IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

3 Trang V   1 2 3 >  
Reply to this topicStart new topic
> Lịch sử Trung quốc 4000 năm
Thelast
bài Jun 18 2007, 08:49 AM
Bài viết #1


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Sakurazawa Nyoichi

















LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 4000 NĂM

XÉT THEO VÔ SONG NGUYÊN LÝ

P.U
















1973
Nhà xuất bản Anh Minh
8 Lê Lai - BP, 27 Đà Nẵng


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 18 2007, 09:01 AM
Bài viết #2


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Lời nhà xuất bản

Đây là quyển sách thứ 10 chúng tôi được hân hạnh xuất bản.Trong lịch sử “Trung Quốc 4000 biến thiên “ độc giả sẽ thấy sự thịnh suy trong đời, chẳng có gì cố định và chắc chắn, nếu không thuận theo trật tự của Vũ trụ …Chính chỗ trung cáo trong quyển sách này khiến cho Ohsawa Tiên sinh suýt bị tử hình. Vì giữa lúc hoàng quân Nhật Bản đang bách chiến thắng, thế mà Tiên sinh dám dự đoán sẽ thảm bại ghê gớm và quả nhiên lời dự đoán ấy không sai chút nào

Đọc quyển sách này, những bạn nghiên cứu về phương pháp Ohsawa đáng ngẫm nghĩ thay.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 18 2007, 09:02 AM
Bài viết #3


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Lời nói đầu

Từ mấy năm nay tôi mở ra một chiến tuyến chàn sinh hoạt vận động về quan niệm thế giới Vô song nguyên lý, sẵn có truyền thống nhẫn nại của dân tộc, cho nên bao nhiêu cảnh gọi là khốn cùng bức hại chẳng xem ra gì, quyết tâm sống chết đưa nhân loại vào con đường hạnh phúc, trơ trọi phần đấu đem tấm thân mảnh mai xông pha với đời, Vì thế có khi đến tận Bắc Hải Đảo, hoặc rông qua Mãn Châu, hoặc ở dưới màn trời nóng bức như lửa thiêu trải mấy ngày.

Lại có lúc các báo nổi lên bàn nói về con người ly biệt và người ta giao cho tấm thân này biết bao vũ nhục, biết bao điều không tốt.Hoặc có khi bị bỏ xuống hầm sâu dưới đất lột trần truồng, không cho đeo trong thân hình một sợi dây nịt, không cho có một nút áo. một cái kim găm, giam cầm cẩn mật, hoặc bị những kẻ hung tàn làm dữ.Trong lúc người ta nghiên cứu đem ra xét xử, cơ ba ngưởi tôi biết rõ là ân nhân của tôi, tôi lấy làm cảm kích vô cùng, ấy là Sum- Sơn, Xuyên -khẩu, Tiểu-Xuyên, xin ghi lại đây,

Ngày 17/4/năm đại đông Á chiến tranh

Sakurazawa nyoichi

Lich sử trung quốc

4000 năm biến thiên

Đợi một trăm năm nước sông Hoàng Hà sẽ trong.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 18 2007, 09:12 AM
Bài viết #4


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Chương I
Chỗ phức tạp do Khổng Tử gây ra
Nguyên tắc của sự biến thiên


Lịch sử tức là sách giáo khoa dùng để nghiên cứu về Vô song nguyên lý.Bởi vậy đối với những ai muốn nghiên cứu về Vô song nguyên lý, tôi bao giờ cũng khuyên họ phải đọc lịch sử, Đọc lịch sử không những học được lịch sử mà còn thể đắc được vô song nguyên lý

Lịch sử tức là những sự việc xẩy ra trong đời, thuận theo thứ tự chép ra.Tóm lại lịch sử là một quyển sách lớn chép tất cả những cảnh biến thiên trong cõi đời.Lịch sử tức là truyện ký những việc về chính trị, chiến tranh, tôn giáo, học vấn, tất thảy những gì mình có lưu tâm nghiên cứu.Hột giống nứt ra mộng, mộng ấy thành ra cây, hòn núi lâu ngày hoá ra bình địa, biển cả ; các tế bào phân liết,nào thức ăn biến hoá thành ra con người; nào uranium biến thành radium, nào thoan tố, thuỷ tốvv… vô số nguyên tố hoá hợp lại, ly tán ra, đa nghiên cứu đến thảy theo ý nghĩa rộng gọi là lịch sử.Tóm lại, mọi nghiên cứu tức là biến khúc của lịch. Tuy vậy thông thường người ta gọi lịch sử tức là ghi chép cảnh biến thiên của một quốc gia dân tộc

Vô song nguyên lý tức là sự biến thiên của các nguyên lý lịch sử là một bộ giáo khoa thư thú vị

Vô song nguyên lý tức là nguyên tắc di chuyển của vạn vật nói theo danh từ Thái Hoà(Nhật Bản) tức là nguyên lý MUSUBI(thống nhất)MUSUBI có nghĩa là hoà hợp,thiết hợp, tổ hợp, giao thông liên lạc, tức là thảy sự biến thiên của bản thể.Theo đó nếu nắm vững được nguyên lý Musubi ấy người ta có thể tuyên đoán và thấy trước được tất cả sự biến hoá. Nguyên lý “Musubi”tức là “chân lý” hoặc nguyên lý “Makot” sự thật. Mọi người thảy muốn biết rõ được chân lý muốn nói trước, hoặc thấy trước được chân lý.Người nào nắm chắc được nguyên lý lưu chuyển biến hoá sẽ là người được hạnh phúc nhất trong đời.Kẻ nào biết được nửa phần sẽ có lúc thành công, cũng có lúc thất bại; đầu phương diện vật chất có thành công chăng nữa, mặt tinh thần cũng gặp phải bất hạnh.Kẻ nào biết được chút ít, lắm lúc cũng thành công, nhưng rốt cuộc thành ra bất hạnh.Hoặc giả trọn đời sinh hoạt vẫn thấy như có hạnh phúc thật, nhưng sau khi chết rồi, bị đời oán trách bài xích, lãng quên, ghét bỏ,đoàn con cháu sẽ lâm vào cảnh bất hạnh.Cái hạnh phúc chân chính nói ở đây tức là cái hạnh phúc vô hạn tuyết đối, chẳng nhờ cậy nơi một người nào khác hoặc ngoại cảnh nào khác. Dầu cho gặp cảnh khốn nạn tai ương đến đâu cũng chẳng gì lay chuyển, lại còn có thể biến tai nạn hiểm hoạ thành hạnh phúc.Kẻ nào nắm chắc được nguyên lý của sự biến hoá lưu chuyển, dầu cho bề ngoài như có vẻ khốn khổ, không gì quan trọng.Nhưng lại sống một cuộc đời sung sướng, tử an, được mọi người thương yêu tôn trọng; sau khi chết rồi, người ta còn nhắc nhở hâm mộ, đàn con cháu cũng được sung sướng.Không những con cháu được xung sướng mà thôi, những người xung quanh nghĩ tới người đó đều được sung sướng vì thấy người đó đã vạch ra một “con đường hạnh phúc”.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 18 2007, 09:14 AM
Bài viết #5


