![]() |
![]() ![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#21
|
|
Hạt Cát ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 824 Gia nhập vào: 10-May 10 Thành viên thứ.: 13,110 ![]() |
Cô nói cô ăn lạt nhiều hơn , cơn sân ít lại và dễ chuyển hóa , vậy là do ít mặn hay do chất đạm??? -------------------- Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát Vạn Tạ HỒng Ân Nguyện cầu Hồng Ân gia hộ cho mọi người được bình an, hạnh phúc và may mắn! Lòng tin nơi Vũ Trụ, tình yêu Vũ Trụ và niềm hy vọng nơi Vũ Trụ |
|
|
![]()
Bài viết
#22
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Cô nói cô ăn lạt nhiều hơn , cơn sân ít lại và dễ chuyển hóa , vậy là do ít mặn hay do chất đạm??? Mặn là vị mặn như muối, tamari... chứ không phải là "mặn" là thịt cá... người Việt sử dụng ngôn ngữ hay thật trong trường hợp này phải thêm cả giải thích: vị của lưỡi, không phải là ăn mặn là ăn thịt...! -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#23
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Trường mang con gái tới nhà tôi buổi sáng: anh chàng mua bánh tẻ - dạo này bánh tẻ ngon thế? và lấy 1 cái đĩa ra đặt hai cái bánh lên lấy dao cắt từng miếng, tôi nhận thấy anh chàng cắt không chánh niệm làm văng cả miếng bánh xuống nền nhà...
- Sao mày hậu đậu thế Trường? - Tại cái đĩa nó nhỏ! Ôi tôi bèn cười phá lên kể lại cho nó nghe câu chuyện ngài Achaan Chah cũng kể một câu chuyện: có quả bóng rơi xuống hố, người này bèn thò tay lấy, mãi không với tới bèn trách hố sâu? ngài A bảo: sao không nhận ra là do cánh tay bị ngắn? Thiên Chúa có câu: lỗi tại ta, lỗi tại ta mọi đàng... Anh chàng không làm tấm gương tốt cho con cái lại còn đỗi lỗi cho đĩa bé? Thử hỏi với cách dạy con như thế? thì trẻ em Việt Nam sẽ thế nào? Tôi mắng anh chàng: mày cho nó học đàn ít thôi, nghe nói cho đi học Piano mỗi buổi 500k... tôi chơi đùa với con gái của anh chàng này, cháu bị thấp nhiệt tay ẩm ướt, và hỏi không biết cách trả lời... tôi nghĩ mình phải dành nhiều thời gian hơn cho tụi trẻ con kẻo cha mẹ nó làm HỎNG tụi trẻ... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#24
|
|
Hạt Cát ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 824 Gia nhập vào: 10-May 10 Thành viên thứ.: 13,110 ![]() |
Mặn là vị mặn như muối, tamari... chứ không phải là "mặn" là thịt cá... người Việt sử dụng ngôn ngữ hay thật trong trường hợp này phải thêm cả giải thích: vị của lưỡi, không phải là ăn mặn là ăn thịt...! Hahha, mới đăng nhắc nhở " lỗi tại ta mọi đàng " mà bây giờ đi đổ lỗi cho...người Việt! Cô là người Thổ Lang Ben hay cô là người gì!? Vâng, ý kia con đang nói là vị mặn của muối hoặc tamari đấy! -------------------- Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát Vạn Tạ HỒng Ân Nguyện cầu Hồng Ân gia hộ cho mọi người được bình an, hạnh phúc và may mắn! Lòng tin nơi Vũ Trụ, tình yêu Vũ Trụ và niềm hy vọng nơi Vũ Trụ |
|
|
![]()
Bài viết
#25
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Sáng: thấy mèo lại ị vào cái thảm chùi chân ngoài cửa; tôi thấy bóng Ngọc đi xuống nhà, buột miệng, tôi "nói theo cái ý vừa nảy ra trong tâm":
