IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

> Kính vạn hoa - Phổ chiếu
Just Mini
bài Apr 20 2007, 02:07 PM
Bài viết #1


Rinkitori Tojimomi
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 125
Gia nhập vào: 7-February 07
Từ: nhà không số, phố không tên, đất nước không có trên bản đồ
Thành viên thứ.: 3



KÍNH VẠN HOA

Phổ chiếu


Herman Aihara


Lời giới thiệu

Vào đầu thập niên 90, toàn thể dân Mỹ sống trong tinh thần căng thẳng vì sợ chiến tranh hạt nhân, ung thư, AIDS.

Giữa lúc ấy, bác sĩ Anthony Sattilaro, giám đốc bệnh viện lớn nhất ở Philadelphia, trình bày trên màn ảnh truyền hình, trước nhiều ký giả đại diện cho nhiều tờ báo nổi tiếng, về thành quả tự trị lành ung thư đã di căn của mình ở tinh hoàn, bẹ sườn, xương sống và bàng quang bằng phương pháp Thực Dưỡng (Macrobiotics).

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, như vớ được chiếc bè lúc sắp chết đuối. Hàng triệu người đổ xô đến thăm các trung tâm Vega (trung tâm Thực Dưỡng) rải rác trên toàn nước Mỹ để mong thuốc thần đem lại cho sức khoẻ hoàn hảo.

Cuốn Kính vạn hoa còn gọi là Phổ chiếu (Kaleidoscope) của Herman Aihara - người kế tục xuất sắc của Ohsawa - kịp thời tu bổ những sai sót của những môn sinh đã và đang thực nghiệm phương pháp Thực Dưỡng, giúp ổn định tâm tư một số người sắp nhập môn và đang tôn thờ Thực Dưỡng như tiên dược vạn năng.

Chỉ cần lắc nhẹ ống kính vạn hoa thì tức khắc mọi hình sắc bên trong đều đổi thay. Cũng thế, cuộc sống con người đổi thay theo luật tuần hoàn của vũ trụ, mặt trời, mặt trăng, sáng, chiều, xuân, hạ, thu, đông... trôi dạt theo từng làn sóng tư tưởng, và nhất là sức khoẻ của con người cũng thay đổi theo sự biến đổi đó, mà nguồn gốc là phẩm chất của các món ăn, thức uống.

Tác giả Herman Aihara đã tiếp bước tiên sinh Ohsawa đi du thuyết khắp nơi trên thế giới và cùng với Michio Kushi (hiện đang ở Massachusettes) tiếp tục phong trào Thực Dưỡng ở Mỹ và ở các nơi khác. Trong lúc đi thuyết giảng, ông trả lời rất nhiều câu hỏi của người nghe và các môn sinh. Từ kinh nghiệm của bản thân và từ những buổi tham vấn ấy, tác giả viết ra cuốn sách này.

Những ai muốn hiểu rõ bản chất phương pháp Thực Dưỡng, của Ohsawa, muốn học âm dương theo cách tiếp cận phương Tây, muốn thấu hiểu AIDS, ung thư theo nhãn quan y lý phương Đông, muốn khỏi mất thì giờ, tiền bạc vì bệnh tật..., xin mời đọc Kính vạn hoa (Phổ chiếu). Cuốn sách còn giúp bạn đọc hiểu nguồn gốc con người, hiểu thấu nguyên lý Thiền, để sống hợp với Đạo, với cõi đời vô tận, để sống vui với gia đình, bạn bè và với mọi người trên quả đất này bằng tấm lòng từ bi bác ái, bằng tấm lòng bao dung, đại đồng.

Cuốn sách bao gồm 63 bài ghi chép, bài giảng, tùy bút... độc lập, được viết trải dài theo địa lý (từ châu âu đến châu Mỹ) và theo thời gian từ tháng 1-1979 đến cuối năm 1985. Bạn đọc có thể đọc riêng từng bài như một câu chuyện độc lập. Cũng do vậy, bạn đọc sẽ thấy nhiều ý tưởng, sự kiện được trình bày lặp đi lặp lại trong nhiều bài. Tư tưởng chủ đạo của Thực Dưỡng - như tác giả trình bày trong sách đã ngày càng được minh chứng là đúng đắn và được các môn đệ phái Thực Dưỡng phát triển. Do vậy, để góp phần giúp bạn đọc tìm hiểu quá trình tư tưởng cũng như các giai đoạn phát triển của phong trào Thực Dưỡng, chúng tôi dịch gần như nguyên văn bản "Kaleidoscope" của tác giả Herman Aihara (George Ohsawa Macrobiotic Foundation, Oroville, California, 1986).


