IPB

Chào mừng Khách ( Đăng nhập | Đăng kí )

6 Trang V  « < 2 3 4 5 6 >  
Reply to this topicStart new topic
> Bệnh ung thư và nền triết lý cực đông
Thelast
bài Sep 13 2007, 08:06 AM
Bài viết #31


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Đêm vô song nguyên lý biện chứng thực tiễn ra xét các trường hợp ấy, thấy rằng tất cả các liệu chất hoá học dùng sản xuất ra ung thư đều là Âm. Như Quinone Fruclose, Rhodamine, những thuốc nhuộm có đạm chất.

1) Trong khi nghiên cứu về bệnh ung thư của chuột B. Basford và M Haarand phát minh được rằng người ta có thể làm cho loài ấy miễn dịch nhờ cách tiêm tế bào loài chuột lành mạnh và nhất là lớp da của một thai nhi huyết dịch nguyên chất đều có hiệu nghiệm vv..

2) Các tế bào khoẻ mạnh vô bệnh, nhất là tế bào của thai nhi và loại xích huyết cầu mới thành đều là Dương? Vậy làm thế nào cho họ hiểu được như thế? Đáng thương hại thay.

3) Nếu đem một con thú khác giống đã cho rọi qua tuyến X, người ta có thể chuyển bệnh ung thư của con thú này sang một con thú khác được, mặc dầu lâu nay cho là việc không thể làm được

Đối với kẻ nào đã biết về vô song nguyên lý biện chứng và thực tiễn của nền triết lý Âm Dương thì chỗ chủ trương này rõ bé con, vì rằng quang tuyến X là một trong những nguyên tố Âm hoá học cực kỳ mãnh liệt

4) Đốc tơ Sirai phát minh rằng người ta có thể chuyển loại dị chất sang nơi khác nếu do bộ não chuyển qua

Điều này quả đúng, nếu người ta nghĩ rằng bộ não là cơ quan Âm nhất của cơ thể con người, một đối diện với lòng bàn chân là phần dương nhất. Chúng ta cũng có thể cho ông ta thấy rằng trong khi làm như thế lòng bàn chân là phần trong thân thể chống đối nhất việc ghép dị chất ung thư vào, nhất là nếu bàn chân ấy là một bàn chân bằng phẳng. Lại đi sau bộ não còn có những cơ quan để tiếp nhận việc ghép dị chất vào nhất là con mắt và thông thường là lớp da.

5) Lý thuyết cho rằng độc tố là nguyên nhân của ung thư ngày nay và càng ngày được nhận là đúng.

Cái giả làm cho cái chân bị mờ ám là khi nào cái chân khó tưởng tượng tới được. Một thám từ bất tài lại tự tưởng bị mờ ám tự cho mình là đúng, miễn y có thể điểm chỉ một tội nhân người ta có thể thừa nhận. Độc tố là một người lạ mặt không thấy được, có thể là nói là không có nữa, đều đầy đủ tất cả tính chất của kẻ tội phạm lương hảo, tức là kẻ không thể đưa ra cách bào chữa cho mình. Lý thuyết về độc tố tức là một giấy chứng nhận sự vắng mặt giả của người y sĩ bất tài không tìm ra được nguyên nhân chính xác của bệnh ung thư, cho nên trong lúc chữa trị họ chớ tránh không bao giờ có mặt. Đến cả lý thuyết kỳ cục về “độc tố tiềm phục” tức là kẻ cao quý lạ mặt đúng danh hoặc giả cái bóng ma đem làm cho cố định lại và chụp hình ra!

6) Người ta có thể sản xuất ra được ung thư, chỉ cần trộn vào thức ăn của chuột một loại thuốc nhuộm có đạm chất, nhưng đối với lợn Ấn độ và thỏ thì không thể làm thế

Tại sao thế? Người ta chẳng hiểu gì hết. Tuy vậy đem lý thuyết “độc tố tiềm phục” hoặc không thấy rõ ràng ra giải đáp thì dễ dàng quá.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 13 2007, 08:07 AM
Bài viết #32


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Chỗ tự ý mình cam phận chịu dốt nát mù mịt vì lý do thiếu ý thức chính xác và chân thật tức là một danh từ khác biệt của sự ngạo mạn và tính cách bài tha. Một việc rõ ràng trước mắt mà người ta cũng không hiểu thấu: Thuốc nhuộm có đạm (vơi N) là một loại hoá học Âm: loài chuột là một loại ăn về ban đêm, cho nên rất Dương, vì thế đối với yếu tố Âm ở ngoài đem vào rất dễ bị kích thích: loài thỏ và lợn Ấn độ khác với loài chuột là loài ăn về ban ngày và lại ăn rau tuyệt đối, tính chất hiền lành, đều là tính cách Âm. Chính cùng một lối nhận xét sai lầm như thế, khiến cho các nhà vật lý học phải lẫn lộn với vấn đề tương phản giữa cân nhục ortho- sum- pathique( âm) và pra- Sympatique (dương) ở bình diện của các cơ quan Âm và Dương. Các nhà ung thư học há không biết về sinh vật học và đồng vật học chăng?

1) Những bệnh ung thư nhân tạo nhờ phương pháp của Nishiyama (chất đường) của W. C Heuper (Niken) của Sakurađa (thuốc nhuộm) và B. S và E. T oppenhetmer ( chất hoá học đại phân tử bị vùi lấp) có thể hiện hình ra dưới hình thức nhục bướu. Các tài liệu ấy tuy rằng về phương diện hoá học có khác nhau hẳn, nhưng hiệu quả lại như nhau. Rõ khó hiểu thay tuy vậy chúng ta có thể nhờ lý thuyết của “độc tố tiềm tàng” mà giải thích chỗ khó hiểu ấy được rõ ràng!

Người ta không thể tự thú nhận hơn rằng quan niệm về “độc tố tiềm tàng” chỉ là một giả thuyết quá sức tưởng tượng

2) Người ta có thể tưởng tượng rằng độc tố của bệnh ung thư có những đặc điểm này:

a) Lúc nào cũng luôn luôn có nơi các loài vật có thể bị ung thư:
b ) Mỗi loài ung thư có một độc tố riêng biệt của nó và một độc tố có tính chất riêng
c) Những loài độc tố khác nhau có thể sinh ra một loại ung thư giống nhau tuỳ nơi mỗi giống thú
d) “Độc tố tiềm tàng” có thể hoạt động do cách biến thể của các tế bào ( nhưng không phải thông thường có thể)

Người ta có thể nỗ lực tìm ra được những đặc điểm như thế. Nhưng người ta chớ nản chí trong khi không tìm ra được, vì rằng giống “độc tố tiềm tàng” không thể có được

Rõ cái viễn ảnh đáng thảm thương và buồn chán!

