nhiều tiền, những quỹ cho kinh doanh hay cá nhân vay bị sút giảm. Do vậy lãi suất cho vay tăng lên. Tai sao Chính phủ yêu cầu quá nhiều tiền? Bởi vì ngân sách quân đội của nó quá lớn để thuế liên bang có thể trang trải (ngân sách Chính phủ cho chi tiêu quân sự năm 1983 là 215 tỉ USD).

Cách duy nhất để giải quyết tình hình kinh tế trong nước lúc này có lẽ sẽ là cắt chi tiêu quân sự 100 tỉ USD, để Chính phủ không cần mượn tiền từ Cục Dự trữ liên bang. Đây là bước đầu để kinh tế hồi phục. Nhật Bản là một minh chứng về điều này. Sau khi đầu hàng lực lượng đồng minh vào cuối thế chiến II, Nhật buộc phải thay đổi Hiến pháp rằng mình sẽ không có lực lượng quân đội trừ một lượng vệ binh quốc gia nhỏ. Từ đó Nhật tận hưởng ngân sách quân sự thấp, các khoản thuế cũng thấp. Một trong những lý do chính khiến Nhật Bản phục hồi kinh tế sau chiến tranh nhanh vậy là nhờ thuế thấp. Với thuế thấp, người Nhật có thể tiết kiệm và đầu tư từ thu nhập của họ nhiều hơn so với người Mỹ. Bây giờ Chính phủ Mỹ đang yêu cầu Nhật Bản tiêu nhiều tiền hơn cho lực lượng quân đội và vũ khí. Kỳ cục thay, điều này ngược lại Hiến pháp của Nhật Bản, vốn từng bị Mỹ buộc phải tạo lập.

Thật nguy hiểm và vô dụng khi chi tiêu quá nhiều vào vũ khí quân sự. Vũ khí ngày nay, đặc biệt là vũ khí nguyên tử, quá mạnh tới nỗi chẳng cần nhiều để hủy diệt. Một quả bom khinh khí sẽ hủy diệt nhiều gấp một trăm nghìn lần so với quả bom nguyên tử từng phá hủy Hiroshima và Nagasaki và đã giết chết 35.000 người vào 37 năm về trước.

Nichidatsu Fuji, một nhà sư Nhật nổi tiếng, người đã dẫn đầu một cuộc diễu hành hòa bình từ Nhật Bản tới Mỹ, đã viết trong “Thời khắc đã tới” rằng hiện nay cả Nga và Mỹ sở hữu số tên lửa và đầu đạn hạt nhân tương đương một triệu lần loại đã dùng ở Hiroshima và Nagasaki. Do vậy, 350 tỉ người sẽ bị giết trong trường hợp nổ ra chiến tranh hạt nhân . Có nghĩa là lượng người gấp 50 lần dân số toàn thế giới sẽ bị giết chết trong vòng một giây nếu Mỹ và Nga bắt đầu tiến hành chiến tranh hạt nhân. Trong thế chiến II đã phải mất 6 năm để giết gần 50 triệu lính và dân thường. Sẽ chỉ cần một giây để giết 50 lần tổng dân số thế giới trong cuộc chiến tranh hạt nhân.

Hiểu biết của tôi là Mỹ và Nga cùng bảo vệ đất đai của họ như là thánh địa, nơi các vũ khí nguyên tử chiến lược không được dùng. Họ lập mưu để có chiến tranh hạt nhân chỉ trong lãnh thổ những nước nhỏ hơn và yếu hơn hay nước lân cận.

Tuy vậy, không chỉ Mỹ và Nga đang sở hữu sức mạnh nguyên tử. Theo IAEA (Cơ quan năng lượng nguyên tử quốc tế) thì có khoảng 340 lò phản ứng nghiên cứu và 475 lò sản xuất nguyên tử đang vận hành hay xây dựng trong tất cả 46 nước (theo Thời báo, 22-6-1981). Trên thực tế, có vẻ rằng bất kỳ nước nào cũng có thể sản xuất bom hạt nhân nếu họ thực sự muốn.

Tình hình còn tồi tệ hơn, nếu những bí quyết sản xuất nguyên tử lọt vào những tổ chức khủng bố quốc tế. Như nhà vật lý học Theodore Taylor - một kỹ sư chế tạo bom nguyên tử, một thời từng lo sợ.