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Vận mạng khác biệt của mỗi người và sự việc của mỗi người xem bề ngoài như phức tạp lôn xộn, không thể nào tìm ra được hạnh phúc, không biết hạnh phúc là gì, không thể phân biệt được cái chân và cái giả.

Người ta nghĩ không thể nào tìm ra một phương pháp để đưa tới hạnh phúc nguyên lý. Tuy vậy cái nguyên nhân của sự thiên biến vạn hoá này, phi được bất thường, khi gặp hạnh phúc ngẫu nhiên, khi đột nhiên bất hạnh phúc, thật ra vô cùng giản đơn.Cái nguyên nhân ấy là một nguyên lý đơn giản bao trùm chi phối tất cả tức nguyên lý Macoto.Nói theo một danh từ phức tạp hơn tức. “trật tự vũ trụ” hoặc chân lý. Kẻ nào đã phát kiến Macoto hay là chân lý.Trật tự vũ trụ, đã nắm chắc trong tay, đeo cặp kính ấy thường xuyên trên mắt để có thể quan sát được trật tự vũ trụ, đi theo con đường ấy,tất nhiên sẽ có một cuộc đời sung sướng. Có hàng ngìn, hàng vạn cách để đạt được cuộc đời sung sướng ở phía ngoài, tôi chỉ mong rằng làm sao mọi người giữ cho được thành người dân của cảnh đời hạnh phúc vĩnh viễn, cảnh hạnh phúc vững chãi bất diệt như bàn thạch. Bởi vậy biết được và đem truyền dậy, học hỏi cái nguyên lý giản đơn này tức trật tự vũ trụ (Âm Dương) là điều tối cần thiết của đời sống con người.Tuy vậy ngày nay lối giáo dục như thế chẳng thấy được thực hiện. Ngày xưa ở Nhật bản và Trung Quốc cái gọi là giáo dục, cần thiết nhất phải tập đọc,tập viết, làm toán, biết đước ca đạo, thi đạo, võ đạo các nghề, thảy đem cái nguyên lý ra dậy.

Cái đạo lý này thật không gì giản đơn hơn nữa. giá phỏng nó khó khăn, chỉ có người thông minh trí tuệ, hoặc kẻ tiền của đầy kho, thì giờ nhàn rỗi mới có được hạnh phúc, thì quá bất công.Nhưng thượng đế đâu có bất công như thế.Cho nên cái vô song nguyên lý tối thiết cho đời người này chẳng có gì là khó khăn, dầu cho có đứa bé con cũng biết được.Có khó chăng là chỗ “thực hành” của mỗi người.

Ví dụ có người nhảy xuống nước không cựa quâyông thể nào chìm lỉm được, đó là việc rất dẽ dàng giản đơn. Và nếu đem nguyên tắc ấy dạy cho mọi người, hẳn chẳng một ai bị chết chìm.Tuy vậy nếu biết quy tắc ấy một cách khái niệm, rủi có lúc rơi xuống nước thế nào cũng thể ở yên, phải vẫy vùng, tất nhiên phải bị chìm lỉm.Cho nên người ta phải học nguyên lý này và luyên tập thường xuyên để cho” không cựa quậy thì không chết chim”, hầu thể đắc nguyên lý ấy cho được thấu đáo.Chính vì mục đích ấy mà người ta tập bơi lội. Thực ra thì cách bơi lội chẳng gì là khó khăn.Khó khăn chăng là tại chỗ thấu đáo được tận gốc nguyên lý “không nên cựa quậy để cho chết chìm”.Chính đấy là chỗ chân chính học vấn, chỗ thực hành.Lý luận và thực hành cần yếu để thấu đáo nguyên lý”không cựa quậy”này tức là lý luận và kỹ thuật.Nguyên tắc này thật ra chỉ là sự áp dụng nguyên tắc hạnh phúc hay là Makoto(chân lý).Vô song nguyên lý hoặc trật tự vũ trụ.

Người phát kiến là để đắc nguyên lý Makoto, trật tự vũ trụ (vô song nguyên lý), thế nào cũng được hạnh phúc.Cảnh hạnh phúc này khác cảnh hạnh phúc tương đối, vì nó chẳng bao giờ bỗng chốc hoá ra mây khói như tiền tài, bạo tàn hoặc chế lực uy quyền, sắc đẹp,sức khoẻ hào nhoáng phía ngoài.Đây là cảnh hạnh phúc vĩnh viễn.Các nhà lãnh đạo một dân tộc nếu lấy nguyên lý này ứng dụng trong cảnh sinh hoạt hàng ngày, dân tộc ấy sẽ vạn thế tồn tại và phát triển mãi.Trái lại nếu các nhà lãnh đạo dân tộc nào không thực hành thấu đáo nguyên lý này, dân tộc ấy sẽ bị lang thang và chẳng bao lâu sẽ bị diệt vong. Các nhà lãnh đạo Nhật Bản ngày xưa đã phát kiến và áp dụng nguyên lý này như là một lợi khí để dẫn dắt cuộc sinh hoạt hàng ngày, chẳng cho đó là một nền học vấn hoặc một quy tắc, một pháp luật gì khó khăn cứng rắn.Các bậc ấy bầy dậy quy tắc ấy theo một hình thức thực dụng để mọi người có thể áp dụng được một cách vô tâm dễ dàng, chẳng khác nào một hình thức lễ nghi, một quy luật thường nhật hoặc những lễ lượt hàng ngày đã ghi sẵn trên tấm lịch.Nhờ truyền thống ấy được còn mãi cho nên ngày nay Nhật Bản vẫn còn tồn tại và phát triển.Cảnh sinh hoạt ấy còn giữ được ngày nào thì tất thảy những gì cũng có thể phát triển mãi được và phát triển một cách thuận lợi.Trái lại nếu các nhà lãnh đạo không thành tâm gieo sáu nguyên lý này vào công cuộc sinh hoạt hằng ngày theo một hình thức đơn giản, tự tạo ra một nguyên lý chuyên về lý thuyết và khó khăn, thì dân tộc đã tiêu chân ma từ ngày nào, và nguyên lý ấy đã bị vùi dập dưới chân, mặc dầu họ giữ gìn những nghi lễ truyền thống theo hình thức từng nét. Đã thế, tất nhiên dân tộc sẽ bị sa vào cảnh khốn khổ, bại hoại, phân ly trước những nỗi khó khăn, nếm những cảnh huynh đệ tương tàn, chém giết nhau, đến nỗi bị dân tộc khác chinh phục. Sở dĩ đến nỗi ấy là vì không giữ được nguyên lý hạnh phúc Makoto,trật tự vũ trụ…. Những gương như thế, trong lịch sử các nước không thiếu gì.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 18 2007, 09:19 AM
Bài viết #6