Rõ một mối khảo sát vô hy vọng.

14) Chỗ khó hiểu nhất là người ta có thể sản xuất ra được nhục bướu nhờ ở nguyên liệu hoá học đại tế bào vùi lấp trên 1 năm trong cơ thể. Chỗ này rõ làm cho khó nghĩ.

Như thế nghĩa là không biết được rằng vẫn có những đại phần tử Dương và có các đại phần tử Âm khác.

Với đại phần tử Dương nhất và Âm nhất, người ta có thể làm ra được cái kết quả hoàn toàn tương phản đích đáng.

15) Rai. Sasaki và T. Yoshida đem ortho- amino- azotoluine, cho loài chuột ăn trong 250 đến 300 ngày làm cho loài chuột ấy sinh ra được ung thư. Với điều kiện ấy tất cả các con chuột đều hoá ra ung thư không con nào không. Thật là một bản báo cáo lạ lùng. R. Kinostrita phát minh rằng người ta có thể làm ra được ung thư với chất vàng của bơ trong 150 ngày

Đối với các loại thuốc có đạm chất cũng thế.
16)Bệnh ung thư có thế sinh ra bởi ‘Kangri” (dương), bởi quang tuyến, bởi radium, bởi quang tuyến cực tỷ (Âm) vv…


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 13 2007, 08:09 AM
Bài viết #33


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Nên nhớ lại rằng người ta có thể gây ra được cùng một kết quả với 2 yếu toó tương phản nhau thì điều này chẳng lấy gì làm lạ, ví dụ như lớp da mình nếu gặp phải một vật gì quá sức mạnh cũng bị phỏng giống hệt như gặp một sức nóng vậy.

17) Cho ăn bột gan cũng có thể “chặn đứng không cho bệnh ung thư phát ra cũng như ngăn ngừa được bệnh này”

18) G.S Nagayo trước đây được toàn thể cử lên làm chủ tịch viện ung thư Nhật. Đến tháng 6 ông bị bệnh, tiếp ngày 16 tháng 8 năm ấy ông từ trần. G.S Nishima nhà khoa học trứ danh cũng bị ung thư gan và sau đó 2 tháng thì chết. Bệnh ung thư gan là bệnh rất ghê gớm, hiện bây giờ người ta chẳng biết chữa bằng cách nào.

Chính Đốc tơ Y. Tazaki,Quản đốc bệnh viện ung thư cũng bị chết vì bệnh ung thư (xem lời di chúc ở trước). Lâu nay không một ai không biết bột gan dùng để chặn đứng và phòng ngừa bệnh ung thư rất công hiệu. Nhưng chẳng một nhà chuyên môn nào nghiên cứu thử vì đâu mà được thế! Rõ việc kỳ đời! Phải chăng vì lười biếng, vì sơ suất, vì bất tài vì chức sắc của nhà khoa học? Những y sĩ tự mình giữ độc quyền nghề trọng đại này cho toàn nhân loại, họ có thể cứ cam phận giữ mãi cảnh dốt nát như thế chăng?

Họ há không cảm thấy trách nhiệm, nghĩa vụ của họ phải suy tư và phải phản tỉnh lại mình chăng. Nếu chỗ trách nhiệm ấy thấu tai các vị hoàng đế Trung quốc ngày xưa, hàng y sĩ không khỏi bị lôi ra đốt thiêu và chôn sống. Nếu tổng thống Mỹ có được trí phán đoán cởi mở sáng suốt, ông ta sẽ lập tức ra một tuyên ngôn dẹp tất cả các cơ sở y học và giải tán y sĩ đoàn hơn là mất công ra lệnh cấm chỉ hoặc báo động quốc gia chống đối thuốc điếu.

19) Theo đốc tơ F.R White số lượng đạm chất trong tế bào ung thư chẳng giảm phần nào trong khi loài thú ăn những thức ăn thiếu hẳn đạm chất hoặc gần như thiếu hẳn. Thế là những tế bào ung thư rút ra lấy đạm chất của thú vật để tự nảy nở ra cần phải suy nghĩ lại cho thật kỹ vần đề đản bạch tinh sau khi đọc trong một quyển sách do Terraine xuất bản năm 1933, nhất là đoạn nhan đề “Đạm chất mất đi chăng”. Trong quyển này Terraine nghiên cứu 51 luận án do tác giả khác xuất bản. Một quyển sách khác mới đây, nhan đề “Transmutation biogiques” của Luis Kervan (1962) lại đả đảo một lần nữa những luận điệu của tác giả quyển sách chúng tôi vừa nghiên cứu.

20) Chỗ chịu đựng của các tế bào ung thư chẳng phải tuỳ thuộc vào chỗ thu nạp dưỡng khí của nó.

Trong nhiều bằng chứng khác thì đây là một bằng chứng rất lý thú xác nhận rằng bệnh ung thư do sự chứa chất những yếu tố Âm thái đa. Bệnh ung thư vốn âm chẳng cần gì dưỡng khí âm.

21) Tại Huê- Kỳ hàng năm có đến 220.000 người chết vì bệnh ung thư, 70000 người khám bệnh có ung thư được cứu khỏi. Số chết chóc vì bệnh ung thư giảm xuống rất nhiều và những cơ sở chống bệnh ung thư càng mở mang nhiều.

Rõ một mối hy vọng khả kính trong một giả thuyết. Chúng ta cứ hy vọng.

Nhưng một khi họ rõ thấu tính chất của ung thư, họ cần phải bỏ cách chống đối lại nó, và cần phải áp dụng một thái độ khác. Nếu chẳng thế, chẳng có hoà bình, tự do, hạnh phúc, công bình gì có thể tồn tại trên mặt đất địa cầu này.

Trong chương này chúng ta đã có cơ hội nghiên cứu về tâm tính đối chọi và bài tha của y học. Phương tây y học này muốn tận diệt tất cả loài vi trùng, thiết lập 1 thế giới trong đó không còn thấy 1 vi khuẩn độc tố nào. Y học ấy tưởng tượng ra một thế giới không có cảnh xấu xa, không một người tai hại! Y học ấy há chẳng biết không thể nhìn thấy được rằng cái tốt nhất và cái xấu nhất, kẻ tác hại và kẻ tác phúc đều là hai bộ mặt cần thiết cho cùng một chân lý duy nhất, một cuộc đời bao la!


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 13 2007, 08:10 AM
Bài viết #34


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



ĐỘC TỐ

Khoa học hạch tâm đã tìm thấy được. Loại có thể chất là không có thể chất.

Rằng sinh lực phải tự nhiên mà đến. Chỗ vô lý ấy khiến G.S Bidgman đã chán nản. Ông phải tự tử.