--------------------
Mini chan ga ichiban



..::Mini::..
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Trả lời
Thelast
bài Apr 29 2007, 03:01 PM
Bài viết #2


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



63. Bản CHất mới của phương pháp Thực Dưỡng
Bài thuyết trình trong Đại hội hè Thực Dưỡng quốc tế, tại Great Barrington thuộc Tiểu bang Massachussettes

11 tháng 8 năm 1988


Cách đây vài năm, tôi có thuyết trình về bản thể của phương pháp Thực Dưỡng. Đến nay tôi đã thay đổi, do đó lần này, "bản thể" đó cũng khác đi. Đôi khi bản thể cũng thay đổi.(xem lại chữ bản thể)

Tôi mong ước được tỏ bày cùng các bạn kinh nghiệm về Thực Dưỡng và các bạn có thể sử dụng và nghiên cứu phương pháp Thực Dưỡng. Phương pháp này có hai mặt: một mặt luận về ăn uống đúng phép, còn mặt kia thuộc tinh thần. Tôi luôn quan tâm về phía tinh thần. Tôi không bận tâm nhiều về ăn uống, nhưng các bạn cứ việc nghiên cứu ăn uống. Tôi đã học khá đầy đủ về việc chăm lo ăn uống của nhiều người Mỹ chúng ta. Thực Dưỡng kiểu Mỹ cho đến giờ vẫn không để tâm nhiều vào phía tinh thần, nhưng khuynh hướng đó dường như đang biến cải và nhiều người đang thưởng thức lĩnh vực tinh thần của pháp môn này, có liên hệ đến phần tâm linh rất nhiều. Vui sống với tinh thần Thực Dưỡng giúp ta có lối suy tư tinh túy nhất.

Nhiều người bảo rằng pháp môn này thiên vật chất, luôn bận tâm về thực phẩm. Có lần tôi thuyết giảng tại Trung tâm Thiền Tassajara ở trên núi thuộc tiểu bang California. Nơi đó có suối nước nóng. Có nhiều du khách cho tắm nước nóng là Thiền. Không, không phải là Thiền. Các bạn biết đấy! Nhiều người nghĩ rằng ăn gạo lứt là Thực Dưỡng. Không, không phải Thực Dưỡng!

Có thể là một khía cạnh của Thực Dưỡng. Dù sao theo lời mời, tôi đã xuống Thiền viện để nói về Thực Dưỡng. Sau khi nghe tôi nói khoảng một tiếng đồng hồ, họ kết luận là không nên theo phái này vì quá duy vật. Thiền thì siêu thoát hơn. Ô, lỗi của tôi vậy! Nếu họ đã hiểu như thế. Nhưng tại sao họ có thể kết luận sai lầm, vì định kiến nào?

Ta không thể kết hợp protein, cácbon hydrat, chất béo, sinh tố, khoáng chất... để làm ra thực phẩm. Thực phẩm là trí tuệ, trí tuệ là thực phẩm. Phải hiểu rõ nguyên lý vô song, bất nhị.

Thực phẩm và đời sống là một, luôn luôn là một. Nếu bạn cách ly chúng ra thì tâm bạn đối đãi với hoặc Thực Dưỡng duy vật, hoặc Thực Dưỡng duy tâm.

Pháp Thực Dưỡng hợp nhất tinh thần và vật chất với nhau như vợ với chồng vậy. Không có sự chia cách. Một, đây là vấn đề đầu tiên phải thấu suốt. Thực Dưỡng không chỉ chú trọng vào tinh thần, mà cũng không thiên về vật chất. Tinh thần và vật chất rất khăng khít nhau. Không ăn thì thân thể không tồn tại và tinh thần cũng tan biến, hay không thể nhờ vào đâu mà biểu lộ được. Thực phẩm rất quan trọng, tinh thần rất quan trọng. Tinh thần vừa khởi nghĩ, vật chất liền xuất hiện, ngay tức khắc, không có thứ lớp. Đối với tôi, điều đầu tiên ta cần phải xác nhận là: phương pháp Thực Dưỡng quan niệm vật chất và tinh thần không tách rời.

Vật chất

Về mặt vật chất, Thực Dưỡng khuyên ta hãy ăn cốc loại lứt (tự nhiên, toàn bộ). Đó là điều chính yếu cần phải ghi nhận, việc đầu tiên phải làm cho được. Tiên sinh Ohsawa đã dạy chúng ta điều này cách đây 50 năm. Lúc ấy, chúng tôi không biết tại sao hạt là thức ăn tối quan trọng. Tiên sinh chỉ nói rằng hạt là loại thực phẩm hiện diện khắp trái đất. Chỉ có hạt (cốc loại) mới đáp ứng đầy đủ nhu cầu của 6 tỷ người trên trái đất này. Không có thực phẩm nào khác hoàn thành được nhiệm vụ cao cả này. Với thịt, bạn phải phấn đấu tìm đủ đất để nuôi súc vật; với trái cây, sản lượng không đủ để cung cấp cho tất cả dân số loài người. Đây là logic mà Ohsawa lập luận để khuyên ta ăn cốc loại.

Giờ đây, giáo huấn của Ohsawa đã càng ngày càng được đón nhận như là học thuyết khoa học vậy. Nhiều vị chuyên gia về sức khoẻ cũng như các vị lãnh đạo tinh thần đã bắt đầu nghe theo lời khuyên của Ohsawa.

Sinh vật học chứng minh rằng ADN của hạt là biểu tượng cho sự phát triển tân tiến nhất và tột cùng nhất của thế giới thực vật và ADN của loài người đã được phát triển cao độ, tượng trưng cho sản phẩm thiên nhiên sau cùng nhất và cao quý nhất nơi vương quốc loài thú. Chúng ta đã sử dụng ADN tột đỉnh trong thế giới sinh vật và hoàn tất sự phát triển tột cùng của thế giới động vật.