Ngọc đừng bế mèo và ôm ấp nó nữa nhé, kẻo các tính xấu của con nó lại lây hết sang cho con mèo...! ý tưởng đột ngột này và cách ăn nói của tôi làm cho CHÍNH TÔI? cười rũ rượi cả người, tôi nói thế với mẹ của tôi, bà cũng cười không ngậm miệng lại được... Và được đà tôi kể cho mấy người nữa nghe, hầu như ai cũng phá lên cười vì ý kiến quá bất ngờ! Mọi người hỏi: nói thế Ngọc nó thế nào? a nó chả cười tí gì, chỉ có cô cười rũ cả người ra thôi, cười ngặt nghẽo... Lát sau Ngọc từ toilet đi ra "mắng mẹ", hình như mắt nó còn đỏ hoe? và nó bảo: mẹ cười nhả nhớt... mẹ hay thay đổi ý kiến, tôi trả lời: thay đổi ý kiến cho nó đỡ khổ đế í mà... tôi định cho Ngọc mua mèo sau khi tôi vừa cho đi con mèo vì nhà có 2 con và 1 con gần đây đổ đốn ra hay ị lung tung dưới tầng 1 mà nó không nhớ toilet của nó? hay là do ăn thức ăn công nghiệp nên nó lú sớm? Tôi còn "đùa dai" mãi: một đứa nằm xấp đi chơi với đứa 4 chân! và tôi lại cười tiếp... gần đây đôi khi những ý tưởng nhảy vọt trong đầu và miệng tôi ăn nói những thứ làm cho mọi người cười rũ ra và tôi thì lại cười theo họ...? hình như cuộc đời tôi nó cực bĩ nó hoá hài? may mà nó không bị dại???!!!! Mà hình như ngày nào không có lời ăn tiếng nói theo "kiểu cách mới" hay là không có cái gì sáng tạo thì dường như là tôi không còn đang sống???? Và tôi chỉ khoái nói về Đức Phật, giáo Pháp và pp thực dưỡng Ohsawa với âm và dương và sự kỳ diệu của tạo hoá! Hôm nay Ngọc không biết đùa và cũng không biết cười?! he he... ![]() ![]() Con cái nó là nỗi đau và là phần thưởng của tồn tại hay là lỗi tại ta? Hạnh phúc nhất của đời tôi xét về khía cạnh thế tục là có một đứa con gái thông minh hơn mình! chẳng những sướng sao! Thật là hạnh phúc khi chung quanh có những người giỏi hơn ta! -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#26
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Phân hoa hậu?
Một lần đang thiền tập tại trường thiền SOM ở Miến Điện, tôi tu tới "chập" hay tới "đoạn" ngài thiền sư bảo là cô này bất cứ khi nào muốn trình Pháp đều cho tới trình riêng nhé? nhưng tôi không tìm đâu ra một người như cô THU ở Mỹ chẳng hạn để có thể tin cậy MỞ CÕI LÒNG ra để tiếp tục trình Pháp, tôi cứ "ém" nhiều kinh nghiệm huyền môn lại ở trong lòng... có lần đang thiền ở Dhamma Hall, thấy vui chan chứa như những đợt sóng lượn từ ngoài vào và tôi "sắp chết" vì sóng vui vô bờ nó tràn tới, "nghĩ" mình sắp chết vì sóng năng lượng của HỶ nó tràn tới; tôi "tự hỏi mình?" tức là khi đó tâm chánh niệm của tôi nó đã bắt đầu hoạt động và tôi có thể "kết nối" với người thầy bí mật bên trong của mình, tôi hỏi: làm thế nào để bớt vui? NÓ trả lời: về đi ỉa một bãi! tôi nghe theo và đi từ thiền đường về phòng, vừa đi tôi vừa kể lại câu chuyện với cô Đẹp: cô bảo: Tâm của cô Trâm nó tếu nhỉ? và đi quãng nữa tôi kể với cô Tâm An cô ấy không tin vào tai mình và tôi phải kể tới lần thứ hai thì cô ấy lập tức "mất chánh niệm" vì đang đi thiền hành và cô ấy cười phá lên cong cả người xuống, tôi cảm thấy mình đã làm cho người khác bị mất chánh niệm... và về phòng tôi tụt váy xuống - vì khi đó tôi đang làm sư cô (nữ tu mặc y áo) ngồi vào cái bệ xí và tôi nghĩ: tình huống lúc 8h tối thế này thì có vẻ mể tín và kỳ nhỉ? đi ị thì đi vào lúc sáng chứ sao lại