![]() |
![]() ![]() |
![]() |
![]()
Bài viết
#11
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 623 Gia nhập vào: 25-December 07 Thành viên thứ.: 174 ![]() |
|
|
|
![]()
Bài viết
#12
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 411 Gia nhập vào: 13-April 07 Thành viên thứ.: 15 ![]() |
Bạn namhang có lẽ nên tự xét lại nha, vì mình thấy cách nghĩ của bạn không ổn. Sao lại để sách vở TD lẫn trong đống truyện tranh của con cái rồi ...tùy duyên?
Nếu cha mẹ thấy cái gì là tốt, tự nhiên trong thái độ, hành vi sẽ tỏ ý trân trọng, đứa con tự nhiên sẽ cảm nhận được điều đó. Nếu cha mẹ thấy cái gì không tốt, tự nhiên thái độ, hành vi sẽ tỏ ý chán ghét, đứa con cũng cảm nhận được điều đó. Nếu câu chuyện bông đùa hàng ngày của cha mẹ có nói âm nói dương, tự nhiên đứa bé sẽ biết gì là âm, gì là dương. Nếu cha mẹ áp dụng âm dương vào cuộc sống hàng ngày, đứa trẻ tự nhiên cũng sẽ biết thế nào là ứng dụng của âm và dương. Nếu cha mẹ ham hố đua thành tích của con cái và cư xử áp đặt, đứa bé sẽ thấy mệt mỏi và chán ngán, không có phương hướng và mục tiêu khi nhìn về tương lai. Cha mẹ chính là 2 cuốn sách để mở trước mắt con cái, không cần biết chữ cũng đọc được, cần gì chờ đến khi nó biết chữ để gài sách vở thực dưỡng vào đống truyện tranh? Vậy sao không tự biến mình thành 2 cuốn sách thật kinh điển xem? Nếu cho trẻ ăn theo chế độ Thực Dưỡng 1 cách đúng đắn, nó sẽ ngoan và ít ốm vặt, phát triển hài hòa, cân đối, còn thông minh xinh đẹp đến đâu còn phải ...xem lại cả gien di truyền ![]() Còn cái gọi là cây đa cây đề của làng Thực dưỡng cũng là người, cũng có 1 thời trẻ trung, vụng dại, vấp váp, sai lầm, và tuổi trẻ chính là thời gian họ kết hôn, sinh con và nuôi dưỡng chúng. Cho nên tôi không nghĩ đứa trẻ được nuôi dạy thích hợp lại gặp chuyện không hay hoặc phát triển bất thường. Bản thân gia đình Aihara cũng nhiều lần bị vợ chồng tiên sinh Ohsawa la rầy là không nuôi nắng con cái 1 cách đúng đắn (không phải là chế độ ăn sai, mà là thái độ của cha mẹ không đúng) Một gia đình thực dưỡng lý tưởng hay 1 đứa trẻ thực dưỡng lý tưởng là những ảo tưởng mà tâm trí thêu dệt ra, bạn phải cư xử thực tế, tự nhận thức hoàn cảnh của gia đình mình trong bối cảnh của xã hội xung quanh, rồi cố gắng để con cái có được những gì bạn tin là tốt nhất cho sự phát triển của nó. Nếu ông bà hiểu biết về Thực Dưỡng, có thể gửi ông bà trông và lo giúp 3 bữa cơm. Nếu phải gửi bé đi trẻ, cố gắng thu xếp để nói chuyện với cô giáo, để cô giúp đỡ, cho bé ăn cơm hay cháo mà bạn chuẩn bị và đưa đến. Nếu bạn tìm được loại công việc có thể làm tại nhà hay có nhiều thời gian ở nhà thì tự bạn lo cho con cũng xong. Nuôi trẻ theo TD không vất vả, tốn kém như nuôi trẻ kiểu ngày nay, cho nên ở nhà đến 6-7 năm chỉ để giữ con theo tôi là rảnh quá, coi chừng nhàn cư vi bất thiện, lại thành gương xấu cho con cái thì hỏng bét. Có 1 vấn đề tôi muốn