Không ai có thể phủ nhận rằng, đôi khi một kẻ khủng bố hay một Hingkley khác có thể kích nổ một quả bom A tự tạo và khởi động một phản ứng dây chuyền dẫn tới thế chiến III.

Nỗi lo rằng người Âu có thể bị đốt cháy trong một cuộc chiến giữa hai siêu cường (Mỹ và Nga) được thể hiện trong cuộc tuần hành vì hòa bình năm 1981 ở Born. Khoảng 7 tháng sau, ngày 12-5-1982, gần nửa triệu người từ khắp thế giới đã phản đối vũ khí hạt nhân tại cuộc nhóm họp của lực lượng vũ trang ở quảng trường trung tâm Nữu Ước. Cuộc biểu tình này là cuộc quần tụ lớn nhất tại Nữu Ước trong một ngày ở một địa điểm và đã được dàn xếp tốt đẹp và bình an. Đã không có cảm giác về sự sợ hãi từ phía những người biểu tình như đã hiện hữu ở Born. Tâm thức người ta có vẻ đang cải thiện. Tuy vậy, tôi có một ý nghĩ giống như Thị trưởng Nữu Ước Edward Kock bày tỏ: “Thật kinh khủng khi cố gắng gây ảnh hưởng lên lương tâm của thế giới. Thật tiếc là họ không có một cuộc biểu tình tương tự ở Matxcơva” (Thời báo, 21-6-1982).

Mỹ và Nga, những nước quân sự lớn nhất thế giới, chi tiêu lần lượt 134 tỉ và 118 tỉ USD năm 1981..Nếu Mỹ và Nga đạt được thoả thuận ngưng chạy đua vũ trang thì sự kiện này sẽ gây ảnh hưởng quan trọng về chính trị lẫn kinh tế trên toàn thế giới.

Thật lý tưởng rằng, mọi quốc gia trên thế giới giải giáp vũ khí và binh lính. Liệu đây là một giấc mơ ngày hay một ý tưởng trẻ con và không tưởng khi nghĩ tới một thế giới như vậy? Tôi thường nghĩ thế, nhưng bây giờ tôi nghĩ khác.

Chúng ta nên hỏi tại sao chúng ta có binh lính và vũ khí? Chúng ta nên học cách loại trừ chúng như Nhật đã làm sau khi đầu hàng đồng minh. Không học như vậy thì chỉ những cuộc biểu tình giải giáp đầy cảm tính sẽ không ngăn được thế chiến III, mà hình như đã đang bắt đầu nó.

Theo ý kiến tôi, một trong những lý do khiến nhiều chính phủ chuẩn bị vũ khí (nguyên tử hạt nhân) là lo sợ thiếu hụt năng lượng. Đời sống chúng ta phụ thuộc nặng nề vào dầu hoặc các sản phẩm dầu lửa. Mọi nước đều phụ thuộc vào nhập khẩu dầu, trừ một số ít nước. Mục đích chính khi tàng trữ vũ khí quân sự là vì dầu lửa. Do vậy, để tránh phát triển quá nhiều vũ khí, chúng ta phải thoát khỏi việc phụ thuộc vào dầu lửa.

Có hai cách để làm điều này. Một là học cách dùng ít đi những sản phẩm từ dầu thô như là túi nhựa, vật liệu tổng hợp... Cách khác là phát triển năng lượng khác như mặt trời, gió, sóng biển... Vô vàn năng lượng đang tồn tại trong toàn vũ trụ. Chúng ta phải tìm loại năng lượng nguyên tử không phóng xạ âm tính. Chúng ta phải tìm ra nguồn năng lượng. Đâu là nguồn năng lượng kiến tạo nên sự xoay chuyển của quả đất quanh chính nó cũng như quanh mặt trời? Năng lượng mặt trời được tạo ra như thế nào? Chính trong ta cũng có nhiều năng lượng. Làm sao nhịp tim đập được? Cơ chế gì khiến nhịp tim đập từ trước khi chúng ta ra đời tới khi chết mà không phút nào nghỉ ngơi? Cái gì khiến đại dương vỗ sóng vốn tiềm tàng năng lực ghê gớm thế?