Tốt hơn ta không nên pha trộn ADN hảo hạng của con người với ADN thấp kém, chưa phát triển như loại rêu xanh lục. Giống như tế bào ung thư, các tế bào của loài thực vật này thiếu mất vài thông tin. Sự khác biệt giữa tế bào ung thư và tế bào bình thường là ADN của chúng khác nhau. ADN của tế bào ung thư chỉ được thông tin phát triển mà không được thông tin để chết. Lý thú chưa! Thường thì hàng năm, tế bào của cơ thể con người chết. Nếu chúng ta không chết, chúng ta sống một ngàn, hai ngàn năm...? Đó sẽ là vấn đề phải không? Có người chờ ta chết. Nếu không chết, trái đất này sẽ chật ních người. Tế bào ung thư lại không chết, trong khi mọi vật khác đều tàn lụi.

Thế là chúng nó cứ tăng trưởng, tiếp tục tăng trưởng. Có vẻ tốt đấy chứ! Không bệnh gì cả - không bệnh thường là rất tốt, nhưng trường hợp này lại không tốt. Vậy hãy cẩn thận khi chọn các thức ăn ADN thấp, chưa phát triển.

Nếu bạn là người ăn cốc loại nhai kỹ, điều này cần thiết vì sự tiêu hóa khởi sự ngay ở miệng với enzym của nước miếng. Enzym kết hợp với hyđrôxit cácbon và tạo thành đường gluco. (ở phần trước gọi là hydrat cacbon? Trang 49,73,82...)

Nhai nghiền kỹ thức ăn được Fletcher đề xướng thành môn học mà nhiều người gọi là thuyết Fletcher.

Horace Fletcher là một thương gia Mỹ tuổi 45 đã thấy nhai kỹ đem lại lợi ích cho sức khoẻ. Ông ta khoẻ đến độ đi khắp hoàn cầu để thuyết giảng.

Cũng thế, nếu nhai kỹ, bạn có thể suy nghĩ chín chắn hơn.

Nếu gặp vấn đề nan giải, bạn hãy nhai kỹ, bạn sẽ luôn luôn nghiền ngẫm thấu suốt vấn đề. Chỉ khi nào không có vấn đề mới không có giải pháp.

Khi Thực Dưỡng ở vào buổi sơ khai, các thuyết dinh dưỡng khác nhau không được tiến bộ lắm. Giờ thì các thuyết ấy đã tiến triển hơn rất nhiều. Một trong các thuyết dinh dưỡng cấp tiến đầu tiên, đã làm cuộc cách mạng ẩm thực cho nước Mỹ, xuất hiện vào năm 1960. Tạp chí Thời báo Mỹ phát hành đầu tháng giêng có đăng tải một bài của Ansel Kay, nhà nghiên cứu y học đã tìm thấy tương quan giữa bệnh tim và ăn uống. Sau khi mở rộng cuộc nghiên cứu khắp nơi, ông kết luận là sự dư thừa mỡ động vật trong cơ thể gây ra bệnh tim và bệnh động mạch. Vậy là khoa học đã gần thêm một bước với phương pháp Thực Dưỡng. Phương pháp này khuyên không nên dùng mỡ động vật trong các bữa ăn.

Kế đến là protein (đạm) là chất hệ trọng nhất để tạo dựng cơ thể. Trong thế kỷ vừa qua, một khoa học gia người Đức bắt chuột thí nghiệm - không phải người - và tìm thấy chúng tăng trưởng rất tốt khi được nuôi bằng thực phẩm chứa protein.

Dựa vào thành quả thí nghiệm này, nhu cầu protein cho người là 125 gr mỗi ngày, nghĩa là khoảng 450 gr thịt. Do đó vào cuối thế kỷ vừa qua, mỗi người ăn một cân Anh thịt, thiên hạ sợ bị bệnh nếu không ăn đủ lượng thịt này. Y khoa xác nhận thịt rất cần cho sinh lực, nhờ đó các công ty thương mại tha hồ quảng cáo thịt. Nhưng rồi cũng ở thế kỷ này, người ta quy định 50 gr cho mỗi người là đủ, về sau còn 30 gr.

Trước kia người ta quan niệm nếu nhỏ đã tốt thì lớn hơn phải khá hơn, nếu 25 gr đáp ứng được nhu cầu thì 50 gr sẽ tốt hơn. “Càng nhiều càng hay” - người ta thường hay suy diễn như vậy.

Bây giờ họ đang nói rằng thặng dư protein là nguy hại. Tại sao nguy hại? Cácbon, hyđrô, ôxy và nitơ cấu tạo nên protein (nitơ hiện hữu trong không khí nhưng không dùng được, nếu được ta khỏi phải ăn). Trừ nitơ ra, vì nó không bị thiêu huỷ hoàn toàn trong cơ thể, chất béo và hyđrôxit cácbon cũng gồm các hợp chất như protein. Chất béo và hyđrôxit cácbon dư thừa cho cơ thể thêm năng lượng, nhưng dư protein thì cácbon, hyđrô, ôxy bị thiêu đốt, còn nitơ không bị thiêu đốt mà nó tồn tại trong cơ thể dưới dạng axit. Axit này làm hao tổn chất vôi của xương và gây đau nhức, do đó xương mất dần tính rắn chắc. Sinh tố D nhân tạo thêm vào sữa và các sản phẩm của sữa cũng như các món ăn dồi dào protein gây nguy cơ làm xốp xương và sâu răng.