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Hiện nay học vấn và khoa học chỉ chuyên tìm tòi về phần trí thức là những điều chẳng ích gì với mục đích của con người, chẳng có gì là hạnh phúc, mặc dầu nó rất cao xa hoặc rất ty cận, không thực dụng gì cả.

Khoa học chỉ:

1) gom góp các trí thức
2) Chỉnh đốn và phân loại các trí thức
3) Từ chỗ phân loại ấy, rút ra những giả thuyết và lý thưyết
4) Tạo ra những phép tắc
5) Sau đó lại lập ra những lý thuyết
6) Lần lần leo mò tới nguyên lý tuyệt đối, trật tự vũ trụ; hạnh phúc vô biên

Bởi vậy khoa học và triết học Tây phương chỉ tìm tòi những trí thức và kỹ thuật toàn là “thực dụng chủ nghĩa” nhưng khốn thay những khoa học và triết lý ấy chưa làm gì đi tới chỗ toàn hảo của chủ nghĩa đó

Thực ra biết bao trí thức được thâm cứu và phân loại, chuyên môn hoá, dẫn thành giả thuyết, tạo ra phép tắc, lập ra lý luận, nhưng tất cả các loại ấy đều chỉ tồn tại trong vòng vài chục năm, làm cho con người càng ngày càng đi xa mục đích,đi xa hạnh phúc, và rơi vào một cái hố bât hạnh.Trạng thái của thế giới hiện tại đã chứng minh rõ rệt, và đến nỗi như thế là vì khoa học và bản chất của Tây phương không gì là thực dụng, lại vô dụng và lại có hại là khác. Trái lại các nhà lãnh đạo của Nhật Bản ngày xưa trước thời Nại Lương và ở Trung Quốc trước thời khổng tử đã thành công lớn với thực dụng chủ nghĩa.Các bạn xem suốt tập sách này sẽ thấy chỗ vĩ đại của thực dụng chủ nghĩa thế nào. Tuy vậy chính khổng tử đã làm cho chỗ thực dụng chủ nghĩa ấy hoá ra vô dụng, phi thực dụng, phức tạp. Thực dụng chủ nghĩa rất là đơn giản, rất dễ hiểu và hữu ích.Một lý thuyết phức tạp chỉ riêng có nhà chuyên môn mới có thể thấu hiểu nên thành ra vô dụng.(Chính đó là chỗ cao quý của vô song nguyên lý thế giới quan) Dịch MUSUBI đã được lịch sử Trung Quốc và Nhật Bản chứng minh

Tại Trung Quốc ngày xưa các nhà đại hiền lãnh đạo đã phát minh và thể đắc được Nguyên lý này, tức trật tự vũ trụ, dìu dắt dân chúng trong cảnh hạnh phúc.Nhưng lại có các bậc tiểu hiền lãnh đạo, đem nguyên lý này làm ra một học lý cao xa, thành ra chỉ có nhà khoa học vấn cao xa mới có thể hiểu thấu, còn số dân chúng không học không làm sao hiểu được nguyên lý của cuộc đời. Các nhà học giả ấy dần dần thành ra chuyên môn, chỉ lý luận suông và bỏ lảng qua phương tiện thực hành của nguyên lý. Các nhà lãnh đạo đại hiện thời cổ xưa như; Toại Nhân, Phục Hy, Thần Nông, gọi là Tam Hoàng.Thời đại ấy đã đem vũ trụ trật tự, nguyên lý Makoto tức chân lý dạy bày trên đường thực hành chứ chẳng phải lý thuyết. Đến sau chính các nhà học giả đời văn Vương nhà Châu biến đổi nguyên lý này thành ra một học thuyết khó khăn, một lý thuyết phức tạp và sau cùng lại bỏ hẳn không dạy bày cho dân chúng nữa. Cuối cùng Khổng tử và các môn đố của ngài là hàng loạt tội ác ấy

Các nhà lãnh đạo như Phục Hy đem nguyên lý trật tự vũ trụ ra dạy bày thành một khí cụ hoặc một kỹ thuật của cảnh sinh hoạt thực tế.Họ chỉ dạy có Âm và Dương nhờ hai cách phù hiệu.Khổng tử và các môn đồ lại đem biến hoá thành một nguyên lý khó khăn, những lý thuyết phức tạp khó khăn, người thường không làm sao thấu hiểu, vì quá cao xa (họ đem bộ Dịch Kinh làn thành Thượng hạ 2 quyển gổm 64 phù hiệu chứ không phải 2 phù hiệu (Âm Dương) như xưa. Tóm lại những kẻ lãnh trách nhiệm về vận mạng bi thảm của sứ đại lục vĩ đại có 4000 năm lịch sử này tức thế giới quốc gia của dân tộc này, chính là các nhà học giả và các nhà lãnh đạo đã đem nguyên lý Makoto (chân lý) trật tự vũ trũ biến thành những lý thuyết và học thuyết khó khăn và phức tạp.Theo đấy, Khổng tử đã mang một lỗi lâmf và một tội phạm lớn. Cho nên trải bao đời, một quốc gia suy vong một dân tộc khốn khổ chăng, chẳng bao giờ lỗi tại hạng người xấu gây nên, mà trái lại do tay những học giả, tư tưởng gia, chức nghiệp gia hùa nhau gây thành tội lỗi ấy, chẳng riêng gì bọn “nguỵ thiện học giả “ gây nên. Tuy vậy cũng chẳng nên công kích hàng học giả, giáo chức cắm cụi theo chức nghiệp của mình. Vì hàng ầy ngoài việc theo cái đạo “kiếm miếng bành mì” kiếm ăn ra chả biết gì nữa cả.Chúng ta mới thật là hạng người có được hạnh phúc