nói cho rõ luôn, sống với GLMM ít nhiều gì cũng là lập dị, khác đời. Nếu cha mẹ giải quyết tốt đoạn này, để hòa hợp với đời suôn sẻ mà vẫn giữ vững lối sống của mình thì đứa con sẽ được lợi lạc rất nhiều. Nếu không làm được thì coi như đứa bé đó vô duyên với Thực dưỡng, cho dù nó có được nuôi đủ 7 năm và từ trong bào thai bằng gạo lứt. Ngoài ra, bạn nên tìm đọc thêm sách vở, tài liệu, cái gọi là nuôi dạy trẻ theo Thực dưỡng không chỉ là chuyện ngày 3 bữa ăn mà còn nhiều chuyện khác nữa. |
|
|
![]()
Bài viết
#13
|
|
![]() Bạn của mọi người ![]() ![]() ![]() Nhóm: Administrators Bài viết: 20,309 Gia nhập vào: 13-February 07 Từ: 103 ngách 2 ngõ Thái Thịnh I Thành viên thứ.: 5 ![]() |
Có một cậu người Úc, năm nay 41 tuổi, cô gái tên là Hà - mới nhập môn Thực dưỡng và Thiền nguyên thủy.... phát hiện ra và dẫn tới nhà tôi ăn bữa cơm trưa chủ nhật trước (6/2011), trò chuyện... Cậu ấy là thế hệ thứ 3 của một đại gia đình ăn gạo lứt từ thời ông bà nội...ông bà nội cũng là người Úc và đã từng mở quán chay Thực dưỡng 10 năm ở Úc, quán ăn chỉ có duy nhất cơm gạo lứt và một món gì đó thuộc dưỡng sinh... và ngày hôm sau cũng gạo lứt muối vừng và một món nào đó khác món hôm trước và nấu theo thời tiết và đầy đủ dinh dưỡng....
Cậu ấy kể lại là ngày còn bé cậu ấy rất là ngượng với nhóm bạn của mình mỗi khi họ tới gia đình cậu ấy và nhòm vào những món ăn của cậu ấy... cậu ấy kể với cha mẹ và bị cha mẹ "rắn" ... bảo đại ý rằng: nhập gia phải tùy tục... họ dứt khoát không thay đổi thức ăn để vừa lòng mấy người bạn của con trai... cậu ấy kể là bạn bè rất lạ lùng hỏi tại sao lại ăn như thế? và họ có ý cho là chế độ ăn mọi rợ???? Kết luận lại là cậu ấy bảo cả 3 thế hệ họ ăn kiểu Thực dưỡng mở rộng... đều khỏe mạnh, không ai béo phì... họ luôn giữ làm sao cho thức ăn của họ đạt tiêu chuẩn cân bằng về năng lượng, ăn rất là ít thịt, ăn cá bào của Nhật.... ![]() Bạn Hà cười vui vẻ, và nường BAS của chúng ta cũng đủ duyên tới dự... ![]() Tôi sẽ gửi ảnh và địa chỉ anh chàng này lên mạng cho các bạn giao lưu..., anh chàng đã ở VN 10 năm tiếng Việt rất giỏi, và hiện phụ trách Đông Nam Á về bảo tồn động vật và các loại cây quí hiếm....tên tiếng Việt của cậu ấy là Nam. Cậu ấy cứ nhắc đi nhắc lại là ngày nay thì đã có rất nhiều người đều biết tới Thực dưỡng (người Châu Âu) không như thế hệ ông bà cha mẹ cậu, ngày đó còn quá ít người biết tới cách ăn uống lập dị này... Cậu ấy thêm sức mạnh và sự hiểu biết tới cho chị Hà mới nhập môn tăng thêm niềm tin cho chị ấy và cách nói năng của cậu ấy về Thiền hơi giống cách của thầy Nhất Hạnh... cậu ấy khá dương và mềm mỏng trong tư duy... -------------------- ________Ngọc Trâm_________
|
|
|
![]()
Bài viết
#14
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 70 Gia nhập vào: 14-February 11 Thành viên thứ.: 93,762 ![]() |
cảm ơn cô Trâm, cô giới thiệu bạn ấy để mọi người cùng giao lưu nha...