có thể đi vào giờ này? Và tôi làm như một cái máy nghe theo NÓ... và bỗng nhiên, một cục phân nhỏ xíu tọt ra khỏi hậu môn????????????!!!!!! không tin à? không tin cũng phải TIN! Bạn có tin vào câu chuyện này không? nếu không tin có thể THỬ tu tập ở trường thiền SOM với thầy tôi độ 5-6 tháng hoặc lâu hơn nếu bạn có Paramita thì bạn có lẽ sẽ có thể "về nhà" còn sớm hơn tôi. Tôi là một người có cái miệng cứ hay bô bô, nhưng chuyện này tôi ém lại từ 2004 cho tới nay mới khai ra... he he và cái ảnh tôi chụp lại được cục phân bé tí ti đó tôi vẫn giữ lại được, nó đầy ắp kỷ niệm sống động của một thời "bão táp" trong PHÁP HÀNH, thật là mãnh liệt làm sao! Nó rất là xinh xắnm tròn đầu vót đuôi và tất nhiên là chả cần tới giấy vệ sinh, nó quá bé để có thể cảm thấy nó tọt ra, chắc người phụ nữ thiên nhiên ngày xưa cũng đẻ con như kiểu tôi ị cục phân chánh niệm nên các bà mới đẻ cả tá người ngay tại nhà chả cần bà đỡ????? !!!! đây là cục phân đẹp nhất trong đời tôi tính tới ngày hôm nay, đủ nhân duyên tôi mới "khai" ra một ít chuyện "thiên cơ bất khả lậu"! tôi tin vào tâm chánh niệm của mình và mỗi khi tôi trái ý nó tôi đều ăn đòn đau đớn mà tôi thì vẫn luôn tâm trí mạnh nhảy ra "đàn áp" cái thằng nó cân bằng sáng suốt hơn cái gọi là MÌNH là TÔI là TA, cái kia hình như nó là vô ngã vị tha? một loại tâm thiện bạn lành?! Tôi gõ những điều này mong được cô Thu giải nghi và được trình Pháp với cô là đại duyên phước của tôi, xin tri ân người chị trong giáo PHÁP là cô THU hiện sống ở Mỹ, tôi rất mong được cô hỗ trợ cho các chương trình mà tôi đang gây dựng ở Hà Nội, dựa trên nguyên tắc cân bằng âm dương trong ăn uống và cuộc sống có đạo vị! -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#27
|
|
![]() Thành viên dự bị ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 1,632 Gia nhập vào: 11-February 11 Thành viên thứ.: 93,759 ![]() |
-------------------- Theo các cơ quan nghiên cứu ung thư quốc tế, giống như một số loại bụi khác có trong môi trường lao động, tất cả các dạng amiăng (tấm lợp amiăng dùng phổ biến ở VN) đều có thể gây ung thư và một số bệnh trầm trọng khác cho con người. Sợi amiăng có thể gây độc hại cho phổi sau 10-20 năm, gây ra một số các căn bệnh như bệnh phổi, ung thư màng phổi và ung thư phổi.
|
|
|
![]()
Bài viết
#28
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Phải nói canh dưỡng sinh tốt thật cô ạ. Cháu nay bị đau đầu mà không biết nguyên nhân tại sao, vậy mà cháu chỉ uống có 1 gói và hết đâu đầu chỉ trong vòng chưa đầy 10 phút. Phải nói phương pháp thực dưỡng thật tuyệt vời. Cám ơn tiên sinh osawa, cám ơn những người bán thực dưỡng chân chính như cô, để mọi người được hưởng những lợi lạc của thực phẩm mang lại. Một thời gian nữa nếu đủ duyên cháu cũng muốn bán đồ thực dưỡng, lúc đó cháu mong được hợp tác với cô. Mong cô chỉ bảo và giúp đỡ cho cháu. Cháu cám ơn cô
cuocsongdienvien@gmail.com -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#29
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Chuyện cười Trâm gặp lần thứ n... trên trang thucduong.vn tôi cũng sưu tầm được nhiều chuyện cười, có thể giải trí bằng cách xem lại. Đây là những câu chuyện mới nhất.