Hoàng tổ Hoàng tông (Nhật Bản) không những thành công trong việc đem nguyên lý Makoto trật tự vũ trụ, vô song nguyên lý vĩ đại tối cao ra làm một khí cụ và kỹ thuật xảo điệu trong cảnh sinh hoạt thực dụng hằng ngày tức theo đúng những nghi lễ, phép tắc xưa nay truyền thống còn lưu truyền vĩnh viễn. Nhưng đời sau hàng chức nghiệp học giả và giáo dục xuất hiện làm cho nguyên lý ấy thành ra nền học vấn khó khăn, tách rời cảnh sinh hoạt hàng ngày, hoàn thành một phương pháp dự phòng tức tách rời nguyên lý sinh hoạt hạnh phúc vô hạn, một con đường thần minh. Vì thế nước Nhật cho đến ngày nay bị học vấn và bạo lực lắm lúc gây ra đại hoạ và khốn khổ, phải mở ra một con đường.Con đường thần này thật đáng kinh khủng, đem ra nghiên cứu chúng ta sẽ thấy dân tộc vĩ đại Hán tộc đã theo nguyên lý ấy thế nào.

Tại sao dân tộc ấy chưa có một triều đại nào sống được trên 300 năm? Tại sao một đại đế quốc của thế giới như thế, một đế quốc có một bức trường thành kỳ quan như thế, vậy mà bỗng nhiên chỉ trong 15 năm đã đổ sup?


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 19 2007, 08:47 AM
Bài viết #7


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Nhìn qua bản đồ thế giới
chỗ đại phát kiến của phục hy


Các bạn hãy giở bản đồ thế giới ra.Địa lý tức mẹ đẻ của lịch sử.Không biết mẹ đẻ, không thể nào biết được con. Trong bất luận quyển địa dư nào đều có bản đồ thế giới

Trên bản đồ thế giới chúng ta thấy một đại lục to lớn nhất là châu Á (Âu châu so với Á châu chỉ là bán đảo nhỏ. Bề ngang đại lục này chia làm ba phần; giữa phần dưới và phần trên, có hai dẫy núi lớn(sơn mạch) trải tử Đông sang Tây; Dãy trên tức Côn Sơn, dãy dưới tức Hy mã lạp sơn. Bên phải của dãy núi tức Ân độ, bên trái từ Iran trải dài đến dãy núi Caucase. Tại sao hai dãy núi này lại mọc ra làm thành hai dãy nằm ngang nhau, ngoài ra tại sao lại có một cao nguyên Tây Tạng rộng lớn ở cách Côn Sơn ? Rõ một vấn đề thú vị về phương diện sinh trưởng và phát dục của địa cầu

Miền Bắc Đại lục Á châu, từ Tây Bá lợi Á trải dài đến Ấn Độ và Việt Nam, chung quanh dãy Côn Sơn về phía Bắc có một cao nguyên rộng lớn (bằng 10 lần hoặc 20 lần nước Nhật) ,thật là thú vị. Nơi đó tử 10.000 năm trước có một dân tộc di chuyển tử Tây sang Đông tức tổ tiên nòi Hán tộc, Dân tộc này phải mất hàng 5000năm hoặc hơn nữa đến định cư tại phía đông sông hoàng hà. Dần dần họ dời xuống miền hạ lưu, đó là theo luật tự nhiên của trật tự vũ trụ.Họ có một tư cách lưu chuyển biến hoá, đúng theo nguyên lý Makoto. Họ sống theo cảnh đó trong rừng núi, hang đá, ăn cây cỏ rễ lá, bắt các động vật ở sông ở núi làm món ăn. Vừa sinh sông vừa di chuyển qua phía đông, tính ra đường đi có mấy ngàn dặm, đã nhờ biết bao hàng lãnh đạo vĩ đại dẫn dắt. Phục Hy là một. Phục hy ở vùng cao nguyên phí tây di chuyển qua phía đông. Cha sinh của Phục hy là người rất cang cường, rất Dương tính, bà mẹ Phục hy là người rất Âm. Vì thế hai ông bà rất hoà thuận, mà cũng vì thế, hai ông bà lại có vẻ trái nghịch nhau.

Cha của Phục hy thân hình to lớn vạm vỡ, râu rìa hệt như vị tướng rừng. Nước da màu sậm. Mẹ của Phục hy da trắng, mịn, vóc người kiều diễm, tính tình hiền hậu và trầm tĩnh

Nói về hình dáng và tính tình cha mẹ Phục hy có vẻ trái nghịch nhau cho nên Phục hy phải chịu lắm nỗi gian nan, bị mắng chửi luôn ngày(các bậc vĩ nhân thường gặp bậc cha mẹ tính cách trái nghịch nhău như thế) .Bà mẹ dễ giãi, còn cha hung bạo, ngược đãi mẹ của Phục hy đủ điều, đến cả mắng chửi đánh đập, có lũc mình mẩy bị tướm máu. Chính Phục hy cũng bị cha mắng chửi. Lắm lúc bị cha tấn ra ngoài cửa hang đá cho ngủ cả đêm trường giữa cảnh tuyết phủ lạnh run. Có lúc cha dẫn vào trong rừng sâu hoặc băng qua sông ngòi để săn bắn. Theo cách săn bắn đương thởi, mỗi khi gặp được thú rừng, chỉ dúng sức đánh vật, không có khí giới gì tuỳ thân khác hơn là những cục đá và cây gậy. Mỗi lần Phục hy bị thất bại lui về nhà, cậu bé bị cha đánh đá tưng bừng. Vì thế một là bị thú rừng cào thương tích đầy mình hoặc bị cha đánh đập, trong hai đường phải chọn một đường. Phục hy thích đi đành vật với thú rứng. Có lúc cậu thanh niên thắng được, về được cha vỗ về khen ngợi