Chỉ khi ta tìm được hay sử dụng được những nguồn năng lượng khác mà vừa thuận về giá cả và số lượng đối với số dân 6 tỉ người của thế giới, thì mới vượt được cuộc khủng hoảng toàn cầu hiện tại. Các Chính phủ nên tiêu tiền vào việc nghiên cứu những nguồn năng lượng khác thay vì chi tiêu cho vũ khí và chuẩn bị chiến tranh. Một lý do khác khi chuẩn bị chiến tranh là nỗi sợ đói. Trong chính sách thế giới ngày nay, thực phẩm là một vũ khí. Các Chính phủ trang bị vũ khí để bảo đảm lương thực. Điều này chỉ đúng cho những nước mà người ta phụ thuộc vào thực phẩm động vật. Lý do cho điều này là trên thế giới không đủ đất cho đồng cỏ để sản xuất thực phẩm động vật (trừ cá) để đáp ứng chỉ tiêu nhiệt lượng (calo) và đạm (protein) cho toàn bộ dân số thế giới. Một con bò đòi hỏi 10 sào đất (4ha) và cung cấp 20 kg thịt vốn chỉ đáp ứng được 1 người/năm. Có cách khác, nếu ta canh tác cốc loại thì 10 sào sản sinh khoảng 2.200 kg cốc loại, vốn có thể đáp ứng nhu cầu calo cho khoảng 20 người/năm. Do vậy, khi cốc loại là thức ăn chính thì sẽ không bị thiếu đất để sản xuất mà sẽ đủ thực phẩm cho cả trái đất. Phụ thuộc vào thực phẩm động vật tạo ra thiếu đất đai và kéo theo là thiếu thực phẩm cho toàn cầu. Do vậy, các nước mới xảy ra chiến tranh để bành trướng đất đai. Vì điều này, chuẩn bị cho chiến tranh và tàng trữ vũ khí là không thể tránh được.

Để có một nền kinh tế bảo đảm, chúng ta phải biết rằng ngũ cốc là thực phẩm căn bản tốt nhất.

Tình hình kinh tế nước Mỹ không mấy sáng sủa. Chừng nào Chính phủ còn chi tiêu nhiều vào vũ trang, thì thuế còn bị đánh cao và lãi suất cho vay và tỷ lệ lạm phát còn cao. Hơn nữa, sự khan hiếm thực phẩm, nạn bệnh tật và tỷ lệ tội phạm cao sẽ đe doạ đời sống. Điều quan trọng là ta tự giữ mình lành mạnh về cơ thể cũng như tinh thần. Đối với sức khỏe của cơ thể, tôi thấy rằng chế độ ăn Thực Dưỡng là tốt nhất, bao gồm cốc loại, rau củ, thực phẩm lứt và không hóa chất. Đây là một chế độ lành mạnh, kinh tế và mang lại hòa bình. Các nhà lãnh đạo của mọi quốc gia nên xem xét, quán triệt chế độ dinh dưỡng này. Nếu có mười nghìn quan chứcChính phủ khắp thế giới thực hành phương pháp này thì chiến tranh giữa các nước sẽ không còn nữa. Lý do là một chế độ ăn uống Thực Dưỡng sẽ loại trừ thái độ, tinh thần hung hãn và lo sợ, nên nhiều căn nguyên của chiến tranh sẽ bị tiêu biến.

Tuy vậy, thật khó trông mong có nhiều nhà lãnh đạo trên thế giới áp dụng phương pháp này. Do vậy, chẳng thể sớm hy vọng có hòa bình thế giới. Chiến tranh hạt nhân có thể nổ ra. Những ai sống sót qua cuộc chiến tranh này là những người biết những nguyên lý sức khỏe và có thể thực hành chúng trong cuộc sống hàng ngày. Phương pháp ăn uống dưỡng sinh (Thực Dưỡng) đã chứng tỏ lực sinh tồn và chữa lành của nó trong chiến tranh nguyên tử ở ngay bệnh viện Thánh Francis ở Nagasaki. Người ta nên bắt đầu nhìn lại cách ăn uống của mình ngay từ bây giờ không chỉ vì khả năng bị nhồi máu cơ tim mà còn vì khả năng bị tấn công hạt nhân.