Y học và khoa học sau cùng đã tìm ra Vị hoàng đế sát nhân của nhân loại và vị hoàng đế ấy lại hữu hình và vô hình. Vị ấy là thể chất và đồng thời là tâm linh vị ấy là cảnh sinh hoạt và đồng thời là cõi tử vong.

Vị ấy vẫn có mà vẫn không có độc tố. Hoặc là hình mà hoặc là giấc mơ của y học đối chứng trị liệu.

Chỗ vô nghĩa lý này đã lôi kéo hàng vạn y sĩ. Chán nản và đang lôi kéo mãi…

Một ngày kia vị ấy sẽ lôi kéo toàn thể nhân loại. Nhân loại rồi không có y học chăng. Đâu có thể. Vị hoàng đế độc tố dễ làm cho.

Những cái vảy ở mắt của người ta rơi xuống và nhờ thế loài người ngắm nghía được. Tất cả chân trời của vũ trụ vô biên tức là cuộc đời vĩnh viễn. Con người sẽ nhờ độc tố mà có một nền y học mới cẳn bản và thánh thần, toàn trí và toàn năng
Và đồng thời một khoa học chuyên về sinh mệnh và con người. Chẳng phải một cách phân tích nhị nguyên luận, phải Descartes mà là một cách bao quát toàn thể, toàn cảnh, nghịch thường.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 14 2007, 10:29 AM
Bài viết #35


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



CHƯƠNG VI

Y HỌC BIỆN CHỨNG VÀ THỰC TIỄN


Vươn mình trên những đám mây một mầu trắng xoá trung bình và sáng ngời lóng lánh, nhưng đối với những kẻ đứng dưới trông lên, chỉ thấy toàn bộ khối đen lem luốc đấy những bất an và khủng khiếp. Đưa mắt liếc quanh toàn cảnh mỹ miều của vô biên, phóng tận nhãn quang ra ngoài khung cảnh của không gian và thời gian, tôi tự thấy mình như đang ở trên ở tấm thảm bay của Đông- phương và Tây phương, dĩ vãng và vị lai, nhờ nơi các máy truyền hình lăn tăn bỏ trong bọc áo từ hàng triệu triệu năm lưu lại người ta gọi là trí tưởng tượng.

Cảnh trí diễn ra trên mặt địa cầu vô cùng lý thú. Về phía Tây phương rõ là một cảnh chung cuộc của nền văn minh “khoa học kỹ thuật”, cảnh chung cuộc rất rộn rịp và xáo trộn rất phức tạp và tả tơi đưa tới cảnh lộn xộn về hạch tâm. Về phía Đông phương rõ một màn kịch đang tạm nghỉ giải trí, màn đã hạ rồi, nhưng đào hát cần phải diễn vở tuống “con rồng tự vươn mình dậy”, đang ngủ say mê, họ có vẻ mệt nhọc vô cùng sau cuộc biểu diễn khá lâu trong khi diễn màn “Lux ox Oriente” và công việc thực dân” Màn Kịch sẽ kế tiếp sau đây là màn “hoà bình toàn thể”.

Mọi người đang chờ đợi. giờ các bạn hãy ngẫm và nghe không gian và thời gian nhờ cái máy vô tuyến truyền hình nhỏ xíu của tôi.

Cách đây 5.000 năm có hai phái độc lập của nền văn minh xuất hiện trên mặt địa cầu. Phái thứ nhất ở phía Đông, phái thứ nhị ở phía Tây. Hai nền văn minh đối lập nhau đều là nhất nguyên luận, mộ đạo và cần cù. Nền văn minh thứ nhì bị mờ ám và bị chìm đắm gần 2000 năm nay vì thế lực của một nền văn minh nhị nguyên luận bạo lực, phát nguyên tử Địa trung hải. Phàm cái gì có thuỷ tất có chung. Nền văn minh thứ ba của bạo lực du nhập vào một nền giáo huấn đạo đức của nền văn minh Đông phương một nền văn minh xem bề ngoài rõ hoà bình và tỏ ra hữu dụng trong việc dễ bề cai trị một dân tộc dốt nát, vâng lời và cần cù, hai đầu mối thu hút nhau: nền văn minh của sức mạnh thể chất cần có một nền văn minh có sức mạnh tinh thần bổ túc.

Nhưng nền văn minh của sức mạnh về thể chất vẫn thấu hiểu được thế giới cũ xưa, thiết lập ra Đế quốc dư dật và lạm dụng. Cảnh dư dật và lạm dụng ấy, sinh ra cảnh lười biếng và làm cho sức mạnh về thể chất của nền văn minh đi chinh phục bị suy yếu…. Và lại việc giáo huấn về tinh thần văn minh của Đông phương khiến cho càng hiễn hậu, càng phục tùng, ít chống đối sau cùng trở ra hàng nô lệ. Nền văn minh về sức mạnh thể chất mờ ám rồi tiều tan mất tích. chỉ dựa lại chút giáo huấn về tinh thần gọi là Thiên chúa giáo thay thế chiếm ngôi bá chủ. Trải một thời gian, thế giới lại bị thế lực của tinh thần lừa dối này là một sức mạnh lợi dụng ảnh hưởng của sức mạnh thể chất và chính trị. Đế quốc đã bị tiêu vong thống trị. Cái nhị nguyên luận về tôn giáo được chấp nhận cảng này không còn sức mạnh về chính trị và thể chất làm cho đứng vững được nữa. Lẽ tự nhiên nó cũng tự mình bước vào cảnh mờ ám, đến nỗi nhốt thế giới vào trong cảnh tối tăm.

Lúc bấy giờ có một học phái nhị nguyên luận của sức mạnh ở trong bóng tối vươn mình ra. Học phái ấy trưởng thành rất chóng, lại trải bao nỗi khó khăn và hy sinh để tẩy trừ tất cả vết tích của nền giáo huấn tôn giáo đã sụp đổ từ lâu.

Sức mạnh nhị nguyên luận này gọi là “Khoa học và kỹ thuật”. Sau khi đạp đổ được tất cả chủ nghĩa Thiên chúa giáo, sức mạnh ấy bước tới một bước dài khổng lồ với một tốc độ ghê gớm nhằm vào con đường thống trị thế giới vật chất đi tới. Sức mạnh ấy thảm sát tận cũng cõi vật chất, đi tới thế giới hạnh tâm, với mục đích củng cố cảnh chiến thắng của mình dựa trên những nền tảng bền vững và vĩnh viễn. Nhưng trong đời hữu hạn tương đối này. Tất cả những cái gì có thuỷ đều có chung. Sức mạnh ấy bắt đầu bị con đẻ của nó là “Kim tiền”, “Chống đối lại. Đứa con này sinh sống nảy nở được là nhờ sự bóc lột hiệu quả của mẹ nó là “Khoa học và kỹ thuật”. Nó tổ chức ra kỹ nghệ và thương mại, thiết lập ra những tổ chức khác, tránh xa các vua chúa thời phong kiến được tái sinh. Những tổ chức này liên kết với nhau thành một mặt trận thế thủ và thế công đặng chiếm được độc quyền vị hoàng tử “Kim tiền”. Thế là cuộc tranh chấp mới khai màn. Tất cả cái gì có thuỷ đều có chung. Kẻ chiến thắng thành ra chiến bại. Kẻ chiến sĩ mới lại nhảy lên vũ đài: Lao động ! Anh ấy muốn chinh phục trọn nền văn minh, toàn thể, toàn thế giới.