Justmevn ơi, bạn đâu rùi, bạn có nhận xét gì về những tâm sự của cô Hương ko? ![]() QUOTE Bạn namhang có lẽ nên tự xét lại nha, vì mình thấy cách nghĩ của bạn không ổn. Sao lại để sách vở TD lẫn trong đống truyện tranh của con cái rồi ...tùy duyên?
Nếu cha mẹ thấy cái gì là tốt, tự nhiên trong thái độ, hành vi sẽ tỏ ý trân trọng, đứa con tự nhiên sẽ cảm nhận được điều đó. Nếu cha mẹ thấy cái gì không tốt, tự nhiên thái độ, hành vi sẽ tỏ ý chán ghét, đứa con cũng cảm nhận được điều đó. Nếu câu chuyện bông đùa hàng ngày của cha mẹ có nói âm nói dương, tự nhiên đứa bé sẽ biết gì là âm, gì là dương. Nếu cha mẹ áp dụng âm dương vào cuộc sống hàng ngày, đứa trẻ tự nhiên cũng sẽ biết thế nào là ứng dụng của âm và dương. Nếu cha mẹ ham hố đua thành tích của con cái và cư xử áp đặt, đứa bé sẽ thấy mệt mỏi và chán ngán, không có phương hướng và mục tiêu khi nhìn về tương lai. Cha mẹ chính là 2 cuốn sách để mở trước mắt con cái, không cần biết chữ cũng đọc được, cần gì chờ đến khi nó biết chữ để gài sách vở thực dưỡng vào đống truyện tranh? Vậy sao không tự biến mình thành 2 cuốn sách thật kinh điển xem? Nếu cho trẻ ăn theo chế độ Thực Dưỡng 1 cách đúng đắn, nó sẽ ngoan và ít ốm vặt, phát triển hài hòa, cân đối, còn thông minh xinh đẹp đến đâu còn phải ...xem lại cả gien di truyền biggrin.gif Nói chung, đây không phải chế độ ăn để đào tạo vĩ nhân hay thiên tài, mà là lối sống vui khỏe theo tự nhiên. Nếu vì giữ nó mà cha mẹ phải lo âu, cau có, suốt ngày phàn nàn thì chẳng thà đừng áp dụng cho xong, chỉ tổ gây phản cảm cho con cái và làm nó không tín nhiệm thực dưỡng. Còn cái gọi là cây đa cây đề của làng Thực dưỡng cũng là người, cũng có 1 thời trẻ trung, vụng dại, vấp váp, sai lầm, và tuổi trẻ chính là thời gian họ kết hôn, sinh con và nuôi dưỡng chúng. Cho nên tôi không nghĩ đứa trẻ được nuôi dạy thích hợp lại gặp chuyện không hay hoặc phát triển bất thường. Bản thân gia đình Aihara cũng nhiều lần bị vợ chồng tiên sinh Ohsawa la rầy là không nuôi nắng con cái 1 cách đúng đắn (không phải là chế độ ăn sai, mà là thái độ của cha mẹ không đúng) Một gia đình thực dưỡng lý tưởng hay 1 đứa trẻ thực dưỡng lý tưởng là những ảo tưởng mà tâm trí thêu dệt ra, bạn phải cư xử thực tế, tự nhận thức hoàn cảnh của gia đình mình trong bối cảnh của xã hội xung quanh, rồi cố gắng để con cái có được những gì bạn tin là tốt nhất cho sự phát triển của nó. Nếu ông bà hiểu biết về Thực Dưỡng, có thể gửi ông bà trông và lo giúp 3 bữa cơm. Nếu phải gửi bé đi trẻ, cố gắng thu xếp để nói chuyện với cô giáo, để cô giúp đỡ, cho bé ăn cơm hay cháo mà bạn chuẩn bị và đưa đến. Nếu bạn tìm được loại công việc có thể làm tại nhà hay có nhiều thời gian ở nhà thì tự bạn lo cho con cũng xong. Nuôi trẻ theo TD không vất vả, tốn kém như nuôi trẻ kiểu ngày nay, cho nên ở nhà đến 6-7 năm chỉ để giữ con theo tôi là rảnh quá, coi chừng nhàn cư vi bất thiện, lại thành gương xấu cho con cái thì hỏng bét. Có 1 vấn đề tôi muốn nói cho rõ luôn, sống với GLMM ít nhiều gì cũng là lập dị, khác đời. Nếu cha mẹ giải quyết tốt đoạn này, để hòa hợp với đời suôn sẻ mà vẫn giữ vững lối sống của mình thì đứa con sẽ được lợi lạc rất nhiều. Nếu không làm được thì coi như đứa bé đó vô duyên với Thực dưỡng, cho dù nó có được nuôi đủ 7 năm và từ trong bào thai bằng gạo lứt. Ngoài ra, bạn nên tìm đọc thêm sách vở, tài liệu, cái gọi là nuôi dạy trẻ theo Thực dưỡng không chỉ là chuyện ngày 3 bữa ăn mà còn nhiều chuyện khác nữa. -------------------- Phàm làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả của nó...