Chính nhờ sống một cuộc đời như thế, Phục hy học được nguyên lý biến dịch. Đấy là kết quả bao năm gian khổ và thê thảm. Trải mấy chục năm, Phục hy nhờ hai tay của Đại tạo hóa dẫn dìu.Khí hậu của vùng cao nguyên rất là khổ sở; nóng lạnh và thay đổi bất tuyệt, nhất là khí lạnh buốt xương khó chịu. Ông ta nhận ra khí Âm Dương, trật tự vũ trụ vẫn bất tuyệt trong vũ trụ, tức là Dịch Kinh, nguyên lý biến dịch này chẳng phải một khoa học, vì nó rất thực dụng; Ngửa lên thấy tứ thời di hành; cúi xuống thấy quý tiết biến hóa, cùng với các sinh vật hoà nhau sinh sống trên địa cầu. Trong cảnh biến thiên bất tuyệt ấy, Phục hy phát kiến ra được một trật tự vĩnh viễn. Nhờ nguyên lý ấy Phục hy thành ra người có thể biết trước được cảnh đại hàn, hồng thuỷ, bão tố, và cả chiến tranh vv…. lại có thể dự đoán được lắm điều. Ông ta xác lập được nguyên lý sinh hoạt của dân tộc, như lập ra nghi lễ, quy tắc thường dùng, bày ra nguyên lý nông nghiệp mục súc, vô số chế độ. Nhờ thế mà hán tộc sống theo một cuộc đời hạnh phúc và dũng cảm. Một bậc vĩ đại như Phục hy bao giờ cũng do một bậc cha cưc Dương và bậc mẹ cực Âm (hai cực đoan phụ mẫu) un đúc. Cũng như hai điển lực càng mạnh càng thu hút nhau thành ra khí nóng và ánh sáng càng mạnh

Trong khi Hán tộc theo sông Hoàng hà đi xuống(nay thuộc mấy tỉnh Thiểm Tây) là nơi dân tộc Miêu đang ở, xua đuổi dân tộc sau này chay sang phía Nam. Khi hai dân tộc giao chiến, bao giờ dân tộc phía Bắc cũng thắng, vì họ ở dưới một khí hậu miền Âm nhiều phần Dương thế. Chỗ ấy không những nghiệm thấy trong lịch sử Trung Quốc mà còn trong tất cả lịch sử thế giới đại cận

Mấy trăm năm sau, khi Phục hy, Hoàng đế thành những vị lãnh đạo của Hán tộc bình phục Miêu tộc, văn hoá phát triển cực kỳ, phát minh được vô số khí cụ cơ giới tổ chức được nền chính trị và xã hội tột đẹp; nông nghiệp, nghề tơ tằm, thiên văn địa lý càng ngày càng tiến bộ. Cách đây 4000 năm, người ta đã chế ra lịch xem ngày, phải chăng là một việc kỳ lạ? Nhà thiên văn pháp hiện đại đã khám phá ra được rằng lúc bấy giờ người ta đã nói trước được chính xác được ngày nhật thực. Văn tự tượng hình cũng phát minh trong lúc này tức Hán tự ngày nay. Xem thế đủ biết văn tự và văn học được thạnh phát trong thời hoà. Thời Phục hy là thời thái bình kế sau thời chiến tranh. Dương thành ra Âm rất là thường tình..

Tiếp đó bậc hiền minh Vũ đế lãnh đạo Hán tộc sáng lập ra nhà Hạ, Hán tộc càng ngày càng phồn vinh. Chính nhà Hạ mới là thời bắt đầu có lịch sử Trung quốc, còn các thời đại trước chỉ là truyền thuyết

Nhà Hạ thạnh trị được 400 năm. Sau đó gặp một vị vua cực Dương là Kiệt trị vì 53 năm vô cùng độc ác, say đắm tửu sắc, lập ra cung điện có 3000 cung nữ, yến tiệc liên miên, nhục sơn tửu trì lấy làm lạc thú, sống trong cảnh cực Dương. Nhưng Dương cực thì Âm sinh, đó là công lệ, cho nên Kiệt bị vua Thang cướp ngôi, thế là nhà Hạ sụp sau 400 năm vinh thạnh. Càng nhiều càng đi gần tới cảnh sụp đổ bấy nhiêu. Trăng tròn rồi lần tới khuyết, kẻ kiêu căn ngạo mạn càng lộng tánh, chỉ tồn tại trong thời gian khoảnh khắc, kẻ hung tàn chỉ tìm về cõi suy vong. Cuộc đời đắp đổi thịnh suy như thế, khi mở đầu trang lịch sử Trung quốc đã thấy rõ. Vua Thang là vị vua hiền minh quả cảm, lập ra nhà Ân được 600 năm hơn, nhưng sau đó bị vua cực Dương là Trụ xuất hiện, thật là thú vị’ rồi cũng bị sụp vì Võ Vương nhà Châu. Kiệt và Trụ là hai vị vua tiêu biểu cho hàng bạo chúa ở Trung Quốc, hai vị cực Dương. Vua Kiệt có quan long phùng, Vua Trụ có cơ tử là hai vị hiền thân trung nghĩa, Âm tính, họ lấy lời ngay lẽ thẳng can gián nhà vua về những lỗi lầm, nhưng rốt cuộc kẻ bị giết người bị tù, rồi chình hai vị vua ấy cũng bị diệt vong.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 19 2007, 08:57 AM
Bài viết #8


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Những việc như trên dạy cho ta thấy rõ nguyên lý Makoto Trật tự , vũ trụ như thế nào;

1) Chúng ta thường có tính oán thù kẻ can gián, rầy la hoặc phản đối mình, như thế rõ sai lầm
2) Dương thế nào cũng bị Âm thu hút (Định lý thứ 4 của vô song nguyên lý)