Kẻ đi trước thành ra người đi sau. Một ngày tương lai, hàng lao động sẽ chinh phục toàn cả thế giới. Nhưng mà mỗi người được một lần! Anh lao động sẽ bị địch thủ vô cùng hùng dũng sát hại bỏ thân tức là: Bệnh tật! Quân đội của bệnh tật này có những vị nguyên soái lục quân sát nhân vô địch như: ung thư, bệnh biến chứng, bệnh tim vv.. và những vị nguyên soái thủy quân như: Kinh giản, thần kinh, bệnh điên cuồng….Không một ai có thể thoát khỏi bệnh điên cuồng mới thật là khủng khiếp nhất. Chính nó thôi thúc người ta chế tạo ra những vũ khí sát nhân càng ngày càng mãnh liệt. Nó có vô số nhân viên để cho thâm nhập vào não tuỷ của mọi người và khiến cho trí phán đoán tối cao của mỗi người bị mờ ám đi. Vũ khí sát nhân có thế lực nhất và mãnh liệt nhất của quân đội bệnh tật tức là thức ăn uống, nhân đó nó sát hại được một cách dễ dàng, chắc chắn không sai, vì rằng mỗi người bị mùi ngon ngọt cám dỗ một cách mù quáng đến luôn luôn mắc vào lưỡi câu vô hình và khả ái của nó.

Tuy vậy nền văn minh của Phương đông từ lâu đã thành người chỉ đạo các dân tộc, nhờ thế mà các dân tộc Phương đông được sống trong cảnh hoàn hảo, yên lặng và chí thành, phục tùng, dễ bảo, chân thật và hoạt động. Nhưng cái luật có thuỷ tất có chung lúc nào cũng có. Thời gian qua, hàng bao thế kỷ trôi chảy. Dần dần cái dân tộc này trở nên hiền lành, bao giờ cũng phục tùng, chẳng chút nào chống đối, chịu đựng được tất cả với lòng biết ơn và vui vẻ đến nỗi tất cả các nước thuộc Phương đông phải bị nền văn minh chinh phục như thế, hoặc tự mình vui vẻ rước lấy, hoặc miễn cưỡng mà rước lấy thì bây giờ họ lăn lộn với các dân tộc Phương tây để cùng mở cuộc chiến đấu toàn diện theo nhị nguyên luận là nguyên nhân loại chống bệnh tật.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 14 2007, 10:32 AM
Bài viết #36


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Hiện nay nền văn minh khoa học và kỹ thuật thống trị toàn thế giới. Nhưng rồi chính nền văn minh ấy cũng sẽ bị suy sụp, vì quân đội bệnh tật sẽ đến đột kích toàn diện. Y thuật của nó vốn là chị ruột của khoa học và kỹ thuật, bị thế lực kim tiền chinh phục. Y thuật ấy chỉ có thể chống lại những triệu chứng, những dấu hiệu phía ngoài của bệnh tình. Nó không có cách gì để chống lại chính bệnh tật. Nếu không cải chính nền y thuật đối chứng trị liệu, thế là nền văn minh của nhân loại sẽ đi vào cảnh chung cuộc.

Tất cả một nền văn minh cũng như cá nhân, mỗi khi họ tỏ vẻ ngạo mạn, bài tha và giữ phần thắng thế, thế nào cũng sẽ mất sách ý nghĩa hạnh phúc. Những nhà nhị nguyên luận đều bị luật thuỷ chung thống trị. Vì thế khiến cho người ta biết tại sao tất cả cái nền văn minh độc tài này đều kế tiếp suy vong.

Chỉ duy những gì không có khởi thuỷ thì không có chung điểm: Trật tự của vũ trụ vô biên, vô cùng tuyệt đối ( ngày xưa gọi là thượng đế) công bình tuyệt đối, tự do vô biên, trí phán đoán tối cao bao quát, tình yêu thương bao trùm tất cả, không phân biệt gì, ân huệ thần thánh, cuộc đời vĩnh viễn vv… tất cả các cuộc sinh hoạt. Chính cái này là trật tự của vũ trụ vô biên khiến cho mọi vật được sống còn và biến chuyển tất cả một cách không ngừng trong thế giới hữu hạn và tương đối này…Cuộc đời duy nhất, hoàn năng, toàn chi, toàn hiệu.

Nhưng khốn thay y học thuộc về nền văn minh khoa học và kỹ thuật lại chẳng phải căn cứ vào cuộc đời bao quát và vĩnh viễn. Vì thế nó không thể chống lại được bệnh tật, phải lợi dụng bất luận một loại vũ khí gì để có thể phá hoại, nào radium, hơi ngạt, quang tuyến X, sức phóng xạ vv… Tất cả cái gì phá hoại được bệnh là y học ấy đều cho là tốt cả. Nhưng y học ấy chẳng biết cho rằng bệnh tật là hồi chuông báo động vô cùng hữu ích cho cuộc đời chúng ta.

Nguyên tắc của y học Phương đông là khảo sát cuộc đời bao quát, khác hẳn với y học Phương tây y học Phương đông là một biện chứng luận lý căn bản. Y học Phương đông chẳng bao giờ diệt trừ triệu chứng là những cái hiệu quả chứ chẳng phải căn nguyên. Y học này không phải là không biết tới hàng trăm vị thuốc đối chứng trị liệu đâu, nhưng mà loại thuốc thang ấy phải dẹp lại trong góc xó. Phương pháp trị liệu của Phương đông là trị căn, chỉ dùng cách ăn uống và giào hoá. Y học Phương đông trước nhất là một trường triết lý. Người ta học cách tu dưỡng cho trường sinh, hớn hở vui đùa, chẳng lệ thuộc vào y thuật, chẳng làm phiền đến kẻ khác. Y học là một bộ phận của môn triết lý - triết lý y học này chẳng bao giờ biết có những bệnh “nan y”. Chính tôi đã học, thực hành và truyền bá từ 50 năm nay, nhất là ở Nhật. Năm tôi 60 tuổi, tôi bỏ nước Nhật ra đi, định ý tìm thừ còn xứ nào không thể thực hành được hoặc thực hành mà không có hiệu lực cái triết lý y học này chăng?