CLB Thực dưỡng OHSAWA của teen Hà Nội: http://hlmusicpro.com |
|
|
![]()
Bài viết
#15
|
|
Member ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 27 Gia nhập vào: 12-May 09 Thành viên thứ.: 3,305 ![]() |
Bạn namhang có lẽ nên tự xét lại nha, vì mình thấy cách nghĩ của bạn không ổn. Sao lại để sách vở TD lẫn trong đống truyện tranh của con cái rồi ...tùy duyên?
Có thể Namhang ko thực hiện đúng hành động "đặt cuốn Td lẫn trong đống truyện tranh" như bạn ấy nói đâu, mình lại hiểu rằng NH muốn nói sẽ hướng cho con theo Td, còn cách thức cụ thể thế nào thì bạn ấy còn đang chờ đợi ý kiến đóng góp. Mình đôi khi cũng hay diễn đạt ý tưởng rất khó khăn như vậy nên hiểu NH chăng ![]() Nếu cha mẹ thấy cái gì là tốt, tự nhiên trong thái độ, hành vi sẽ tỏ ý trân trọng, đứa con tự nhiên sẽ cảm nhận được điều đó. Nếu cha mẹ thấy cái gì không tốt, tự nhiên thái độ, hành vi sẽ tỏ ý chán ghét, đứa con cũng cảm nhận được điều đó. Nếu câu chuyện bông đùa hàng ngày của cha mẹ có nói âm nói dương, tự nhiên đứa bé sẽ biết gì là âm, gì là dương. Nếu cha mẹ áp dụng âm dương vào cuộc sống hàng ngày, đứa trẻ tự nhiên cũng sẽ biết thế nào là ứng dụng của âm và dương. Nếu cha mẹ ham hố đua Cái này sách vở nói hoài rằng cha mẹ là tấm gương cho con mà nhiều khi...ôi vẫn nêu gương xấu! Giờ BAS nói rõ thế này mới giật mình cái thót. Đúng qua đi, khi mới 2 tuổi rưỡi bé đã hỏi mình "cốc nước này uống được ko" chỉ vì nhiều lần bé định uống cốc nước bỏ dở (dù ỏ nhà hay nơi công cộng) mình bảo để mẹ thay nước khác cho. Giờ thì dù mẹ đang nấu bếp bé cũng mang vào tận nơi hỏi, mẹ bảo uống được mới uống, ăn cũng vậy, sau trận ốm vừa rồi, bé trở nên khác hẳn, biết hầu hết những món ăn làm bé ho, đau; biết ăn bột sắn dây là hết ho! v.v...0 Cha mẹ chính là 2 cuốn sách để mở trước mắt con cái, không cần biết chữ cũng đọc được, cần gì chờ đến khi nó biết chữ để gài sách vở thực dưỡng vào đống truyện tranh? Vậy sao không tự biến mình thành 2 cuốn sách thật kinh điển xem? "thật kinh điển" thì cũng có thể được nhưng phải đến già, hihi. Còn bây giờ, hai đứa nhỏ cũng dạy mình nhiều bài học lắm. Nếu cho trẻ ăn theo chế độ Thực Dưỡng 1 cách đúng đắn, nó sẽ ngoan và ít ốm vặt, phát triển hài hòa, cân đối, còn thông minh xinh đẹp đến đâu còn phải ...xem lại cả gien di truyền ![]() Đúng quá, mình cũng từng nghĩ thế, lúc đó rất căng thẳng may mà thoát ra được. Còn cái gọi là cây đa cây đề của làng Thực dưỡng cũng là người, cũng có 1 thời trẻ trung, vụng dại, vấp váp, sai lầm, và tuổi trẻ chính là thời gian họ kết hôn, sinh con và nuôi dưỡng chúng. Cho nên tôi không nghĩ đứa trẻ được nuôi dạy thích hợp lại gặp chuyện không hay hoặc phát triển