Một số khoa học gia công bố rằng trong khoảng 10 năm tới, vấn đề nan giải nhất ở Mỹ là bệnh xốp xương mà mọi người đều mắc phải.

Hiện giờ có một thuyết khoa học nói rằng khoảng từ 25-30 gr protein là đủ cho nhu cầu của cơ thể trong ngày và protein động vật là không cần thiết. Protein thực vật cung cấp nhiều axit amino thích ứng cho cơ thể hơn. Phương pháp Thực Dưỡng đã nói điều này rồi. Cốc loại lứt, các loại thảo mộc thiên nhiên và hải thảo, rong biển cung cấp đủ lượng protein căn bản, dễ tiêu hóa, nên ta không cần thức ăn gốc động vật. Nếu còn thèm các món ấy thì ăn chút ít cá, thỉnh thoảng thôi.

Sau cùng đến lượt hyđrôxyt cácbon. ở phần trên chúng tôi đã nói, cốc loại lứt là món ăn tối quan trọng cho loài người. Đó là chất hyđrôxyt cácbon phức hợp. Khoa học thường nói là hyđrôxit cácbon đơn thuần và hyđrôxit cácbon phức hợp như nhau, không có sai biệt?

Có sai biệt chứ!

Lúc tôi còn trẻ, ở đất Nhật, các bác sĩ bảo là gạo lứt không tốt, gạo trắng dễ tiêu hơn (dù bạn nhai rất ít) và tiêu hóa đến 70-80%. Gạo lứt khó tiêu vì vỏ lứt bọc ngoài. Vì thế phải ăn thêm thức ăn khác! (sao lại thêm thức ăn, khi bộ máy tiêu hóa đã kém năng suất?).

Đấy, các bác sĩ thường nói thế, hyđrôxit cácbon đơn tốt hơn phức hợp.

Ohsawa khẳng định hyđrôxit cácbon đơn không tốt, ta nên ăn hyđrôxit cácbon phức hợp nghĩa là cốc loại có lớp cám (lứt). Các bác sĩ làm sao hiểu được lời khuyên này, nhưng giờ đây họ cũng đã thấu hiểu.

Trước nhất, bác sĩ người Anh Denis Burkett nghiên cứu thấy các bộ lạc châu Phi không mắc bệnh tim. Ông kết luận là các bộ lạc ấy đã dùng thức ăn cổ truyền gồm hyđrôxyt cácbon và chất xơ. Ông nói: “Chúng ta thường gọi chất xơ là sản phẩm thừa, không tiêu hóa được, nhưng giờ đây chúng ta nhận thấy cái lợi của nó”.

Ohsawa luôn dạy ta: “Đừng bỏ gì hết. Nếu bạn dùng củ cà rốt hay rễ ngưu bàng, hãy ăn luôn vỏ, ăn hết toàn bộ. Đó là nguyên tắc cơ bản của phương pháp Thực Dưỡng. Dùng tổng thể thức ăn đừng vứt bỏ gì cả”.

Khoa học giờ đây đã hiểu, nhưng chưa thật hiểu nguyên lý trên. Hạch hạnh nhân (amidan) trong cuống họng bị xem là thừa, ruột thừa bị xem là dư. Nhiều người đã cắt mất bộ phận hữu ích này và nhiều cơ quan khác nữa. Đây là hậu quả của vô minh và ngã mạn. Không hiểu rõ sự liên quan mật thiết của các bộ phận trong cơ thể mà dám nói: “Cái này chẳng có lợi gì, vứt cho rồi!”

Gần đây hơn, khoảng năm 1976, một nhóm giáo sư, cả vợ lẫn chồng tại đại học Oregon, chuyên về nghiên cứu dinh dưỡng đã thành công trong thí nghiệm cho bệnh nhân tiểu đường dùng gạo lứt (vì đường và hyđrôxit cácbon bị hiểu lẫn lộn nên hyđrôxit cácbon đã bị dùng và đó là hyđrôxit cácbon đơn).

Đây là lần đầu tiên, y học nhìn nhận giá trị của hyđrôxit cácbon phức hợp và đã báo cáo kết quả của cuộc thí nghiệm trên lên Uỷ ban nghiên cứu Dinh dưỡng do thượng nghị sĩ Mc Govern đặc trách. Đó là nguyên do khiến họ khuyên quần chúng nên dùng 60% hyđrôxit cácbon phức hợp (gồm hầu hết là cốc loại lứt) trong khẩu phần ăn. Lời khuyên này giống hệt lời khuyên của pháp Thực Dưỡng xưa vậy.

Tài liệu hàm chứa sự kiện vừa nêu được phát hành năm 1977, nhưng năm sau, tất cả kỹ nghệ gia của thịt, sữa, đường đều chống đối và tài liệu phải ngưng phổ biến. Thế mà lời khuyên ấy có thể giúp y khoa giải quyết hai vấn đề nan giải nhất trong nước Mỹ: bệnh tim và tiểu đường. Cả hai bệnh này đều có liên hệ đến việc lạm dụng chất mỡ.