Tôi sang Ấn độ, tại đây thấy có nhiều chứng bệnh khác hơn ở Nhật như phong hủi, lang da, bệnh sưng hạch lamba vv…Đối với y học khoa học thảy cho là “nan y”, thế mà đối với y học của chúng tôi lại trị được lành.

Kế đó tôi sang Châu phi, xứ người da đen, đến tận Lambarene để tìm đốc tơ Schweizer và nếu có thể được thì giúp cho ông mãn đợt. Ai dè ông ấy chỉ là một y sĩ giải phẫu tầm thường, chỉ truyên về y học chữa trị triệu chứng sơ xài cốt làm sao cho dân da đen Châu phi sùng thượng ông như một thầy hộ pháp y sĩ. Ông chẳng biết một tí gì về triết lý nhất ngôn luận biện chứng của cuộc đời. Hàng ngày ông sát hại hằng hà sa số vi trùng. Ông vứt tất cả đồ dơ dáy thối tha của phòng giải phẫu xuống con sông thần thánh Ogooue. Ông mỗ xẻ, cưa cụt tay cụt chân người ta. Tiếng rên la của hàng ngàn người da đen nghèo khổ vang dội mãi bên tai. Tôi có lắm đêm không ngủ được vì những tiếng rên la của những bệnh nhân ấy.

Tôi nhân đó khởi sự dạy cho họ cách tự chữa lấy bệnh chẳng cần phải cưa tay cưa chân, chẳng cần phải dùng thuốc thang gì mà chỉ cho ăn uống những thức ăn đơn giản và thiên nhiên. Bệnh kinh phong bệnh xưng hạch lamba, phong hủi, ung thư nhiệt đới, xuyễn vv.. Tất cả những bệnh nhiệt đới đều chữa lành không chút khó khăn gì. Bệnh nhân càng ngày càng tấp nập vào phòng tôi. Tôi phải dời đến nhà truyền giào tin lành ở Dindeude thuộc miền thượng lưu con sông thần thánh Ogooue cách đó 2 cây số; Tại đây người ta nhường cho tôi một túp nhà tranh cũ kỹ là nơi cách đây 40 năm Schweizer dùng làm bệnh viện.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 14 2007, 10:33 AM
Bài viết #37


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Dân da đen lũ lượt theo tôi. Từng tốp người đi thuyền độc mộc băng qua cảnh rừng núi um tùm từ xa kéo tới. Lắm kẻ ở cách đó hàng 200 cây số. Cứ mỗi buổi sáng tôi mở của sổ ra đã thấy trước sân một đám người da đen, già trẻ lẫn lộn. Tôi nghe nói có một buổi sáng chẳng người nào đến khám tại bệnh viện Quan lớn đốc tơ cả, họ kéo đến tôi và xin khám…

Cảnh ấy không thể cứ thế mãi được. Tôi chỉ có một mình với nhà tôi, còn tại bệnh viện có hàng 40 nhân viên giúp việc. Tôi phải nghỉ không khám bệnh nữa. Tôi tuyên bố cho mọi người biết, tôi đuổi đi tất cả người da đen đi nơi khác.

Ngày sau đó mở cửa ra, tôi chẳng thấy một người nào ở ngoài sân cả. Tôi bước xuống định cùng nhà tôi đi dạo chơi một vòng. Đây là lần đầu tiên từ mấy tuần nay, bỗng nhiên chúng tôi bị người da đen ở trong rừng núi tuôn ra bao vây quanh khắp. Chưa kể đã có một đại đội núp dưới nhà ngủ một đêm ngon lành…chẳng biết cách nào hơn. Một người đại diện đến giáp mặt tôi… Y kèo nài mong làm sao cho chúng tôi ở mãi với họ:

“Chúng tôi xin ngài ở mãi với chúng tôi. Chúng tôi sẽ cất cho ngài một bệnh viện để ngài sử dụng cũng như chúng tôi đã cất một ngôi nhà cho quan lớn đốc tơ….

Cách đây độ 35 năm chúng tôi vẫn khoẻ mạnh gấp mấy. Thế mà từ ngày quan lớn đốc tơ đến, chúng tôi trở nên ốm yếu bệnh tật, ít chịu đựng được với cảnh ốm đau. Chúng tôi mắc phải nhiều bệnh đối với trước kia không bao giờ có. Hiện nay có 3 bộ lạc đã bị diệt vong. Quan lớn đốc tơ đã đem đến cho chúng tôi vô số vật mới lạ tạp nhạp, trong ấy hẳn có loại xấu xa: như rượu vang, sữa bò đặc, thuốc thang, mổ xẻ. Cứ mỗi lần các bạn của chúng tôi vào nằm bệnh viện, thế nào cũng phân nửa số bị cắt cụt chân tay, trọn đời bị phế thải. Còn phân nửa khác thì ở lại trong bệnh viện trọn đời chịu làm những việc khổ sở lao nhọc như hầu hạ, phụ tá các cán bộ viên, nấu ăn, làm việc nhà, làm vườn…thật chúng tôi trở thành hàng nô lệ thảm thương chỉ vì y học. Trái lại ngài không dùng một thứ thuốc nào, ngài không cưa cắt chân tay, ngài chỉ dạy cho chúng tôi cách ăn uống để tự mình chữa bệnh.”

“Trăm ngàn lạy ngài làm sao ở đây với chúng tôi”

Cái vẻ đơn giản ngây thơ và chân thành của họ mà chúng tôi cảm động đến nỗi khiến cho nhà tôi định ở mãn đời tại xứ này với họ.

Nhưng ai ngờ một chuyện xảy ra thình lình đáng buồn thay, khiến cho chúng tôi phải lìa dân tộc đáng tôn trọng này.

Trong khi ở Phi châu tôi nhận thấy vô số lỗi lầm của y học triệu chứng y nguyên bệnh chuẩn đoán sai, cưa cắt chân tay vô ích vv.. Đây là một chứng cứ trong hàng ngàn chứng cứ khác: Các vị đốc tơ người da trắng tuyên bố rằng: “Người da đen nói về tính dục thật vô đạo đức. Hầu hết đều bị bệnh lậu”. Vì thế họ dùng phương pháp đau đớn để chữa trị cho họ. Hàng ngày người ta nghe những tiếng vang la thất thanh của người da đen trong các làng mạc ở Lambarene. Thật ra chẳng phải thật đáng là bệnh lậu. Vả chăng số người bản xứ cư tụ lại đây cũng không đông đúc gì, chẳng có hạng buôn phấn bán hương. Chẳng phải riêng gì dân bản xứ vô đạo đức. Nhưng khi người ta ăn nhiều trái cây có nhiều sinh tố C ( như xoài, lê tầu, vv) ống đái và có khi cả bọng đái bị lở ra, giống như bệnh lậu vậy.