Sau 1 ngày nên ngồi thiền và nên đặt câu hỏi: cả ngày hôm nay ta đã phá lên cười được lần nào chưa? Nếu chưa cười được 1 lần trở lên hãy xem lại mục đích sống của mình. Người không cười là người cứ quan trọng hoá mọi vấn đề và rất tâm trí. Tôi là một điển hình và tôi đi từ đó đến quãng có thể phì cười vào mọi thứ. Các bạn đều phải đi qua quãng đường thấy mọi thứ chỉ là hoa đốm hư không! Hôm nay chưa tỉnh mộng thấy ra sớm thì 10 năm 50 năm hoặc kiếp sau... chuyện đó tới sớm giác ngộ mau. Một người thông minh thường có khiếu hài hước và người hài hước là người thông minh. Con người chỉ hơn con vật ở khả năng sáng tạo và khiếu hài hước mà thôi. Nhai kỹ nhai đếm cùng với chánh niệm sẽ dẫn bạn đi qua lối này nhé. Người cấp thấp thì cười ngả cười nghiêng. Người cỡ trung thì cười phá lên. Người cân bằng nụ cười quân bình (Shugo mách cho cách cười của thầy trụ trì Tỉnh Thuần là kiểu cười cân bằng) và Đức Phật thì mỉm cười. Ai không cười, khó cười phải đi bác sĩ tâm lý trị liệu hoặc thực hành nhai đếm và lên chùa ở tập tu. Chùa chiền là nơi chữa bệnh thần kinh của người phương Đông. Một số người cứ phải đến chùa mới hết bệnh? Chuyện thứ nhất: Ngày đầu tiên khoá TLTT vừa rồi, 2h chiều tất cả “đội” ngồi thiền ngay ngắn chờ sư Thư lên Thiền đường (ngồi được cả ngàn người) giảng dạy. Mãi không thấy sư lên, tôi bèn nhớ ra là phải có người đi thỉnh giảng Pháp cho đúng luật của nhà Phật, nói: Bui Xuan Truong ơi đi thỉnh giảng sư Thư đi... nói đến gần chục lần trong thời gian 1h30p chờ đợi mà cậu Trường vẫn không hề biết điều đó cần thiết, cứ “nghĩ” mọi sự đơn giản như là ý nghĩ của bạn ấy. Thế là trong khi chờ đợi tôi và Trường phải lấp chỗ trống bằng 2 chương trình như các bạn tham gia biết đấy... đúng là lỗi tại tôi mọi đàng vì cũng “nghĩ ngợi” ... chúng ta toàn bị ý nghĩ nó quấy phá... chúng tôi phải nỗ lực sám hối Tam Bảo, sám hối sư vì sự non kém của BTC. May mọi chuyện khó khăn thầy trò đều được vượt qua. Kẻ thù của tôi - kẻ thù lớn nhất: chính là các suy nghĩ, nó nên bị nhận diện và bị chánh niệm bắn bùm như là ngài thiền sư hay dạy: nó giống trò chơi điện tử ấy. Câu chuyện thứ 2: Tôi nói với bạn Trường lúc trưa mọi người xếp hàng đặt bát trai tăng sư Thư: em đi thị giả cho sư khi sư đi bát đi, vì chị thấy có người muốn dana sư cả tịnh tài, thì em cầm cho sư. Cậu ấy đã nhiệt tình nhận lời và nhiệt tình đến mức leo tót lên đi cả phía trước sư để cầm phong bì như là đi thu “vé”... đến khi tôi định sử dụng mấy cái ảnh do chính tôi chụp thì thấy buồn cười quá không sử dụng được vì nó chéo ngoe??? Nhờ có việc làm về tổ chức, tôi phát hiện ra lỗi yếu kém của bản thân mình! Và những thế mạnh của mình. Hôm nay ở Đồi Buông ẩn tu sau 1 tuần nhớ lại chuyện bạn Trường hăng hái thái quá tôi bèn cười lớn 1 mình... quả thực người nào biết chuyện hay tinh ý chút là sẽ nhận ra sự vô lý của hành động