![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#1
|
|
![]() Rinkitori Tojimomi ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 125 Gia nhập vào: 7-February 07 Từ: nhà không số, phố không tên, đất nước không có trên bản đồ Thành viên thứ.: 3 ![]() |
KÍNH VẠN HOA Phổ chiếu Herman Aihara Lời giới thiệu Vào đầu thập niên 90, toàn thể dân Mỹ sống trong tinh thần căng thẳng vì sợ chiến tranh hạt nhân, ung thư, AIDS. Giữa lúc ấy, bác sĩ Anthony Sattilaro, giám đốc bệnh viện lớn nhất ở Philadelphia, trình bày trên màn ảnh truyền hình, trước nhiều ký giả đại diện cho nhiều tờ báo nổi tiếng, về thành quả tự trị lành ung thư đã di căn của mình ở tinh hoàn, bẹ sườn, xương sống và bàng quang bằng phương pháp Thực Dưỡng (Macrobiotics). Mọi người thở phào nhẹ nhõm, như vớ được chiếc bè lúc sắp chết đuối. Hàng triệu người đổ xô đến thăm các trung tâm Vega (trung tâm Thực Dưỡng) rải rác trên toàn nước Mỹ để mong thuốc thần đem lại cho sức khoẻ hoàn hảo. Cuốn Kính vạn hoa còn gọi là Phổ chiếu (Kaleidoscope) của Herman Aihara - người kế tục xuất sắc của Ohsawa - kịp thời tu bổ những sai sót của những môn sinh đã và đang thực nghiệm phương pháp Thực Dưỡng, giúp ổn định tâm tư một số người sắp nhập môn và đang tôn thờ Thực Dưỡng như tiên dược vạn năng. Chỉ cần lắc nhẹ ống kính vạn hoa thì tức khắc mọi hình sắc bên trong đều đổi thay. Cũng thế, cuộc sống con người đổi thay theo luật tuần hoàn của vũ trụ, mặt trời, mặt trăng, sáng, chiều, xuân, hạ, thu, đông... trôi dạt theo từng làn sóng tư tưởng, và nhất là sức khoẻ của con người cũng thay đổi theo sự biến đổi đó, mà nguồn gốc là phẩm chất của các món ăn, thức uống. Tác giả Herman Aihara đã tiếp bước tiên sinh Ohsawa đi du thuyết khắp nơi trên thế giới và cùng với Michio Kushi (hiện đang ở Massachusettes) tiếp tục phong trào Thực Dưỡng ở Mỹ và ở các nơi khác. Trong lúc đi thuyết giảng, ông trả lời rất nhiều câu hỏi của người nghe và các môn sinh. Từ kinh nghiệm của bản thân và từ những buổi tham vấn ấy, tác giả viết ra cuốn sách này. Những ai muốn hiểu rõ bản chất phương pháp Thực Dưỡng, của Ohsawa, muốn học âm dương theo cách tiếp cận phương Tây, muốn thấu hiểu AIDS, ung thư theo nhãn quan y lý phương Đông, muốn khỏi mất thì giờ, tiền bạc vì bệnh tật..., xin mời đọc Kính vạn hoa (Phổ chiếu). Cuốn sách còn giúp bạn đọc hiểu nguồn gốc con người, hiểu thấu nguyên lý Thiền, để sống hợp với Đạo, với cõi đời vô tận, để sống vui với gia đình, bạn bè và với mọi người trên quả đất này bằng tấm lòng từ bi bác ái, bằng tấm lòng bao dung, đại đồng. Cuốn sách bao gồm 63 bài ghi chép, bài giảng, tùy bút... độc lập, được viết trải dài theo địa lý (từ châu âu đến châu Mỹ) và theo thời gian từ tháng 1-1979 đến cuối năm 1985. Bạn đọc có thể đọc riêng từng bài như một câu chuyện độc lập. Cũng do vậy, bạn đọc sẽ thấy nhiều ý tưởng, sự kiện được trình bày lặp đi lặp lại trong