Nhưng có hai phần Âm; Đại Âm và Tiểu Âm. Nếu người hoà hợp với Đại Âm sẽ trở nên lớn mạnh, trái lại hoà hợp với Tiểu Âm sẽ bị nhỏ lại và diệt vong. Đại Âm tức là đại tinh thần, tinh thần càng cao lên. Tiểu Âm tức Âm tiểu nhục thể, cái nhục thể càng bé nhỏ. Đại Âm tức con đường đại hạnh phúc; Tiểu Âm tức con đường tiểu hạnh phúc(bất hạnh) là cảnh khổ cực. Đấy là hai con đường người ta thường lẫn lộn. Nếu lộn đường thành ra hỏng bét. Đi vào con đường tốt đẹp người ta càng ngày càng sung sướng. Sự lẫn lộn đường như thế đâu có phải một vài lần trong đời mình thôi đâu, mà thường lẫn lộn luôn luôn trong hàng năm, hàng tháng, hàng ngày, hàng giờ, nhất là hàng giây hàng phút, hoặc 7,8 lần trong một hơi thở

Đại Âm là con đường cao, con đường khó khăn nguy hiểm đi đến thế giới lớn; Tiểu Âm là con đường thấp, bình thản, đi vào thế giới nhỏ bé, có thể một vọt đến ngay

Đi vào thế giới đại Âm tức đến cõi thần, con đường Makoto, con đường đi lên. Con đường đi đến xứ Tiểu Âm tức một bộ phận của nhục thể(cảm giác vị tha, khoái lạc về tính dục), con đường toàn thân hưởng lạc.Con đường khoái lạc về thực dục và sắc dục, con đường này mỗi lần thả chân xuống, phải bị rơi xuống đáy sâu tức con đường truỵ lạc. Con đường đi lên đường dốc tức con đường tạo thành cõi tinh thần. Con đường dốc đi xuống tức con đường tham dục, nhục dục, con đường của nam nhi tửu sắc, con đường của nữ như tức ham muốn các thức ăn Âm tính, ham thích hư vinh. Hai con đường này, đi lên và đi xuống, chẳng hai con đường khác biệt, mà là một, tuy vậy khi thì lên khi thì xuống, tuỳ theo hướng đi hoặc thái độ tâm linh của mỗi người. Hướng đi xuống là tiểu Âm, con đường nhỏ, nhưng vì nhỏ nên nó là Dương. To lớn là Âm, nhỏ bé là Dương, đó là định lý thứ ba của vô song nguyên lý( tham chiếu cuốn”trật tự của vũ trũ”).

Những lời trung cáo, can gián đều là đại Âm, bao giờ cũng chua chát và khó nghe. Tất thảy những điều khó chịu, bất khoái theo cảm giác, ví dụ như địch đối, công kích, phi nặng, nói sầu đều có một ý nghĩa thâm sâu, có vẻ đính chính và trung cáo cho, tức lời can gián.Nếu không có hàng địch do thái anh mỹ thì Nhật Bản đã nằm im ngủ ngon, không biết có đề kháng lực vĩ đại của mình. Thảy nhờ có địch thủ. Nếu quả thật hiểu thấu được như thế, người ta đã hiểu được vô song nguyên lý, chắc chắn sẽ tiến bước tới sứ Makoto dễ dàng. Dốc lòng bước mạnh tới con đường Makoto tức là con đường hạnh phúc.Chẳng phải khi đã đeo lên tận đỉnh đèo mới thấy được hạnh phúc; vì nên rõ rằng ở thế giới Makoto chẳng có cái đỉnh là gì, vì nó vô biên. Vì thế cảnh hạnh phúc trong khi leo lên đỉnh đèo ấy vẫn bất tuyệt. Giá phỏng không có cảnh bất tuyệt ấy và có một giới hạn thế chẳng phải là chân hạnh phúc. Dầu cho người ta có thể sống bằng 10,20,100 hoặc 1000 tuổi trong cõi hạnh phúc hữu hạn và ảo giác chẳng phải là chân hạnh phúc. Thường thường người ta cho cảnh hạnh phúc giả và có giới hạn ấy là chân hạnh phúc.Những kẻ lầm lẫn và dấn thân vào cảnh hạnh phúc có giới hạn ấy sẽ không tránh khỏi một chung cuộc bi thảm.Không có gì đáng chán nản cho bằng người ta yên trí rằng hạnh phúc là miệt mài trong cảnh thực dục và sắc dục trọn đời. Kỳ thật như thế là đã đi lộn chuyến xe này qua chuyến xe khác. Chẳng khác nào người ta lên xe lửa xuốt đi Tokyo, lại đi lầm qua chuyến Hyroshyma. Hạnh phúc tức một danh từ khác của cảnh tự do vô biên. Lắm kẻ sẽ phì cười khi nghe nói đến cảnh hạnh phúc không có tự do.Thì hãy tưởng tượng có một người tự cho rằng mình được sung sướng vì có trong tay một triệu quan.Người ấy trọn đời mơ mộng chắt lót một số tiền như thế, cho nên anh ta bo bo ôm giữ lấy tiền ấy, xem trong đời không gì hơn nữa. Nhưng số tiền ấy đem lại cho anh ta một niềm âu lo vô hạn. Anh ta đem gởi vào nhà băng và lo đêm lo ngày sợ nhà băng rủi có suy sụp chăng. Nhưng dầu nhà băng ấy không bị suy sụp đi nữa thì giá thị trường của hàng hoá lên cao làm cho số tiền của anh mất giá, đầu tóc anh ta quay cuồng với vấn đề sinh lợi.Cuối cùng anh ta phải tìm một kế lúc nào cũng là tích cực để cho số tư bản một triệu ấy nẩy nở thêm.Vậy mà cảnh nguy không làm sao tránh khỏi.Giá phỏng anh ta cất lên môt sở nhà cho thuê anh có thể bị cụt vốn vì bị tai hoạ hoặc giả gặp người thuê nhà xấu xa không chịu trả tiền nhà, anh ta phải dùng tới biện pháp tổn phí nhưng lắm lúc vô bổ. Rồi anh nghĩ tới việc đem số tiền ầy buôn bán thì cũng thế. Vì buôn bán vẫn có lời ấy, nhưng cũng không phải có lúc bị lỗ vốn (xem đấy, có Dương thì có Âm) cuối cùng anh ta đem tiền bỏ vào quỹ tiết kiệm của bưu điện có vẻ ít lo lắng âu sầu hơn, nhưng lại ít lời. Nhưng nếu anh ta ngã ra đau ốm một lần thế là hỏng cả. Thế là trung cuộc của kẻ ỷ vào cảnh hạnh phúc hữu hạn