Vậy thì về mặt vật chất, phương pháp Thực Dưỡng chỉ cho ta sự quan trọng của thức ăn có giá trị dinh dưỡng đích thực: cốc loại lứt, hyđrôxit cácbon phức hợp, thảo mộc thiên nhiên, khoáng chất, nhai kỹ...

Tinh thần

Nguyên tắc căn bản của phương pháp Thực Dưỡng là không hoang phí. Trời không cho chúng ta những gì thừa thãi cả! Kể từ khi y khoa tìm thấy sự hệ trọng của chất xơ, thì các công ty thực phẩm cho pha trộn chất xơ vào các sản phẩm chế biến từ cốc loại đã bị tước mất chất xơ hay lớp vỏ lứt. Thế là trái với thiên nhiên rồi. Thức ăn toàn vẹn không bị tinh chế là rất hệ trọng, đừng hoang phí thức ăn.

Nguyên lý không phế thải có giá trị thực dụng trong nhiều lĩnh vực khác nhau, ngoài việc ăn uống. Ta cần cảm nghiệm giá trị mọi vật, mọi sự, dù trước kia ta không thấy sự quan trọng của chúng. Có thể có lợi ích chứ! Trên thế gian này, có gì là hoàn toàn vô dụng đâu. Tìm ra ích lợi trong vô ích là nguyên tắc xử thế nòng cốt của phương pháp Thực Dưỡng.

Vào năm 1970, tôi (H. Aihara) ở Sacramento, hầu hết các môn sinh Thực Dưỡng đều thuộc nhóm hippy - phương pháp Thực Dưỡng ở xứ này khởi sắc nhờ hippy! (họ ăn gạo lứt và la ầm lên: ô, ăn thứ này giống như hút marijana, như xì ke, nó làm ta thăng thiên, nhẹ nhõm! Lạ thật! Phương pháp Thực Dưỡng của Mỹ đấy! Dù vậy đó không phải là chính pháp đâu nhé!) Nhiều đứa từ San Francisco đến xin tôi cho ở và học với tôi hay với vợ tôi (là Cornellia) về cách nấu nướng. Có đứa làm mếch lòng vợ tôi vì nó vô dụng, chả chịu làm gì hết: không học, không làm việc trợ giúp nhà bếp, không sạch sẽ. Vợ tôi muốn tống cổ nó ra khỏi nhà. Tôi bèn bảo: “Đừng em, giữ nó lại. Nó rất ư quan trọng trong nhà này. Nếu nó ra đi thì đứa khác lại đến“. Thế là Cornellia tìm ra sự lợi ích trong cái vô ích. Tinh thần Thực Dưỡng là như vậy đấy!

Nếu bạn đau ốm, hãy tìm ra sự hữu ích trong bệnh tật. Nếu tôi được bệnh, tôi vui sướng lắm. Sao thế? Nghỉ việc này, xả hơi này! Nhưng phương pháp Thực Dưỡng ít khi tặng tôi bệnh tật. Tôi không được nghỉ ngơi, tôi luôn luôn làm việc. Sống theo Thực Dưỡng bạn luôn luôn bận rộn. Tôi chúc các bạn được bệnh tật! Các bạn phải tìm ra lợi ích trong vô ích. Điều chính yếu là ở đó. Nếu không tìm ra, thế giới này đầy sự vô dụng. Hạnh phúc và bất hạnh là bề trái và bề mặt của nhau, của nhất thể. Hạnh phúc đang chờ sau bất hạnh, luôn luôn sức khoẻ đang đợi sau đau ốm. Nếu bạn bị bất hạnh, đừng tìm hạnh phúc nơi xa vời, nó ở phía sau của bạn!

Khi vợ trước của tôi mất, tôi thất vọng quá. Suốt một tháng trời, tôi chỉ đến nghe Ohsawa thuyết trình và sau rốt tôi hiểu tôi là ai!

Biết mình là ai là điều hoàn toàn chính yếu. Thế giới quan theo đó đổi thay. Có chân ngã, có cái tôi chân thật. Đấy là vô tận, là tinh thần, là linh hồn. Tinh thần vô tận, linh hồn vô tận. Tâm ý bị giới hạn, đừng nên lầm nó với chân ngã. Hầu như lúc nào ta cũng suy nghĩ với bản ngã giả tạm (vọng ngã). Nhưng đôi khi ta cũng suy tư bằng tâm thể vô biên. Trầm tư từ chỗ này là việc hết sức quan trọng. Ohsawa gọi tâm thể này là siêu trí. Khi ta sống hòa hợp với siêu trí ta rất sung sướng, sung sướng tột cùng.

Chúng ta khởi hành từ thế giới vô biên, rồi ta được làm người, với một thân người. Sự hiểu biết phát triển từ trí phán đoán máy móc, giác quan, cảm tình, cảm xúc, trí tuệ, xã hội, tôn giáo rồi hội nhập vào vô cùng giới. Đấy đích thực là cuộc sống con người. Bạn có tất cả. Bạn có âm dương, cơ năng, điện năng, nguyên tử năng, có thế giới loài thực vật và động vật. Tóc bạn là thảo mộc. Tóc tôi đã bạc màu, trước kia nó đen, nhưng bây giờ đã phai nhạt. Răng là đá, xương cũng thế. Kỳ diệu phải không? Về đêm nhìn các vì sao, chúng là thành phần của bạn vì bạn thấy được chúng. Thiên hạ nói rằng các ngôi sao cách xa hàng triệu dặm, nhưng rồi cũng ở trong ta. Chúng ta tiêu phí hàng triệu đô la để lên cung trăng, nhưng nó là thành phần của ta, ở nơi chân ngã.