nhiều bài. Tư tưởng chủ đạo của Thực Dưỡng - như tác giả trình bày trong sách đã ngày càng được minh chứng là đúng đắn và được các môn đệ phái Thực Dưỡng phát triển. Do vậy, để góp phần giúp bạn đọc tìm hiểu quá trình tư tưởng cũng như các giai đoạn phát triển của phong trào Thực Dưỡng, chúng tôi dịch gần như nguyên văn bản "Kaleidoscope" của tác giả Herman Aihara (George Ohsawa Macrobiotic Foundation, Oroville, California, 1986). -------------------- Mini chan ga ichiban
![]() ..::Mini::.. |
|
|
![]() |
![]()
Bài viết
#2
|
|
![]() The last... ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 1,324 Gia nhập vào: 10-February 07 Thành viên thứ.: 4 ![]() |
50. Một cộng đồng lạ thường
Trung tâm Lama Tháng 8 năm 1984 Đã lâu rồi, tôi muốn tới thăm tổ chức các Lạtma ở New Mêhicô, khi tôi nghe nó nằm ở vùng đất tuyệt vời và tôi nghĩ nó là một cộng đồng Phật giáo Tây Tạng ở đất nước này. Giờ đây, tôi và Cornellia đã có cơ hội đi thăm nơi đó; chúng tôi phát hiện ra rằng xét cho cùng đó không phải là một cộng đồng Phật giáo Tây Tạng. Dù sao, tôi cũng phát hiện ra rằng đó là một trong những cộng đồng đẹp nhất mà tôi từng biết. Mơ ước của tôi được đến thăm nơi đó đã được thực hiện một cách bất ngờ khi tôi nhận được lá thư từ người bạn cũ Pat Johnson hiện đang làm việc ở cộng đồng đó, mời Cornellia và tôi tới dạy ở trại hè. Tôi trả lời ngay lập tức rằng chúng tôi rất vui sướng được dạy Thực Dưỡng ở cộng đồng ấy. Chúng tôi bay tới Albuquerque từ Sacramento vào sáng sớm và khoảng 2 giờ chiều, nụ cười nhiệt thành của Pat đón chào tôi ở sân bay. Sau bữa ăn nhẹ ở Santa Fe, chiếc xe tải Chevy đầy bụi bặm đưa chúng tôi theo đường cao tốc đi về phía Taos, nơi nổi tiếng hấp dẫn những du khách và là nơi nghỉ vào mùa đông cũng như mùa hè. Khoảng 10 dặm ra khỏi Taos, biển chỉ đường ghi: “Lạtma 1 dặm”. Đó là một làng nhỏ với vài căn nhà. Cộng đồng tọa lạc ở đó, vì vậy làng cũng có tên là Lạtma. Lúc đó đã là 6 giờ chiều và chúng tôi đã tới nơi sau khi lái xe một dặm trên con đường bụi bặm và mấp mô. Mệt mỏi sau 12 tiếng đồng hồ du hành trên trời và dưới đất, Cornellia và tôi rút vào ngôi lều dựng trong rừng. Cộng đồng Lạtma có một quang cảnh tuyệt vời mà tôi chưa từng thấy. Trước mặt của cộng đồng, toàn cảnh trải dài, chúng tôi có thể nhìn thấy những vách đá Rio Grande hùng vĩ. Không có gì che khuất tầm nhìn trước mắt, ngoại trừ sương mù vào sáng sớm và bóng tối của màn đêm. Không khí trong lành và không có một tòa nhà nào, không đường dây điện, không anten tivi... Tôi dậy vào sáng hôm sau, khi ánh sáng mặt trời rọi sáng vào lều. 9 giờ sáng, tôi đến căn nhà của họ để giảng bài đầu tiên. Đó là một căn phòng rộng và cao, có thể chứa được một trăm người một cách thoải mái. Căn phòng sáng sủa như là có rất nhiều cửa sổ trên mái. Tôi có thể phóng tầm nhìn ra xa tận phía núi đá Rocky. Khoảng 25 người tới nghe bài giảng của chúng tôi