đó. Bạn phải đi phía sau sư, khi phật tử dâng tứ vật dụng cho sư, sư thọ nhận rồi thì bạn mới đón lấy cái phong bì mà cầm giúp! Chuyện nhỏ nhưng nếu hiểu biết tăng lên nữa bạn sẽ bớt đi các hành vi của trẻ con. Và người dâng cúng họ sẽ vui hơn, nhưng chắc nhiều người cũng chẳng biết hơn và họ nghĩ cách thức là như thế? Mà anh Trường đã từng đi Miến 2 lần mà còn như vậy đấy. Chúng ta còn nhiều điều ấu trĩ: biết rành cái không cần biết và điều cần biết lại không biết. Sau bữa tôi phát hiện ra cái ảnh chụp đó, tôi dặn những người khác cách thức. Chúng ta rất hay bị chúi mũi vào 1 cái gì thích hay ghét và tâm liền bị phân tán ngay năng lực và sự chánh niệm nó bị yếu đi. Chúng ta có 1 câu để chốt lại cho thấy mọi chuyện nó cứ như là chuyện hài: “thân và tâm là chỉ để sử dụng mà thôi” câu này của ngài Otamassara. Rất mừng là chúng ta đã hội tụ lại được những người thích tu tập và thích học tập. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi gặp được những người đáng yêu kính, là các thầy và bạn, là các đàn em con cháu cùng dìu tiến nhau đến những điều tốt đẹp nhất của cuộc sống. Tôi nhớ được từ khoá của khoá tu: hướng tới Tánh Không và Niết Bàn. Thầy Ngô Ánh Tuyết thì bảo: cuộc đời là cuộc chơi, tuỳ mỗi người rong ruổi. Câu chuyện thứ 3: chuột Đồi Buông. Thoáng thấy 1 con chuột leo sà trên mái nhà, tôi bèn phản ứng bằng cách vỗ tay bộp bộp, con chuột giật mình rơi bụp xuống phía dưới có cái giá để đồ, tôi cũng giật mình về thái độ phản ứng của chú chuột nhát gan? thái độ của con chuột làm tôi phì cười, vì chúng tôi học về sự sinh hoạt của tâm, thái độ phản ứng của nó với thế giới... A sám hối chuột nhé. Ở quê, chuột không đáng ghét và bẩn như chuột phố! Tôi đang dự tính lần sau không thu phí khoá tu mà để cho các đại gia hoặc những người hảo tâm muốn nhân dịp đó làm phước gieo duyên cho ra nhiều hơn thu vào... vì tiên sinh Ohsawa nói: người hạnh phúc là người cho ra nhiều hơn thu vào. Từ 2014 tôi mời các thầy TD người Nhật và đứng lên tổ chức khoá học khoá tu nhân dịp giỗ và sinh nhật tiên sinh tôi thường chi ra nhiều hơn thu vào mỗi lần khoảng 30-40 triệu... tôi luôn cảm thấy hạnh phúc và kinh tế tăng trưởng... vì thế tôi chia sẻ kinh nghiệm này ra cho các bạn: tiên sinh Ohsawa nói đúng: hãy cho ra và cho ra... tôi đã làm được và mong có người làm giỏi hơn thế. Cơ hội để các bạn bày tỏ lòng tri ân với pp cứu nguy đời mình và đóng góp cho những thiền nhân tham gia khoá tu là cơ hội tạo được rất nhiều phước báu hy hữu. Các câu chuyện cười sưu tầm từ đã rất lâu: http://thucduong.vn/forums/index.php?showtopic=1884 -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#30
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,439 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
-------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 17th September 2025 - 11:58 AM |