Linh hồn của bạn lớn hơn cả một vì sao hay một thiên hà. Đó là lý do tại sao bạn có thể thấy xa hơn dải ngân hà, đến những lỗ đen của vũ trụ. Tâm hồn bạn vĩ đại hơn nhiều. Đấy mới đích thực là người. Thân này đâu hẳn là người, chỉ trong vòng 80 năm là nó chết đi.

Có lần ta đi từ cõi vô tận để được hạ sinh sau cuộc hành trình dài đằng đẵng. Trong vòng 80 năm, ta trở về quê xưa. Thật ra hằng đêm ta trở về vô tận rồi trở xuống đây sáng hôm sau giống như loại hoả tiễn đưa khách. Hoả tiễn của nơi vô tận nhanh lắm, không luận bàn được. Hoả tiễn đưa ta vào chiếc giường, trả lại tâm hồn cho ta và nhắc nhở: Herman này, dậy đi, thời gian vừa mất đi với bạn đấy. Tôi thỉnh cầu tâm linh đánh thức tôi dậy vào 7 giờ sáng, tôi luôn được toại nguyện, đúng 7 giờ là tỉnh giấc. Nếu bạn áp dụng đúng phương pháp Thực Dưỡng, bạn không cần đồng hồ báo thức. Tâm linh đến với bạn hằng đêm.

Đôi khi nếu bạn ăn gà hay thịt lợn, hoặc nghếnh trong các hộp đêm, quán rượu, vũ trường... nơi vắng bóng tâm linh và các bạn bị ác mộng. Lúc nào bạn hành trì đúng đắn phương pháp Thực Dưỡng, Tâm linh lại đến với bạn. Bạn được êm đềm trong giấc ngủ. Tôi rất hạnh phúc khi đêm đến. Ôi, giấc ngủ an lạc. Tôi ngạc nhiên sao lại có những người đau khổ với giấc ngủ, giấc ngủ tràn đầy ác mộng! Tôi luôn đón giấc ngủ để về với hư vô. Hư vô là mẹ hiền, cội nguồn của bạn đó. Chúng ta xuống đây, một nơi gọi là địa cầu, để vui hưởng cuộc cắm trại tại hòn đảo còn gọi là địa cầu. Rồi khi thời điểm đến, ta sẽ giã biệt trở về vũ trụ vô biên. Đôi khi ta lại xuống đây lần nữa.

Các bạn thấy trẻ con vui chơi trong buổi cắm trại, chúng luôn luôn hoan hỉ. Tại sao ta phải khóc, tại sao ta bị đau ốm? Vì ta không biết giới hạn của ta! Thân thể ta có giới hạn (còn đại ngã, vũ trụ hay chân ngã thì không giới hạn). Tinh thần ta, tâm ý ta có thể tư duy, suy tính bất cứ điều gì, ở đâu. Nhưng thân xác ta có giới hạn, có lằn mức hẳn hoi.

Bất cứ ai không hiểu thấu điều này sẽ bị bệnh, bị khổ đau. Tinh thần thì vô biên, bạn có thể suy nghĩ về việc khùng điên, điều vui thích, về hạnh phúc hay bất hạnh, nhưng thân thể có giới hạn.

Có lần tôi thuyết giảng về thức ăn thiên nhiên tại Disneyland. Các nhà sản xuất thực phẩm mời tôi dùng bánh kem sữa, bánh thông thường thôi. Hôm sau tôi dùng thêm cái nữa, rồi hôm sau lại dùng một cái nữa. Ngày kế tiếp tôi giảng tại San Diego. Cái gì đã xảy ra? Tôi mất tiếng, tôi hổ thẹn. Cử toạ hỏi rầm lên: “Cái gì thế, Herman?”. Tôi đành thú thật. Bạn thấy rõ chứ. Giới hạn đấy. Tôi có thể ăn hai cái thôi, chứ không thể ba. Ta phải biết giới hạn của ta.

Pháp Thực Dưỡng rất hay vì nó thông báo kịp thời đường ranh giới của bạn. Nếu bạn không biết giới hạn của bạn, bạn tiếp tục buông lơi sống thả cửa để rồi một ngày kia: ung thư. Những kẻ khoẻ mạnh thường không thấy giới hạn của mình, đó là nguyên nhân của vô số bệnh tật, kẻ yếu sức hơn lại thuộc bài học giới hạn sớm hơn. Người yếu không ăn được 1 cái bánh kem trứng sữa. Bạn muốn thách đố tôi ư? Tôi hoàn toàn sẵn sàng thử đấy.

Bệnh tật có nghĩa gì đâu. Tận hưởng cuộc sống đi. Đời sống phải đầy ắp niềm vui.

Phương pháp Thực Dưỡng chan chứa niềm hoan lạc. Cơ thể khoẻ mạnh thì niềm vui sướng tăng cường, không phải chỉ có niềm vui sinh lý, mà có cả niềm vui tinh thần. Niềm vui sau cao rộng hơn nhiều.