bất thường. Bản thân gia đình Aihara cũng nhiều lần bị vợ chồng tiên sinh Ohsawa la rầy là không nuôi nắng con cái 1 cách đúng đắn (không phải là chế độ ăn sai, mà là thái độ của cha mẹ không đúng) Một gia đình thực dưỡng lý tưởng hay 1 đứa trẻ thực dưỡng lý tưởng là những ảo tưởng mà tâm trí thêu dệt ra, bạn phải cư xử thực tế, tự nhận thức hoàn cảnh của gia đình mình trong bối cảnh của xã hội xung quanh, rồi cố gắng để con cái có được những gì bạn tin là tốt nhất cho sự phát triển của nó. Nếu ông bà hiểu biết về Thực Dưỡng, có thể gửi ông bà trông và lo giúp 3 bữa cơm. Nếu phải gửi bé đi trẻ, cố gắng thu xếp để nói chuyện với cô giáo, để cô giúp đỡ, cho bé ăn cơm hay cháo mà bạn chuẩn bị và đưa đến. Nếu bạn tìm được loại công việc có thể làm tại nhà hay có nhiều thời gian ở nhà thì tự bạn lo cho con cũng xong. Nuôi trẻ theo TD không vất vả, tốn kém như nuôi trẻ kiểu ngày nay, cho nên ở nhà đến 6-7 năm chỉ để giữ con theo tôi là rảnh quá, coi chừng nhàn cư vi bất thiện, lại thành gương xấu cho con cái thì hỏng bét. mình cũng nhận ra nuôi trẻ td rất nhàn và mẹ sẽ rảnh, nhưng phải với điều kiện khác nữa. Còn Như nhà mình thì chả nhàn tý nào, mình cứ gác việc lại ko làm thôi, chứ chẳng bao giờ hết việc. Phải sắp xếp thật khoa học mới kịp, ngay như việc đăng ký TV ở đây từ mấy năm trơớc mà gần đây mới tham gia viết bài đôi chút được.Có 1 vấn đề tôi muốn nói cho rõ luôn, sống với GLMM ít nhiều gì cũng là lập dị, khác đời. Nếu cha mẹ giải quyết tốt đoạn này, để hòa hợp với đời suôn sẻ mà vẫn giữ vững lối sống của mình thì đứa con sẽ được lợi lạc rất nhiều. Nếu không làm được thì coi như đứa bé đó vô duyên với Thực dưỡng, cho dù nó có được nuôi đủ 7 năm và từ trong bào thai bằng gạo lứt. Ngoài ra, bạn nên tìm đọc thêm sách vở, tài liệu, cái gọi là nuôi dạy trẻ theo Thực dưỡng không chỉ là chuyện ngày 3 bữa ăn mà còn nhiều chuyện khác nữa. [/quote] Nhất trí luôn, tóm laij nuôi dạy con là việc mình thấy khó khăn nhất, nhưng cũng thú vị nhất. |
|
|
![]()
Bài viết
#16
|
|
Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 840 Gia nhập vào: 5-September 09 Từ: Sài gòn Thành viên thứ.: 4,720 ![]() |
Tôi không có ý kiến gì thêm. Bạn "chiến đấu" với bên ngoài và bên trong bạn như thế nào khi theo thực dưỡng, thì bạn có thể hình dung con bạn sẽ phải vấp từng ấy khó khăn khi nó tự mình tìm ra cách của mình, giả sử thế, mà nó thấy hợp với nó hơn kiểu Thực dưỡng (của bạn), nếu như bạn "sắt đá", không cởi mở. Cứ hình dung như bạn đang đi xe đạp ấy, giữ thăng bằng động, không buông cũng chẳng nắm chặt theo một hướng, gặp hòn đá thì phải biết tránh, tới khúc cua thì phải nghiêng xe về một bên, vậy thôi.
