Kính vạn hoa - Phổ chiếu |
Kính vạn hoa - Phổ chiếu |
Apr 20 2007, 02:07 PM
Bài viết
#1
|
|
Rinkitori Tojimomi Nhóm: Administrators Bài viết: 125 Gia nhập vào: 7-February 07 Từ: nhà không số, phố không tên, đất nước không có trên bản đồ Thành viên thứ.: 3 |
KÍNH VẠN HOA Phổ chiếu Herman Aihara Lời giới thiệu Vào đầu thập niên 90, toàn thể dân Mỹ sống trong tinh thần căng thẳng vì sợ chiến tranh hạt nhân, ung thư, AIDS. Giữa lúc ấy, bác sĩ Anthony Sattilaro, giám đốc bệnh viện lớn nhất ở Philadelphia, trình bày trên màn ảnh truyền hình, trước nhiều ký giả đại diện cho nhiều tờ báo nổi tiếng, về thành quả tự trị lành ung thư đã di căn của mình ở tinh hoàn, bẹ sườn, xương sống và bàng quang bằng phương pháp Thực Dưỡng (Macrobiotics). Mọi người thở phào nhẹ nhõm, như vớ được chiếc bè lúc sắp chết đuối. Hàng triệu người đổ xô đến thăm các trung tâm Vega (trung tâm Thực Dưỡng) rải rác trên toàn nước Mỹ để mong thuốc thần đem lại cho sức khoẻ hoàn hảo. Cuốn Kính vạn hoa còn gọi là Phổ chiếu (Kaleidoscope) của Herman Aihara - người kế tục xuất sắc của Ohsawa - kịp thời tu bổ những sai sót của những môn sinh đã và đang thực nghiệm phương pháp Thực Dưỡng, giúp ổn định tâm tư một số người sắp nhập môn và đang tôn thờ Thực Dưỡng như tiên dược vạn năng. Chỉ cần lắc nhẹ ống kính vạn hoa thì tức khắc mọi hình sắc bên trong đều đổi thay. Cũng thế, cuộc sống con người đổi thay theo luật tuần hoàn của vũ trụ, mặt trời, mặt trăng, sáng, chiều, xuân, hạ, thu, đông... trôi dạt theo từng làn sóng tư tưởng, và nhất là sức khoẻ của con người cũng thay đổi theo sự biến đổi đó, mà nguồn gốc là phẩm chất của các món ăn, thức uống. Tác giả Herman Aihara đã tiếp bước tiên sinh Ohsawa đi du thuyết khắp nơi trên thế giới và cùng với Michio Kushi (hiện đang ở Massachusettes) tiếp tục phong trào Thực Dưỡng ở Mỹ và ở các nơi khác. Trong lúc đi thuyết giảng, ông trả lời rất nhiều câu hỏi của người nghe và các môn sinh. Từ kinh nghiệm của bản thân và từ những buổi tham vấn ấy, tác giả viết ra cuốn sách này. Những ai muốn hiểu rõ bản chất phương pháp Thực Dưỡng, của Ohsawa, muốn học âm dương theo cách tiếp cận phương Tây, muốn thấu hiểu AIDS, ung thư theo nhãn quan y lý phương Đông, muốn khỏi mất thì giờ, tiền bạc vì bệnh tật..., xin mời đọc Kính vạn hoa (Phổ chiếu). Cuốn sách còn giúp bạn đọc hiểu nguồn gốc con người, hiểu thấu nguyên lý Thiền, để sống hợp với Đạo, với cõi đời vô tận, để sống vui với gia đình, bạn bè và với mọi người trên quả đất này bằng tấm lòng từ bi bác ái, bằng tấm lòng bao dung, đại đồng. Cuốn sách bao gồm 63 bài ghi chép, bài giảng, tùy bút... độc lập, được viết trải dài theo địa lý (từ châu âu đến châu Mỹ) và theo thời gian từ tháng 1-1979 đến cuối năm 1985. Bạn đọc có thể đọc riêng từng bài như một câu chuyện độc lập. Cũng do vậy, bạn đọc sẽ thấy nhiều ý tưởng, sự kiện được trình bày lặp đi lặp lại trong nhiều bài. Tư tưởng chủ đạo của Thực Dưỡng - như tác giả trình bày trong sách đã ngày càng được minh chứng là đúng đắn và được các môn đệ phái Thực Dưỡng phát triển. Do vậy, để góp phần giúp bạn đọc tìm hiểu quá trình tư tưởng cũng như các giai đoạn phát triển của phong trào Thực Dưỡng, chúng tôi dịch gần như nguyên văn bản "Kaleidoscope" của tác giả Herman Aihara (George Ohsawa Macrobiotic Foundation, Oroville, California, 1986). -------------------- Mini chan ga ichiban
..::Mini::.. |
|
|
Apr 29 2007, 10:52 AM
Bài viết
#2
|
|
The last... Nhóm: Administrators Bài viết: 1,324 Gia nhập vào: 10-February 07 Thành viên thứ.: 4 |
51. Tại sao tôi đến trái đất