từ các làng bên như Santa Fe, Albuquer hay Taos, có cả vài người thậm chí tới từ Colorado, Texas và Idaho. Phần lớn trong số họ mới biết đến Thực Dưỡng nhưng họ rất quan tâm. Tôi giảng trong 6 ngày và Cornellia hướng dẫn nấu ăn. Người làm việc ở cộng đồng này là những người tình nguyện. Họ dậy vào lúc 5h30; 6h hoặc 7h là thời gian thiền định; ăn sáng vào lúc 7h và làm việc vào 8h. Đến 12h thì ăn bữa trưa và từ 14h - 18h lại làm việc tiếp. Họ gọi cộng đồng này là cộng đồng làm việc và họ làm việc rất tích cực. Cornellia và tôi thắc mắc không biết tại sao họ có thể làm như vậy. Tất cả có 9 tòa nhà. Chúng được giữ sạch sẽ và được xây bằng quỹ quyên góp. Tôi nghe rằng có một nhà văn nổi tiếng đang ở đây và ông ta góp tiền bản quyền cho cộng đồng. Số tiền này giúp xây dựng nhiều ngôi nhà, bao gồm cả giảng đường, nhà bếp, phòng ngủ lớn, phòng xẻ gỗ và nhiều căn lều. Họ đang làm việc để xây một thư viện, gần như là nơi cuối cùng. Một lý do để họ có thể làm việc tích cực là việc ăn uống của họ, toàn bộ là thực phẩm tự nhiên nhưng lại mở rộng hơn “tiêu chuẩn” Thực Dưỡng và bao gồm lúa gạo, rau quả, trứng và pho mát. Trứng và pho mát có lẽ là thức ăn cần thiết trong trời lạnh, để giúp họ làm việc nặng nhọc. Quả vậy, họ ăn thực phẩm động vật có chứa kiềm, và họ làm việc rất tích cực. Mặt đáng quan tâm nhất của cộng đồng đối với tôi, đó là sự quản lý và ban quản lý. Đầu tiên khi tôi tới, tôi thắc mắc không biết ai là người chỉ đạo ở đây. Tôi không thể tìm ra một người đặc biệt nào, vì vậy tôi hỏi Bob Johnson, người bạn Thực Dưỡng của tôi hơn 10 năm nay và đã sống ở đây 2 năm vừa rồi, rằng người lãnh đạo là ai? Anh ta trả lời rằng ở đây không có người lãnh đạo và không ai chỉ huy hay điều khiển cả. ở đây, mọi việc đều giải quyết bởi sự đồng lòng. Do đó, thỉnh thoảng phải mất vài tiếng thảo luận để quyết định một việc. Ai đó bảo với tôi rằng vì phương pháp đồng lòng này mà mọi thành viên đều mất dần bản ngã khi sống ở đây. “Mất bản ngã” với tôi dường như là cách giáo dục hay nhất mà cộng đồng các Lạtma đưa ra. Theo quan điểm của tôi, nhược điểm quan trọng nhất của người phương Tây là họ quá đề cao bản ngã, nó làm cho họ không thể hòa hợp với người khác được. Liệu cộng đồng các Lạtma có sẵn sàng để có người lãnh đạo không? Cộng đồng bắt nguồn từ 2 đôi đến đây 19 năm trước, từ Nữu Ước. Họ mua 100 ha đất và bắt đầu cuộc sống cộng đồng. Nhưng họ rời cuộc sống ở đây từ 10 năm trước, nhượng lại cộng đồng, nơi mà bây giờ quản lý nó là những người lao động tình nguyện. Những người lao động tình nguyện này thường ở lại đây khoảng 2 năm vì họ thấy rằng cuộc sống của họ là làm việc ở một nơi nào đó khác. Nhưng cộng đồng giữ lại tinh thần của những tình nguyện viên này. Tinh thần này là người lãnh đạo cho cộng đồng. -------------------- The last |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 17th June 2025 - 11:15 PM |