Đối với sự lành mạnh về tinh thần, tôi khuyên sống theo nguyên lý của Lão Tử, đó là sự điều độ. Sự sụp đổ của Hãng hàng không Braniff là kết cục của một chương trình mở rộng đầy tham vọng vào cuối những năm 70. Họ đã không điều hành công ty với sự điều độ. Đây là nguyên nhân cho nhiều vụ phá sản khác.

Không chỉ đối với việc kinh doanh mà cả các vấn đề khác nữa, Chính phủ nên tiến hành với nguyên lý trung dung. Từ khi chính phủ Mỹ chi tiêu không điều độ, nợ quốc gia của Mỹ đã lên tới quá 1.000 tỷ đôla, riêng tiền lãi vay quá 100 triệu đôla vào tháng 6 năm 1982. Đây là một trong những lý do khiến lãi suất vay ở Mỹ quá cao, như đã nêu trước. Thuyết trung dung không chỉ dành cho việc kinh doanh và các chính phủ mà còn cho các gia đình và cá nhân. Nói cách khác, chúng ta phải thực hành trung dung trong thực phẩm ta ăn, quần áo ta mặc và nhà ta ở.

Theo Thời báo ngày 31--5-1982 thì hàng triệu dân Mỹ đang lo lắng bởi nợ cá nhân. Năm 1981, bình quân là 6.737 đôla/người. Người ta không thể trả nợ là việc ngày càng thường xuyên hơn; vỡ nợ cá nhân năm 1978 là 179.194 vụ, năm 1981 lên tới 465.914 vụ. Cũng tờ báo đó đăng bài một luật sư và vợ cùng kiếm được 40.000 đôla/năm. Họ có một xe hơi mới và một căn nhà mới. Họ giống như mọi gia đình Mỹ đang sống mọi giấc mơ Mỹ. Họ cũng bị phá sản. Họ không chỉ phá sản, mà còn nợ 18.000 đôla. Tại sao điều này xảy ra? Bởi họ quên nguyên lý trung dung, từng được Benjamin Franklin dạy rồi. Nguyên lý sống ngày nay là cứ tiêu tiền nhiều nhất có thể - tiêu đã, trả sau; vay trước, lo sau.

Khi người ta mất sự điều độ – nói cách khác là quân bình, hay hài hòa - thì họ đang mời rắc rối đến. Tờ “Thời báo” viết tiếp:

“Họ mắc nợ bởi tín dụng trả góp rẻ, khiến đời sống dễ dàng bởi vì lạm phát có vẻ đảm bảo sẽ có lương nhiều và viễn cảnh trả được nợ khi tiền rẻ đi. Nhưng giờ rất nhiều dân tiêu thụ đối mặt với những hậu quả rất khó chịu. Sự suy thoái và tỷ suất cho vay cao đang đe dọa mọi ảo tưởng...”. Với những người thừa nhận họ không thể có đủ những thứ họ muốn là có nghĩa họ đang tự đặt mình vào vị trí yếu kém. Giáo sư phân tâm học ở Đại học Y Harvard - ông Edward J. Khantzian nói: “Họ phải nói “không” với chính họ và chẳng ai muốn thế. Tất cả, tóm lại là không thể chấp nhận được giới hạn”.

Điều này có nghĩa người Mỹ mất nguyên lý trung dung và quân bình. Không chỉ những cá nhân mà các quan chức Chính phủ và các nhà hành pháp đều mất trung dung. Đây là nguyên nhân rối loạn kinh tế hiện nay ở Mỹ. Chừng nào Chính phủ không cân bằng ngân sách, kinh tế Mỹ sẽ tiếp tục tồi tệ cho tới thảm họa cuối cùng, có thể là thế chiến III trong 15 năm tới, trừ khi ta có thể thay đổi khuynh hướng này.