Tôi thấy rằng một cảnh địa ngục ở người da đen, tôi thấy rõ chỗ khác biệt giữa tâm trạng người da trắng và người da đen và thấy rõ chỗ hiểu lầm căn bản giữa 2 dân tộc. Chỗ khác biệt Phương đông và Phương tây, giữa tâm trạng người da trắng và tâm trạng người da mầu khác. Chỗ khác biệt ấy sở dĩ có vì chỗ khác biệt về quan niệm thế giới, khác biệt về triết lý của người da mầu từ mấy ngàn năm đã được củng cố theo nhất nguyên luận, ngày nay nền triết lý ấy đã ít nhiều bị sứt mẻ và phân nửa bị chinh phục. Một phần khác là nền triết lý nhị nguyên luận được tôn trọng ở người da trắng từ gần 2 ngàn năm nay, nay cần phải xét lại hoàn toàn, từ ngày khám phá ra hạch tâm, như cần phải suy xét lại tất cả nguyên tắc và tất cả định luật do nền khoa học thực nghiệm tự cho rằng đã hoàn toàn có cơ sở vững vàng. Bởi vậy người da trắng cũng như người da đen đang đứng vào một ngả bế tắc, họ cố gắng hết sức để tự cứu, nhưng vẫn vô ích.

Đấy là lý do khiến tôi đề nghị với các bạn phải nghiên cứu triết lý y học cực đông. Hiện ngày nay người ta có thể nói y học ấy đã mất hình bóng, vì bị nền văn minh khoa học và kỹ thuật làm cho mất đi. Nền y học ấy không còn phảng phất trong tâm não người Phương đông. Đối với người Phương tây họ không có một người chỉ đạo đủ tư cách, là vì người ấy hiện nay khó lòng tìm cho có.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 14 2007, 10:34 AM
Bài viết #38


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Nền y học triết lý Phương đông bảo đảm cho tự do vô biên, hạnh phúc vĩnh viễn và công bình tuyệt đối. Ở bình diện sinh lý học và sinh vật học, ba cảnh ấy biểu lộ ra bằng sức khoẻ. Ở bình diện cảnh gia đình và xã hội nó biểu lộ ra bằng sự hoà bình. Nói đến việc thực hành, thật giản đơn, đó là một cách huấn dục bằng sinh vật học và sinh lý học hàng ngày. Nếu các bạn bắt đầu thụ giáo, tuy rằng đối với các bạn có trễ đấy, thì các bạn khởi sự học bằng trí lực có phần dễ dàng hơn; nghĩa là thích về sức khoẻ. Theo nền triết học y học của chúng tôi thì sức khoẻ sở dĩ có là do những đặc tính sau đây:

1. Không có gì là mệt nhọc (ví như một người sơ khai chạy rượt theo một con thú suốt ngày, chỉ cần dứng chân nghỉ lai để ăn vì đói chứ chẳng bao giờ vì mệt nhọc)

2. Ngon ăn ( chỗ ngon ăn của kẻ nào cứ luôn luôn đói, chẳng bao giờ nghĩ đến chữ “sành ăn” là gì kẻ mỗi khi ăn món gì dầu sơ sài bao nhiêu cũng ăn một cách ngon lành với lòng biết ơn vô cùng.

3. Ngủ ngon giấc( tức là kẻ nào nằm đâu ngủ đấy và ngủ lúc nào cũng được, chỉ đặt lưng xuống sau 3 giây đã ngủ rồi, ngủ không cựa quậy, chẳng bao giờ thấy chiêm bao huống là mơ, muốn thức dậy lúc nào tuỳ ý đúng như cái máy, lúc thức dậy tức khắc nhảy ra làm việc ngay, chẳng khác nào con sư từ nhảy vô được con thỏ. Nếu kẻ nào ngủ quá 6 giờ thì kẻ đó lười biếng, không nữa cũng bệnh hoạn. Nếu có sức khoẻ trong người chỉ cần 3,4 giờ là đủ. Ngủ tức là tật xấu “nếu các bạn muốn ngủ dài, các bạn có thể ngủ bao nhiêu tuỳ thích sau khi chết!”

Ba điều về sức khoẻ trên này thuộc về sinh lý học. Nếu các bạn có được ba điều kiện ấy, các bạn có thể cho điểm mỗi điều kiện 5 tức là cả thảy 15 điểm

4. Ký ức tốt ( chẳng quên). Điều này rất quan trọng. Đây tức là điều kiện căn bản của đời sống và hạnh phúc của chúng ta. Không có bộ não kỹ ức thì không có bộ não phán đoán. Không có não phán đoán thì không có tư cách. Các bạn không có một bộ não ký ức tốt thì không làm gì sống một cuộc sống một cuộc sống sung sướng và vui thú được

5. Chẳng bao giờ tức giận : Dầu cho kẻ nào vu oan giá hoạ gì, hung tợn, làm ô nhục mình, hoặc chống đối, phê bình xấu xa thế nào mặc kệ, mình chẳng bao giờ tức giận

6. Phán đoán và thực hành nhanh chóng. Ba điều kiện trên thuộc về tinh thần và tâm lý. Nếu các bạn được đầy đủ các điều kiện ấy, các bạn được mỗi điều kiện 10 điểm tức 30 điểm tất cả

7. Y nghĩ về công bình ( Tiêu chuẩn trí phán đoán của các bạn phải là sự công bình tuyệt đối. Nếu xứ sở các bạn có một dân số 100.000.000 người và mỗi năm sản xuất được 100.000.000 trái lê, thế nghĩa là mỗi năm bạn được ăn một quả, thế là bạn xâm lấn của bà con làng xóm của các bạn đến 365 quả hoặc với cách dùng vô lực để cướp bóc trực tiếp, hoặc dùng hình thức trá nguỵ gọi là dùng “tiền bạc” để mua. Theo chỗ nhận xét về công bình thì bạn là một kẻ phạm tội).