Hai nhà vua Kiệt và Trụ vẫn là bậc vĩ nhân đấy, thê nhưng họ tự hoại lấy thân họ, lại huỷ hoại luôn cả sứ sở của họ, vì họ đắm say hai nàng hầu muội hỷ và đắc kỷ(người ta kể chuyện rằng các nhà vua Trung Quốc thường có 7000 cung nữ hầu hạ, đấy là những cái tiểu Âm). Họ nghe theo lời ngon ngọt của tỳ thiếp, lại gét bỏ những lời can gián ngay thẳng và chua chát của hiền thân như quan Long Phùng và Cơ tử.Nền văn minh Tây phương dựng lên chỉ vì để hưởng những khoái lạc cho nhục thể, khoái lạc cho vị giác.Nền văn minh ấy tuy rất Dương phía ngoài thật thì vô cùng Âm ở bên trong như cái sắc của đắc kỷ. Nền văn minh Dương tính không có vẻ gì là xấu xa, nhưng nó khuyến rũ người say mê đắm đuối. Vận mạng vinh hoa của hai vị vua Kiệt và Trụ dạy cho chúng ta thấy rằng hàng vua Dương tàn bạo thế nào cuối cùng cũng bị Âm tính thu hút.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 19 2007, 09:05 AM
Bài viết #9


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Chương III
Kẻ tàn huỷ một quốc gia


Hàng mỹ nhân mỹ thực và học giả

Vua Trụ sinh hoạt theo lối hào hoa làm cho triều đình của ông bị suy sụp. Ông lúc nào cũng giữ Đắc kỷ một bên, cất lên cung điện hoa lệ, yến tiệc suốt đêm ngày.lúc. Lúc thiếu thời của ông cũng chẳng bao giờ quá hào hoa và Dương như thế, mặc dầu nhà trung thần Cơ tử đã can gián nhiều điều.Cơ tử thấy nhà vua dùng đũa bằng ngà voi để ăn cơm, đoán trước thế nào lối hoang phí ấy cũng sẽ đem nước nhà đến cảnh nguy tai, can vua không nên theo lề lối ấy. Úi cha! Đũa ngà voi!(triệu chứng cho một triều suy vong!) chính chúng ta đây chẳng có lúc nào không dùng tới loại đũa hoa lệ ấy chăng? Tôi nghĩ tới vận mạng bi thảm của một quốc gia cũng như vận mạng của một cá nhân và cảnh suy tàn của nó đã tả ra nơi mấy đôi đũa mà phải lạnh mình! Kìa đũa ngà voi! Rõ một cách pha phí cực kỳ. Ăn cơm chỉ dùng loại đũa bằng gỗ, bằng tre cũng vừa. Tại sao phải giết loài voi đang sống yên vui trong cảnh rừng xanh của miền nhiệt đới, cắt ngà của chúng để trở từng tầu thuỷ đem về và dùng biết bao nhân công để chuốt ra thành những đũa để ăn cơm rõ là việc hoang phí, hào hoa vô dụng biết bao! Bao nhiêu cảnh ấy trong học viện của gandhy đều bị cấm tuyệt; Không được bạo động,không được cướp trộm, không được giữ vào mình một chút của riêng.Chỉ vì ăn uống làm cho thoả mãn dục vọng của người đến rồi giết hàng 50,100 ngàn con voi hiền lành trí tuệ và khôn ngoan trong mỗi năm. Đến ngày nay chúng ta muốn ăn một miếng thịt cá voi mà phải giết đến hàng triệu con như thế cảnh tàn sát ấy thật vô cùng giã man, vô cùng ác độc! Cử chỉ ấy thật là một cử chỉ cực Dương, chẳng khác nào vua Kiệt say đắm trong “nhục sơn tửu trì”, và cử chỉ của vua Trụ ngày đêm hoan lạc. Thật chúng ta tự hoá mình thành gia Kiệt ,Trụ mà không tự biết!

Thử hỏi kẻ bạo quân ở thế kỷ 20,điểu khiển 2tỷ rưỡi người, có khác nào nhà vua đã tiêu khiển hàng 3 ngìn đến 5 ngìn chư hầu kia chăng? Ngày xưa chỉ có 3 ngìn chư hầu đắm mình trong cảnh hào hoa,ngày nay thì tất cả nhân loại đều cúi đầu thờ phụng một cảnh pha phí không tưởng tưởng, đem sức Dương tàn bạo ghê tởm ra ngự trị.Kẻ bạo quân ấy là ai ? tên nó là tư tưởng Do thái, Anh, Mỹ. Kẻ gian tham của hàng bạo quân ấy tên là tư bản chủ nghĩa kinh tế, giao hoán kinh tê. Hàng đắc kỷ, muội hỷ của bạo quân ấy không sưng là hạnh phúc (giả hạnh phúc) Sự thật là “hưởng lạc” hoặc “tiện nghi”. Tất cả hàng truỵ lạc ấy đều ẩn núp trong nhục thể của chúng ta, nó chỉ dình lén có cơ hội thuận tiện tức khắc nhảy ra hoạt động. Thỉnh thoảng giọng nói của hàng mỹ nhân ấy từ miếng chúng ta đưa ra; Cái này tiện nghi ghê! Cái này thích khẩu ghê! Chúng ta quên lửng rằng Kiệt, Trụ đang núp trong nhục thể của chúng ta. Hàng bạo quân ấy chính ở thân ta.Gandhy nói;”giữ trong mình một vật không thiết dụng cũmg là một cách ăn trộm”(lời thề không ăn trôm); lại nói:”những vật dùng do sức lao động nhọc nhằn và hy sinh của kẻ khác(bóc lột) làm ra, mục đích làm cho thoả mãn vị giác nhục thể của chúng ta, không nên dùng”

Gandhy tức giê su hoặc thích ca ngày nay.