Tóm lại, trong những ngày bất ổn kinh tế này, tài sản thực sẽ không được đo bằng tiền trong ngân hàng hay bảo đảm về chính trị. Tài sản thực được đo bằng việc có đầy đủ ngũ cốc, một nguồn nước sạch ở gần, sức khỏe tốt, một khu vườn nhỏ màu mỡ, phong phú, một ngôi nhà ấm áp và an toàn, không quá đồ sộ và một số thành viên gia đình cùng bạn bè tốt.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này
..::Mini::..   Kính vạn hoa - Phổ chiếu   Apr 20 2007, 02:07 PM
..::Mini::..   [size=3][b]1.Thông điệp đầu năm 1980 [righ...   Apr 20 2007, 02:17 PM
..::Mini::..   [b]2. những bài giảng trong chuyến đi Châ...   Apr 20 2007, 02:30 PM
..::Mini::..   [b][size=3]3. Thị trấn jones [right][i]Tháng ...   Apr 20 2007, 02:34 PM
..::Mini::..   [size=3][b]4. Trung Hoa trở mình [right][i]Thá...   Apr 20 2007, 02:35 PM
..::Mini::..   [size=3][b]5. Nội Kinh, Chương 1 [right][i]Th...   Apr 20 2007, 02:38 PM
..::Mini::..   [size=3][b]6. chứng Bệnh âm thịnh [right][i...   Apr 20 2007, 02:42 PM
..::Mini::..   [size=3][b]7. câu chuyện về Sagen Ishizuka [r...   Apr 20 2007, 02:44 PM
..::Mini::..   [size=3][b]8. ấn Loát và món Tempura [right][...   Apr 20 2007, 02:46 PM
..::Mini::..   [size=3][b]9. câu chuyện về soba [right][i]Th...   Apr 20 2007, 02:48 PM
..::Mini::..   [size=3][b]10. Lòng tri ân [right][i]Tháng 4 n...   Apr 20 2007, 02:50 PM
..::Mini::..   [size=3][b]11. Năm người phụ nữ Mỹ Chuy...   Apr 20 2007, 02:51 PM
..::Mini::..   [size=3][b]12. Những suy nghĩ về tai nạn b...   Apr 20 2007, 02:52 PM
..::Mini::..   [size=3][b]13. chữa lành ung thư chưa đủ...   Apr 20 2007, 02:53 PM
..::Mini::..   [size=3][b]14. Nấu ăn với lòng từ ái [i][...   Apr 20 2007, 02:53 PM
..::Mini::..   [size=3][b]15. Sinh nhật george ohsawa lần th...   Apr 20 2007, 02:54 PM
..::Mini::..   [b]16. điều kiện thứ 7 của sức khoẻ ...   Apr 20 2007, 02:56 PM
..::Mini::..   [size=3][b]17. Quan niệm về kẻ thù [b]Mừn...   Apr 20 2007, 02:57 PM
..::Mini::..   [size=3][b]18. Một đêm tại trung tâm Vega [...   Apr 20 2007, 02:58 PM
..::Mini::..   [size=3][b]19. Khoản cá cược nặng đô [ri...   Apr 20 2007, 03:00 PM
..::Mini::..   [size=3][b]20. Một bệnh nhân ung thư hạnh ...   Apr 20 2007, 03:01 PM
..::Mini::..   [size=3][b]21. Từ bệnh tim đến bệnh ung t...   Apr 20 2007, 03:02 PM
..::Mini::..   [b]22. Chuyến du thuyết hè năm 1981 [right][...   Apr 20 2007, 03:03 PM
..::Mini::..   [size=3][b]23. nhỏ là mạnh [b]Hội chứng r...   Apr 20 2007, 03:06 PM
..::Mini::..   [size=3][b]24. Hoa Kỳ học tập từ Nhật B...   Apr 20 2007, 03:07 PM
..::Mini::..   [size=3][b]25. sự giáo dục của người m...   Apr 20 2007, 03:08 PM
..::Mini::..   [size=3][b]26. tại sao phương pháp Thực Dư...   Apr 20 2007, 03:11 PM
phannhathieu   Chị Trâm ơi, E định scan từ từ những...   Apr 20 2007, 04:40 PM
Thelast   [size=3][b]27. nền Kinh tế nước Mỹ [right...   Apr 25 2007, 02:59 PM
Thelast   [size=3][b]28. cốt tủy của Thực Dưỡng [...   Apr 25 2007, 03:11 PM