Nếu bạn có được ý nghĩ về công bình tuyệt đối như thế các bạn có thể cho mình 55 điểm. Nếu cộng tất cả các điểm lại, các bạn được 100 điểm, thế là sức khoẻ bạn được hoàn toàn. Hạnh phúc của các bạn được vĩnh viễn, tự do được vô biên, công bình được tuyệt đối.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 14 2007, 10:35 AM
Bài viết #39


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Xin các bạn chú ý rằng các bạn có thể cho 5 điểm hoặc số 0 trong 3 điều kiện kế tiếp, lại không thể cho 55 điểm hoặc số 0 ở điều kiện cuối cùng vì rằng sức khoẻ cũng như sự tự do, lương thiện, hạnh phúc và sự thật, thảy đều theo công lệ “có được tất cả hoặc không có gì cả”

Các bạn có thể thiết lập lấy một bản kê sức khoẻ trong khi thực hành triết lý y học tiết thực mà tôi gọi là “Trường sinh”, tôi đã nghiên cứu và truyền bá từ 10 năm nay. Kể số các tác phẩm của tôi bán ra được mấy triệu quyển. Nhưng hầu như không thể tìm ra được một quyển bán trong các loại sách cũ, vì rằng độc giả sau khi nghiên cứu chữa lành được bệnh tật của mình, chẳng bao giờ bán sách ấy lại cho ai, họ vẫn giữ làm tài liệu kê cứu hoặc làm kỹ niệm

Tôi xin nhắc lại một lần nữa, các bạn chớ quên rằng nền triết lý y học của chúng tôi chẳng những đảm bảo được sức khoẻ về thể chất mà còn mở toang cánh cửa hạnh phúc vĩnh viễn, tự do vô biên và công bình tuyệt đối. Nến triết lý ấy còn tre trở cho các bạn tránh được tai nạn, vì rằng sức khỏe hoàn toàn sẽ cởi mở được trí phán đoán tối cao của các bạn. Điều này chúng tôi đã được nhiều chứng cớ tại Nhật bản cũng như tại Âu Mỹ. Nhưng mà tôi chẳng đưa ra một bản chứng thực rõ ràng hoặc một ký hiệu gì, thế thì các bạn là kẻ thây được, nghe được mà chẳng hiểu gì hết. Tuy vậy tôi vẫn khuyên các bạn thực hành điều giáo huấn của triết lý này chỉ trong vài tuần, cũng đủ thấu hiểu thu nạp được và thử cân đo giá trị của triết lý thực tiễn này

Cuối cùng tôi xin nhắc lại cho các bạn hiện giờ tính riêng ở Nhật bản đã có khoảng 15 học đường không được chính thức thừa nhận, nhưng đang đòi hỏi nền triết lý của Phương đông

Lẽ tự nhiên là trong khuân khổ quyển sách nhỏ này tôi không thể giới thiệu với các bạn nền triết lý y học biện chứng và thực tiễn toàn diện. Tôi chỉ có ý đưa ra cho các bạn một bức thư giới thiều hoặc một danh thiếp cho một thế giới khác thế thôi

Nói tóm lại, nền triết lý y học biện chứng và thực tiễn ấy là gì?

Đây là y học chí công. Nói đến chữ công bình, tôi liền thấy ngay trước mặt một cảnh tượng một toà án tôi thường gặp nhiều ở Châu âu; cảnh nhà vuông, nghiêm trang ở bên ngoài nhưng tối tăm lạnh lùng hung tợn, ác độc ở phía bên trong. Đến cái công bình của Phương đông lại vui vẻ, quen thuộc, nhã nhặn và rất dễ ưa. Nó có một danh từ khác của tình yêu thương bao trùm tất cả, tức tình yêu thương chí tôn. Lẽ công bình tức là mẹ của tất cả những gì hiện hữu….Thật ra lẽ công bình là trật tự của vũ trụ vô biên, sáng tạo làm cho có sinh khí, biến hoá tất cả cái hiện hữu. Tức là tinh thần của tất cả đời sống. Tức là tinh ba của vũ trụ vô biên của đời sống

Lẽ công bình sắp đặt tất cả mọi việc cho chúng ta chẳng thiếu một cái gì. Chúng ta chỉ có cách thụ lãnh tất cả với lòng tri ân cao cả, trời xấu cũng như trời tốt, lạnh cũng như nóng, đói cũng như no, khó khăn cũng như vui đùa, địch thủ cũng như thân hữu, kẻ hung hãn cũng như ân nhân. Không được thiếu một cái gì không nên có lòng thiên ái về bên nào. Nhưng nếu các bạn có một tấm lòng thiên ái mãnh liệt, các bạn chỉ có cách lựa chọn cho tìm ra một tỷ lệ vừa tốt về Âm Dương. Chỗ quân bình Âm Dương là đức rất quý báu trong việc sống còn của chúng ta. Việc giáo dục trong gia đình, học hiểu và xã hội, trí thức, khoa học và kỹ thuật ở Phương đông đều quy tụ trong nền giáo dục của cái phương pháp nhân đấy mà người ta biết được và thiết lập ra cảnh quân bình này. Nền giáo dục này tỏ ra trong ngày đầu tiên của các bạn được sinh ra trong địa cầu này, nghĩa là 9 tháng trước ngày các bạn chào đời hoặc trước đó nữa..

Việc giáo dục của Phương đông là căn bản, của một nền giáo dục về vật lý, sinh lý và nhất là thai sinh học. Các bạn có thể tưởng tượng rằng sức khoẻ căn cứ theo nền giáo dục như thế là bất khả dao động. Gia đình nào gồm những người nào có được sức khoẻ như thế thật vô cùng hạnh phúc, xã hội nào có những gia đình như thế sẽ được bền vững và thế giới có được hoà bình chăng cũng chỉ nhờ những xã hội như thế. Đấy là lý thuyết căn bản của xã hội học và nguyên lý chính thế Phương đông

Nhưng nền văn minh Phương đông đã bị nền văn minh cường bạo Phương tây xâm chiếm. Vậy bây giở phải lo moi móc trở lại cho được cái phương pháp ngàn xưa, moi móc cho được nền thai giáo sinh vật học và sinh lý học, moi móc cho được những sách vở xưa vô cùng cao quý của các hiền triết, như : Kinh vệ đà, Chark Sam- hita. Đạo đức kinh, Dịch kinh, Somo- Resion, Manou (vô cùng thích hợp với sinh lý học và sinh vật học)

Thử hỏi tâm trạng của một dân tộc do nền giáo dục như thế hun đúc ra như thế nào? Tức là tâm trạng mà Lery Brull mệnh danh là “Tâm trạng sơ khai” trong những tác phẩm dày kỷ niệm của ông cách đây 50 năm tôi đã đọc những tác phẩm dày ấy, rất hứng thú khiến tôi không thể không yết kiến vị giáo sư danh vọng về triết lý của Pháp này. Nhân đây tôi khám phá ra được tâm trạng cổ truyền của chúng tôi mà cho là một “tâm trạng sơ khai” làm cho người văn minh không thể nào hiểu thấu.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Thelast
bài Sep 14 2007, 10:36 AM
Bài viết #40


The last...
***

Nhóm: Administrators
Bài viết: 1,324
Gia nhập vào: 10-February 07
Thành viên thứ.: 4