Niềm vui tinh thần - đó là tình thương! Trong cuộc sống hàng ngày bạn hiểu lộ tình thương ra sao? Bố thí! Mà bạn cho gì? Hãy cho cả cái bạn thích. Nếu bạn thích gạo lứt, bạn cho gạo lứt, thích bánh làm với kem trứng sữa, bạn cho nó luôn, thế là bạn ăn ít lại. Nếu tôi cho bánh kem sữa mà tôi ưa chuộng thì tôi đã khỏi ăn. Thế thì tôi sung sướng với lòng từ bi, còn người kia lại ngon miệng với cái bánh. Cả hai đều sung sướng.

Khi khởi sự thực hành phương pháp Thực Dưỡng, bạn sẽ thôi ăn thịt bò bít tết, phó mát, thịt dồi. Đó là cách tìm về nguồn hạnh phúc. Khi mình cho hẳn đi một cái gì đó thì tâm mình được thăng hoa. Đó là nguồn vui, nguồn vui tinh thần.

Đối với tôi, bỏ hút thuốc là việc hết sức khó. Vì cái ngã hạn hẹp ngoan cố cầm chân tôi. Vứt bỏ vong ngã này, tâm lượng sẽ rộng mở. Từ bỏ có nghĩa là tự do. Vậy nếu bạn có người chồng rất dễ mến, cứ để mặc anh ấy làm gì thì làm. Nhiều người không muốn người hôn phối của họ được tự do, thành thử một thời gian sau khi thành hôn, họ ẩu đả. Lúc đầu họ để cho chồng hay vợ tùy tiện. Nhưng về sau họ lại thôi xử xự cách đó. “Chồng (hay vợ) tôi phải sống theo ý tôi chứ!". Bạn thấy chưa? Chính cái ta đang cản trở. “Buông xả đi bạn ơi!”. Khi bạn buông xả, đừng lo mất mát, vì bạn đang được mà. Khi sống hợp với đại ngã, bạn sẽ được tất cả. Hãy mạnh dạn bỏ rơi cái ngã này đi nhé, bạn sẽ được trọn mọi sự. Đấy là bản chất của phương pháp Thực Dưỡng.