Với bản thân tôi thì tôi thấy Thực dưỡng vẫn là cố bơi trên sông, chưa tới được chỗ là một với con sông. Nhưng bạn khỏi cần nghe tôi, tôi thấy vậy chứ bạn thấy khác. Nếu con sông cuốn bạn vào con đường thực dưỡng thì cũng đừng có cố chống lại. Hihi. Chỉ cần biết là con sông đó còn có vô số những con đường khác, tới một khúc quanh nào đó mà nó đẩy mình sang con đường khác ấy thì cũng không lấy gì làm lạ và hoảng sợ. -------------------- There is no such thing as a true belief - Không có cái gọi là niềm tin đúng thực.
|
|
|
![]()
Bài viết
#17
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 70 Gia nhập vào: 14-February 11 Thành viên thứ.: 93,762 ![]() |
Justmevn nói rất đúng, để làm một người cha, người mẹ hiểu con quả là rất khó chứ chưa nói tới việc bắt con cái phải hiểu mình kaka
Hôm nay mình có xem 1 cái phóng sự trên kênh VTV1 của anh Văn Thành ( chương trình Sự kiện và Bình Luận ), chủ để là: Làm tới đâu hay tới đó ![]() Ôi hy vọng mình và các bạn sẽ ko có cái dự án nào như thế kaka ![]() -------------------- Phàm làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả của nó...
CLB Thực dưỡng OHSAWA của teen Hà Nội: http://hlmusicpro.com |
|
|
![]()
Bài viết
#18
|
|
![]() Advanced Member ![]() ![]() ![]() Nhóm: Members Bài viết: 1,240 Gia nhập vào: 25-May 07 Từ: HCM Thành viên thứ.: 30 ![]() |
@Bạn còn chưa biết chắc Thực dưỡng tác dụng lên mình ra sao, sao lại chỉ tin vào lời người khác trong việc nuôi dạy con trẻ.
Thay vì chăm chăm lo cho con trong 7, 8 năm như người ta khuyên, bạn hãy làm sao dạy được cho con bạn tự mình biết phân biệt cái gì là tốt cho chúng và tự quyết định. Tôi biết một vài người ăn chay theo gia đình từ nhỏ, nhưng lớn lên đi làm lại chuyển sang ăn mặn, và ngược lại, đang từ ăn mặn sang ăn chay tự nguyện, hay từ chế độ ăn này sang chế độ ăn khác. Nghĩa là nếu theo một chế độ ăn nào đó người khác chọn cho mình mà đó không phải là hiểu biết hay lựa chọn của mình, thì không bao giờ bền vững. Bạn cũng đừng có tin là sau 7, 8 năm ăn nghiêm ngặt thực dưỡng thì sau đó cho ra đời ăn phi Thực dưỡng cũng không sao. Mọi thứ đều thay đổi. Làm gì thì cũng có hậu quả: tốt hoặc xấu, cả tốt và xấu (Tái ông mất ngựa). Bạn hãy tìm hiểu xem các bậc thầy Thực dưỡng nuôi dưỡng con cái thế nào. Tôi thì có vài thông tin chẳng hay ho gì đâu: người thì con chết lúc mấy tháng, người thì con lớn lên bỏ nhà đi... Những người tự hào là con học ở trường rất giỏi, điểm cao tôi thấy hơi buồn cười, trong khi họ nói nền giáo dục từ trước tới nay đều vô ích, có hại cho sự phát triển của con người, vậy mà lại dựa vào cách đào tạo và cho điểm ở trường học để khoe. Những "đứa