Thelast   [size=3][b]29. Nỗi sợ tylenol [right][i]Tháng...   Apr 25 2007, 03:13 PM
Thelast   [size=3][b]30. Chúc mừng năm mới 1983 [right...   Apr 26 2007, 07:55 AM
Thelast   [size=3][b]31. “lời Phán quyết” [right][i...   Apr 26 2007, 08:04 AM
Thelast   [size=3][b]32. lợi ích của muối [right][i]T...   Apr 26 2007, 08:08 AM
Thelast   [size=3][b]33. Bệnh tái phát [right][i]Tháng ...   Apr 26 2007, 08:11 AM
Thelast   [b]34. Gandhi [right][i]Tháng 4 năm 1983 Chắc...   Apr 26 2007, 08:28 AM
Thelast   [b]35. Nghệ thuật ăn uống phá lệ [right]...   Apr 26 2007, 08:31 AM
Thelast   [b]36. Từ suy nghĩ đến phán đoán [right]...   Apr 28 2007, 03:43 PM
Thelast   [size=3][b]37. Làm sao khắc phục lo sợ? [i]...   Apr 28 2007, 07:25 PM
Thelast   [size=3][b]38. Quan điểm quan trọng nhất c...   Apr 28 2007, 07:31 PM
Thelast   [size=3][b]39. Nguyên nhân của bệnh tật [r...   Apr 28 2007, 07:33 PM
Thelast   [size=3][b]40. Hãy cho tôi thời gian [right][i...   Apr 28 2007, 07:35 PM
Thelast   [size=3][b]41. Một cách phòng chống AIDS [ri...   Apr 28 2007, 07:39 PM
Thelast   [size=3][b]42. Chúc mừng năm mới 1984 [right...   Apr 28 2007, 07:41 PM
Thelast   [size=3][b]43. Người lãnh đạo Phong Trào T...   Apr 28 2007, 07:47 PM
Thelast   [size=3][b]44. Thực Dưỡng và y khoa: sự c...   Apr 28 2007, 07:50 PM
Thelast   [size=3][b]45. Thay đổi biến dịch ra sao [r...   Apr 28 2007, 09:12 PM
Thelast   [size=3][b]46. tưởng nhớ ohsawa lần thứ 1...   Apr 28 2007, 09:18 PM
Thelast   [size=3][b]47. Chuyến du thuyết đến thành ...   Apr 28 2007, 09:42 PM
Thelast   [size=3][b]48. Vài cảm nghĩ về hôn nhân (T...   Apr 29 2007, 10:35 AM
Thelast   [size=3][b]49. Các mục tiêu của phương ph...   Apr 29 2007, 10:40 AM
Thelast   [size=3][b]50. Một cộng đồng lạ thường...   Apr 29 2007, 10:46 AM
Thelast   [size=3][b]51. Tại sao tôi đến trái đất ...   Apr 29 2007, 10:52 AM
Thelast   [b]52. tình bằng hữu [right][i]Mùa thu năm ...   Apr 29 2007, 10:54 AM
Thelast   53. Tâm thanh tịnh [right][i]Tháng 10 năm 198...   Apr 29 2007, 11:00 AM
Thelast   [b]54. Tinh thần Thực Dưỡng ohsawa [right][...   Apr 29 2007, 02:28 PM
Thelast   [size=3][b]55. Nắm Giữ và từ bỏ Cuộc n...   Apr 29 2007, 02:33 PM
Thelast   [size=3][b]56. Sức khoẻ thực sự [right][i]...   Apr 29 2007, 02:39 PM
Thelast   [size=3][b]57. Chúc mừng năm mới, 1985 [righ...   Apr 29 2007, 02:44 PM
Thelast   [size=3][b]58. Tai hoạ tiềm ẩn của phươn...   Apr 29 2007, 02:48 PM
Thelast   [size=3][b]59. âm dương là gì? [right][i]Thá...   Apr 29 2007, 02:50 PM
Thelast   [size=3][b]60. “Ohsawa sẽ tới!” [right...   Apr 29 2007, 02:53 PM
Thelast   [b]61. Bệnh bị nhiễm qua đường sinh dụ...   Apr 29 2007, 02:56 PM
Thelast   [size=3][b]62. trí phán Đoán Siêu Xuất [rig...   Apr 29 2007, 02:59 PM
Thelast   63. Bản CHất mới của phương pháp Thực...   Apr 29 2007, 03:01 PM


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 17th June 2025 - 06:32 PM