HẾT


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Gửi trong chủ đề này
..::Mini::..   Kính vạn hoa - Phổ chiếu   Apr 20 2007, 02:07 PM
..::Mini::..   [size=3][b]1.Thông điệp đầu năm 1980 [righ...   Apr 20 2007, 02:17 PM
..::Mini::..   [b]2. những bài giảng trong chuyến đi Châ...   Apr 20 2007, 02:30 PM
..::Mini::..   [b][size=3]3. Thị trấn jones [right][i]Tháng ...   Apr 20 2007, 02:34 PM
..::Mini::..   [size=3][b]4. Trung Hoa trở mình [right][i]Thá...   Apr 20 2007, 02:35 PM
..::Mini::..   [size=3][b]5. Nội Kinh, Chương 1 [right][i]Th...   Apr 20 2007, 02:38 PM
..::Mini::..   [size=3][b]6. chứng Bệnh âm thịnh [right][i...   Apr 20 2007, 02:42 PM
..::Mini::..   [size=3][b]7. câu chuyện về Sagen Ishizuka [r...   Apr 20 2007, 02:44 PM
..::Mini::..   [size=3][b]8. ấn Loát và món Tempura [right][...   Apr 20 2007, 02:46 PM
..::Mini::..   [size=3][b]9. câu chuyện về soba [right][i]Th...   Apr 20 2007, 02:48 PM
..::Mini::..   [size=3][b]10. Lòng tri ân [right][i]Tháng 4 n...   Apr 20 2007, 02:50 PM
..::Mini::..   [size=3][b]11. Năm người phụ nữ Mỹ Chuy...   Apr 20 2007, 02:51 PM
..::Mini::..   [size=3][b]12. Những suy nghĩ về tai nạn b...   Apr 20 2007, 02:52 PM
..::Mini::..   [size=3][b]13. chữa lành ung thư chưa đủ...   Apr 20 2007, 02:53 PM
..::Mini::..   [size=3][b]14. Nấu ăn với lòng từ ái [i][...   Apr 20 2007, 02:53 PM
..::Mini::..   [size=3][b]15. Sinh nhật george ohsawa lần th...   Apr 20 2007, 02:54 PM
..::Mini::..   [b]16. điều kiện thứ 7 của sức khoẻ ...   Apr 20 2007, 02:56 PM
..::Mini::..   [size=3][b]17. Quan niệm về kẻ thù [b]Mừn...   Apr 20 2007, 02:57 PM
..::Mini::..   [size=3][b]18. Một đêm tại trung tâm Vega [...   Apr 20 2007, 02:58 PM
..::Mini::..   [size=3][b]19. Khoản cá cược nặng đô [ri...   Apr 20 2007, 03:00 PM
..::Mini::..   [size=3][b]20. Một bệnh nhân ung thư hạnh ...   Apr 20 2007, 03:01 PM
..::Mini::..   [size=3][b]21. Từ bệnh tim đến bệnh ung t...   Apr 20 2007, 03:02 PM
..::Mini::..   [b]22. Chuyến du thuyết hè năm 1981 [right][...   Apr 20 2007, 03:03 PM
..::Mini::..   [size=3][b]23. nhỏ là mạnh [b]Hội chứng r...   Apr 20 2007, 03:06 PM
..::Mini::..   [size=3][b]24. Hoa Kỳ học tập từ Nhật B...   Apr 20 2007, 03:07 PM
..::Mini::..   [size=3][b]25. sự giáo dục của người m...   Apr 20 2007, 03:08 PM
..::Mini::..   [size=3][b]26. tại sao phương pháp Thực Dư...   Apr 20 2007, 03:11 PM
phannhathieu   Chị Trâm ơi, E định scan từ từ những...   Apr 20 2007, 04:40 PM
Thelast   [size=3][b]27. nền Kinh tế nước Mỹ [right...   Apr 25 2007, 02:59 PM
Thelast   [size=3][b]28. cốt tủy của Thực Dưỡng [...   Apr 25 2007, 03:11 PM
Thelast   [size=3][b]29. Nỗi sợ tylenol [right][i]Tháng...   Apr 25 2007, 03:13 PM
Thelast   [size=3][b]30. Chúc mừng năm mới 1983 [right...   Apr 26 2007, 07:55 AM
Thelast   [size=3][b]31. “lời Phán quyết” [right][i...   Apr 26 2007, 08:04 AM
Thelast   [size=3][b]32. lợi ích của muối [right][i]T...   Apr 26 2007, 08:08 AM
Thelast   [size=3][b]33. Bệnh tái phát [right][i]Tháng ...   Apr 26 2007, 08:11 AM
Thelast   [b]34. Gandhi [right][i]Tháng 4 năm 1983 Chắc...   Apr 26 2007, 08:28 AM
Thelast   [b]35. Nghệ thuật ăn uống phá lệ [right]...   Apr 26 2007, 08:31 AM
Thelast   [b]36. Từ suy nghĩ đến phán đoán [right]...   Apr 28 2007, 03:43 PM
Thelast   [size=3][b]37. Làm sao khắc phục lo sợ? [i]...   Apr 28 2007, 07:25 PM
Thelast   [size=3][b]38. Quan điểm quan trọng nhất c...   Apr 28 2007, 07:31 PM
Thelast   [size=3][b]39. Nguyên nhân của bệnh tật [r...   Apr 28 2007, 07:33 PM
Thelast   [size=3][b]40. Hãy cho tôi thời gian [right][i...   Apr 28 2007, 07:35 PM
Thelast   [size=3][b]41. Một cách phòng chống AIDS [ri...   Apr 28 2007, 07:39 PM
Thelast   [size=3][b]42. Chúc mừng năm mới 1984 [right...   Apr 28 2007, 07:41 PM
Thelast   [size=3][b]43. Người lãnh đạo Phong Trào T...   Apr 28 2007, 07:47 PM
Thelast   [size=3][b]44. Thực Dưỡng và y khoa: sự c...   Apr 28 2007, 07:50 PM
Thelast   [size=3][b]45. Thay đổi biến dịch ra sao [r...   Apr 28 2007, 09:12 PM
Thelast   [size=3][b]46. tưởng nhớ ohsawa lần thứ 1...   Apr 28 2007, 09:18 PM
Thelast   [size=3][b]47. Chuyến du thuyết đến thành ...   Apr 28 2007, 09:42 PM
Thelast   [size=3][b]48. Vài cảm nghĩ về hôn nhân (T...   Apr 29 2007, 10:35 AM
Thelast   [size=3][b]49. Các mục tiêu của phương ph...   Apr 29 2007, 10:40 AM
Thelast   [size=3][b]50. Một cộng đồng lạ thường...   Apr 29 2007, 10:46 AM
Thelast   [size=3][b]51. Tại sao tôi đến trái đất ...   Apr 29 2007, 10:52 AM
Thelast   [b]52. tình bằng hữu [right][i]Mùa thu năm ...   Apr 29 2007, 10:54 AM
Thelast   53. Tâm thanh tịnh [right][i]Tháng 10 năm 198...   Apr 29 2007, 11:00 AM
Thelast   [b]54. Tinh thần Thực Dưỡng ohsawa [right][...   Apr 29 2007, 02:28 PM
Thelast   [size=3][b]55. Nắm Giữ và từ bỏ Cuộc n...   Apr 29 2007, 02:33 PM
Thelast   [size=3][b]56. Sức khoẻ thực sự [right][i]...   Apr 29 2007, 02:39 PM
Thelast   [size=3][b]57. Chúc mừng năm mới, 1985 [righ...   Apr 29 2007, 02:44 PM
Thelast   [size=3][b]58. Tai hoạ tiềm ẩn của phươn...   Apr 29 2007, 02:48 PM
Thelast   [size=3][b]59. âm dương là gì? [right][i]Thá...   Apr 29 2007, 02:50 PM
Thelast   [size=3][b]60. “Ohsawa sẽ tới!” [right...   Apr 29 2007, 02:53 PM
Thelast   [b]61. Bệnh bị nhiễm qua đường sinh dụ...   Apr 29 2007, 02:56 PM
Thelast   [size=3][b]62. trí phán Đoán Siêu Xuất [rig...   Apr 29 2007, 02:59 PM
Thelast   63. Bản CHất mới của phương pháp Thực...   Apr 29 2007, 03:01 PM


Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 17th June 2025 - 10:46 PM