Những ý tưởng của người không văn minh, bản khai dã man, bị chinh phục hoặc những người sơ khai do nền giáo dục triết lý, biện chứng, nghịch thường và thực tiễn này hun đúc ra rất là khả ái: Nhận chịu tất cả với vẻ dễ sai khiến và lòng tri ân sâu sắc không bao giờ biết chống đối. Đây là chỗ khiêm tốn hạ mình vô điều kiện, cái ta là cái để tự mình là kẻ nhỏ nhen nhất, kẻ khổ cực nhất, kẻ dốt nát nhất, kẻ đắc tội nhất, kẻ tỷ bỉ nhất. Không hiểu được cái “ta” hiện tại, không thể nào thực hiện được cái ta lý tưởng. Những người văn minh tôi từng tiếp xúc có vẻ trái hẳn thế, nghĩa là họ cứ cho họ là khôn ngoan nhất, chân thật nhất, dũng mãnh nhất, to lớn nhất. Hấp thụ cái không khí phục tùng vô điều kiện, tự khiêm hạ vô biên này, cho nên tại Nhật bản chẳng có một cuộc cách mạng nào vì thế cuộc cải cách 1868 được thành công mà chẳng đổ máu chịu nhận lãnh tất cả với lòng tri ân lớn lao, tức là có lòng tin cần vào lẽ công bình, tức là đấng tạo hoá của vũ trụ vô biên này. Lẽ công bình tuyệt đối đã cùng cấp cho chúng ta đầy đủ tất cả nhu cầu từ lúc nào đến giờ và mãi mãi, chẳng bao giờ ra bệnh tật cho chúng ta, mà cốt là tiên báo cho chúng ta biết những lỗi lầm mình mắc phải trong khi không hay không biết, tức là tội phạm của ta.

Giữa tâm trạng sơ khai của người Nhật với tâm trạng Thiên chúa giáo có nhiều chỗ giống hệt nhau, nhưng tâm trạng của Thiên chúa giáo là nhị nguyên luận, còn tâm trạng của người Nhật là nhất nguyên luận. Cách đem lối phán đoán tối cao để nhân hoá cho thành ra thượng đế ( chúa) đối với lúc bấy giờ rất là hữu ích và buộc phải như thế, là vì lúc ấy trí tuệ con người chưa được hoàn toàn phát hiện là nguồn gốc ở thuyết nhị nguyên luận mà nảy sinh cái này là “vô” hoặc “không” nghĩa là “không thấy được” hoặc “không thể động chạm đến được”. Người ta không giám dùng đến những chỗ cao siêu như: Tinh ba, tuyệt đối vv..Càng xác đáng gấp mấy. Nhưng khốn thay những thứ này rất khó hiểu đối với đám quần chúng. Trong kinh thánh có nói : “Kẻ nào đặc xuất giữa ban ngày thế là hành động vì thượng đế. Kẻ nào ăn tức vì thượng đế mà ăn, vì là báo đáp cho chúa, kẻ nào không ăn, thì là vì thượng đế mà không ăn, và họ báo đáp cho chúa”

“Phàm cái gì không là sản phẩm của lòng sác tín tức là đắc tội. Hai câu dẫn trên thấy rõ chỗ quan trọng là chỗ nhất trí của lòng tri ân và đức tin. Lòng tri ân tức là niềm vui sâu sắc, đức tin không có thì không làm gì có lòng tri ân: Lòng tri ân ấy là lòng tin cần tuyệt đối và lòng tin cần tuyệt vời chẳng gì khác hơn là lòng tin cần người ta có thể có trong trí phán đoán tối cao. Dung mạo kẻ nào có vẻ không tin cần hoặc nghi ngờ vô căn cứ, hoặc vì suy tưởng, hoặc vì dốt nát tức là phạm luật của trật tự vũ trụ vô biên, tức là cội gốc của mọi khổ cảnh. Trong kinh thánh lại có nói “Nhưng nếu các người không thứ lỗi cho chúng nó, cha của các người chẳng bao giờ tha thứ cho các người”

Chính vì tâm trạng ấy mà những người da màu đã mất. Tây bá lợi Á,, Java, Úc, Tân tây lan, Bắc Mỹ, Ba tây, Mỹ tây, Bê ru, Borneo và địa lục Phi châu là những xứ tất cả toàn bộ người da trắng chinh phục

Tất cả người da màu Ấn độ đều tuân thủ những lời sau đây:

“Chớ xét đoán ai, cốt cho người ta không sét đoán nhà ngươi”

“Tại sao nhà ngươi có thể nói với anh em nhà ngươi rằng: “Để cho ta gỡ cái rác ở trong mắt này ra, thật ra thì nhà ngươi có một cái đòn tay trong mắt nhà ngươi?

“Hãy sót thương địch thủ cùng các ngươi và cầu nguyện cho kẻ đã bức hiếp các ngươi”

“Ta đã nói với ngươi rằng chớ chống cự lại kẻ hung tàn. Nếu có kẻ đánh nhà ngươi bên má tay phải, hãy đưa luôn cái má bên kia ra”

“Nếu có kẻ muốn kiện cáo nhà ngươi và dành áo quần của nhà ngươi, hãy đưa luôn cái áo choàng cho họ”

Hãy bố thí cho kẻ nào ngửa tay xin nhà ngươi và chớ nên xoay lưng với kẻ nào nhờ cậy nhà ngươi”

Thế rồi họ bỏ mất cả xứ sở của họ. Họ rất trung thành với lời giáo huấn trên này! Tuy thế, các bạn văn minh chí thân, tôi khuyên các bạn, hãy bắt chước những người dã man”sơ khai” này, hãy vui lòng nhường đất nhà của các bạn hoặc xứ sở của các bạn cho người ta. Các bạn không mất gì ca. Ví dầu các nhà văn minh từ trên hoà bình sa xuống và xin cõi địa cầu của các bạn, các bạn hãy vui lòng nhường ngay đi. Họ chẳng làm sao chở cho được quả địa cầu. Chớ nên chống đối lại kẻ hung tàn, như Gandhy đã chống cự lại sự bạo lực với cách mệnh danh là “Bất bạo động” ( sự thật ông ta có huy động toàn thể dân chúng và có tổ chức ) hoặc gọi là “giới sát”. Ông làm có kết quả và trục xuất được người Anh. Nhưng mà ông ta bị thảm tử một cách thất vọng, vì rằng xứ sở yêu quý của ông đã nhờ ông hy sinh trọn đời, trải bao gian nguy, rốt cuộc lại rơi vào cảnh thống khổ gấp mấy trước kia.


--------------------
The last
Go to the top of the page
 
+Quote Post

6 Trang V  « < 2 3 4 5 6 >
Reply to this topicStart new topic
1 người đang đọc chủ đề này (1 khách và 0 thành viên dấu mặt)
0 Thành viên:

 



.::Phiên bản rút gọn::. Thời gian bây giờ là: 21st June 2025 - 12:02 AM