Tháng 10 năm 1984 Pháp Thực Dưỡng thường bảo rằng ta đến cõi đời này là đến trung tâm hình xoắn ốc với hình thái vật chất. Trước kia thân thể của ta ở ngoài đầu tận cùng của hình xoắn ốc, trong vùng trời vô cùng không sắc tướng mà có khi ta gọi là vùng trời số 7. Mà sao ta rời nơi ấy, một nơi không phiền não, để đến địa cầu? Có lần tôi đã hiện hữu ở đấy, một phút thôi cũng đã đủ cho tôi được hạnh phúc. Tôi từng nói, chúng ta đến địa cầu vì nơi kia chán chường, ta đến đây để vui với cuộc cắm trại, cuộc vui có thể kéo dài 80 năm. Nơi đây thích thú hơn và bạn có thể đạt được điều gì bạn muốn: muốn bệnh được bệnh, muốn hạnh phúc có hạnh phúc ngay. Nếu nhận thức được như vậy, bạn sẽ hài lòng. Nếu không thì bạn oán trách. Tất cả những gì ta có được nơi đây đều do ta tùy ý chọn lựa. Vũ trụ càn khôn buồn chán quá! Không có Hollywood, không nói xấu, không than phiền, mọi người đều toại nguyện. Còn ở nơi đây mọi việc xảy ra mau quá, như: cưới hỏi rồi li dị, cưới nữa rồi li dị nữa... ở đây vui nhộn quá, cả ngày lẫn đêm nên thời giờ qua mau, sực nhớ mình đã 60 tuổi. Tôi sung sướng được đến hành tinh này. Có lần nói chuyện với chú chó Shiro của tôi, tôi bảo nó: lần tới mày hãy trở lại đây bằng hình tướng một con người nhé! Nó trả lời: OK. Nếu bạn không vui sướng, đó là tại lỗi của bạn vì bạn không biết cách hoán chuyển mà! Nghĩ rằng bạn có cái gì khá hơn cái hiện có thì đó là ảo tưởng. Bạn chưa được thoả mãn ư? Hãy cố gắng có thêm kinh nghiệm nữa! Khi vợ tôi tự tử, tôi đau khổ gần như cuồng trí. Tôi đến gặp G. Ohsawa và xin ở lại trường. Tôi là môn sinh lười biếng nhất: không lau nhà, không chịu bán báo... Chỉ ngồi, ăn, ngủ, lắng nghe giảng suốt cả một tháng như vậy. Nhưng đến lúc này tôi nhận ra được bản ngã của tôi. Thể tánh vô cùng luôn luôn biến hóa thành sắc tướng ở trung tâm vùng xoắn ốc, nơi đó hiện hữu tiểu ngã về ta, rồi theo đường xoắn ốc ngược chiều trở về vô cùng. Sự kiện này cứ tái đi diễn lại tạo nên dòng luân chuyển đều đặn giữa đại ngã và tiểu ngã. Nhiều người tu hành phải đi lộ trình dài theo đường xoắn ốc, còn bạn có thể đi thẳng, đi tắt. Đức Jesus đã dạy: cầu nguyện và nhịn ăn để được đáp chiếc xe tốc hành về chân ngã. Nếu bạn vướng mắc một vấn đề lớn, bạn không thể nào ăn được. Khi còn ăn được mà bạn nghĩ là có vấn đề, thì vấn đề không lớn lắm. Nếu ai còn dùng bữa như thường lệ, tôi không lo lắng cho kẻ ấy. Có khá nhiều người không gặp phiền não bao nhiêu, nên Thượng đế cho họ thêm rắc rối để tập giải quyết. Giải quyết được thì họ là con người đích thực. Đến rồi đi, mãi như thế, nhằm đạt đến chân ngã. Đó cũng được gọi là luân hồi hay tái sinh. Khi lâm chung, nếu bạn không ngộ nhập chân ngã, thì bạn bị trôi giạt vào trung tâm biểu đồ xoắn ốc, không đến được vùng trời thứ 7 mênh mông, trùm khắp cả hư không, cho nên bạn phải trở lại thử sức lần nữa. Người Nhật bảo chúng ta đến đây 7 lần. Người nào may mắn chỉ cần một lần. Nhưng tôi thích ở đây hơn. Chúng ta có thể là tù nhân trên hành tinh này, nếu không thì ta có thể là hoàng tử hay công chúa trên thiên đàng trần gian này rồi! Vậy nếu bạn có thể là hoàng tử, tại sao lại than vãn? Trời cho ta đủ thứ, ta có tự do nhưng ta lạm dụng. Khi ta bị bệnh, hãy nghĩ rằng ta có quá thừa tự do. Có lần Ohsawa kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện: khi ở tù, ông giúp nhiều tội phạm lành bệnh. Sau khi mãn tù họ đem biếu ông nhiều quà. Rồi ông còn giúp cai ngục tù chữa lành bệnh. Hơn nữa cai ngục lại trao cho ông chìa khoá và nói: “Bạn có thể rời ngục thất của mình bất cứ lúc nào”. Khi đi vắng, cai ngục luôn trao quyền lại cho Ohsawa, nên tiên sinh thật sự được tự do. Còn chúng ta cũng có tự do đấy chứ! Chỉ cần hiểu rõ điều đó là được. -------------------- The last |
|
|
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 14th June 2024 - 03:51 AM |