trẻ Thực dưỡng" từ trong thai, mà cả con Tây cũng đẻ ra thành mắt hí Á Đông từ hồi Ohsawa còn sống ấy, tôi không thấy thông tin về họ đã trở thành những người thế nào. Ai có thông tin không nhỉ? Sau 7,8 năm hay hơn, ăn Thực dưỡng tinh khiết từ bào thai, họ có trí phán đoán số 7 chưa không biết? Bạn có thể cho con mình sức khỏe (theo cách đánh giá của thực dưỡng), nhưng đáng quý hơn là cho con mình sự suy nghĩ độc lập, cho dù là độc lập đối với bạn. Có sức khỏe mà không độc lập tự do, thì cũng là sức khỏe của con lừa, con trâu, con voi... để người khác lợi dụng thôi. Chúc bạn nuôi con thành công (thành công ở đây là con bạn sẽ cảm ơn sâu sắc công ơn nuôi dưỡng của bạn, không phải thành công theo định nghĩa của bạn hay bất kỳ ai khác). QUOTE - Em hãy định nghĩa từ "áo len" - Dạ thưa cô, áo len là thứ mà mẹ chúng ta bắt chúng ta mặc khi bà ấy cảm thấy lạnh. (từ quyển Mỗi đứa trẻ một cách học) -------------------- @Bạn đừng nhầm giữa Tùy duyên với bỏ mặc. Tùy duyên là giúp đỡ, định hướng nhưng không có ý định cá nhân ép buộc người khác thay đổi, dù đó là người thân nhất của mình. Đó là làm như không làm, không làm mà làm.(JUSTMEVN) TÙY DUYÊN LÀ LÀM MÀ KHÔNG LÀM...NHƯNG MÙ [b]MỜ VỀ TRẬT TỰ VŨ TRỤ THÌ CŨNG NGUY HIỂM[/b] -Bạn JUSTMEVN có những ý tưởng nuôi dạy con rất hay -Bạn định nghĩa TÙY DUYÊN của Phật Giáo rất hay :làm mà không làm. Tuy nhiên Tùy Duyên theo TS Ohsawa cần có sự hiểu biết TRẬT TỰ VŨ TRỤ ,VSNL -Nhờ la bàn âm dương và khiêm nhường học hỏi, giao lưu những người TD sẽ giúp ích rất nhiều -CÓ PHẢN MỚI CÓ THÀNH. Những ý tưởng đối nghịch vô cùng cần thiết , nhờ đó ta thấy được 2 mặt phải trái của vấn đề.Rất tiếc là chủ mạng thucduong.vn lại thích kiểm duyệt... -TS Ohsawa nói vũ trụ vận hành theo qui luật âm dương. Do đó mọi vấn đề trên thế gian này mà mà không biết qui luật này thì nguy hiểm.Kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, giáo dục,Y tế ,khoa học... -Vấn đề phải trung thực,không ngại vạch áo cho người xem lưng.Thất bại cũng cần thiết vì nó là mẹ đẻ của thành công.Tuy nhiên, vì tự ái, nhiều người đã che giấu sai lầm của mình...Thất bại mà không thấy lỗi lầm thì không học được gì cả. -Nuôi conthì phải dùng 2 yếu tố không thể thiếu được: +Bất ngôn chi giáo, cha mẹ là gương sáng cho con. +Nhưng khi trẻ lớn khôn, thì cần có sự trao đổi 2 chiều . Đó là đối thoại , tranh luận và điều này rất cần thiếtgiữa cha mẹ và con cái. -Chúng tôi đã thất bại rất nhiều.Trên đây là các kinh nghiệm xương máu , hi vọng giúp cho các bạn nhiều trong việc dạy con 11/9/2011 NVT |
|
|
![]() ![]() |
.::Phiên bản rút gọn::. | Thời gian bây giờ là: 3rd August 2025 - 01:59 PM |