Nhờ sự điều khiển của các bậc vĩ nhân như văn vương, võ vương, thái công vọng, chu công đán vv…Nhà chu được thịnh trị.Tuy vậy bàn tay của trật tự vũ trụ Âm Dương nguyên tắc biến hoán chẳng bao giờ không hoạt động sau độ 300 năm được thanh bình,đến thời u vương lại bị sát thân vì tiểu Âm tính, thế là xuống dốc, mặc dầu các bậc đại hiền thần như Võ vương hoặc Chu công đán đã nhọc công leo lên dốc của Đại Âm, liên kết được các dân tộc trong cảnh hoà hảo an bình trải 300 năm lại suy diệt.Từ thời Bình vương (con của U Vương) nhà Chu hưng thạnh kia lại trở thành một sứ khốn khổ chẳng ra gì.Thì ra cảnh chói chang bao giờ cũng là tạm! Người ta thường nói “ở đời cái gì quá đầy thì đổ “,Đời người cũng không ngoài công lệ ấy. Nước Nhật không ở trong luật ấy của thế giới hữu hạn nên tồn tại từ 3000 năm nay, vẫn luôn luôn thịnh phát.Đấy là chứng tỏ cho người ta thấy rằng tuân theo trật tự của vũ trụ thế nào cũng vạn thể bất diệt; Lấy Makoto làm căn- để hẳn được cảnh vĩnh viễn hạnh phúc, nếu sinh hoạt đúng theo trật tự vũ trụ, vô song nguyên lý, trọn đời sẽ được hạnh phúc và tự nhiên.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Jun 19 2007, 09:06 AM
Bài viết #10


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Bình vương nhà Chu bỏ quốc đô di chuyển dọc xuống sông hoàng hà (tức xuống dốc),đóng đô tại lạc ấp thuộc cảnh bình nguyên phía đông (hiện nay tức Hà nam) trải 300 năm tức thời đại xuân thu. Thế là thời đại nhà Chu xuống hẳn. Trong 300năm này, man tộc phia bắc sông nhập quốc nội. Các bá giả tương chanh, chiến tranh mở màn khắp cõi. Điều vui thú nhất là những nhân vật gọi là hiền minh, thánh nhân(Âm) lại sinh ra giữa thời loạn lạc (Dương)Lão tử, Khổng tử, Măc tử, là hàng Âm tính thất đúng”Dương cực thì Âm sinh” chúng ta thấy rõ chỗ chân thật, sác thực của định lý 11 của vô song nguyên lý; “với thời gian và không gian Âm sẽ sinh Dương và Dương sẽ sinh Âm hiện tượng này không những thấy ở Trung quốc mà còn bất kỳ ở Âu Mỹ chỗ nào cũng thế không những đúng với toàn thế giới, mà đối với một gia đình hay một cá nhân nào cũng thế. Mỗi khi người ta có một hành động gì bất công, tự nhiên hoá ra sợ sệt. Sau cuộc vui say thế nào cũng có nỗi âu sầu theo sau. Cả ngày làm lụng vất vả thì đêm lại nghỉ ngơi…đấy là những chứng thực trật tự vũ trụ lúc nào cũng thấy có hình bóng dầu trong sự việc nhỏ nhặt bao nhiêu đi nữa cũng thoát khỏi trật tự ây.

Khi người ta tưởng tượng rằng khoa học đã đến thời cực thịnh, nó sẽ rơi vào một ngã bí tức là nguyên lý của sự bất cố định. Ông là người thứ nhất đã đem nguyên lý chỉ đạo của Phục Hy trước đây 3000năm phơi bầy ra giữa thời loạn lạc. Sau khi lão tử biến hoá mất trong vùng rừng sâu ở phía Tây, 3000 năm sau thế nào cũng có một Lão tử thứ hai sinh ra ở Trung Quốc. Lão tử sinh ở miền Tây Bắc Trung quốc(Âm)

Đến Khổng Tử không thể nào so sánh với lão tử được. Ông sinh ở Khúc phụ (miền Đông Trung Quốc- Dương) , tư tưởng không sâu sắc bằng lão tử.Lão tử đem Âm Dương nhị nguyên tính nhất nguyên luận biện chứng, dùng hình ảnh chân lý giảng tỏ bày cho người đời với chỗ ít lời (quả ngôn). Chính ông đã thực hành triệt để theo nguyên lý này, phòng cho người ta khỏi phá hoại lối sinh hoạt nhất nguyên tính. Cuộc đời của ông tức hình ảnh của Vô song nguyên lý.”Đạo Đức Kinh” đã biểu thị rõ ràng bản chất của Vô song nguyên lý. Phần tôi, tôi đã viết ra mấy ngàn trang sách để chứng chỗ thực hành không đúng về Vô song nguyên lý của tôi.

Khổng tử là bậc thầy tu thân. Tu thân là việc rất tốt, nhưng có vẻ quá Âm tính, khái niệm, tiêu cực, phủ định.Cho nên việc tu thân chẳng chiếm được một vị trí trọng đại trong cảnh sinh hoạt thực tế. Vì thế phương pháp tu thân không thể đem ra cứu vãn tình hình chính trị và xã hội trong thời loạn ly này được.Khổng tử lấy việc tu thân làm căn bản cho mục tiêu thực hiện thế giới hoà bình, và đạo lý của ông đã thành một lối giáo dục khái niệm, rời tách hẳn lối giáo dục của cuộc đời thực tế. Quan niệm của ông quá Âm.Đạo lý của ông lấy tu thân, tề gia, bình thiên hạ làm cơ sở. Chỗ tu thân ấy là tu tâm. Không những thân phải tu, mà tâm cũng phải tu.Như thế thấy rõ đạo lý ấy có Âm. Ở thời cực Dương thì đạo lý phải Âm là lẽ đương nhiên. Tâm phải tu là điều cần thứ nhất; tâm với thân không thể tách rời nhau, cho nên phương diện dưỡng thân không có cách gì thuyết minh riêng biệt khác tâm. Đành rằng Khổng tử chẳng bao giờ tách biệt phương diện giáo dục về tinh thần và giáo dục về vật chất khác nhau, những vẫn có khuynh hướng ấy

Về vần đề tu thân và tu tâm này nên xem ở quyển khác (vd; quyển thực dưỡng và nhân sinh chẳng hạn) Tóm lại, một quốc gia bị suy vong, chính do hàng gọi là mỹ nhân, mỹ thực, và hàng học giả gây nên

Lửa hồng rực trời trong ba tháng
Một đế quốc không tiền chỉ trong 15 năm hoá ra tro bụi!

Xuân thu vừa hạ màn được 300 năm, liền có 7 cường quốc đối địch nhảy ra làm bá chủ. Trung quốc trở thành trong thời đại Dương, chiến tranh liên tiếp. Suốt 200 năm như thế mới đến thời cực Dương. Ở đây giai đoạn này không cần đề cập đến vì chỉ là thời loạn ly của lịch sử.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post

3 Trang V   1 2 3 >
Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 29th April 2024 - 01:53 AM